Ngôn Tình

Nguyện Xuân Ấm Cảnh Tươi

Nguyện Xuân Ấm Cảnh Tươi Năm đó, khi Tống Vị Nhiên rơi vào cảnh sa cơ lỡ vận nhất, tôi từng bảo anh soi gương lại bản thân, xem xem mình có xứng để ở bên tôi hay không. Sau này, khi anh thành danh rực rỡ, bạn gái xinh đẹp kề bên, lại bắt tôi quỳ trên đất c ở i đ-ồ, mỗi lần c-ởi một món, thưởng cho tôi một vạn. Tôi ngoan ngoãn đồng ý. Anh lại tức giận đến phát đ.ên, b ó.p cằm tôi, nghiến răng nói: “Chúc Vân Tranh, cô sắp nghèo ch.t đến nơi rồi à!” Tôi nhe răng cười với anh, không ngờ phun ra một ngụm mau. Phải đấy, tôi sắp ch.t rồi.

Cứu Rỗi Thái Tử Bệnh Kiều

Cứu Rỗi Thái Tử Bệnh Kiều Cứu rỗi Thái tử bệnh kiều thành công, hệ thống ân chuẩn cho ta hồi gia. Ta hân hoan từ biệt hắn: “Ngày mai ta sẽ về nhà rồi, sau này chàng phải làm một minh quân cho tốt nhé.” Hắn cụp mắt đáp lời, sai người tiễn ta hồi cung. Hôm sau, ta sung sướng tỉnh giấc trên chiếc giường nhung êm ái, thì hệ thống lại báo lỗi: 【Cảnh báo cảnh báo!! Hắc hóa giá trị của Tiêu Dục đạt 200%! Kích hoạt cứu rỗi lần hai!】 Ta bị đưa về cổ đại một lần nữa — nhưng lần này, đã mười năm trôi qua, Thái tử bệnh kiều năm nào nay đã hóa thành bạo quân. Ngay khoảnh khắc ta xuất hiện, hắn vừa xử tử một nữ tử dám nịnh bợ. Hắn cụp mi mắt, giọng điệu ôn nhu: “Ai cho phép ngươi dùng gương mặt của nàng để quyến rũ trẫm?”

Mười Đời Bình An

Mười Đời Bình An Tại yến tiệc Bách Hoa, ta đã cứu vị Thủ phụ lãnh đạm rơi xuống hồ. Hắn nói: “Phong mỗ vô dĩ báo đáp.” Ta đáp: “Vậy cho ta xem chân chàng đi.” Hắn nói: “Tại hạ sẽ hậu tạ trọng lễ.” Ta vẫn lặp lại: “Ta chỉ muốn xem chân thôi mà.” Hắn nghiêm giọng: “Tại hạ thiếu cô nương một cái ân tình.” Ta chớp mắt: “Vậy cho ta nhìn chân chàng nhé?” Từ đó, cả kinh thành đều đồn rằng, nhị tiểu thư nhà họ Ôn ngốc nghếch, lại dám dây dưa với vị Thủ phụ cao quý, lãnh đạm. Ngày hoàng đế ban hôn, Phong Túc mặt lạnh như sương, khen ta thủ đoạn cao minh. Thế mà cuối cùng, hắn vẫn chấp thuận cuộc hôn sự này. “Thôi được, nàng ngốc như thế, e rằng chẳng ai thèm lấy.” Nhưng hắn lại vô tình thấy Thái tử lấy kẹo dụ dỗ ta. “Miên Miên, có muốn chơi trò ‘chụt chụt chụt’ trong thoại bản không?”

Tôi Giúp Con Dâu Phản Công

Tôi Giúp Con Dâu Phản Công Tôi đón con dâu và cháu gái lên thành phố đúng ngày con trai tôi cùng cô thư ký từ chuyến du lịch trở về. Ngay tại ga tàu cao tốc, tôi bắt gặp hai đứa. Con trai tôi lập tức chắn trước mặt thư ký, như thể đang bảo vệ báu vật: “Con sẽ không quay về sống với cái con quê mùa vừa béo vừa xấu đó đâu. Nếu mẹ muốn sống với nó thì tự mà sống!” Chồng tôi ôm lấy vai tôi, im lặng không nói gì, còn tôi thì tức đến mức đầu óc choáng váng. “Được, mẹ sống với nó cũng được. Còn con, mau về dọn đồ rồi cút cho khuất mắt mẹ!”

Cô Vợ Bán Đồ Cũ Của Tổng Tài

Học kỳ cuối năm tư, sau khi biết mình chỉ là thiên kim giả, tôi bắt đầu lao đầu vào việc… tích tiền đi. Đối mặt với em kế: Tôi nói, “Cái túi này còn dùng không? Không thì cho tôi đi.” Đối mặt với thanh mai trúc mã: “Chén bát xoong nồi còn cần không? Không thì cho tôi luôn.” Đối mặt với vị hôn phu: “Nhẫn cưới còn giữ không? Không thì—” “Tiêu Sở Sở.” Một người nghiến răng nghiến lợi. “Cô có định bán luôn cả tôi không?” Tôi nhún vai: “Cũng được thôi.” Ngay tối đó tôi đăng thẳng lên confession: 【Cho thuê vị hôn phu – 10 ngàn/ngày】 【1m90, 26 tuổi, 18cm – hiểu là hiểu nha】 Tối hôm sau, tôi bị anh ta ép sát vào cửa. “18 á?” “Là ai nói thế?” “Rõ ràng là 20 cơ mà.”

Trèo Cành Cao

Trèo Cành Cao Ta đã bỏ ra năm văn tiền để mua một thiếu niên sa cơ lỡ vận. Ta dỗ ngọt hắn, sai bảo làm việc như trâu ngựa để hầu hạ mình. Một ngày nọ, ta vô tình nghe được cuộc trò chuyện giữa hắn và một ám vệ: “Điện hạ, vài ngày nữa chúng ta sẽ trở về Sở Quốc.” “Nữ tử này… Điện hạ định xử lý thế nào?” Nguyên Hành khẽ cười, giọng điệu nhẹ nhàng nhưng lạnh lùng: “Oanh Oanh chỉ là một nữ tử thấp hèn, lại mồ côi phụ mẫu. Nếu nàng ta biết thân phận thật của bổn vương, chắc chắn sẽ tìm mọi cách để trèo cành cao, bám riết không buông.” “Thôi được rồi, ai bảo nàng ta có dung mạo khuynh thành cơ chứ? Đến lúc đó, bổn vương sẽ đặc ân cho nàng ta làm thị thiếp thông phòng. Nàng ta hẳn sẽ mang ơn đội nghĩa.” Hóa ra, hắn chính là Ngũ hoàng tử của Sở Quốc. Lần này giả nghèo khó, chẳng qua chỉ để đùa vui với ta mà thôi. Ta khẽ thở phào nhẹ nhõm. Thật ra, ta cũng đang đóng kịch. Ta là tiểu thư được nuôi dưỡng ở trang viên của phủ Quốc Công. Bảy ngày nữa, ta sẽ thay tỷ tỷ chính thất để sang Sở Quốc hòa thân. Người ta phải cưới chính là vị Thái tử hoàng huynh của Nguyên Hành kia.

Nuông Chiều

Nuông Chiều Trà xanh muốn leo lên giường sếp. Mà người cô ta ghét nhất, chính là tôi. “Liễu Xuyến, đợi tôi trở thành bà chủ công ty rồi, người đầu tiên tôi sa thải chính là cô!” Buồn cười thật. Chắc cô ta không biết, sếp là anh trai cùng cha khác mẹ với tôi nhỉ? Tối đó, tôi ngồi lên đùi anh, nũng nịu giả giọng mềm mại: “Anh à, có người dọa sa thải em kìa!”

Ngày Yêu Trở Lại

Ngày Yêu Trở Lại Sau bảy năm ly hôn, tôi và Giang Yển gặp lại nhau trong bệnh viện tâm thần. Tôi là cảnh sát chìm giả dạng bệnh nhân tâm thần. Anh là một thương nhân giàu có mắc chứng gắt gỏng. “Bảy năm không gặp, em sống thành ra thế này à? Lâm Thanh Thanh, anh đã nói rồi, sẽ có một ngày em sẽ hối hận vì đã phụ bạc anh!” “Hối hận cái gì chứ? Đồ điên…” Sau đó, nhân lúc không có ai, anh nghiêng đầu, lén hôn tôi. “Không sao. Em có bị bệnh thì anh vẫn yêu em.”

NAM THẦN HỌC BÁ THẦM THÍCH TÔI

Ngày thi đại học kết thúc, anh trai đến đón tôi, bị bạn học đồn nhảm là bạn trai tôi.Tối hôm đó, nam thần học bá từng là mối tình thầm lặng của tôi đột nhiên “sống lại”, nhắn 99+ tin chúc mừng:“Chúc mừng em trưởng thành, chúc sự nghiệp tình yêu đều viên mãn.”“Có điều bạn trai em trông hơi lớn tuổi, anh ta đối xử với em tốt không?”“Anh thấy con trai hơn ba tuổi là quý như vàng rồi, mà nhìn anh ta thì không chỉ hơn ba tuổi đâu.”“Không có ý gì khác đâu, anh chỉ hơn em hai tuổi thôi.”“Anh ta chắc bước vào giai đoạn chững lại của sự nghiệp rồi nhỉ, chứ anh thì mới bắt đầu khởi nghiệp.”Ngay giây tiếp theo, WeChat hiện chuyển khoản: mười lần 52.000 tệ.Tôi: ???

ĐIỀU ƯỚC NĂM 12 TUỔI

Trong bữa tiệc gia đình, tôi vô tình làm rơi đũa xuống chỗ dưới chân của chú nhỏ ngồi đối diện.Không biết một tổng tài như chú ấy thì trên chân có lông không nhỉ?Tôi lén lút sờ sờ chân của chú nhỏ.Ừm.Mịn màng như ngọc.Thử sờ thêm cái nữa.Bỗng nhiên có người túm cổ áo kéo tôi ra khỏi gầm bàn.Chú nhỏ nở nụ cười như không cười: “Nhóc con, chơi vui nhỉ?”

BẠN TRAI CŨ CỦA TÔI LẠI ĐỘNG LÒNG RỒI

Tôi và bạn thân cùng nuôi một con “Tiểu Hỏa”.Phát hiện ra cô ấy lại một lần nữa quên chăm sóc Tiểu Hỏa, tôi đã lên Weibo mà phát điên.“Ngày trước cậu muốn có con, giờ thì cậu bỏ mặc, tôi biết đứa trẻ này là tôi ép buộc, nhưng đứa bé đã ra đời rồi, cậu không thể cứ thế bỏ mặc nó được!”Một tài khoản tích xanh đã trả lời ngay lập tức:“Chia tay tôi rồi sống tệ thế này?”“Chia tay đi, con tôi nuôi.”“Nhà tôi có quy định nghiêm, con không thể mang họ anh ta, hiểu không?”“Mang theo sổ hộ khẩu và chứng minh nhân dân đến Sở Tư Pháp, tôi đợi em.”“Em đâu rồi, nói gì đi!”“Thôi được rồi, tôi mang họ thằng bé  được không?”Sau một giờ không nhận được phản hồi, anh ta đã không kiềm chế được nữa.“Cười chết, tôi cũng không muốn nuôi con người ta đâu.”“Đùa em đấy, tôi có đến Sở Tư Pháp đâu, chỉ nói chơi với em thôi!”Tối hôm đó, video anh ta ôm cột khóc như nồi nước sôi trước cửa Sở Tư Pháp đã được phát tán, lập tức Nóng trên tìm kiếm.

TÔI VÀ CHỒNG ĐÃ HOÁN ĐỔI CƠ THỂ

Ngày đầu tiên sau khi hoán đổi, tôi phát hiện ra chồng tôi có một cậu con trai bên ngoài.Người thứ ba chính là cô giáo mầm non của con gái tôi.Tôi khẽ cười, chuyển hết tài sản đứng tên anh ta sang tên con gái mình.Anh ta và cô bồ kia ngay lập tức trắng tay, như trở về vạch xuất phát.Thật sự quá kích thích!

THANH XUÂN KHÔNG BỎ LỠ NHAU

Nghe nói bạn trai cũ cũng sẽ đến buổi họp lớp, thế là tôi dẫn theo đứa cháu nhỏ đến dự, còn dặn nó gọi tôi là “mẹ”.Bạn trai cũ lập tức biến sắc, không nói lời nào, liên tục rót rượu trắng uống như nước.Khi buổi tiệc tan, đứa cháu lại không thấy đâu.Cảnh sát tìm thấy thì thấy anh ta – Kỷ Cẩn, đang ngồi xổm trước mặt thằng bé, vẻ mặt hung dữ, đe dọa:“Phải gọi là ba!”

CHIA TAY VÌ ANH KHÔNG HỌC THANH HOA , VÀ CÁI KẾT

Sau khi được tuyển thẳng vào Thanh Hoa, tôi lập tức đăng ký một tour du lịch.Vì cầm nhầm thẻ phòng, tôi vô tình nhìn thấy toàn bộ body của một anh chàng cao 1m85 siêu điển trai.Để tránh bị chú cảnh sát mời đi uống trà, tôi nhanh trí tỏ tình với anh ta, trở thành bạn gái của anh đẹp trai.Khi có kết quả thi đại học, tôi vòng vo hỏi dò anh ta:“Tiêu Trì Dã, thành tích học tập của anh thế nào?”“Với điểm của anh chắc vào trường nghề còn khó nữa là…”Tôi yên tâm rồi.Tôi để lại một câu: “Mẹ tôi chỉ cho yêu người học Thanh Hoa thôi,” rồi block, xóa liên lạc từ A đến Z.Ai ngờ đến ngày nhập học, tôi lại gặp Tiêu Trì Dã ở Thanh Hoa.Anh ấy đưa cho tôi giấy báo trúng tuyển đã chuẩn bị từ lâu, cười như con cáo:“Lâu rồi không gặp.“Đây là giấy báo trúng tuyển Thanh Hoa của anh, nhớ đưa cho dì xem nhé.”

CÔ GÁI KHÔNG ĐỘI MŨ VÀ CHÀNG CẢNH SÁT SI TÌNH

Tôi chạy xe điện mà không đội mũ bảo hiểm, liền bị một anh cảnh sát giao thông trẻ trung, cao ráo và cực kỳ điển trai chặn lại.Từ đó, chúng tôi bắt đầu mối quan hệ “oan gia ngõ hẹp” – yêu ghét đan xen, đấu trí đấu dũng chẳng ai nhường ai.Tôi nghĩ thầm, người đàn ông đẹp trai thế này, không có được thì thôi, chúc anh ta… cong vậy.Ai ngờ chỉ mấy hôm sau, tôi đi xem mắt liền hai lần, cả hai lần đều đụng phải anh ta.

TỪ KHI MẤT TRÍ , CẬU ẤY NHỚ MỖI TÔI

Tôi theo đuổi tên đầu gấu của trường suốt nửa năm, nhưng hắn cứ trơ như đá, không chút phản ứng.Đang định từ bỏ để chuyển qua cưa người khác.Không ngờ hắn đột nhiên gặp tai nạn, bị đập trúng đầu.Tỉnh dậy rồi thì mặt dày sáp lại gần tôi.“Bé cưng, lại gần một chút!”Sau đó còn lén hôn tôi một cái.Tôi ôm mặt, hoảng hốt tột độ.Chẳng lẽ chỉ vì mất trí nhớ mà khẩu vị cũng đổi luôn rồi sao?

TÔI LẤY KẺ TỪNG GỌI TÔI LÀ CÁI GAI TRONG MẮT

Tôi không chịu nổi áp lực nên đã đồng ý liên hôn với kẻ thù không đội trời chung từ nhỏ – anh bạn thanh mai trúc mã của tôi.Ban đầu tôi nghĩ hai đứa cưới xong thì mạnh ai nấy sống, ai ngờ nửa đêm Lục Yến bò lên giường lại bị tôi đá xuống, tức điên lên hét lớn:“Giang Tinh Kỳ, em có thể để tâm đến anh một chút được không?!”Tôi ngơ ngác.Đ.ọ.c tr uy,ện t ạ i pa ge b/ắ p c.ả i d/a//ng y,e,uĐể tâm cái gì cơ? Đây chẳng phải chỉ là cuộc hôn nhân thương mại thôi sao?

NGƯỜI ÔM TRỌN VŨ TRỤ CỦA TÔI

Tôi tỏ tình với anh chàng bá đạo ở trường, nhưng bị từ chối.Tôi hỏi: “Cậu cao bao nhiêu?”Cậu ta nhướn mày: “Tớ cao 1m85.”Tôi bĩu môi: “Tôi từng hôn cả người cao mét chín rồi đấy, cậu kiêu cái gì?”