Ngôn Tình

Đại Ca Trường Học Là Thê Nô Tên đầu gấu trường học nói rằng hắn là chồng tôi sau khi tôi xuyên không về thời cấp ba. Còn nói kiếp này hắn nhất quyết sẽ không làm gã sợ vợ nữa. Bảo tôi đừng mơ mộng hão huyền, hắn tuyệt đối sẽ không cưới tôi. Thế rồi chỉ vì tôi đi tham gia trại hè của Đại học X cùng với nam thần học đường, Hắn liền vừa chạy theo vừa khóc ròng: “Vợ ơi! Không có em anh sống sao nổi! Em đừng đi mà! Anh giàu hơn hắn, lớn hơn hắn, khỏe hơn, dai hơn!”

Cảnh Báo Bão Số 8 Khi đài thiên văn cảng thành treo tín hiệu bão số 8 vào giữa đêm, Hoắc Minh Diệp lại mua một chiếc du thuyền mới để tổ chức sinh nhật cho “chim hoàng yến” giữa sông Hương Giang. Bộ trang sức trị giá hàng trăm triệu đấu giá thành công. Một chiếc váy cưới cổ đến từ Paris vượt đại dương đưa về. Tất cả là bằng chứng cho tình yêu của anh ta dành cho “chim hoàng yến”. Tôi gọi cho anh ta cả chục cuộc điện thoại, chỉ để nhắc anh chú ý an toàn, đừng lấy tính mạng mình ra đùa giỡn. Hoắc Minh Diệp cười khẩy qua điện thoại. “Làm Hoắc phu nhân cho tử tế không được à? Những gì tôi cho cô còn chưa đủ sao? Cô so đo với cô ấy làm gì? “Cô ấy còn trẻ, thích náo nhiệt, thì liên quan gì đến cô?” Đêm đó, bão hoành hành, lật úp cả du thuyền. Không một ai sống sót. Cánh săn tin tìm đến tôi đầu tiên, hỏi cảm nghĩ của tôi. Tôi im lặng thật lâu, chẳng nói gì cả. Tôi không hận anh ta nữa, vì anh ta từng đối xử với tôi rất tốt. Tất nhiên, bây giờ thì còn tốt hơn nữa. Dù sao, anh ta ch .t rồi, tiền đều là của tôi.

Giao Nhân Người hầu dâng lên một giao nhân, nói rằng loài này có thể khóc ra ngọc trai. Ta cầm roi ngựa đặt lên cằm hắn, ánh mắt đối diện với một khuôn mặt đầy ngạo mạn và cố chấp. “Ngươi đừng mơ lấy được nước mắt của ta.” “Ồ? Thật vậy sao?” Sau một trận roi phạt, trên thân thể trắng nõn của hắn xuất hiện vô số dấu vết đỏ. Ta ra tay rất có chừng mực, không làm rách da hay chảy máu, chỉ khiến da thịt sưng đỏ. Thân thể cơ bắp săn chắc như ngọc, những vết đỏ như nứt vỡ, đẹp đến lạ kỳ. Hắn cắn răng chịu đựng, quả thật không rơi một giọt nước mắt nào. Sau đó, ta dùng tay dò vào nơi dưới lớp vảy cá của hắn, một chỗ nhạy cảm, nóng bỏng và ẩm ướt không thể không mở ra, để ta thăm dò. “Đừng… xin ngươi…” Chớp mắt, những giọt lệ như mưa, rơi xuống không ngừng.

Một Cuộc Đời Năm tám mươi tuổi, Thẩm Tri Lễ qua đời, chúng tôi đã sống bên nhau hơn năm mươi năm. Ông ấy nói mình bị vô sinh, nhưng trái tim chỉ thuộc về một mình tôi. Nhưng hóa ra ông ấy giữ mình trong sạch cả đời vì một người phụ nữ khác.

Tổng Tài Là Đồ Nhát Gan Đêm trước ngày cưới, em gái tôi chuốc say Cầm Tri Lễ. Muốn gạo nấu thành cơm, phá hoại hôn lễ của tôi. Tôi thì chẳng hề hoảng loạn. Ngược lại, Cầm Tri Lễ – người đàn ông luôn lạnh lùng điềm tĩnh lại luống cuống. Anh ta đá một cú khiến người kia văng ra xa: “Vãi chưởng, ở đâu ra cái con nhỏ xấu hoắc vậy!” Nhìn thấy tôi, lại lập tức yếu ớt, tội nghiệp nói: “Bên ngoài đáng sợ quá, vợ ơi ôm ôm…”

Trâm Hoa Trọng sinh rồi, ta vẫn lựa chọn ném hoa cầu cho Tạ Tương. Ta vốn tưởng rằng hắn sẽ giống kiếp trước, vững vàng đón lấy. Nhưng đúng vào khoảnh khắc hoa cầu bay lên, hắn lại khẽ nghiêng người, né tránh. Quả cầu hoa cắm đỗ quyên rơi tõm vào hồ nước, gợn lên từng vòng sóng lăn tăn. Cũng chính lúc ấy, ta rốt cuộc đã hiểu ra. Thì ra… hắn cũng trọng sinh rồi. Kiếp này, hắn không còn muốn cưới ta nữa.

Ta gả cho Thái tử chỉ là để xung hỉ cho lão Hoàng đế đang hấp hối. Ai ngờ xung quá tay, vừa cưới xong ngày hôm sau đã tiễn người lên đường.

Cuộc Đời Tôi Không Do Anh Quyết Định Ai mà ngờ được, tôi có thể sống lại, trở về một tuần trước cái đêm Tăng Dịch Thành tỏ tình với mối tình đầu của anh ta. Còn vào cái đêm họ tái hợp, yêu đương mặn nồng, tôi lại ch/ế/t trên bàn phẫu thuật lạnh lẽo.

Hơi Ấm Hoàng Cung Năm 14 tuổi, ta tiến cung. Vì ta mang thể hàn*, nên Hoàng thượng luôn ôm ta mỗi khi ngủ. *Thể hàn là những người có dáng người hơi gầy, tính cách hướng nội, sợ lạnh, ít mồ hôi, rêu lưỡi trắng, sắc mặt cũng nhợt nhạt. Có một đêm, ta bị nóng đến tỉnh giấc, mơ màng đẩy người bên cạnh, rồi lẩm bẩm: “Nóng quá, người đâu mau mang bình nước nóng này đi chỗ khác”. Sau tiếng càu nhàu của ta, Hoàng thượng khàn giọng đáp: “Được”.

Đoạn Tình Báo Phục Mạnh Thanh Chu ném ta vào ổ cướp, dùng ta để đổi lấy sự bình an cho Chu Nhược. Ta nắm chặt lấy tay áo, cầu xin hắn đừng bỏ rơi ta. Hắn bẻ từng ngón tay ta ra, thản nhiên nói. “Loan Loan, nàng hãy cố gắng sống sót, những thứ khác không quan trọng.” Thật hay cho câu những thứ khác không quan trọng. Chu Nhược là viên ngọc không tì vết, thanh danh không thể bị vấy bẩn. Còn ta chỉ là một con hát hạ lưu, sinh ra đã hèn kém, đáng bị chà đạp, không có gì quan trọng.

Bắt Đầu Lại Với Người Từng Bỏ Lỡ Em Lúc biết mình là nữ phụ độc ác trong truyện, tôi đang… nghe lén ngoài cửa.Trong phòng, nữ chính đang khóc lóc thổ lộ với vị hôn phu của tôi:“Chú nhỏ! Năm đó nếu không phải vì muốn cắt đứt hy vọng của em, anh đâu có vội vàng đính hôn.”“Giờ em đã trưởng thành rồi, nếu anh vẫn không chịu chấp nhận em, thì ngày mai em sẽ tùy tiện tìm một người trao thân!”Ngay giây tiếp theo, vị hôn phu của tôi tức đến mức hôn cô ta ngay tại chỗ.Tôi sốc đến mức lùi lại mấy bước, đâm sầm vào một bức tường thịt.Người phía sau khẽ nghiêng đầu, cúi sát tai tôi, thì thầm:“Anh ta bẩn rồi. Hay là đổi người đính hôn đi?Suy nghĩ một chút về tôi xem nào… Thím nhỏ~”

Trở Thành Bà Mẫu Của Đích Tỷ Để chống lưng cho quả hồng mềm đích tỷ, ta đã cùng nàng gả vào một nhà. Nàng gả cho tiểu tướng quân. Còn ta thì gả cho cha của tiểu tướng quân. Sau khi thành thân, tiểu tướng quân từ chiến trường mang về một đóa bạch liên hoa đang mang thai. Tỷ tỷ lau nước mắt, hiếm khi cứng rắn nói: “Muội muội, ta muốn hòa li.” Ta: “Được, tỷ hòa li thì ta cũng hòa li.” Ai ngờ, thư hòa li còn chưa đưa đến tay tiểu tướng quân thì nghe nói hắn bị phạt quỳ ở từ đường. Cha hắn mặt không biểu cảm cầm gia pháp, đánh hắn đến da tróc thịt bong: “Nghiệt tử, muốn cha ngươi biến thành người không vợ cứ việc nói thẳng.”

Gió Thổi Chim Bay, Cây Động Lòng Trong lúc lịch kiếp, ta vô ý bị một đạo thiên lôi đánh trúng. Không hiểu vì sao, ta biến thành một đứa trẻ ba bốn tuổi, không chút tu vi, ngay cả con gà cũng không giết nổi. Rồi bị kẻ thù không đội trời chung nhặt về nhà. Hắn nhìn ta một hồi lâu, rạch ngón tay ta, nặn vài giọt máu nhỏ vào pháp khí trong tay. Ngay khi tiếp xúc với máu, pháp khí lập tức phát ra ánh sáng đỏ rực. Nhìn luồng sáng đó, hắn lẩm bẩm, nghiến răng nghiến lợi nói: “Thảo nào có dáng dấp của cố nhân, hóa ra… quả thực là cốt nhục của cố nhân. A Khê, ta thật không ngờ, nàng từ khi nào đã cùng kẻ khác qua lại, còn có cả hài tử!” Ta, kẻ đang ngồi một bên ôm ngón tay bị đau, kêu la ầm ĩ: ??? Đồ ngu! Có bao giờ ngươi nghĩ đến khả năng… ta chính là cố nhân của ngươi không?

Bạn Trai Chống Trà Xanh Của Tôi Bạn trai tôi có một cô “nữ huynh đệ” rất nổi tiếng trong nhóm bạn. Rất nhiều mối tình của các chàng trai đã rơi vào cảnh sóng gió vì cô nàng huynh đệ này. Lần đầu tiên tôi ra mắt, cô ta kéo tay bạn trai tôi nói: “Anh em tụ họp với nhau, cậu dẫn theo con gái làm gì? Trang điểm kỹ thế này, chắc cậu chờ lâu rồi nhỉ?” Tôi còn chưa kịp lên tiếng, bạn trai tôi đã mở lời trước: “Hả? Cậu không trang điểm à? Thô thế, chẳng trách không có bạn trai.”

Truy Thê Hỏa Táng Tôi đã đóng vai một người vợ hoàn hảo suốt bảy năm, nhưng giờ không thể tiếp tục nữa. Tôi từng nghĩ rằng mình có thể cảm hóa chồng, khiến anh ấy yêu tôi. Nhưng thực tế chứng minh – không có cửa. Thế nên, tôi quyết định ly hôn. Ngay trong ngày kỷ niệm năm năm kết hôn. Sau khi ly thân, tôi hoàn toàn thả lỏng bản thân, tận hưởng cuộc sống tự do. Nhưng chưa kịp vui vẻ được bao lâu, tôi đã bị chồng bắt về. Tôi không ngờ… người buông thả hơn lại chính là anh ta. Tôi co rúm người trong góc, run cầm cập. Anh kéo lỏng cà vạt, cúi người, khẽ cười: “Ơ? Hóa ra em cũng biết sợ à?”

Đón Lấy Hạnh Phúc Khi 17 tuổi, tôi tỏ tình với chú. Lại nghe được tiếng cười cợt dè bĩu của chú ấy. “Con bé chỉ là một đứa trẻ con, con mẹ nó, tôi thì sao có thể có tâm tư gì được chứ?” Ba năm sau, tôi và chú ấy say rượu xảy ra một đêm hoang đường. Khi tỉnh lại tôi giả bộ bình tĩnh nói với chú ấy: “Chỉ là ngoài ý muốn mà thôi, cháu chỉ coi chú là bậc cha chú.” Người đàn ông chế giễu cười, lại lần nữa nhấn tôi xuống. Từ trên xuống dưới nhìn tôi. “Cháu coi chú không bằng súc sinh sao.” Chú ấy vỗ mặt tôi giọng lười biếng nói: “Cháu gái nhỏ, tối qua chú không uống một giọt rượu nào cả.”

Chị Gái Ác Nữ Và Anh Trai Phản Diện Chị gái tôi là nữ phụ độc ác. Anh trai tôi là nhân vật phản diện bị điên. Tôi được bọn họ mỗi người một tay ngọt ngọt ngào ngào nuôi nấng trưởng thành. Trong buổi họp mặt, chị gái tôi dẫn đầu nhóm chị em đi chèn ép nữ chính. Tôi đeo cặp xách, xông vào phòng khách. Ném bài kiểm tra tóan không đạt điểm chuẩn của tôi vào trong ngực chị: “Chị, giáo viên bảo em kêu chị đến trường.” Trên mặt chị tôi vẫn còn đang treo nụ cười ác ý. Chị cầm bài kiểm tra của tôi trong tay, giọng nói suy sụp: “Đây là lần thứ chín trong tháng này em bị gọi phụ huynh đến trường rồi đó!” Trên bàn đàm phán thương trường, anh tôi là kẻ lòng lang dạ sói. Đang lúc muốn nhẹ nhàng một cách thô bạo ký họp đồng chiếm đoạt sản nghiệp của nam chủ bá vương. Tôi đẩy cánh cửa phòng nghỉ ngơi ra, ném máy chơi game vào tay anh tôi. Không thèm nhìn không khí căng thẳng đang bao trùm toàn bộ phòng họp, nói: “Màn này em chơi mãi không qua, anh giúp em đánh qua cửa này trươc đi.” Anh kéo một tay ôm tôi ngồi lên đùi anh, bất đắc dĩ ôm tôi thở dài: “Bảo bối, trò này không phù hợp với em đâu.” Anh nói: “Ngày mai anh đi thu mua một công ty trò chơi mới, chuyên sản xuất trò chơi cho em.”

Vân Dao Sư tỷ là thiên tài tu luyện, đáng tiếc lại là một não yêu đương. Kiếp trước, nàng thầm yêu đại sư huynh, mà đại sư huynh lại thích… ta. Ngày đại sư huynh thổ lộ tình ý với ta, sư tỷ liền… tự bạo. Ta muốn ngăn nàng lại, nhưng đáng tiếc bản thân quá yếu, cuối cùng cùng nàng… đi đời nhà ma. Khoảnh khắc lìa đời, trong đầu ta chỉ kịp lóe lên một câu: “Quý trọng sinh mệnh, tránh xa não yêu đương…”

Trăng Sáng Bên Thềm Mọi người đều nghĩ tôi thầm thích Thẩm Mục. Sau khi anh ta thua trò chơi thử thách, cả đám liền xúi tôi đi hôn nam thần trường bên cạnh. Tôi căng thẳng đến mức hơi thở khựng lại. “Khúc Ưu, hôn một cái thì có ch.t ai đâu, sợ gì chứ?” “Yên tâm đi, hôn rồi Mục ca cũng sẽ hiểu mà.” Thẩm Mục nửa đùa nửa thật nói với tôi: “Phải đấy, Khúc Ưu, giúp anh cái nhé.” Hắn ta chắc chắn tôi sẽ không dám làm, vì tôi nổi tiếng là người kín đáo, bảo thủ. Thế mà tôi lại nhỏ giọng đáp: “Được.” Sắc mặt Thẩm Mục tối lại đôi chút, nhếch môi: “Được thôi, hôn ba giây, một giây cũng không được thiếu.” “Thấy chưa, tôi đã bảo vì Mục ca, cô ta chuyện gì cũng dám làm.” “Mục ca đúng là đỉnh thật, thuần phục được cả Khúc Ưu.” Trong ánh mắt châm chọc đầy thích thú của bọn họ, tôi từ tốn bước về phía Giang Sách, kiễng chân, hôn lên môi anh ấy.

Quán bar mới khai trương có sự kiện: uống đủ mười ly rượu là có thể mang về bất kỳ món đồ nào trong quán.Tôi uống liền một hơi mười ly, không chút biểu cảm, rồi kéo luôn anh chàng bartender đẹp trai bên cạnh ra về.Cuối cùng, ông chủ quán bar trung niên vốn đang bình thản cũng thay đổi sắc mặt.“Cô gái! Để con trai tôi xuống ngay!”