Ngôn Tình

Gái Hư Và Cún Si Tình Hồi cấp ba, có một tên bá chủ trường học từng bị tôi phũ thẳng mặt. Hắn ta đến giờ vẫn chưa chịu từ bỏ. Lần này tôi đồng ý quen hắn. Hắn vui tới mức bắn pháo hoa suốt cả đêm, rực sáng cả thành phố. Rồi quay sang khoe khoang với đám bạn: “Con nhỏ năm đó chảnh đến ch.t, giờ không phải cũng ngoan ngoãn gọi tao là chồng đấy à.” “Không nghe lời thì dạy dỗ lại thôi.” Trong phòng bao, ai cũng khen hắn thủ đoạn cao tay. Tôi đẩy cửa bước vào: “Khoe đã chưa?” Hắn cau mày, giơ tay nhìn đồng hồ: “Vợ ơi, năm phút chém gió nhanh thế đã hết à?” “Ừ.” Đám người: “???”

Tổng Tài Tự Tin Quá Rồi! Tôi ở bên Cố Cảnh Thâm suốt năm năm thanh xuân. Thế nhưng chiếc nhẫn do chính tay tôi thiết kế — món quà mà tôi từng tưởng sẽ đeo lên tay mình — cuối cùng lại nằm gọn trên tay một người phụ nữ khác. Lần này, tôi không khóc lóc, không làm ầm lên. Tôi chỉ lặng lẽ xóa đi bản thiết kế, gửi đơn xin nghỉ việc. Cả công ty rì rầm cá cược: “Tần Nguyệt không trụ nổi đâu, rồi cũng phải quay lại thôi.” Cố Cảnh Thâm thì bật cười lạnh lùng: “Không đến một tuần, cô ấy sẽ quay lại cầu xin tôi.” Nhưng… anh đợi mãi, chẳng thấy một tin nhắn nào từ tôi. Cuối cùng, không kìm được nữa, anh là người chủ động bấm số. “Bản thiết kế của em… anh đã bảo người ta khôi phục lại rồi…” Đầu dây bên kia truyền đến tiếng cười trầm thấp của một người đàn ông khác: “Xin lỗi, Nguyệt Nguyệt vẫn đang ngủ.” Giọng Cố Cảnh Thâm lập tức khàn đặc: “Cho Tần Nguyệt nghe máy!” Nhưng đáp lại là giọng điềm đạm, ôn hòa mà không kém phần sắc bén của Tiêu Chỉ Hàn: “Tổng giám đốc Cố, phụ nữ của tôi… mong anh đừng vọng tưởng.”

Trở Thành Phu Nhân Của Tổng Tài Sau Khi Từ Bỏ Kẻ Tồi Tôi đã ở bên Thẩm Yến suốt mười năm. Trong ngày cưới của chúng tôi, ngay giữa buổi lễ, anh nhận được một cuộc điện thoại rồi bỏ mặc tôi đứng đó, rời đi không chút do dự. Tôi giật lấy chiếc máy ảnh polaroid từ tay phù dâu, chụp một bức ảnh của người đàn ông đẹp trai nhất trong đám khách mời, rồi dán nó đè lên khuôn mặt của Thẩm Yến trong ảnh cưới. Quay người lại, tôi hỏi anh ta: “Cưới không?” Người đàn ông hơi nheo mắt, giọng trầm thấp: “Cưới.”

Chó Nhà Tôi Là Sói Tôi nhặt được một con “chó bỏ đi” dạng thú nhân ở chợ đen về làm vệ sĩ. Bạn thân tôi tròn mắt: “Con mẹ nó, rõ ràng là sói mà!” Tôi không tin. Cho đến khi quân đoàn thú nhân lục soát đến tận nhà. “Lão đại nhà bọn tôi có ở đây không?” “Thuần huyết lang nhân, giết người không chớp mắt.” Tôi vô tội đáp: “Nhà tôi chỉ nuôi một con chó thôi mà.” Nói rồi tôi còn xoa đầu anh ta: “Cún con ngoan~” Anh ta đeo rọ mõm, gầm gừ trong cổ họng vài tiếng trầm thấp. Và rồi… trước mặt bao nhiêu thú nhân, lại lắc lắc cái đuôi phía sau. Cả đám đứng hình. “Lão đại, bọn tôi tìm anh nửa năm rồi.” “Kết quả anh trốn ở đây… làm chó nhà người ta?”

Chồng Mất Trí Nhớ Lại Yêu Tôi Từ Cái Nhìn Đầu Tiên Giang Yến Châu bị ngã cầu thang ngoài ý muốn, mất đi ký ức mấy năm gần đây. Lúc tôi chạy đến phòng bệnh, đã nghe thấy giọng anh ấy đầy kích động: “Làm sao con có thể kết hôn với một người con gái quen qua xem mắt được chứ? Ba, ba đang lừa con phải không?!” Cuộc hôn nhân mới kéo dài được nửa năm này, xem ra chắc sắp tan vỡ rồi. Tôi nghĩ vậy. Nhưng đúng lúc tôi vừa ló mặt trước cửa phòng bệnh, Giang Yến Châu mất trí nhớ đột nhiên ngẩng đầu nhìn tôi, hơi thở khựng lại: “Ba ơi, ba tin vào tình yêu sét đánh không?” —

Bảy Năm Thầm Yêu Thanh Mai Trúc Mã Sau một đêm vượt rào cùng cậu bạn thân thuở nhỏ trong cơn say, sáng hôm sau anh ngồi dựa vào đầu giường, nhíu mày hút thuốc, vẻ mặt đầy do dự và hối hận. Tôi đoán được tâm trạng anh, liền chủ động nói: “Cả hai đều là người lớn, tôi không bắt anh chịu trách nhiệm đâu. Cứ coi như… đôi bên giúp nhau một tay.” Anh thở phào nhẹ nhõm: “Vậy thì tốt. Thật ra… tôi đã có bạn gái rồi.” Tôi sững lại một giây: “Bạn gái?” Anh gật đầu, ánh mắt rất nghiêm túc: “Ừ. Năm nay tôi định dẫn cô ấy về ra mắt gia đình. Đến lúc đó nếu hai người chạm mặt nhau… em nên biết cái gì nên nói, cái gì không nên nói.”

Chồng Tôi Là Chuyên Gia Nhận Diện “Trà Xanh” Chồng tôi từng tài trợ cho một sinh viên nghèo. Cô ta nhân lúc tôi vắng nhà đã mặc trộm áo ngủ của chồng, đăng lên Weibo với dòng caption: “Áo ngủ của anh trai thật thoải mái”, rồi công khai khiêu khích tôi. Nhưng tôi chẳng hề sợ hãi, vài chiêu thôi là khiến cô ta thân bại danh liệt.

Cưng Em Từ Cái Nhìn Đầu Tiên Bạn trai chê ngực tôi …quá to. Anh ta đưa tôi 500 triệu, bảo tôi đi phẫu thuật thu nhỏ vòng một. Ngay lúc đó, một người bí ẩn chuyển khoản cho tôi 5 tỷ, kèm lời nhắn: “Đừng nghe anh ta.” Tôi cầm điện thoại, nhắn cho anh em chí cốt của bạn trai: “Muốn tôi nghe lời anh, chuyển tiền thôi thì chưa đủ đâu.” Anh ta lập tức trả lời: “Cô đang nói gì thế? Tôi không hiểu.” Tôi: “Thế thì thôi. Tôi đi viện đây.” Quả nhiên, anh ta bắt đầu cuống lên: “Cô còn muốn gì nữa?” Tôi: “Anh có 18 không?” “Tôi 24.” “Nói suông không tin được. Cho tôi xem thử.” Sau đó, anh ấy dùng hành động thực tế… khiến tôi không xuống nổi giường.

Lúc chia tay với Đình Vân Thâm, tôi và anh ta cãi nhau đến mức rất khó coi.Anh ta đập hết tất cả những thứ có thể đập, mắt đỏ bừng, gào vào mặt tôi:“Tô Uyển, nếu lần nữa phải cúi đầu trước em, tôi không bằng con chó!”Vài năm sau, nhà tôi phá sản.Anh ta chuyển cho tôi năm trăm vạn.Bạn thân của anh ta hỏi:“Cậu không phải thề là không bao giờ quan tâm đến cô ta nữa sao?”Đình Vân Thâm thở dài:“Cậu không hiểu đâu. Tô Uyển xưa nay luôn kiêu ngạo, nhưng hôm nay… cô ấy đã cúi đầu rồi.”Bạn thân anh ta ngơ ngác:“Cô ấy cúi đầu lúc nào? Hai người còn chưa gặp mặt à.”Đình Vân Thâm nói rất nghiêm túc:“Cô ấy nhận tiền của tôi. Cô ấy muốn quay lại với tôi.”Bạn thân anh ta tức đến bật cười:“Cậu chuyển thẳng vào tài khoản ngân hàng người ta, người ta từ chối kiểu gì?”“Trả lời tôi đi!”

Em Là Bạch Nguyệt Quang Của Anh Tôi đến để hủy hôn. Nhưng lại vô tình nhìn thấy nhật ký tình cảm của anh ấy. Bên trong còn kẹp ảnh của tôi. … Hả? “Bạch nguyệt quang” của anh ta… lại là tôi?

Trong buổi tiệc cuối năm, chồng tôi định công khai mối quan hệ của hai vợ chồng, thì cô thực tập sinh lại cố ý phát sai ảnh. Bức ảnh lẽ ra là ảnh cưới của tôi và chồng, vậy mà giờ lại hiện lên hình ngọt ngào tình cảm của anh ta và cô thực tập sinh trên màn hình lớn. Tôi im lặng hồi lâu, rồi ung dung nhường lại sân khấu cho bọn họ, thậm chí còn nâng ly chúc mừng, chúc hai người trăm năm hạnh phúc. Thế mà cô thực tập sinh lại cố ý làm rơi ly rượu, nức nở khóc lóc nói: “Chị Linh, chị biết rõ em bị dị ứng rượu mà vẫn cố tình ép em uống, rốt cuộc là chị chúc phúc hay muốn hại chết em vậy?” Tối hôm đó, chồng tôi lập tức triệu tập một cuộc họp khẩn. Tôi cứ ngỡ là để cho tôi một lời giải thích. Ai ngờ anh ta lại mắng tôi một trận tơi bời, nói tôi cố tình nhắm vào người mới, nhân cách tệ hại, còn tuyên bố sẽ trừ toàn bộ tiền thưởng cuối năm và hoa hồng của tôi để bù đắp cho cô thực tập sinh. Cả phòng họp im phăng phắc, mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía tôi. Tôi chỉ khẽ cười, nói: “Ăn nói duyên dáng như vậy, không đi làm diễn viên hài thì đúng là phí của trời!”

Bạn Cùng Bàn Năm Ấy Là Anh Vì vòng một quá lớn nên tôi phải đến bệnh viện tư vấn phẫu thuật, không ngờ bác sĩ khám cho tôi lại chính là… anh chàng đẹp trai tôi vừa xem mắt hôm qua. Bác sĩ Thẩm chớp đôi mắt đào hoa, giọng nói trầm thấp quyến rũ vang lên: “Tháo áo khoác ra, mở cúc áo ngực.” Tôi đỏ mặt hoàn tất buổi khám, nhưng lại loay hoay mãi không cài được áo ngực. Bác sĩ Thẩm quay sang bảo y tá giúp. Đầu óc tôi bỗng “đơ” toàn tập, vội lắp bắp: “Không cần phiền vậy đâu! Anh giúp tôi là được rồi!” Giây sau đó, cánh tay anh nhẹ nhàng vòng qua tôi…

Mệnh Khắc Phu Tôi đã lần lượt khắc ch .t ba vị hôn phu. Từ đó ánh mắt phụ hoàng nhìn tôi ngày càng… đi/ên cuồng. Ngài phất tay ra lệnh, ban cho tôi một cuộc hôn nhân mới, với vị thiếu niên tướng quân cũng vừa khắc ch .t hai vị hôn thê. “Không có gì đâu, trẫm chỉ tò mò… rốt cuộc ai khắc hơn ai thôi.” Khi nghe tin, tôi ôm lấy chân vị hôn phu mới mà khóc lóc gào thét: “Khắc phu của ta là hư danh! Còn huynh là khắc thê thật sự đó!!” “Con có ba, nó có hai, tỉ số nghiêng về nhà ta!” “Thật sự không được thì trẫm sẽ nhờ Khâm Thiên Giám… buff cho con thêm chút vận mệnh!” Tôi: … Lắm lúc tôi thực sự chỉ muốn nhỏ m/á/u nghiệm thân.

Để theo đuổi nam chính,mỗi ngày tôi đều đặt phần ăn sáng tự tay làm vào hộc bàn của anh ấy.Cho đến một ngày, trước mắt tôi xuất hiện dòng bình luận nổi bật:“Bạn nữ phụ kia, cậu đặt lâu như vậy mà không phát hiện là đặt nhầm sao?”“Đó là bàn của phản diện mà!”“Nhưng mấy người có nhận ra không, từ khi nữ phụ đưa nhầm bữa sáng, tên phản diện nhà nghèo, gầy trơ xương vì không có tiền ăn cơm, hình như mập lên chút xíu rồi.”“Chứ sao nữa, nữ phụ làm sandwich mà như dồn đồ ăn cho lừa ăn, thịt rau nhét đủ cả, thiếu điều tự mình chui vào luôn thôi!”“Haiz, phản diện này cũng tội, còn tưởng nữ phụ thật lòng thích mình, ai ngờ người ta chỉ là đưa nhầm thôi.”Bước chân tôi dừng lại ngay cửa lớp.Theo phản xạ, tôi ngẩng đầu lên.Chỉ thấy ở hành lang phía trước,một thiếu niên gầy gò, trông có vẻ u ám, đang nhìn tôi bằng ánh mắt sáng rực.

Trăng Khuất Màn Mây Tôi là con gái ruột của một gia đình giàu có. Thế nhưng lại bị ba tôi nuôi lớn trong nghèo khó suốt 18 năm. Trước khi tôi chào đời, ba mẹ đã cãi nhau triền miên vì bất đồng quan điểm trong việc nuôi dạy con cái. May mắn là mẹ tôi mang thai đôi. Cơ hội được chia đều cho cả hai người, ai cũng có thể tự chứng minh mình đúng. Mẹ chọn em gái tôi để nuôi dưỡng trong nhung lụa. Ba thì bế tôi lúc ấy còn đỏ hỏn về quê, bắt đầu cuộc sống “nuôi con kiểu khổ luyện”. Mười tám năm sau, đúng vào hôm nay. Ba tôi đang hí hửng cầm thư báo trúng tuyển Đại học Hoa Đô ngoài sân. Còn tôi thì đang kỳ cọ mấy chú heo. Một chiếc ô tô đỏ bóng dừng lại trước cổng. Một người phụ nữ ăn mặc sang trọng bước xuống xe. Nhìn thấy lớp bùn dính trên thân xe, tôi cầm vòi nước bước tới, hỏi: “Chị ơi, rửa xe không? Mười đồng thôi, em đảm bảo rửa sạch bong sáng bóng.” Chị ta không nói gì, chỉ nhìn tôi rồi bỗng dưng khóc nấc lên. Ba tôi từ phía sau hét lên: “Con gọi gì mà chị? Đó là mẹ con đấy!”

Nhật Ký Tình Yêu Khi tôi đến nha khoa để làm điều trị tủy răng, cậu bạn trai cũ chỉ biết chơi game của tôi lại gọi điện tới. Tôi lỡ tay ấn nhầm nút nghe máy. Đúng lúc bác sĩ đang rút dây thần kinh răng, giọng anh ấy dịu dàng nói: “Lúc rút sẽ rất đau, em cố chịu một chút.” Tôi đau đến nỗi phát ra tiếng rên rỉ khe khẽ. Đầu dây bên kia, giọng của Quý Nhiên run run: “Em đang làm gì vậy?” Tôi sực tỉnh, lập tức cúp máy. Tối về nhà, tôi mới thấy hot search trong ngày. #PUBG Tuyển thủ thần cấp Quý Nhiên thất bại trong giải đấu, khóc nức nở sau cánh gà. Trong video, có thể nghe loáng thoáng tiếng khóc đứt quãng của Quý Nhiên. “Rõ ràng kỹ thuật của tôi tốt hơn cậu ta…”

Người Nông Thôn Vô Tình Lạc Vào Kênh Truy Thê Cô tiểu thư giàu nhất lớp chặn tôi ở góc tường, vung ra một chiếc thẻ đen đầy uy hiếp. “Nhà nghèo thì cứ nói, chỉ cần cậu thừa nhận chiếc nhẫn kim cương mà anh Thương tặng tôi là do cậu ăn cắp, xin lỗi tôi và cả lớp ngay tại đây, thì một triệu này xem như tôi cho cậu – coi như giúp một con chó hoang!” Trước mắt tôi, màn hình ảo hiện đầy dòng bình luận kích động. 【Truy thê hỏa táng tràng chính thức bắt đầu!】 【Nam chính thật sự tin chuyện nữ chính ăn cắp dây chuyền, tự ý đứng ra thay cô ấy nhận tội rồi xin lỗi nữ phụ, kết quả là nữ chính bị cả lớp bắt nạt đến mức phải nghỉ học.】 【Không chỉ vậy, mẹ nữ chính bị tai nạn giao thông, không có tiền chữa trị, cô ấy cũng không cầu xin nam chính giúp, cuối cùng mẹ qua đời.】 【Kỳ thi đại học cũng bị nữ phụ phá hỏng, sau đó cô ấy bỏ học, quay về quê trồng rau. Mãi đến khi đó nam chính mới phát hiện ra sự thật rồi bắt đầu truy thê!】 Bình luận còn chưa hiện hết. Tôi đã giật lấy chiếc thẻ ngân hàng trong tay cô ta, quỳ sụp ngay xuống chân váy voan của cô ta, đập đầu ba cái rõ to! “Tôi nhận, tôi nhận, các bạn học sinh, là lỗi của tôi, cảm ơn tiểu thư đã ban thưởng.” “Gâu gâu gâu gâu gâu gâu gâu gâu!” Dòng bình luận hiện lên lặng lẽ. 【Chết tiệt, sao nữ chính sao lại tranh giành dữ vậy chứ…】

Trong trò chơi thử thách lớn, tôi thua, bạn trai ép tôi phải ăn cơm trong bát của một sinh viên nghèo.“Còn đứng ngây ra đó làm gì?Mau đi đi, tôi không thể chờ để xem biểu cảm của cậu ta khi tức giận là thế nào đây này.”Đây là… tôi đã quay về mười năm trước sao?Tôi tiến đến trước mặt sinh viên nghèo, gắp một miếng củ cải muối bỏ vào miệng.Anh ấy ngẩng đầu lên, nhìn tôi bằng ánh mắt lạnh lẽo.Sau đó, trước ánh mắt của mọi người, tôi đặt hết sườn chua ngọt, thịt kho… vào khay ăn của anh ấy.“Đây là bù đắp cho miếng củ cải mà tôi đã ăn của cậu, hy vọng cậu không chê.”Tôi nhìn người sẽ thống trị cả giới công nghệ trong tương lai, mỉm cười rạng rỡ.“Xin chào Hứa Tuấn 17 tuổi, tôi là Mộng Di 17 tuổi.”Năm đó anh tự ti, còn năm đó tôi rực rỡ.

Chồng Tôi Mỗi Ngày Đều Thả Thính Tôi Sáng thứ Hai, trong cuộc họp đầu tuần. Sếp lỡ lời, cả phòng im phăng phắc. Chỉ mình tôi là cười khúc khích như điên. Sếp mặt tối sầm: “Lương Khê, lặp lại câu lúc nãy của tôi mười lần.” Tôi: “……” Tối về đến nhà. Sếp quỳ. Tôi đứng. Tôi chống hông: “Chu Tự, chép mười lần ‘Quy tắc làm chồng’.” Sếp: “……”