Ngôn Tình

Ảnh đế đình đám đăng bài vào giữa đêm cầu cứu.“Vợ tôi từ nhỏ đã yếu, nửa đêm luôn lén lút vào phòng sách nôn mửa. Cô ấy có phải mang thai rồi không?”Ngay sau đó, anh lại đăng một biểu cảm mặt khóc to.“Xong rồi! Vợ tôi chắc chắn muốn bỏ trốn với đứa con trong bụng nên mới giấu tôi!”Cư dân mạng mỗi người một chiêu, chỉ cho anh cách giữ vợ.Sáng hôm sau, ngôi sao trẻ hot nhất, Hạ Chi Doanh, bất ngờ nôn mửa trong lúc livestream.Cô ta khi mới debut đã tạo hình theo nhân vật Lâm Đại Ngọc, thân thể yếu đuối, đa sầu đa cảm.Cô ta cười nhẹ và đáp lại ngay lập tức:“Anh à, chuyện của chúng ta sao không nói riêng mà lại đưa lên mạng làm người ta cười, nửa đêm lại nôn suốt một đêm, thật sự khó chịu quá~”Dòng bình luận lập tức xôn xao.Hóa ra ảnh đế đã bí mật kết hôn, và vợ anh ấy chính là tiểu mỹ nhân Lâm Đại Ngọc!Tối hôm đó, tôi đuổi Tạ Cận về phòng khách để suy nghĩ lại. Tạ Cận mắt đỏ bừng, giọng nghẹn ngào nói:“Cô ta là Lâm Đại Ngọc thì kệ cô ta, nhưng anh đâu phải Bảo Ngọc gì gì kia. Bảo bối, em đang mang thai, đừng tức giận nữa, nhé?”

Nam thần đăng một dòng trạng thái trên vòng bạn bè:“Thật muốn được đón Tết Thiếu Nhi ghê. Nhưng cúi đầu nhìn lại, làm gì có đứa trẻ nào cao 1m85 mà còn có cơ bụng sáu múi chứ.”Tôi liền nhắn tin riêng:“Ở đó không? Cho tôi xem cơ bụng được không?”Một giây sau, anh ta chặn tôi luôn.

Nửa đêm lướt mạng thấy ông chồng tổng tài lén mở livestream than thở:“Vợ tôi quá lạnh nhạt với tôi, phải làm sao đây?”Cư dân mạng hiến kế: “Áo sơ mi ướt cài hờ vài cúc, vuốt tóc kiểu nam thần Hàn Quốc, gắn đèn tạo không khí trên tường trắng, rồi nhảy quyến rũ trước mặt cô ấy!”“Phúc khí của anh sắp tới rồi đó!”

Kẹo Sữa Bạch Thố Tôi nằm trên bàn mổ, bác sĩ chính lại là bạn trai cũ của tôi. Anh nhìn xuống chỗ đó của tôi, rồi tức quá mà bật cười: “Em xăm cái quỷ gì ở đây vậy?”

Xuyên Thành Vợ Nam Phụ Thâm Tình Tôi vô tình xuyên vào vai “Bà xã plastic” của nam phụ thâm tình. Ban đầu hai người thỏa thuận rõ ràng, một năm sau sẽ ly hôn, nguyên chủ nhận được hai trăm triệu, còn anh ấy tiếp tục âm thầm chờ đợi nữ chính. Cả hai đều có tương lai sáng lạn. Nhưng nguyên chủ lại đem lòng yêu anh, không chịu ly hôn, cứ bám lấy mãi. Kết quả, chẳng được cái gì, tay trắng rời khỏi cuộc hôn nhân. Tôi vừa tiếc vừa giận, xỉu cái đùng. Mở mắt ra lần nữa, nam phụ thâm tình đang đứng cạnh giường bệnh, vẻ mặt lạnh tanh. “Cuộc hôn nhân này vốn chỉ là hợp đồng, tôi đã nói rồi, tôi có người trong lòng.” Tôi gật đầu như gà mổ thóc, niềm nở nói: “Boss, nghe nói người anh thích sắp sinh rồi, anh có cần em viết kế hoạch chăm sóc sau sinh không ạ?” Nam phụ thâm tình: ???

Tình Sâu Mộng Muộn Năm thứ ba sau khi ch .t, tôi báo mộng cho Trần Tri Duật. “Chồng ơi, có thể đốt cho em một con mèo giấy xuống đây chơi cùng cho đỡ cô đơn không?” Trần Tri Duật mỉm cười: “Muốn một con quỷ nam âm u không?” “Muốn muốn muốn! Tốt nhất là có bụng sáu múi!” Anh ấy lấy dây thừng ra. “Được rồi, đợi chút, anh đi ch .t cái đã.”

Để Tớ Yêu Cậu Buổi học tối hôm đó, bạn nữ ngồi trước tôi đứng dậy đi lấy nước. Trở về chưa bao lâu, cốc nước trên tay cô ấy rơi xuống đất. Không ai ngờ rằng, ba giây sau, cô ấy lại nhảy thẳng ra ngoài cửa sổ.

Lão Tử Là Đại Ca Trùng Khánh Tôi vì đứng trước cổng bệnh viện đánh tra nam cùng tiểu tam một trận ra trò mà vô tình lọt vào mắt xanh của một ông lão đi ngang qua. Ông cụ vung tay đưa tôi mười triệu, muốn tôi làm vị hôn thê của cháu trai ông, dạy dỗ hắn trong giai đoạn nổi loạn này. Tiền không quan trọng, nhưng là một bạo long Trùng Khánh – Tứ Xuyên, cả đời tôi căm ghét nhất chính là tra nam. Dưới sự sắp xếp của ông cụ, tôi dọn vào biệt thự của cháu trai ông. Chỉ là, ông cụ lại không nói cho tôi biết, cháu trai ông chính là Tô Lưu Ca – kẻ trăng hoa khét tiếng trong giới thượng lưu, công tử nhà họ Tô. Vừa gặp mặt, Tô Lưu Ca đã hất cằm, lạnh giọng đuổi tôi đi. Tôi chẳng thèm đôi co, lập tức quăng hắn một cú qua vai, nắm đấm như mưa rơi xuống người hắn. “Nhớ kỹ, từ nay về sau, trong căn nhà này, tôi là người quyết định!”

Lỡ Sai Thì Sai Luôn Gần đây, mẹ tôi nhắn tin WeChat rất lạnh nhạt, trước đây bà luôn gọi tôi là “bé cưng yêu dấu”. Tôi làm nũng với bà suốt một thời gian dài, cuối cùng bà cũng chịu gọi tôi như cũ. Một tháng sau, mẹ đột nhiên gửi lời mời kết bạn cho tôi. “Bé cưng, sao con lại xóa mẹ?” Tôi nhìn danh sách liên lạc, thấy một người có cùng ảnh đại diện hoa sen vàng như mẹ mình, liền trầm tư suy nghĩ. Nếu người này là mẹ tôi, vậy người đã nghe tôi làm nũng suốt thời gian qua là ai? Ngày hôm sau, học thần lạnh lùng đứng trước ký túc xá của tôi, trên tay cầm một chiếc bánh kem. “Chào em, bé cưng… yêu dấu.”

Tâm Ngữ Của Nữ Phụ Xuyên thành cô bạn gái cũ thực dụng của nam chính trong tiểu thuyết vả mặt. Nhiệm vụ của tôi là tìm đủ mọi cách sỉ nhục nam chính đang nghèo rớt mồng tơi, rồi sau đó đá anh một cách đau đớn. Tôi dốc hết sức mình hoàn thành tốt vai diễn, nhưng không hề biết nam chính đã sớm thức tỉnh khả năng đọc tâm trí. Bề ngoài tôi lạnh lùng nói: “Ngày nào cũng cắm đầu làm mấy việc lặt vặt đó thì kiếm được bao nhiêu tiền chứ? Nuôi nổi tôi không? Đúng là đồ vô dụng!” Nhưng trong lòng lại gào thét: [Cơ bụng! Cơ bụng! Cơ bụng tám múi! Mình muốn sờ thử, muốn sờ thử một chút! Sờ một chút thôi mà!!] Tai nam chính đỏ bừng, một tay kéo phăng áo sơ mi: “Đã sờ anh rồi thì không được sờ người khác.”

Nữ Phụ Bị Ép Phải Độc Ác Tôi bất cẩn bắt cóc kẻ ác thì phải làm sao bây giờ? Trong khoảnh khắc sinh tử, tôi lặng lẽ đặt câu hỏi trên diễn đàn. Cư dân mạng: “Hôn đi, trước khi chết cũng phải nhục mạ anh ta chút.” Sau khi hôn xong tôi đã chết, … Kẻ ác giết người không chớp mắt lại lên án: “Cô thật biết chơi, ban nãy chính là nụ hôn đầu của tôi.”

Ba Năm Sau, Nhất Định Phải Về Sau một đêm hoang đường với chú, tôi liền muốn chạy trốn, ra nước ngoài du học. Sau đó, người đàn ông lòng dạ độc ác không chớp mắt nói: “Xuất ngoại cũng được, ba năm sau nhất định phải về nước.” Vài năm sau, tôi mang theo đứa bé vừa ra khỏi sân bay, đã bị vệ sĩ của Phó Cận Niên “mời” lên xe. Tôi run rẩy ngụy biện: “Cháu… cháu kết hôn rồi…” Trên đỉnh đầu truyền đến tiếng cười quen thuộc, không có chút ấm áp, “Nhiễm Nhiễm, để con của anh theo họ người khác, lá gan của em cũng đủ lớn rồi đấy.”

Nhật Ký Của Chồng Tôi và Trần Thuật đã kết hôn ba năm, ai cũng nói chúng tôi ân ái, xứng đôi. Nhưng chỉ có tôi biết, suốt ba năm qua, anh ấy luôn ngủ ở phòng khách. Chưa bao giờ chạm vào tôi. Tôi đặt đơn ly hôn lên bàn làm việc của anh ấy, định giải thoát cho cả hai. Nhưng vô tình nhìn thấy cuốn nhật ký đang mở. 【Hôm nay cô ấy tắm xong, quên mang quần áo ra. Tôi đã cố nhịn rất lâu, nhưng cuối cùng vẫn không kiểm soát được mà giấu đi một cái. Hy vọng cô ấy không phát hiện.】 Tôi sững sờ. Hóa ra trước đây, những món đồ lót bị mất của tôi… đều do anh ấy lấy.

Kết Cục Anh Đáng Nhận Một đêm hoang đường, em gái tôi mang thai con của chồng sắp cưới của tôi. Vào ngày cưới, nó bụng to xuất hiện, hỏi tôi có thể cho đứa bé một gia đình trọn vẹn không. Mọi người đều khuyên tôi rộng lượng, nói rằng đứa trẻ vô tội, hơn nữa hai người họ yêu nhau, chỉ có tôi là kẻ chen ngang giữa họ. Tôi không đồng ý, chồng chưa cưới cũng không nói gì, chỉ bảo vệ sĩ đuổi người đi. Sau đó, em gái tôi chết trong một vụ tai nạn xe hơi, hai mạng người cùng mất. Nhiều năm sau, nhờ vào tài nguyên và mối quan hệ của tôi, chồng tôi thành công vực dậy, trở thành nhân vật có tiếng trong giới kinh doanh. Tôi cũng đã cố gắng mang thai suốt mấy năm. Đến ngày công ty anh lên sàn, tôi vui mừng phát hiện mình đã có thai. Tôi mang tờ giấy khám thai đến tìm anh ta, nhưng lại nghe thấy anh ta nói với bạn mình: “Doanh Doanh và con của cô ấy đã trở về. Tôi không muốn mẹ con họ tiếp tục trốn tránh nữa. Cuộc hôn nhân này, tôi nhất định phải ly dị.”

Tám Năm Hóa Thành Không Tám năm hôn nhân, tôi rốt cuộc cũng buông tay. Vào đúng ngày kỷ niệm cưới năm thứ tám, chồng tôi tặng tôi 999 đóa hồng. Ngay khi vừa rời khỏi bàn phẫu thuật, tôi bình tĩnh gọi điện, yêu cầu ly hôn. Đầu dây bên kia, lại vang lên giọng cô bồ nhỏ của anh ta, vừa khóc vừa xin lỗi: “Trình phu nhân, là lỗi tại em tự ý quyết định, xin chị đừng giận tổng giám đốc Trình.” Trình Dật Thần, người chồng luôn lịch sự ôn nhu trước mặt thiên hạ, chỉ nhẹ giọng nói với tôi: “Tùy em.” Lần tiếp theo gặp lại anh ta, đã là nửa tháng sau. “Nấu cho tôi bát mì.”

Chồng Tôi Yêu Con Gái Của Người Giúp Việc, Tôi Chọn Cách Buông Tay Bảy năm ngày cưới, chồng tôi nắm tay con gái của người giúp việc trong nhà, nói với tôi rằng, cô ta có thai. Đứa trẻ là của anh ta. Anh ta nhìn tôi, ánh mắt có phần áy náy nhưng chẳng bao nhiêu. “Chúng ta ly hôn đi.” “Chi Chi đang mang thai, con bé vừa tốt nghiệp đại học, tương lai còn đang rộng mở. Anh không thể để người khác chỉ trỏ sau lưng cô ấy được, anh phải cho cô ấy một danh phận.” Tôi vung tay tát thẳng vào mặt cô gái kia, giận dữ gằn hỏi: “Tại sao? Trên đời này thiếu gì đàn ông…” Mặt cô ta đỏ bừng lên, nhưng giọng nói lại chẳng hề sợ hãi: “Chị à, gia đình chị đã giúp đỡ em nhiều năm, em luôn biết ơn. Nhưng tình yêu là ích kỷ. Em không thể vì lòng biết ơn mà từ bỏ tình yêu của mình.” “Huống chi, chị và anh Yến Huy đã kết hôn nhiều năm mà vẫn chưa có con. Cả cơ nghiệp lớn như vậy, chẳng lẽ không có người kế thừa?” Tôi bật cười khẩy. Nếu cô ta thích nhặt rác đến vậy, tôi tất nhiên sẽ thành toàn cho họ. Chỉ là cơ nghiệp này… e là đứa con trong bụng cô ta còn chưa đủ tư cách để thừa kế.

Tranh Giành Nhân Duyên Mộc vương rơi xuống vực mất trí nhớ, quên mất quận chúa người chàng từng yêu, cưới một thôn nữ như ta làm vợ. Quận chúa khóc lóc cầu xin ta đừng làm liên lụy đến tiền đồ của Mộc vương. Ta giúp chàng khôi phục trí nhớ, giúp hai người nhận ra nhau, rồi tiễn họ rời khỏi thôn trở về kinh thành. Một tháng sau, thị vệ của quận chúa mang đến tin tức họ đại hôn. Còn mang theo binh khí sáng loáng và ngọn lửa ngút trời, tàn sát dân làng, thây nằm la liệt. Ta và con trai bị một thanh kiếm dài đâm xuyên qua, tưới dầu lên, sống sờ sờ bị thiêu thành người than. Lần nữa mở mắt ra, đứa con trai bốn tuổi nước mắt lưng tròng lay ta. “Mẹ, con mơ thấy ác mộng.”

Mẹ Tôi Bảo Tôi Nhường Vị Hôn Phu Cho Em Họ Vào ngày chuẩn bị đón dâu, mẹ tôi đột ngột đòi tăng thêm tiền sính lễ, vị hôn phu của tôi Cố Dĩ Phong, tức giận đến mức cưới luôn em họ tôi. Tôi bị huỷ hôn, xấu hổ vô cùng. Đúng lúc ấy, thanh mai trúc mã – Giang Nhất Minh – bất ngờ xuất hiện. Anh đồng ý cưới tôi. Mẹ tôi chủ động hạ thấp sính lễ, cuối cùng tôi cũng lên xe hoa một cách “thuận lợi”. Ba năm sau, em họ và Cố Dĩ Phong trở thành cặp đôi đứng đầu danh sách đại gia trong vùng. Còn tôi thì ở nhà làm bà nội trợ, một mình chăm con, lo toan mọi thứ. Tết Nguyên Tiêu năm đó, mọi người đến nhà mẹ tôi ăn cơm, tôi lại tình cờ nghe thấy cuộc trò chuyện giữa mẹ và Giang Nhất Minh. “Đúng là mẹ mưu trí, nghĩ ra chuyện nâng sính lễ để ép nhà họ Cố huỷ hôn. Nhờ vậy mà A Ngọc mới lấy được người mình yêu. Nhưng nếu A Tinh biết mẹ bày trò để gả cô ấy cho con, liệu cô ấy có tha thứ không?”

Trong trò chơi thử thách lớn, tôi thua, bạn trai ép tôi phải ăn cơm trong bát của một sinh viên nghèo.“Còn đứng ngây ra đó làm gì?Mau đi đi, tôi không thể chờ để xem biểu cảm của cậu ta khi tức giận là thế nào đây này.”Đây là… tôi đã quay về mười năm trước sao?Tôi tiến đến trước mặt sinh viên nghèo, gắp một miếng củ cải muối bỏ vào miệng.Anh ấy ngẩng đầu lên, nhìn tôi bằng ánh mắt lạnh lẽo.Sau đó, trước ánh mắt của mọi người, tôi đặt hết sườn chua ngọt, thịt kho… vào khay ăn của anh ấy.“Đây là bù đắp cho miếng củ cải mà tôi đã ăn của cậu, hy vọng cậu không chê.”Tôi nhìn người sẽ thống trị cả giới công nghệ trong tương lai, mỉm cười rạng rỡ.“Xin chào Hứa Tuấn 17 tuổi, tôi là Mộng Di 17 tuổi.”Năm đó anh tự ti, còn năm đó tôi rực rỡ.

Kiếp Này, Làm Ơn Đừng Giúp Em Nữa! Kiếp trước, tôi chưa cưới đã mang thai. Chị gái tôi vô tình nhìn thấy phiếu khám thai của tôi, nhất quyết bắt tôi phải phá bỏ đứa trẻ. Tôi nói với chị ấy rằng tôi đang yêu nghiêm túc, bạn trai tôi sau khi về nước sẽ đến nhà chính thức cầu hôn. Chị tôi không tin, còn ra sức tẩy não mẹ tôi. Tôi kiên nhẫn kể về hoàn cảnh của bạn trai, chị ấy thì một mực khẳng định anh ấy là kẻ lừa đảo. Trong lúc giằng co, tôi ngã xuống cầu thang và bị sảy thai. Tôi bị nhốt trong nhà, hoàn toàn cắt đứt liên lạc với bên ngoài. Nhân cơ hội đó, chị tôi giới thiệu cho tôi một anh làm trong doanh nghiệp nhà nước, mẹ tôi thì lấy cái chet ra ép tôi phải lấy anh ta. Sau này chồng tôi thăng chức tăng lương, chị tôi đi đâu cũng khoe khoang: “May mà lúc đó tôi ép nó bỏ cái thai, giới thiệu cho nó một người chồng tốt, nếu không nó đã bị tên lừa đảo đó dụ dỗ bỏ nhà đi rồi.” Câu này truyền đến tai chồng tôi, anh ta để bụng chuyện tôi từng mang thai với người khác, đánh tôi suýt chet. Tôi vừa khóc vừa thu dọn hành lý chuẩn bị về nhà, nhất quyết đòi ly hôn. Nhưng vừa bước ra đã bị chị tôi mắng té tát: “Mày đúng là không biết hưởng phúc. Ai bảo mày không biết giữ mình trước hôn nhân, bị đánh là còn nhẹ!” Hai chị em cãi nhau rồi xô xát, không may cùng ngã khỏi ban công mà chet. Sống lại một lần nữa, chị tôi ném tờ phiếu khám thai của tôi vào thùng rác, mặt mày tràn đầy chế giễu: “Kiếp này tao không rảnh lo chuyện bao đồng nữa. Tao muốn tận mắt nhìn mày lao đầu vào hố lửa!”