Hệ Thống
Trời Sao Lấp Lánh Chị tôi đã liên kết với hệ thống [Càng bỏ bê, càng may mắn], còn tôi thì bị buộc phải liên kết với hệ thống [Càng nỗ lực, càng bất hạnh]. Thế là chị tôi ngày ngày không tập trung vào học hành, nhưng vẫn là một nữ thần học bá được mọi người yêu quý. Còn tôi, dù nỗ lực đến tận đêm khuya, vẫn chỉ là một đứa học kém, vừa béo vừa ngốc. Chị bảo rằng tôi sinh ra chỉ để làm nền cho chị ấy trong cuộc đời này. Nhưng chỉ còn ba tháng nữa là đến kỳ thi đại học. Và hệ thống đã hỏng rồi.
Mỗi Ngày Đều Quậy Đục Nước Hoàng Cung Hậu cung có nữ công lược, nữ xuyên việt với nữ trùng sinh. Hoàng hậu là nữ trùng sinh nữ, quý phi là nữ xuyên không. Còn ta là nữ công lược. Ta tức giận lật bàn: “Dựa vào đâu chỉ có ta làm chó liếm?”
Vĩnh Viễn Mất Đi Tình Yêu Khi Trầm Ngôn Xuyên ở cùng mối tình đầu, tôi cô đơn lẻ loi chết trong chung cư. Chiến lược thất bại, hệ thống thông báo, nam chính sẽ vĩnh viễn mất đi tình yêu. Linh hồn tôi bay giữa không trung, đợi xem anh ta hối hận cả đời. Nhưng không ngờ, giây tiếp theo, số dư thẻ ngân hàng của Trầm Ngôn Xuyên trực tiếp đưa về con số 0. Hóa ra tiền là thứ anh ta yêu nhất, bây giờ có kịch hay để xem rồi.
Tư Diễn Tôi là tình nhân của Quý Thanh Diễn, cũng là nữ phụ trong truyện tổng tài. Chỉ cần nữ chính trở về, cái chết của tôi sẽ không còn xa. Cho nên…… Trước đêm nữ chính trở về, tôi để lại một câu: “Em bị ung thư giai đoạn cuối, hết thuốc chữa rồi, tạm biệt.” Sau đó tôi lập tức biến mất. Gặp lại. Quý Thanh Diễn đứng trước cửa nhà vệ sinh nữ tại trung tâm thương mại, mắt hắn đỏ hoe khi ôm con gái của tôi, nói: “Trình Tư Nghiên, đừng nghĩ rằng em trọng sinh thành trẻ con thì tôi sẽ không nhận ra em.”
Tôi Là Đứa Con Bất Hiếu Trong Truyện Chỉ vì khen một người dì xa lạ: “Dì thật xinh đẹp,” mẹ tôi đột nhiên bùng nổ. “Con đi đi, mẹ không cần con nữa.” Khuôn mặt mẹ lạnh lùng, giọng nói dứt khoát: “Cả hai cha con các người, tôi đều không cần!” Ngày hôm đó, tôi ôm món quà còn chưa kịp tặng, chạy đuổi theo chiếc taxi thật xa. Khi ngã nhào xuống đất, tôi nhìn thấy những dòng chữ kỳ lạ trên không trung: 【Đáng đời! Dám khen kẻ thứ ba đẹp, sao không ngã chết luôn đi!】 【Nữ chính thật ngầu, loại con sói mắt trắng thế này phải bị vứt bỏ.】 Lúc ấy tôi mới biết, hóa ra mình chính là đứa con bất hiếu trong câu chuyện “Mẹ bỏ chồng bỏ con.” Còn mẹ tôi, nữ chính mạnh mẽ, đang tích lũy giá trị hối hận của tôi.
Người Xung Quanh Đều Kỳ Lạ Tôi là thái y, gần đây mọi người xung quanh đều rất kỳ lạ. Thái tử lén lút nói với tôi: “Thái y viện là nơi an toàn nhất.” Cửu hoàng tử lúc nào cũng sợ hãi, rụt rè đứng sau lưng tôi: “Thực ra, sau giờ Ngọ không có thái y viện, chỉ có ngự thiện phòng.” Sau này tôi mới biết, đây là một thế giới vô hạn, tôi là NPC trong đó. Và họ là người chơi.
Tôi Xuyên Sách Bị Nhân Vật Phản Diện Dính Lấy Tôi xuyên thành bạn gái của nam chính trong câu chuyện này. Theo kịch bản, tôi phải thường xuyên làm nhục nam chính trên giường, còn dưới giường thì tiêu xài số tiền của hắn. Tôi chỉ cần khiến nam chính chán ghét tôi là nhiệm vụ sẽ kết thúc. Tuy nhiên, dù tôi có làm gì đi nữa, nam chính vẫn luôn cười dịu dàng và không hề để ý đến những hành động của tôi. Khi tôi vẫn chưa tìm ra lý do cho sự bình tĩnh đó, hệ thống bỗng phát ra tiếng cảnh báo chói tai: “Ký chủ, cô đã ngủ nhầm người rồi! Đây là nhân vật phản diện điên cuồng nhất trong truyện – Tạ Hoài Yến đấy!” Tôi:…. Làm sao tôi có thể không hiểu? So với hắn, những hành động của tôi chả đáng là gì! Tôi hoảng hốt quay đầu định chạy, nhưng vừa quay lại thì đã đụng phải Tạ Hoài Yến. Hắn ném tôi trở lại giường, chậm rãi cởi cúc áo: “Em đã bắt nạt anh nhiều lần như vậy, cũng đến lúc để anh được làm lại chứ?” “Đừng sợ cục cưng, chỉ một đêm thôi.”
Muốn Anh Ta Áy Náy Nghe nói đàn em của Bùi Đông Luật sắp chết. Nguyện vọng duy nhất của cô ta là được tổ chức một lễ cưới với Bùi Đông Luật. Ngay khoảnh khắc anh ta đồng ý. Tôi đã thông báo với hệ thống: “Giúp tao thoát khỏi thế giới này.” Bùi Đông Luật đã hai lần thúc giục tôi ly hôn. Nhưng tôi không thể tới Cục Dân chính đúng hẹn. Cho đến khi tôi là một bệnh nhân mắc bệnh nan y nằm trên bàn mổ. Anh ta là bác sĩ mổ chính, vừa hoảng sợ vừa tuyệt vọng: “Sao lại là em?” Điều khiến anh ta càng sụp đổ hơn. Là việc tôi sẽ chết trong tay anh ta theo thiết lập của hệ thống. Khiến anh ta ân hận suốt đời.
Trò Chơi Công Lược Tôi thất bại trong nhiệm vụ công lược. Tôi cố ý. Trở về quê nhà, tôi mới phát hiện ra. Hóa ra nhiệm vụ công lược của tôi, đều do những người tiền nhiệm sắp đặt. Bọn hắn đều là những kẻ công lược! Nhưng tôi là Hải Vương, bọn hắn công lược tôi thất bại~ Ha ha, lần này, đến lượt tôi trả thù rồi!
Hệ Thống Phiên Bản 2.0 Công lược thất bại, tôi sắp chết. Nhưng ba mẹ chỉ cưng chiều thiên kim giả, cố chấp cho là tôi đang giả bộ bệnh để thu hút sự chú ý của họ. Sau đó, hệ thống được cập nhật, trở nên vô cùng táo bạo. Khi thiên kim giả tiếp tục vu oan tôi, hệ thống thẳng thừng ra lệnh: “Đi! Tát cô ta hai cái! Tiện thể xử luôn bà mẹ thiên vị và ông bố đáng ghét, coi như giải quyết gọn gàng.”
Đánh Cắp May Mắn Từ nhỏ tôi đã bị trói buộc với hệ thống đổi trí thông minh lấy tiền tài, theo thời gian gia đình càng giàu có, tôi càng trở nên ngốc nghếch. Bố mẹ tôi thường xuyên đánh mắng tôi, luôn thiên vị cô em gái thông minh lanh lợi, cho rằng con bé mang lại tài lộc cho gia đình. Cho đến trước kỳ thi đại học, tôi đã trưởng thành. “Ký chủ đã trưởng thành, tiền tài sẽ không còn do bố mẹ quản lý, trí thông minh cũng sẽ được trả lại, xin hãy tiếp nhận.”
Cứu Rỗi Mở mắt ra, tôi phát hiện mình đã tái sinh trong nhà vệ sinh của một trường nghề. Người vừa mới sinh ra tôi là một nữ sinh đang mặc bộ đồng phục học sinh, cô ấy đang ngồi trên sàn gạch lạnh, kinh hãi nhìn tôi chằm chằm. Cô trừng mắt nhìn tôi, rồi đưa đôi tay dính đầy m//áu về phía cổ tôi, định bóp chặt. Âm thanh từ hệ thống vang lên đúng lúc: [Địa điểm hiện tại là trường kỹ thuật cao cấp Mậu Thành, nhà vệ sinh nữ ở tầng ba, phía tây tòa nhà giảng dạy. Nhiệm vụ đầu tiên của bạn: Sống sót khỏi bàn tay của mẹ ruột.] Tôi: ???? Ván này là một trận đấu cấp cao rồi.
Hôm Nay Nữ Chính Mọc Não Chưa Anh trai tôi là nam chính trong một cuốn tiểu thuyết, còn tôi, tôi là nữ phụ độc ác. Nữ chính xuyên không tới dịu dàng xinh đẹp, nhưng sau này anh trai tôi sẽ vì cô ta mà g.iết tôi, khiến bố mẹ tôi tức đến c.hết. Nữ chính kiêu hãnh nói: “Mọi thứ của mày sẽ là của tao!” Giây tiếp theo, anh tôi đẩy cửa bước vào. “Mọi thứ đều là của cô? Không tự nhìn lại bản mặt mình đi?” “Đồ con bọ phân*, đúng là không biết xấu hổ!” *Nguyên văn: 屎壳郎戴面具, ý chỉ sự hôi thối, không biết xấu hổ. Quá out trình! Thứ cốt truyện nghèo nàn này sao có thể bẫy được một con chó hoang như anh trai tôi cơ chứ!
Sau Khi Xuyên Thành Nữ Chính Trong Truyện Xuyên thành nữ chính trong truyện. Tôi đang dùng chân giẫm lên đầu nam chính. “Học tiếng chó sủa, tôi sẽ bỏ qua cho cậu.” Hắn ngoan ngoãn làm theo, bất kể tình huống thế nào đều không tỏ ra tức giận, giá trị hắc hóa cũng khó mà tăng lên. Cho đến một ngày, tôi lầm tưởng em trai sinh đôi của hắn là hắn nên đã bắt nạt. Mới từ phòng ra, hắn như phát điên, trói tôi lại rồi ném trở về giường. Tức giận, hắn nắm chặt hàm tôi, cười điên cuồng một cách bệnh hoạn: “Đại tiểu thư, ai cho phép cô đi tìm người khác?” “Hắn có thể ngoan như tôi, có thể làm cô hài lòng như tôi không?”
Bảy Ngày Trước Khi Rời Khỏi Thế Giới Sau khi nhiệm vụ thành công. Bảy ngày trước khi rời khỏi thế giới. Hệ thống cho ta bảy ngày để nói lời tạm biệt với thế giới này. Cuối cùng ta cũng trở thành người thê tử rộng lượng trong mắt của Trình Hoài Thời. Ta để mặc hắn ta trao gần hết tiền lương cho nữ chính, thậm chí còn hy sinh cả tương lai vì nàng ta. Nhưng dường như hắn ta không quen với điều đó. Khi ta đi mua sắm, chưởng quầy quen thuộc hỏi ta: “Có phải mua cho lệnh đường không?” “Đúng vậy, ta sắp về nhà rồi.” Ta đáp trả qua loa. Trình Hoài Thời đột ngột ngẩng đầu lên nhìn ta. “Ồ, cuối cùng cũng không chịu nổi nữa à?” “Vừa vào kinh, nhà cửa đã mua xong, sao lại muốn đi?”
Dù Là Nữ Phụ Cũng Toả Sáng Xuyên thành nữ phụ đá kê chân nặng chín mươi cân trong tiểu thuyết, ngay từ đầu tôi đã rơi vào cái bẫy tự chứng minh. “Ví tiền của tôi ban đầu có một nghìn tệ, bây giờ chỉ còn sáu trăm, bốn trăm bị mất đi chắc chắn là do cô lấy!” Đối phương thề thốt chắc nịch, vẻ mặt đầy ác ý. Nữ chính chạy đến bên tôi, giả vờ lo lắng nhưng vừa mở miệng đã bảo tôi trả lại bốn trăm tệ không có thật đó cho người khác. Nam chính mà tôi thầm thương trộm nhớ đứng một bên, cau mày, không nói một lời. Ánh mắt nhìn tôi đầy trách móc. Tôi cười lạnh một tiếng, trong ánh mắt chỉ trích và hóng hớt của mọi người, tôi hất tay nữ chính ra, xin lỗi người trước mặt: “Ồ, xin lỗi, có lẽ chiếc ví này không phải của cậu.”
Tôi Khiến Tiểu Tam Gà Bay Trứng Vỡ Hôm nay là sinh nhật mẹ tôi, tiểu tam vác cái bụng bầu tới tận cửa. Cô ta cười toe toét, đưa cho mẹ tôi một cái đồng hồ: “Cô soi mặt vào nước tiểu mà xem lại cái bộ dạng đàn bà già nua nhà cô kìa, bảo sao chồng tôi thấy cô là buồn nôn. Tốt nhất là ly hôn sớm, tha cho chồng tôi đi. Thu dọn đồ đạc, kiếm ông già nào đó mà gả, biết đâu còn được nếm lại mùi đàn ông.” Tôi lập tức tặng cô ta hai bạt tai, rồi đè đầu cô ta xuống bắt phải quỳ gối xin lỗi mẹ tôi. Ba tôi định cản, tôi chỉ thẳng vào mặt ông ta: “Thứ gà rừng nào cũng dám dắt về nhà à? Nói thêm một câu nữa tôi bứt sạch lông nó rồi nhét vô mõm chó của ông đấy! Biến ngay! Không thì tôi đánh luôn cả ông!”
Xuyên Sách Làm Nữ Phụ Ác Độc Hệ thống ngủ say tám năm đột nhiên lên tiếng. Nó bảo tôi cầm nhầm kịch bản, tôi không phải nữ chính của tiểu thuyết. Mà là nữ phụ độc ác, tôi không chỉ ngủ với đàn ông của nữ chính, mà còn kết hôn với anh! Sau khi nữ chính thật sự xuất hiện, tôi sẽ vì ghen tị mà điên cuồng tìm đường chết, cuối cùng bị chính chồng mình tự tay giết chết! Tôi thu dọn hành lý suốt đêm rồi ném lại tờ đơn ly hôn rồi vội vàng bỏ chạy. Nhưng không ngờ tất cả các chuyến bay đều bị chặn lại, Phó Thâm Thời mang theo vệ sĩ, chặn tôi ở sân bay! Anh nắm chặt tờ đơn ly hôn, cười lạnh lẽo: “Vợ à, trò đùa này không vui đâu.”
Mười Lần Cứu Vớt Nhân Vật Phản Diện Sau chín lần công lược nhân vật phản diện thất bại. Cuối cùng tôi cũng tỉnh táo. Cho dù tôi có cố gắng thế nào, anh cũng sẽ yêu nữ chính vào giây phút cô ấy xuất hiện. Một lần cuối cùng, tôi và hệ thống đều buông xuôi. Nhưng nhân vật phản diện và nam chính lại quay lại quấn lấy tôi. Tôi: “???”
Bất Phục Tôi bất ngờ có được thuật đọc tâm, mỗi ngày đều nghe được nữ xuyên không và hệ thống đấm nhau lộn xọe*. (*Ờm thực ra cái này raw gốc của n là 撕逼 /sī bī/, là kiểu chửi bới dằn mặt nhau, nói thô thì là xốn lè á mấy bà=))) ) Hệ thống: “Cô chỉ cần đọc một bài “Trường hận ca” là ngồi được lên đầu cả cái kinh thành này rồi.” Nữ xuyên không: “Ăn cắp bản quyền ko biết xấu hổ hả mậy.” Hệ thống: “Hạ dược nàng ta, hủy đi sự trong trắng của nàng ta đi.” Nữ xuyên không: “Hại người phải đền tội.” Hệ thống: “Người không được yêu mới là người thứ ba, cướp vị hôn phu của nàng ta đi.” Nữ xuyên không: “Nghe cái logic này của mày, chắc là trực tràng mày thông với đại não đúng không?” Này… Nữ xuyên không này sao kỳ dữ vậy ta? Có thật là đến vỗ mặt tôi không vậy?