Ngôn Tình
Sao Anh Lại Thích Em Bạn thân tôi Diệp Diễm là ngôi sao, vì giúp cô ấy leo cao, tôi đồng ý gánh hết mọi phốt trước khi cô ấy nổi tiếng. Trên mạng đồn hồi cấp ba cô ấy đánh nhau? Tôi lên tiếng: “Tôi đánh đó! Diệp Diễm hết lời can ngăn nhưng không được.” Đồn cô ấy từng yêu online một lúc ba người? Tôi: “Là tôi! Mượn tài khoản Diệp Diễm để tán trai.” Đồn hồi đại học cô ấy mặt dày theo đuổi nam thần khóa trên, nay là ảnh đế nổi tiếng, Sở Dịch? Tôi nghiến răng: “Cũng là tôi! Thư tình tôi viết, bữa sáng tôi đưa. Là tôi cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga.” Tối hôm đó, Diệp Diễm tặng tôi liền mấy chiếc túi xách hàng hiệu, còn gọi tôi là “nghĩa phụ”. Tôi ôm đống túi ngủ ngon lành, cho đến khi thấy loạt từ khóa nóng chễm chệ trên hot search: #Sở Dịch lộ tài khoản phụ #Sở Dịch tự thừa nhận mối tình đơn phương đã thành sự thật #Sở Dịch nửa đêm say rượu, đứng bên đường gào hát “Yêu nhầm người”
Tình Yêu Mắc Cạn Chu Kỳ lần thứ 3 chia tay với tôi. Tôi còn chưa kịp làm lành với cậu ta, giáo viên chủ nhiệm đã điều chỉnh lại danh sách các nhóm học đôi. Tách tôi khỏi cậu ta, ghép tôi với học bá lạnh lùng, xa cách nổi tiếng trong trường. Ai cũng nghĩ tôi và Chu Kỳ sẽ cùng nhau phản đối. Nhưng cậu ta lại là người lên tiếng trước, giọng nhẹ tênh như không: “Vừa hay vứt được cái đuôi theo sau, giao Trình Ngữ cho Tiết Triết. Con ngốc này ngày nào cũng dính lấy người ta, để xem lần sau cậu ta còn có cơ hội giành hạng nhất nữa không.” Bạn thân cậu ta cười phá lên: “Cậu cũng đừng vội mừng, Tiết Triết xưa nay toàn từ chối ghép nhóm, cậu nghĩ người ta muốn nhận Trình Ngữ à?” Trước mắt tôi như hiện lên loạt bình luận quen thuộc: 【Nam chính lại bắt đầu mạnh miệng rồi, tối qua còn ôm điện thoại đợi tin nhắn xin lỗi của Ngữ Bảo, mất ngủ tới tận năm giờ sáng cơ mà!】 【Lần này Ngữ Bảo chỉ chậm xin lỗi một ngày, cậu ta đã bắt đầu mỉa mai! Mặc dù là nam chính ngọt ngào, tôi vẫn muốn xem cảnh cậu ta “đuổi vợ hóa tro tàn”.】 【Ngữ Bảo mau dùng giọng bé bỏng làm lành, lại ôm ôm một cái, đảm bảo câu được cái môi chu lên của ảnh ngay!】 【Ngữ Bảo tuyệt đối đừng lại gần Tiết Triết nhé! Hắn ta là phản diện đấy! Học sinh giỏi toàn trường thì làm gì có người bình thường?!】 Chu Kỳ mặt mày bình thản, tôi khẽ mỉm cười: “Có cơ hội được người đứng đầu lớp dạy học, đúng là vinh hạnh của tôi.”
Sếp Tổng Mê Tôi Như Điếu Đổ Lần đầu đi công tác cùng sếp… tôi đã ngủ với anh ta. Sau đó, tôi hoảng hồn đến mức chỉ muốn cắt đứt mọi liên quan: “Cái đó… anh cứ coi như chưa có chuyện gì xảy ra, tôi không để bụng đâu.” Ai ngờ người đàn ông lúc nào cũng lạnh lùng kiêu ngạo ấy, lại tỏ ra có chút… ủy khuất? Anh nắm lấy cổ tay tôi, giọng trầm khàn: “Ngủ với anh rồi, em còn muốn phủi tay không chịu trách nhiệm à?”
Tình Yêu Dưới Ánh Mặt Trời Lúc biết bạn trai là thái tử gia trong giới Bắc Kinh, tôi đã mang thai đứa con của anh. Tin anh đính hôn với cô gái môn đăng hộ đối leo lên hot search. Tôi xé giấy khám thai, để lại mảnh giấy: [Không chỉ giả nghèo lừa tôi còn định để tôi làm tiểu tam! Chia tay đi, đồ cặn bã!] Ba ngày sau, tôi nằm tắm nắng trên một hòn đảo nhỏ ở Nam Thái Bình Dương. Một đôi tay xoa bụng tôi. Người đàn ông cắn tai tôi nói: “Bảo bảo, ôm bụng bỏ chạy vui không?”
Thập Niên 80, Tôi Không Làm Người Vợ Tốt Nữa Sau khi thủ tiết sống như góa phụ suốt 30 năm vì Lục Tự Cảnh, tôi trọng sinh rồi. Kiếp trước, Lục Tự Cảnh không cam tâm với cuộc hôn nhân này, vừa cưới xong đã bỏ tôi lại, từ chức rồi rời quê đi làm ăn xa. Tôi cứ ngỡ lòng người cũng là máu thịt, tôi đối tốt với anh ta, một ngày nào đó anh ta sẽ nhận ra tấm chân tình ấy. Tôi thay anh ta trông nom gia đình. Thay anh ta chăm sóc cha mẹ bị liệt nằm liệt giường suốt hơn 20 năm. Nhưng đến phút cuối cùng tôi mới phát hiện, Lục Tự Cảnh lại lén lút sống cùng người tình cũ, dựng nên một gia đình mới sau lưng tôi. Tôi khóc hỏi anh ta vì sao lại đối xử với tôi như thế. Anh ta nhìn tôi bằng ánh mắt đầy khinh miệt, như thể tôi chỉ là thứ bùn nhơ dưới đất. “Diệp Tố Tâm, cô làm sao lại tưởng rằng tôi sẽ vì một người như cô mà giữ mình? Loại đàn bà không học thức, không giáo dưỡng như cô, cô xứng sao?” Khoảnh khắc đó, tim tôi như tro tàn. Hóa ra tất cả những hi sinh cả đời của tôi chỉ là một trò hề. Được sống lại lần nữa, tôi quyết định buông tha anh ta, bước ra khỏi vũng bùn ấy để sống một cuộc đời huy hoàng của riêng mình.
Chồng Tôi Cứ Thích Giả Là Hải Vương Sau khi gia đình phá sản, tôi được gả cho một tay chơi khét tiếng trong giới, một “Hải vương*” chính hiệu. Ngày đầu tiên kết hôn, anh ta vứt cho tôi một chiếc thẻ ngân hàng, lạnh nhạt nói rằng thứ duy nhất anh ta có thể cho tôi là tiền. Không chỉ vậy, anh còn tỏ vẻ cực kỳ chán ghét tôi, thà tự mình làm hết việc nhà cũng không muốn tôi đụng vào bất cứ thứ gì trong biệt thự. Ba năm trôi qua như thế, tôi bắt đầu muốn ly hôn. Nhưng khi cầm theo đơn ly hôn bước đến cửa thư phòng, tôi lại nghe thấy tiếng nức nở nghẹn ngào của anh: “Ba năm rồi, tôi hầu hạ cô ấy suốt ba năm! Mỗi tháng đưa cô ấy một ngàn vạn (~35 tỷ), ngày nào cũng nấu ăn cho cô ấy, vậy mà vẫn không thể khiến cô ấy cảm động.” Tiếng người anh em thân thiết của anh vang lên đầy tức giận: “Tao đã bảo mày đừng làm màu rồi, một người đàn ông đã có vợ lại còn xây dựng hình tượng ‘Hải vương’ để làm gì chứ?” * “Hải vương” là cách gọi mỉa mai một người đàn ông bắt cá nhiều tay, quen nhiều người cùng lúc, ai cũng tỏ ra thâm tình, nhưng không ai là thật lòng. Nói ngắn gọn: tra nam chuyên gieo thính cấp cao.
Cố Ý Dụ Dỗ Phát hiện chồng ngày càng dành nhiều thời gian cho hai mẹ con nhà đó, cho nên tôi bắt đầu có ý định cố tình “thả thính” lão Vương bên cạnh. Chồng tôi đi chẻ củi, gánh nước cho người phụ nữ kia, tôi vội kêu lão Vương sang chẻ củi, gánh nước cho mình. Chồng tôi mua thịt cho hai mẹ con ấy, tôi liền chủ động sang nhà lão Vương nấu nướng, cùng cha con họ ăn thịt kho. Chồng tôi sốt sắng đưa hai mẹ con cô ta đến bệnh viện, tôi lại yếu ớt gõ cửa nhà lão Vương bên cạnh…
Dưới Ánh Đèn Cùng Anh Kiếp trước, tôi bị đánh thuốc, vội vã tìm đến vị hôn phu để cầu cứu, nhưng anh ta lại chụp ảnh tôi rồi tính toán khiến tôi phải chết. Sau khi trọng sinh, tôi không chút do dự lao vào vòng tay của một thợ sửa xe thô kệch. Người đàn ông cao lớn ánh mắt u ám, giọng nói kìm nén: “Ngoan nào, đừng đùa với tôi.” Tôi cố gắng giữ vẻ bình tĩnh, quàng tay qua cổ hắn, run rẩy nói: “Không quan tâm, tôi muốn.” Cuối cùng, tôi phải tự gánh chịu hậu quả, giọng nói cũng trở nên mệt mỏi vì khóc, nghẹn ngào mắng hắn là đồ khốn. Chu Lệ hôn lên giọt nước mắt nơi khóe mắt tôi, dịu dàng dỗ dành: “Ừ, anh yêu em đồ ngốc.” “Còn có một thứ khốn nạn hơn, em muốn xem không?”
Thu Thu Không Mệt Mỏi Tôi cùng nam thần mà mình thầm yêu đi xem trận bóng. Khi cả hai bị chiếu lên màn hình lớn, anh ấy từ chối hôn tôi. Trong lúc bốc đồng, tôi quay đầu lại, giận dữ hôn lên môi bá chủ trường học ngồi bên cạnh. Vì chuyện này, bạn gái của bá chủ chạy mất, anh ta bắt tôi phải đền một cô bạn gái cho anh. “Tôi… tôi xem thử tôi có được không?” Tôi run rẩy hỏi. Anh ta liếc nhìn tôi một cái, cười khẽ: “Được thôi, nhưng tôi – Chu Quyện – chỉ ăn mặn, không ăn chay.” Tôi: ???
Kẻ tôi ghét nhất ngày nào cũng khoe tình yêu, tôi thật sự không chịu nổi cái kiểu khoe khoang đó, bèn điên cuồng gửi tin nhắn thoại cho bạn trai mạng để trút giận.“Bạn tôi phiền chết được, suốt ngày gọi ‘bé yêu’ ơi, ‘bé yêu’ à. Như thể cả thế giới chỉ có cậu ta có người yêu vậy.”“Hu hu hu, anh ơi, bao giờ chúng mình mới gặp nhau đây.”“Nó còn cười nhạo tôi nữa, hu hu, em cũng muốn khoe lại một lần.”Ngay giây tiếp theo, trong điện thoại của kẻ thù tôi lại vang lên chính giọng điệu uốn éo của tôi.Tôi trợn tròn mắt, giọng run run: “Giang Tu Dã, đừng nói với tôi là… là anh đấy nhé…”Anh ta cười khẽ, lười biếng nói đùa: “Bé yêu, sao không giả vờ nữa đi?”
Lời Thách Đấu Từ Kẻ Thù Cũ Bị bỏ thuốc ngoài ý muốn, tôi đã trải qua một ngày một đêm với kẻ thù không đội trời chung. Sau đó, bạn bè hỏi cảm giác của tôi thế nào. Để giữ thể diện, tôi đã mạnh miệng nói: “Nhìn thì đẹp đấy, chứ chưa có cảm giác gì là đã xong rồi.” Lời này vô tình bị kẻ thù không đội trời chung nghe thấy. Hắn mỉm cười, kiên quyết kéo tôi quay lại khách sạn ngày hôm đó. Rồi hắn đè tôi xuống, chậm rãi tháo máy trợ thính trên tai ra, dùng khẩu hình ra hiệu cho tôi hiểu. “Tháo ra, thì sẽ không dừng lại đâu.” “Đừng có mà lại khóc lóc cầu xin như đêm hôm đó.” “Dù sao thì… tôi cũng không nghe thấy.”
Bức Thư Tình Mùa Hạ Rực Rỡ Ngày lễ tình nhân năm ấy, tôi bỏ hắn một mình lẻ loi trên đường lớn, xoay người rời đi. Nhiều năm sau gặp lại, hắn đã là người có quyền thế ngập trời. Hắn xuất hiện ở hội trường đấu giá để mua dây chuyền cho bạn gái. Mọi người trêu ghẹo: “Chuyện tốt của Tần tổng sắp tới rồi sao?” Tần Hà miễn cưỡng giương mắt, “Chơi đùa mà thôi, không tính là chuyện tốt.” Vừa dứt lời, khi nhìn thấy tôi, nụ cười trên khóe môi hắn cứng đờ. Trước mắt bao người hắn đứng dậy, rất tự nhiên đi về phía tôi. Đầu óc tôi trống rỗng, chỉ kịp nghĩ ra vài từ ngữ đơn giản: “Đã lâu không gặp…” Một giây sau, bàn tay to với gân cốt rõ ràng bóp chặt cổ tôi, chống lên tường. “Cô còn dám trở về?” Hắn cười đến mặt mày hớn hở: “Tôi có từng nói qua, nếu cô còn dám xuất hiện, tôi sẽ giết chết cô?”
Thanh Mai Không Bằng Thầm Yêu Lần đầu tiên Thẩm Dương, thanh mai của tôi, thức tỉnh thể chất người sói, bạn bè đã gọi tôi đến giúp anh ta giải tỏa. Nhưng Thẩm Dương lại nói: “Thật không muốn để cô ấy được lợi.” “Người sói bọn tôi một khi đã đánh dấu ai lần đầu tiên thì cả đời này sẽ xem người đó là bạn đời duy nhất.” “Đợi Tiểu Tiểu đến, cho dù cô ấy van xin muốn giúp tôi giải tỏa, tôi cũng phải nhịn.” Thế nhưng anh ta chờ mãi chờ mãi, mà tôi vẫn không xuất hiện. Anh ta không biết rằng, vệ sĩ của anh trai anh ta đã gọi nổ máy tôi: “Cô Diệp, đại thiếu gia từ lâu đã xem cô là bạn đời duy nhất rồi.” “Cầu xin cô, có thể đến hôn anh ấy một cái không?” Hóa ra năm năm trước, khi tôi bị ngã xuống khe núi trong lúc trượt tuyết và gặp nạn qua đời, anh trai anh ta vì cứu tôi mà đã đánh dấu, chia một nửa tuổi thọ người sói của mình cho tôi, mới giành tôi từ tay tử thần về. Đêm khuya, tôi ôm cổ anh trai anh ta, dụ dỗ: “Anh Thẩm, đừng giấu nữa.” “Nói đi, thầm yêu tôi bao nhiêu năm rồi?”
Ngày thi đại học kết thúc, anh trai đến đón tôi, bị bạn học đồn nhảm là bạn trai tôi.Tối hôm đó, nam thần học bá từng là mối tình thầm lặng của tôi đột nhiên “sống lại”, nhắn 99+ tin chúc mừng:“Chúc mừng em trưởng thành, chúc sự nghiệp tình yêu đều viên mãn.”“Có điều bạn trai em trông hơi lớn tuổi, anh ta đối xử với em tốt không?”“Anh thấy con trai hơn ba tuổi là quý như vàng rồi, mà nhìn anh ta thì không chỉ hơn ba tuổi đâu.”“Không có ý gì khác đâu, anh chỉ hơn em hai tuổi thôi.”“Anh ta chắc bước vào giai đoạn chững lại của sự nghiệp rồi nhỉ, chứ anh thì mới bắt đầu khởi nghiệp.”Ngay giây tiếp theo, WeChat hiện chuyển khoản: mười lần 52.000 tệ.Tôi: ???
Nhân Vật Phản Diện Mất Trí Nhớ Nhân vật phản diện Yandere mất trí nhớ, lại đối tôi vừa thấy đã yêu. Anh quên mất rằng chúng tôi đã kết hôn, lại “Cường thủ hào đoạt”, giam tôi trong biệt thự trên núi tuyết, chăm sóc từng li từng tí, ngày đêm yêu thương. Đôi mắt sâu thẳm của anh nhìn tôi, giọng nói trầm đục kìm nén cơn cuồng loạn: “Anh sẽ không làm kẻ thứ ba đâu. Em chọn ly hôn với chồng cũ hay để anh khiến hắn vĩnh viễn biến mất?” Tôi chớp mắt, ghé sát vào và hôn nhẹ lên môi anh. Anh im lặng trong chốc lát, rồi thỏa hiệp: “Được thôi, không ly hôn thì không ly hôn. Ai không được yêu mới là kẻ thứ ba.” Sau đó, khi phát hiện tôi mang thai, anh tính toán thời gian và nghĩ đứa trẻ là con “chồng cũ” của tôi. Khuôn mặt anh tái mét.
Mất Hết Mặt Mũi Trước Nam Thần Nhà tôi bốc cháy, anh bạn cùng bàn hồi cấp ba, mặc đồng phục lính cứu hỏa, khiêng ra từ nhà tôi một bức tượng giống hệt anh ấy. Lúc tấm vải quấn quanh eo bức tượng bị kéo xuống, tôi muốn chết ngượng.
Hai Kẻ Thất Tình Lại Thành Đôi Trúc mã Cố Tư Viễn của ta đã cưới đệ nhất tài nữ kinh đô Lâm Khê. Ta và Lục tiểu hầu gia, hai kẻ thất tình, trong tiệc cưới của họ đã cùng nhau uống rượu đến say khướt. Bởi vì, ta thầm thương trộm nhớ Cố Tư Viễn, còn hắn lại yêu Lâm Khê. Chúng ta uống đến say mèm, trước mặt mọi người, ta ôm hắn khóc đến đau đớn. Cứ như vậy, ta và Lục tiểu hầu gia bị gia đình ép buộc thành thân. Đêm động phòng, ta thấy trên tường phòng tân hôn treo bức tranh của Lâm Khê. Để công bằng, ta lấy bức họa của Cố Tư Viễn trong lòng ra, treo song song lên đó. Lúc này, Lục tiểu hầu gia bước vào phòng tân hôn, bất ngờ thốt lên một câu. “Nhìn thế này, họ đúng là một đôi trời sinh, vô cùng xứng đôi!”
Tôi Đào Ngôi Mộ Của Chính Mình Tôi bị người bạn thân hại chết, vậy mà bố mẹ tôi lại nhận cô ta làm con gái nuôi. Bạn trai tôi cũng chuẩn bị cưới cô ta. Tôi phải làm gì đó để bọn ngốc này biết rằng tôi đã chết oan.
Kẻ thù không đội trời chung, hung hăng ngạo mạn, bỗng nhiên bị mù.Mất việc, mất luôn bạn gái.Có lẽ anh ta Không còn đường lui, nên đành phải tìm đến tôi.Nuôi anh ta nửa tháng, bỗng một hôm tôi tình cờ thấy tin nhắn trong điện thoại.“Cậu nhóc, giả mù cũng khéo lắm nhỉ.”“Định ăn bám đến bao giờ?”Đêm đó, tôi lặng lẽ thay bộ đồ ngủ hình gấu cotton thành váy lụa siêu nóng bỏng.