Ngôn Tình

Thập Niên 80, Tôi Không Làm Người Vợ Tốt Nữa Sau khi thủ tiết sống như góa phụ suốt 30 năm vì Lục Tự Cảnh, tôi trọng sinh rồi. Kiếp trước, Lục Tự Cảnh không cam tâm với cuộc hôn nhân này, vừa cưới xong đã bỏ tôi lại, từ chức rồi rời quê đi làm ăn xa. Tôi cứ ngỡ lòng người cũng là máu thịt, tôi đối tốt với anh ta, một ngày nào đó anh ta sẽ nhận ra tấm chân tình ấy. Tôi thay anh ta trông nom gia đình. Thay anh ta chăm sóc cha mẹ bị liệt nằm liệt giường suốt hơn 20 năm. Nhưng đến phút cuối cùng tôi mới phát hiện, Lục Tự Cảnh lại lén lút sống cùng người tình cũ, dựng nên một gia đình mới sau lưng tôi. Tôi khóc hỏi anh ta vì sao lại đối xử với tôi như thế. Anh ta nhìn tôi bằng ánh mắt đầy khinh miệt, như thể tôi chỉ là thứ bùn nhơ dưới đất. “Diệp Tố Tâm, cô làm sao lại tưởng rằng tôi sẽ vì một người như cô mà giữ mình? Loại đàn bà không học thức, không giáo dưỡng như cô, cô xứng sao?” Khoảnh khắc đó, tim tôi như tro tàn. Hóa ra tất cả những hi sinh cả đời của tôi chỉ là một trò hề. Được sống lại lần nữa, tôi quyết định buông tha anh ta, bước ra khỏi vũng bùn ấy để sống một cuộc đời huy hoàng của riêng mình.

Chồng Tôi Mới Mười Tám Tuổi Chồng tôi dạo này rất kỳ lạ. Ôm thì cứng ngắc, hôn thì gượng gạo, ngay cả lúc “nộp lương sinh hoạt” cũng tràn đầy sơ hở. Tôi còn đang nghi ngờ có phải anh ta muốn ly hôn không, thì tình cờ thấy nhật ký đăng bài của anh ấy: 【Ngủ dậy một phát xuyên tới 10 năm sau, crush trở thành vợ tôi rồi! Giờ phải làm sao đây aaaaa!!】 Tôi: “?”

Cảnh Sát Trần À, Anh Bắt Em Lần Thứ N Rồi! Kết hôn chớp nhoáng với một anh cảnh sát, sau khi cưới lại sống như bạn trên mạng ở hai thành phố khác nhau. Tin nhắn trò chuyện thì như đang nói chuyện với AI: 【Hôm nay đi bắt tội phạm, không về nhà, nhớ khóa cửa.】 【Chưa bắt được, tiếp tục bắt, không về, khóa cửa.】 【Bắt người, khóa cửa.】

Anh Ấy Bị Bệnh Rồi Nhớ thương Thái tử Hồng Kông đã lâu, tôi không nhịn được mà lôi kéo anh – người vừa mù vừa mất trí nhớ về nhà. Mỗi ngày tôi đều lừa anh hôn mình một cái thì mới được ăn cơm. Thái tử bị trêu đến nỗi đỏ mặt, tim đập rộn ràng, thế nhưng chỉ có thể mở miệng mắng tôi là kẻ lưu manh. Sau đó, gia tộc Thái tử đến đòi người. Tôi vội vàng chạy trốn cả đêm. Nhưng khi đến cảng biển, lại bị đánh ngất. Khi tỉnh dậy, hai tay đã bị còng chặt vào đầu giường, mắt cũng bị bịt kín. Anh khẽ hôn lên môi tôi: “Bảo bối à, tối nay anh muốn nằm trên có được không?”

Lật Mặt Si Tình Kiếp trước, ta tự vẫn để khỏi bị tên hoàng đế dâm loạn kia làm nhục. Phu quân ta là Dự Vương đau đớn tột cùng, mưu phản giết vua. Sau khi đăng cơ, hắn tìm một vũ cơ có mặt mày giống ta để chuyên sủng. Thiên hạ đều khen Dự Vương si tình nhưng ai mà ngờ được người mà hắn yêu thực sự lại là vũ cơ kia. Còn ta, ta bị hắn dâng cho hoàng đế, làm cớ để sau này đoạt ngôi. Sống lại một kiếp, ta trở về đêm hầu hạ hoàng đế. Lần này, ta chủ động ôm lấy vòng eo thon gọn của hắn. Ngày hôm sau, cả kinh thành đều biết rằng: Hoàng đế anh minh thần võ, còn Dự Vương thì không được như vậy.

Tinh Dã Tan Trong Tuyết Để làm quen với “cơ bắp mama”, tôi liên tục tặng quà trong phòng livestream. Cuối cùng, anh ấy đã nhắn tin riêng cho tôi. 【Chị gái, tặng nhiều quà quá rồi, để em cho chị xem chút phúc lợi nhé.】 Video mở ra, anh ấy đeo tạp dề, những đường nét cơ bắp ẩn hiện theo từng động tác nhảy, nốt ruồi đỏ trên xương quai xanh lại càng thêm gợi cảm. “Đừng tặng quà nữa, làm bạn gái tôi đi, phúc lợi xem miễn phí.” Vài ngày sau, tôi được cử đi đón sếp mới. Nhìn thấy anh ấy giây đầu tiên, tôi sững người. Gương mặt này, nốt ruồi đỏ này, chẳng phải giống y như “cơ bắp mama” hay sao? Đầu tôi lập tức rối tung lên, theo bản năng gửi tin nhắn cho “cơ bắp mama”: 【Bảo bối, phúc lợi của bạn gái còn hiệu lực không? Muốn xem anh nhảy trong bộ đồ công sở.】

Yêu Đương Nồng Nhiệt Sau khi tốt nghiệp cấp ba, tôi và người chú nhỏ trên danh nghĩa của mình đính hôn. Nhưng anh ta chỉ coi tôi như một đứa trẻ. Đêm tân hôn, tôi run rẩy đưa tay cởi cà vạt của anh ấy. Lại bị anh hất tay ra, cười nhạt đầy hờ hững: “Em nghĩ tôi đã cầm thú đến mức ngủ với cháu gái của mình sao?” Hôm sau, anh ta viện cớ công việc, bay thẳng ra nước ngoài. Hai năm sau, chúng tôi vô tình gặp lại trong một quán karaoke. Lúc đó, tôi đang bị một đàn anh tỏ tình công khai. Còn anh, tay cầm ly rượu, lười nhác dựa vào tường, chậm rãi thưởng thức màn kịch trước mắt. … Đêm hôm đó, tôi ngồi trong ghế sau chiếc Maybach, bất an không yên. Anh nâng cằm tôi, ánh mắt lạnh lùng nhìn tôi chằm chằm: “Là chính tay tôi nuôi lớn, em dám chạy theo người khác?”

Trong buổi tiệc, tôi rút được lá thăm có thử thách “hôn người khác giới trong vòng 30 giây.”Tôi lấy hết can đảm để nhờ vả đối tượng mà tôi sẽ kết hôn trong tương lai, nhưng ngay lúc đó bỗng nhiên vài dòng bình luận hiện lên.【Cứ nhất định phải hôn cái tên Thẩm Húc kia sao? Tôi thật sự không muốn nhìn thấy cảnh nữ chính bị tổn thương cả thể xác lẫn tâm hồn, rồi đến khi nữ chính chết đi, tên này mới hối hận thì đã không kịp!】【Cầu xin nữ chính hôn anh trai của tên tra nam này là Thẩm Chiêu Bắc đi. Có ai hiểu được giá trị của một người tự ti và u ám như Thẩm Chiêu Bắc không?】【Rõ ràng trong phòng của anh ấy khắp nơi đều toàn là ảnh của nữ chính, nhưng bình thường lại cực kỳ kiềm chế bản thân, không dám nói nhiều với nữ chính.】【Anh trai u ám của anh ta chắc khi về nhà lại lén khóc thôi.】???Lời cầu cứu đang nói được một nửa, tôi bỗng đột ngột rút lại:“À, ý tôi là…”“Thẩm Húc, anh có thể xích qua một chút được không? Anh đang đứng chắn trước người tôi thích đấy.”

Trong 5 năm thích Phó Giang Trần, tôi đã tỏ tình với anh ấy 13 lần, nhưng không lần nào anh ấy đồng ý.Cho đến khi anh ấy đi du học và mang theo cô bạn thanh mai trúc mã của mình, tôi lúc đó mới hoàn toàn từ bỏ.Tại sân bay, Phó Giang Trần vỗ vai người bạn thân của anh ấy ngay trước mặt tôi và nói:“Thật ra hai người trông cũng khá hợp đấy.”Sau này, Phó Giang Trần trở về nước.Chỉ vì anh ấy thấy một dòng ghi chú “chồng yêu” trên điện thoại của tôi mà ép tôi vào góc tường hỏi cho ra lẽ.Tôi mỉm cười đầy ẩn ý:“Chẳng phải anh đã nói chúng tôi rất hợp sao? Mắt anh cũng tinh đấy chứ.”

Tình Nồng Xa Xăm Tôi hơn chồng mình đúng năm tuổi, lại còn không thể sinh con. Lúc cầu hôn, anh ta nhìn tôi bằng ánh mắt đầy chân thành: “Chỉ cần là chị, những chuyện này đều không quan trọng.” Nhưng năm năm sau, giữa tiếng cười ngọt ngào của một cô gái khác, anh ta dịu dàng dỗ dành: “So đo với cô ta làm gì? Em vẫn còn rất trẻ.” “Ngoan nào, sinh đứa bé đi.” Sau này, khi thanh mai trúc mã của tôi – một luật sư – giúp tôi xử lý vụ ly hôn, anh ta mới bắt đầu hối hận. Tôi chỉ mỉm cười, nhẹ nhàng nói với anh ta: “Trì Dịch, chỉ cần rời xa anh, tuổi tác hay sinh con đều không còn là vấn đề nữa.” “Vấn đề là chính anh.”

Cảm Giác Không Thuộc Về Em Tôi bất ngờ phát hiện mình có thể cảm nhận được mọi cảm giác của vị hôn phu – Giang Hoài. Ban đầu tôi cứ nghĩ đây là năng lực đặc biệt chỉ những cặp đôi yêu nhau sâu đậm mới có. Nhưng khi anh ta gọi điện nói yêu tôi, lòng bàn tay tôi lại truyền đến một cảm giác mềm mại lạ lẫm. Là cơ thể của một cô gái khác. Giang Hoài đang vuốt ve cô ta.

Sau khi dùng quyền lực để ép buộc một học bá nghèo khó đồng ý yêu mình, tôi nhanh chóng mất hứng. Với sự kiêu ngạo của kẻ đứng trên, tôi ném tiền trước mặt anh ta và buông một câu đầy lạnh lùng:“Đi đi, đừng xuất hiện trước mặt tôi nữa.”“Tiểu thư đây chỉ chơi đùa với anh thôi, anh lại coi là thật sao?“Anh nghĩ tôi sẽ từ bỏ một cuộc hôn nhân môn đăng hộ đối để cưới một kẻ nghèo hèn như anh sao?“Đừng làm ra vẻ thanh cao nữa, cầm tiền và biến đi. Loại đàn ông dựa vào sắc đẹp để sống, tôi gặp không ít rồi.”Sau khi bị tôi sỉ nhục, mắt anh đỏ hoe, nắm chặt tay như muốn bóp chết tôi ngay lập tức.Cuối cùng, anh lạnh lùng gạt đống tiền xuống, chỉ để lại một bóng lưng kiêu ngạo quyết tuyệt mà rời đi.Sau này, anh trở thành người giàu có trong ngành công nghệ, còn tôi bị phát hiện là tiểu thư giả”, bị đuổi khỏi gia đình.Lúc đường cùng, tôi gặp lại anh.Anh lười biếng tựa vào ghế sofa, khóe môi nhếch lên một nụ cười lạnh nhạt. tay cầm cây gậy bi-a tháo từng chiếc cúc áo của tôi.“Tiểu thư, dùng sắc đẹp để kiếm sống mà cũng cần người khác dạy sao?”

Giai Điệu Mang Tên Em Năm ấy tôi lắm lời nhất, kể chuyện cho bạn cùng bàn mắc chứng tự kỷ trung bình, thế mà cậu ấy dần khỏi thành nhẹ. Về sau, mẹ cậu ấy đến tìm tôi, bảo rằng cậu ấy sắp đi du học. Tôi lập tức đáp lời: “Cháu hiểu rồi, dì ạ. “Một trăm vạn để rời xa con trai dì, phải không?” Trần Nhiên ngồi ở phía sau nghe lén bỗng khóc òa. Hù chết tôi rồi. Còn tưởng là ai nhào lên lò nước sôi đun thành áp suất cao chứ!

Tôi Mang Thai Con Của Sếp Trong một lần xem mắt, tôi gặp phải một gã đàn ông bình thường nhưng tự mãn, để thoát khỏi hắn, tôi chỉ có thể nói dối là mình đang mang thai đứa con của sếp. Không ngờ sếp và đồng nghiệp lại đứng ngay sau lưng tôi! Tôi sợ đến mức lảo đảo: “S… sếp!” Anh nhàn nhạt liếc tôi một cái: “Cẩn thận chút, đừng để động thai.” Tôi: “…” Xin hỏi, bây giờ tôi nên nộp đơn xin nghỉ việc luôn, hay là quỳ xuống xin lỗi đây?

Tỉnh Giấc Giữa PO Văn, Tôi Vả Sập Dàn Nam Chính Buổi tụ họp bạn bè, “nữ huynh đệ” của bạn trai mang sữa cho tất cả mọi người. Nhưng đến lượt tôi thì lại hết mất. Cô ta khoa trương kêu lên: “Aiya, đều tại tôi sơ suất mang thiếu một chai rồi. Em dâu sẽ không trách tôi chứ?” Tôi vừa định nói không sao cả thì bỗng nhiên nhìn thấy dòng bình luận hiện lên: 【Quả nhiên là bảo bối em biết chơi, nhiều năm rồi mới về nước, mà quà hội ngộ lại là sữa.】 【Sữa này rốt cuộc từ đâu ra, thật khó đoán quá~】 【Chú ý ánh mắt nam chính nhìn em gái bảo bối kìa! Sau này cô ấy chắc chắn khổ sở lắm đây, hehe…】 Lúc này tôi mới nhận ra mình đang ở trong một cuốn tiểu thuyết po, mà “nữ huynh đệ” kia chính là nữ chính. Chẳng bao lâu nữa, tất cả những người đàn ông trong phòng, bao gồm cả bạn trai tôi, sẽ trở thành những kẻ quỳ rạp dưới váy cô ta. Hiện tại, bạn trai tôi đang định đưa sữa của anh ấy cho tôi, nhưng lại bị “nữ huynh đệ” ngăn lại, nói rằng tôi không xứng để uống. Không khí trở nên căng thẳng, tôi khẽ mỉm cười, gật đầu: “Đúng là tôi không xứng thật.” “Dù sao tôi cũng bị dị ứng với sữa của đồ hèn hạ.”

Bóng Dưới Ánh Đèn Đồng nghiệp của Giang Dịch gửi cho tôi một bức ảnh anh ta ôm thư ký, kèm theo một tin nhắn: “Để ý cô ta chút nhé, chị dâu.” Tôi không để tâm. Bởi vì Giang Dịch từng cho tôi xem ảnh chụp chung của công ty. Giữa một nhóm những cô gái xinh đẹp, thư ký của anh để mặt mộc, làn da vàng vọt, ngoại hình tầm thường đến mức không thể bình thường hơn. Anh cũng đã vô số lần phàn nàn với tôi: “Chưa từng thấy ai ngốc như vậy, việc gì cũng làm không xong.” “Nhìn bình thường đã đành, lại còn không biết trang điểm, ảnh hưởng hình tượng công ty.” Tôi vẫn còn nhớ rõ giọng điệu đầy chán ghét đó. Nhưng sau này, anh lại vì cô ta mà đánh nhau với vị hôn phu của cô ấy, bị giam 10 ngày.

Lúc tôi tỉnh lại, vừa khéo bị phản diện trong truyện thanh xuân dồn vào góc tường.“Anh trai em cướp mất người con gái tôi nuôi từ nhỏ, em nói xem, tôi nên trả thù thế nào đây?”Nghe vậy, tôi nhón chân, hôn nhẹ lên má anh.Kéo tay áo anh, “Đừng giận nữa mà, em lấy bản thân ra bồi thường, chịu không?”Đại thiếu gia khi nãy còn hống hách ngang ngược, tức thì đỏ bừng vành tai.Anh đẩy tôi ra, cười lạnh: “Tôi muốn kiểu phụ nữ nào mà chẳng có?”“Còn cô là thứ bệnh tật yếu ớt, cho không tôi cũng không cần!”Vậy mà về sau, anh lại dỗ dành tôi không rời:“Ngoan nào bảo bối, ngụm thuốc cuối cùng, uống xong anh cho em kẹo.”

Để không phải sống xa nhau với cô bạn thân, chúng tôi đã chọn hai anh em từ những đối tượng liên hôn.Tôi kết hôn với tổng tài lạnh lùng Giang Dĩ Xuyên, cô ấy thì kết hôn với nam diễn viên nổi tiếng Giang Tử Dục.Anh trai là người mà tôi thích, một ‘đóa hoa cao lãnh’ còn em trai là người mà cô ấy thích, một ‘chú chó nhỏ vui vẻ.’Kết quả là, “đóa hoa cao lãnh” này vì muốn giữ mình trong sạch mà thậm chí mùa đông vẫn chịu tắm nước lạnh.Còn ‘chú chó nhỏ vui vẻ’ là người cố chấp, giấu thân phận trong giới giải trí và không muốn công khai.Tôi và cô bạn thân muốn ăn thịt thì không được ăn, muốn có danh phận thì chẳng có danh phận.Cô ấy không chịu nổi nữa, kéo tôi đi bỏ trốn để kích động hai anh em nhà họ.Tôi: “Không cần phiền phức như vậy đâu. Tôi chỉ cần gọi một nam mẫu, cô thì tiếp cận đối thủ của anh ta là được.”

Thừa Bách Có người đào ra chuyện khi tôi còn học đại học, đã dựa vào tiền của gia đình, ép buộc ông trùm thương mại hiện nay là Tạ Thừa Bách phải ở bên tôi. Nữ minh tinh nổi tiếng tự tay lên tiếng trên Weibo: “Mọi chuyện đã qua rồi. Gặp phải người không tốt không phải là lỗi của Tạ Thừa Bách.” Cộng đồng mạng vừa khen cô ta xinh đẹp, lại còn tốt bụng, và cho rằng cô ta và Tạ Thừa Bách là một cặp trời sinh, vừa ngồi đợi tôi bị Tạ Thừa Bách trả thù. Họ không biết rằng, người mà họ đang nói đến, Tạ Thừa Bách, đang nhìn tôi với đôi mắt đỏ hoe, yêu cầu tôi vuốt ve anh: “Vợ à, em đã không để ý đến anh suốt ba mươi bảy phút rồi. Em không yêu anh nữa phải không?”

Những Chi Tiết Nào Cho Thấy Bạn Trai Không Còn Yêu Bạn? Bạn trai nhắn tin cho tôi vào giữa đêm, nhưng khi chụp màn hình, anh ấy lại vô tình để lộ phần trăm pin. Mức pin có gì đó không đúng… Anh ấy đã phản bội tôi. Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng những kỹ năng mà giáo sư dạy về luật chứng cứ và điều tra hình sự lại có ngày được áp dụng vào tình huống thế này.