Ngôn Tình

YÊU NHẦM THÁI TỬ GIA

Tôi nhầm tưởng Thái tử gia của giới thượng lưu Bắc Kinh là người yêu qua mạng của mình.Lần đầu gặp mặt, tôi ôm chầm lấy anh ấy, vừa hôn vừa cắn, miệng cứ gọi mãi nào là “bảo bối”, nào là “chồng yêu”.Anh ấy thản nhiên nhận hết, mỗi tháng còn đưa tôi 200.000 tệ làm phí sinh hoạt, lại còn tặng thêm một căn nhà.Chỉ số rung động của anh ấy ngày càng tăng, còn tôi thì sung sướng cười đến mức không ngậm miệng lại được.Cho đến một ngày, bạn trai thật sự của tôi tìm tới cửa.Lúc tôi vẫn còn đang ngơ ngác, Thái tử gia ôm chặt tôi vào lòng, rồi tung một cú đá khiến người kia bay ra:“Đây là vợ tôi. Còn dám gọi bậy nữa thì tôi bẻ gãy một chân của cậu.”

NHẶT ĐƯỢC NHẬT KÝ CỦA HỌC BÁ

Ở chợ đồ cũ, tôi tình cờ mua được cuốn nhật ký của học bá cấp ba Thịnh Tư Niên – người từng thầm thích tôi.Nhìn thấy tên anh ấy đứng đầu bảng xếp hạng đại gia, tôi cảm thán mình đã bỏ lỡ cơ hội lớn.Không ngờ, em trai của Thịnh Tư Niên lại gọi điện cho tôi.“Cô Giang, nghe nói cô mua được cuốn nhật ký của anh tôi, có thể trả lại được không?“Anh tôi đang nổi trận lôi đình vì tôi làm mất cuốn nhật ký, còn định gửi tôi đến sa mạc Sahara.“Biệt thự số 109 đường Yến Tây, cô mau mang nó đến đây, gấp lắm rồi, cứu mạng tôi với.”

BẠN TRAI CỦA TÔI LÀ QUẢN GIA

Xuyên vào tiểu thuyết tổng tài bá đạo, tôi trở thành đệ tử xuất sắc của dì Trương trong bếp.Và rồi tôi bắt đầu hẹn hò với quản gia đẹp trai, lạnh lùng.Trong bữa ăn, dì Trương bưng lên bàn một đĩa bào ngư được trang trí tinh tế, sau đó quay lưng đi, bỏ phần bào ngư còn lại vào một cái tô to cho tôi.“Ăn nhiều chút, không đủ thì nói dì, còn nhiều lắm.”Tổng tài thất tình, đi uống say mèm.Quản gia vẫn như thường lệ, mang đến bát canh giải rượu, tiện tay hâm cho tôi một ly sữa, nhẹ nhàng khuyên:“Về ngủ thêm chút đi, không thì mai nhức đầu đấy.”Tổng tài: “?”Cứ như vậy, thế giới như được chỉnh thành chế độ im lặng, chỉ còn lại âm thanh từ cái “sụp đổ” tinh thần của tổng tài.

LUÔN CÓ NGƯỜI CHỜ EM

Sau tai nạn xe, người đầu tiên chạy đến bệnh viện là Tống Kỳ.Tôi nhào vào lòng anh ấy, ấm ức làm nũng.“Chồng ơi, em sợ lắm.”Cơ thể Tống Kỳ khẽ run lên.Anh ôm chặt lấy eo tôi, giọng trầm ấm an ủi.“Không sao, anh ở đây.”Tống Kỳ đưa tôi về nhà.Nhưng dần dần, tôi cảm thấy có gì đó sai sai.Tại sao trong nhà không có quần áo của tôi?Tại sao dì giúp việc không biết tôi thích ăn gì?Tại sao căn phòng không phải phong cách tôi yêu thích?Và quan trọng nhất là… chồng tôi có bụng tám múi, tại sao không cho tôi ngủ chung? 

GIA SƯ CHO EM GÁI CỦA CRUSH

Dạy kèm cho em gái của nam thần, dạy được một nửa thì cô bé lấy ra một đống thư tình của anh trai.Chúng tôi túm tụm lại xem thư nào hay nhất.Đột nhiên, nam thần từ sau lưng thò tay ra, rút lấy một phong thư quen thuộc.“Anh nghĩ bức này hay nhất, em thấy sao?”Chết tiệt thật, tất nhiên là hay rồi, vì đó chính là thư của tôi mà!

CƯNG VỢ TỪ BÉ

Sáng sớm trong ngày đầu tiên sau kỳ nghỉ Tết Nguyên Đán, tôi bị một tràng cười làm cho tỉnh giấc, bực bội xoay người lại.Ngay sau đó, cửa phòng ngủ bị đẩy mạnh ra với một tiếng “rầm”.“Lệ Lệ dậy chưa? Cháu đi gọi nó xem.”Tôi gắng gượng mở mắt, mơ màng nhìn bóng người đứng ngược sáng.Khi thấy rõ khuôn mặt của người đó, tôi liền “á” một tiếng, kéo chăn che kín đầu, mặt lập tức đỏ bừng.Mẹ à ! Con ngủ khỏa thân trong nhà mẹ không biết sao?“Cháu đến không đúng lúc à?”Giọng nói đó rõ ràng đang cố nén cười.“Vớ vẩn!”Tôi bịt kín chăn, tiếng hét cũng nghẹn ngào.Chết tiệt, mẹ tôi bao giờ mới nhận ra rằng, anh ấy – cái tên đàn ông cao 1m88 đang đứng ngoài cửa kia – sớm đã không còn là đứa trẻ nhỏ ngọt ngào gọi bà là “dì” năm nào nữa?

CHỈ MUỐN DÀNH CHO EM TẤT CẢ

Đêm Giáng Sinh, tôi đề nghị ly hôn với chồng.Anh chỉ đáp lại một chữ: “Được.”Tôi tức điên lên, thề phải tìm một anh chàng trẻ hơn, đẹp trai hơn anh gấp mười nghìn lần ở quán bar.Kết quả là, tôi uống quá chén, còn bị người ta bỏ thuốc.Cuối cùng vẫn phải gọi anh đến cứu về nhà.Tệ hơn nữa, tôi lại “ăn” anh ta.Sáng hôm sau, tôi tỉnh dậy định trốn.Anh giữ tôi lại trong vòng tay.Giọng nói trầm thấp vang lên: “Đã ngủ rồi, em còn định chạy đi đâu?”

THANH XUÂN KHÔNG BỎ LỠ NHAU

Nghe nói bạn trai cũ cũng sẽ đến buổi họp lớp, thế là tôi dẫn theo đứa cháu nhỏ đến dự, còn dặn nó gọi tôi là “mẹ”.Bạn trai cũ lập tức biến sắc, không nói lời nào, liên tục rót rượu trắng uống như nước.Khi buổi tiệc tan, đứa cháu lại không thấy đâu.Cảnh sát tìm thấy thì thấy anh ta – Kỷ Cẩn, đang ngồi xổm trước mặt thằng bé, vẻ mặt hung dữ, đe dọa:“Phải gọi là ba!”

YÊU EM HƠN CẢ MẠNG SỐNG

Anh ấy là “Phật tử” của giới quyền quý Bắc Kinh, tu hành bế khẩu thiền, kiềm lời cẩn trọng.Còn tôi lại là đứa lắm mồm.Để theo đuổi anh ấy, ngày nào tôi cũng đứng trước gương tự gọi mình là “chị dâu”.Anh ấy ở nhà bế quan tụng kinh, tôi thì ra ngoài bịa chuyện không chớp mắt.Anh ấy đi Đức bàn công việc, tôi lại bảo anh đi Đức khám xương khớp.Anh giúp tôi tìm trai đẹp để hẹn hò, tôi nói đây là một phần trong kế hoạch của anh, sắp sửa chuyển thành “ông anh bá đạo ép buộc yêu”.Khiến anh ấy – một người trầm lặng như vậy – tức đến mức suýt dùng ngôn ngữ ký hiệu để “niệm chú”.Sau này, anh ấy trở nên mạnh hơn, và cũng… biến thái hơn.Dùng cà vạt trói tôi vào đầu giường, ngón tay thon dài ấy từng nét, từng nét viết lên eo tôi những lời thô tục:“Đọc to lên.”Mặt tôi đỏ bừng, nghẹn ngào cắn chặt gối, nước mắt lưng tròng lắc đầu.Quá bậy bạ, không thể nói thành lời.Thế mà anh ấy lại cười, ngón tay dài mảnh nhẹ nhàng lướt trên bụng tôi:“Eo mỏng như vậy mà mồm miệng lại dẻo dai.”“Em tưởng mình nuốt trôi mọi thứ chắc?”

TỎ TÌNH VỚI CẢ LỚP

Năm đó, cái năm tôi “hỗn” nhất, tôi đã lén nhét một tờ giấy tỏ tình vào cặp của mấy người tôi ghét, để họ tưởng mình được ai đó thầm mến.Trong thư tôi hẹn họ ra sân trường để gặp mặt, rồi đứng trong góc nhìn họ tái xanh mặt mày bị ông thầy hói bắt tại trận vì yêu sớm.Tôi thì trốn trong góc, cười thầm khoái chí.Bỗng nhiên, cổ áo bị ai đó túm lấy.Chàng hotboy lạnh lùng của trường, gương mặt đầy khó chịu: “Cậu viết thư cho người khác sao không viết cho tôi?”

YÊU ĐƯƠNG VỚI CON TRAI CHỦ NHÀ

Nhà tôi có trộm đột nhập.Tên trộm này không chỉ tắm trong nhà tôi mà còn khẳng định đây là nhà của hắn.Chú cảnh sát bảo tôi gọi điện cho chủ nhà.Cô chủ nhà nói: “Trộm bây giờ thật biến thái, vào nhà người ta còn tắm rửa nữa.”Tên trộm đáp: “Mẹ.”Tôi: “?”

THẦM YÊU CHÚ NHỎ

Sau khi có một đêm tình với người chú lạnh lùng, tôi chuẩn bị trốn đi ngay trong đêm thì chợt nhìn thấy một loạt bình luận trên màn hình:【Nữ phụ mạnh mẽ ép nam chính xong còn định mang theo con bỏ trốn, nhưng đợi cô 5 năm sau quay về nước thì nam chính đã là của nữ chính rồi.】【Đúng vậy, nữ phụ độc ác sinh ra một tiểu phản diện, rồi dẫn nó về nước. Nhưng lúc đó nam nữ chính đã thành đôi từ lâu.】Tôi sờ bụng mình, không thể tin nổi.【Nữ phụ sao vẫn chưa trốn, chẳng lẽ cô ấy biết nam chính cũng thích mình mà chỉ ngại không nói ra?】Tôi vén chăn lên rồi nằm trở lại.Trốn cái gì mà trốn, con này sao tôi có thể nuôi một mình được chứ.

YÊU LẮM MỚI GHÉT NHAU

Trong chương trình hẹn hò thực tế, tôi và ảnh đế được hỏi thích điều gì nhất ở mối tình đầu.Anh ấy cúi đầu, ngượng ngùng cười:“Lúc đó cô ấy ngồi cạnh tôi. Tôi được 140 điểm toán, cô ấy được 14 điểm. Tôi tò mò không biết trong đầu cô ấy chứa gì.”Tôi cười lạnh:“Tôi được 90 điểm lịch sử, anh ấy được 3 điểm. Tôi muốn xem thử anh ta là loại giặc nào.”

TÁN LẠI CHỒNG YÊU

Sau khi tái sinh, tôi quyết định bỏ qua gã đàn ông tồi tệ và yêu chồng tôi trước.Nhưng người chồng tương lai dịu dàng, chu đáo kia, giờ đây lại là một gã trai ngông cuồng.Khi đối mặt với lời tỏ tình của tôi, anh ta khinh bỉ đáp: “Tôi thà kết hôn với xe còn hơn là với cô.”Sau này, anh ta đuổi theo tôi như thể “hỏa táng trường truy thê”, khóc lóc trước cửa phòng tôi.“Vợ ơi, anh không thể sống thiếu em!”

LÉN XEM ẢNH CƠ BỤNG CỦA ẢNH ĐẾ

Tôi là bông hoa trắng nhỏ nổi tiếng trong showbiz, cho đến khi tài khoản phụ của tôi bị lộ.Tôi từng để lại bình luận dưới ảnh cơ bụng của Ảnh đế.“Ôi trời, dùng điện thoại mấy nghìn tệ mà không chạm được vào cơ bụng của chồng tôi!”“Ở cái tuổi yếu đuối nhất, tôi lại gặp người đàn ông thứ 12 mà tôi muốn bảo vệ.”“Kiểu tóc mới không ổn, kiểu Mỹ vuốt ngược làm đau tay!”Hôm sau, cả mạng xã hội đều thấy Ảnh đế đổi kiểu tóc mới.

CHINH PHỤC NHẦM PHẢN DIỆN TRONG TIỂU THUYẾT

Vất vả ngàn lần mới tán đổ được nam chính.Đêm xác định mối quan hệ, tôi bị Tần Bùi ôm lấy, trong căn hộ thử đủ mọi tư thế.Hệ thống đột nhiên hét lên: “Cô nhầm rồi! Đây là phản diện!”Tên phản diện trong tiểu thuyết, vừa hiểm ác vừa cố chấp, thù dai, dám lừa hắn thì ngay cả tro cốt cũng không còn.Giờ phải làm sao đây? Mọi thứ đều đã xảy ra rồi!Sáng hôm sau, tôi thức dậy, hắn nắm lấy cổ tay tôi, giọng khàn khàn làm nũng:“Đừng đi, ở lại với anh thêm chút nữa.”Tôi hôn hắn một cái: “Em đi rồi sẽ quay lại ngay.”Rồi biến mất khỏi thế gian.Hắn phát điên lên vì tìm tôi, cho đến khi điện thoại đột nhiên nhận được tin nhắn của tôi:“Anh dở quá, mình chia tay đi.”

NƠI GIẤC MƠ BẮT ĐẦU

Trong một chương trình giải trí, MC yêu cầu mọi người chia sẻ ấn tượng ban đầu về nhau.Ảnh đế Mạnh Tri Hứa liếc nhìn tôi với ánh mắt đầy ẩn ý: “Giả tạo.”Cả mạng xã hội đều chế nhạo tôi là một kẻ dựa vào tài nguyên, đi đến đâu cũng không được chào đón.Một nữ diễn viên nổi tiếng trong buổi livestream đã đẩy tôi về phía Mạnh Tri Hứa, khiến tôi mất mặt.Ai ngờ được, Mạnh Tri Hứa trong cơn say lại ôm eo tôi, giọng nói mơ hồ: “Ly hôn đi, cả con và em, tôi đều muốn.”Ngay sau đó, phần mềm livestream bị sập.

KẺ TÀN PHẾ NÀY VẪN YÊU EM

Năm thứ hai làm “chim hoàng yến” của Cố Cảnh Xuyên, ông trùm quyền lực đất kinh đô, anh ta gặp tai nạn xe hơi và bị liệt đôi chân.Anh trai của anh tìm đến tôi, yêu cầu tôi chăm sóc một Cố Cảnh Xuyên đã thay đổi tính tình.Bề ngoài tôi đồng ý, nhưng thực chất đã mua vé máy bay ra nước ngoài ngay trong đêm.Một tháng sau, tôi ôm một chú “cún con” nhỏ bé trong lòng, không kìm được mà than thở với bạn thân.“Phải giả vờ trước mặt cái bộ mặt lạnh như tiền ấy suốt hai năm, tôi đã chán ngấy từ lâu rồi.”“Giờ thành tàn phế rồi mà còn muốn ràng buộc cả cuộc đời tôi. Hắn ta xứng à…”Lời chưa dứt, tôi đã bị người ta bế ngang lên, trước mắt là gương mặt âm u của Cố Cảnh Xuyên.Đêm khuya, ngón tay thon dài của người đàn ông lướt qua dấu nước mắt nơi khóe mắt tôi, giọng khàn khàn:“Đừng khóc, kẻ tàn phế này vẫn yêu em.”

CHỊ GÁI ĐẨY TÔI LÀM THẾ THÂN

Sau khi Cố Đình Châu phá sản, chị tôi vì muốn hủy hôn đã bày mưu để tôi và anh ta bị cả gia đình bắt gặp trong tình cảnh thân mật.Sau đó, chị để lại một lá thư chia tay rồi biến mất suốt ba năm.Về sau, tôi cùng Cố Đình Châu vượt qua khó khăn, làm lại từ đầu.Ngày chị trở về, trong tay cầm một tờ chẩn đoán ung thư.“Em có tin nếu chị nói rằng chuyện năm đó là bất đắc dĩ không?”Giọng Cố Đình Châu điềm tĩnh: “Giờ làm giả một tờ chẩn đoán như thế này chắc không khó.”