Ngôn Tình

BÉ CON GẢ DÌ CHO CHÚ CỨU HỎA

Bệnh viện, tình cờ gặp lại anh chàng tôi từng thầm thương trộm nhớ.Anh nhìn đứa bé trong lòng tôi, nghiến răng nghiến lợi:“Anh tìm em bao năm nay, thế mà em lại đi lấy chồng, sinh con rồi sao?”Ồ.Đ,ọc tru,yệ/n t,ạ,i pa,ge B,ắ/p c ả,i da ng y e uNgược đời thật, anh chơi trò đổ vấy này tài ghê.Tôi chỉ cười nhạt:“Biết sao được, chồng tôi chọn đúng quá, sinh một đứa vẫn chưa đủ đâu.”

Cả Đời Dỗ Dành

Cả Đời Dỗ Dành Ra sân bay đón em trai mà quên mang kính, tôi nhận nhầm người, còn lỡ hôn nhầm luôn. Đến khi ngẩng đầu lên, đôi mắt sâu thẳm lạnh lùng của bạn trai cũ đập vào mắt tôi. “Gọi tên thằng khác mà dám hôn tôi? Em giỏi đấy!”

Chim Hoàng Yến Có Thai Rồi

Chim Hoàng Yến Có Thai Rồi Năm thứ hai làm chim hoàng yến của đại lão, tôi mang thai. Đại lão cử hẳn hơn 20 vệ sĩ mặc đồ đen giám sát tôi ngày đêm, sợ tôi thừa lúc sơ hở mà “ôm con” bỏ trốn. Thế nhưng tôi vẫn ăn ngon ngủ kỹ, chẳng có lấy một tí xíu ý định bỏ chạy. Cuối cùng, bạch nguyệt quang vừa mới về nước của anh ta không ngồi yên được nữa, chạy đến chất vấn tôi: “Tôi đã quay lại rồi, cô và đứa bé này đều là dư thừa. Nếu muốn chạy thì chạy nhanh đi, tôi còn có thể giúp một tay.” Tôi nhàn nhã phẩy tay: “Không cần cô lo đâu, tôi ở đây có tiền xài, có người hầu, sống sung sướng, chạy đi làm gì?” Đại lão nghe xong lời tôi thì thở phào nhẹ nhõm. Chỉ là tôi còn nói thêm một câu: “Chủ yếu là đang bầu bí nên không tiện ra ngoài tìm trai đẹp, đành tạm dùng đỡ, đợi sinh xong rồi tính tiếp.” Sắc mặt đại lão lập tức tối sầm.

Đại Phu Nhân Phó Gia

Đại Phu Nhân Phó Gia Năm thứ tư sau khi yêu đương bí mật. Tôi tình cờ gặp Phó Thời Cẩm ở quán bar gọi hai em tay vịn, trái ôm phải ấp. Có người trêu ghẹo: “Phó nhị thiếu, không sợ bạn gái khóc nhè à?” Giọng điệu của anh ta lẳng lơ: “Dù sao cũng là trêu đùa, tôi sẽ không cưới cô ấy.” “Tôi đường đường là nhị thiếu gia, vị trí phu nhân của tôi sao có thể là con gái của bảo mẫu chứ?” Đêm đó, mưa lớn cả thành phố. Cả đêm tôi không về. Phó Thời Cẩm lo lắng gọi điện thoại cho anh cả của anh ta: “Anh, dùng các mối quan hệ của anh, giúp em tìm Hiểu Hiểu nhé! Cô ấy sợ nhất là sấm sét.” Cậu ấm của Phó gia tắt điện thoại, ngược lại thấp giọng dụ dỗ dưới người tôi: “Ngoan, chủ động một chút, vị trí đại thiếu phu nhân của Phó gia cho em ngồi.”

Thiên Kim Không Giả

Thiên Kim Không Giả Học muội trong nhóm chat giả mạo thân phận tôi, nói mình là con nhà giàu. Tôi chỉ thấy kỳ lạ: khi nào ba tôi lại có thêm một cô con gái thế? Sao tôi không biết?

Vác Phản Diện Chạy Trốn

Vác Phản Diện Chạy Trốn Ta ở kinh thành đấu với người giàu, bỗng vung tay đấu giá một nam tử dị tộc tuyệt sắc. Hắn lạnh lùng ngạo nghễ, khắp người đầy v ế t   t h ư ơ n g. Vừa định chuyển tay bán với giá cao, ta lại nhìn thấy dòng chữ bay lên giữa không trung: 【A a a nữ chính đừng bắt nạt nam chính nữa, hắn vừa mới bị   d I ệ t   cả tộc, lại còn bị hạ chú không thể khóc không thể cười, thảm lắm rồi!】 【Nam chính vừa thấy nữ chính liền động tâm, kết quả lại bị nàng nhục nhã, tim cũng muốn vỡ theo!】 【Nữ chính à, ngươi đối xử tốt với nam chính một chút đi, sau này hắn sẽ được rửa oan, mỏ vàng mỏ bạc đều là của ngươi, cả mạng cũng là của ngươi luôn đó!】 Hai mắt ta sáng rỡ: Thì ra ta là nữ chính à! Không nói không rằng, ta lập tức vác hắn về nhà. Chỉ vì quá nóng ruột, nên không kịp nhìn dòng chữ kế tiếp: 【Khoan đã, sao nữ phụ pháo hôi kia lại vác đại phản diện đi vậy!?】 【Đúng đó! Nàng ta không phải nên hung hăng sỉ nhục hắn, rồi đem bán đi sao!?】 【A a a phản diện kia  đ ộ c   á c  t à n   n h ẫ n, đợi thân thể hắn khôi phục, nữ phụ pháo hôi chắc chắn xong đời rồi!】

Ly Hôn Rồi Mới Biết Anh Ấy Là Chồng Ngoan

Ly Hôn Rồi Mới Biết Anh Ấy Là Chồng Ngoan Để ly hôn, tôi bịa chuyện mình ngoại tình. Người chồng trước nay luôn lạnh lùng bỗng dưng sụp đổ: “Vậy thì em chia tay hắn đi, cớ gì lại đòi ly hôn với anh?” “Chuyện của em và hắn thì liên quan gì đến anh chứ?” “Là gã đàn ông tồi ngoài kia xúi giục em sao?” “Không thể nào! Chỉ cần anh chưa đồng ý, gã kia mãi mãi chỉ là ‘trai bao’ bên ngoài, cứ mơ đi!” Ơ… tôi nhớ rõ đây là cuộc hôn nhân thương mại mà?

BẠN TRAI TÔI LÀ BÁC SĨ LẠNH LÙNG full

Tôi quen một bác sĩ lạnh lùng. Vì không chịu nổi sự nhạt nhẽo của anh ta, nên trong cơn tức giận, tôi trói anh ta vào xe, ép buộc anh một trận rồi đá anh ta đi:“Chia tay! Tôi thích kiểu hoang dã!”Một tháng sau gặp lại, anh ta đè tôi lên chiếc bàn làm việc, cổ tay tôi bị trói chặt bằng cà vạt của anh ta.Ánh mắt anh ta lạnh lùng và đầy nguy hiểm:“Thích hoang dã đúng không?”“Cầu xin tôi đi…”

TÔI ĐÃ TRÊU NHẦM TRÙM TRƯỜNG

Tôi kiên trì không mệt mỏi nhắn tin trêu ghẹo cậu đầu gấu của trường bằng tài khoản ẩn danh.【Cưng ơi, đường cong eo của cưng thật là gợi cảm, cơ bụng cũng đẹp quá trời luôn.】【Hồng hồng, mềm mềm.】【Thật sự muốn cắn một miếng cưng ghê á~】Tôi rất thích nhìn cậu ta nổi giận, càng hung dữ tôi lại càng mềm nhũn chân.Nhưng đến khi thật sự câu được cậu ta rồi…Tôi mới phát hiện, cậu ta lại chính là thiếu gia nhà họ Trình – đại thiếu gia quyền thế tiếng tăm lừng lẫy.Tôi hoảng hồn lập tức chia tay, chặn số, xóa tài khoản, dứt tình không chút lưu luyến.Vậy mà ngay giây sau, lưng tôi liền đập vào một lồng ngực vững chãi.Cậu ta siết chặt tôi trong lòng, giọng khàn khàn, lạnh lẽo như dao cứa:“Lại giỡn mặt tôi hả?”

Phúc Báo Của Chú Rể Bỏ Trốn

Phúc Báo Của Chú Rể Bỏ Trốn Chú rể bỏ trốn cùng bạch nguyệt quang ngay giữa lễ cưới. Vừa ra khỏi cửa thì gặp t/ai n//ạ n xe. Bác sĩ nói: “Thương tích quá nặng, phải c/ắ/t c/ụt chân mới cứu được!” Tôi lau nước mắt, nói với bác sĩ: “Không được. Ít nhất cũng phải giữ cho anh ấy một cái x//á c còn nguyên vẹn.”

Yêu Thử

Yêu Thử Nhẫn cưới của chồng tôi bị tình nhân bé nhỏ của anh ta ném thẳng vào bồn cầu. Anh ta thản nhiên giải thích: “Lên giường quên tháo ra, cô nhóc ấy nóng tính quá.” “Em nhìn lại anh đi, anh đã thành ra thế này rồi, em không định chấp nhặt một cái nhẫn nhỏ chứ?” Thậm chí còn khuyên tôi cũng nên ra ngoài “nếm thử của lạ” xem sao. Tôi thở phào nhẹ nhõm. Bởi vì chiếc nhẫn cưới của tôi… cũng đang nằm trên giường của một cậu trai trẻ. Lấy anh mà suy ra, chắc anh cũng sẽ không tính toán với tôi đâu nhỉ? Vậy mà tôi không ngờ, anh lại đỏ mắt chất vấn: “Thử thì được. Nhưng sao em lại nghiêm túc chứ?”

Tạm Biệt Quá Khứ, Chào Em Tương Lai

Tạm Biệt Quá Khứ, Chào Em Tương Lai Tôi đang chỉnh sửa bản thiết kế váy cưới trong studio thì Cố Cảnh Thâm đẩy cửa bước vào. “Thanh Nhã, anh có chuyện muốn bàn với em.” Biểu cảm anh có chút ngập ngừng khiến tim tôi chợt thắt lại. Kết hôn năm năm, tôi hiểu anh quá rõ rồi. “Chuyện gì vậy?” Tôi đặt bút chì xuống. “Công ty có một khách hàng quan trọng sắp kết hôn, hy vọng em có thể giúp thiết kế váy cưới.” Tôi gật đầu: “Chuyện tốt mà, khi nào cần?” “Tháng sau, thời gian hơi gấp.” Anh tránh ánh mắt tôi. “Khách hàng là một cô gái, tên là Bạch Vũ Phi.” Bạch Vũ Phi? Cái tên này nghe quen quen. Tôi chợt nhớ ra, cô ấy là thư ký mới của Cố Cảnh Thâm, mới hai mươi tư tuổi, rất xinh đẹp. “Cô ấy sắp cưới rồi à? Với ai?” Tôi hỏi bâng quơ. Cố Cảnh Thâm cứng đờ cả mặt: “Chuyện đó… em gặp cô ấy rồi sẽ biết.”

Nuôi Dưỡng

Nuôi Dưỡng Thực tập sinh mới ở công ty đang theo đuổi tôi. Nhưng rồi tôi phát hiện ra cậu ta đang lén yêu một nữ đồng nghiệp khác. Tôi chỉ là tấm bình phong cho hai người họ. Cô đồng nghiệp kia ngoài mặt thì cổ vũ tôi, sau lưng lại cười nhạo tôi tự mình đa tình.

Gả Nhầm Rồng Vàng

Gả Nhầm Rồng Vàng Phu quân ta thu nhận thê tử của cố nhân, người được mệnh danh là đệ nhất mỹ nhân Đại Lương. Không bao lâu sau, hai người ấy lại nảy sinh tình ý. Ngày loạn quân công thành, chàng đem ta giao nộp, lại còn lạnh lùng nói: “Nàng chính là Tần Phương Hảo. Dung mạo này, không thể giả được.” Ta rơi vào tay phản quân, vốn định lấy cái ch .t giữ lấy thanh danh. Ngay lúc đó, trước mắt ta chợt hiện ra mấy dòng chữ lơ lửng: 【Nữ chính, ngàn vạn lần đừng nghĩ quẩn! Tên cặn bã kia có gì tốt? Đại ca phản quân kia mới thật sự là cực phẩm!】 【Hắn biết ngươi không phải Tần Phương Hảo, vẫn lén sai người vẽ chân dung ngươi mỗi đêm, rồi nhìn ngươi mà…】 【Aaaa, tại sao lại chặn màn đạn của ta?!】 【Nữ chính, nàng không nhớ tiểu mã nô bên hồ Đại Minh năm xưa nữa sao?】 【Chỉ cần nàng mềm lòng một câu, mã nô sẽ lập tức quỳ dưới váy nàng! Mạng là của nàng, cơ bụng là của nàng, thận… cũng là của nàng!】

Em Từng Nghĩ Mình Sẽ Mãi Yêu Anh

Em Từng Nghĩ Mình Sẽ Mãi Yêu Anh Sau khi ước lượng điểm thi đại học, tôi cố tình báo thấp 350 điểm để trêu bạn trai. Anh ta căng thẳng hỏi: “Em chắc là chỉ được từng ấy điểm thôi à?” Tôi làm mặt mếu, nói: “Ừm, hôm thi bị đau bụng nên làm bài không tốt, chắc phải thi lại năm sau mất rồi.” Vậy mà đêm hôm đó, anh ta lại nhắn tin chia tay. Ngay sau đó, anh ta đăng công khai chuyện yêu đương với Á khoa trên vòng bạn bè. Lúc ấy tôi mới biết, hóa ra anh ta đã đặt cược trước vào cả hai người. Tôi nắm trong tay tin nhắn trúng tuyển từ Thanh Hoa và Bắc Đại, bình tĩnh gửi lời chúc phúc cho anh ta. Hết kỳ nghỉ hè, tôi ngồi lên chuyến tàu đi Bắc Kinh, còn anh ta thì lại bước xuống chuyến xe đến Hạ Môn, khản giọng hỏi tôi: “Lương Hạ, vậy ra em vẫn luôn lừa anh sao?”

Chán Rồi, Bị Chồng Bệnh Kiều Ép Buộc Yêu

Chán Rồi, Bị Chồng Bệnh Kiều Ép Buộc Yêu Năm tôi si tình mù quáng nhất. Học bá lạnh lùng bóp cằm tôi, ánh mắt lạnh lùng: “Giang Lê, bộ dạng vẫy đuôi cầu xin này của em thật rẻ mạt.” Tôi dè dặt hôn lên môi anh. “Cầu xin anh, tôi thật sự thích anh mà…” Bị anh đè trong phòng thiết bị, hôn đến mức rơi lệ. Sau khi kết hôn, ai cũng nói tôi có phúc, cưới được Thái tử gia của Giang Thành. Nhưng tôi đã chán ngấy rồi. Lâng lâng trong men say, tôi ôm lấy chàng trai nhỏ, nói: “Người đàn ông già cỗi đó, vừa rẻ tiền vừa gây buồn nôn, sao so được với trai trẻ được chứ?” Anh ta đỏ hoe mắt. Vừa run rẩy cởi từng món đồ, vừa tuyệt vọng nhìn tôi. “Tôi đã dưỡng da, còn đeo dây lưng và chuông nhỏ mà em thích… nhìn tôi đi, có thể nhìn tôi một cái được không?”

Yêu Phải Cún Tsundere

Yêu Phải Cún Tsundere Khi đang cãi nhau với bạn trai, anh ấy đỏ mắt uất ức hét lên: “Nếu được làm lại từ đầu, tôi nhất định sẽ không hèn mọn làm ‘chó vẫy đuôi’ theo em nữa!” Ai ngờ, ngay ngày hôm đó, bọn tôi thật sự xuyên không về thời cấp ba. Anh ấy cũng giữ đúng lời, đối xử với tôi vô cùng lạnh nhạt. Tôi bắt đầu thất vọng, định từ bỏ mối tình này. Cho đến khi tôi tình cờ bắt gặp anh ấy đứng ở một góc khuất lẩm bẩm: “Lần này, tuyệt đối không làm chó cho Ninh Tiểu Vãn nữa.” “Phải duy trì hình tượng nam thần lạnh lùng, khiến cô ấy mê như điếu đổ, ngoan ngoãn nghe lời mình.” “Đáng ghét thật, Ninh Tiểu Vãn, chờ đó mà theo đuổi tôi đi! Làm chó cho tôi ấy!” Nhưng tối hôm đó, tôi chỉ vừa chủ động nói chuyện với hotboy trường được một câu. Anh ấy đã ôm mặt khóc như đun nước sôi: “Huhu, cầu xin em đừng đến với cậu ta! Cậu ta chỉ làm bạn trai em được thôi, còn tôi có thể làm… chó cho em mà!” “Em không tin thì tôi sủa cho em nghe luôn! Gâu gâu!” “Gâu gâu gâu gâu——”

XUNG HỈ VỚI THÁI TỬ GIA

Thái tử gia của kinh thành, Giang Hành, gặp phải tai nạn xe hơi thảm khốc, tính mạng ngàn cân treo sợi tóc.Tôi trở thành cô dâu xung hỉ.Đêm tân hôn, Giang Hành vẫn hôn mê bất tỉnh.Khi tôi vừa định rời đi, trước mắt bỗng xuất hiện màn hình đầy các dòng chữ:【Nữ chính mau hôn nam chính đi, anh ấy đã liên kết với hệ thống, hôn một lần có thể kéo dài thêm một giờ sinh mạng.】【Mau hôn đi, thái tử gia chỉ còn một phút sống, không hôn là chết ngay đấy!】Tôi đầu đầy dấu chấm hỏi, thử hôn nhẹ lên khuôn mặt điển trai ấy.Vị bác sĩ đã khẳng định Giang Hành không qua khỏi đêm nay, bỗng mở mắt ra nhìn tôi.

Anh Ấy Rung Động Rồi

Anh Ấy Rung Động Rồi Kỳ thi đại học kết thúc, cũng vừa đúng ngày tôi tròn mười tám tuổi, lễ trưởng thành của tôi. Phòng tiệc đã đặt sẵn, vậy mà lại có thêm một cô cháu gái từ quê của Mẫn Hành xuất hiện. Cô ta cố tình hất rượu trong ly vào ngực tôi. Còn làm ra vẻ mệt mỏi nâng tay lên: “Chị đừng giận mà… Hay là… em để chú nhỏ đền tiền váy cho chị trước nhé…”