Ngôn Tình
Kẻ Điên Dịu Dàng Trở lại năm 1983, tôi gắng gượng mở mắt, liếc nhìn đứa con gái vừa mới chào đời, rồi tự véo mình một cái để không ngất đi.
Nếu Có Kiếp Sau Khi Đoạn Sách đè ta xuống dưới thân, ta lại hỏi một câu cực kỳ phá hỏng tâm tình— “Ngươi có tin vào nhị thứ nguyên không?” Hắn giọng khàn đặc, nhưng vẫn cố nén dục niệm mà thuận theo lời ta: “Là gì vậy?” “Chính là nơi ta muốn chạy trốn đến.” Hắn bật cười khẽ hai tiếng, cắn lấy cằm ta: “Nàng trốn đến đâu, ta cũng sẽ tìm nàng về.”
Cố Tình Yêu Anh Tôi bị mẹ đuổi ra khỏi nhà, lý do là: bước ra khỏi phòng ngủ bằng chân trái, cộng thêm… 25 tuổi, vẫn độc thân. Đàm Duyên Di – sếp lớn ở công ty ngang nhiên trêu chọc tôi: “Sao? Bị đuổi ra ngoài à? Nhà tôi luôn rộng cửa, dám đến thử không?” Một tiếng sau, tôi kéo vali đứng trước cửa nhà hắn.
Nếu Có Ngôi Sao Hẹn hò với CP tình yêu qua mạng để đón năm mới. Bất ngờ đụng phải bạn trai cũ đang tham gia bữa tiệc. Anh ta nắm tay người yêu mới, chán ghét bảo tôi cút đi: “Đã chia tay rồi, cô có thể đừng giống như chó, quấn quýt theo dõi tôi như thế có được không?” Tất cả mọi người đều khinh bỉ nhìn tôi. Tôi lúng túng nắm chặt điện thoại, gọi điện cho đối tượng yêu qua mạng: “Em đến rồi, anh ở đâu?” Trước mắt bao người, tại vị trí của ghế chính, cái vị thái tử gia của tập đoàn được mọi người tôn kính đang nghe điện thoại. Hắn đứng dậy nhìn về phía tôi: “Lại đây.”
Cứu Rỗi Phản Diện Xong Anh Ta Lại Hắc Hóa Rồi Tôi nuôi dưỡng anh từ nhỏ, người từng là nam phụ dịu dàng, giờ lại bị tai nạn giao thông khiến tính cách khôi phục thành phản diện tàn nhẫn trong nguyên tác. Mà lúc này, chúng tôi đã kết hôn được 5 năm. Hôm qua anh còn nói: “Anh thích ăn đồ thừa của em nhất.” Giờ đây lại lạnh nhạt, mỉa mai nhìn tôi, ánh mắt từng chứa chan yêu thương giờ đã chẳng còn sót lại chút gì: “Đây chẳng phải là con chó trung thành của thằng nào đó à? Sao giờ lại đổi sang leo lên giường tôi rồi?”
Trước khi về nước, bạn trai cũ đăng một bài lên trang cá nhân:“Pháp vào mùa đông rồi, Paris có tuyết rơi. Anh rất nhớ em.”Lúc đó tôi đang ở quê cho lợn ăn, hất hàm cười khẩy rồi bình luận ngay:“Anh thì sang chảnh thật đấy, mỗi ngày đều ăn diện bảnh bao, để tôi ở nhà với ba đứa con còn phải cho lợn ăn.”Tối hôm ấy, Phí Khiêm Nam bắt chuyến bay, rồi lại đi tàu hỏa, bắt thêm ba chuyến xe khách, cuối cùng còn ngồi xe ôm về làng tôi.Đúng lúc ấy, anh bắt gặp tôi đang chồm lên tường, trộm ngó anh hàng xóm cơ bắp đang tắm.
Khúc Ngẫu Hứng Mơ Màng Tôi xuyên vào tiểu thuyết 18+ thể loại mệt tâm, vừa đến đã đâm thẳng vào ổ phản diện. Tin tốt: anh nào cũng đẹp trai. Tin xấu: thằng nào cũng không điêng thì khùng. Nữ chính cuối cùng cũng xuất hiện, nhưng còn chạy nhanh hơn tôi: “Một lũ bí*n thái, thích cô ta thì không thể thích tôi à?!”
Chim Hoàng Yến Luôn Muốn Bỏ Trốn Kim chủ của tôi bị mất trí nhớ rồi. Trong phòng bệnh, cô thanh mai trúc mã của anh giả làm tôi, giọng ngọt như mật: “Chồng ơi, em là vị hôn thê của anh mà!” Tôi chết trân tại chỗ. Vừa lau nước mắt, vừa âm thầm mừng rỡ trong lòng: 【Cuối cùng cũng không cần phải đi làm nữa rồi!】 【Con trâu khó dỗ, mảnh ruộng cày nát.】 【Đã nói là kết hôn giả, kết quả tôi phải cày 365 ngày không nghỉ!】 Tôi lập tức gom tiền, tính kế bỏ trốn trong đêm. Nhưng lại bị Phó Dụ Bạch dẫn người chặn ở sân bay. Anh nhìn chằm chằm vào mặt tôi, cười lạnh tức giận: “Chồng em sắp bị người ta cướp mất rồi, mà em còn giả vờ không biết sao?” “Bao năm nay, xem như nuôi em uổng phí rồi.”
Không Phụ Giang Sơn Lại Phụ Nàng Cho đến lúc c.hết ta vẫn còn tin rằng Tiêu Tẫn sẽ phái binh mã đến tiếp tế. Mãi đến khi linh hồn của ta theo chiến báo quay về Vệ quốc. “Báo! Cổ thành hết đạn cạn lương nửa tháng nhưng chưa từng đầu hàng, quân đội Bạch gia liều mạng chống trả lại quân địch ba ngày, thành thất thủ, toàn quân Bạch gia bị diệt, nương nương cũng đã tử trận nơi chiến trường!” Tiêu Tẫn ngồi trên long ỷ, lạnh lùng nghe hết. Hắn đột nhiên bật cười. Hắn nói: “Truyền khẩu dụ của trẫm, hoàng hậu tử trận, chọn ngày lành sắc phong Như tần làm hoàng hậu.” Ta ở trên không vuốt ve chiếc bụng mang thai năm tháng của mình, điên cuồng cười không ngừng.
Chiến Lược Cho Nhân Vật Phản Diện Sau khi công lược nhân vật phản diện thất bại, tôi giả chết và chạy trốn. Suốt bảy năm qua, Tạ Tề Yến chưa bao giờ động lòng với tôi. Cuối cùng, tôi cũng bỏ cuộc và quay về thế giới khác. Nhưng khi đối tượng công lược mới xuất hiện, tôi phát hiện đó vẫn là Tạ Tề Yến. Tôi hoảng hốt hỏi: “Làm sao cậu tìm được nơi này?” Tạ Tề Yến cúi đầu, hôn nhẹ bàn tay đang cứng ngắc của tôi, nở một nụ cười dịu dàng: “Chị nói tôi là chó điên mà, đương nhiên tôi phải ngửi mùi và tìm đến rồi, bảo bối.”
Làm Bác Sĩ Riêng Trong Truyện Abo Tôi là một beta sống trong thế giới ABO. Thật không may, tôi còn là một bác sĩ riêng. Cuộc sống hằng ngày của tôi chính là chứng kiến vị thượng tướng cùng cậu vợ omega bé nhỏ ngọt ngào, nửa đêm bị dựng dậy gọi đi làm, rồi lại hóng drama, hóng drama, hóng drama… Cho đến một ngày, tôi hóng đến chính mình. Em trai của thượng tướng – một đại minh tinh cũng là alpha – bị đồn có quan hệ với một beta. Khoan đã, beta đó hình như là tôi thì phải??
Thế Giới Này Không Cần Nam Chính Tuần thứ ba tôi mang cơm cho Trần Tứ Niên, trong lớp bắt đầu rộ lên tin đồn tình cảm giữa tôi và cậu ta. Học sinh chuyển trường mới tới vừa khóc vừa truy hỏi đến cùng. Trần Tứ Niên cười khẩy, giọng thờ ơ. “Chẳng qua chỉ là con gái của người giúp việc trong nhà mà thôi.” “Nếu phụ nữ trên đời này có tuyệt chủng hết, tôi – Trần Tứ Niên – cũng sẽ không thích một đứa giả trai như cô.” Tôi thu lại ánh nhìn, nuốt lời định nói về chuyện sắp chuyển nhà. Sau này, khi gặp lại, cũng chính là lúc cậu ta tức giận đến mức đỏ ngầu đôi mắt, dồn tôi vào góc tường. “Hứa Nguyệt, bỏ đi không lời từ biệt, cô mẹ nó muốn lấy mạng tôi thật à!”
Ngược Dòng Thời Gian Vì Mẫu Thân Ta và trúc mã đang ở trong hoa viên thì đột nhiên xuất hiện một cô bé, nàng tự xưng là con gái tương lai của ta và trúc mã. Thế nhưng cô bé này lại nói, sau này ta trở thành hoàng hậu, lại tư thông với người khác, tính tình hay ghen, hại chết hoàng tự, nên dù có bị biến mất, nàng cũng phải chia rẽ chúng ta. Nhìn cảnh cô bé cố hết sức ghép đôi trúc mã của ta với những cô nương khác, ta không kìm được nở nụ cười lạnh trong lòng. Nhưng nàng không biết rằng, ta đã nhìn thấy toàn bộ câu chuyện trong giấc mơ.
Tiết Ương Việc đầu tiên Tạ Lâm An làm sau khi đỗ trạng nguyên chính là hủy hôn ước với ta. Lúc ấy, ta vẫn còn đang bưng bát canh giải rượu vừa nấu cho hắn, nghe vậy liền ngẩn người hồi lâu, lâu đến nỗi tay bị mép bát cứa vào một vết hằn, lâu đến nỗi hắn phải cau mày khẽ gọi ta: “A Ương?” Ta hoàn hồn vì tiếng gọi của hắn, rồi đặt bát lên bàn, nhẹ nhàng đáp: “Được.” Sau đó, ta rời khỏi kinh thành hai năm, khi trở về gặp lại hắn, ta chỉ cung kính gọi hắn một tiếng “Biểu ca”, rồi đi đến sau lưng hắn, xách tai vị tiểu tướng quân vừa trở về từ chiến trường: “Bạc Kế An! Đã bảo là chưa lành vết thương thì không được uống rượu, lại không nghe lời dặn của đại phu phải không!”
Ký Sinh Trùng Bạn bè của Thái tử gia Bắc Kinh luôn cười nhạo chê tôi quê mùa, hoàn toàn không xứng làm người thay thế cho bạch nguyệt quang của hắn. Họ còn đoán rằng tôi sẽ phải dọn đồ ra đi trong vòng một tháng. Tôi cảm thấy lo lắng, vội vàng gọi bảy chị gái của tôi tới, tiến hành huấn luyện khẩn cấp để trở thành thế thân của bạch nguyệt quang. Dù có bị sa thải, tôi cũng không thể để công việc béo bở này rơi vào tay người khác! Cho đến một năm sau, bạch nguyệt quang về nước, Thái tử gia nhìn thấy khuôn mặt của cô ta — đã nôn ra. Hắn run rẩy nói: “Ngấy, ngấy lắm rồi, cả đời này, tôi không muốn nhìn thấy gương mặt này lần nào nữa!”
Chia Tay Xong, Tôi Nhanh Chóng Kết Hôn Với Một Yêu Tinh Quyến Rũ Trên tàu cao tốc, cô em thanh mai trúc mã của bạn trai tôi – Lương Thư – bỗng nhiên thức tỉnh thành yêu tinh mê hoặc, cứ nhào vào lòng anh ta, đòi ôm đòi hôn. Tôi nhắc nhở cô ta, thời kỳ phát tình có thể tự mình chịu đựng. Vậy mà Kỷ Tiêu lại lạnh lùng trách mắng tôi: “Cho em uống thuốc kích tình thử xem em chịu được không?” “Anh chỉ đang giúp cô ấy giảm bớt đau đớn, giống như quan hệ giữa bác sĩ và bệnh nhân, đừng nghĩ bẩn như thế!” Tôi hoàn toàn thất vọng, đề nghị chia tay, rồi quay người xuống tàu. Kỷ Tiêu bận ôm cô em nhỏ không rảnh phân thân, liền nhờ người anh em thân thiết của anh ta – Lâm Tự Nam – đi tìm tôi. “Con gái thì nhỏ mọn vậy đấy, cậu giúp tôi dỗ dành cô ấy một chút.” Kết quả, Lâm Tự Nam dỗ thẳng tôi đến tận Cục Dân Chính. Khi Kỷ Tiêu biết chuyện, trời như sụp xuống, mắt đỏ ngầu đi tìm Lâm Tự Nam đòi công lý. Lâm Tự Nam lạnh lùng cười khẩy: “Xe đâm vào tường mới biết rẽ, con chết rồi mới đến cho bú.” “Cậu biết vì sao Vệ Ca là vợ tôi mà không phải vợ cậu không? Bởi vì tôi dám tranh dám đoạt!”
Nửa đêm khi tôi đi bar về, vừa vào nhà thì bị anh bắt gặp ngay tại trận, tôi còn không may làm rơi ra một cái hộp nhỏ trong túi. Tôi hoảng hốt giải thích: “Kẹo cao su thôi mà.”Anh cau mày, mặt đen lại anh mắt nhìn tôi như muốn giết người:“Kẹo cao su nào mà cỡ XL hả?”Tôi lúng túng đáp trả, cố gắng cãi lại anh:“Ăn kẹo lớn thì có gì sai đâu? Anh không cần quản em! Em đã trưởng thành rồi!”Tôi vừa dứt câu, anh ghìm tôi xuống, dùng ánh mắt đầy nguy hiểm nhìn tôi:“Trưởng thành rồi hả? Từ giờ trở đi nếu ban ngày em cãi nhau với anh, tối anh sẽ tính sổ với em gấp đôi.”
Vào ngày Cố Thời Thành giành chức vô địch giải đấu chuyên nghiệp, tôi – bạn gái cũ của anh – lên hot search.Chỉ vì trong buổi phỏng vấn khi anh ấy trở về, phóng viên đã hỏi một câu: “Từ một thị trấn nhỏ bước lên bục vinh quang thế giới, xin hỏi động lực nào giúp anh đạt được giải thưởng này?”Cố Thời Thành nhìn vào ống kính, cười nhếch mép: “Năm đó có người nói tôi chỉ biết cắm đầu chơi game, không có tương lai.” “Lúc chia tay, cô ấy còn đập vỡ cái bàn phím đắt tiền nhất của tôi.”Tôi tức đến mức muốn tát cho anh một cái.Nhưng tay tôi xuyên thẳng qua cơ thể của Cố Thời Thành.Ồ, suýt quên. Tôi đã chết rồi.
Tôi Mang Thai Với Anh Trai Kế Chỉ một đêm hỗn loạn, tôi bất ngờ mang thai con của anh trai kế. Nghĩ lại dạo trước khi cả nhà ăn cơm, ba mẹ giục cưới, anh lại đáp: “Con có người mình thích rồi.” Tôi tối sầm mặt mũi, xong rồi, tôi thành tiểu tam mất rồi. Tôi lập tức nộp đơn xin học cao học ở nước ngoài, chuẩn bị bỏ đứa bé rồi trốn ra nước ngoài để né nạn. Lúc đang ngồi ngoài phòng chờ đến lượt vào phẫu thuật, cổ tay tôi bất ngờ bị ai đó nắm chặt. Là anh trai kế. Anh nhìn tôi, giọng lạnh lẽo, cố chấp: “Em ghét anh đến thế sao?” “Thà phá thai rồi bỏ trốn ra nước ngoài, cũng không thèm nói với anh một lời, phải không – em gái yêu quý của anh?”
Sau Khi Ngủ Với Em Trai Của Kẻ Thù Một đêm phong lưu. Tôi đã ngủ với em trai ruột của kẻ thù. Cuối cùng tôi cũng hiểu cảm giác khi tỉnh dậy cảm thấy như trời sập xuống. Kẻ thù của tôi rất quý trọng người em trai mà mình rất cưng chiều này. Tôi nhìn khuôn mặt ngủ say của người em trai vừa mới trưởng thành, trong lòng cảm thấy bất an. Tôi lén lút kéo chăn ra khỏi giường, đúng lúc đó một cánh tay khỏe mạnh vòng qua eo tôi rồi kéo tôi vào lồng ngực rắn chắc của hắn. Một hơi thở ấm áp phả lên cái tai đang đỏ bừng của tôi. “Chị gái, chị không chịu trách nhiệm sao?” “Chị làm quà trưởng thành của tôi được không?”