Hệ Thống
Ánh Trăng Quay Trở Lại Tôi là thiên kim thật của Phủ Thừa tướng. Khi tôi trở về, thiên kim giả đã chết. Nàng ta trở thành ánh trăng sáng trong lòng tất cả mọi người. Còn tôi lại trở thành thế thân của nàng ta. Cha mẹ tìm kiếm bóng hình nàng ta trên người tôi. Huynh trưởng nguyền rủa sao người chết không phải là tôi. Ngay cả phu quân của tôi, khi ân ái với tôi cũng gọi tên nàng ta. Rốt cuộc, là tôi công lược thất bại rồi. [Ký chủ, trước khi biến mất, tôi có thể giúp cô hoàn thành tâm nguyện cuối cùng.] Tâm nguyện cuối cùng sao? Tôi cười cười: “Vậy thì hãy để ‘ánh trăng sáng’ của bọn họ trở về đi.”
Bất Phục Tôi bất ngờ có được thuật đọc tâm, mỗi ngày đều nghe được nữ xuyên không và hệ thống đấm nhau lộn xọe*. (*Ờm thực ra cái này raw gốc của n là 撕逼 /sī bī/, là kiểu chửi bới dằn mặt nhau, nói thô thì là xốn lè á mấy bà=))) ) Hệ thống: “Cô chỉ cần đọc một bài “Trường hận ca” là ngồi được lên đầu cả cái kinh thành này rồi.” Nữ xuyên không: “Ăn cắp bản quyền ko biết xấu hổ hả mậy.” Hệ thống: “Hạ dược nàng ta, hủy đi sự trong trắng của nàng ta đi.” Nữ xuyên không: “Hại người phải đền tội.” Hệ thống: “Người không được yêu mới là người thứ ba, cướp vị hôn phu của nàng ta đi.” Nữ xuyên không: “Nghe cái logic này của mày, chắc là trực tràng mày thông với đại não đúng không?” Này… Nữ xuyên không này sao kỳ dữ vậy ta? Có thật là đến vỗ mặt tôi không vậy?
Xuyên Thành Mẹ Của Nữ Chính Tiểu Thuyết Mary Sue Sau khi xuyên thành mẹ của nữ chính trong một tiểu thuyết Mary Sue, tôi thức tỉnh hệ thống. Bên cạnh tôi là một đứa bé còn nằm trong tã lót. Hệ thống nói với giọng đầy phấn khích: [Cô phải bỏ rơi nó, giao nó cho người cha nghiện rượu và bạo lực nuôi dưỡng.] [Nó sẽ lớn lên trong những thử thách và khó khăn, sau đó, giống như một bông hoa dại kiên cường trong nghịch cảnh, thu hút sự chú ý của người thừa kế tập đoàn Kỳ Thị.] [Đợi đến khi họ kết hôn, cô quay lại nhận thân, như vậy sẽ có thể sống cuộc đời giàu sang trong gia đình hào môn.] Tôi nhìn đứa bé đang cười khúc khích kia, im lặng một lúc lâu. [Nếu tôi không bỏ rơi nó thì sao?] Hệ thống khựng lại một chút, dường như không ngờ rằng có người lại hỏi như vậy. Rất nhanh, nó đáp lại với giọng điệu chế nhạo: [Vậy thì nó sẽ chỉ trở thành một người bình thường nhất, đi học bình thường, làm việc bình thường, cũng sẽ không thu hút được sự chú ý của tổng tài.] Tôi mỉm cười: [Như vậy cũng rất tốt, phải không?] Nếu tất cả những khổ đau của con bé chỉ để thu hút sự chú ý của một người đàn ông. Vậy thì, không phải trải qua những khổ đau đó cũng tốt, đúng không?
Tôi là phản diện trong một cuốn sách, nhưng lại đem lòng yêu nhân vật chính đầy chính nghĩa.Vậy nên khi anh ta dần dần tiêu diệt thế lực của tôi, cuối cùng tự mình cầm súng ép vào đầu tôi buộc tôi đầu hàng, tôi chỉ ngẩng đầu cười và hỏi anh ta:“Đội trưởng Bạch, anh có thích phần thưởng hạng nhất mà tôi tặng không?”Kèm theo tiếng súng vang lên, tôi chết dưới tay anh ta.Nhưng vài ngày sau, tôi sống lại, trở thành một nhân vật bình thường nhất trong cuốn sách.
Tinh Dã Tan Trong Tuyết Để làm quen với “cơ bắp mama”, tôi liên tục tặng quà trong phòng livestream. Cuối cùng, anh ấy đã nhắn tin riêng cho tôi. 【Chị gái, tặng nhiều quà quá rồi, để em cho chị xem chút phúc lợi nhé.】 Video mở ra, anh ấy đeo tạp dề, những đường nét cơ bắp ẩn hiện theo từng động tác nhảy, nốt ruồi đỏ trên xương quai xanh lại càng thêm gợi cảm. “Đừng tặng quà nữa, làm bạn gái tôi đi, phúc lợi xem miễn phí.” Vài ngày sau, tôi được cử đi đón sếp mới. Nhìn thấy anh ấy giây đầu tiên, tôi sững người. Gương mặt này, nốt ruồi đỏ này, chẳng phải giống y như “cơ bắp mama” hay sao? Đầu tôi lập tức rối tung lên, theo bản năng gửi tin nhắn cho “cơ bắp mama”: 【Bảo bối, phúc lợi của bạn gái còn hiệu lực không? Muốn xem anh nhảy trong bộ đồ công sở.】
Bà Của Tôi Tốt Nhất Thế Giới Ở tuổi bảy mươi, tôi hóa thân thành một nhân vật nữ chính độc ác trong một truyện ngược. Hệ thống nói: “Cô phải theo cốt truyện.“ Tôi đeo kính lão: “Ý mày là theo cốt truyện như thế nào?“ Hệ thống: “Ừm… chính là cô phải ngược đãi cậu ta. Bây giờ, ném cái ghế vào mặt cậu ta! Để cậu ta lăn ra đấy!“ Tôi chuyển ánh mắt đi nơi khác. Nam chính lúc này vẫn còn là một thiếu niên, gầy như một cây tre, ăn mặc đơn bạc, hung hăng liếc nhìn tôi. Tôi quay người bước vào bếp. Nam chính cắn chặt răng: “Bà định dùng dao giết tôi sao!“ “Bà già chết tiệt, tôi sẽ cùng bà đồng quy vu tận!“ “Cậu quá gầy rồi.“ Tôi thở dài, thành thạo bật bếp, “Tôi sẽ nấu chút cơm cho cậu ăn.“ Làm ơn đi, tôi đây là bà của cậu mà! Có bà nào có thể kiềm lòng được mà không cho cháu mình ăn no nê?
Vãn Ý Tôi đã ch .t bảy lần. Lần nào cũng đúng vào ngày chồng tôi đưa ra đơn ly hôn. Anh ấy không yêu tôi. Bảy năm hôn nhân, cuối cùng cũng không địch lại nổi Bạch Nguyệt Quang vừa trở về nước. Hệ thống nói với tôi, nếu muốn sống, tôi phải thắng được cô ta. Sảy thai, thế thân, bị hãm hại… thủ đoạn của tôi ngày càng tàn nhẫn. Thế nhưng, khi con đường này sắp chạm đến đích, tỉ lệ cứu vãn cuộc hôn nhân đạt đến 99.99% — Tôi lại là người chủ động đưa ra đơn ly hôn.
Lưu Luyến Ta và Tạ Trường Quan là thanh mai trúc mã đã vài chục năm. Nhưng khi ta r ơi xuống nước, hắn lại thẳng thừng bỏ qua ta, cứu lấy tiểu cung nữ phía sau ta. Hắn hết lần này đến lần khác ra mặt vì nàng ta, hết lần này đến lần khác che chở nàng ta sau lưng. Sau đó ta chet tâm, đ ốt hết đèn hoa nhỏ hắn tặng ta. Tạ Trường Quan lại như phát điên ngăn ta lại, nói rằng hắn có thể giải thích mọi chuyện với ta.
Màn Trời Tống Duật năm ba mươi chín tuổi đã nuôi một ngoại thất. Những nữ tử ái mộ hắn cố ý đem chuyện này tiết lộ cho ta. Sau khi biết chuyện, hắn cố tình đến cảnh cáo: “Tố Tố không phải người ngoài.” Thì ra, Lâm Tố là con gái khuê mật của bà mẫu ta. Phụ thân nàng chiến tử, mẫu thân tuẫn tình. Một tháng trước, Tống Duật đón nàng về. Trên đường đi, hai người lâu ngày sinh tình. Hắn nói nàng đến là để gia nhập gia đình này. Bọn họ đều nghĩ rằng ta sẽ nổi trận lôi đình. Nhưng ta lại nói: “Sao có thể nuôi dưỡng ở bên ngoài để làm trò cười cho thiên hạ? Chi bằng nâng nàng làm bình thê.” Ta thậm chí còn đề nghị họ sớm sinh con. Bởi vì hệ thống nói với ta:【Thân thể của ngươi cuối tháng sẽ hồi phục, còn mười ngày nữa là có thể trở về.】 Nhi nữ ta vất vả sinh ra, khẳng định là muốn dẫn đi.
Tĩnh Ninh Kiến Xuân Ta là thiếp của Nghiêm phủ. Ta luôn nhu thuận cung kính, với lão gia cũng có thể xem là tình thật ý chân. Nhưng nào ngờ, Nghiêm phủ lại bị tịch biên tài sản. Ngay lúc đó, ta thở phào nhẹ nhõm, may mắn thay, ta chỉ là thiếp. Thiếp thì không đáng bị liên lụy.
Điểm Của Bạn, Đời Của Tôi Hứa Cẩm sử dụng hệ thống đổi điểm thi đại học, sau kỳ thi, cô ta dùng điểm số của tôi đậu vào trường đại học mơ ước của tôi, còn sánh đôi với người tôi thích. Mà tôi, chịu không nổi đả kích nên đã hóa điên. Trở lại năm lớp mười hai, tôi quyết định chơi tới bến luôn, ngay cả hôm thi đại học cũng nộp giấy trắng. Muốn đổi hả, đấy, tha hồ mà đổi.
Báo Thù Đi! Thiên Kim Thật Tôi mang theo hệ thống siêu năng lực, xuyên vào truyện thiên kim thật giả. Nhìn người phụ nữ sang trọng trước mặt, mắt đỏ ửng, ôm cô bé ốm yếu vào lòng, khóc nức nở nói: “Không ai được phép chia cắt mẹ con tôi…” Tôi ngồi phịch xuống đất, khóc gào: “Bố mẹ, đừng đuổi em gái đi mà, không có em thì con sống sao đây…” Mọi người: “?”
Trò Chơi Ngược Tra Ta đã được trùng sinh. Kiếp trước, Bạch thị mà ta cưng chiều hết mực đã đẩy ta xuống dòng sông băng giá mà chết đuối. Chết thật uất ức, chết thật nhục nhã, chết thật không cam lòng. Ta được trùng sinh vào lúc nàng ta vừa mới trở thành quả phụ. Nàng khóc lóc tìm ta cầu cứu như kiếp trước: “Biểu ca, ta sợ, chàng ở bên ta được không?” Ta điên rồi mới ở bên nàng ta. Đồ nữ nhân lòng dạ rắn rết. Nàng ta và đám nhi nữ vô tâm của nàng đều đi chết hết đi. Ta sẽ nuôi dạy hài tử ruột thịt của ta thật tốt. Cố gắng hết sức để chúng có tương lai tốt đẹp. Nếu còn hồ đồ thì ta sễ tự tát cho mình hai cái! Thế nhưng, từ miệng nữ nhi của nàng, ta biết được một sự thật còn kinh khủng hơn.
Sau khi rời khỏi hệ thống năm năm, tôi lại bị lôi về.Đứa con đầu lòng của tôi, đôi mắt đỏ hoe nhìn tôi.“Con đã thắng mười huy chương vàng để đổi lấy mẹ về đây.”“Mẹ ơi, cuối cùng con cũng có thể bù đắp tình cảm mẹ con mà con luôn thiếu thốn.”Nhưng tôi lại nhớ đến ngày xưa, khi nó nói với một đứa trẻ mồ côi bên đường: “Thật ghen tị với em, em không có mẹ.”Tôi chậm rãi nói: “Không bù đắp được đâu.”“Tôi đã trở thành mẹ của người khác rồi.”
Sau khi cứu rỗi thành công nhân vật phản diện mắc bệnh kiều, lúc rời đi, tôi ôm anh ấy nói:“Em muốn kết hôn.”Lục Thì Yến im lặng, không đồng ý cũng không từ chối, chỉ quay người bước ra khỏi cửa, sau khi anh ấy vừa đi khỏi, tôi lợi dụng cơ hội để giả chết và quay trở lại thế giới ban đầu.Chưa kịp ngồi ấm ghế thì đã nghe thấy cảnh báo: “Nhiệm vụ cứu rỗi thất bại, hãy quay lại để khắc phục.”Giây tiếp theo, tôi lại trở về thế giới trong tiểu thuyết, nhưng đã bảy năm trôi qua kể từ khi tôi rời đi, và Lục Thì Yến đã trở thành một ông trùm đầy quyền lực ở thành phố A.Lúc này, anh ấy vừa ném một người phụ nữ có gương mặt giống tôi đến chín phần xuống đất:“Cô gan thật đấy, dám dùng gương mặt của cô ấy để đến kết hôn với tôi! Cô không biết người tôi hận nhất đời này chính là cô ấy sao?”
Thiên Kim Giả Có Hệ Thống Trao Đổi Sau khi được cha mẹ ruột tìm thấy, tôi và thiên kim giả bị ràng buộc vào hệ thống trao đổi. Ngày có kết quả thi đại học, tổng điểm của cô ta là 748. Thiên kim giả kích động đến mức vặn vẹo. “Hàng giả thì sao? Người được ông trời thiên vị không phải chính là tôi sao.” Cô ta nhận được thông báo nhập học của Đại học Bắc Đại, còn tôi vừa vặn được tiến cử vào Đại học Thanh Hoa. Cười chết, điều cô ta không biết là trong lúc đổi điểm, cô ta còn được giao nhiệm vụ công lược tên cặn bã. Ngày đầu tiên đến trường, cô ta liền nghe thấy tiếng hệ thống cảnh báo: [Nhiệm vụ công lược thất bại, vật chủ sắp bị xóa sổ. 】
Bí Mật Hào Môn Tôi là thiên kim thật. Trói định với hệ thống ăn dưa. Ngày đầu tiên trở về hào môn, cả nhà đều đọc được suy nghĩ của tôi. [Mẹ bảo dưỡng tốt thật, chẳng trách sau khi ly hôn với ba vẫn có thể làm streamer hở hang.] Mẹ ruột vốn định lập quy củ với tôi sắc mặt trắng bệch. Tôi liếc nhìn thiên kim giả đang khóc lóc. [Ồ, có thai rồi, là của anh cả hay anh hai nhỉ?] Hai anh em liếc nhìn nhau, biểu cảm kỳ quái. Ba ruột khoan thai đến muộn. Tôi “Chậc.” một tiếng. [Thì ra là của ba.] …
Không Còn Là Người Ấy Nữa Đã yêu “bạch nguyệt quang” đến thế, vậy thì tôi thành toàn cho bọn họ. Năm thứ năm tôi “công lược” phản diện trong tiểu thuyết, cuối cùng anh ta cũng chịu mở miệng đồng ý cưới tôi. Vào ngày cưới, đèn chùm trong sảnh tiệc bất ngờ rơi xuống, đúng lúc nguy hiểm, anh ta lập tức đẩy tôi ra, ôm chặt lấy nữ chính đang run rẩy. Cánh tay anh ta bị kính vỡ cứa trúng, bộ vest trắng loang một vệt máu lớn. Còn nữ chính trong vòng tay anh ta thì không hề hấn gì. Tôi ôm lấy cổ đang rỉ máu, cuối cùng cũng chấp nhận sự thật, anh ta chưa từng yêu tôi. Lúc đó, hệ thống xuất hiện, hỏi tôi: “Có muốn kết thúc nhiệm vụ trước thời hạn không?” Tôi gật đầu. “Đã biết sau này anh ta phải chịu kết cục tan xương nát thịt vì nữ chính… thì tôi sẽ thành toàn cho anh ta.”
Tâm Ngữ Của Nữ Phụ Xuyên thành cô bạn gái cũ thực dụng của nam chính trong tiểu thuyết vả mặt. Nhiệm vụ của tôi là tìm đủ mọi cách sỉ nhục nam chính đang nghèo rớt mồng tơi, rồi sau đó đá anh một cách đau đớn. Tôi dốc hết sức mình hoàn thành tốt vai diễn, nhưng không hề biết nam chính đã sớm thức tỉnh khả năng đọc tâm trí. Bề ngoài tôi lạnh lùng nói: “Ngày nào cũng cắm đầu làm mấy việc lặt vặt đó thì kiếm được bao nhiêu tiền chứ? Nuôi nổi tôi không? Đúng là đồ vô dụng!” Nhưng trong lòng lại gào thét: [Cơ bụng! Cơ bụng! Cơ bụng tám múi! Mình muốn sờ thử, muốn sờ thử một chút! Sờ một chút thôi mà!!] Tai nam chính đỏ bừng, một tay kéo phăng áo sơ mi: “Đã sờ anh rồi thì không được sờ người khác.”
Nữ Phụ Bị Ép Phải Độc Ác Tôi bất cẩn bắt cóc kẻ ác thì phải làm sao bây giờ? Trong khoảnh khắc sinh tử, tôi lặng lẽ đặt câu hỏi trên diễn đàn. Cư dân mạng: “Hôn đi, trước khi chết cũng phải nhục mạ anh ta chút.” Sau khi hôn xong tôi đã chết, … Kẻ ác giết người không chớp mắt lại lên án: “Cô thật biết chơi, ban nãy chính là nụ hôn đầu của tôi.”