Ngôn Tình
Tình Nhân Và Cái Tát Cuộc Đời Tôi làm thư ký cho Tô Cẩm Thần suốt bảy năm, gần đây anh ta đính hôn rồi. Tiểu thư kia khoác tay Tô Cẩm Thần, chỉ vào tôi nói: “Đuổi cô ta đi, chúng ta mới kết hôn.” Tô Cẩm Thần lạnh lùng hất tay cô ta ra: “Vậy thì khỏi cưới.” Tôi: …… Tôi phải giải thích thế nào đây để người ta hiểu tôi chỉ là một thư ký bình thường? Còn đang tính trong lúc chuẩn bị đám cưới tranh thủ hốt một mớ tiền cơ mà.
Công Lược Đang Dở Dang, Tôi Lại Bị Mất Trí Nhớ Chiến lược theo đuổi thái tử gia ở kinh thành đến năm thứ ba, tôi lại mất trí nhớ. Ký ức của tôi dừng lại ngay lúc đang giận dỗi bạn trai cũ. Tôi gọi điện cho anh ta ngay trước mặt người đàn ông lạ. “Bảo bối, đừng giận nữa. Mai em mặc váy mới cho anh xem được không?” Ngay giây tiếp theo, Tổng Giám đốc Cố – kẻ cao cao tại thượng ấy – dùng tay không bóp nát chiếc ly thuỷ tinh. Nghiến răng nghiến lợi gằn từng chữ: “Lâm Sương, có gan thì cô nói lại lần nữa!” “Cô nghĩ tôi chết rồi à?”
Người Chồng Lạnh Lùng, Cuồng Nhiệt Khó Cưỡng Tôi thấy chán nản với người chồng do liên hôn, vì tính cách anh quá lạnh nhạt, đời sống vợ chồng lại chẳng hòa hợp. Bạn thân tôi bày mưu: “Hay là cậu cho anh ta đội mũ xanh thử xem?” Thế là, mỗi ngày tôi ra khỏi nhà đều trang điểm ăn diện kỹ càng. Tiệc sinh nhật, tôi cố tình không mời anh ta, ảnh chụp chung cũng cài đặt chế độ chỉ mình anh không xem được. Uống say trở về, tôi giả vờ ngã vào lòng anh, cố tình để lộ dấu hôn trên cổ. Anh vừa uống ly nước của tôi, tôi liền âm thầm lau sạch không để lại dấu vết. Tôi tô son do người đàn ông khác tặng mỗi ngày, rồi hỏi anh có thấy đẹp không. Nhưng tôi đã dốc hết mọi chiêu trò, anh vẫn bình tĩnh như nước, thậm chí còn mỉm cười giúp tôi thoa son, như thể chẳng hề hứng thú với tôi chút nào. Cuối cùng tôi chịu thua, chuẩn bị thu dọn hành lý đi du lịch cùng bạn thân để giải khuây. Quay đầu lại, tôi chợt thấy chồng mình đang mỉm cười đứng trước cửa phòng ngủ. Trong tay anh cầm một chiếc còng tay da dê nhỏ. “Vợ tôi còn trẻ, ham chơi, là chồng tôi có thể hiểu được.” “Nhưng cùng tiểu tình nhân ra ngoài hưởng tuần trăng mật mà không chịu về nhà… thì thật là không ngoan rồi.”
Giải Thưởng Diễn Xuất Xuất Sắc Của Chim Hoàng Yến Để thỏa mãn ham muốn giàu sang, tôi đã lên kế hoạch và qua đêm với đại gia. Vì giống bạch nguyệt quang của Thời Tự nên anh đã nuôi tôi ba năm. Trong thời gian đó, tôi âm thầm tích lũy của cải, tích lũy được một khối tài sản khổng lồ. Thời cơ chín muồi, tôi bắt đầu diễn xuất điên cuồng: “Hóa ra tôi chỉ là thế thân của người khác!” Tôi lặng lẽ rời đi, bắt đầu cuộc sống hạnh phúc bất tận với trai bao và tiểu thịt tươi. Lâu sau, bạn tôi vô tình nhắc đến Thời Tự. Tay tôi vẫn đang sờ cơ bụng, khinh thường hừ lạnh: “Anh ta? Chỉ là một công cụ kiếm tiền thôi.” Tối hôm đó, tôi bị trói về biệt thự. Thời Tự mỉm cười, ngón tay vuốt ve vùng da mềm mại trên cổ tôi. “Bảo bối, tối nay hãy để công cụ phục vụ em thật tốt. “Đảm bảo em sẽ khóc… không ngừng được.”
Yêu Đương Qua Mạng Bị Phát Hiện Thì Phải Làm Sao? Tôi yêu đương qua mạng, đùa giỡn kể về tên côn đồ trong trường. Để không bị lộ, tôi phải giấu kín thân phận, liên tục chuyển đổi giữa hai nhân vật. Ngoài trường, tôi là bạn gái được tên côn đồ chiều chuộng, còn trong trường, tôi chỉ là một nữ sinh vô danh, chẳng ai để ý. Mọi chuyện chỉ thay đổi khi thân phận của tôi bị lộ, chiếc váy bị một bàn tay vén lên. Tôi hoảng sợ, liên tục xin lỗi. Tên côn đồ từ tốn nói: “Lúc lừa tôi thì không sợ, giờ lại sợ rồi à?”
Cảnh Sát Trần À, Anh Bắt Em Lần Thứ N Rồi! Kết hôn chớp nhoáng với một anh cảnh sát, sau khi cưới lại sống như bạn trên mạng ở hai thành phố khác nhau. Tin nhắn trò chuyện thì như đang nói chuyện với AI: 【Hôm nay đi bắt tội phạm, không về nhà, nhớ khóa cửa.】 【Chưa bắt được, tiếp tục bắt, không về, khóa cửa.】 【Bắt người, khóa cửa.】
Sau Khi Chạy Trốn, Tôi Trở Thành Bạch Nguyệt Quang Năm thứ ba sau khi bị cuốn vào những trò lừa đảo ở kinh thành, tôi đã mang thai. Người ta nói rằng Thái tử lạnh lùng kiêu ngạo, không thể nào chấp nhận một con chim hoàng yến cùng đàn con của nó. Vì vậy, tôi đã lén lút bỏ chạy trong đêm. Hắn nổi điên lật tung cả kinh thành cũng không tìm thấy tôi. Khi buộc phải trở về nước, Thái tử đột nhiên xuất hiện. Hắn nắm chặt cổ tôi nói: “Hứa Tri Hạ, em còn biết trở về à?” Con gái tôi vui vẻ chạy đến ôm chặt chân hắn nói: “Mẹ ơi, đây là ba mà con tự mình tìm được!” Con gái ngoan của mẹ, sao con lại tìm ba ruột của mình ở đây?
Và Rồi Tôi Đã Ngủ Với Kẻ Thù Không Đội Trời Chung Của Mình Kẻ thù không đội trời chung của tôi bị mất trí nhớ, trước mắt tôi đột nhiên hiện lên những dòng bình luận: [Tuyệt vời, nam chính mau hủy hôn ước với cô ta, đi tìm nữ chính đi.] [Ả nữ phụ độc ác cuối cùng cũng sắp xuống mồ!] Vì vậy, khi Tạ Ứng làm ầm ĩ đòi hủy hôn với tôi. Tôi đặt chú chó Samoyed nhỏ vào lòng anh: “Con trai anh, ba ký tám, mới sinh.” Tạ Ứng sững sờ. Từ đó, anh bắt đầu cuộc sống của một người ba hiền từ, sáng dắt chó đi dạo, trưa cho chó ăn, tối tắm cho chó. Cho đến một đêm nọ. Anh đột ngột ngồi dậy trên giường, hét lớn: “Lừa đảo!” “Người với người không thể nào sinh ra chó con!”
Ta gả cho Thái tử chỉ là để xung hỉ cho lão Hoàng đế đang hấp hối. Ai ngờ xung quá tay, vừa cưới xong ngày hôm sau đã tiễn người lên đường.
Chờ Em Ở Tận Cùng Ký Ức Sau kỳ thi đại học, thanh mai trúc mã của tôi tỏ tình. Tôi đang định đồng ý thì một tin nhắn từ tôi ở tuổi 25 gửi đến. 【Đừng đồng ý! Anh ta chỉ muốn ngủ với em, không hề có ý định chịu trách nhiệm!】 【Hãy nhìn Tần Miên, anh ấy mới là chồng tương lai của em.】 【Hình nền điện thoại của anh ấy là em, hình xăm trên ngực cũng là em… ngay cả chiếc dây chun trên tay anh ấy cũng là do em đánh rơi!】 Tôi sững người, quay đầu nhìn về phía góc phòng nơi tên bá đạo học đường đang đỏ mắt. Anh ta không thoải mái, uất ức nói: “Nhìn tôi làm gì? Người tỏ tình đâu phải tôi.”
Cô Ấy Nở Rộ Vào Mùa Đông Ba năm trước, tôi đã để ý một thiếu niên làm thuê ở tiệm gội đầu. Vào lúc anh yêu tôi sâu đậm nhất, tôi đã nói lời chia tay. Khiến cho mắt anh đỏ hoe, khẽ van xin: “Đừng chia tay, được không?” Tôi vẫn bình tĩnh như thường, dứt khoát rời đi. Ba năm sau, gia đình tôi sa sút, ba tôi ép tôi khuất phục để lấy lòng đối tượng liên hôn. Thế nhưng, trong căn phòng khách sạn, người xuất hiện lại chính là chàng thiếu niên ba năm trước. Anh đưa tay nắm lấy cằm tôi, ánh mắt hung ác: “Đại tiểu thư, ngủ một đêm tính bao nhiêu tiền?”
Không Xứng Tống Khải nhỏ hơn tôi năm tuổi, ai cũng biết, tôi là chị gái mà anh ta luôn nâng niu, coi như báu vật. Tôi đã chờ đợi anh ta cầu hôn tôi vào năm ba mươi tuổi. Thế nhưng, tôi lại vô tình thấy được tin nhắn của anh ta: “Cô ta ba mươi tuổi rồi, làm sao có thể xứng với anh chứ?”
Cứng Miệng Khi đang chơi game với người yêu qua mạng, tôi quên tắt mic, âu yếm nói với chú mèo sữa nhà mình: “Bảo Bối, lại đây, ngồi lên đùi của mẹ nào.” Bình thường anh luôn một tiếng “bảo bối” hai tiếng “bé cưng”, hôm nay lại im lặng đến kỳ lạ. Trò chơi kết thúc, anh đột nhiên mất kiểm soát cảm xúc. “Cô lấy tư cách gì nghĩ rằng tôi sẽ chấp nhận một người phụ nữ đã ly hôn và còn mang theo con?” Tôi đem chuyện kể với cô bạn thân. Cô ấy giận dữ, không thể tin nổi: “Đừng yêu đương qua mạng nữa, đến yêu anh trai tôi đi.” “Anh ấy dạo gần đây bị một bà chị đã ly hôn và có con dắt mũi xoay như chong chóng.” “Hàng ngày đều lên mạng tra cách làm sao để đứa con của người ta chịu chấp nhận mình.”
Đừng Chạy Tôi bị bắt cóc đến chợ đen, nằm im như con cừu non chờ bị làm thịt. Một người đàn ông lạnh lùng, cao quý bước đến trước mặt tôi, dùng mũi giày khẽ nâng cằm tôi lên. Người đứng sau lưng anh dè dặt hỏi: “Ngài Hoắc, anh quen người này sao?” Anh nhếch môi, nụ cười đầy giễu cợt: “Từng ngủ chung.” Về sau, tôi dốc hết mọi thủ đoạn để một lần nữa bò lên giường của anh, van xin anh đưa tôi đi. Anh siết cổ tôi, giọng nói đầy lạnh lùng và tàn nhẫn: “Đưa em đi để rồi em lại bỏ trốn một lần nữa sao?”
Hào Quang Tôi nhặt được một anh bạn trai bị điếc. Lừa anh ta rằng tôi làm ba công việc một ngày để kiếm tiền chữa trị cho anh ta. Thực tế, tôi chỉ lang thang bên ngoài cả ngày rồi về nhà. Dù sao thì tôi cũng chỉ mê vẻ ngoài của anh ta, không cần phải thật sự chịu khổ. Lúc đến câu lạc bộ, tôi bất ngờ nhìn thấy anh ta ngồi trong phòng bao. Chú cún đáng thương ngày nào bỗng chốc hóa thành cậu ấm giới nhà giàu. Có người bên cạnh hỏi anh ta định diễn trò này đến bao giờ. Anh ta cười nhạt, hờ hững đáp: “Đợi Mạn Mạn về nước, cô ta tự nhiên sẽ biến mất.” “Cùng lắm thì cho cô ta mấy triệu xem như bồi thường.” Đến lúc đó tôi mới biết, hóa ra tôi chỉ là người thay thế cho bạch nguyệt quang trong lòng anh ta. Tôi đau đớn muốn rời đi. Nhưng vừa xoay người, người anh trai còn đẹp trai hơn của anh ta lạnh lùng cười một tiếng: “Giả vờ gì chứ? Khóe miệng cô sắp kéo tới tận mang tai rồi kìa.”
Miên Miên Bạn khác giới của Cố Kinh Niên sinh non, nhờ tôi đỡ đẻ. Khi truyền máu cần người nhà ký tên, anh ta giữ chặt vai tôi, buột miệng thốt ra: “Nhất định phải cứu được cả vợ và con tôi!” Tôi tát anh ta một cái, sau khi phẫu thuật xong thì xin nghỉ việc và ra nước ngoài. Mọi người đều khuyên anh ta đi tìm tôi về. Nhưng anh ta lại chẳng thèm để ý, nói: “Cô ta mang thai con tôi cơ mà, ở ngoài không quá nửa năm sẽ quay về xin tôi tiền nuôi con thôi.” Sau đó, ảnh chụp ảnh đế mới nổi đưa vợ con đi nghỉ dưỡng hạnh phúc bị tung ra. Mắt Cố Kinh Niên đỏ ngầu chặn anh ấy lại: “Trả vợ tôi lại đây!” Kỷ Quan Trần lấy giấy đăng ký kết hôn ra, lạnh lùng nhắc nhở: “Tổng giám đốc Cố, tùy tiện nhận vợ là một loại bệnh, cần phải chữa!”
Cuộc Đối Đầu Lúc thầy giáo cho Lạc Mộng Phi ngồi cùng bàn với tôi, tôi biết cốt truyện đã bắt đầu. Tôi thi được hạng nhất, cô ta sẽ nói: “Thật là ghen tị với cậu, không cần học mà vẫn đậu thủ khoa, không giống như mình, mỗi ngày chỉ dám ngủ 5 tiếng, nếu không sẽ bị tụt hạng…” Tôi đi thi đấu, cô ta sẽ nói: “Nhà trường đối xử với cậu tốt thật đấy, tìm cách nâng đỡ cậu, còn mình thì…” Tôi được tuyển thẳng, cô ta sẽ nói: “Nhà cậu có điều kiện, muốn tuyển thẳng là được ngay, còn mình ngay cả giấy nháp cũng phải tiết kiệm…” Cứ thế, anh chàng thanh mai trúc mã của tôi đã thương hại cô ta, các bạn cùng phòng ghét tôi vì cho rằng tôi ỷ mạnh hiếp yếu. Tôi bị họ bắt nạt đến chết, trước lúc chết còn nghe thấy Lạc Mộng Phi nói: “Haiz, cậu ta chỉ là ngã từ tầng 10 xuống thôi, nhưng mà chỉ tiêu tuyển thẳng của tôi lại bị cậu ta chiếm mất…” Khi mở mắt ra lần nữa, nhìn thấy Lạc Mộng Phi đang rụt rè kéo bàn học đến cạnh tôi. Tôi cười. Đời này nếu không chơi chết cô ta, tôi sẽ không phải tên Diệp Kiều!
Kiêu Ngạo Hạ Thời Nghiễn không yêu tôi, nhưng lại rất nuông chiều tôi. Vì vậy, tôi trở thành con chim hoàng yến kiêu ngạo nhất trong giới hào môn mà ai ai cũng e ngại. Cho đến khi mối tình đầu, bạch nguyệt quang của anh trở về nước. Chỉ trong một đêm, tôi trở thành chuột chạy qua đường. Tối hôm đó, trước khi rời đi với hành lý đã đóng gói, lẽ ra Hạ Thời Nghiễn nên xuất hiện trong lễ đính hôn cùng với bạch nguyệt quang kia, vậy mà anh lại có mặt ở nhà. Túi hàng hiệu tôi vừa nhét vào túi đựng đồ rơi vương vãi khắp sàn. Anh nhướng mày, giọng điệu nguy hiểm: “Không rơi lấy nổi một giọt nước mắt sao? Nuôi em bao lâu nay đúng là phí công, đồ vô tâm.”
Dụ Tình Từ khi yêu nhau, Bùi Lăng Xuyên lúc nào cũng bận rộn. Vội đi chơi bóng, đua xe, tám chuyện với cô em khóa dưới. Hẹn hò với tôi thì bao lần cho tôi leo cây. Quà tôi chuẩn bị, cuối cùng lại bị anh trai hắn cầm đi. “Xin lỗi Thẩm tiểu thư, em trai tôi có việc, tôi đến thay nó.” Sau đó, anh trai hắn thản nhiên quấn cà vạt quanh cổ tay tôi, ánh mắt đầy ẩn ý. “Hay là tối nay, cũng để tôi thay nó luôn?” “Tôi thắt nơ bướm đẹp hơn nó đấy, chắc em sẽ thích.” Sáng sớm hôm sau, Bùi Lăng Xuyên gục ngoài cửa phòng ngủ, mắt đỏ hoe: “A Âm, ra gặp anh đi ——” Anh trai hắn đứng chặn cửa, giọng lạnh tanh: “Không biết phép tắc.” “Tối qua chị dâu cậu mệt muốn chết rồi, để cô ấy nghỉ ngơi đi.”
Món Quà Tôi nhặt được Tạ Chấp khi tôi 5 tuổi. Anh ấy đẹp trai, học giỏi, từ nhỏ đến lớn đều là tiêu điểm được mọi người ngưỡng mộ. Ba mẹ tôi rất hài lòng về anh, coi anh như con rể nuôi từ bé của tôi. Dựa vào thân phận đó, tôi ngày ngày bắt nạt anh. Ba năm sau, gia tộc hào môn đỉnh cấp ở thủ đô tìm đến, nói Tạ Chấp là con ruột của họ. Tôi run như cầy sấy. Xong rồi xong rồi! Bắt nạt anh suốt mười mấy năm, sắp bị trả thù rồi! Quả nhiên, ngay đêm đó, anh dùng cà vạt trói chặt cổ tay tôi. “Tiểu thư, đêm nay để tôi bắt nạt lại cô, được không?”