Ngôn Tình

Sau Khi Ngủ Với Em Trai Của Kẻ Thù

Sau Khi Ngủ Với Em Trai Của Kẻ Thù Một đêm phong lưu. Tôi đã ngủ với em trai ruột của kẻ thù. Cuối cùng tôi cũng hiểu cảm giác khi tỉnh dậy cảm thấy như trời sập xuống. Kẻ thù của tôi rất quý trọng người em trai mà mình rất cưng chiều này. Tôi nhìn khuôn mặt ngủ say của người em trai vừa mới trưởng thành, trong lòng cảm thấy bất an. Tôi lén lút kéo chăn ra khỏi giường, đúng lúc đó một cánh tay khỏe mạnh vòng qua eo tôi rồi kéo tôi vào lồng ngực rắn chắc của hắn. Một hơi thở ấm áp phả lên cái tai đang đỏ bừng của tôi. “Chị gái, chị không chịu trách nhiệm sao?” “Chị làm quà trưởng thành của tôi được không?”

KHI TÔI CẦM KỊCH BẢN NỮ PHỤ ĐỘC ÁC

Ba năm hôn nhân bí mật với ông xã là ảnh đế, đột nhiên anh ta có thể nghe được tiếng lòng tôi, mà tôi thì hoàn toàn không hay biết gì.Thậm chí còn cố gắng giúp anh ta nối lại tình xưa với người yêu cũ, đóng vai nữ phụ phản diện.“Tôi tuyệt đối không ly hôn, kiếp này các người đừng hòng nối lại tình cũ!”Tuy nhiên trong lòng tôi lại mắng:[Đồ đàn ông xấu xa, mối tình đầu của anh ta suýt nữa bị tôi hành hạ chết rồi, vậy mà không ký giấy ly hôn đi, tôi còn đợi đến khi phim đóng máy nhận được 10 tỷ phí ly hôn để bao nuôi người mẫu nam đấy.]Không ngờ, ảnh đế không chỉ không ly hôn, mà còn nhất quyết muốn công khai mối quan hệ của chúng tôi.

Viên Mãn

Viên Mãn Tân hoàng đế bỏ rơi ta, cưới ánh trăng sáng của hắn. Từ đó, cả nhà ta bắt đầu buông thả. Biên ải bị tấn công, cha ta: Bệnh cũ tái phát, không dậy nổi. An ninh kinh thành không tốt, đại ca ta: Nghỉ phép năm, đừng làm phiền. Hộ bộ không có tiền, mẹ ta: Nghèo, không cho vay được. Tân hoàng đế nổi giận: Các ngươi là cái thá gì? Trẫm có đầy người! Được thôi~ Tiếp tục buông thả. Sau đó, huynh trưởng của ánh trăng sáng bị tân hoàng đế phái đi nghênh địch, suýt nữa bị giết. Huynh thứ của ánh trăng sáng bị tân hoàng đế lôi đi phá án, ba ngày sau thì sợ ngây người. Mẹ của ánh trăng sáng vì muốn chống lưng cho con gái mà đã tiêu hết cả tiền dành dụm. Ô hô~ Cứ buông thả mãi, cứ sung sướng mãi~~~

MÓN QUÀ SINH NHẬT

Mẹ tôi vì muốn tôi thoát kiếp độc thân mà dùng đủ mọi chiêu trò không tưởng.Vào ngày sinh nhật của tôi, bà ấy nhét một cậu thiếu niên ngây thơ vào phòng tôi và bảo tự “mở quà.”Mở xong rồi tôi mới nhận ra: tôi chỉ muốn mẹ tặng quà, nhưng mẹ lại muốn “tặng mạng” tôi.Hôm ấy, sau buổi tiệc sinh nhật, tôi uống say mèm mới về được đến nhà. Ngay lúc đó, mẹ gọi điện.“Quà mẹ để trong phòng con rồi, tự mở ra mà xem.”Mẹ nói gọn lỏn như vậy, khiến tôi cứ tưởng mình sắp nhận được chiếc túi xách hàng hiệu mới nhất.Kết quả—tôi nhìn thấy một cậu thiếu niên quấn mỗi chiếc khăn tắm, nằm im lặng trên giường.Cậu ấy đang quấn chiếc khăn tắm màu hồng của tôi, mà chân thì dài quá, khăn lại ngắn, khiến trên dưới đều “lộ hàng.”Tôi nuốt khan một ngụm nước bọt.“Mẹ… mẹ… mẹ chơi lớn thật đó, hết bao nhiêu tiền vậy?” Tôi cảm thấy mẹ chắc hẳn bị nhóm bạn nhảy quảng trường lôi kéo làm hư hỏng.“Con gái mẹ muốn gì, dù đắt bao nhiêu mẹ cũng mua cho.”Tôi…Chỉ vì dạo gần đây mẹ liên tục bắt tôi đi xem mắt, lần nào cũng thất bại, nên tôi buột miệng nói: “Con nguyện cả đời ăn chay xen lẫn mặn, chỉ cần ông trời ban cho một người bạn trai thôi!”Không ngờ mẹ lại để tâm thật.“Không phải chứ, mẹ, chuyện này không ổn đâu…”“Ngại gì, cho con thì cứ nhận.”Tôi nhìn lại cậu thiếu niên kia, da đầu tê rần, nhưng nghĩ đến cảnh thảm hại lúc họp lớp hôm nay, bị nhét đầy “cơm chó” mà tôi vẫn quyết định… chiếm lấy cậu ta.Không phải có câu “Mở chiếc nơ trên người cậu ấy” sao? Được thôi, thử xem!

Đường Đường Vẫn Chưa Muộn

Đường Đường Vẫn Chưa Muộn  Sau khi phát hiện ra tôi thi đại học trượt, bạn trai tôi đã công khai đề nghị chia tay: “Con trai Thanh Hoa và con gái cao đẳng mãi mãi không có kết quả, lớp trưởng, cậu nói có đúng không?” Cậu thanh niên ngồi ở vị trí chủ trì không đáp lại, chỉ lặng lẽ kéo tôi vào góc tường khi không ai chú ý, đôi mắt đỏ hoe uất ức nói: “Chị à, ngày xưa chị đã bỏ rơi tôi chỉ vì thứ phế vật này.” Sau đó, tôi nhận được giấy báo trúng tuyển của Đại học Thanh Hoa. Bạn trai tôi gọi điện thoại: “Lớp trưởng, tôi đã hiểu lầm Đường Đường rồi, cậu có biết cô ấy đang ở đâu không?” Cậu thanh niên rời khỏi môi tôi, thở hổn hển, giọng khàn đặc: “Ở trên đùi tôi…”

Sốc! Chồng Tôi Là Boss Trong Trò Chơi Kinh Dị

Sốc! Chồng Tôi Là Boss Trong Trò Chơi Kinh Dị Sau khi vào trong game đánh quái thú để thăng cấp, tôi gửi tin nhắn cho chồng của tôi: [Chồng ơi, buổi tối em muốn ăn hải sản, yêu anh.] Sau đó, tôi cứ thế giết quái một cách sảng khoái. Kết quả, cuối cùng cũng gặp được boss ẩn, hắn ngồi trên ngai vàng với vẻ mặt thiếu kiên nhẫn. “Vợ ta còn đang chờ ta về nấu cơm, các ngươi chỉ có mười phút.” Tôi: “???!!!” Ôi trời?! Sao tên boss này lại trông giống hệt chồng tôi thế?

VÌ CẢ THỂ GIỚI LÀ EM

Tôi là một nữ sinh viên nghèo, nhưng lại trở thành người bên gối của đại gia Bắc Kinh, Thẩm Ngôn Nhượng.Ai cũng ngưỡng mộ tôi, nhưng không ai biết, thực ra cách tôi và Thẩm Ngôn Nhượng đối xử với nhau rất đơn giản—“Khách sạn 2101.”“Đến ngay.”“Nhà tôi.”“Đến ngay.”…Ngoài ra, chẳng còn gì khác.Tối nay, sau một trận cuồng nhiệt, anh ấy bỗng hỏi tôi: “Có biết Ứng Khê không?”“Bạn cùng lớp của tôi, sao vậy?”“Đưa WeChat của cô ấy cho tôi,” Thẩm Ngôn Nhượng ngậm điếu thuốc, giọng hờ hững, “Tôi muốn theo đuổi cô ấy.”

Lão Tử Là Đại Ca Trùng Khánh

Lão Tử Là Đại Ca Trùng Khánh Tôi vì đứng trước cổng bệnh viện đánh tra nam cùng tiểu tam một trận ra trò mà vô tình lọt vào mắt xanh của một ông lão đi ngang qua. Ông cụ vung tay đưa tôi mười triệu, muốn tôi làm vị hôn thê của cháu trai ông, dạy dỗ hắn trong giai đoạn nổi loạn này. Tiền không quan trọng, nhưng là một bạo long Trùng Khánh – Tứ Xuyên, cả đời tôi căm ghét nhất chính là tra nam. Dưới sự sắp xếp của ông cụ, tôi dọn vào biệt thự của cháu trai ông. Chỉ là, ông cụ lại không nói cho tôi biết, cháu trai ông chính là Tô Lưu Ca – kẻ trăng hoa khét tiếng trong giới thượng lưu, công tử nhà họ Tô. Vừa gặp mặt, Tô Lưu Ca đã hất cằm, lạnh giọng đuổi tôi đi. Tôi chẳng thèm đôi co, lập tức quăng hắn một cú qua vai, nắm đấm như mưa rơi xuống người hắn. “Nhớ kỹ, từ nay về sau, trong căn nhà này, tôi là người quyết định!”

TÌNH YÊU TRƯỞNG THÀNH

Vì tôi đã tặng quà sinh nhật cho anh trai của Chu Tuấn.Nên anh ta đột ngột chia tay với tôi, không nói một lời mà rời sang nước ngoài.Hai năm sau, cuối cùng anh ta cũng nguôi giận.Giữa đêm khuya vừa đáp máy bay xuống, anh ta cao ngạo hỏi tôi: “Em biết mình sai chưa?”Nhưng lúc ấy, tôi đang mệt rã rời vì bị anh trai của anh ta hôn đến không đứng vững.Anh trai của anh ta khẽ an ủi tôi: “Anh biết mình sai rồi, tối nay để anh về phòng ngủ nhé.”

Kế Hoạch Cua Lại Bạn Gái Cũ Của Ảnh Đế Giang

Kế Hoạch Cua Lại Bạn Gái Cũ Của Ảnh Đế Giang Tôi và bạn trai cũ gặp nhau ở cục cảnh sát. À, là tôi báo cảnh sát bắt anh ta. Ai bảo nửa đêm nửa hôm anh ta quấn bản thân lại như mấy tên biến thái rồi lắc lư trước cửa nhà tôi chứ? Tôi là một thiếu nữ trẻ tuổi, tôi rất sợ hãi đấy có được không?

Hoàng Tuyền Mạnh Thập

Hoàng Tuyền Mạnh Thập Ta là Mạnh Bà, chủ nhân Hoàng Tuyền, công chức của Minh Phủ. Mỗi ngày, ta đứng trên cầu Nại Hà, đưa bát canh thuốc cho những người đã khuất, giúp họ quên đi tiền duyên, những chuyện cũ. Công việc này, ta đã làm mấy trăm năm rồi.

Không Đụng Tường Nam

Không Đụng Tường Nam Quyến rũ Châu Kim An ba năm, ta vẫn một thân hoàn bích. Huynh ấy quân tử thẳng thắn, ghét bỏ ta ngực quá đầy, eo quá mềm, ánh mắt quá quyến rũ, lạ mến mộ Kinh thành đệ nhất thục nữ Nguyễn Tố Tâm. Huynh ấy hết lần này đến lần khác lạnh lùng cự tuyệt, ta lại hết lần này đến lần khác tiến tới. Toàn bộ kinh thành xem ta là trò cười, gọi ta là “Tiểu thư đụng Nam Tường*”. (Chỉ những người cố chấp, ko biết tự lượng sức, không nghe lời người khác, đụng phải bức tường chắn mới có nhận thức bản thân phải rẻ trái hay phải chứ đừng cố chấp đi thẳng) Cuối cùng, ta cũng từ bỏ huynh ấy, uốn eo một cái, liền rơi vào lồng ngực khác. “Tiểu thư đây là có ý gì?” Ta ngượng ngùng đáp: “Tiểu thư ta không đụng tường nam nữa, muốn đụng chàng cơ.” Có lẽ ta nhìn lầm rồi, Ngục diện la sát thiên hạ người người đều kinh sợ lại đột nhiên đỏ bừng cả tai. … Sau đó, Chu Lệnh An chặn ta ở góc tường, hai mắt mắt đỏ rực, nói từng chữ từng chữ: “Nam Tường, ta muốn tự tiến cử mình làm chỗ dựa cho nàng

Sau Này Để Anh Nuôi Em

Sau Này Để Anh Nuôi Em Ba tôi làm chủ một xưởng da, nhưng giờ đã phá sản, mang theo người vợ chính thức mới và đứa con riêng bỏ trốn. Rất nhiều người nghĩ tôi đã trở thành kẻ nghèo hèn, thi nhau chế giễu. Tôi nhìn dãy số trong tài khoản ngân hàng với tám con số 0 phía sau, chỉ cười không nói. Chỉ có anh ấy nhìn tôi và nói: “Sau này anh nuôi em, đừng sợ.”

BẠN THÂN CỦA ANH TRAI MỚI LÀ CỰC PHẨM

Anh trai tôi, một ảnh đế đình đám, trong lúc say rượu đã mở livestream kể khổ:“Em gái tôi chưa bao giờ thích tôi, cũng chẳng ủng hộ giấc mơ làm diễn viên của tôi! Nó còn đánh tôi nữa.”“Nó chỉ thích bạn thân của tôi, chẳng thèm quan tâm đến anh trai mình!”Cư dân mạng lập tức lao vào chỉ trích tôi. Bất đắc dĩ, tôi phải lên Weibo giải thích:“Hồi nhỏ, anh ấy mê mấy trò kỳ quặc, tự đổi tên thành ‘Táng Ái’ (Chôn Tình), còn thích ra sân trường đứng dưới mưa như dân chơi bất cần đời. Có kéo cũng không chịu vào!”“Mà kéo anh ấy về, anh ấy còn trách ngược rằng tôi phá đôi cánh tự do của anh ấy, định hủy luôn ‘thiên đường’ của anh ấy.”Anh trai đỏ mặt, cãi lại:“Thế còn chuyện em thiên vị bạn anh, không thèm để ý đến anh thì sao?”Ta xoa trán, cười bất lực:“Bạn anh để tóc ngắn gọn gàng, còn anh thì để mái dài che hết mặt. Vì sợ mất mặt, nên em mới nhờ anh ấy đi họp phụ huynh hộ thôi, có gì sai chứ?”Sự việc này không chỉ giải quyết được lời trách móc của anh trai, mà còn khiến cư dân mạng có một trận cười lớn.Cư dân mạng cười ầm lên, mấy công tử nhà giàu ở Bắc Kinh còn trực tiếp gửi 10 hộp thuốc lá Hoa Tử để chế giễu.Tôi giả vờ cười: “Cảm ơn ‘anh em’ đã gửi quà Carnival, vẫn là bạn thân của anh đáng tin hơn!”

Ai Tồi Tệ Hơn Ai

Ai Tồi Tệ Hơn Ai Là con gái trưởng của dòng chính, tôi rất phong kiến. Tôi có thể chơi đùa với đàn ông, nhưng tuyệt đối không thể cưới một gã đã bị người khác chơi đùa qua. Vì vậy, hôm ấy khi Phó Dư say rượu gọi tôi đến đón. Tôi nhìn thấy anh ta ăn mặc lôi thôi, cổ đầy vết hôn đỏ chót. Tôi khẽ nhíu mày. Anh ta lại thản nhiên cười với tôi. “Chỉ là trò chơi thôi, đừng ghen.” Tôi gỡ tay anh ta đang khoác lên cổ mình xuống: “Tôi biết, nhưng sau này đừng gọi cho tôi nữa.” “Tháng sau tôi đính hôn rồi, vị hôn phu ấy rất hay ghen, lại nhỏ mọn, nếu biết tôi đến gặp anh, sẽ khó mà dỗ dành.”

Thương Trường Là Chiến Trường

Thương Trường Là Chiến Trường Mẹ chồng đột ngột bị xuất huyết não, tôi vội vàng gọi cấp cứu. Nhưng ngay khi xe cứu thương đến ngã tư, một chiếc Maybach chặn ngay trước đầu xe, cứng rắn không chịu nhường đường. Tôi nhận ra đó là xe của chồng mình. Lập tức gọi cho anh ta. Nhưng đầu dây bên kia lại truyền đến một giọng nữ quen thuộc—Hạ Viên Viên. Giọng cô ta lạnh nhạt, mang theo ý cười chế giễu: “Chứ đâu phải chạy đi đầu thai, cần gì gấp thế?” Tôi gào lên vào điện thoại: “Sao tôi không gấp được?!” “Người nằm trên xe cứu thương là mẹ của Cẩn Xuyên!” “Bà ấy bị xuất huyết não, nếu không đến bệnh viện ngay, sẽ bỏ lỡ thời gian vàng để cứu sống!” Nhưng chồng tôi lại tức giận mắng ngược lại: “Cố Tang Du, cô điên rồi à?!” “Tôi chỉ đang ăn cơm với Viên Viên, mà cô dám rủa mẹ tôi chết?!” “Tôi cứ không nhường đường đấy!” Không chỉ không nhường— Anh ta còn liên tục cản trở xe cứu thương trên đường. Cuối cùng, mẹ chồng mất ngay trên xe cấp cứu. Chồng tôi và Hạ Viên Viên vào tù. Còn tôi— Thay anh ta tiếp quản toàn bộ sản nghiệp của mẹ chồng và gia tộc.

Ôm Chặt Đùi Vàng Của Phu Nhân

Ôm Chặt Đùi Vàng Của Phu Nhân Ta là tiểu thiếp mà Tướng quân mua về từ Kim Ngọc Lâu. Sớm đã nghe đồn Ngụy Tướng quân sợ vợ, nhưng Tướng quân lại cố ý dẫn ta đến phòng Phu nhân diễu võ dương oai. Phu nhân quát lớn một tiếng: “Quỳ xuống!” Ta run rẩy, vừa toan quỳ thì “phịch” một tiếng, Tướng quân đã quỳ xuống trước. Ấy… ta tựa hồ đã biết cần ôm chặt đùi của ai rồi.

Thừa Bách

Thừa Bách Có người đào ra chuyện khi tôi còn học đại học, đã dựa vào tiền của gia đình, ép buộc ông trùm thương mại hiện nay là Tạ Thừa Bách phải ở bên tôi. Nữ minh tinh nổi tiếng tự tay lên tiếng trên Weibo: “Mọi chuyện đã qua rồi. Gặp phải người không tốt không phải là lỗi của Tạ Thừa Bách.” Cộng đồng mạng vừa khen cô ta xinh đẹp, lại còn tốt bụng, và cho rằng cô ta và Tạ Thừa Bách là một cặp trời sinh, vừa ngồi đợi tôi bị Tạ Thừa Bách trả thù. Họ không biết rằng, người mà họ đang nói đến, Tạ Thừa Bách, đang nhìn tôi với đôi mắt đỏ hoe, yêu cầu tôi vuốt ve anh: “Vợ à, em đã không để ý đến anh suốt ba mươi bảy phút rồi. Em không yêu anh nữa phải không?”

Sông Ngầm

Sông Ngầm Sau khi mẹ qua đời, cha dượng tôi trở nên nghiện rượu trầm trọng. Hàn Dịch trở thành nơi trú ẩn duy nhất của tôi. Chúng tôi trốn khỏi ngôi nhà vỡ vụn đó, sống nương tựa vào nhau trên gác mái của một khu dân cư nghèo trong thành phố. Anh ấy là em trai hợp pháp của tôi, nhưng cũng là nỗi si mê mà tôi chẳng bao giờ dám thốt nên lời. Ngày thi đại học. Tôi siết chặt tờ thông báo tuyển thẳng trong tay, chạy như bay về nhà. Nhưng qua khe cửa khép hờ, tôi lại nhìn thấy hoa khôi của trường đang dán sát lên lồng ngực trần trụi của anh ấy. Khoảnh khắc cánh cửa ấy đóng lại. Tôi hoàn toàn mất đi mái nhà của mình. Bảy năm sau tái ngộ. Đôi mắt anh đỏ hoe, giữ chặt cổ tay tôi ép lên đầu giường. “Ngày đó tôi căn bản chưa từng đụng vào cô ta… Em thậm chí không thèm chất vấn, đã trực tiếp tuyên án tử cho tôi sao?”

Chệch Lối

Chệch Lối Ngày con trai bị tai nạn giao thông cần truyền máu, đúng lúc thái tử nhà họ Trình đang ở bệnh viện. Kho máu báo hết, hắn vén tay áo định để y tá rút máu cho. Tôi mặt mày tái nhợt túm lấy tay hắn, căng thẳng nói: Trình Thư Tự không hiến máu được, để người khác đi! Ánh mắt hắn nhìn tôi bỗng trở nên sâu thẳm không thấy đáy: Khương Trí, rốt cuộc cô đã giấu tôi những điều gì?