Ngôn Tình
Tân Nương Nhỏ Của Lý Thừa Tướng Ta là tiểu yêu chỉ có thể ký sinh trong thân thể người chết, ngoài ý muốn chui vào xác một tân nương mới chết. Tú tài nghèo mà nàng gả yêu nàng như mạng, hận không thể móc tim móc phổi trao cho nàng. Ta mỗi ngày cẩn thận từng li từng tí, sợ lộ tẩy. Nhưng ta phát hiện, tân nương của hắn vốn định giết hắn trong ngày tân hôn. Mà hắn cũng đã sớm biết, ta thật ra là yêu.
Mẩu Chuyện Nhỏ Nhà Bá Đạo Tổng Tài Từ Sở Trầm ngồi đối diện tôi, lặng lẽ đẩy kết quả kiểm tra thai kỳ đến trước mặt. “Anh có thai rồi, là con của em.” Tôi run rẩy nhận lấy tờ giấy: “Anh… chắc chứ?” Nghe ra sự nghi ngờ trong giọng tôi, đôi mắt vốn đã đỏ của anh lại càng đỏ hơn, anh hít một hơi sâu như đang lấy hết can đảm: “Anh biết có thể em không tin… Anh biết, đêm hôm đó thật sự quá điên rồ, nhưng… đời này anh chỉ có mỗi một người phụ nữ là em.” Tôi chỉ muốn hét lên: Thế giới này điên rồi sao?
Cả Hoàng Cung Đều Bất Ổn Hoàng huynh ái nam, hoàng tỷ ái nữ. Phụ hoàng đem giang sơn xã tắc, ký thác vào ta. Ta run rẩy, có nên nói cho người biết, ta yêu một thái giám. Phụ hoàng: “Trâu lắm nữ nhi của ta!”
Mất Trí Nhớ Sau khi bị bắt cóc, tôi bị mất trí nhớ. Nhầm thủ lĩnh bọn bắt cóc là chồng, vừa cưỡng hôn vừa sờ soạng. Thế nhưng thủ lĩnh bọn bắt cóc lại lạnh lùng cấm dục không cho phép đụng vào. Cho đến khi vị hôn phu vẫn giả chết gọi điện thoại tới: “Đường Nhứ Nhứ, cô chết ở bên ngoài rồi sao? Làm loạn đủ rồi thì trở về đi.” Thủ lĩnh bọn bắt cóc giật điện thoại của tôi ra, hôn tôi đến mức khó thở. Giọng điệu hắn lạnh lùng: “Không chết, cô ấy gọi chồng rất thoải mái.” Vị hôn phu nóng nảy, nửa đêm lén lút đưa tôi vào phòng tân hôn, muốn sớm có đêm tân hôn. Đêm đó, vị thái tử gia của Kỳ gia Kỳ Thuật người có quyền lực trong giới, đã phá hủy phòng tân hôn. Áo khoác của hắn phủ lên người tôi, vẻ mặt đầy sát khí: “Bảo bối, hắn ta dám bắt cóc em đi, giết hắn ta có được không?”
Thỏa Hiệp Vì Yêu Ngày tôi đính hôn với ông trùm trong giới Kinh Châu, một người tự xưng là nữ chính trời định đã xuất hiện. Kéo tay anh ấy gọi chồng ơi ngay trước mặt mọi người. Còn nói tôi chỉ là nữ phụ, sớm muộn sẽ trở thành con tốt thí cho tình cảm của bọn họ. Ngay sau đó, họng súng lục đen nhánh đặt trên trán cô ta. Chồng chưa cưới của tôi cười lạnh: “Ông đây khó khăn lắm mới theo đuổi được, dám quấy rối, có tin ông đây bắn cô không?”
Nữ Phụ Tâm Cơ Thức Tỉnh Vì để gả được vào gia đình hào môn, tôi bỏ thuốc bạn chơi cùng từ thời thơ ấu, muốn nhân cơ hội này mang thai con của hắn sau đó một bước lên tiên. Trong quá trình thực hiện tôi nhận ra mình chỉ là nữ phụ tâm cơ trong một quyển sách. Ngay khi tôi quyết định rời xa Thẩm Thanh Vọng, lại phát hiện tôi thường xuyên có thể gặp được hắn, thậm chí ở trong phòng khiêu vũ. Sau đó, tôi phát hiện điều không đúng thì đã muộn. Tôi bị Thẩm Thanh Vọng ôm eo ở trong góc, hắn lau nước mắt trên mặt tôi. “Ấm ức cái gì, ban đầu không phải em quyến rũ anh trước sao? Mẹ quý nhờ con đúng là một ý tưởng không tồi.”
Thương Thương Hạ Sâm là Thái tử gia trong vòng thượng lưu của Bắc Kinh, rượu chè, gái gú, đua xe, đánh nhau, không gì không giỏi. Nhưng sau khi quen tôi, anh ta bỏ hết tất cả. Cưng chiều tôi hết mực. Nhưng anh ta không biết, tôi đã sớm xem được lịch sử trò chuyện của anh ta: “Anh thực sự đã chán cô ta rồi, một khuôn mặt nhìn suốt 7 năm, anh sớm đã ngán ngẩm.” “Bây giờ người anh thích là em mà, chim hoàng yến nhỏ à.”
Bạn Giường Đêm trước hôn lễ, tôi phát hiện ra Hứa Châu và bạn gái cũ của anh ấy vẫn duy trì mối quan hệ kiểu “bạn giường”. Hai người hễ muốn là gọi, gọi xong là gặp. Bất kể xa xôi thế nào, bên kia đều sẽ lập tức chạy đến. Anh em của anh ta hỏi: “Cậu rốt cuộc nghĩ gì vậy? Đã sắp làm đám cưới với Tuyết Trà rồi, còn lằng nhằng không dứt với đàn chị. Nếu không dứt được thì lúc trước chia tay làm gì?” Hứa Châu châm điếu thuốc, giọng khàn khàn: “Giữa tôi với cô ấy, ngoài chuyện đó ra, chẳng hợp nhau điểm nào. Còn tôi và Tuyết Trà thì lại hoàn toàn ngược lại, haizz.” “Yên tâm đi, tôi biết chừng mực. Mỗi lần chúng tôi gặp nhau chỉ là giải quyết nhu cầu, không ôm ấp, không qua đêm, tuyệt đối không ảnh hưởng đến cuộc hôn nhân của tôi và Tuyết Trà.”
Cùng Bạn Trai Đánh Rơi Mặt Mũi Sau khi chia tay, tôi phát hiện mình mang thai. Trong nhà sắp xếp buổi xem mắt với một gia đình giàu sang quyền thế. Không còn cách nào khác, tôi chỉ có thể chấp nhận đi gặp đối tượng xem mắt. Muốn hỏi anh ta có thể vui vẻ làm ba của con tôi hay không. Vừa vào cửa, tôi ngây ngẩn cả người. Bạn trai cũ mặt đen như than ngồi ở chỗ ngồi, thấy tôi xuất hiện, thần sắc kinh ngạc. Mẹ tôi nhiệt tình giới thiệu: “Y Y, đây là người thừa kế của Cố thị.” Không phải bây giờ anh nên chuyển gạch ở công trường sao? Bạn trai cũ đứng dậy, cười như không cười nhìn tôi: “Hôm nay em không đi nhà hàng làm phục vụ à?”
Sau Khi Bạn Trai Giả Vờ Mất Trí Nhớ Bạn trai mất trí nhớ, coi em khóa dưới đang theo đuổi anh ta thành tôi, muốn kết hôn với cô ta. Tôi trả nhẫn lại cho anh ta, lại bất cẩn phát hiện anh ta đang giả vờ mà thôi. Anh ta đuổi tôi đi, còn tôi thì bảo anh ta đừng có hối hận. Nhưng ngày tôi đính hôn, anh ta khóc thảm thương lắm.
Tình Yêu và Số Phận Người yêu nghèo khó quyến rũ tôi, tôi cứng rắn từ chối: “Dựa theo tiểu thuyết sau khi yêu đương với người đàn ông nghèo khó nhà tôi sẽ phá sản, sự nghiệp của hắn thì sẽ thăng hoa, lâu ngày xa cách gặp lại hắn lại hung hăng đánh vào mặt tôi.” Sau đó quả nhiên hắn thật sự trở nên giàu có. Sinh viên nghèo khó lại là một thiếu gia bị thất lạc ở Bắc Kinh, tiền và quyền thế của hắn đương nhiên cao hơn nhà chúng tôi. Nhanh chóng trở thành ông chủ, hắn lại câu dẫn tôi, tôi nhìn chằm chằm cơ bụng tám múi của hắn, điên cuồng nuốt nước miếng, nhưng vẫn khéo léo cự tuyệt: “Tôi không thích nam cao nữ thấp, khiến cho tôi đường đường là đại tiểu thư lại trông hèn mọn muốn chết.” Thiếu gia dường như có chút nghiến răng nghiến lợi: “Vậy nếu nhà tôi phá sản, em sẽ ở cùng một chỗ với tôi chứ?” Vẻ mặt của tôi kiểu anh điên rồi sao? Cái này còn muốn hỏi sao: “Đương nhiên là không, ai sẽ thích cùng ở cùng một chỗ với đàn ông nghèo chứ?” Ngày hôm sau, tôi đã bị hắn nhốt ở trong trang viên, cổ họng đều khàn khàn. Thiếu gia đặt tôi lên giường lớn xa hoa, ôn nhu cười với tôi: “Đại tiểu thư, cô có hài lòng với sự phục vụ của tôi không?”
Vương Gia Ngốc Nghếch Sau khi bị ban hôn cho vị vương gia ngốc nghếch, ta trở thành trò cười của cả kinh thành. Tên ngốc kia ngây thơ lương thiện, dễ bị bắt nạt. Ta cũng thực hiện tận trách nhiệm của một vương phi, ở bên cạnh hắn, bảo vệ hắn. Cho đến khi chúng ta bị ám sát… Bóng người bên cạnh động đậy, tên thích khách máu me đầy mình. Trong lúc ta còn đang ngẩn người, hắn tủi thân tiến lại gần: “Đáng sợ quá, bổn vương sợ…” Ta giật giật khóe mắt: “Chàng còn giả vờ nữa à?”
Vườn Hồng Gai Năm mười chín tuổi tôi rất yêu Thẩm Bùi. Khi ấy anh ta chán ghét tôi, trong mắt chỉ có mỗi ánh trăng sáng. Tám năm sau sau một vụ tai nạn xe cộ, ký ức của tôi trở về năm mười chín tuổi. Thẩm Bùi ngồi trước giường bệnh dịu dàng chăm sóc, nói tôi là vợ anh ta. Tôi nhìn nhẫn cưới trên tay chúng tôi, nhớ rõ người ấy mắng tôi không có liêm sỉ bám dính lấy anh ta, người ấy lạnh lùng giễu cợt nhìn tôi bị chuốc rượu. Nhưng tôi lại chẳng thể nhớ rõ dáng vẻ người ấy yêu tôi.
Bạn Trai Tôi Là Cậu Ấm Thất Lạc Của Giới Thượng Lưu Bắc Kinh Bạn trai tôi là cậu ấm thất lạc của giới thượng lưu Bắc Kinh. Ngay ngày thứ hai sau khi anh ấy được nhà họ Kỳ nhận về, mẹ Kỳ đã tìm đến tôi. Bà ta đưa tôi mười triệu tệ, yêu cầu tôi rời xa bạn trai. Tôi không chút do dự rồi cầm tiền rời đi. Cách đây không lâu, tôi tình cờ biết được mình chỉ là nữ phụ độc ác trong một cuốn tiểu thuyết. Trong truyện, sau khi bạn trai tôi – Kỳ Nghiên được gia đình giàu có nhận về thì rất nhanh anh ấy đã có đối tượng kết hôn chính trị. Còn tôi vẫn bám riết lấy anh ấy, dùng mọi cách gây khó dễ cho nữ chính. Cuối cùng, tôi gặp tai nạn xe hơi và chết thảm. Đàn ông nào có quan trọng bằng mạng sống, lần này, tôi chọn cầm tiền và cao chạy xa bay. Ba năm sau, Kỳ Nghiên, người đã trở thành cậu ấm của giới thượng lưu Bắc Kinh, anh ấy tìm thấy tôi. Anh ấy cười nhạt: “Mười triệu tệ mà em đã bán tôi rồi, em giỏi lắm.” Tôi hối hận không kịp: “Tôi cũng thấy là mình lấy ít quá.” Cậu ấm giới thượng lưu Bắc Kinh: “…”
Gió Thổi Chim Bay Cây Động Lòng Trong lúc lịch kiếp, ta vô ý bị một đạo thiên lôi đánh trúng. Không hiểu vì sao, ta biến thành một đứa trẻ ba bốn tuổi, không chút tu vi, ngay cả con gà cũng không giết nổi. Rồi bị kẻ thù không đội trời chung nhặt về nhà. Hắn nhìn ta một hồi lâu, rạch ngón tay ta, nặn vài giọt máu nhỏ vào pháp khí trong tay. Ngay khi tiếp xúc với máu, pháp khí lập tức phát ra ánh sáng đỏ rực. Nhìn luồng sáng đó, hắn lẩm bẩm, nghiến răng nghiến lợi nói: “Thảo nào có dáng dấp của cố nhân, hóa ra… quả thực là cốt nhục của cố nhân. A Khê, ta thật không ngờ, nàng từ khi nào đã cùng kẻ khác qua lại, còn có cả hài tử!” Ta, kẻ đang ngồi một bên ôm ngón tay bị đau, kêu la ầm ĩ: ??? Đồ ngu! Có bao giờ ngươi nghĩ đến khả năng… ta chính là cố nhân của ngươi không?
Tân Hôn Sau khi gả vào hầu phủ, ta mới biết trong phủ này không còn một ai. Trong từ đường âm u, bài vị đặt kín cả gian phòng. Quản gia thở dài: “Nam nữ già trẻ đều chết trận sa trường cả rồi.” Ta chỉnh lại bộ giá y đỏ thẫm trên người, hỏi: “Vậy… người lấy ta là ai?” Một tấm bài vị đột nhiên đổ xuống.
Lương Duyên Ta cứu một tên ăn mày, không ai biết hắn là hoàng tử bị đánh tráo trong cung, sau này được hậu thế biết đến với danh xưng là Vương gia tàn độc. Kiếp trước vì Lâm gia từng bố thí cho hắn một cái bánh bao nên hắn đã đưa cả Lâm gia đến kinh thành, hưởng hết vinh hoa phú quý. Còn ta, năm đó bị đích tỷ và đích mẫu gả cho một tên côn đồ lưu manh. Ngày thứ ba sau khi thành thân, ta bị bán vào lầu xanh, chịu đủ mọi nhục nhã mà chết. Kiếp này, ta được sống lại. Thấy đích tỷ, đích mẫu và phụ thân đối xử với tên ăn mày ta cứu về đủ kiểu khinh thường, không đánh thì mắng. Ta càng mong chờ biểu cảm của họ khi biết được sự thật.
Phá Kén Ngày sinh nhật của bạn trai tôi, hắn công bố tin tức sắp đính hôn. Tôi mơ mộng về một tương lai tốt đẹp. Nhưng hắn lại nói với tôi: “Chia tay đi, tôi có người khác rồi.” Tôi uất ức đến đỏ cả hốc mắt, nước mắt từng giọt từng giọt rơi xuống. “Tại sao chứ? Là em làm không tốt chỗ nào sao?” “Em cũng có người khác mà, em có chia tay anh đâu.” Thiếu gia của Trình gia luôn cao ngạo lại đột nhiên đỏ bừng mắt. Hắn cắn răng truy vấn: “Là kẻ nào không có mắt dám chạm vào người phụ nữ của tôi?” Người đàn ông tiến vào ôm tôi vào lòng, hôn môi tôi: “Nhỏ giọng một chút, đừng làm thím cháu sợ.”
Tình Yêu Trong Công Sở Vô tình gửi nhầm icon “Yêu anh” cho sếp. Anh lập tức trả lời: “Bảo cô tăng ca mà cô làm trò gì vậy, thôi! Cô không cần đến nữa đâu?” Từ đó, tôi như phát hiện ra châu lục mới để lười biếng. Thứ Hai: “Sếp ơi, tình yêu của em đối với anh không thể kiềm chế, cần xin nghỉ một ngày.” Sếp: “Cho cô hai ngày, chữa khỏi đầu óc rồi hãy đến.” Thứ Ba: “Sếp ơi, số lương ít ỏi của em khó mà chi trả nổi chi phí chữa bệnh cao.” Sếp: “Tăng lương cho cô, đi làm nhớ uống thuốc.” … Thứ Sáu: “Sếp ơi, nghĩ đến việc em yêu anh như thế mà không thể có được anh, em không thể tập trung làm việc.” Sếp: “Nhà cô hay nhà tôi?” Tôi: “???” Sếp: “Để cô yên tâm làm việc, tôi quyết định để cô có được tôi.” Tôi ngớ người… Tôi: “Sếp ơi, anh đẹp trai lại xuất sắc như vậy, đâu phải là người em dễ dàng có được…” Sếp: “Tôi rất dễ có, cô muốn là có ngay.”
Tiến Về Phía Trước Ngày tôi phá thai. Bạch Nguyệt Quang của chồng tôi sinh con, anh ấy đi làm hộ sinh cho người ta. Trong những ngày tôi biến mất. Từ đầu đến cuối tôi vẫn không thể đợi được một cuộc gọi của anh ấy. Cho đến khi tôi đề nghị ly hôn với anh ấy. Anh ấy nói: “Niệm Niệm, anh sai rồi, chúng ta đừng ly hôn được không em?” Nhưng tên tôi không phải Niệm Niệm. Niệm Niệm, là người trong lòng của anh ấy.