Hệ Thống
Trò Chơi Ngược Tra Ta đã được trùng sinh. Kiếp trước, Bạch thị mà ta cưng chiều hết mực đã đẩy ta xuống dòng sông băng giá mà chết đuối. Chết thật uất ức, chết thật nhục nhã, chết thật không cam lòng. Ta được trùng sinh vào lúc nàng ta vừa mới trở thành quả phụ. Nàng khóc lóc tìm ta cầu cứu như kiếp trước: “Biểu ca, ta sợ, chàng ở bên ta được không?” Ta điên rồi mới ở bên nàng ta. Đồ nữ nhân lòng dạ rắn rết. Nàng ta và đám nhi nữ vô tâm của nàng đều đi chết hết đi. Ta sẽ nuôi dạy hài tử ruột thịt của ta thật tốt. Cố gắng hết sức để chúng có tương lai tốt đẹp. Nếu còn hồ đồ thì ta sễ tự tát cho mình hai cái! Thế nhưng, từ miệng nữ nhi của nàng, ta biết được một sự thật còn kinh khủng hơn.
Khương Mộng Sau khi hoàn thành nhiệm vụ của hệ thống, ta chỉ cần chết đi là có thể rời khỏi thế giới này. Thế nhưng, khi ta treo mình trên dải lụa trắng, Tiêu Tự – kẻ luôn chán ghét ta – lại như phát điên ôm ta xuống. Hắn gầm lên, giọng khàn đặc: “Khương Mộng, nàng nhất định phải tận mắt chứng kiến trẫm và Vân Nhi thành thân, nàng không được chết!” Ta ngước đôi mắt trống rỗng lên, trước mắt chỉ là một mảnh mơ hồ. Lúc đỡ đao cho Tiêu Tự, ta trúng phải kịch độc, đôi mắt đã hoàn toàn mù lòa. “Sao ta có thể tận mắt nhìn chàng thành thân được chứ?”
Không Còn Là Người Ấy Nữa Đã yêu “bạch nguyệt quang” đến thế, vậy thì tôi thành toàn cho bọn họ. Năm thứ năm tôi “công lược” phản diện trong tiểu thuyết, cuối cùng anh ta cũng chịu mở miệng đồng ý cưới tôi. Vào ngày cưới, đèn chùm trong sảnh tiệc bất ngờ rơi xuống, đúng lúc nguy hiểm, anh ta lập tức đẩy tôi ra, ôm chặt lấy nữ chính đang run rẩy. Cánh tay anh ta bị kính vỡ cứa trúng, bộ vest trắng loang một vệt máu lớn. Còn nữ chính trong vòng tay anh ta thì không hề hấn gì. Tôi ôm lấy cổ đang rỉ máu, cuối cùng cũng chấp nhận sự thật, anh ta chưa từng yêu tôi. Lúc đó, hệ thống xuất hiện, hỏi tôi: “Có muốn kết thúc nhiệm vụ trước thời hạn không?” Tôi gật đầu. “Đã biết sau này anh ta phải chịu kết cục tan xương nát thịt vì nữ chính… thì tôi sẽ thành toàn cho anh ta.”
Tinh Dã Tan Trong Tuyết Để làm quen với “cơ bắp mama”, tôi liên tục tặng quà trong phòng livestream. Cuối cùng, anh ấy đã nhắn tin riêng cho tôi. 【Chị gái, tặng nhiều quà quá rồi, để em cho chị xem chút phúc lợi nhé.】 Video mở ra, anh ấy đeo tạp dề, những đường nét cơ bắp ẩn hiện theo từng động tác nhảy, nốt ruồi đỏ trên xương quai xanh lại càng thêm gợi cảm. “Đừng tặng quà nữa, làm bạn gái tôi đi, phúc lợi xem miễn phí.” Vài ngày sau, tôi được cử đi đón sếp mới. Nhìn thấy anh ấy giây đầu tiên, tôi sững người. Gương mặt này, nốt ruồi đỏ này, chẳng phải giống y như “cơ bắp mama” hay sao? Đầu tôi lập tức rối tung lên, theo bản năng gửi tin nhắn cho “cơ bắp mama”: 【Bảo bối, phúc lợi của bạn gái còn hiệu lực không? Muốn xem anh nhảy trong bộ đồ công sở.】
Chị Gái Phản Diện Của Nam Chính Tôi xuyên không vào vai nữ phụ độc ác từng bắt nạt nam chính khi còn nhỏ. Từ lúc chào đời, tôi đã bám lấy cậu ấy, chuyện gì cũng phải tranh cho bằng được. Nam chính uống sữa, tôi giành bình. Nam chính chưa làm gì, tôi đã đổ tội. Nam chính gắp đồ ăn, tôi xoay bàn. Nam chính đi bộ, tôi ngồi xe. Bài tập của nam chính, tôi chôm chỉa. Nam chính yêu sớm, tôi phát thanh cả trường. Vậy mà cậu ấy vẫn không nổi giận. Chắc kiếp trước tôi từng cứu mạng cậu ấy rồi. À quên, nói rõ cho chắc: Tôi không phải nữ chính. Tôi là chị ruột của cậu ấy.
Tôi Và Mẹ Xuyên Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Tôi thật không ngờ, một ngày nào đó tôi lại có thể cùng mẹ mình xuyên không. Kích thích không? Chính tôi cũng thấy vậy. Chuyện này kể ra cũng không dài, chỉ vì đêm hôm trước tôi thức khuya đọc tiểu thuyết, sáng hôm sau mẹ gọi tôi dậy không biết bao nhiêu lần mà tôi vẫn bám chặt giường không chịu rời. Điều này khiến mẹ tôi, người đang nấu bữa trưa, đeo tạp dề, tay phải cầm muỗng, xông thẳng vào phòng để “dạy bảo” tôi. Trong cơn bối rối, đầu tôi chưa kịp suy nghĩ, chân đã bật dậy chạy, rồi lại đ//âm thẳng đầu vào… trán của mẹ. RẦM! Đầu óc tôi tối sầm, mắt nổ đom đóm, tai ù ù. Sau đó, tôi không biết gì nữa. Khi tỉnh lại, thứ đập vào mắt tôi là một căn phòng xa hoa đến mức khó tin. Đây rõ ràng là một căn phòng công chúa! Dù não tôi lúc này vẫn hơi “đơ”, nhưng tôi hiểu rõ đây chắc chắn không phải nhà mình. Ngồi đờ người một lát, tôi quyết định bước xuống giường, vừa đi vừa nhìn quanh, cảm nhận lớp thảm mềm mại không biết làm từ chất liệu gì dưới chân. Rồi tôi vô thức đi đến trước gương— Ngực tôi! Rõ ràng trước đây chỉ là hai chiếc bánh bao nhỏ xíu, sao giờ lại thành C-cup thế này! Chưa kịp mừng rỡ, tôi ngẩng đầu lên và nhận ra… gương mặt này, hình như cũng không phải của tôi. Hả???
Tôi là phản diện trong một cuốn sách, nhưng lại đem lòng yêu nhân vật chính đầy chính nghĩa.Vậy nên khi anh ta dần dần tiêu diệt thế lực của tôi, cuối cùng tự mình cầm súng ép vào đầu tôi buộc tôi đầu hàng, tôi chỉ ngẩng đầu cười và hỏi anh ta:“Đội trưởng Bạch, anh có thích phần thưởng hạng nhất mà tôi tặng không?”Kèm theo tiếng súng vang lên, tôi chết dưới tay anh ta.Nhưng vài ngày sau, tôi sống lại, trở thành một nhân vật bình thường nhất trong cuốn sách.
Xuyên Sách Làm Nữ Phụ Ác Độc Hệ thống ngủ say tám năm đột nhiên lên tiếng. Nó bảo tôi cầm nhầm kịch bản, tôi không phải nữ chính của tiểu thuyết. Mà là nữ phụ độc ác, tôi không chỉ ngủ với đàn ông của nữ chính, mà còn kết hôn với anh! Sau khi nữ chính thật sự xuất hiện, tôi sẽ vì ghen tị mà điên cuồng tìm đường chết, cuối cùng bị chính chồng mình tự tay giết chết! Tôi thu dọn hành lý suốt đêm rồi ném lại tờ đơn ly hôn rồi vội vàng bỏ chạy. Nhưng không ngờ tất cả các chuyến bay đều bị chặn lại, Phó Thâm Thời mang theo vệ sĩ, chặn tôi ở sân bay! Anh nắm chặt tờ đơn ly hôn, cười lạnh lẽo: “Vợ à, trò đùa này không vui đâu.”
Buông Bỏ Để Hạnh Phúc Khi Tề Việt lần thứ 19 đưa cho tôi phí chia tay, tôi đã gật đầu đồng ý. Cô gái mà anh ta nâng niu trong lòng đang làm ầm lên đòi danh phận, không thể chờ được nữa. Tôi cũng không thể chờ thêm được. Tôi mang thai, đứa bé không phải của anh ta.
Tôi Làm Mẹ Kế Trong Truyện Tổng Tài Bá Đạo Tôi bị ràng buộc với hệ thống nuôi con, nhiệm vụ của hệ thống là phải nuôi một nhóc con âm u, điên điên khùng khùng thành một trai lớn vui vẻ, lạc quan. Chiến lược hoàn thành xong sẽ nhận được ngay 5 trăm vạn (~17,5 tỷ). Tôi vui vẻ nhận lời. Nhưng ai ngờ, sau khi xuyên sách… Nhóc con ngoan ngoãn, hơi điên hơi u ám của tôi, lại biến thành thái tử gia của giới nhà giàu Bắc Kinh?! Mà giờ phút này, thái tử gia ấy đang đè tôi trên nắp quan tài của ba hắn. Đôi mắt đỏ ngầu, giọng khàn khàn: “Mẹ nhỏ, con đói.” Tôi: ??? Hệ thống nuôi con, có chuyện gì vậy hả?? Hệ thống: 【Mẹ nhỏ cũng là mẹ.】 【Cô nói xem, nam chính có đủ âm u, có đủ điên khùng chưa?】
Nữ Phụ Bị Ép Phải Độc Ác Tôi bất cẩn bắt cóc kẻ ác thì phải làm sao bây giờ? Trong khoảnh khắc sinh tử, tôi lặng lẽ đặt câu hỏi trên diễn đàn. Cư dân mạng: “Hôn đi, trước khi chết cũng phải nhục mạ anh ta chút.” Sau khi hôn xong tôi đã chết, … Kẻ ác giết người không chớp mắt lại lên án: “Cô thật biết chơi, ban nãy chính là nụ hôn đầu của tôi.”
Tuyệt Lộ Công Lược: Hồi Sinh Trong Hối Hận Công lược thất bại, ta rút kiếm tự vẫn. Tên nam nhân một giây trước còn kêu ta đi chết đi, bị máu nóng bắn đầy mặt. Hắn ta ngơ ngẩn nhìn ta, rồi cẩn thận bò đến gần, đôi tay run rẩy bế ta lên. Trong miệng còn lẩm bẩm: “Lại sao lại như vậy? Không thẻ nào…” Hắn ta cho rằng ta hận hắn ta như vậy thì sẽ không bao giờ tự sát. Nhưng, kỳ hạn của hệ thống đưa ra đã đến, công lược thất bại, kết cục cuối cùng của ta là phải chết.
Tĩnh Ninh Kiến Xuân Ta là thiếp của Nghiêm phủ. Ta luôn nhu thuận cung kính, với lão gia cũng có thể xem là tình thật ý chân. Nhưng nào ngờ, Nghiêm phủ lại bị tịch biên tài sản. Ngay lúc đó, ta thở phào nhẹ nhõm, may mắn thay, ta chỉ là thiếp. Thiếp thì không đáng bị liên lụy.
“Đây là nơi nào, tại sao cơ thể của mình lại nhỏ bé thế này?” Tôn Vũ không thể tin nổi khi nhìn vào bàn tay bé nhỏ của mình, và cả con chim nhỏ xíu bên dưới, muốn khóc mà không có nước mắt: “Ai có thể nói cho tôi biết, rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra?”Tôn Vũ vốn là một thành viên của tổ chức Long Tổ ở quốc gia Hoa Hạ trên Trái Đất, là một dị năng giả, có uy tín rất cao trong giới dị năng. Lần này, anh ta thực hiện nhiệm vụ ở một quốc gia gọi là Mỹ Lợi Kiên.Nhưng không ngờ rằng, vừa mới bước chân vào quốc gia đó, họ đã bị bao vây. Những người bao vây họ đều là những nhân vật nổi tiếng trong giới dị năng. Tôn Vũ và đồng đội không thể chống lại, cuối cùng đành phải chết.Trước lúc chết, Tôn Vũ biết rằng chính một trưởng phòng trong tổ chức của họ đã phản bội, bán đứng họ và quốc gia, tiết lộ hành tung của họ cho Mỹ Lợi Kiên. Long Tổ luôn là mối đe dọa tiềm ẩn đối với Mỹ Lợi Kiên, lần này họ quyết tâm tiêu diệt bằng mọi giá.Ban đầu, Tôn Vũ nghĩ rằng mình đã chết, nhưng không ngờ lại sống sót, và còn ở trong cơ thể nhỏ bé này. Tôn Vũ cảm thấy như mình bị nhốt trong một căn phòng tối.“Haizz, có lẽ là đoạt xá trong cổ thư rồi.” Dựa vào tình trạng của mình, Tôn Vũ đưa ra một kết luận.
Tâm Ngữ Của Nữ Phụ Xuyên thành cô bạn gái cũ thực dụng của nam chính trong tiểu thuyết vả mặt. Nhiệm vụ của tôi là tìm đủ mọi cách sỉ nhục nam chính đang nghèo rớt mồng tơi, rồi sau đó đá anh một cách đau đớn. Tôi dốc hết sức mình hoàn thành tốt vai diễn, nhưng không hề biết nam chính đã sớm thức tỉnh khả năng đọc tâm trí. Bề ngoài tôi lạnh lùng nói: “Ngày nào cũng cắm đầu làm mấy việc lặt vặt đó thì kiếm được bao nhiêu tiền chứ? Nuôi nổi tôi không? Đúng là đồ vô dụng!” Nhưng trong lòng lại gào thét: [Cơ bụng! Cơ bụng! Cơ bụng tám múi! Mình muốn sờ thử, muốn sờ thử một chút! Sờ một chút thôi mà!!] Tai nam chính đỏ bừng, một tay kéo phăng áo sơ mi: “Đã sờ anh rồi thì không được sờ người khác.”
Nhân Vật Xui Xẻo Trong Truyện Đoàn Sủng Con gái tôi là nữ phụ ác độc trong truyện đoàn sủng. Còn tôi chính là người mẹ nuôi “chính nghĩa” luôn đứng về phía nữ chính, từng bước đẩy con gái ruột đến đường cùng. Sau khi thức tỉnh, để cứu lấy bản thân và con gái mình, tôi bắt đầu điên cuồng “sủng” nữ chính. Nam chính không có thời gian chăm sóc nữ chính? Tôi lập tức ra tay rút quyền con trai tổng tài. Nam phụ có hôn ước với nữ phụ, không thể yêu nữ chính? Tôi giải trừ hôn ước của con gái mình. Nữ chính được cả nhà cưng chiều, sao có thể đi làm kiếm tiền? Tôi đem hết việc điều hành công ty, cái việc mệt bở hơi tai đó, giao cho con gái ruột. Cuối cùng, tôi và con gái đúng là “thảm thương”, chỉ đành ngồi trên đống tài sản nghìn tỷ, cô độc tận cùng thế giới.
Ánh Trăng Quay Trở Lại Tôi là thiên kim thật của Phủ Thừa tướng. Khi tôi trở về, thiên kim giả đã chết. Nàng ta trở thành ánh trăng sáng trong lòng tất cả mọi người. Còn tôi lại trở thành thế thân của nàng ta. Cha mẹ tìm kiếm bóng hình nàng ta trên người tôi. Huynh trưởng nguyền rủa sao người chết không phải là tôi. Ngay cả phu quân của tôi, khi ân ái với tôi cũng gọi tên nàng ta. Rốt cuộc, là tôi công lược thất bại rồi. [Ký chủ, trước khi biến mất, tôi có thể giúp cô hoàn thành tâm nguyện cuối cùng.] Tâm nguyện cuối cùng sao? Tôi cười cười: “Vậy thì hãy để ‘ánh trăng sáng’ của bọn họ trở về đi.”
Phá Kén Ba tôi là con một trong nhà, ba đời độc đinh. Nhưng tôi lại là con gái. Thế nên, khi còn chưa cai sữa, tôi đã bị ba mẹ bỏ rơi trước cửa nhà bà ngoại giữa mùa đông lạnh giá, như thể họ chưa từng sinh ra tôi vậy. Bà ngoại bắt tôi thề rằng nhất định phải nên người, phải thành công. Sau này, ở Thanh Hoa, tôi gặp lại ba tôi. Ông ta đứt vốn, tìm đến đây để níu kéo cơ hội cuối cùng. Dù vậy vẫn không quên châm chọc tôi, bảo tôi ở đây chỉ tổ làm mất mặt. Tôi từ chối thẳng dự án của ông ta ngay tại chỗ. Tiện thể, sau khi ông ta phá sản, tôi kiện luôn tội danh vứt bỏ con ruột.
Vãn Ý Tôi đã ch .t bảy lần. Lần nào cũng đúng vào ngày chồng tôi đưa ra đơn ly hôn. Anh ấy không yêu tôi. Bảy năm hôn nhân, cuối cùng cũng không địch lại nổi Bạch Nguyệt Quang vừa trở về nước. Hệ thống nói với tôi, nếu muốn sống, tôi phải thắng được cô ta. Sảy thai, thế thân, bị hãm hại… thủ đoạn của tôi ngày càng tàn nhẫn. Thế nhưng, khi con đường này sắp chạm đến đích, tỉ lệ cứu vãn cuộc hôn nhân đạt đến 99.99% — Tôi lại là người chủ động đưa ra đơn ly hôn.
Tôi Cũng Có Thể Đậu Bắc Đại! Sau khi có điểm thi đại học, tôi thiếu 3 điểm nữa để vào Bắc Đại, còn bạn trai tôi thì nằm trong top 3 toàn tỉnh. Cả Thanh Hoa và Bắc Đại trong đêm tranh nhau đến nhà anh ấy để chiêu mộ. Anh ấy hỏi: “Có thể đưa bạn gái tôi đi cùng không?” Tôi đang xem livestream vui vẻ, thì thấy anh ấy kéo một cô gái từ phía sau ra, nói: “Chúng tôi sẽ cùng nhau vào.” Trời ơi, thế tôi là bạn gái của ai đây? Đứng cạnh đó, thủ khoa của tỉnh cười một tiếng, nói: “Tôi muốn cùng bạn gái cũ của cậu ta vào Thanh Hoa.” Tôi lập tức bị dọa đến ngất xỉu.