Ngôn Tình
Đón Lấy Hạnh Phúc Khi 17 tuổi, tôi tỏ tình với chú. Lại nghe được tiếng cười cợt dè bĩu của chú ấy. “Con bé chỉ là một đứa trẻ con, con mẹ nó, tôi thì sao có thể có tâm tư gì được chứ?” Ba năm sau, tôi và chú ấy say rượu xảy ra một đêm hoang đường. Khi tỉnh lại tôi giả bộ bình tĩnh nói với chú ấy: “Chỉ là ngoài ý muốn mà thôi, cháu chỉ coi chú là bậc cha chú.” Người đàn ông chế giễu cười, lại lần nữa nhấn tôi xuống. Từ trên xuống dưới nhìn tôi. “Cháu coi chú không bằng súc sinh sao.” Chú ấy vỗ mặt tôi giọng lười biếng nói: “Cháu gái nhỏ, tối qua chú không uống một giọt rượu nào cả.”
Bắt Đầu Lại Với Người Từng Bỏ Lỡ Em Lúc biết mình là nữ phụ độc ác trong truyện, tôi đang… nghe lén ngoài cửa.Trong phòng, nữ chính đang khóc lóc thổ lộ với vị hôn phu của tôi:“Chú nhỏ! Năm đó nếu không phải vì muốn cắt đứt hy vọng của em, anh đâu có vội vàng đính hôn.”“Giờ em đã trưởng thành rồi, nếu anh vẫn không chịu chấp nhận em, thì ngày mai em sẽ tùy tiện tìm một người trao thân!”Ngay giây tiếp theo, vị hôn phu của tôi tức đến mức hôn cô ta ngay tại chỗ.Tôi sốc đến mức lùi lại mấy bước, đâm sầm vào một bức tường thịt.Người phía sau khẽ nghiêng đầu, cúi sát tai tôi, thì thầm:“Anh ta bẩn rồi. Hay là đổi người đính hôn đi?Suy nghĩ một chút về tôi xem nào… Thím nhỏ~”
Tôi vừa gặp đã yêu bạn cùng phòng của anh trai mình.Cố gắng giả vờ dễ thương, quyến rũ hơn nửa tháng, tôi mới phát hiện hóa ra anh ấy ghét kiểu con gái ngọt ngào.Trong giây lát, tôi cảm thấy bị tổn thương nghiêm trọng, liền chạy vào livestream của anh ta để “nổi điên”:“Buồn cười thật, thực ra tôi cũng chẳng thích kiểu như anh đâu.”“Đồ giả vờ cool ngầu, tôi có người yêu mới rồi, vừa dịu dàng vừa đẹp trai hơn anh…”Tối hôm đó, nam thần eSports lần đầu tiên trong sự nghiệp phải ngừng livestream.Tôi chưa kịp chạy trốn thì đã bị anh ta đuổi theo, vừa khóc vừa cầu xin tha thứ, chiếc nơ bướm màu hồng trên ngực áo cũng bị bóp nát trong tay anh ấy:“Ly Ly, trẻ con làm sai chuyện cũng cần bị phạt đấy…”
Tình Cổ Ta và Giang Duệ Hành là kẻ thù truyền kiếp nhưng lại bị người trong nhà ép buộc đính hôn. Tất cả chỉ vì hai chúng ta đều trúng phải cổ độc, phải dựa vào nhau để giải trừ. Đêm tân hôn, tình cổ đực cái tựa như hổ đói, khó mà kiềm chế. Chúng ta liều mạng chống cự, cuối cùng vẫn dây dưa với nhau. Nghĩ đến việc phải chung chăn gối với kẻ mà mình ghét, ta cố gắng hết sức, định dùng lời lẽ thô tục để giữ vững tỉnh táo. “Tên khốn, đồ lưu manh, đồ vô lại…” Nhưng Giang Duệ Hành lại giữ chặt lấy cánh tay đang vùng vẫy của ta, đè ta xuống giường, gân xanh trên trán nổi lên, giọng nói khàn khàn run rẩy: “Mắng một câu, làm mười lần.”
Nhật Ký Theo Đuổi Vợ Của Nam Thần Trà Xanh Tôi học đại học cùng một trường với em trai ruột. Ngày nào cũng sai bảo nó mang cơm, lấy đồ chuyển phát nhanh. Cho đến một ngày, khung trò chuyện với nó đột nhiên hiện lên dấu chấm than màu đỏ. Tối hôm đó, nam thần lạnh lùng của học viện đột ngột tìm đến cửa phòng tôi, trong tay cầm một đoạn video. Trong video, người hầu tổ truyền của tôi không hề do dự mà nhận lấy một chiếc thẻ, sau đó cam kết sẽ không liên lạc với tôi nữa. Cậu thiếu niên tắt màn hình điện thoại, trông đáng thương đến lạ. Vẻ mặt nghiêm túc nói: “Chỉ vì 100 nghìn mà có thể vứt bỏ chị gái, người đàn ông như thế không đáng tin.” “Chị có thể xem xét em được không?” “Em nhất định sẽ làm tốt hơn anh ta.” Tôi: ??
Trọng Sinh Báo Thù Cố Tướng quân còn trẻ tuổi phong lưu nhưng lại bị ép cưới ta, một công chúa phế vật. Bảy năm thành hôn, hắn đối xử với ta như trân bảo. Cho đến ngày cung biến, hắn giết chết hoàng huynh, tự lập làm đế. Phong cho nha hoàn của ta làm hoàng hậu, còn giáng ta làm tội nô. “Công chúa đã cướp phu quân của người khác thì nên chuộc tội cho đàng hoàng.” Ta mới biết, hắn và nha hoàn của ta đã nhẫn nhục chịu đựng nhiều năm như vậy. Hóa ra hắn hận ta đến thế. Mở mắt lần nữa, ta đã trọng sinh vào ngày hắn khải hoàn trở về.
Lời Thề Ứng Nghiệm Dự sinh còn tám ngày, Lâm Hành Giản và Bạch Nguyệt Quang đã quay lại với nhau. Anh hỏi tôi: “Có thể bỏ đứa bé không?” Tôi nói: “Có thể.” Tôi nắm tay anh, yêu cầu anh đẩy tôi từ tầng 18 xuống. Nhường chỗ cho Bạch Nguyệt Quang của anh. Nhưng Lâm Hành Giản lại sợ hãi. Anh nắm chặt tay tôi, đảm bảo: “Là anh hồ đồ. Nếu anh còn ngoại tình, anh sẽ chết không được tử tế.” Sau đó anh thực sự ứng nghiệm lời thề. Để lại cho tôi và con một khoản bảo hiểm lớn.
Hình như người tôi thích đã có bạn gái rồi, nhưng rõ ràng tối qua anh ấy vẫn mập mờ gửi ảnh cho tôi xem.Vậy là tôi quyết định tỏ tình để không hối tiếc: [Bạn học Trần, em thấy anh rất đẹp trai.]Crush: [Nhưng anh không phải họ Trần.]A.a..a…Hóa ra là tôi kết bạn nhầm người.Xấu hổ quá, tôi offline luôn.Một lúc sau tôi vào lại thì thấy tin nhắn ngập tràn.[Em rốt cuộc đã thả thính bao nhiêu người rồi? Đến người cũng không nhận ra.][Không định dỗ anh à? Anh giận rồi đó.]Ảnh tự sướng của anh chàng đẹp trai phủ kín màn hình.[Anh chắc chắn đẹp trai hơn tên họ Trần đó, anh ta có gì hơn anh vậy?][Cái gì cũng cho em xem rồi, em không định chịu trách nhiệm à?]Màn hình của tôi nhấp nháy cho đến tận 5 giờ sáng.[Họ Trần nghe cũng hay đấy, anh có thể theo họ đó.][Đừng thích anh ta nữa, thích anh đi.][Coi như anh xin em.]
Quái Vật Tôi là vị hôn thê mà Phó Thời An vô cùng chán ghét. Để chọc giận tôi, anh ta cố tình lái xe quá tốc độ gây chuyện, làm ra đủ loại trò ngông cuồng. Mỗi lần như thế, tôi đều đứng ra thu dọn hậu quả. Mãi cho đến khi bên cạnh Phó Thời An xuất hiện một cô gái tên là Kiều Ngữ. Vì tìm một chiếc bánh trứng bình thường cho Kiều Ngữ mà anh ta bỏ lỡ tiệc sinh nhật của tôi. Tôi đã chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ, chủ động đề xuất với gia đình thay đổi hôn ước. “Cũng không nhất thiết phải là Phó Thời An.” Tôi chợt nhớ đến người đàn ông lạnh lùng trong giấc mơ, người từ đầu đến cuối luôn nhẫn nhịn và yêu tôi trong thầm lặng. Tôi khẽ cười, giọng nhẹ nhàng: “Chẳng phải anh ta còn một người chú nhỏ sao?”
Kế Hoạch Yêu Em Từ Lâu Chị tôi gửi cho tôi loạt ảnh trai đẹp cơ bắp đầy mê hoặc.“Đây là em chồng chị, da trắng nõn, mặt mũi điển trai, có tám múi bụng, em có thể gả!”Tôi là kiểu người nông cạn vậy sao?Ừ thì… đúng là vậy thật!Chị tôi quả nhiên hiểu tôi vô cùng.Cưới về xong, hai vợ chồng tôi sống như vương như hậu, ngày ngày sung sướng đến mơ hồ.Cho đến khi cô thanh mai trúc mã của anh rể thổ lộ tình cảm với ảnh.Tôi và chị còn chưa kịp phản ứng, thì chồng tôi đã lao lên cào cấu hai người kia.“Đồ cẩu nam nữ! Hai người không muốn sống thì cũng đừng kéo tôi chớt chung! Hu hu hu, vợ ơi, em không thể bắt anh chịu tội lây được!”
Khi học lớp 12, tôi giả làm gái xinh và yêu online với một học bá trường Thanh Hoa.Tôi tận dụng anh ấy làm gia sư miễn phí cho tôi suốt cả năm.Sau kỳ thi đại học, tụi tôi hẹn gặp ngoài đời.Nhưng rồi, anh lại bị chị họ của tôi, người đạt 680 điểm, cướp mất.“Anh ấy đứng đầu ngành Vật lý của Thanh Hoa, còn mày chỉ là học sinh khối Xã hội thì làm sao mà xứng?”Tôi không vào Thanh Hoa mà học Bắc Đại.Khai giảng xong, tham gia buổi gặp mặt giữa sinh viên Thanh Hoa và Bắc Đại.Khi được hỏi về tình sử, anh ấy điềm tĩnh đáp: “Từng bị một đứa khốn nạn chơi xỏ.”“Trải nghiệm đó không dễ chịu chút nào.”Nói xong, anh nhìn tôi: “Em cũng nghĩ vậy đúng không, đàn em?”
Bạn Trai Chống Trà Xanh Của Tôi Bạn trai tôi có một cô “nữ huynh đệ” rất nổi tiếng trong nhóm bạn. Rất nhiều mối tình của các chàng trai đã rơi vào cảnh sóng gió vì cô nàng huynh đệ này. Lần đầu tiên tôi ra mắt, cô ta kéo tay bạn trai tôi nói: “Anh em tụ họp với nhau, cậu dẫn theo con gái làm gì? Trang điểm kỹ thế này, chắc cậu chờ lâu rồi nhỉ?” Tôi còn chưa kịp lên tiếng, bạn trai tôi đã mở lời trước: “Hả? Cậu không trang điểm à? Thô thế, chẳng trách không có bạn trai.”
Trở Thành Bà Mẫu Của Đích Tỷ Để chống lưng cho quả hồng mềm đích tỷ, ta đã cùng nàng gả vào một nhà. Nàng gả cho tiểu tướng quân. Còn ta thì gả cho cha của tiểu tướng quân. Sau khi thành thân, tiểu tướng quân từ chiến trường mang về một đóa bạch liên hoa đang mang thai. Tỷ tỷ lau nước mắt, hiếm khi cứng rắn nói: “Muội muội, ta muốn hòa li.” Ta: “Được, tỷ hòa li thì ta cũng hòa li.” Ai ngờ, thư hòa li còn chưa đưa đến tay tiểu tướng quân thì nghe nói hắn bị phạt quỳ ở từ đường. Cha hắn mặt không biểu cảm cầm gia pháp, đánh hắn đến da tróc thịt bong: “Nghiệt tử, muốn cha ngươi biến thành người không vợ cứ việc nói thẳng.”
Gió Thổi Chim Bay, Cây Động Lòng Trong lúc lịch kiếp, ta vô ý bị một đạo thiên lôi đánh trúng. Không hiểu vì sao, ta biến thành một đứa trẻ ba bốn tuổi, không chút tu vi, ngay cả con gà cũng không giết nổi. Rồi bị kẻ thù không đội trời chung nhặt về nhà. Hắn nhìn ta một hồi lâu, rạch ngón tay ta, nặn vài giọt máu nhỏ vào pháp khí trong tay. Ngay khi tiếp xúc với máu, pháp khí lập tức phát ra ánh sáng đỏ rực. Nhìn luồng sáng đó, hắn lẩm bẩm, nghiến răng nghiến lợi nói: “Thảo nào có dáng dấp của cố nhân, hóa ra… quả thực là cốt nhục của cố nhân. A Khê, ta thật không ngờ, nàng từ khi nào đã cùng kẻ khác qua lại, còn có cả hài tử!” Ta, kẻ đang ngồi một bên ôm ngón tay bị đau, kêu la ầm ĩ: ??? Đồ ngu! Có bao giờ ngươi nghĩ đến khả năng… ta chính là cố nhân của ngươi không?
Thê Tử Của Ta Phu quân của ta chiến tử sa trường đã năm năm, vậy mà đột nhiên lại mang theo cả gia quyến quay về. Hắn ở địch quốc cưới vợ, sinh con, còn chỉ đích danh bảo ta đi đón. Lão phu nhân khó xử, ta cũng khó xử. Năm đó, sau khi Cố Xương Văn qua đời, lão phu nhân đã tìm cho ta một tiểu tướng công. Hiện tại, trượng phu và nhi tử ầm ĩ không ngừng, ta thực sự không cách nào rời khỏi. Hai người họ, một người giữ chặt tay áo bên trái của ta, người kia giữ chặt tay áo bên phải, nước mắt lưng tròng, nghẹn ngào nói: “Nương tử, ngực ta đau quá, nàng nghe thử xem tim ta đập nhanh hay không?” “Nương, ngón tay con đau quá, người thổi cho con nhé!” Không còn cách nào, ta đành gác lại chuyện đi đón người. Hôm Cố Xương Văn tức giận đến tìm ta tính sổ, lão phu nhân không dám ngẩng đầu, lại nghĩ ra một chủ ý ngu ngốc: “Hay là để hai đứa trẻ đính hôn từ bé?”
Thời Gian Và Anh Vừa Đúng Lúc Tôi đã sống 23 năm trong nhung lụa, là một đại tiểu thư được cưng chiều từ bé. Thế mà chỉ trong một đêm, tôi bị nói thẳng vào mặt rằng mình chỉ là đồ giả. Tôi cùng hành lý bị đuổi ra khỏi nhà họ Lâm, ngay cả vị hôn phu cũng bị người ta cướp mất. Nhưng anh ấy lại lập tức đi tìm tôi, nắm chặt tay tôi trước mặt mọi người, lạnh lùng nói: “Vị hôn thê tôi nuôi từ nhỏ, các người nói đổi là đổi được à?”
Màn Trời Tống Duật năm ba mươi chín tuổi đã nuôi một ngoại thất. Những nữ tử ái mộ hắn cố ý đem chuyện này tiết lộ cho ta. Sau khi biết chuyện, hắn cố tình đến cảnh cáo: “Tố Tố không phải người ngoài.” Thì ra, Lâm Tố là con gái khuê mật của bà mẫu ta. Phụ thân nàng chiến tử, mẫu thân tuẫn tình. Một tháng trước, Tống Duật đón nàng về. Trên đường đi, hai người lâu ngày sinh tình. Hắn nói nàng đến là để gia nhập gia đình này. Bọn họ đều nghĩ rằng ta sẽ nổi trận lôi đình. Nhưng ta lại nói: “Sao có thể nuôi dưỡng ở bên ngoài để làm trò cười cho thiên hạ? Chi bằng nâng nàng làm bình thê.” Ta thậm chí còn đề nghị họ sớm sinh con. Bởi vì hệ thống nói với ta:【Thân thể của ngươi cuối tháng sẽ hồi phục, còn mười ngày nữa là có thể trở về.】 Nhi nữ ta vất vả sinh ra, khẳng định là muốn dẫn đi.
Trang betaRa ngoài du lịch, tôi vô tình lạc mất ba mẹ.Trong lúc bối rối, một anh chàng cao 1m88 bất ngờ bế bổng tôi lên cao và hét lớn:“Con nhà ai đây?! Ai để lạc con thế này?!”Tôi: “?”Sau này mới biết, anh ấy là anh trai ruột của bạn thân tôi.
Vương Gia, Xin Tự Trọng Ta bán thân chôn cha, tự nguyện đem chính mình bán cho Cửu vương gia tàn nhẫn độc ác. Hắn không hề hay biết, ta thực chất là sát thủ ẩn danh đang ngấm ngầm tiếp cận. Đến ngày ám sát, ta thất thủ. Cửu vương gia bẻ quặt hai tay ta ra sau, đôi tay to lớn thô ráp với vết chai mỏng vuốt ve bên hông ta. “Quá gầy rồi, sau này ăn nhiều một chút.”
Cả Đời Em Chỉ Ăn Cơm Anh Nấu Đêm tân hôn, Phó Hằng đưa tôi đến… giường của chú anh ấy. Tôi nghe thấy hai người nói chuyện: “Chú à, Vãn Vãn cho chú, còn dự án kia cho cháu.” “Không hối hận chứ?” Phó Hằng không trả lời, nhưng tiếng đóng cửa sau lưng anh ấy đã nói lên tất cả.