Ngôn Tình

CHUỖI PHẬT CHÂU TRÊN ĐỈNH NÚI TUYẾT

Sau khi tôi chết, thanh mai trúc mã của tôi quỳ từng bước cầu xin để có được chuỗi Phật châu.Từ đó, anh trở nên thanh tâm quả dục, sống như một người xuất gia, được người đời tôn xưng là “Phật tử của giới quyền quý kinh thành”.Ở địa phủ, tôi vất vả năm năm nấu canh cho Mạnh Bà, đổi lấy một thân phận mới, nặn ra một gương mặt giống mình trước đây đến bảy, tám phần rồi trở lại nhân gian.Tôi chỉ muốn lén nhìn anh ấy một lần.Nhưng không ngờ lại bị anh chú ý, tôi trở thành “thế thân” của chính mình, bị anh đưa về nuôi dưỡng như một con chim hoàng yến trong lồng.Mà anh cũng chẳng hề giống như lời đồn đại trước đây là người sống trong giới cấm dục.Một lần say rượu, tôi trách móc anh:“Anh làm như vậy có thấy có lỗi với cô thanh mai đã chết của mình không?”Anh cười cưng chiều:“Em đang thay chính mình mà bất bình sao?”Tôi trợn to mắt, không thể tin được.

BẠN TRAI CŨ HỌC BÁ CỦA TÔI LẠI ĐẾN GÂY SÓNG GIÓ

Ngày đầu tiên nhập học, tôi gặp lại bạn trai cũ học bá mà tôi từng chia tay.Anh  ta dồn tôi vào góc văn phòng trường học, nói: “Tìm được em không dễ chút nào đâu.”Cứu với!!! Tôi phải có bao nhiêu “thể diện” mới khiến anh ấy lặn lội tìm đến trường của tôi?Chẳng lẽ anh ấy muốn trả thù vì tôi đã đá anh ấy một năm trước?

CẶP ĐÔI DIỄN SÂU

Trước khi kết hôn, anh ấy vẻ mặt đầy khó chịu nói với tôi: “ sau khi cưới, chúng ta sẽ không can thiệp vào cuộc sống của nhau.”Tôi mỉm cười nâng ly: “Nghe cũng ổn đấy.”Kể từ đó, hôn nhân trở thành một cuộc đấu trí, ai nghiêm túc trước thì sẽ thua.Về sau, vào ngày sinh nhật tôi, anh hạ ánh mắt xuống, giọng điệu đầy năn nỉ:“Anh chịu thua rồi, đừng chơi nữa, được không?”

HẸN HÒ 18 LẦN QUA MẠNG

Trong một buổi ghi hình chương trình trực tiếp, khi tham gia trò chơi “bạn có tôi không”, để giành chiến thắng, tôi không ngần ngại tiết lộ scandal lớn nhất đời mình.“Tôi đã từng yêu qua mạng 18 lần, lần nào cũng không quá hai tháng!”Lời thú nhận vừa dứt, cả trường quay lập tức bùng nổ, mọi người không ngừng cười ầm lên cùng với tiếng xì xào bàn tán. Tiếng cười ấy, vừa là sự thích thú, vừa xen chút hoài nghi. Người dẫn chương trình không giấu nổi sự tò mò, lập tức hỏi:“Xin hỏi vì sao lại chia tay?”Tôi bối rối nở một nụ cười gượng, thực lòng không biết giấu mặt vào đâu:“Có lẽ vì tôi là người lăng nhăng? hoặc có thể vì tôi cảm thấy tính cách của họ quá đơn điệu, không có gì thú vị, rất nhanh đã khiến tôi chán.”Những tiếng xì xào bàn tán bắt đầu lan ra, vừa nghi hoặc, vừa trêu chọc. Khi trò chơi tiếp tục, đến lượt một người khác, đó là thanh mai trúc mã của tôi, cũng là một ảnh để danh tiếng, mọi chuyện bất ngờ rẽ sang một hướng mà tôi không ngờ tới.Anh đứng dậy, khuôn mặt tối sầm lại, anh nhìn thẳng vào tôi, chậm rãi nói:“Tôi đã đóng 18 vai diễn khác nhau, lần nào cũng bị chia tay!”Câu nói của anh như một cú nổ lớn, khiến cả trường quay im phăng phắc trong vài giây, trước khi bùng lên tiếng hò hét kinh ngạc. Tôi sững người, hình như tôi vừa nhận ra điều gì đó  mà trước đây tôi không để ý tớiChỉ trong chớp mắt, mạng xã hội đã bùng nổ. Các bài đăng lan truyền với tốc độ chóng mặt:“Có một kiểu lăng nhăng gọi là yêu 18 lần nhưng vẫn là cùng một người!”

NỬA ĐÊM BẠN TRAI CŨ ĐỘT NHIÊN NHẮN TIN

Khi người yêu cũ gửi lời mời kết bạn lại cho tôi, tôi đang điên cuồng gõ bàn phím trong trận game.Mở WeChat ra, nhìn thấy cái avatar chó Husky quen thuộc mà lạ lẫm, vừa ngốc vừa dễ thương, buồn cười chết đi được.Tôi nghĩ mãi: hình như tôi không nợ tiền anh ta? Cũng không có loan tin gì là anh ta chết sau khi chia tay.Anh ta muốn quay lại sao?80% là vậy.Chắc chắn là sau khi chia tay anh ta nhận ra tôi tốt thế nào, nhận ra những cô gái khác chẳng thể so sánh với tôi, nghĩ tới nghĩ lui vẫn thấy tôi đáng yêu nhất, nên mới tìm đến để quay lại.Haha.Tôi ung dung nhấn nút chấp nhận lời mời kết bạn, WeChat lập tức báo tin nhắn đến.Bạn trai cũ: Mộc Lê! Em biết không?? Hóa ra cái truyền thuyết đó là thật!!Tôi: ?

ANH EM SONG SINH HỌ ĐIÊN ĐẢO VÌ TÔI

Tôi mê mẩn gương mặt đẹp trai của Kỷ Diệu, theo đuổi anh ấy suốt bảy năm mà vẫn không có kết quả.Sau đó, tôi biết được anh ấy có một người em trai sinh đôi.Dù sao thì trông cũng giống hệt nhau, hẹn hò với ai mà chẳng được.Thế là tôi quyết định chuyển mục tiêu ngay lập tức.Nhưng Kỷ Diệu thì như phát điên lên, anh ấy đẩy tôi ép sát vào cửa và nói:“Tôi cao 183.5, cậu ta chỉ cao 183.”“Cơ bụng tôi có tám múi, cậu ta chỉ có sáu múi.”“Sao mắt em lại kém vậy? Lại nghĩ rằng cậu ta có thể thay thế tôi sao?”

ANH ẤY CHỈ CÓ THỂ LÀ CỦA TÔI

Thanh mai trúc mã của tôi bị khiếm thính.Mỗi lần tôi đều mắng anh ấy là đồ điên, bảo anh đừng chạm vào tôi.Nhưng anh chẳng thèm đọc khẩu hình của tôi, cho đến khi kiệt sức, anh mới tháo máy trợ thính ra: “Bây giờ anh có thể nghe rồi, em cứ nói đi.”Tôi cắn mạnh lên vai anh một cái: “Anh chẳng hề thích em, vậy tại sao lại muốn kết hôn với em?”Đôi mắt đào hoa lạnh lùng của anh hơi ửng đỏ: “Ai nói anh không thích em?”“Ngược lại là em, ở trường chẳng bao giờ thừa nhận mối quan hệ của chúng ta, có phải anh làm em thấy xấu hổ không?”

YÊU ĐƯƠNG VỚI HỌC BÁ NGHÈO

Sau khi dùng quyền lực để ép buộc một học bá nghèo khó đồng ý yêu mình, tôi nhanh chóng mất hứng. Với sự kiêu ngạo của kẻ đứng trên, tôi ném tiền trước mặt anh ta và buông một câu đầy lạnh lùng:“Đi đi, đừng xuất hiện trước mặt tôi nữa.”“Tiểu thư đây chỉ chơi đùa với anh thôi, anh lại coi là thật sao?“Anh nghĩ tôi sẽ từ bỏ một cuộc hôn nhân môn đăng hộ đối để cưới một kẻ nghèo hèn như anh sao?“Đừng làm ra vẻ thanh cao nữa, cầm tiền và biến đi. Loại đàn ông dựa vào sắc đẹp để sống, tôi gặp không ít rồi.”Sau khi bị tôi sỉ nhục, mắt anh đỏ hoe, nắm chặt tay như muốn bóp chết tôi ngay lập tức.Cuối cùng, anh lạnh lùng gạt đống tiền xuống, chỉ để lại một bóng lưng kiêu ngạo quyết tuyệt mà rời đi.Sau này, anh trở thành người giàu có trong ngành công nghệ, còn tôi bị phát hiện là tiểu thư giả”, bị đuổi khỏi gia đình.Lúc đường cùng, tôi gặp lại anh.Anh lười biếng tựa vào ghế sofa, khóe môi nhếch lên một nụ cười lạnh nhạt. tay cầm cây gậy bi-a tháo từng chiếc cúc áo của tôi.“Tiểu thư, dùng sắc đẹp để kiếm sống mà cũng cần người khác dạy sao?”

DÁM CƯỚP TRÚC MÃ CỦA TÔI SAO

Ngày nữ chính xuất hiện, cô ấy đã vượt tôi chỉ với một điểm chênh lệch, cướp lấy danh hiệu nhất khối mà tôi giữ bấy lâu nay.Với vẻ kiêu ngạo và quyến rũ, cô ấy ngày càng gần gũi với thanh mai trúc mã của tôi, Thẩm Hoài Tự.Cô ấy nói với tôi:“Từ giờ trở đi, tôi sẽ luôn đứng trên cô, cướp hết mọi thứ của cô. Hãy chấp nhận số phận đi.”Thẩm Hoài Tự khẽ nhếch môi cười, như ý cô ấy mong muốn, đối xử với cô ấy dịu dàng hết mực.Nhưng—Nụ cười đó của Thẩm Hoài Tự chỉ xuất hiện khi cậu ấy đang kéo kẻ dám giẫm lên đầu tôi xuống và đẩy họ xuống địa ngục.

LỠ XEM TRỘM NHẬT KÝ CỦA SẾP

Tôi tình cờ nhìn thấy cuốn nhật ký màu hồng của Tổng Giám đốc, tôi không nhịn được mà bật cười ra tiếng:“Đàn ông có nhiều loại, hôm nay tôi là loại si tình.”“Trước kỳ nghỉ Tết Dương lịch, hai nữ nhân viên móc ngoéo nhau đi ăn đồ Nhật. Tôi mãi không hiểu nổi, móc ngoéo thì tại sao phải treo cổ…”Phía sau vang lên một giọng nam trầm thấp:“Ba giờ chiều, trợ lý của tôi lén đọc nhật ký của tôi, thật vô văn hóa.”

NGƯỜI YÊU CŨ LÀ LÍNH CỨU HỎA

Chia tay được nửa năm, tôi vô tình làm đổ nến thơm khiến nhà cháy rụi.Lính cứu hỏa lạnh lùng hỏi tôi:“Muốn quay lại cũng không cần liều mạng đến thế chứ? Muốn chết à?”Sau đó anh ấy xanh mặt, vì từ nhà tôi cứu ra một người đàn ông.

KẾ HOẠCH YÊU EM

Tôi nhặt được một đứa bé bên đường.Thằng bé khá thông minh, còn nhớ được số điện thoại của anh trai.Tôi lấy điện thoại ra gọi.“Alô, em trai anh đang ở chỗ tôi.”Đầu dây bên kia: “…”Tôi cảm thấy có gì đó sai sai, liền vội vàng giải thích: “Ý tôi là, chắc anh hiểu tôi đang nói gì mà.”Sau đó, anh trai thằng bé tới rồi. Người tới còn mặc đồng phục cảnh sát…

TỰ NHIÊN CÓ CHỒNG CỰC PHẨM

Về nhà ăn tết, tôi phát hiện cả nhà dán đầy câu đối đỏ.Tôi nhìn em trai và giơ ngón cái lên biểu dương thán phục:“Trâu bò thật! Mới tốt nghiệp đã kết hôn.”Em trai tôi: “Có khi nào, người phải kết hôn là chị không?”Tôi: “???”Tôi kéo chiếc vali lớn ra khỏi ga tàu cao tốc, nhìn quanh mà không thấy em trai đâu.Gọi điện cho em trai thì cậu ấy nói: “Chị, chẳng phải có người đến đón chị rồi sao?”Rồi cúp máy.Ai đến đón tôi?Đang thắc mắc thì tôi nghe thấy một giọng trầm ấm có sức hút vang lên bên tai: “Đi thôi!”Cùng lúc đó, một đôi tay có khớp xương rõ ràng xuất hiện trong tầm mắt tôi.Tôi ngẩng lên, thấy một người đàn ông lạ mặt lấy chiếc vali từ tay tôi.Anh ấy có khuôn mặt rất đẹp, đường nét rõ ràng. Vẻ sang trọng tự nhiên tỏa ra, khiến tôi cảm thấy có một khoảng cách vô hình, nhưng cũng làm tim tôi đập loạn.Anh ấy đẹp trai quá!Chắc anh ấy là người em trai tôi nói sẽ đến đón tôi?Giấu đi sự phấn khích trong lòng, tôi theo bước anh ấy.Khi anh ấy bỏ chiếc vali màu hồng vào cốp xe Rolls-Royce, tôi càng bất ngờ hơn.Em trai tôi đúng là có phúc thật! Thế mà nó lại có bạn bè giàu có như thế!Lúc đầu tôi định ngồi ghế sau, nhưng anh ấy sau khi bỏ vali vào lại tự nhiên mở cửa ghế phụ cho tôi. Lần đầu ngồi Rolls-Royce, tôi hào hứng đến mức không thắt được dây an toàn.“Để tôi giúp em.” Anh ấy ngồi vào ghế lái, nghiêng người qua và thắt dây an toàn cho tôi.Mùi bạc hà nhẹ nhàng từ người anh thoảng qua, tôi có thể cảm nhận được hơi thở của anh khi ở gần.Cả người tôi căng cứng, không dám thở mạnh.Cảm giác khoảng cách giữa tôi và anh ấy quá gần, hành động của anh ta có chút… thân mật. Nhưng anh ấy đang giúp tôi, tôi cũng không thể nói gì.

BẠN TRAI NGHÈO KHÓ CỦA TÔI

Tôi là một sinh viên nghèo, nhưng bạn trai tôi còn nghèo hơn.Anh nói nhà anh chỉ là một căn nhà cấp bốn, bố mẹ đi làm thuê ở bên ngoài, tiền sinh hoạt còn không đủ để mua đôi giày.Tôi không đành lòng nên đã chia nửa cái bánh bao của mình cho anh.Cho đến khi tôi đến nhà anh…Cái mà anh gọi là nhà cấp bốn thực chất là một ngôi tứ hợp viện gia truyền, còn bố mẹ anh thì kinh doanh xuất nhập khẩu ở nước ngoài.Còn đôi giày phiên bản giới hạn mà thiếu gia Bắc Kinh này muốn có, thì tiền sinh hoạt một năm của tôi cũng không đủ để mua.Tôi trầm ngâm một lúc rồi lấy chiếc vòng cổ mà lúc trước anh đã tặng tôi và bảo đó là “hàng chợ”, mang ra và hỏi: “Nói thật đi, cái này thực sự là mua 80 đồng hả?”“80 vạn.”

BẠN TRAI CỦA TÔI KHÔNG PHẢI THÁI TỬ GIA

Sau khi tôi bị bắt cóc.Tên bắt cóc nói: “Hãy kêu bạn trai là thái tử gia Quảng Đông của cô, mang 100 triệu đến chuộc cô nhanh đi!”Tôi nghĩ đến Thẩm Cảnh, người mà đi ăn cơm còn phải trả lại một hộp khăn giấy.Rồi nhớ lại mỗi cuối tuần, anh ấy đều phải về quê để ăn gà thả vườn cho tiết kiệm.Tôi lắc đầu: “Các người nhầm rồi phải không?”Bạn trai “nghèo vô thời hạn” của tôi, Thẩm Cảnh, sao có thể là thái tử gia của Quảng Đông?Nhưng sau đó, Thẩm Cảnh thực sự đã bỏ ra 100 triệu để chuộc tôi về.Trên đường về nhà, anh ấy làm ra vẻ đau lòng vô cùng .“Em có tin không, cái chỗ tồi tàn đó lại dám thu của anh 10 đồng phí đỗ xe?”

TÌNH YÊU THANH HOA

Khi có điểm thi đại học, tôi liền gửi cho bạn trai qua mạng của tôi một tin nhắn.“Tôi không vào được Bắc Đại rồi, tạm biệt.”Sau đó quay sang chọn Thanh Hoa và tiện thể chặn anh ấy luôn.Kết quả là, trong buổi thực tập năm nhất, anh nghiên cứu sinh đến dạy thay lại công khai gọi tên tôi.“Nào, lên làm bài này đi, tôi từng dạy em rồi mà.”Tôi: “…”Đùa à?! Sao người muốn tôi thi vào Bắc Đại lại xuất hiện ở Thanh Hoa?!

LỠ THÍCH BẠN THÂN CỦA ANH TRAI

Anh trai tôi đi du lịch với mấy người bạn.Mẹ bảo tôi gọi video cho anh để hỏi thăm tình hình.Cuộc gọi kết nối, trên màn hình hiện lên một người đàn ông để trần nửa người, cơ ngực lộ rõ.Anh ấy đang dùng khăn lau tóc, tự nhiên nói:“Anh trai em đang tắm ở phòng bên cạnh, dây sạc bị hỏng nên điện thoại đang sạc ở chỗ anh.”Tôi nhìn màn hình, ngẩn ngơ không nói nên lời.Gương mặt trắng trẻo, đẹp trai của anh ấy bất ngờ ghé sát vào camera, cười nhếch mép:“Đẹp đến vậy sao? Có muốn gặp trực tiếp không?”

THẦM YÊU EM TỪ LÂU

Tôi thích Cố Thanh Hoài, từ lúc mười tám đến hai mươi hai tuổi.Những năm đó, trò tiêu khiển lớn nhất trong giới thượng lưu Bắc Kinh là xem tôi ‘theo đuổi’ anh ta, làm đủ thứ ngu ngốc vì anh ta.Sau này có bạn bè hỏi, không thích tôi sao anh ta không trực tiếp từ chối.Cố Thanh Hoài cười một cách thờ ơ: “Giữ lại để giải trí thôi.”Bắt đầu từ ngày đó, tình yêu cuồng nhiệt ấy của tôi đột nhiên không còn nữa.Tôi không còn bám lấy anh ta nữa, tháo chiếc vòng cổ anh ta tặng, và cũng dần dần trở nên im lặng hơn.Khi anh ta có tin đồn tình ái với người khác, tôi chỉ mỉm cười cho qua.Khi anh ta dẫn bạn gái mới đi tham gia tiệc, tôi cũng không còn ghen tuông, la lối.Sau này anh ta nói anh ta sẽ kết hôn, và sẽ tự tay đưa thiệp mời cho tôi, tôi cũng im lặngMọi người đều đang chờ đợi tôi gục ngã, chờ tôi hối hận, bạn thân tốt nhất của anh ta cũng giận dữ hỏi tôi:“Thật sự không đi tìm cậu ta à?”Tôi nhíu mày, giọng run rẩy, đứt quãng:“Trần Hạn Châu, khi anh hỏi câu này, có thể xuống khỏi người tôi trước không?”

CƠ HỘI CÓ ĐƯỢC EM

Bạn trai hot boy của tôi ngoại tình với một cô nàng “trà xanh”.Nhưng người cậu của “trà xanh” lại vừa gặp đã phải lòng tôi, còn cố tình muốn bồi thường ‘chính mình’ cho tôi.“Em không muốn mỗi lần gặp cặp đôi cặn bã đó, họ đều phải cúi đầu gọi em một tiếng ‘mợ’ sao?”“Em không muốn vào dịp Tết, họ gặp em phải dập đầu ba cái chào năm mới sao?”“Em không muốn vừa nhấm hạt dưa, vừa uống trà, chỉ vào mặt họ mà mắng, rồi nói ‘mợ cũng chỉ vì tốt cho hai đứa thôi’ sao?”Chết tiệt…Tim tôi rung động rồi!

TỎ TÌNH VỚI CRUSH

Hình như người tôi thích đã có bạn gái rồi, nhưng rõ ràng  tối qua anh ấy vẫn mập mờ gửi ảnh cho tôi xem.Vậy là tôi quyết định tỏ tình để không hối tiếc: [Bạn học Trần, em thấy anh rất đẹp trai.]Crush: [Nhưng anh không phải họ Trần.]A.a..a…Hóa ra là tôi kết bạn nhầm người.Xấu hổ quá, tôi offline luôn.Một lúc sau tôi vào lại thì thấy tin nhắn ngập tràn.[Em rốt cuộc đã thả thính bao nhiêu người rồi? Đến người cũng không nhận ra.][Không định dỗ anh à? Anh giận rồi đó.]Ảnh tự sướng của anh chàng đẹp trai phủ kín màn hình.[Anh chắc chắn đẹp trai hơn tên họ Trần đó, anh ta có gì hơn anh vậy?][Cái gì cũng cho em xem rồi, em không định chịu trách nhiệm à?]Màn hình của tôi nhấp nháy cho đến tận 5 giờ sáng.[Họ Trần nghe cũng hay đấy, anh có thể theo họ đó.][Đừng thích anh ta nữa, thích anh đi.][Coi như anh xin em.]