Ngôn Tình

Tình Yêu Thời Thanh Xuân

Tình Yêu Thời Thanh Xuân Lúc đang gọi video với bạn trai, đám bạn cùng phòng của anh ấy cứ nhao nhao đòi nhìn mặt tôi. Tôi còn đang cười duyên một cách e lệ, thì điện thoại bỗng bị giật mất. Một giọng nam trầm khàn mang theo tiếng cười vang lên: “Đừng keo kiệt thế, để anh em xem thử chị dâu xinh cỡ nào nào.” Giây tiếp theo, tôi đối mặt — bốn mắt nhìn nhau với người bạn trai cũ mà năm xưa chia tay cực kỳ không êm đẹp. Nụ cười trên mặt anh ta dần tắt ngấm, im lặng mấy giây rồi khẽ giật khóe môi: “Đệt.”

Bảy Năm Như Một Giấc Mộng

Bảy Năm Như Một Giấc Mộng Đêm trước ngày đính hôn. Bạn trai tôi vô tình chiếu màn hình điện thoại lên tivi. “Cô ấy rất tốt, rất thích hợp để kết hôn.” “Không cần quà, không cần dỗ, cũng chẳng đòi sính lễ.” “Không có tình yêu cũng chẳng sao, tôi vẫn có thể sống tốt cả đời.”

Vân Dao

Vân Dao Sư tỷ là thiên tài tu luyện, đáng tiếc lại là một não yêu đương. Kiếp trước, nàng thầm yêu đại sư huynh, mà đại sư huynh lại thích… ta. Ngày đại sư huynh thổ lộ tình ý với ta, sư tỷ liền… tự bạo. Ta muốn ngăn nàng lại, nhưng đáng tiếc bản thân quá yếu, cuối cùng cùng nàng… đi đời nhà ma. Khoảnh khắc lìa đời, trong đầu ta chỉ kịp lóe lên một câu: “Quý trọng sinh mệnh, tránh xa não yêu đương…”

Tiếng Gọi Không Ngơi

Tiếng Gọi Không Ngơi Thái tử gia của giới quyền quý Bắc Kinh, Tần Tư Lễ, lười biếng vô cùng. Tôi nhìn trúng cơ hội kinh doanh, vượt qua hàng loạt đối thủ. Thuận lợi trở thành người chạy việc cho anh suốt bốn năm đại học. Chạy mãi, chạy mãi… chạy thẳng lên giường luôn. Người ta từng chê bai giờ phải há hốc mồm nhìn chúng tôi yêu nhau hai năm. Cảm thán tôi đúng là một bước lên mây làm phượng hoàng. Không ai ngờ, ngay trước khi tốt nghiệp, tôi lại chủ động nói chia tay. Lần đầu tiên, Tần Tư Lễ lạnh mặt với tôi. “Cho tôi một lý do.” Tôi thở dài. “Lần nào cũng ở trên thật sự rất mệt.” “Với lại mùa đông, cái quần giữ nhiệt của anh khó cởi quá.” Năm năm sau, tôi về nước làm việc. Lần đầu gặp lại, Tần Tư Lễ ép tôi xuống sofa suốt cả đêm. Anh xoa eo tôi, dịu dàng dụ dỗ: “Từ giờ mỗi tối anh sẽ tự thân vận động, được không?”

Thanh Hà Biệt Mộng

Thanh Hà Biệt Mộng Ta và Vệ Thanh Hà tuổi nhỏ quen biết, nhìn nhau mà chán ghét, cuối cùng lại nam cưới nữ gả, bạch đầu giai lão. Cả đời sống trong dè dặt nghi kỵ, mỗi lần nổi giận, gốm sứ trong phòng đều chịu họa lây. Người trong lòng của hắn là đóa hoa kiều diễm, còn ta lại là con sư tử Hà Đông hung hăng dữ tợn. Mở mắt ra, ta trở về năm ấy, khi đôi ta còn như người xa lạ. Lần này, ta quyết tâm thành toàn cho hắn và đóa hoa kiều diễm kia, để hắn được trọn vẹn tâm nguyện đời trước. Thế nhưng hắn lại chủ động bắt chuyện với ta: “Không biết tại hạ có từng gặp qua cô nương ở đâu rồi chăng?” Ta trừng mắt liếc hắn: “Mở to mắt ra mà nhìn, cô nãi nãi ta, ngươi cũng xứng gặp sao?” Đời trước hắn chán ghét nhất là ta thô lỗ, lời này đủ để hắn quay người bỏ đi rồi. Thế mà hắn lại bám như kẹo kéo: “Vừa gặp cô nương, lòng tại hạ liền sinh hảo cảm.” Ta lạnh lùng cười: “Tất nhiên rồi, ta sắp trở thành đại tẩu của ngươi đấy.”

Một Đời Yêu Thương

Một Đời Yêu Thương Đêm cử hành lễ cập kê, ta bị người hạ dược. Cố nén khó chịu trong người, ta lảo đảo tìm đến vị hôn phu là Thái tử. Nào ngờ lại nghe được cuộc đối thoại giữa hắn cùng nha hoàn kia: “Cô không tin vào mệnh phượng trời sinh, chỉ tin nhân duyên do trời định. Liên nương, ta nhất định sẽ thân chinh đem hậu vị dâng tận tay nàng.” “Về phần Khương Từ, sau đêm nay, nàng ta chỉ còn thân bại danh liệt, trở thành trò cười cho thiên hạ.” Phía trước không lối, sau lưng là Địa Ngục. Ta tuyệt vọng vô phương, run rẩy gõ cửa phòng của người huynh nuôi từ trước đến nay luôn cấm dục tự kiềm chế, người ngoài chớ gần. “A huynh, ta nóng…” “Muốn…” Huynh trưởng thần sắc u ám, ôm ta lên giường, thấp giọng khàn khàn, yết hầu khẽ động: “Ngoan.” “Muốn gì, tự đến lấy.”

Khi Đàn Ông Mang Bầu

Khi Đàn Ông Mang Bầu Người tôi thầm mến là một tên mọt sách ngây ngô, không hiểu chuyện đời. Để trêu chọc cậu ấy, vào một đêm hè cúp điện năm lớp 12, tôi đã thua trò chơi đại mạo hiểm và phải hôn cậu ấy. Ngày hôm sau, cậu ấy đỏ mắt chặn tôi trên đường tan học: “Bạn học Hứa, tớ, tớ bị cậu hôn đến mang thai rồi.” Tôi muốn nói hôn môi sẽ không mang thai, đàn ông không thể mang thai. Nhưng Thời Diên lại nắm tay tôi rồi đặt lên bụng cậu ấy, nơi đó đang động đậy. “Cậu sờ xem… Em bé đang đá chúng ta.”

Sao Anh Lại Thích Em

Sao Anh Lại Thích Em Bạn thân tôi Diệp Diễm là ngôi sao, vì giúp cô ấy leo cao, tôi đồng ý gánh hết mọi phốt trước khi cô ấy nổi tiếng. Trên mạng đồn hồi cấp ba cô ấy đánh nhau? Tôi lên tiếng: “Tôi đánh đó! Diệp Diễm hết lời can ngăn nhưng không được.” Đồn cô ấy từng yêu online một lúc ba người? Tôi: “Là tôi! Mượn tài khoản Diệp Diễm để tán trai.” Đồn hồi đại học cô ấy mặt dày theo đuổi nam thần khóa trên, nay là ảnh đế nổi tiếng, Sở Dịch? Tôi nghiến răng: “Cũng là tôi! Thư tình tôi viết, bữa sáng tôi đưa. Là tôi cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga.” Tối hôm đó, Diệp Diễm tặng tôi liền mấy chiếc túi xách hàng hiệu, còn gọi tôi là “nghĩa phụ”. Tôi ôm đống túi ngủ ngon lành, cho đến khi thấy loạt từ khóa nóng chễm chệ trên hot search: #Sở Dịch lộ tài khoản phụ #Sở Dịch tự thừa nhận mối tình đơn phương đã thành sự thật #Sở Dịch nửa đêm say rượu, đứng bên đường gào hát “Yêu nhầm người”

Xấu Hổ

Xấu Hổ Thầm thích anh hàng xóm nửa năm. Tôi lo lắng đến mức vô tình làm chết ba chậu cây xấu hổ trong nhà. Mỗi lần tình cờ chạm mặt anh ấy ở cầu thang, tôi căng thẳng đến mức chỉ biết cúi đầu nghịch lá cây. Ngay lúc đó, trước mắt tôi bỗng xuất hiện một loạt dòng chữ giống như bình luận trực tiếp: 【Ngoan nào, đừng nghịch lá nữa. Nếu cô còn chạm vào, nam chính sắp không chịu nổi nữa rồi!】 【Hahaha! Khi nào nữ phụ mới biết bản thể của nam chính là cây xấu hổ đây? Cậu ta đã đỏ mặt đến chết ba lần rồi đó!】 【Đúng rồi! Chính là chiếc lá đó! Cứ thoải mái vò nát nó đi!】 Tôi giật mình, tay vô thức đè mạnh lên phiến lá. Khoảnh khắc chiếc lá khép lại, Hàn Tu chân mềm nhũn, đôi tai đỏ bừng nhìn tôi đầy bối rối. 【Ồ hố! Nữ phụ đã sẵn sàng chưa? Nam chính sắp không nhịn được nữa rồi!】

Chị Gái và Chú Cún Nhỏ Trung Thành

Chị Gái và Chú Cún Nhỏ Trung Thành Mọi người đều nói tôi nhu nhược. Là vợ của anh ta, dù biết rõ anh ta và trợ lý mập mờ không rõ, tôi vẫn giả vờ không hay biết. Thậm chí, ngay cả khi bắt gặp họ quấn lấy nhau trong văn phòng, tôi cũng chỉ lặng lẽ đi vào phòng nghỉ, không khóc không làm loạn. Bạn thân không chịu nổi, hỏi tôi: “Ly hôn thì ch.t sao? Hà tất phải bám lấy anh ta?” Tôi cười nhạt, nói rằng tôi sắp chuẩn bị xong rồi. Dù sao thì, để nói lời tạm biệt hoàn toàn với mối tình đầu, vẫn cần một chút thời gian. … Nhưng bây giờ, tôi đã chuẩn bị xong.

Yêu Đương Nồng Nhiệt

Yêu Đương Nồng Nhiệt Sau khi tốt nghiệp cấp ba, tôi và người chú nhỏ trên danh nghĩa của mình đính hôn. Nhưng anh ta chỉ coi tôi như một đứa trẻ. Đêm tân hôn, tôi run rẩy đưa tay cởi cà vạt của anh ấy. Lại bị anh hất tay ra, cười nhạt đầy hờ hững: “Em nghĩ tôi đã cầm thú đến mức ngủ với cháu gái của mình sao?” Hôm sau, anh ta viện cớ công việc, bay thẳng ra nước ngoài. Hai năm sau, chúng tôi vô tình gặp lại trong một quán karaoke. Lúc đó, tôi đang bị một đàn anh tỏ tình công khai. Còn anh, tay cầm ly rượu, lười nhác dựa vào tường, chậm rãi thưởng thức màn kịch trước mắt. … Đêm hôm đó, tôi ngồi trong ghế sau chiếc Maybach, bất an không yên. Anh nâng cằm tôi, ánh mắt lạnh lùng nhìn tôi chằm chằm: “Là chính tay tôi nuôi lớn, em dám chạy theo người khác?”

Tình Yêu Của Thần Linh

Tình Yêu Của Thần Linh Trước khi quen tôi, Giang Dự chưa từng hẹn hò với ai có số đo vòng một dưới cúp C. Hắn chê tôi không đủ quyến rũ, chê tôi quá nhạt nhẽo. Dựa vào việc tôi không dám hủy hôn, hắn ngang nhiên dắt tình nhân đi lại ngoài phố, hết sức phô trương. Công bằng mà nói, tôi cũng ngoại tình. Ngày hôm sau khi vừa ngủ với một anh chàng lạ mặt, nhà chồng sắp cưới của tôi xảy ra đại họa. Bức tượng thần mà họ đã cúng bái bao năm bỗng dưng biến mất. Trong cuộc gọi, Giang Dự nói với tôi: Vị thần đó tên là Phong Dương. Khoan đã. Tôi nhìn người đàn ông trước mặt, trên người đầy dấu hôn chằng chịt. “… Anh nói anh tên gì cơ?” “Phong Dương, lúc nãy chẳng phải hắn đã nói với em rồi sao?” Chàng trai xa lạ nở nụ cười, bình thản nhìn tôi.

Tình Yêu Không Lối Thoát

Tình Yêu Không Lối Thoát Thời Ôn đau lòng khi nhìn thấy khuôn mặt đầy thương tích của chàng trai trước mặt. Cô đưa cho cậu một xấp khăn giấy, như một lời động viên mong cậu tìm thấy động lực sống tiếp. Nhưng không ngờ rằng, hành động nhỏ bé ấy lại mở ra một chuỗi bi kịch. Cô và chàng trai bắt đầu tương tác, dần dần gắn bó. Nhưng cậu ta ngày càng có những hành động kỳ quặc, khác người, với một sự cố chấp đáng sợ. Cuộc sống của Thời Ôn chìm vào bóng tối khi chị gái Thời Noãn của cô qua đời, còn mẹ cô thì suy sụp tinh thần. Sau khi trọng sinh, cô gặp lại chàng trai ấy, kẻ đã từng khiến cuộc đời cô trở nên bất hạnh. Không muốn bi kịch lặp lại, cô quyết định chuyển đến trường của cậu ta, mong có thể ngăn ngừa những sai lầm cũ. Nhưng đôi khi, những hành động của cô lại làm mọi thứ rẽ vào con đường ngoài dự đoán. Chàng trai vẫn bị đánh đến đầy thương tích, đôi mắt buồn bã như một hồn ma lạc lối, trông vô hại nhưng lại tiềm ẩn sự nguy hiểm. Thời Ôn quyết tâm sẽ cứu cậu khỏi sự tàn bạo và suy nghĩ cực đoan của kiếp trước. Nhưng dần dần, cô nhận ra ánh mắt chiếm hữu kỳ lạ của chàng trai dành cho mình. Cậu nhìn cô với sự si mê đến rùng mình, khiến cô băn khoăn liệu mình đang thực sự cứu rỗi hay lại vô tình đẩy bản thân vào lối thoát không đường lui. Liệu Thời Ôn có thể cứu được cậu và thay đổi vận mệnh của cả hai, hay bi kịch vẫn sẽ bám riết lấy họ? Nam chính của câu chuyện này chỉ yêu duy nhất nữ chính qua cả hai đời, không hề có tình cảm với chị gái của cô. Đây là một câu chuyện trọng sinh ngọt ngào nhưng cũng đầy giằng xé, hứa hẹn mang lại cho bạn cảm giác ấm áp xen lẫn hồi hộp trong từng trang.

Sau Khi Biết Chồng Giấu Chiếc Vòng Vàng Ở Đâu

Sau Khi Biết Chồng Giấu Chiếc Vòng Vàng Ở Đâu Tôi tìm thấy một chiếc vòng tay vàng to trong túi của chồng, vui mừng không nhịn được liền khoe với bạn thân. “Cuối cùng anh ấy cũng biết quan tâm rồi!” Bạn thân tôi Hứa Tú Tú bật cười: “Sao cậu chắc là tặng cậu?” Cô ấy nhanh chóng tìm được một chiếc vòng giả y hệt, bảo tôi lén tráo đi. “Nếu là tặng cậu thì chẳng sao. Còn nếu không, thì cứ chờ xem trò hay đi.” Ba ngày sau, tôi nhận được điện thoại báo chồng tôi bị đánh. Tim tôi thắt lại. Có phải gia đình này sắp tan nát rồi không?

Bẫy Tình

Bẫy Tình Khi chồng tôi ném kết quả xét nghiệm ADN lên bàn, tôi chết lặng. “Bố đứa trẻ rốt cuộc là ai?” Tôi nhìn chằm chằm vào tờ giấy giám định: “Không thể nào! Chắc chắn có sai sót ở đâu đó, em…” Nhưng anh ta chẳng buồn nghe lời giải thích của tôi: “Ly hôn đi.”

Người Mẹ Già

Người Mẹ Già Tôi rất ghét mẹ mình, bởi vì bà sinh tôi khi đã 42 tuổi. Mỗi lần họp phụ huynh, bà là người mẹ già nhất, thậm chí còn bị nhầm thành bà nội của tôi. Từ khi tôi lên 10, mẹ bắt đầu thường xuyên ốm đau. Dù có phải nhập viện, bà vẫn lén lút trốn về nhà nấu cơm cho tôi. Thế nhưng tôi vẫn ghét bà. Khi tôi vào cấp hai, mẹ gần 60 tuổi. Bà liên tục đổ bệnh, tôi buộc phải chăm sóc bà. Trong khi bạn bè cùng trang lứa đang tận hưởng tuổi thanh xuân tươi đẹp, tôi lại phải gánh vác trách nhiệm chăm sóc một người già. Những ngày tháng ấy như một con đường không thấy điểm dừng. Tôi không thể kiềm chế được sự oán hận đối với bà. Một ngày nọ, khi tôi đang học lớp 12, mẹ bất ngờ để lại một bức di thư rồi rời khỏi nhà. Bà nói, bà không muốn trở thành g/ánh nặ/ng của tôi, nên quyết định tự k/ết t/húc cuộ/c đời mình.

Những Năm Tháng Còn Lại

Những Năm Tháng Còn Lại Năm 30 tuổi, tôi quyết định nghỉ việc. Cũng là lúc kết thúc mối tình đơn phương chẳng ai hay biết này. Tôi đã mất năm năm để đi từ vị trí trợ lý lên làm thư ký trưởng của Lục Tư Niên. Thêm ba năm nữa để khiến anh ta không thể rời xa tôi. Và cuối cùng, chỉ mất năm phút để viết đơn từ chức, một giây để gửi đi.

Bà Mẹ Chồng Hai Mặt

Bà Mẹ Chồng Hai Mặt Trên đường tan làm về nhà, tôi mua 5 cân cherry. Mẹ chồng nhìn thấy hóa đơn, chụp liền hơn chục tấm ảnh rồi đăng lên nhóm chat gia đình. “Mọi người nhìn xem, Tiểu Vĩ nhà chúng ta chạy xe buýt, sáng sớm tinh mơ đã phải ra ngoài kiếm tiền. Vậy mà vợ nó giỏi quá, ra tay một cái là mua ngay 300 tệ cherry!” Nhóm chat lập tức bùng nổ. “Không phải tôi nói đâu chị dâu, nhưng chị quá hiền rồi! Nếu là tôi, đừng nói chụp ảnh, tôi kéo thẳng tóc nó về nhà mẹ đẻ hỏi bố mẹ nó xem dạy con kiểu gì!” “Tôi cũng thấy cô ta chẳng phải người biết lo toan. Đợi Tiểu Vĩ về nhà dạy cho một trận, đảm bảo sau này ngoan ngoãn hơn ngay!” Không dừng lại ở đó, mẹ chồng tôi còn quay hẳn một đoạn video, quỳ trên sàn dùng giẻ lau nhà, vừa lau vừa rơm rớm nước mắt. “Tôi chẳng dám nói gì nữa đâu, người ta bảo tôi lau nhà không sạch, bắt tôi phải dùng giẻ lau đây này!” Tối hôm đó, chồng tôi đi làm về, vung tay tát tôi một cái, khiến mũi tôi bật máu. “Trương Thiến, hôm nay cô không quỳ xuống xin lỗi mẹ tôi, ông đây lập tức ly hôn với cô!” Tôi mở nhóm chat ra xem, mới biết mẹ chồng tôi lại diễn trò nữa rồi. Tôi không nói gì, chỉ lẳng lặng gửi một đoạn video lên nhóm. Trong video, mẹ chồng tôi mặc tất lưới đen, tô son đỏ chót, uốn éo lắc hông vô cùng quyến rũ. “Anh trai, em đã tặng anh mười cái tên lửa lớn rồi, anh hôn em một cái đi mà ~”

Tổng Tài Lạnh Lùng Thầm Yêu Tôi

Tổng Tài Lạnh Lùng Thầm Yêu Tôi Tôi vô tình nhầm WeChat của sếp thành tài khoản của chị quản gia. Mỗi ngày đều làm nũng, đáng yêu đòi tiền sinh hoạt phí. Trong lúc trốn việc trong buổi họp sáng, tôi tiện tay gửi một tấm ảnh selfie trong bộ váy quây gợi cảm: 【Đinh! Tiểu mèo hoang đã online, váy này 12.000 tệ, chuyển khoản đi nào~】 Ngay giây tiếp theo, bức ảnh giống hệt vậy bỗng hiện lên trên màn hình lớn của phòng họp. Sếp lạnh lùng vẫn giữ vẻ bình tĩnh, ngay lập tức kết thúc chế độ trình chiếu. Nhưng… vành tai anh đỏ đến mức sắp nhỏ máu, cúi đầu lặng lẽ nhắn lại: 【Ngoan, giờ anh đang bận, tan làm dỗ em có được không?】 Tôi: ???! Không phải chứ, con người ta… sao có thể gây ra tai họa động trời như thế này cơ chứ?!

Ta Mở Thư Quán Ở Cổ Đại

Ta Mở Thư Quán Ở Cổ Đại Ta lén lút trộm viết đồng nhân văn về Thái tử và đích tử Thừa tướng đã tròn năm tháng. Không ngờ lại bị Thái tử bắt quả tang. Sáng hôm sau, thánh chỉ ban hôn liền được đưa tới Hầu phủ. Ta trợn mắt không thể tin nổi, đưa tay chỉ vào chính mình: “Điện hạ muốn cưới ta?” Thái tử vừa lật giở cuốn đồng nhân văn trong tay, vừa thản nhiên đáp: “Tiên hôn hậu ái*, không phải chính ngươi đã viết như vậy hay sao?” *Tiên hôn hậu ái: cưới trước yêu sau