Ngôn Tình
Tôi Đá Trùm Trường Năm Lần Bị ép phải bỏ trùm trường năm lần. Tôi đành phải kiên trì nhiều lần giữa việc chia tay và cầu xin quay lại. Lần thứ năm, trùm trường hoàn toàn sụp đổ. Hắn đỏ mắt nghẹn ngào, ánh mắt lạnh lùng. “Lại muốn tìm lý do bỏ rơi ông đây sao? Ông đây chết cho em xem!”
Trăng Tàn Sao Lặn Những câu chuyện trong thoại bản thường kể về thư sinh nghèo khó thi đỗ khoa cử, cưới được tiểu thư nhà giàu. Nhưng hiện thực lại là, sau khi hút cạn máu của Thẩm gia, Tạ Tinh Kiều đã ra tay giết chết chính thê là ta để dọn đường cho Bạch Nguyệt Quang của hắn, Lý Cẩn Nguyệt. Trong cơn đau đớn tột cùng, ta giật lấy túi thơm mà hắn trân quý, bên trong rơi ra ba đồng hoa tiền mà trẻ con thường chơi. Thì ra, tình thâm ý trọng của hắn, cũng chỉ là trò cười trong mắt Lý Cẩn Nguyệt. Sống lại một đời, ta muốn thấy mộng đẹp của hắn tan thành mây khói, trăng tàn sao lặn.
Tương Lai Tươi Đẹp Ta nhặt một thiếu niên từ đám ăn mày về, thiếu niên tuấn tú, ôn nhu như ngọc nhưng hắn không bao giờ ăn cơm ta nấu, cũng không uống trà ta pha. Ta hỏi hắn vì sao, thiếu niên cười nhạt: “A Trúc, ta thích sạch sẽ.” Ta hiểu rồi. Ta là kỹ nữ của Hồng Trướng Lâu, hắn chê ta bẩn. Sau đó ta lại nhặt về một tên ngốc tử. Tên ngốc tử sẽ giúp ta nhào bột, trộn nhân, chẻ củi, còn cả ngày vui vẻ đi theo sau ta. Nhưng đôi mắt của thiếu niên đó lại đỏ au, hắn nắm chặt tay ta: “Một tên ngốc tử, cũng đáng để ngươi để tâm sao?” Ta hất tay hắn ra, nhẹ giọng nói: “Ngươi biết không? Ta cũng chê bẩn.”
Tôi Bị Bệnh Chỉ Nhớ Mặt Tra Nam Năm thứ ba mắc chứng mù mặt, tôi chỉ có thể nhớ được khuôn mặt của Cố Tuần. Sau một trận chiến tranh lạnh, anh đã đẩy tôi vào đám đông ở nơi công cộng. “Ngoan, tìm được anh thì mới có thể cùng anh về nhà.” Tôi nhận hết đùa cợt, cuối cùng cũng tìm được khuôn mặt của anh trong đám đông. Tôi thấp giọng cầu xin: “Em nhất định sẽ nghe lời, đừng bỏ em lại được không?” Anh ôm tôi, nhẹ nhàng khen ngợi: “A Dư, em làm tốt lắm.” Sau một đêm ân ái, tôi khoác tay anh bước ra khỏi khách sạn. Nhưng lại đụng phải một Cố Tuần khác đứng đối diện, gần như phát điên hét lên: “Tang Dư, lập tức xuống khỏi người anh trai tôi!” Lúc đó tôi mới biết, người đàn ông đêm qua. Là anh trai sinh đôi vừa mới trở về nước của Cố Tuần. *Hội chứng quên mặt (hay còn được gọi là prosopagnosia) là một hội chứng liên quan đến rối loạn não bộ khiến người mắc không thể nhận dạng hay phân biệt khuôn mặt mà mình nhìn thấy.
Yêu Đương Qua Mạng Cùng Kẻ Thù Của Anh Trai Đối tượng hẹn hò qua mạng của tôi bất ngờ đề nghị gặp mặt. Tôi hoảng loạn. Không vì lý do gì khác, chỉ vì hắn chính là kẻ thù không đội trời chung của anh trai tôi. Hai người họ không ưa nhau từ nhỏ. Tôi dùng tài khoản ẩn danh tán tỉnh hắn chỉ để trả thù cho anh trai mình. Ai ngờ hắn thực sự bị tôi mê hoặc, không dứt ra được. Sau đó, danh tính thật của tôi bị lộ. Tôi bị đẩy vào góc tường, hôn đến tay chân mềm nhũn. Giọng hắn dịu dàng nhưng ám ảnh: “Ngoan, nói cho tôi biết, tôi với anh trai em, ai hơn nào?”
Kế Hoạch Theo Đuổi Nam Thần Tôi đã yêu bạn cùng phòng của anh trai tôi ngay từ cái nhìn đầu tiên. Đè giọng ngọt ngào dụ dỗ hơn nửa tháng, tôi mới biết hoá ra gu của hắn không phải kiểu con gái ngọt ngào. Tong nháy mắt tôi phá vỡ phòng ngự, phát điên chạy đến phòng phát sóng trực tiếp của hắn: “Buồn cười chết đi được, thật ra tôi cũng không thích anh lắm.” “Đồ đàn ông giả tạo chết tiệt, tôi có chồng mới rồi, dịu dàng hơn anh, đẹp trai hơn anh…” Đêm đó, lần đầu tiên trong sự nghiệp, nam thần eSport ngừng phát sóng trực tiếp. Tôi chạy được nửa đường thì bị đuổi kịp, hắn khóc lóc cầu xin tha thứ, chiếc nơ màu hồng trước ngực tôi vỡ nát trong tay người đàn ông: “Ly Ly, trẻ con làm sai chuyện cũng phải chịu trừng phạt…”
Hoa Trà Trắng Tôi đến đồn cảnh sát để bảo lãnh con trai nuôi, tình cờ gặp lại chồng cũ. Tôi đến để đón đứa con nuôi của mình. Còn hắn thì đến đón cô bạn gái trẻ trung, xinh đẹp của hắn. Sau đó, trong lúc cảm xúc mất kiểm soát, hắn chặn tôi lại trong hành lang, giọng nói như rít qua kẽ răng: “Lâm Sở, em thà làm mẹ kế cho người khác chứ không chịu tái hôn với anh, đúng không?”
Linh Hồn Trở Về Đây là năm thứ 10 kể từ khi ta qua đời, ta nhìn thấy phu quân của ta như thế nào từ thế tử Hầu phủ trèo một mạch đến vị trí Thừa tướng. Hắn nạp thiếp, lại tục huyền, thê thiếp trong hậu viện thừa tướng không yên ổn, thường xuyên xảy ra tranh chấp, cũng có người chết đi nhưng hắn luôn mắt nhắm mắt mở, không để những chuyện này vào lòng, giống như khi ta chết, hắn cũng không rơi một giọt nước mắt vì ta. Trong mắt hắn, Mục Chi ta chỉ là một tiểu nha hoàn hầu hạ bên cạnh hắn lúc hắn còn làm thế tử mười năm trước, vì hầu hạ lâu ngày, mới may mắn trở thành thiếp thất.
Khô Mộc Phùng Xuân Một thời gian dài sau khi chia tay, video tôi đi chùa cầu phúc bị người ta khui ra. Tôi bước từng bước một và dập đầu bái lạy, cuối cùng tôi ôm một hộp gỗ nhỏ chạy đi. Cư dân mạng đều cho rằng chuyện tốt của tôi sắp đến, cả mạng đều chúc phúc tôi trăm năm hạnh phúc. Tôi cười giải thích với truyền thông rằng: [Tôi chỉ đi xem náo nhiệt thôi, không có chuyện tốt nào cả.] Nhưng tối đó, vị Thái tử gia nhà họ Lục kia phát điên. Anh ấy cho người ra bờ hồ vớt tìm ba ngày ba đêm cũng không vớt được cái hộp gỗ và lá thư tình bị tôi giấu bên trong. Khi tôi đoạt giải Ảnh hậu và trở về nước, bạn bè tổ chức tiệc mừng công cho tôi. “Chúc mừng Ảnh hậu vĩ đại của chúng ta, rốt cuộc mong ước của cô cũng thành sự thật!”
Nữ Phụ Bị Ép Phải Độc Ác Tôi bất cẩn bắt cóc kẻ ác thì phải làm sao bây giờ? Trong khoảnh khắc sinh tử, tôi lặng lẽ đặt câu hỏi trên diễn đàn. Cư dân mạng: “Hôn đi, trước khi chết cũng phải nhục mạ anh ta chút.” Sau khi hôn xong tôi đã chết, … Kẻ ác giết người không chớp mắt lại lên án: “Cô thật biết chơi, ban nãy chính là nụ hôn đầu của tôi.”
Trèo Cành Cao Ta và thư sinh tuấn tú đang hò hẹn thì tình cờ bắt gặp trúc mã vừa thắng trận trở về. Hắn chặn đường chúng ta, mắt đỏ ngầu: “Không phải nàng đã nói sẽ đợi ta về sao?” Thời cuộc thay đổi chóng vánh, trước đây ta cần một chỗ dựa lớn nhưng giờ ta cần một người đến ở rể. Ta sắp xếp lời lẽ chuẩn bị cãi chày cãi cối nhưng vừa ngẩng đầu lên đã phát hiện, sau lưng trúc mã cũng đi theo một cô nương nũng nịu.
Giáo sư Mạnh rất kiêu ngạo Tôi đã thích anh trai của chồng bạn thân, giáo sư đại học Mạnh Quan Hạc. Giữa đêm khuya, tôi nhắn tin cho hắn: [Chồng à, anh thật đẹp trai.] Hắn trả lời tôi hai chữ: [Tự trọng.] Theo đuổi hơn một tháng, bông hoa lạnh lùng không hề lay chuyển. Tháng thứ hai, bạn thân khóc lóc nói muốn ly hôn. Tôi vỗ ngực: “Mình sẽ đi cùng cậu!” Rồi gửi tin nhắn cho Mạnh Quan Hạc: [Đàn ông lớn tuổi, nhìn là biết không ổn!] [Tạm biệt, không gặp lại nữa!] Tối hôm đó, tôi bị Mạnh Quan Hạc nhốt trong phòng, nước mắt rơi xin lỗi: “Tôi sai rồi.” Hắn cười lạnh: “Muộn rồi.”
Nhật ký Sứa nhỏ tìm chồng Tôi sống ẩn mình mười năm sau khi xuyên không, mới phát hiện ra rằng cốt truyện đã kết thúc từ lâu. Cuốn tiểu thuyết tận thế này đã gần đến hồi kết. Nhân vật chính Giang Tư Thần đã xây dựng một khu trú ẩn nhỏ cho loài người, giúp nền văn minh nhân loại dần dần phục hồi. Nhưng những điều tốt đẹp này chẳng liên quan gì đến tôi. Ngày đầu tiên xuyên đến, tôi bàng hoàng nhận ra mình là một con sứa mà Giang Tư Thần nuôi trong nhà. Đúng vậy, một con sứa. Tôi không có mắt, chỉ có hệ thống cảm quang cơ bản, và trí tuệ cũng bị giới hạn ở mức độ thấp nhất. Nhưng tôi vẫn luôn nhớ đến người chủ của mình. Hắn thường cho tôi ăn những con tôm nhỏ ngon lành. Hắn pha chế nước muối biển vừa vặn, thoải mái nhất cho tôi. Hắn dùng ngón tay chạm vào chiếc ô và xúc tu nhỏ của tôi. Nhưng rồi một ngày nào đó, hắn không quay về nữa. Tôi… rất nhớ hắn. Đáng ghét, tôi chắc chắn đã bị con người điều khiển cảm xúc rồi!
Câu Chuyện Yêu Thầm Lúc ăn cơm, bạn cùng phòng gửi cho tôi bài đăng thịnh hành nhất trên diễn đàn. “Cảm động quá, tớ xin được gọi đây là thánh yêu thầm!” Bài đăng viết về quá trình một cô gái sống nhờ nhà người khác yêu thầm anh trai hàng xóm lớn hơn ba tuổi. Nội dung trôi chảy lưu loát, khiến người ta đầy xúc động. Suốt buổi, tôi chỉ nở nụ cười của một bà thím, mãi tới khi cô nàng viết đến đoạn: “Ngày 1 tháng 12, quý ngài L vượt qua ngàn vạn trắc trở, chạy tới bên tôi…” L là họ của bạn trai tôi. Ngày hôm đó lại là sinh nhật của em gái tôi.
Thủ Đoạn Hậu Trạch Ta bị chỉ hôn cho Ngũ hoàng tử, khi ấy hắn đã có một trắc phi. Trắc phi từng liều mình đỡ tên cho hắn, là người mà Ngũ hoàng tử luôn xem như nốt chu sa trong lòng. Mẫu thân lo đến phát bệnh, chỉ lo ta không được sủng ái, cuộc sống sẽ gian nan. Ta trấn an bà: “Nữ nhi là đến làm hoàng tử phi, không quan hệ tình yêu.” Vào ngày thứ hai sau hôn lễ, ta liền cho người tìm Bạch Nguyệt Quang thuở nhỏ của Ngũ hoàng tử vào phủ. Ta rất tò mò, khi Bạch Nguyệt Quang gặp nốt chu sa, ai sẽ giành được phần thắng đây?
Thẩm Tri Vi Khi nhìn thấy tờ hưu thư đó là lúc ta vừa mới ngơi tay sau cả đêm chăm sóc bà mẫu đang trọng bệnh. Mở đôi mắt đỏ ngầu vì mệt mỏi, ta nghe Trình Triết Nam nghiêm nghị nói: “Ta biết nàng không phạm lỗi gì, nhưng vì Mặc Vũ Nhu đã bị hưu, ta cũng đành phải hưu nàng mới có thể bảo vệ nàng ấy.” Mặc Vũ Nhu vừa bị hưu, lập tức có người vì nàng ta mà bỏ thê tử của mình, vậy thì nữ nhân bị giễu cợt, đẩy lên đầu sóng ngọn gió lúc này, không ai khác chính là ta. Trình Triết Nam vì nàng thanh mai mà hắn luôn đơn phương này, đã tốn rất nhiều tâm tư. Ta tức giận, ngất lịm đi. Khi tỉnh lại, bên tai là tiếng ồn ào. “Thẩm tiểu thư, người mau tỉnh lại đi.” Ta cau mày mở mắt, người đang lo lắng nhìn ta là Mặc Vũ Nhu. Nàng ta mặc một bộ đồ màu xanh nhạt, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng trẻo, ngũ quan tinh xảo có chút yếu đuối, dường như chỉ cần nói lớn tiếng cũng sẽ khiến cho nàng ta giật mình. Ta loạng choạng đứng dậy, vịn tay nha hoàn gần đó, đẩy đám người ra, chạy về viện của mình. Nhìn bức tranh mới thêu nửa mặt treo trong phòng, ta siết chặt tay, cuối cùng cũng tin rằng, ta đã được tái sinh về ba năm trước, lúc này ta vẫn chưa đính hôn với Trình Triết Nam.
Định Mệnh Tôi mang thai con của nhân vật phản diện, và để sống sót, tôi đã lên kế hoạch chạy trốn. Dù sao thì trước khi xuyên vào cuốn sách, tôi đã biết rằng Trì Tranh sẽ không cho tôi, một nhân vật phụ vô dụng, sinh ra dòng máu của hắn. Vào ngày trước khi tôi dự định trốn thoát, Trì Tranh ôm tôi và nói: “Em chỉ là thế thân của cô ấy, hãy an phận một chút, đừng làm khó cho anh.” An phận cái gì chứ! Vào tối hôm sau, tôi giả vờ nhảy xuống vách đá, thực chất là lén lút bỏ trốn ra nước ngoài để sống cuộc sống tự do. Nghe nói đêm đó, Trì gia gặp phải chuyện lớn, người thừa kế duy nhất đã trở nên điên cuồng. Còn ba tháng nữa mới đến ngày dự sinh, tôi bị một đám người mặc đồ đen bắt đi. Bị bịt mắt, giọng nói trêu chọc của một người đàn ông vang lên bên tai tôi: “Tiếp tục chạy đi, bảo bối.” “Nếu em còn dám rời xa anh, em có tin anh và em sẽ cùng nhau xuống địa ngục không?”
Như Anh Mong Muốn, Tôi Không Còn Yêu Anh Nữa Trong buổi lễ tốt nghiệp, trúc mã đã tỏ tình với tôi trước mặt mọi người. Xung quanh toàn là tiếng hò reo. Chỉ có tôi là ngơ ngác: “Nhưng… tôi đã có bạn trai rồi.” Toàn trường im lặng. Mắt Tần Tề bỗng đỏ hoe: “Quý Tình, chẳng phải em thích anh nhiều năm rồi sao?”
Tạm Biệt Hứa Đường Tôi là nữ sinh nổi tiếng trong truyện thanh xuân đau thương, người từng hút thuốc, trốn học, phá thai, và có vòng một nổi bật. Vài ngày trước, cậu ta còn hôn tôi, vậy mà giờ đây, Dương Nam Dự lại bảo tôi đi quyến rũ lớp trưởng Giang Sâm – người lạnh lùng, cao ngạo, không thể với tới của lớp họ. Chỉ vì Giang Sâm là người trong lòng cô gái mà Dương Nam Dự yêu. Kiếp trước, tôi đã khiến Giang Sâm lỡ kỳ thi đại học, tiền đồ bị hủy hoại. Kiếp này, tôi nhuộm lại tóc đen, mặc váy dài, ngoan ngoãn ngồi cạnh cậu ấy. “Lớp trưởng, dẫn tôi cùng thi Thanh Hoa nhé!” Về sau, tôi và Giang Sâm thường xuyên cùng nhau xuất hiện. Dương Nam Dự ghen đến phát điên, “Hứa Đường, tôi bảo cậu diễn kịch mà cậu nhập vai luôn rồi à?” Giang Sâm ôm eo tôi, lạnh nhạt nói: “Cậu ta là tên ngốc được 3 điểm môn Lý à? Đường Đường, tránh xa hắn ra, đừng để lây cái ngu.”
Dựa Vào Chính Mình Trong giới thượng lưu thịnh hành một loại trò chơi nuôi dưỡng xấu xa. Chọn một cô gái xinh đẹp từ cô nhi viện, để cô ấy trở thành chim hoàng yến được nuôi dưỡng của thái tử gia. Chị gái xinh đẹp đắc ý nói với tôi: “Sắc đẹp của phụ nữ chính là vốn liếng để trói buộc đàn ông.” Vì thế kiếp trước, chị gái không học hành nữa, ăn mặc lòe loẹt, vui mừng được chọn, còn tôi thì bị loại, tiếp tục ở lại cô nhi viện. 10 năm sau, tôi tốt nghiệp đại học vào làm ở một công ty danh tiếng, được thái tử gia trọng dụng, còn chị gái thì bị vứt bỏ thảm hại, chết thảm ngoài đường. Trước khi chết, chị ta lái xe đâm vào tôi, cả hai chúng tôi cùng được tái sinh vào ngày thái tử gia đến cô nhi viện chọn người. Cuộc đời của chúng tôi một lần nữa đảo ngược. Chị gái kiêu ngạo vô cùng: “Lần này tao sẽ dùng hình tượng hoa sen trắng, chắc chắn sẽ được thái tử gia thích.” Thật đáng thương cho chị gái tôi, dù có sống lại một kiếp nữa, chị ta cũng không hiểu rằng, phụ nữ không bao giờ là vật phụ thuộc của bất kỳ ai. Ngược lại, lần này trở thành chim hoàng yến, nắm trong tay nguồn lực và mối quan hệ, tôi lại leo lên nhanh hơn.