Ngôn Tình

Kiều Niệm

Kiều Niệm Ngày Cố Thanh Hoài thành hôn cùng nữ chính, chẳng một ai báo cho ta hay. Ta lo ngại đôi tay hắn mỗi khi trở trời lại đau, bèn cất công mua da chồn may thành bao tay, định đem tặng. Nào ngờ vừa bước đến, lại vô tình bắt gặp hắn cùng nữ chính đang thử hôn phục và mũ miện. Nàng tựa hồ có chút bận tâm, khẽ hỏi Cố Thanh Hoài: “…Việc của chúng ta, thực sự không cần nói với Kim Kim một tiếng sao?” Cố Thanh Hoài chau mày đầy chán ghét: “Nàng ta ngay cả một bông hoa cũng thêu không tốt, coi như biết cũng chỉ sẽ cùng ta náo.” Mãi đến lúc này ta mới vỡ lẽ, hóa ra hắn cũng không thích cô nương bị mù một con mắt. Về sau, ta nhận sính lễ của người khác, lấy chồng ở Cô Tô, dỗ dành vị công tử ăn chơi kia đèn sách, cuối cùng giúp chàng ấy đỗ Giải Nguyên. Lần nữa gặp lại Cố Thanh Hoài, là tại yến tiệc mừng phu quân ta thăng quan. Vừa trông thấy ta bước ra rót rượu, hắn liền thất thần làm rơi chén, bị cứa thương bàn tay. Ta hảo tâm đưa khăn, bình thản mà ôn tồn hỏi: “Cố đại nhân, đến mùa đông, tay người có còn đau không?” Nào ngờ khi hắn trông thấy vẻ điềm nhiên của ta, mắt hắn lại thoáng đỏ hoe.

TÔI LÀ MỘT ĐỨA MÊ TRAI ĐẸP

Tôi là một đứa mê trai đẹp.Lần thứ 99 tỏ tình với nam thần của lớp – Từ Cẩn Nhiên, tôi vẫn bị anh lạnh lùng từ chối.Tôi tình cờ nghe được đám bạn của anh cười đùa:“Xong rồi, lần này cậu từ chối mà trông có vẻ do dự đó nha.”“Nghe nói nhỏ đó muốn thi cùng trường đại học với cậu đấy.”“Không khéo sau kỳ thi tụi tôi lại phải uống rượu mừng cưới của hai đứa cậu mất!”Từ Cẩn Nhiên ném quả bóng rổ về phía họ với vẻ mặt ghét bỏ:“Đừng lôi tôi vào với cái loại con gái nông cạn đó, tôi phát ói.”Ngày khai giảng.Tôi cầm theo mấy chiếc bánh cupcake vừa nướng, đứng ngay cổng trường thì đụng mặt Từ Cẩn Nhiên.Anh nhìn thấy tôi, ánh mắt sáng lên, nhưng rồi lại ngượng ngùng quay mặt đi:“Lần sau đừng làm nữa, tôi không thích đồ ngọt.”Tôi lúng túng nhìn về phía nam thần cách đó không xa.Haiz…Giờ phải giải thích thế nào với Từ Cẩn Nhiên đây, người thích ăn ngọt thật ra là bạn trai tôi mà.

Không Ngờ Tôi Lại Là Vợ Thật Của Kim Chủ

Không Ngờ Tôi Lại Là Vợ Thật Của Kim Chủ Tôi là con chim hoàng yến duy nhất bên cạnh Thái Tử gia của giới quyền quý Bắc Kinh. Một ngày nọ, tôi vô tình thấy màn hình điện thoại của thái tử gia hiện lên một tin nhắn mờ ám: “Chồng ơi, tối nay hẹn ở chỗ cũ nhé~” Tôi sững lại một chút, rồi bình tĩnh khóa màn hình giùm anh ta. Anh ấy mỗi ngày đã mệt như vậy rồi, đi qua đêm với mấy em gái khác thì có sao đâu?

Khi Tình Yêu Lên Tiếng

Khi Tình Yêu Lên Tiếng Năm Vệ Lan mất thính giác, tôi đã đề nghị chia tay. “Tôi không muốn bị một người điếc kéo xuống, chúng ta chia tay trong hòa bình.” Nhiều năm sau, Vệ Lan trở thành một tuyển thủ esports thiên tài và trở về sau khi giành chức vô địch. Tại buổi gặp mặt người hâm mộ, có một phóng viên hỏi anh có muốn tái hợp với người yêu cũ không. Anh nhìn tôi ở dưới, hạ thấp ánh mắt và chế nhạo: “Tôi chưa ngu ngốc đến mức đó đâu. Nhưng nếu đối phương không biết điều, đừng trách tôi không khách sáo.” Tối hôm đó, tôi bị anh giữ chặt dưới thân, cầu xin tha thứ. Anh thong thả tháo bỏ máy trợ thính, lười biếng nói: “Em nói gì vậy? Tôi không nghe thấy.”

Anh Ấy Biến Mất Vào Lễ Tình Nhân

Anh Ấy Biến Mất Vào Lễ Tình Nhân Anh trai xem mắt – người mà tôi sắp chính thức xác nhận quan hệ – đột nhiên biến mất không dấu vết. Tin nhắn cuối cùng của anh ta dừng lại vào tối ngày 10 tháng 2. Tôi thấy vô cùng khó hiểu, liền nhờ bà mối dò hỏi xem có phải anh ta gặp chuyện gì không. Cho đến khi tôi lướt thấy một bài viết dạy các anh trai “biến mất sớm để né lễ Tình nhân”, mà ảnh đại diện minh họa phía trên… lại chính là anh ta. Lúc ấy tôi mới vỡ lẽ: Hóa ra anh này sợ tốn tiền. Quả nhiên, bặt vô âm tín suốt bốn ngày liền. Vừa hết lễ Tình nhân, anh xem mắt lại nhắn tin trở lại: 【Bé ơi, mấy ngày nay anh bận công việc quá nên quên mất tin nhắn của em rồi.】 Vậy anh cứ bận tiếp đi nhé. Tôi đính hôn trước rồi.

Mối Tình Kẹo Ngọt

Mối Tình Kẹo Ngọt Tôi mất trí nhớ.Mở Douyin ra, thấy nickname tài khoản là:【Vợ nhỏ nhà Lâm Thành】.Ơ… Vậy là tôi có chồng rồi à?Tối đó, tôi lập tức thu dọn hành lý, kéo vali đến thẳng nhà Lâm Thành.Vừa vào cửa đã nhào tới ôm anh, giọng dẻo quẹo đáng yêu:“Chồng ơi~ Em muốn hun hun, ôm ôm, bế bổng lên cao cao~”Lâm Thành: “…”Một tháng sau khi “chung sống”, cô bạn thân kéo tôi ra nói như không tin vào tai mình:“Cậu… cậu cưa đổ được Lâm Thành thật hả?”Tôi chớp mắt, ngơ ngác:“Ơ? Không phải anh ấy là chồng tớ à?”Bạn thân sặc nước:“Có khi nào cậu đơn phương không đó?”Tôi đơ người.Lập tức mở lại Douyin.Lướt xuống, là hàng loạt clip quay trộm:Lâm Thành đang ăn, đang làm việc, đang chơi bóng rổ…Chết thật, góc quay nào cũng là góc nhìn của “kẻ yêu thầm”.

Mất Trí, Yêu Nhầm

Mất Trí, Yêu Nhầm Tôi bị mất trí nhớ, nhớ rõ tất cả mọi người… duy chỉ quên mất anh. Nhìn người chồng vừa đẹp trai, vừa nóng tính, lại chẳng có chút thiện cảm nào với tôi kia, trong lòng có một loại thôi thúc, chỉ hai từ “l/y h/ô/n”, tôi buông tay thở dài: “Nếu rảnh thì chúng ta l/y h/ô/n.”

Cẩm Nang Tiêu Tiền Của Nữ Phụ Độc Ác

Cẩm Nang Tiêu Tiền Của Nữ Phụ Độc Ác Bị thanh mai trúc mã đưa thẳng lên giường của người chú tàn tật, tôi đang định trèo cửa sổ bỏ trốn… Thì trước mắt bỗng hiện ra một loạt dòng bình luận bay ngang: 【Cảnh báo! Nữ phụ độc ác sắp gãy chân, nữ chính thế thân mở màn tuyến ngọt sủng!】 【Chú nhỏ tuy cổ hủ nhưng cực kỳ hào phóng nha! Mỗi tháng cho vợ năm trăm vạn tiền tiêu vặt đấy!】 【Còn có tình tiết ngồi xe lăn mà nữ chính phải tự mình “động” khiến người xem đỏ mặt tim đập. Sau đó đại lão hồi phục chân lại còn càng thêm bạo lực nữa. Kiểu cưới trước yêu sau này đúng là đã thật sự!】 Năm trăm vạn! Tôi lặng lẽ rút chân đang thò ra ngoài cửa sổ về. Tiền nong không quan trọng… chủ yếu là tôi thích… tự mình động.

Gần Như Có Được

Gần Như Có Được Tôi mơ mơ màng màng mà hái được đóa hoa cao lãnh của trường A Đại. Hơn nữa còn là đóa hoa ngầu nhất, chất nhất. Anh ta như một loại độc dược, từng sợi tóc đều như đang câu dẫn tôi. Mỗi lần gặp mặt, tôi đều không nhịn được mà muốn lại gần dính lấy anh. Thế nhưng lại luôn bị anh lạnh lùng đè tay lại: “Tự trọng một chút, được không?” Yêu nhau mấy tháng, đừng nói là cơ bụng, đến vùng bụng tôi còn chưa được sờ vào. Tôi thấy cũng chẳng có gì thú vị nữa, nên đề nghị chia tay. Đóa hoa cao lãnh giữ thân như ngọc kia ngay lập tức sụp đổ phòng tuyến. “Không phải nói là đạt được rồi sẽ không trân trọng sao, em còn chưa có được tôi mà?” “Hứ, quả nhiên chỉ mê cái vỏ ngoài của tôi thôi!” “…Vỏ ngoài thì vỏ ngoài, quay lại đây.”

May Mắn Cũng Là Một Loại Năng Lực

May Mắn Cũng Là Một Loại Năng Lực Tham gia show thực tế quân đội, chỉ vì lơ đãng một chút, tôi bắn trúng mười điểm giữa hồng tâm. Lên hot search luôn. Dân mạng nhìn tư thế tôi cầm súng, rần rần đoán tôi từng được huấn luyện chuyên nghiệp. Ai ngờ bị khui ra mấy tấm ảnh tôi cầm khẩu súng săn tàn tạ đi săn trong rừng. Anti móc mỉa tôi, biết dùng súng hỏng chút xíu mà cũng đòi xây dựng hình tượng xạ thủ thần thánh. Tôi thật sự không phải tay bắn tỉa gì đâu. Chỉ là từ nhỏ đã chạy nhảy trong núi, chơi mấy khẩu súng săn lởm khởm, nên bắn cũng hơi… chuẩn một tí thôi.

THAM GIA SHOW LY HÔN VỚI CHỒNG ẢNH ĐẾ

Tôi và Cận Nam Triều đã kết hôn ba năm, nhưng chỉ là vợ chồng trên danh nghĩa.Ngày tham gia show ly hôn, tôi lại thấy hàng loạt bình luận nhảy lên:【Nữ chính vẫn chưa biết đúng không? Nam phụ căn bản không hề muốn ly hôn! Anh ta đến đây chỉ để được gần vợ nhiều hơn thôi!】【Nam phụ đúng chuẩn kiểu u ám, bệnh hoạn đấy! Vợ to đùng trước mặt rồi, còn giả vờ yêu thầm cái gì nữa, xông lên luôn đi!】【Nữ chính, cô cứ thử mở cửa ra xem! Cô mà bảo liếm chân, anh ta cũng vui vẻ làm ngay đấy!】Tôi không tin lắm.Nhưng khi đẩy cửa phòng ra, tôi thấy trong tay Cận Nam Triều đang cầm thẻ bài phiên bản giới hạn của tôi, ánh mắt nóng rực.Tôi sững sờ, đối diện ánh nhìn đó, khẽ mở miệng nói:“Ờm… tôi bị trật chân rồi, có thể xoa bóp giúp tôi không?”Nếu không phải do vừa nhìn thấy loạt bình luận kia, tôi chắc chắn sẽ không để ý đến sự thay đổi trong ánh mắt của anh ta.Nhưng giọng điệu của anh ta vẫn lạnh lùng như cũ: “Lại đây, đau chỗ nào?”Trên màn hình, bình luận bùng nổ:【Ôi trời ơi! Nữ chính chơi chiêu này cao tay thật!】【Ngồi chờ nữ chính bắt đầu trêu ghẹo đây! Để xem nam phụ giả vờ được bao lâu!】

Vãn Tạ Hồng Trần

Vãn Tạ Hồng Trần Trước ta, Ma Tôn đã gi-t mười ba người công lược. Người công lược đầu tiên chọn tiến vào cốt truyện khi Cảnh Ung 17 tuổi, dùng tình yêu ngây ngô thời niên thiếu để chữa lành vết thương tâm hồn. Kết quả là vì nàng ta nhìn người đàn ông khác thêm một cái. Cảnh Ung hắc hóa, thất bại. Người công lược thứ hai tiến vào cốt truyện khi Cảnh Ung 10 tuổi, muốn dùng tình thân kề cận để sưởi ấm trái tim lạnh lẽo. Kết quả là nàng ta vô tình khen đứa trẻ khác một câu. Cảnh Ung hắc hóa, thất bại. Người công lược thứ ba liều lĩnh chọn lúc Cảnh Ung 25 tuổi – đã trưởng thành, hắc hóa triệt để. Kết quả là nàng ta chưa kịp mở miệng đã bị Cảnh Ung chém ch-t bằng một nhát kiếm, lý do là… tiếng thở quá ồn. Cuối cùng, tổ tình cảm bị gi-t sạch, hệ thống chỉ còn cách điều ta từ tổ trừu tượng đến, xem như lấy ngựa chớt chữa ngựa sống. Hệ thống hỏi ta: “Muốn chọn tiến vào cốt truyện lúc bao nhiêu tuổi?” Ta nói: “Một tuổi.” Hệ thống khựng lại một chút, hỏi: “Là muốn đi tuyến tình thân nuôi dưỡng Tiểu Cảnh Ung sao?” Ta đáp: “Không phải Cảnh Ung một tuổi, là ta một tuổi.” Hắn nuôi dưỡng, ta phản nghịch; hắn giáo dục, ta hắc hóa. Cho cái tên phản diện ủy mị đó nếm thử cảm giác “nuôi con mới hiểu lòng cha mẹ”, ác nhân thì phải có ác nhân trị.

Học Cách Yêu Lại Chính Mình

Tôi đứng trước cửa Cục Dân chính, ly cà phê nóng trong tay đã nguội ngắt từ lâu. Qua cánh cửa kính, tôi thấy rõ chồng tôi Cố Bắc Thành đang cùng một cô gái trẻ điền đơn đăng ký kết hôn. Không phải đơn ly hôn. Mà là đơn kết hôn. Cô gái ấy mặc váy trắng, cười rất ngọt ngào, còn Cố Bắc Thành thì dịu dàng giúp cô ta chỉnh lại tóc. Tôi chưa bao giờ thấy anh ấy nhìn tôi bằng ánh mắt như vậy. “Mẹ ơi, sao mẹ không vào?” Tiểu Bảo, con gái sáu tuổi của tôi, níu vạt áo tôi, giọng non nớt hỏi. Tôi ngồi xổm xuống, cố gắng nở một nụ cười: “Bảo Bối, mẹ chợt nhớ ra còn việc cần làm, mình về nhà trước được không?”

Đòi Tiền Nuôi Con Từ Bạn Trai Cũ Là Luật Sư

Đòi Tiền Nuôi Con Từ Bạn Trai Cũ Là Luật Sư Que thử thai hiện hai vạch, tôi gọi cho người yêu cũ là một luật sư. “Phí khám thai, tiền bồi bổ thai kỳ, làm phiền anh chi trả giúp nhé.” Đầu dây bên kia bật cười vì tức. “Trần Hạ, tôi có cần nhắc cho cô nhớ là chúng ta đã chia tay 3 năm rồi không?” Tôi thở phào: “Vậy tốt quá, anh không bỏ tiền thì cũng chẳng có lý do gì để tranh quyền nuôi con cả.” Không còn cách nào khác, yêu một luật sư thì bản thân cũng phải có chút mưu mẹo.

Âm Mưu Của Nam Thần

Âm Mưu Của Nam Thần Khi tôi đặt xe qua app để về trường, người lái xe lại là… nam thần học đường của chúng tôi, Tống Bách Xuyên. Tôi lập tức cảm thấy xót xa cho hoàn cảnh “sa cơ lỡ vận” của anh. Tống Bách Xuyên trầm mặc một lúc. Rồi anh nói: “Em từng thấy ai lái Porsche Cayenne mà vẫn đi chạy dịch vụ chưa?” Tôi sững người, quay đầu nhìn ra sau, chiếc xe đúng là Cayenne thật, mà chiếc xe tôi đặt thực sự đang đứng phía sau, còi bấm đến gần rách cả tay lái.

TIỆM BÁNH CHỈ MỞ KHI EM ĐẾN

Cậu đẹp trai tầng dưới vì tôi thích ăn đồ ngọt nên đã mở một tiệm bánh ngọt.Nhưng việc buôn bán rất ế ẩm, tôi chủ động giúp cậu ấy quảng bá.Thế rồi tôi phát hiện ra, tiệm bánh chỉ mở cửa khi tôi đến.Khi bạn thân tôi biết chuyện, cô ấy nói: cậu đẹp trai đó mở tiệm chỉ vì tôi, còn chỉ mở cửa cho mình tôi, trông chẳng khác gì mấy trò lừa tình kiểu “kịch bản lừa đảo yêu đương” trên mạng.Tôi sợ quá, không dám đến tiệm nữa.Cho đến khi nghe tin tiệm bánh sắp đóng cửa, tôi vô tình nghe được cuộc nói chuyện giữa cậu ấy và nhân viên:Nhân viên nói: “Bỏ đi anh ơi, cô gái anh thầm thích cả tuần nay không tới rồi, tiệm này chắc tiêu quá.”Cậu ấy nghe xong thì càng uất ức, còn không quên đính chính: “Còn thêm ba tiếng hai mươi phút mười sáu giây nữa… à không, mười bảy giây rồi…”Cậu ấy càng nói càng buồn: “Tôi sẽ không thích cô ấy nữa đâu!”Đúng lúc đó, nhân viên nhìn thấy tôi, liền hét lên: “Cô Lâm tới rồi!”Ánh mắt cậu ấy lập tức sáng rực, quay sang hỏi: “Nhanh, bánh ngọt chuẩn bị xong chưa? Cô ấy thích nhất là bánh su kem, mochi, tuyết mai…”

Trả Em 18GB!

Trả Em 18GB! Sau khi Bạch Nguyệt Quang của Lục Cảnh Thâm trở về nước, anh ta đưa tôi 50 triệu tệ phí chia tay và một căn nhà trị giá cả trăm triệu. Tôi không khóc lóc, cũng chẳng làm ầm ĩ. Cầm tiền, đường ai nấy đi trong êm đẹp. Ai ngờ, ngay hôm sau, loạt ảnh thân mật của tôi và anh ta lại tràn lan khắp mạng. Đến mức tốn bao nhiêu tiền cũng không xử lý hết được. Bạch Nguyệt Quang khóc lóc ở sân bay. Lục Cảnh Thâm nổi trận lôi đình, nửa đêm đập cửa nhà tôi điên cuồng, chất vấn: “Có phải em làm không?” Tôi tất nhiên phủ nhận, ai mà biết được có phải do con Bạch Nguyệt Quang kia giở trò không? Nhưng khi tôi nhìn thấy những bức ảnh đó, cả người chết lặng. “Đứa nào dám hack ổ lưu trữ của bà vậy trời???”

GỬI NHẦM MỘT CÁI HÔN, NHẬN VỀ CẢ TỔNG TÀI

Hôm đó, con trai của cô bạn thân nghịch điện thoại của tôi, đúng lúc sếp – người đàn ông lạnh lùng nổi tiếng – nhắn tin dặn đặt vé máy bay.Sếp: “Thứ hai, mười giờ, New York.”Tôi: Hôn hôn jpg.Sếp: “?”“Tin nhắn công việc chỉ cần báo ‘đã nhận’ là được.”Tôi: Hôn hôn jpg.Sếp: “Được rồi, vé để tôi tự đặt.”Tôi: Hôn hôn jpg.Sếp: “Cô…”Tôi: Hôn hôn + ngại ngùng jpg.