Ngôn Tình
Ngủ Với Em Trai Của Đối Thủ
Tôi Đọc Được Tâm Tư Của Sếp Từ nhỏ mẹ tôi đã nói: “Phụ nữ nhà chúng ta rất đặc biệt, chỉ cần liếc mắt một cái là có thể nhận ra chân mệnh thiên tử. Không chỉ vậy, mà còn có thể đọc được suy nghĩ trong lòng đối phương.” Từ trước đến giờ tôi chẳng bao giờ tin vào chuyện đó. Mãi cho đến năm tôi bắt đầu đi làm, hôm ấy, khi sếp tổng của công ty bước ngang qua tôi. Tôi bỗng nghe thấy một giọng nói vang lên trong đầu: “Cô gái này đúng là lợi hại, không biết ai sau này xui xẻo cưới phải cô ta đây?.” “…” Chúc mừng nhé, người may mắn ấy chính là anh!^_^
Một Cú Ngồi, Rơi Vào Tim Anh Năm tôi béo nhất, chỉ với một cú ngồi đã khiến tên đầu gấu trường bật khóc. Càng thấy hắn khóc, tôi càng hưng phấn, vắt một chân qua, ngồi hẳn lên hắn rồi lắc lư vài cái. Cứng ngắc, khó chịu thật. Từ đó, cứ thấy tôi là hắn chạy mất dạng. Ba năm sau, trong buổi họp lớp, mọi người đùa: “Giờ Khánh Yên chắc không thể ngồi đè làm Châu Triết khóc nữa đâu nhỉ? Xinh đẹp thế này trèo lên người người khác không chừng người khác còn cười.” Hắn hơi nghiêng người về phía trước, vắt chân chữ ngũ. Cả người tôi nóng ran, mặt đỏ bừng đến tận cổ.
Áng Mây Trong Mắt Để cứu lấy số phận pháo hôi của cả hai, anh tôi đi chọc tức nam chính, còn tôi thì theo sau anh ấy, liều mạng mà dọn dẹp hậu quả. Anh tôi cướp mất danh hiệu đứng nhất khối của nam chính. Tôi thì rụt rè xin lỗi: “Xin lỗi xin lỗi, thật ra anh tôi chép bài đấy, tôi sẽ về nhà dạy dỗ lại anh ấy cho tử tế.” Anh tôi nhận được thư tình do nữ chính gửi. Tôi nước mắt nước mũi tèm lem: “Anh tôi không biết chữ, tưởng là thư thách đấu cơ! Trời ơi, chuyện này thành ra thế đấy!” Anh tôi chẳng vì lý do gì liền kéo bao bố úp đầu nam chính, oánh cho một trận. Tôi tối sầm mặt mày, nghiến răng nói: “Chuyện là… là anh tôi phát hiện tôi thích cậu, nên mới làm vậy…” Nam chính vốn luôn lạnh nhạt bỗng khẽ nhướng mắt, liếc nhìn tôi. “Thật không?”
Ly Hôn Hay Chỉ Là Trò Chơi Tôi đã đóng vai một người vợ hoàn hảo suốt bảy năm, nhưng giờ tôi không thể tiếp tục được nữa. Ban đầu, tôi nghĩ rằng mình có thể cảm hóa được anh, khiến anh yêu tôi. Nhưng thực tế đã chứng minh, chẳng có hy vọng gì. Vì vậy, tôi quyết định nói lời ly hôn với anh, ngay trong ngày kỷ niệm năm năm ngày cưới của chúng tôi. Sau khi ly thân, tôi bắt đầu tận hưởng cuộc sống tự do. Nhưng chưa kịp vui vẻ được mấy ngày, tôi đã bị anh bắt lại. Tôi đâu ngờ rằng, anh còn “thả lỏng” hơn tôi nhiều lần. Tôi co rúm trong góc, run rẩy sợ hãi. Anh kéo cà vạt, nở một nụ cười nhàn nhã: “Ồ, em cũng biết sợ cơ à?”
Cô Nàng Mê Tiền Của Đại Minh Tinh Năm tôi nghèo nhất, tôi trở thành tình nhân bí mật của đại minh tinh giới giải trí – Cố Xuyên Trì. Dù anh ta đối xử với tôi ra sao, tôi vẫn một mực nói yêu anh đến mức không thể rời xa. Cho đến khi anh có tin đồn vì tình mà giải nghệ, trở về quê. Tôi lập tức đổi sắc mặt, trở mặt nhanh như lật bàn tay: “Thật ra tôi chỉ yêu tiền của anh thôi, bây giờ thì duyên đứt rồi nhé.” Cố Xuyên Trì tức đến bật cười, trở tay áp tôi dưới thân. “Đứt rồi thì nối lại.”
Chiêu Chiêu, Ta Hối Hận Rồi Khi đó, ta cưu mang nữ nhi của một vị huyện lệnh đang tiến kinh kêu oan, giúp nàng rửa sạch nỗi oan cho cả tộc. Không ngờ, vị tiểu tướng quân thanh mai trúc mã của ta lại vì nàng mà đến trước mặt ta, đòi hủy hôn. Nữ nhi huyện quan kia ăn nói táo bạo, cũng tinh thông y thuật, tiểu tướng quân nhất quyết phải cưới nàng, làm náo động cả kinh thành. Để tránh thị phi, gia đình bèn đưa ta xuất kinh du học. Nào ngờ khi ta học thành trở về, vừa hay gặp buổi yến hội đầu xuân, lại nghe tin vị Tướng quân Trì Yến thâm tình ấy đã có ba phòng thiếp thất. Hắn giấu diếm thê thiếp, gửi thiệp đến cho ta: “Chiêu Chiêu, ta hối hận rồi.”
Tôi gặp lại nam thần từng từ chối tôi hồi cấp ba ở KTV.Tôi vung tiền bao dưỡng anh ta.Chỉ cần có thời gian, tôi sẽ đến căn hộ cho thuê của anh ta.Bạn thân thấy tôi cả tháng nay không ra ngoài chơi, gọi video hỏi:“Dạo này mày đi đâu chơi thế?”Tôi quay camera về phía người đàn ông đang ngoan ngoãn giặt đồ lót cho tôi, khẽ cười:“Coi như là bù đắp cho tuổi trẻ năm nào đi.”Ngay giây tiếp theo, bạn tôi hét lên hoảng hốt:“Chị gái ơi, mấy năm nay, đụng đến Phó Tùng Văn là không yên thân đâu, bao trai kiểu đó, mày không muốn sống nữa à?”
Cẩm Nang Dạy Dỗ Chồng Chồng nuôi từ nhỏ ở quê vác hai bao tải tiền mặt đến tìm tôi. Tôi nhìn người đàn ông thô kệch, cao to rắn rỏi, gương mặt thật thà cổ hủ trước mặt, không chút do dự mà mở miệng: “Tôi có bạn trai rồi.” Anh ta im lặng hai giây, gật đầu: “Ừ, tôi biết rồi.” Tôi thở phào nhẹ nhõm, đang định quay người bỏ đi thì bị anh ta nắm lấy tay áo. “Xin lỗi, đúng là tôi có hơi cổ hủ thật.” “Cho nên… khi nào thì tôi mới được gặp cậu ấy?” “Tính theo vai vế, tôi nên chủ động chào hỏi anh ta, gọi một tiếng anh rể, rồi dâng cho anh ta một ly trà tiểu thiếp mới đúng quy củ.” “Phải rồi, thiếp thì phải có dáng dấp của thiếp. Dù sao tôi cũng cổ hủ mà.” Tôi trợn tròn mắt: Từ “cổ hủ” bây giờ dùng theo kiểu này luôn à?
Hoa Trong Gương, Trăng Dưới Nước Khi tôi bị bắt cóc, Trì Thần Dự đang cùng với người tình mới ngắm bình minh, thờ ơ nói với bọn bắt cóc: “Trói đi, chưa vội cứu đâu.” “Cho cô ta học cách ngoan ngoãn, đừng đến làm phiền tôi nữa, như vậy cũng tốt.” Để giữ mạng, tôi chỉ có thể chủ động cởi quần áo, ôm lấy tên cầm đầu, giọng run rẩy cầu xin hắn: “Tôi sẽ nghe lời, đừng giết tôi.” Về sau, Trì Thần Dự cuối cùng cũng chịu đến cứu tôi. Tên cầm đầu chỉ cười, cúi đầu nhìn tôi đang mê man trong lòng hắn: “Mệt lả rồi, chưa chắc còn sức mà đi theo cậu nữa.”
【Ba ơi, con thấy một chiếc váy đẹp lắm, ba chuyển cho con 2000 được không? (chớp mắt)】Biết ba đang bận, nên tôi cứ liên tục nhắn tin giục.【Nhanh lên ba ơi, không là con bị bảo vệ trung tâm thương mại đuổi ra ngoài bây giờ!】【A a a a a a a a a!】【Ba ơi, ba ơi, daddy!】Tôi cuống cuồng gửi liền mấy tin nhắn, rồi ngồi chờ phản hồi.Rất nhanh bên kia gửi lại một dòng:【Chuyển khoản 20000】Hai mươi ngàn?! Trời má.Ba tôi từ bao giờ lại hào phóng dữ vậy trời?Tôi đang định gõ trả lời thì bên kia lại nhắn thêm một câu:【Lần sau nhớ gọi trực tiếp.】Gọi trực tiếp?Trước mặt ông ấy tôi cũng gọi là “ba” mà, ông già này… thiệt là…“Á á á á á á á á!!!”Tôi vô thức ngẩng đầu nhìn thoáng qua, rồi đột nhiên nhận ra—Đó là sếp tôi!!!Tôi đã nhắn cái quái gì thế này???Lướt lại lịch sử tin nhắn, càng kéo xuống càng lạnh sống lưng.Tôi đã gọi ông ta là ba, còn xin tiền nữa.Mà không phải ít, tới hai mươi ngàn!Cứu tôi với.
Cô ấy Không Làm Thư Ký Của Tổng Tài Nữa Biết được nghỉ lễ 1/5 mà vẫn phải tăng ca. Tôi lên mạng phát điên. Liệt kê từng món đồ trong văn phòng của lão sếp. Từ sofa da thật đến bàn chải đánh răng hắn dùng. Tôi nói tan làm sẽ đem bán hết, sau đó lấy tiền gọi 18 nam người mẫu về xả stress. Kết quả đoạn video lại hot. Bình luận hot nhất chính là từ lão sếp. Hắn viết: “Cô bị bệnh à? Sao không bán cả tôi luôn đi? Hay là trong lòng còn vướng mắc gì khó nói?”
Huyết Minh Tịch Lệ Ta trúng cổ độc, sẽ yêu người đầu tiên ta nhìn thấy khi mở mắt. Thế nên, Đàn Âm rút kiếm gi*t sạch tất cả tình nhân của ta. Hắn dùng ngón tay vuốt nhẹ môi ta, mỉm cười nói: “Công chúa, mở mắt ra đi.”
Tiểu Man Cha ta dùng mười lượng bạc bán ta vào Tần gia để xung hỉ. Tần thiếu gia là một kẻ ốm yếu, ngày thành thân hắn sốt cao đến hôn mê, vậy mà chẳng một ai đến thăm. Không còn cách nào, ta đành cõng hắn đi hai dặm đường để tìm đại phu. Hắn nằm trên lưng ta, mơ màng mà thốt lên: “Niang tử… đa tạ nàng…” Ta bị hắn gọi đến đỏ mặt, vừa thở hổn hển vừa đáp: “Thiếu gia, cứ gọi ta Tiểu Man là được. Tần phu nhân mua ta từ thôn quê về, là để hầu hạ người. Không cần… không cần gọi ta như vậy—” Hai chữ ấy, ta thực sự nói không nên lời. May thay, hắn lại ngất đi. Sau này, nhờ ta chăm sóc, thân thể thiếu gia dần tốt hơn. Ta cũng không tiện tiếp tục ở lại phòng hắn. Đêm đầu tiên chuyển đến tiểu viện, hắn mặc một thân y phục mỏng, chân trần đứng ngoài cửa. “Nương tử, nàng không cần ta nữa sao?” “Nàng không ở đây, bảo ta làm sao ngủ được?”
Đừng Ăn Hàu Ba tôi nuôi hàu rất giỏi. Những con hàu ông nuôi có kích thước lớn, màu hồng nhạt, thịt tươi ngon, cắn một miếng là nước bắn ra. Rất nhiều khách tìm đến chỉ để được thưởng thức thịt hàu của ông. Nhưng mỗi lần có một đợt khách mới đến, sắc mặt mẹ tôi lại tái nhợt đi vài phần.
Số Báo Danh Lần đầu gặp Cố Hành là hồi cấp 3, anh là người nổi bật nhất trường, còn tôi chỉ là một trong vô số cô gái thầm yêu anh. Lên đại học, tôi học cùng trường với anh, nghe nói anh thay bạn gái như thay áo, là kẻ phong lưu nổi tiếng trong giới. Vì một trò đùa, anh trở thành bạn trai tôi. Mọi người cười ầm đặt cược: “Gái ngoan à, xem lần này anh Hành chơi chán trong bao lâu?” Thế mà đến đêm khuya, tôi lại khóc, vừa đánh Cố Hành vừa tức giận. Anh vòng tay ôm lấy eo tôi, nhẹ giọng dỗ dành: “Em muốn đánh thế nào cũng được, tất cả là lỗi của anh. Đừng giận anh nữa.”
Lửa Gần Rơm Chồng tôi phải lòng cô nhân viên trẻ trung xinh đẹp. Cô ta đắc ý, tưởng rằng mình đã bám được một đại gia giàu có. Nhưng cô ta không biết rằng, cái gọi là “đại gia” này thực chất chỉ là kẻ ở rể, tất cả những gì anh ta có đều là do gia đình tôi ban cho. Khi bắt gặp họ vui vẻ bên nhau, tôi quyết định tác thành cho họ. Tôi thực sự muốn xem thử, khi không còn tiền bạc và quyền lợi, liệu họ còn yêu nhau sâu đậm như bây giờ không?
Mộc Nhân Ký Gia tộc ta là dòng họ làm búp bê gỗ nổi tiếng khắp vùng. Hoàng thượng từng phán, ai là người kế vị tiếp theo của Vân gia, người đó sẽ là Thái tử phi. Trong cuộc thi chọn người đứng đầu gia tộc, nghĩa nữ của phụ thân ta đã lén lút đánh tráo búp bê gỗ do chúng ta làm ra. Búp bê gỗ mà nàng ta dâng lên tinh xảo tuyệt đẹp, còn của ta thì thô kệch, làm ẩu. Thái tử chê ta làm mất mặt, phụ thân muốn đuổi ta ra khỏi nhà. Nhưng họ không biết rằng, búp bê gỗ của ta được nuôi dưỡng bằng tinh huyết của ta, nó đã sớm nhận chủ. Hơn nữa, họ dường như đã quên câu sấm truyền đáng sợ trong gia phả. “Nữ nhi đời thứ tám, búp bê gỗ do nàng ta chế tác, sẽ t.àn s.át cả gia tộc.” Ta chính là người được gọi là nữ nhi đời thứ tám đó
Cảnh Xuân Tươi Đẹp Ta và Ninh vương thành thân vào đêm hôm đó, hắn bức ta lập thệ. Ba năm sau, nhất định phải cùng hắn hòa ly. Ninh vương, tính tình khó lường, âm trầm lạnh lẽo. Ta không dám nhiều lời, vội vàng đáp ứng. Về sau, hắn trở thành Trữ quân, kỳ hạn ba năm sắp tới. Ta dò hỏi: “Đến lúc ta rời đi, ngươi có ban cho ta ít ngân lượng không?” Hắn liếc nhìn ta một cái. “Ừm.” Ta lại hỏi: “Vậy cửa hàng thì sao? Hoặc là một tòa nhà?” Hắn bỗng bật cười: “Nàng chưa từng nghĩ tới chuyện… không cùng ta hòa ly sao? Như vậy, hết thảy mọi thứ của ta, đều sẽ là của ngươi.” Ta: “A?” Hắn cúi người áp sát, giọng nói dịu dàng dụ dỗ: “Kể cả… ta.”
Từng Bước Chìm Đắm Hạ Du Bạch là anh trai trên danh nghĩa của tôi. Anh nhập học sau tôi, nhưng lại được tuyển thẳng vào lớp thiếu niên của đại học A vì đạt điểm tuyệt đối tất cả các môn. Sau khi tốt nghiệp, anh dùng thủ đoạn quyết đoán để tiếp quản công ty, một mình vực dậy giá trị thị trường của doanh nghiệp tăng gấp đôi. Vì vậy, từ nhỏ đến lớn, anh vẫn luôn vượt trội hơn tôi, còn tôi thì luôn bị anh ấy quản thúc. Tôi chán ghét cái vẻ tự phụ trầm ổn của anh đến tận xương tủy. Thế là vào một đêm mưa, tôi đã bỏ thuốc anh, muốn xem người này xấu mặt. Ai ngờ khi định rời đi, tôi lại không thể nào mở được cửa phòng. Người đàn ông từ phía sau nắm chặt lấy eo tôi. Đằng sau cặp kính nửa gọng là nụ cười tràn đầy tự tin và thong thả của anh. “Khóc gì chứ? Chỉ là phản ứng sinh lý bình thường thôi mà.” “Hay là nói em lại không chịu học hành đàng hoàng trong giờ sinh học?” “Xem ra, anh cần phải dạy kèm cho em một chút rồi.”