Ngôn Tình

Tướng Công Ta Rất Biết Diễn

Tướng Công Ta Rất Biết Diễn Kiếp trước, ta bị ép gả cho thợ săn tên là Phó Sách. Phó Sách là một nam nhân thô kệch, quanh năm chỉ biết săn bắn. Ta chán ghét hắn đến tận xương tủy. Thế nhưng về sau, để bảo vệ ta, hắn bị người ta ngũ mã phanh thây, đầu rơi xuống ngay trước chân ta. Đôi mắt kia vẫn cố chấp dõi theo ta không rời. Khi tỉnh lại, ta quay về ngày thành thân với hắn. Phó Sách quay lưng về phía ta, vai rộng eo thon, giọng điệu lạnh nhạt: “Ngươi ngủ trước đi, ta còn con mồi chưa xử lý xong.” Ta liền nhào tới ôm lấy vòng eo săn chắc của hắn, hơi thở phả nhẹ như lan: “Phu quân à, một khắc xuân tiêu đáng giá ngàn vàng đó.” Phó Sách bất động như núi, nhưng dưới lòng bàn tay ta, thân thể hắn đã sớm nóng bừng, như sắp bốc cháy.

Tổng Tài Bá Đạo Và Trợ Lý Hậu Đậu

Tổng Tài Bá Đạo Và Trợ Lý Hậu Đậu Khi xin nghỉ phép, tôi lỡ tay gõ thiếu chữ “h” trong câu “Tôi bị sốt” và gửi cho tổng giám đốc. Trong lúc đầu óc mơ màng, tôi liền gõ liền mấy câu: “Giám đốc Bùi, xin hãy thỏa mãn tôi! Xin anh thương xót tôi! Tôi thực sự không chịu nổi nữa rồi!” Cuối cùng, mắt tôi tối sầm, rồi lại lỡ tay nhấn gửi thêm một câu: “Huhu, bây giờ tôi chỉ muốn ngủ với anh thôi!” Tổng giám đốc im lặng mất năm phút, sau đó nhắn lại: “Chịu đựng thêm chút nữa được không? Tôi còn một cuộc họp.”

Bức Tranh Đứa Bé

Bức Tranh Đứa Bé Bức tranh “Đứa bé” của tôi bị tố đạo nhái, anti-fan gào thét đòi tôi cút khỏi giới hội họa. Phía đối thủ đăng weibo bóng gió: “Đây là đứa con trong giấc mơ của tôi, mong ai đó biết điều mà tránh xa!” Tôi: Con cô? Vậy tôi là ai? Ngay hôm đó, Ảnh đế tag tôi cầu cứu trên mạng: “Vợ ơi mau về đi, anh không dỗ nổi con trai nữa rồi!”

ANH ẤY CHỈ CÓ THỂ LÀ CỦA TÔI

Thanh mai trúc mã của tôi bị khiếm thính.Mỗi lần tôi đều mắng anh ấy là đồ điên, bảo anh đừng chạm vào tôi.Nhưng anh chẳng thèm đọc khẩu hình của tôi, cho đến khi kiệt sức, anh mới tháo máy trợ thính ra: “Bây giờ anh có thể nghe rồi, em cứ nói đi.”Tôi cắn mạnh lên vai anh một cái: “Anh chẳng hề thích em, vậy tại sao lại muốn kết hôn với em?”Đôi mắt đào hoa lạnh lùng của anh hơi ửng đỏ: “Ai nói anh không thích em?”“Ngược lại là em, ở trường chẳng bao giờ thừa nhận mối quan hệ của chúng ta, có phải anh làm em thấy xấu hổ không?”

Chó Dữ Và Thư Tình

Chó Dữ Và Thư Tình Năm mười tám tuổi, tôi vô tình nhặt được một tên côn đồ bị mọi người ruồng bỏ. Tôi cố gắng rất lâu, nhưng vẫn không thể cảm hóa được anh. Sau đó, bạn thuở nhỏ của anh xuất hiện. Lúc đó tôi mới biết, anh thực ra còn có một mặt dịu dàng đến như thế, chỉ là không phải dành cho tôi. Ngày chia tay, tôi đã nói dối, bảo rằng mình đi một lát rồi quay lại. Nhưng rồi tôi không bao giờ trở lại nữa. Bảy năm sau, chúng tôi gặp lại nhau trên phim trường, anh giờ đã trở thành một nam diễn viên nổi tiếng và giữ tôi lại: “Đi một lát rồi quay lại à?” “Rốt cuộc em đã đi đâu vậy?!”

Túi Quần Anh Có Gì?

Công ty tổ chức tiệc liên hoan, ông sếp cao lãnh của tôi uống say khướt, ôm chặt lấy tôi rồi bắt đầu phát rồ lên: “Bảo bối à, mật khẩu thẻ ngân hàng của anh là 168658, trong thẻ có năm trăm triệu, mật khẩu thanh toán là 990203, mật khẩu điện thoại là 980980, trong túi quần còn có năm chục nghìn tiền mặt…” Một kẻ tham tiền như tôi đột nhiên cảm thấy trời lạnh cắt da, chỉ muốn thò tay vào túi quần anh ta để… sưởi ấm. Không ngờ chưa kịp mò thấy tiền, đã sờ phải một thứ cứng cứng lạ lạ… Tôi: “?” Gì vậy trời? Ngay giây tiếp theo, ông sếp bụng dạ khó lường nở một nụ cười mờ ám, ép tôi vào góc giường, ánh mắt lạnh lẽo, giọng khàn khàn dụ dỗ: “Bảo bối, một đường đi thẳng vào tim anh, được không?”

Ai Dám Dựa Vào Tình Yêu Để Chiếm Hữu Núi Phú Sĩ

Ai Dám Dựa Vào Tình Yêu Để Chiếm Hữu Núi Phú Sĩ Từ nhỏ đến lớn, mỗi lần Sở Tư Lễ gây họa bị người lớn trong nhà bắt được, anh ấy đều kéo tôi ra làm bia đỡ đạn, bắt tôi cầu xin giúp. Tôi không muốn, anh ấy lại kiên nhẫn dỗ dành: “Tiểu Diệp, anh trai bị đánh, em không thấy đau lòng sao?” Anh ấy vốn có khuôn mặt đẹp trai, lúc dỗ người thì giọng nói lại dịu dàng đến mức khiến lòng người mềm nhũn, tôi hoàn toàn không có sức chống đỡ. Cứ thế mãi, anh ấy nắm được điểm yếu trong tính cách của tôi, cũng ngày càng làm càn vô độ. Bây giờ nghĩ lại, chính tôi đã nuông chiều anh ấy đến hư hỏng. Khiến anh ấy cho rằng, bất kể anh ấy làm ra bao nhiêu chuyện hoang đường, tôi vẫn sẽ đứng yên chờ anh ấy quay về. Nhưng lần này, tôi không định dung túng anh ấy thêm nữa.

Cả Đời Tìm Nàng

Cả Đời Tìm Nàng Ta chỉ là một nha hoàn nhóm lửa, vì còn giữ thân trong sạch mà được chọn để giải độc cho đại công tử tựa như trích tiên của phủ Tể tướng. Sau một đêm, hắn không chê ta quê mùa thô kệch, còn giữ ta lại bên cạnh để hầu hạ. Ta biết mình và hắn cách biệt như mây với bùn, nhưng vẫn không kiềm được lòng mà nảy sinh tình cảm. Ta tận tâm chăm sóc, cố gắng đối xử thật tốt với hắn. Cho đến một ngày, ta vô tình nghe được thị vệ hỏi hắn, sau khi trở về kinh thành thành thân với Liên Hoa công chúa, hắn sẽ xử lý ta thế nào. Hắn hờ hững cười, trả lời: “Chỉ là một nha đầu ngu ngốc chốn thôn quê, Hoa Nhi sẽ không để tâm đến nàng ta.” Ngày trở về kinh, ta lặng lẽ thu dọn hành lý, một mình rời đi. Hắn thúc ngựa đuổi theo, lạnh giọng nói: “Đi theo ta, nếu không từ nay đừng bao giờ đến tìm ta nữa.” Ta mỉm cười, lắc đầu: “Công tử yên tâm, cả đời này ta sẽ không tìm người.”

Năm Tháng Thanh Xuân

Năm Tháng Thanh Xuân Ngày Chu Thầm tỏ tình với cô gái nghèo, nhốt tôi lại trong phòng dụng cụ. Tôi liều mạng gõ cửa cầu xin hắn thả tôi ra ngoài, một tay hắn đút túi quần, thờ ơ nói: “Ôn Hà, đây là hình phạt vì cậu đã vu oan cho cậu ấy trộm đồ, ngoan ngoãn chịu đựng đi.” Bị nhốt mười sáu tiếng, cuối cùng hắn cũng thả tôi ra. Trước cửa phòng dụng cụ, hắn nắm lấy tay cô gái nghèo, cười như không cười: “Ngày mai nhớ mang bữa sáng đến cho tôi và chị dâu cậu, phải nóng hổi đấy.” Nhưng sau ngày đó, tôi lặng lẽ chuyển trường, không còn xuất hiện ở trước mặt hắn nữa. Nghe nói, Chu Thầm liên tục tìm kiếm tôi khắp nơi. Ba năm sau, hắn chặn tôi ở dưới lầu ký túc xá, đè chặt bả vai tôi, nghiến răng nghiến lợi. “Ôn Hà, trái tim cậu được làm bằng sắt mà lớn lên à? Sao có thể nỡ không cần tôi được chứ?”

Một Bước Lùi Là Một Đời Tương Tư

Một Bước Lùi Là Một Đời Tương Tư Lúc đi đón anh trai say rượu, tôi vô tình nghe thấy anh hỏi người bạn chí cốt Thời Dục Niên: “Cô bạn gái nhỏ cậu giấu kỹ kia sao đến giờ vẫn chưa dắt ra mắt bọn này?” Tim tôi khẽ run lên. Tôi và anh ấy đã yêu nhau trong bí mật suốt hai năm, vẫn chưa dám nói với anh tôi. Một giây sau, giọng Thời Dục Niên phảng phất men say vang lên: “Cần thiết sao? Chỉ là chơi chơi thôi, có nghiêm túc gì đâu.” Cả người tôi như chìm vào giá lạnh. Tôi đưa tay lên, gõ cửa phòng.

Quý Bà Toàn Thời Gian

Quý Bà Toàn Thời Gian Tôi là một bà nội trợ toàn thời gian, mỗi tháng có 50.000 tệ tiền tiêu vặt và thường xuyên đi du lịch nước ngoài. Cô bạn thân ghen tị đến phát điên, liền quyến rũ chồng tôi và trở thành “tiểu tam.” Cô ta tràn đầy hy vọng mà từ bỏ công việc, chuẩn bị tận hưởng một cuộc sống nhàn hạ thoải mái như tôi. Nhưng không ngờ, đó lại là khởi đầu của một cơn ác mộng…

Giành Giật Sinh Cơ

Giành Giật Sinh Cơ Ta đã mất đi sự trong sạch. Là do thứ muội hại. Mẹ ta biết rõ, nhưng vẫn quyết định để nàng thay ta gả cho Thái tử. Ngày trước khi nàng xuất giá, ta thức tỉnh. Lúc này ta mới hiểu được hóa ra mình chỉ là một nữ phụ pháo hôi. Sau khi thứ muội trở thành Thái tử phi, người chết đầu tiên chính là ta. Ta: Cứ mặc kệ đi, dù sao cũng đều phải chết, tất cả đều cùng hủy diệt đi. Kể cả ta. Tất cả đều phải chết.

Anh Ấy Bị Bệnh Rồi

Anh Ấy Bị Bệnh Rồi Nhớ thương Thái tử Hồng Kông đã lâu, tôi không nhịn được mà lôi kéo anh – người vừa mù vừa mất trí nhớ về nhà. Mỗi ngày tôi đều lừa anh hôn mình một cái thì mới được ăn cơm. Thái tử bị trêu đến nỗi đỏ mặt, tim đập rộn ràng, thế nhưng chỉ có thể mở miệng mắng tôi là kẻ lưu manh. Sau đó, gia tộc Thái tử đến đòi người. Tôi vội vàng chạy trốn cả đêm. Nhưng khi đến cảng biển, lại bị đánh ngất. Khi tỉnh dậy, hai tay đã bị còng chặt vào đầu giường, mắt cũng bị bịt kín. Anh khẽ hôn lên môi tôi: “Bảo bối à, tối nay anh muốn nằm trên có được không?”

GẶP LẠI CHỒNG CŨ Ở PHÒNG SINH

Vào phòng sinh, tôi phát hiện bác sĩ đỡ đẻ cho tôi là người chồng cũ của mình .Tôi kéo tay y tá, năn nỉ cô ấy mau chóng gây mê cho tôi, nhưng có vẻ đã quá muộn.“Chúng ta ly hôn chưa đầy một năm mà em đã có con rồi, chồng mới của em giỏi hơn tôi nhỉ?”Anh ta cầm dao phẫu thuật, mắt lộ rõ sự giận dữ, lạnh lùng nhìn tôi.Tôi cố tình giả vờ ngất, nhưng không thể chịu nổi vì đứa trẻ trong bụng không biết điều.Chân nhỏ của nó đạp mãi trong bụng tôi, đau đến nỗi tôi không kìm được mà bật thốt tiếng chửi thề.“Chết tiệt, cái tên Lữ Tống khốn kiếp nhà anh, nhanh mau lôi con trai anh ra khỏi người bà đây!”

KẺ THÙ CỦA TÔI PHÁ SẢN RỒI

Kẻ thù của tôi phá sản rồi, ba tôi hỏi tôi có muốn giúp anh ta một tay không.Giỡn kiểu gì vậy!Tôi đã tỏ tình với Nghiêm Húc không biết bao nhiêu lần, toàn bị từ chối, từ yêu thành hận, tôi biến thành ‘nữ vương thương trường’ trong giới kinh doanh.Thế mà ngày hôm sau, anh ta xuất hiện trong bộ vest chỉnh tề, giọng nói trầm thấp và lười biếng: “Tôi vừa giúp cậu chốt hợp đồng triệu đô, chắc cậu không định đuổi tôi đi đấy chứ?”Nhìn chằm chằm vào khuôn mặt đẹp mê hồn đó, tôi khó kiềm chế sự rung động trong lòng.Ai ngờ giây sau, một đứa bé giống Nghiêm Húc y như đúc ôm chặt lấy chân tôi.“Cô xinh đẹp, nhận cháu và ba cháu đi, xin cô đấy!”

Nụ Hôn Say Đắm

Nụ Hôn Say Đắm Năm năm bên cạnh Hạ Kỳ, anh ta đã tổ chức một màn cầu hôn thế kỷ cho tôi. Nhưng ngay đêm trước đám cưới, tôi đã tình cờ thấy anh ta mất kiểm soát, ép em gái nuôi vào góc tường: “Anh ở bên cô ta chỉ để cho cô ta không quấy rối Thẩm Ngộ Châu.” “Em thật sự muốn thấy anh cưới người khác sao?” Tôi không hề muốn trở thành nhân vật phụ trong mối tình chấn động của họ. Khi tôi chuẩn bị bỏ trốn khỏi hôn lễ, có người đã nắm chặt lấy cổ tay của tôi. Người đó ghé sát tai tôi, nói: “Anh dự định sẽ cướp hôn lễ, em có đồng ý không?”

BẠN TRAI CỦA TÔI LÀ QUẢN GIA

Xuyên vào tiểu thuyết tổng tài bá đạo, tôi trở thành đệ tử xuất sắc của dì Trương trong bếp.Và rồi tôi bắt đầu hẹn hò với quản gia đẹp trai, lạnh lùng.Trong bữa ăn, dì Trương bưng lên bàn một đĩa bào ngư được trang trí tinh tế, sau đó quay lưng đi, bỏ phần bào ngư còn lại vào một cái tô to cho tôi.“Ăn nhiều chút, không đủ thì nói dì, còn nhiều lắm.”Tổng tài thất tình, đi uống say mèm.Quản gia vẫn như thường lệ, mang đến bát canh giải rượu, tiện tay hâm cho tôi một ly sữa, nhẹ nhàng khuyên:“Về ngủ thêm chút đi, không thì mai nhức đầu đấy.”Tổng tài: “?”Cứ như vậy, thế giới như được chỉnh thành chế độ im lặng, chỉ còn lại âm thanh từ cái “sụp đổ” tinh thần của tổng tài.

Tâm Ngữ Của Nữ Phụ

Tâm Ngữ Của Nữ Phụ Xuyên thành cô bạn gái cũ thực dụng của nam chính trong tiểu thuyết vả mặt. Nhiệm vụ của tôi là tìm đủ mọi cách sỉ nhục nam chính đang nghèo rớt mồng tơi, rồi sau đó đá anh một cách đau đớn. Tôi dốc hết sức mình hoàn thành tốt vai diễn, nhưng không hề biết nam chính đã sớm thức tỉnh khả năng đọc tâm trí. Bề ngoài tôi lạnh lùng nói: “Ngày nào cũng cắm đầu làm mấy việc lặt vặt đó thì kiếm được bao nhiêu tiền chứ? Nuôi nổi tôi không? Đúng là đồ vô dụng!” Nhưng trong lòng lại gào thét: [Cơ bụng! Cơ bụng! Cơ bụng tám múi! Mình muốn sờ thử, muốn sờ thử một chút! Sờ một chút thôi mà!!] Tai nam chính đỏ bừng, một tay kéo phăng áo sơ mi: “Đã sờ anh rồi thì không được sờ người khác.”

Chồng Tôi Vẫn Chưa Muốn Siêu Thoát

Chồng Tôi Vẫn Chưa Muốn Siêu Thoát Tôi bị lừa đi trông mộ, một đêm được ba trăm. Bọn họ thì thào nói ngôi mộ đó oán khí ngút trời, mỗi đêm đều phải giết một người để xua bớt oán khí. Tôi ngồi trước mộ thở dài: “Chồng à, đã chết tám trăm năm rồi, sao vẫn chưa buông bỏ được vậy?”

Trâm Phượng Và Chén Độc

Trâm Phượng Và Chén Độc Muội muội song sinh trở thành Hoàng hậu nương nương vô cùng tôn kính. Nhưng trong ngày lại mặt, nàng bị tên hầu say rượu chạm tay, chuyện đó lại bị người khác bắt gặp. Muội muội lo lắng hoảng sợ, khóc lóc cầu xin ta gánh tội thay. Ta nhất thời mềm lòng, đứng ra giúp nàng. Không ngờ Thánh thượng nổi giận, chẳng màng đến tình cảm hay thể diện của phụ thân và muội muội, quyết định phế bỏ một cánh tay của ta! Phụ thân đội mưa gió quỳ ngoài cung suốt ba ngày ba đêm, lúc trở về đã là một cái xác không hồn, chết mà mắt còn mở. Mẫu thân trong một đêm đã bạc trắng tóc, chẳng bao lâu sau cũng lìa đời. Muội muội khi đã trở thành Hoàng hậu, sợ ta sẽ phơi bày sự thật, bèn mời ta vào cung, nhẫn tâm vạch miệng ta ra và đổ một chén rượu độc vào. Ta dùng chút sức tàn, rút trâm phượng trên đầu nàng, cùng nàng chết chung. Khi mở mắt ra lần nữa, cả ta và muội muội đều sống lại. Muội muội ích kỷ từ xưa nay, nhưng lần này lại bất ngờ hỏi ta: “Trưởng tỷ, tỷ có muốn vào cung làm Hoàng hậu không?”