Ngôn Tình

Kẻ Thù Không Đội Trời Chung Là Chim Hoàng Yến Của Tôi

Kẻ Thù Không Đội Trời Chung Là Chim Hoàng Yến Của Tôi Kẻ thù không đội trời chung sau khi phá sản… trở thành chim hoàng yến của tôi.Ngày nào cũng bị tôi sờ, bị tôi ngủ.Tức đến đỏ cả mặt, nhưng vẫn phải nhẫn nhục chịu đựng.Cho đến một ngày, tôi vô tình nghe được hắn cáu kỉnh gọi điện thoại với ai đó:“Không phá sản thì sao? Ai dám hó hé gì trước mặt cô ấy, cứ chờ mà tiêu đời đi!”

TÔI YÊU ĐƯƠNG SỚM VỚI THÁI TỬ GIA

Tôi là một học bá và đã yêu sớm với thái tử gia của giới Kinh Thành.Mẹ của thái tử gia tìm đến tôi, đưa cho tôi 3 triệu.“Cầm  lấy số tiền này…”Thái tử gia lao vào, mắt đỏ bừng: “Mẹ, con thật sự rất thích…”“Chăm chỉ dạy kèm cho nó đi, thành tích nó tệ quá rồi.”Quý phu nhân liếc cậu ấy một cái, vỗ vai tôi rồi rời đi.Thái tử gia: “?”

Bánh Hoa Cao

Bánh Hoa Cao Tiểu muội ham chơi, chỉ vì một miếng hoa cao mà bị dụ bước vào Lâm phủ. Đến lúc trở ra, lại bị kẻ khác giơ lên ném ra. Bộ y phục mới do A nương tự tay làm cho nàng bị lột sạch, chỗ đôi mắt trên gương mặt chỉ còn hai hốc máu đỏ lòm. Năm sau khi mùa xuân vừa trở lại, Lâm phu nhân từ Giang Nam về Trường An, ngày ngày mong nhớ vị hoa cao ở Giang Nam. Vừa hay, ta lại có tay nghề làm hoa cao rất khéo.

HẸN HÒ 18 LẦN QUA MẠNG

Trong một buổi ghi hình chương trình trực tiếp, khi tham gia trò chơi “bạn có tôi không”, để giành chiến thắng, tôi không ngần ngại tiết lộ scandal lớn nhất đời mình.“Tôi đã từng yêu qua mạng 18 lần, lần nào cũng không quá hai tháng!”Lời thú nhận vừa dứt, cả trường quay lập tức bùng nổ, mọi người không ngừng cười ầm lên cùng với tiếng xì xào bàn tán. Tiếng cười ấy, vừa là sự thích thú, vừa xen chút hoài nghi. Người dẫn chương trình không giấu nổi sự tò mò, lập tức hỏi:“Xin hỏi vì sao lại chia tay?”Tôi bối rối nở một nụ cười gượng, thực lòng không biết giấu mặt vào đâu:“Có lẽ vì tôi là người lăng nhăng? hoặc có thể vì tôi cảm thấy tính cách của họ quá đơn điệu, không có gì thú vị, rất nhanh đã khiến tôi chán.”Những tiếng xì xào bàn tán bắt đầu lan ra, vừa nghi hoặc, vừa trêu chọc. Khi trò chơi tiếp tục, đến lượt một người khác, đó là thanh mai trúc mã của tôi, cũng là một ảnh để danh tiếng, mọi chuyện bất ngờ rẽ sang một hướng mà tôi không ngờ tới.Anh đứng dậy, khuôn mặt tối sầm lại, anh nhìn thẳng vào tôi, chậm rãi nói:“Tôi đã đóng 18 vai diễn khác nhau, lần nào cũng bị chia tay!”Câu nói của anh như một cú nổ lớn, khiến cả trường quay im phăng phắc trong vài giây, trước khi bùng lên tiếng hò hét kinh ngạc. Tôi sững người, hình như tôi vừa nhận ra điều gì đó  mà trước đây tôi không để ý tớiChỉ trong chớp mắt, mạng xã hội đã bùng nổ. Các bài đăng lan truyền với tốc độ chóng mặt:“Có một kiểu lăng nhăng gọi là yêu 18 lần nhưng vẫn là cùng một người!”

Bị Bạn Trai Chê Bai, Tôi Và Anh Em Của Anh Ta Đã HE

Bị Bạn Trai Chê Bai, Tôi Và Anh Em Của Anh Ta Đã HE Bạn trai tôi chê ngực tôi quá lớn. Anh ta đưa cho tôi năm mươi vạn yêu cầu tôi đi phẫu thuật thu nhỏ ngực. Lúc đó, một người bí ẩn đột nhiên chuyển khoản cho tôi năm trăm vạn. Còn ghi chú là “Đừng nghe lời anh ta”. Tôi nắm chặt điện thoại, lén gửi tin nhắn cho anh em tốt của bạn trai: “Muốn tôi nghe lời anh, chỉ chuyển tiền thôi không đủ đâu.” Đối phương trả lời với tốc độ ánh sáng: “Cô đang nói gì vậy, tôi nghe không hiểu.” Tôi: “Vậy thôi, tôi đi bệnh viện đây.” Anh ấy quả nhiên đã hốt hoảng: “Cô còn muốn gì nữa?” “Anh đã 18 chưa?” “Tôi 24.” “Chỉ nói miệng không đủ, cho tôi xem.” Sau đó, anh ấy đã dùng hành động thực tế khiến tôi mãn nhãn.

Ta Và Thái Tử Cùng Lộ Thân Phận

Ta Và Thái Tử Cùng Lộ Thân Phận Hồi kinh trên con đường dài đằng đẵng, ta tình cờ gặp một công tử tuấn tú, vừa vặn lọt vào mắt xanh của ta. Hắn nói mình là một thư sinh nghèo khó, lên kinh ứng thí. Ta nói ta là một cô nhi đáng thương, lên kinh nương nhờ người thân. Hắn ngày đêm khổ công dùi mài kinh sử, ta thức trắng đêm thêu thùa, đều vì mưu cầu một tương lai rạng rỡ. Sau này, trong buổi yến tiệc tại cung đình, ta và hắn chạm mặt nhau. Hắn là Thái tử, còn ta lại là Thái tử phi sắp bị từ hôn. Ta: “???”

Tĩnh Ninh Kiến Xuân

Tĩnh Ninh Kiến Xuân Ta là thiếp của Nghiêm phủ. Ta luôn nhu thuận cung kính, với lão gia cũng có thể xem là tình thật ý chân. Nhưng nào ngờ, Nghiêm phủ lại bị tịch biên tài sản. Ngay lúc đó, ta thở phào nhẹ nhõm, may mắn thay, ta chỉ là thiếp. Thiếp thì không đáng bị liên lụy.

NHÓC CON CỦA TÔI LỚN RỒI

Khi 17 tuổi, tôi đang chuẩn bị tỏ tình với chú.Bỗng nhiên tôi lại nghe thấy tiếng cười chế giễu của anh ấy.“Em ấy chỉ là một đứa nhóc, tôi làm sao có thể động lòng được?”Ba năm sau, tôi và anh ấy say rượu, trải qua một đêm điên cuồng.Khi tỉnh dậy, tôi cố tỏ ra bình tĩnh và nói với anh ấy:“Chỉ là một tai nạn thôi, tôi chỉ coi chú như những người lớn khác.”Anh ấy cười nhạo, rồi lại đẩy tôi xuống giường.Nhìn tôi từ trên cao, “Em còn không bằng xem tôi như thú vật.”Anh ấy vỗ vỗ mặt tôi, nói với giọng lười biếng: “Nhóc con, tối qua tôi không uống một giọt rượu nào.”

Yêu Lại Từ Đầu

Yêu Lại Từ Đầu Khi Lương Ký Hàn hiểu lầm tôi khiến Bạch Nguyệt Quang của hắn bị sảy thai, hắn nhất quyết đòi ly hôn. Một năm sau, chúng tôi tình cờ gặp lại, hắn bị tai nạn xe, gãy cả hai chân. Bạch Nguyệt Quang cũng đã rời xa hắn. Hắn nheo mắt, cười nhạt đầy chế giễu: “Thế nào? Muốn xem tôi có hối hận khi ép cô ly hôn không à?” Ngày đó, hắn đã nói hắn không bao giờ hối hận. Nhưng rồi sau này, trong căn nhà gỗ nhỏ bị bão tuyết vây kín, khi cả hai cùng quấn chung một chiếc chăn, hắn nắm lấy tay tôi, thấp giọng nói: “Tôi biết, chuyện cô ấy sảy thai không liên quan gì đến em.” Rồi sau nữa, hắn đứng dậy được, Bạch Nguyệt Quang quay lại bên hắn. Nhưng khi tôi chuẩn bị rời đi, hắn giữ chặt cổ tay tôi, giọng nói run rẩy: “Là em khiến tôi yêu lại em một lần nữa. Em dám đi thử xem…”

Lời Tỏ Tình Muộn Màng

Lời Tỏ Tình Muộn Màng Thời điểm tôi khốn cùng nhất, Hạ Vấn Tân đã cưới tôi. Mọi người đều đồn rằng anh chỉ cưới tôi để làm trái ý em gái tôi. Nhưng sau khi anh qua đời trong một tai nạn xe, anh lại để lại toàn bộ di sản cho tôi. Và một chiếc máy ghi âm. Nhẹ nhàng bật lên, giọng nói khàn khàn của anh vang lên — Anh nói: “Tống Đường Âm, em có thể thích anh một chút được không?” Nhiều năm sau, tôi mới dần hiểu được tình yêu mãnh liệt và vĩ đại mà anh che giấu dưới vẻ lạnh lùng, xa cách. Lần nữa mở mắt ra, tôi đã trùng sinh. Mẹ nuôi nắm tay tôi, dịu dàng nói: “A Âm, con đi thay em gái con ngồi tù có được không?”

Hoa Nở Giữa Trường An

Hoa Nở Giữa Trường An Vị hôn phu chê ta quá mức yêu kiều, không giống nữ tử nhà lành. Bởi vậy đối với ta vô cùng lãnh đạm. Hắn vừa ý biểu muội của mình, nói nàng ôn nhu trầm ổn, hiền lương rộng lượng, thích hợp làm chính thê. Đồng liêu hỏi hắn: “Chẳng phải ngươi đã có vị hôn thê rồi sao?” Vị hôn phu thở dài một hơi: “Diệu Diệu xuất thân thương hộ, nếu có thể làm thiếp thất cho ta, cũng không tính là uổng phí nàng.” Ta đau lòng say rượu, gõ cửa phòng vị công tử đang tạm trú tại nhà hắn. Hỏi: “Ngươi có muốn cưới thê tử không?” Nam nhân nhướng mày: “Muốn.” Vị hôn phu chê ta quá mức yêu kiều, không giống nữ tử nhà lành. Bởi vậy đối với ta vô cùng lãnh đạm. Hắn vừa ý biểu muội của mình, nói nàng ôn nhu trầm ổn, hiền lương rộng lượng, thích hợp làm chính thê. Đồng liêu hỏi hắn: “Chẳng phải ngươi đã có vị hôn thê rồi sao?” Vị hôn phu thở dài một hơi: “Diệu Diệu xuất thân thương hộ, nếu có thể làm thiếp thất cho ta, cũng không tính là uổng phí nàng.” Ta đau lòng say rượu, gõ cửa phòng vị công tử đang tạm trú tại nhà hắn. Hỏi: “Ngươi có muốn cưới thê tử không?” Nam nhân nhướng mày: “Muốn.”

Hoa Nở Sau Mưa

Hoa Nở Sau Mưa Năm 1985, đầu đông. Mạnh Phiến Nhiên khoác trên mình chiếc áo blouse trắng, gõ cửa rồi bước vào văn phòng bí thư chi bộ. “Báo cáo, tôi muốn xin giấy đăng ký kết hôn.” Bí thư Dương nhận ra đây chính là vị hôn thê của doanh trưởng Hạ, cười vui vẻ chúc mừng: “Bác sĩ Mạnh sắp có hỷ sự rồi, đến lúc đó nhớ cho chúng tôi được hưởng chút không khí vui mừng nhé.” Mạnh Phiến Nhiên gật đầu, mỉm cười. Nhưng trên tờ đơn xin kết hôn mà cô cầm về, ở mục tên chú rể, người cô viết xuống lại không phải là ba chữ “Hạ Chiêu Lãng”. Quả thật cô sắp kết hôn, nhưng chú rể của Mạnh Phiến Nhiên không phải là Hạ Chiêu Lãng, người mà cô hằng mong nhớ, mà là một người chưa từng gặp mặt, được gia đình sắp xếp hôn nhân ở thủ đô. Viết xong đơn, cô cẩn thận cất nó vào ngăn kéo sâu nhất. Trong đó vẫn còn ba trăm tệ mà cô đã dành dụm để làm sính lễ giúp Hạ Chiêu Lãng. Đôi mắt hạnh của cô thoáng tối lại, khóe môi khẽ nhếch lên một nụ cười chua chát.

Xuyên Đến Bên Nàng

Xuyên Đến Bên Nàng Phu quân nuôi từ bé của ta là trạng nguyên tương lai. Hắn lợi dụng ta để thành danh, sau đó trở mặt cưới người trong lòng, còn diệt cả tộc ta, đày ta vào ngục tối. Trong ngục tối âm u, hắn và tân nương nắm tay nhau, lạnh lùng nhìn ta: “Ta đã nói, nhục nhã ngày hôm đó, ta sẽ trả lại gấp ngàn lần!” Chớp mắt, ta bừng tỉnh khỏi giấc mơ, không hiểu nổi giấc mơ này là điềm báo hay là nỗi lo lắng trong lòng. Sáng hôm sau, ta và Thôi Ninh Viễn cùng ngồi xe ngựa đến học đường nhưng nửa đường lại đâm phải một người. Người bị đâm ngã ngửa đầu dậy, lộ ra khuôn mặt thanh tú lạ thường, đôi mắt sáng ngời linh hoạt. Thôi Ninh Viễn khựng lại: “… Vị cô nương này?” Ta vô tình liếc nhìn sau lưng hắn, trong lòng kinh hãi vô cùng. Khuôn mặt này, người này, chẳng phải chính là Đường Lộ, tân nương mà Thôi Ninh Viễn yêu đến tận xương tủy trong giấc mơ đêm qua sao?

Gió Khởi Từ Thảo Nguyên

Gió Khởi Từ Thảo Nguyên Lúc gả cho Thôi Hành, ta mới 10 tuổi. Hắn lâm trọng bệnh, Thôi gia xem bát tự của ta với hắn cực kỳ hợp mệnh, liền hạ sính lễ cầu thân. Ta chẳng muốn gả cho một kẻ mang bệnh, nhưng phụ thân ta một lòng muốn bám víu quyền quý, liền ép ta ngồi lên kiệu hoa. Ngày thành hôn, ta khóc lóc dữ dội trong tân phòng, cứ nằng nặc đòi về nhà tìm mẹ. Ta đói bụng, muốn ăn bánh trái mẹ làm, còn muốn nghe mẹ kể chuyện trước giờ đi ngủ. Đang khóc lóc thì người phu quân trên danh nghĩa của ta bước vào phòng. Hắn kinh ngạc nhìn ta, thân hình khựng lại: “Trời đất ơi, người ta cưới vợ, ta đây thì rước về một đứa con gái.” Ta khóc đến hắn không chịu nổi, đành rút từ trong ngực ra một viên đường phèn, mặt đầy lúng túng: “Đừng khóc nữa, từ nay ta chính là… nương của muội.” Ta ngơ ngác cắn viên đường trong miệng: “…Hả?”

Đối Tượng Thầm Mến Mắng Tôi Liếm Cẩu Sau Đó Biến Thành Cẩu

Đối Tượng Thầm Mến Mắng Tôi Liếm Cẩu Sau Đó Biến Thành Cẩu Người mà tôi thầm thích ép tôi chắn rượu thay cho “ánh trăng sáng” của hắn. Tôi từ chối, thế là hắn mắng tôi chỉ là một con chó bám đuôi, còn dám làm màu. Kết quả, đêm đó hắn bị sét đánh, rồi biến thành một con chó thật sự. Ánh trăng sáng của hắn là kẻ luôn tỏ ra nhân từ, thích cứu giúp động vật nhỏ. Nhưng cô ta của hắn lại thẳng chân đá văng hắn ra, ghét bỏ nói: “Chó hoang từ đâu tới vậy? Cút ngay!” Hắn choáng váng.

Hối Tiếc

Hối Tiếc Kiếp trước, Tần Yến chết vào đêm ta xung hỉ cho hắn. Khi hắn còn sống, ta hận hắn giam ta trong hậu trạch, phá hủy mối lương duyên giữa ta và thái tử. Ta càng hận hắn vu oan giá họa, hại cả gia tộc ta. Nhưng hóa ra—— Người cứu mạng ta, hứa cùng ta bạc đầu giai lão chính là hắn. Người nhẫn nhục chịu đựng, bảo vệ cả gia tộc ta cũng là hắn. Nhưng hắn đã chết. Đường hoàng tuyền lạnh lẽo, ta vì hắn đốt một ngọn lửa. Lửa cháy ngùn ngụt, ta nằm vào trong quan tài của hắn: “Tần Yến, đêm nay chúng ta thành thân. “Quan tài này tuy nhỏ nhưng cũng đủ để chúng ta gối đầu cạnh nhau.” … Mở mắt ra lần nữa, ta đã trọng sinh trở về bảy năm trước. Chàng thiếu niên tuấn tú bên giường đang rũ mắt, lạnh lùng nhìn ta: “Tự dâng hiến, tự tiến cử gối chăn, Tô tiểu thư từ khi nào lại thông suốt như vậy?”

Như Mặt Trời Chói Lọi

Như Mặt Trời Chói Lọi Ta và Lục Mặc Ương từng tương tri tương ái suốt một đời. Sau khi cùng trọng sinh, lại ăn ý mà tránh né việc tái ngộ. Kiếp trước, khi mới mười tám tuổi, hắn đã đỗ trạng nguyên. Lúc cỡi ngựa du phố mừng vinh quy, hắn cứu ta – kẻ bị đám nữ tử hoài xuân chen lấn mà rơi xuống từ trà lâu – chúng ta vừa gặp đã thương. Khi đến cửa cầu hôn, sính lễ phong phú, cho ta đủ thể diện. Về sau đối với ta như thuở ban đầu, chưa từng có ngoại thất hay thông phòng. Ta cũng yêu hắn như sinh mệnh. Thế nhưng khi sống lại, hắn lại không đón lấy ta lúc rơi xuống từ trà lâu.

Truy Quang

Truy Quang Tôi là bạch nguyệt quang của tổng tài bá đạo, nhưng tôi đã hắc hóa rồi. “Anh có thể ra nước ngoài công tác, nhưng lại không thể ra nước ngoài gặp tôi, là không mua nổi vé máy bay hay không có thời gian?” “Miệng thì nói tôi là bạch nguyệt quang của anh, nhưng ngay lập tức lại tìm một kẻ thay thế. Tình cảm của anh rẻ mạt như vậy, sau này đừng nói với ai rằng anh từng thích tôi.” “Người đàn ông đã dơ bẩn rồi, tôi không cần nữa. Sau này đừng đến tìm tôi.”

CHINH PHỤC NHẦM PHẢN DIỆN TRONG TIỂU THUYẾT

Vất vả ngàn lần mới tán đổ được nam chính.Đêm xác định mối quan hệ, tôi bị Tần Bùi ôm lấy, trong căn hộ thử đủ mọi tư thế.Hệ thống đột nhiên hét lên: “Cô nhầm rồi! Đây là phản diện!”Tên phản diện trong tiểu thuyết, vừa hiểm ác vừa cố chấp, thù dai, dám lừa hắn thì ngay cả tro cốt cũng không còn.Giờ phải làm sao đây? Mọi thứ đều đã xảy ra rồi!Sáng hôm sau, tôi thức dậy, hắn nắm lấy cổ tay tôi, giọng khàn khàn làm nũng:“Đừng đi, ở lại với anh thêm chút nữa.”Tôi hôn hắn một cái: “Em đi rồi sẽ quay lại ngay.”Rồi biến mất khỏi thế gian.Hắn phát điên lên vì tìm tôi, cho đến khi điện thoại đột nhiên nhận được tin nhắn của tôi:“Anh dở quá, mình chia tay đi.”