Ngôn Tình

Quái Vật

Quái Vật Tôi là vị hôn thê mà Phó Thời An vô cùng chán ghét. Để chọc giận tôi, anh ta cố tình lái xe quá tốc độ gây chuyện, làm ra đủ loại trò ngông cuồng. Mỗi lần như thế, tôi đều đứng ra thu dọn hậu quả. Mãi cho đến khi bên cạnh Phó Thời An xuất hiện một cô gái tên là Kiều Ngữ. Vì tìm một chiếc bánh trứng bình thường cho Kiều Ngữ mà anh ta bỏ lỡ tiệc sinh nhật của tôi. Tôi đã chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ, chủ động đề xuất với gia đình thay đổi hôn ước. “Cũng không nhất thiết phải là Phó Thời An.” Tôi chợt nhớ đến người đàn ông lạnh lùng trong giấc mơ, người từ đầu đến cuối luôn nhẫn nhịn và yêu tôi trong thầm lặng. Tôi khẽ cười, giọng nhẹ nhàng: “Chẳng phải anh ta còn một người chú nhỏ sao?”

Cam Ngọt

Cam Ngọt Như một món quà mà tôi đưa đến để tặng cho anh ấy – Tạ Chiến. Tôi vốn luôn tuân thủ bổn phận. Thế nhưng một lần ngoài ý muốn, tôi lại mang thai con của anh. Tôi thử thăm dò, hỏi anh: “Giả sử anh có một đứa con ngoài giá thú, anh sẽ làm gì?” Anh trả lời: “Tôi sẽ không có.” “Tôi nói là giả sử có thì sao?” Anh bóp má tôi, rồi cất giọng: “Thì để mẹ và con cùng biến mất. Bé ngoan, tôi không thích mấy câu hỏi giả định kiểu đó.” Tôi lập tức tối sầm mặt mày, âm thầm lên kế hoạch xử lý cái thai này mà không để ai biết. Hôm sau, Tạ Chiến nghịch điện thoại tôi, sắc mặt vô cùng âm trầm. Anh bóp cằm tôi, giọng dịu dàng đến chết người: “Nói tôi nghe, ‘đặt lịch phá thai’ nghĩa là gì? Em mang thai rồi đúng không?”  

Tiểu Mãn

Tiểu Mãn Thế tử nhặt ta ra từ đống nô lệ, trang điểm rồi cắt lưỡi ta, dạy dỗ cho ta thay đổi mọi cử chỉ, biến ta thành hình ảnh bạch nguyệt quang của hắn. Hắn tỏ ra rất cưng chiều, cho ta cùng hắn đi chơi, dùng bữa, đánh cờ. Chỉ cần ta liếc mắt, ngày hôm sau, châu báu, trang phục đắt tiền sẽ được đưa đến trước mặt ta. Đúng lúc ta nghĩ rằng cả đời này sẽ như vậy thì bạch nguyệt quang của hắn đã trở về. Hắn nói: “Ngươi đi đi, ta sẽ phối cho ngươi một hạ nhân tốt. Ta đã cho hắn một số tiền, hắn chắc chắn sẽ không chê bai ngươi.”

Kinh Yến

Kinh Yến Cha tôi nhận nuôi một thiếu niên 14 tuổi. Tôi cấu cậu ta, đánh cậu ta, sỉ nhục cậu ta, bắt cậu ta quỳ trong mưa. Báo ứng đến rồi. Cậu ta lột xác thành một kẻ quyền quý khiến ai ai cũng phải dè chừng, rồi muốn tôi kết hôn liên hôn với cậu ta. Đêm đó, tôi khóc đến khàn cả giọng. “Quỳnh Yến, năm đó là tôi không hiểu chuyện, anh có thể đừng trả thù tôi không?” Quỳnh Yến cắn lấy vành tai tôi, cười một cách đầy xấu xa. “Không được, bảo bối.” Trước mắt lướt qua một làn đạn bình luận: 【Nữ chính đừng sợ, nam chính rõ ràng là yêu cô đến chết tâm rồi, sẽ không trả thù đâu.】 【Đúng vậy, không thoải mái thì đừng nhịn, cô có thể túm lấy tóc anh ta, đẩy anh ta ra.】 Sau đó, khi tôi đã có thể đi lại, tôi đưa đơn ly hôn cho anh ta. Quỳnh Yến tức đến bật cười, vác tôi lên vai đi thẳng vào phòng ngủ. “Bảo bối, mới đi lại được mà đã muốn bỏ rơi anh rồi à?” “Cho dù em có túm đến rụng hết tóc anh, thì ngày mai cũng đừng mơ bước xuống giường.”

Thịnh Vũ

Thịnh Vũ Ta liều mạng cứu về tiểu tướng quân, hắn lại ra công đường cùng ta đối chất, chỉ vì muốn hủy hôn với ta. Hắn mắng ta tâm địa độc ác, quay đầu cưới thứ muội của ta, tán dương nàng ôn hoà hiền hậu thuần lương. Mà ta mất hết mặt mũi, không người muốn cưới, đành phải gả cho tên gian thần Hoắc Chương tiếng xấu đồn xa. Ngày ta xuất giá, hắn lại đột nhiên đơn thương độc mã chạy đến cướp dâu, nói rằng nguyện ý nạp ta làm thiếp. Hoắc Chương ghen ghét hỏi: “Chỉ loại hàng này thôi mà cũng đáng để nàng nhớ nhung nhiều năm như vậy sao?” Về sau, tiểu tướng quân quỳ rạp bên váy ta, thảm thiết cầu xin ta nhận hắn, dù chỉ làm nhỏ.  

Biến Mất

Biến Mất Mười lăm năm bên nhau, vậy mà giờ đây người đàn ông tôi từng yêu say đắm lại đang bóp cổ tôi, đôi mắt đỏ ngầu tràn đầy căm phẫn. Vì sao chứ? Vì tôi bóp nát trái tim anh một cách bất nhân, cười khinh bị khi nhìn anh khóc. Thì sao chứ? Anh ta đáng nhận!!! Ngày con gái bé bỏng của chúng tôi nằm viện trong tình trạng nguy kịch, anh lại chọn ở bên một người phụ nữ khác. Tôi cho anh thời gian để hối hận, nhưng không cho anh cơ hội để chuộc lỗi. Đó là cách trả thù tàn nhẫn nhất của tôi dành cho anh. Khiến anh sống day dứt cả đời.  

Trộm Tâm

Trộm Tâm Đêm khuya bụng đói cồn cào, tôi bực tức đăng bài xà lơ lên trang cá nhân mạng xã hội. “Ở chung 7 năm, vị hôn phu lại đi tán tỉnh bạn thân của tôi. Chuyển 50 vạn, tôi kể cho nghe kế hoạch báo thù hoành tráng.” Vị hôn phu thương mại hời hợt của tôi đột nhiên nhắn tin đến: ? Giây tiếp theo, tài khoản ngân hàng nhận được 50 vạn, kèm theo một tin nhắn lạnh lùng: Nói. Tôi thấp thỏm nhắn lại với hắn. “Tôi định nói là quên dùng nick phụ… Anh tin không?” Hắn không trả lời, chỉ tức tốc từ nước ngoài bay về trong đêm.

Đoạt Thê

Đoạt Thê Kết hôn với Chu Dĩ Sênh được ba năm, hắn tìm được niềm vui mới. Đêm đó bị tôi phá mất chuyện tốt, hắn khinh thường tôi rồi nói. “Niệm Niệm, cuộc sống hôn nhân cần sự kích thích mới lạ.” “Vị hôn phu của Kiều Lộ là một người đàn ông rất tuyệt.” “Em có muốn…… Cùng hắn thử xem?” Ban đêm, bốn người ngồi trong phòng bao ngầm hiểu lẫn nhau. Giọng Hoắc Kỳ Sâm lạnh nhạt từ chối: “Xin lỗi, tôi không có hứng thú với vợ người khác.” Chu Dĩ Sênh không hiểu sao đáy lòng buông lỏng, cười nói: “Thật đúng là tiếc nuối.” Tôi lại nhịn không được len lén liếc Hoắc Kỳ Sâm một cái. Đêm hôm trước ở trên giường, bất mãn cầu xin tôi quấn lấy hắn. Cũng không phải là nói như vậy. Sắp tới Mê Truyện có kết hợp với Lazada/Shopee tung ra một loạt các mã giảm giá cực sâu, các mã giảm giá 30k, 60k, 100k. Mấy bà join nhóm dưới đây để nhận mã nhanh nhất nhen😘

Khấu Tâm

Khấu Tâm Đêm trước ngày đính hôn, bạn trai tôi đột nhiên khôi phục ký ức. Tôi mới biết được, người đàn ông tôi yêu thương bấy lâu vốn là một cảnh sát nằm vùng. Và còn có một người vợ chưa cưới từ thuở thiếu thời. Cô ấy tìm đến tôi, nước mắt long lanh như những giọt mưa đọng trên cánh hoa lê: “Nếu lần đó anh ấy bình an trở về từ nhiệm vụ, chúng tôi đã thành đôi rồi.” “Cầu xin cô… hãy trả anh ấy về với tôi…” Tôi im lặng hồi lâu, rồi khẽ đáp: “Được.” Sau đó, tôi chấp nhận lệnh điều chuyển công tác đến một thành phố khác. Ba năm sau, tôi bị một kẻ cầm dao bắt cóc ngay đầu đường. Anh xuất hiện để cứu tôi. Khi tôi định lén lút bỏ đi lần nữa, anh đã nắm chặt cổ tay tôi. Giọng anh nghiêm nghị: “Em lại định bỏ đi mà không từ biệt một lần nữa sao?”

Tâm Ngữ Của Nữ Phụ

Tâm Ngữ Của Nữ Phụ Xuyên thành cô bạn gái cũ thực dụng của nam chính trong tiểu thuyết vả mặt. Nhiệm vụ của tôi là tìm đủ mọi cách sỉ nhục nam chính đang nghèo rớt mồng tơi, rồi sau đó đá anh một cách đau đớn. Tôi dốc hết sức mình hoàn thành tốt vai diễn, nhưng không hề biết nam chính đã sớm thức tỉnh khả năng đọc tâm trí. Bề ngoài tôi lạnh lùng nói: “Ngày nào cũng cắm đầu làm mấy việc lặt vặt đó thì kiếm được bao nhiêu tiền chứ? Nuôi nổi tôi không? Đúng là đồ vô dụng!” Nhưng trong lòng lại gào thét: [Cơ bụng! Cơ bụng! Cơ bụng tám múi! Mình muốn sờ thử, muốn sờ thử một chút! Sờ một chút thôi mà!!] Tai nam chính đỏ bừng, một tay kéo phăng áo sơ mi: “Đã sờ anh rồi thì không được sờ người khác.”

“Vũ Khí” Của Đại Tẩu

“Vũ Khí” Của Đại Tẩu Ca ca bệnh nặng, cưới đại tiểu thư Thôi gia bị từ hôn về để xung hỉ. Đêm tân hôn, ca ca ta bệnh không xuống được giường, đại nương bảo ta một tiểu cô nương ngủ cùng tân tẩu tẩu. Chúng ta đều uống chút rượu, hơi say mà ngủ. Trong mơ mơ màng màng, ta sờ thấy một vật lạ, ta hỏi tẩu tẩu, sao ngủ mà còn mang theo vũ khí phòng thân. “Vũ khí phòng thân?” Trong bóng tối, giọng nói của tẩu tẩu khàn khàn.

Đối Thủ Một Mất Một Còn Tỏ Tình Tôi Trong Mơ

Đối Thủ Một Mất Một Còn Tỏ Tình Tôi Trong Mơ Mỗi đêm, tôi đều lạc vào trong giấc mơ của kẻ thù. Ban ngày, hắn ta lạnh lùng kiêu ngạo trước mặt tôi, nhíu mày ghét bỏ: “Tránh xa tôi ra.” Nhưng đến đêm, trong giấc mơ của hắn, hắn lại ôm chặt tôi, hôn tôi say đắm: “Em là của tôi, làm ơn hãy đến gần tôi thêm một chút.”

Một Mình Tiến Về Mùa Xuân

Một Mình Tiến Về Mùa Xuân Tôi đã thích Hứa Tấn Nam suốt 6 năm. Đến hôm nay, cuối cùng tôi quyết định buông bỏ. Chỉ vì trong ảnh bìa WeChat của anh, bỗng xuất hiện bóng lưng một cô gái đang ngắm hoàng hôn. Tôi nhìn dáng vẻ anh mỉm cười khi nhắc đến cô ấy, bỗng nhiên hiểu ra — Gần nước chưa chắc đã được trăng chiếu trước. Anh chưa từng xem tôi là một lựa chọn. Tôi không còn muốn yêu anh nữa. Và thực tế chứng minh, trăng có lặn, thì mặt trời vẫn sẽ mọc. Một người, cũng có thể bước đến nơi xuân về rực rỡ.

Quan Sơn Nguyệt

Quan Sơn Nguyệt Quân phản loạn vây hãm phủ tướng quân, bắt ta làm con tin để ép Lạc Khiếu đầu hàng. Để không làm liên lụy đến Lạc Khiếu, ta quyết định tự kết liễu sinh mệnh. Ngay trong giây phút ta sắp sửa tự vẫn, Lạc Khiếu đã liều chết xông phá vòng vây. Mắt nhìn chăm chăm, nhìn ta từ từ tắt thở ngay trước mặt hắn.

CÔ DÂU THAY THẾ

Chị gái sinh đôi bỏ trốn trước ngày cưới, bố mẹ không dám đắc tội với Thẩm gia, liền ép tôi lên thay chị gả đi.Thẩm Lâm Duệ vừa bật đèn, tôi liền căng thẳng, lo lắng, vội vàng khai: “Chị, anh rể, thực ra chị ấy…”Anh ấy hít một hơi thật sâu, rồi hôn tôi: “Chị gái em bỏ trốn cùng em trai tôi.”“Nên, Nhã Nhã chỉ cần đem chính mình gả tới là được.”

May mắn của Hoài Tân

May mắn của Hoài Tân Giang Từ, thái tử gia của giới thượng lưu Bắc Kinh, vốn nổi tiếng phong lưu phóng khoáng, vậy mà lại chịu thu tâm vì tôi. Cho đến một ngày, tôi tận mắt thấy anh ta ngồi trong một góc phòng, để cho cô gái trong lòng rót rượu vào miệng. Anh ta cười cợt, “Tôi theo đuổi Nhiếp An chỉ vì một cuộc đánh cược thôi.” Người đó chính là tôi. Một năm sau, tôi xuất hiện trước mặt anh ta với tư cách là chị dâu của Giang Từ. Vào một đêm, anh ta ép tôi vào góc tường cạnh cửa sổ. Giọng nói đầy giận dữ: “Anh trai tôi có biết mối tình đầu của em là tôi không? Hửm?”

Tâm Sự Của Thanh Mai

Tâm Sự Của Thanh Mai Tôi và Diêm Triển Sĩ đã được đính hôn từ khi cả hai còn bọc tã. Anh ta không thích tôi, tôi biết điều đó rất rõ. Khi đính hôn, anh ta nói: “Thời hạn 2 năm, trong thời gian đó tôi sẽ không can thiệp vào việc của em.” Ý ngoài lời là, tôi cũng đừng xen vào chuyện của anh ta. Đợi đến khi thời hạn kết thúc, sẽ nói với ông cụ là tính cách không hợp rồi chia tay trong hòa bình. Hai năm sau, Bạch Nguyệt Quang của Diêm Triển Sĩ trở về nước. Tôi chủ động tìm đến ông cụ nhà họ Diêm để bàn chuyện ly hôn. Vậy mà Diêm Triển Sĩ lại trước mặt ông cụ thẳng thừng phủ nhận: “Giận dỗi chút thôi, ly hôn gì chứ? Không có chuyện đó!”

Nha Hoàn Bất Đắc Dĩ

Nha Hoàn Bất Đắc Dĩ Khương Đường xuyên vào một quyển tiểu thuyết trạch đấu, hóa thân thành nha hoàn hồi môn của nữ chính. Theo cốt truyện gốc, nhân vật mà nàng xuyên vào vốn là một kẻ dựa vào sắc đẹp để tìm cách bò lên giường nam chính khi nữ chính mang thai. Tuy nhiên, kết cục của cô ta lại thê thảm: bị đuổi khỏi phủ, sung quân đến thôn trang và chết cóng giữa mùa đông. Khương Đường hiểu rõ, nữ chính Lục Cẩm Dao trong truyện là cao thủ trạch đấu, luôn gặp may mắn và đầy quyền lực. Chỉ cần nàng bám theo nữ chính, giữ thái độ ngoan ngoãn, cuộc sống sẽ dễ dàng thăng tiến, hưởng thụ sung túc, chẳng lo thiếu ăn thiếu mặc. Khương Đường vốn nghĩ mình chỉ cần nằm yên mà sống vui vẻ. Hằng ngày ở trong phòng uống trà, tận hưởng cuộc sống an nhàn và âm thầm “đẩy thuyền” cho cặp đôi nam nữ chính. Cuộc sống sẽ yên bình, không cần lo toan. Thế nhưng, mọi chuyện đảo lộn khi nữ chính mang thai, sức khỏe yếu ớt, chẳng thiết ăn uống, còn nam chính lại bất ngờ tuyên bố đuổi hết tất cả đám nha hoàn. Khương Đường: “Ủa? Đang yên đang lành sao lại thế này?” Cô chỉ mới hưởng được chút phúc lợi, còn chưa tận hưởng đủ cuộc sống an nhàn! Là một nha hoàn ở Hầu phủ, công việc của Khương Đường đáng lý là ổn định, lương cao, có tiền tiêu mỗi tháng và thỉnh thoảng còn được tiền thưởng. Nếu về hưu, nàng hoàn toàn có thể sống tự do với một sản nghiệp nhỏ, trở thành địa chủ nhàn nhã. Vậy nên, Khương Đường lập chí phải trở thành một nha hoàn mẫu mực, quyết tâm giữ vững vị trí. Thế nhưng, không ngờ nàng càng cố gắng cẩn thận, lại vô tình trở thành… chị em dâu với nữ chính.

Khi Yêu Thương Trở Thành Hối Tiếc

Khi Yêu Thương Trở Thành Hối Tiếc Yêu nhau với Cung Yến năm năm, chia tay rồi quay lại vô số lần, hắn phụ trách nói chia tay, tôi phụ trách xin quay lại. Vừa mới cùng bạn nối khố tụ tập trở về, hắn nhìn thấy tôi trên sô pha, lại một lần nữa nói chia tay. Tôi biết ánh trăng sáng của hắn xuất hiện trong bữa tiệc. Lúc này đây, tôi không cầu xin quay lại, ném nhẫn đôi, sắp xếp toàn bộ đồ đạc, về quê. Sau đó, hắn gọi điện thoại cho tôi, lần đầu tiên cầu xin quay lại: “Hạ Hạ, khi nào em trở về?” Đầu dây bên kia, lại truyền đến tiếng cười của người đàn ông: “Cô ấy đang tắm, không nghe điện thoại được. Còn nữa, bây giờ cô ấy có bạn trai rồi.”