Ngôn Tình

Không Dễ Dụ Dỗ Tôi nuôi một cậu trai nghèo, do quá cưng chiều nên bây giờ cậu ta có chút kiêu ngạo. Cậu ta ngang nhiên trốn học để đi dự sinh nhật thanh mai trúc mã, còn vênh váo tuyên bố: “Thẩm Thanh Hà là con gái hội đồng quản trị, ai dám để tôi rớt môn?” Có người trêu chọc: “Bạn gái cậu ngoài chuyện lớn tuổi ra, thì đúng là tiêu chuẩn cao cấp đấy.” Cậu ta lại cười khẩy: “Bạn gái cái gì? Chỉ là con chó trung thành thôi. “Mấy người không biết à? Cô ta còn chưa chạm được tay tôi mà đã tặng tôi xe với nhà rồi.” Tôi chỉ cười nhạt, thoải mái thanh toán hóa đơn cho bọn họ. Đến ngày hôm sau, cậu ta hoảng hốt chạy đến tìm tôi, giọng điệu vừa đáng thương vừa lấy lòng: “Chị, Cố Nghiễn Thâm thế mà lại đánh trượt em!” “Chị giúp em đi mà, chị cũng ghét hắn ta cơ mà?” Nhưng cậu ta không biết rằng, mục tiêu của tôi từ trước đến giờ vẫn luôn là vị giáo sư cao ngạo ấy. Còn cậu ta, chẳng qua chỉ là một món hàng thay thế mà thôi.

Anh Đã Biết Rung Động Rồi Sao? Anh bạn thanh mai trúc mã bảo mình đến từ mười năm sau. Tôi bán tín bán nghi hỏi: “Thế sau này tôi làm chị dâu của anh thật hả?” Hắn ngập ngừng một chút, rồi gật đầu. Tôi phấn khích tưởng mình cuối cùng cũng cưa đổ được anh hai nhà hắn. Ai ngờ… Một giây sau, hắn từ tốn nói: “Không phải vợ anh hai… mà là vợ anh cả.”

Trong chương trình hẹn hò thực tế, tôi và ảnh đế được hỏi thích điều gì nhất ở mối tình đầu.Anh ấy cúi đầu, ngượng ngùng cười:“Lúc đó cô ấy ngồi cạnh tôi. Tôi được 140 điểm toán, cô ấy được 14 điểm. Tôi tò mò không biết trong đầu cô ấy chứa gì.”Tôi cười lạnh:“Tôi được 90 điểm lịch sử, anh ấy được 3 điểm. Tôi muốn xem thử anh ta là loại giặc nào.”

Chồng Đẹp Trai Của Tôi Giỏi Thả Thính Lắm

Em Đã Từng Rất Hiểu Chuyện Hôm tôi phát hiện mình mang thai, chồng tôi thú nhận rằng anh ấy đã ngoại tình. Anh ấy sẵn sàng ra đi tay trắng. Mười năm tình cảm, nói buông là buông được ngay. Anh thu dọn hành lý, lúc tay chạm vào ổ khóa cửa. Tôi không kìm được mà hỏi: “Tại sao?” Anh quay đầu nhìn tôi, khóe mắt đong đầy nước mắt. “Vợ à, xin lỗi em, nhưng Nguyễn Nguyễn là lần đầu tiên của cô ấy, anh phải có trách nhiệm với cô ấy.”

Sau khi Cố Đình Châu phá sản, chị tôi vì muốn hủy hôn đã bày mưu để tôi và anh ta bị cả gia đình bắt gặp trong tình cảnh thân mật.Sau đó, chị để lại một lá thư chia tay rồi biến mất suốt ba năm.Về sau, tôi cùng Cố Đình Châu vượt qua khó khăn, làm lại từ đầu.Ngày chị trở về, trong tay cầm một tờ chẩn đoán ung thư.“Em có tin nếu chị nói rằng chuyện năm đó là bất đắc dĩ không?”Giọng Cố Đình Châu điềm tĩnh: “Giờ làm giả một tờ chẩn đoán như thế này chắc không khó.”

Chú Chó Nhỏ Xinh Đẹp Của Ám Vệ Ta lợi dụng thân phận ám vệ, mượn cớ trái lệnh khi quân, cưỡi lên vị chủ tử tuyệt sắc đang trúng xuân dược Hợp Hoan Tán. Sau khi tỉnh lại, chủ tử nổi trận lôi đình, một chưởng bổ đôi chiếc giường tám bước đêm ấy: “Bổn vương nhất định phải băm vằm nữ tặc vô sỉ kia, tro cũng không tha!” Ta co ro trên xà nhà, sợ đến mức phải đếm ngón tay tính toán: Thiên Ti Hợp Hoan Tán, dược lực kéo dài nửa năm, mười ngày phát tác một lần, mỗi lần đều phải cùng một người mới giải được. Nói cách khác, dáng vẻ nhẫn nhịn đến rơi lệ của chủ tử, ta còn có thể vụng trộm ngắm thêm mười bảy lần nữa. Tốt quá rồi. Tần lang ch .t nơi trướng liêm, làm q/uỷ cũng phong lưu!

Sau khi biết bản thân bị ung thư, tôi vừa khóc vừa gọi điện tỏ tình cho crush:“Đời này em chưa yêu ai cả, anh có thể hôn em một cái được không?”Anh ấy đồng ý.Kết quả là từ hôn nhẹ đến… giường, rồi bác sĩ báo tin tôi bị chẩn đoán nhầm.Anh ấy nhướn mày nhìn tôi:“Hôn xong rồi định chạy à?”“Không dễ đâu.”

Người Trong Mộng Là Chàng Đêm bị Bùi Tịch từ chối, ta bắt đầu mơ những giấc mộng kỳ lạ. Lần đầu tiên, hắn lạnh lùng nhìn ta, nói: “Hôn ta.” Nhưng chính hắn lại ép ta vào lòng, hôn đến mức khiến ta không thở nổi. Lần thứ hai, đầu ngón tay hắn móc nhẹ chiếc áo trong của ta, nghiêm nghị nói: “Cởi ra.” Thế nhưng lại là hắn, trong cơn ý loạn tình mê, ôm lấy ta: “Diêu Diêu, phu quân rất thích nàng.” Những cơn ác mộng cứ thế lặp đi lặp lại, khiến ta sợ hãi đến mức phải đi tìm Bùi Tịch để hỏi cho rõ. Nhưng vừa đến, ta đã nhìn thấy người nam nhân anh tuấn cao quý ấy đang giữ vẻ mặt lạnh lùng, nói với Quốc công phu nhân về ta: “Xin mẫu thân đừng lo. Ta không thích nàng.”

Tỉnh Giấc Giữa PO Văn, Tôi Vả Sập Dàn Nam Chính Buổi tụ họp bạn bè, “nữ huynh đệ” của bạn trai mang sữa cho tất cả mọi người. Nhưng đến lượt tôi thì lại hết mất. Cô ta khoa trương kêu lên: “Aiya, đều tại tôi sơ suất mang thiếu một chai rồi. Em dâu sẽ không trách tôi chứ?” Tôi vừa định nói không sao cả thì bỗng nhiên nhìn thấy dòng bình luận hiện lên: 【Quả nhiên là bảo bối em biết chơi, nhiều năm rồi mới về nước, mà quà hội ngộ lại là sữa.】 【Sữa này rốt cuộc từ đâu ra, thật khó đoán quá~】 【Chú ý ánh mắt nam chính nhìn em gái bảo bối kìa! Sau này cô ấy chắc chắn khổ sở lắm đây, hehe…】 Lúc này tôi mới nhận ra mình đang ở trong một cuốn tiểu thuyết po, mà “nữ huynh đệ” kia chính là nữ chính. Chẳng bao lâu nữa, tất cả những người đàn ông trong phòng, bao gồm cả bạn trai tôi, sẽ trở thành những kẻ quỳ rạp dưới váy cô ta. Hiện tại, bạn trai tôi đang định đưa sữa của anh ấy cho tôi, nhưng lại bị “nữ huynh đệ” ngăn lại, nói rằng tôi không xứng để uống. Không khí trở nên căng thẳng, tôi khẽ mỉm cười, gật đầu: “Đúng là tôi không xứng thật.” “Dù sao tôi cũng bị dị ứng với sữa của đồ hèn hạ.”

Biên Giới Hòa Thân Ta là công chúa, quốc sư là thanh mai trúc mã của ta, còn hoàng đế là ca ca của ta. Thế nhưng, ta lại nghe thấy quốc sư đề xuất với hoàng đế, gửi ta đến biên giới để hòa thân, nhằm đổi lấy bạch nguyệt quang trong lòng cả hai. “Ngươi là công chúa của một quốc gia, theo lý nên có trách nhiệm giữ gìn hòa bình. Hứa Chiêu chỉ là một cô gái yếu đuối, nàng không thể đảm đương nổi.” Từ trên xuống dưới triều đình đều nói rằng do gia đình Hứa Chiêu làm việc thiếu cẩn trọng, dẫn đến sự thất bại của triều ta. Hứa Chiêu vì tùy tiện đi theo đến chiến trường nên đã bị người man tộc bắt giữ. Ta không muốn bị ép buộc đi hòa thân thay cho một người như vậy, nhưng họ chẳng hề quan tâm đến nguyện vọng của ta, cưỡng chế trói ta lại. Ta cảm thấy vô cùng thất vọng với họ, và cũng đổ hết sự oán giận lên Hứa Chiêu. Nhưng sau khi ta gặp Hứa Chiêu tại vùng man tộc, ta phát hiện nàng hoàn toàn không giống như những gì ta từng nghe. Nàng nói với ta: “Ngươi không phải là sợi tơ hồng trong cung cấm, mà là một cây cổ thụ, rồi sẽ có một ngày cành lá xum xuê.”

Thừa Bách Có người đào ra chuyện khi tôi còn học đại học, đã dựa vào tiền của gia đình, ép buộc ông trùm thương mại hiện nay là Tạ Thừa Bách phải ở bên tôi. Nữ minh tinh nổi tiếng tự tay lên tiếng trên Weibo: “Mọi chuyện đã qua rồi. Gặp phải người không tốt không phải là lỗi của Tạ Thừa Bách.” Cộng đồng mạng vừa khen cô ta xinh đẹp, lại còn tốt bụng, và cho rằng cô ta và Tạ Thừa Bách là một cặp trời sinh, vừa ngồi đợi tôi bị Tạ Thừa Bách trả thù. Họ không biết rằng, người mà họ đang nói đến, Tạ Thừa Bách, đang nhìn tôi với đôi mắt đỏ hoe, yêu cầu tôi vuốt ve anh: “Vợ à, em đã không để ý đến anh suốt ba mươi bảy phút rồi. Em không yêu anh nữa phải không?”

Bí Thuật Sư Công chúa để mắt đến phu quân của ta, phu quân lấy cớ đã có gia thất để khéo léo từ chối nàng. Ngày hôm sau, công chúa ném đầu ta xuống chân phu quân. “Giờ thì chàng không còn gia thất nữa rồi.” Phu quân không rơi một giọt nước mắt, ôm đầu ta lên xe ngựa của công chúa. Công chúa không biết rằng, người mà nàng cướp đi là bí thuật sư đáng sợ nhất Trung Nguyên.

Hủy Hôn Càng Sớm Càng Tốt Tôi đã cùng Tạ Trầm đi từ tay trắng đến khi sở hữu khối tài sản kếch xù, vậy mà bạn gái cũ của anh ta lại đứng trước mặt tôi nói một câu: “Tôi sẽ từng bước giành lại Tạ Trầm từ tay cô.” Ủa? Lúc loài người tiến hóa, có phải cô ta trốn kỹ quá nên lỡ mất không? Mấy lời súc sinh như vậy mà cô ta cũng nói ra được sao. Kết quả, hay thật, tôi tưởng lịch sử tiến hóa chỉ bỏ sót mỗi cô ta. Ai ngờ còn sót thêm một tên nữa.

Kết hôn được năm năm, Tống Quan Cẩn gặp tai nạn xe hơi và bị chấn thương não.Anh ấy cố chấp cho rằng tôi là một kẻ trăng hoa, không chung tình. Rằng anh ấy chỉ là người chồng không được yêu thương, và lý do tôi kết hôn với anh chỉ vì tiền.“Tôi sẽ cố gắng kiếm tiền, nhưng em có thể đừng ở ngoài nuôi trai trẻ được không?”“Tiền của tôi đều cho em tiêu, sức của tôi đều dành cho em dùng!”

Chia tay được nửa năm, tôi vô tình làm đổ nến thơm khiến nhà cháy rụi.Lính cứu hỏa lạnh lùng hỏi tôi:“Muốn quay lại cũng không cần liều mạng đến thế chứ? Muốn chết à?”Sau đó anh ấy xanh mặt, vì từ nhà tôi cứu ra một người đàn ông.

Thiếu gia nhà họ Giang nổi tiếng là ngông cuồng, nhưng chỉ có mỗi mình tôi là anh ấy yêu sâu đậm. Anh từng vì tôi mà dùng tay không chắn dao.Thế nhưng khi tôi sốt cao không dứt, video anh cầu hôn Bạch Nguyệt Quang lại leo thẳng lên top tìm kiếm.Có người không biết chuyện đã hỏi: “Thế Hứa Hà thì sao?”Anh đáp trước máy quay: “Ai cơ? Không quen biết.”Tôi bệnh đến mức hôn mê, khi tỉnh lại thì lòng đã nguội lạnh như tro tàn.Tôi đáp trên mạng xã hội: “Đúng là không quen thật.”Sau đó, mọi người đều nói rằng, vì câu nói đó mà thiếu gia họ Giang đã suýt chết vào đêm hôm ấy.

Sếp đột ngột xông vào hiện trường, giật phăng bó hoa 99 đóa hồng mà tôi định tặng đàn anh.Anh ấy một tay vò nát lá thư tình, một chân giẫm lên bó hoa, đôi mắt long lanh như sắp khóc, nghiến răng chất vấn:“Bảo sao không chịu công khai với tôi, hóa ra em còn nuôi thêm một người bên ngoài à?”“Một công khai, một lén lút, em bận bịu thế chịu nổi không?”Chết tiệt, đơn xin nghỉ việc của tôi làm thế quái nào lại biến thành thư tình cơ chứ?!

Rung Động Tuổi Mười Tám Yêu thầm cậu nhỏ trên danh nghĩa, nhưng lại sợ bị người lớn phát hiện, thế nên tôi đã đề nghị với anh một mối quan hệ bí mật. Tạ Chi Hành hừ lạnh một tiếng: “Bí mật cũng không được, tôi không thích con nít.” Nhưng khi thấy đàn anh cùng trường đợi tôi dưới nhà để hẹn hò. Tạ Chi Hành lại như phát điên, đẩy tôi vào góc cửa sổ tầng hai. Tiếng kêu rên bị nụ hôn của anh nuốt trọn, giọng nói khàn khàn của anh vang bên tai tôi: “Im lặng.” “Chúng ta đang yêu bí mật mà, nếu bị phát hiện thì phải làm sao?”