Ngôn Tình
Hơi Ấm Hoàng Cung Năm 14 tuổi, ta tiến cung. Vì ta mang thể hàn*, nên Hoàng thượng luôn ôm ta mỗi khi ngủ. *Thể hàn là những người có dáng người hơi gầy, tính cách hướng nội, sợ lạnh, ít mồ hôi, rêu lưỡi trắng, sắc mặt cũng nhợt nhạt. Có một đêm, ta bị nóng đến tỉnh giấc, mơ màng đẩy người bên cạnh, rồi lẩm bẩm: “Nóng quá, người đâu mau mang bình nước nóng này đi chỗ khác”. Sau tiếng càu nhàu của ta, Hoàng thượng khàn giọng đáp: “Được”.
Cùng Nàng Già Đi Đích tỷ tính kế để gả ta cho vị hôn phu của nàng. “Dù hắn chỉ là một thứ tử thấp hèn nhưng cũng đủ xứng với ngươi rồi.” Nàng ta không ngờ rằng, tên thứ tử đó ngày sau sẽ quân lâm thiên hạ. Còn nàng ta phải quỳ xuống chúc ta thiên tuế.
Bản Giao Hưởng Giữa Các Vì Sao Mười năm sau khi Ký sinh trùng xâm chiếm Trái đất. Thiếu niên tự kỷ mà tôi chăm sóc đã bị thay thế lõi não. Hăn tự xưng là vương tôn quý tộc, và mỗi khi bị thương lại tạo ra những năng lực kỳ lạ ngẫu nhiên. Tôi khẽ khàng vuốt ve ngọn cỏ nhỏ này, âu yếm chú thỏ con kia, “Có phải là cậu không? Nếu đúng, thì cử động chút nha.” Lòng tôi bực bội, ám hiệu nhận dạng đã được thỏa thuận là hình trái tim rồi. Sau đó, khi hai đội quân đối đầu, tôi được giao nhiệm vụ nguy hiểm nơi tiền tuyến. Bất ngờ, lũ quái vật ngoài hành tinh hung hãn cuồng nộ bỗng ngừng tấn công, giơ cao cánh tay gớm ghiếc lên đỉnh đầu, đồng loạt hướng về phía tôi tạo thành hình trái tim thô kệch.
Xuyên Không Gặp Lại Bạn Trai Cũ: Nhưng Là Ai? Bạn trai cũ của ta làm hoàng đế. Hừ, tưởng rằng địa vị của ta sẽ thấp hơn hắn sao? Nực cười, làm sao có thể! Ta thế nhưng là Hoàng thái hậu! Ta “phịch” một tiếng quỳ xuống, níu chặt lấy vạt áo của hắn. “Tiểu bảo bối, đừng bắt ta phải tuẫn táng theo tiên hoàng mà!”
Sau Khi Sống Lại, Ta Nên Duyên Với Nam Chính Hắc Ám Ta từ ngục giam khổ dịch bỏ tiền chuộc một vị tướng công về cho mình. Người người đều nói ta ngu ngốc. Một kẻ tàn phế, thần trí không rõ, thân còn là dược nhân, sao có thể làm tướng công được chứ? Chỉ có ta mới biết, người trước mặt này, từng là tiểu tướng quân chói sáng bậc nhất kinh thành, một thiếu niên phong hoa tuấn lãng, y bào phấp phới, cưỡi ngựa giương oai.
Tôi gặp lại nam thần từng từ chối tôi hồi cấp ba ở KTV.Tôi vung tiền bao dưỡng anh ta.Chỉ cần có thời gian, tôi sẽ đến căn hộ cho thuê của anh ta.Bạn thân thấy tôi cả tháng nay không ra ngoài chơi, gọi video hỏi:“Dạo này mày đi đâu chơi thế?”Tôi quay camera về phía người đàn ông đang ngoan ngoãn giặt đồ lót cho tôi, khẽ cười:“Coi như là bù đắp cho tuổi trẻ năm nào đi.”Ngay giây tiếp theo, bạn tôi hét lên hoảng hốt:“Chị gái ơi, mấy năm nay, đụng đến Phó Tùng Văn là không yên thân đâu, bao trai kiểu đó, mày không muốn sống nữa à?”
【Ba ơi, con thấy một chiếc váy đẹp lắm, ba chuyển cho con 2000 được không? (chớp mắt)】Biết ba đang bận, nên tôi cứ liên tục nhắn tin giục.【Nhanh lên ba ơi, không là con bị bảo vệ trung tâm thương mại đuổi ra ngoài bây giờ!】【A a a a a a a a a!】【Ba ơi, ba ơi, daddy!】Tôi cuống cuồng gửi liền mấy tin nhắn, rồi ngồi chờ phản hồi.Rất nhanh bên kia gửi lại một dòng:【Chuyển khoản 20000】Hai mươi ngàn?! Trời má.Ba tôi từ bao giờ lại hào phóng dữ vậy trời?Tôi đang định gõ trả lời thì bên kia lại nhắn thêm một câu:【Lần sau nhớ gọi trực tiếp.】Gọi trực tiếp?Trước mặt ông ấy tôi cũng gọi là “ba” mà, ông già này… thiệt là…“Á á á á á á á á!!!”Tôi vô thức ngẩng đầu nhìn thoáng qua, rồi đột nhiên nhận ra—Đó là sếp tôi!!!Tôi đã nhắn cái quái gì thế này???Lướt lại lịch sử tin nhắn, càng kéo xuống càng lạnh sống lưng.Tôi đã gọi ông ta là ba, còn xin tiền nữa.Mà không phải ít, tới hai mươi ngàn!Cứu tôi với.
Độc Sự Vân Cẩm – Phiên ngoại: Bùi Chiêu Ta là Bùi Chiêu, một vị hoàng tử lạnh lùng và đa nghi. Bên cạnh ta, chỉ có những kẻ dối trá mưu mô, lợi ích đổi chác cùng danh lợi phù hoa. Ta đứng trong bóng tối, tựa như kẻ chìm trong biển sâu, quên cả cách hít thở, lạnh lùng nhìn hết thảy mọi thứ. Mãi đến khi một nữ tử tên Vân Cẩm xuất hiện. Nàng mang theo toan tính mà đến, nhưng lại trở thành chiếc phao cứu mạng của ta. Từ đó, ta chỉ sống vì nàng.
Không Nạp Thiếp Khi ta và phu quân Thôi Tầm thành thân, hắn từng thề rằng cả đời này tuyệt đối không nạp thiếp. Nếu trái lời, ắt sẽ chết không yên. Thế nhưng, mới ba năm trôi qua, đứa con riêng của hắn đã có thể gọi “cha, mẹ” rành rọt. Nhìn hắn ngủ say không chút phòng bị, ta nghĩ, đã đến lúc để hắn thực hiện lời thề của chính mình rồi. Chết không yên lành, đây chẳng phải là lời hắn đã tự mình thề nguyện hay sao? Ta muốn dùng hành động nói cho hắn biết, những điều không thể làm được, thì đừng tùy tiện thề thốt.
Tra Nam Thì Nên Ra Đi Trắng Tay Tin vui, em họ tôi mang thai rồi. Tin buồn, đứa bé trong bụng nó là của chồng tôi.
Ta Và Thái Tử Cùng Lộ Thân Phận Hồi kinh trên con đường dài đằng đẵng, ta tình cờ gặp một công tử tuấn tú, vừa vặn lọt vào mắt xanh của ta. Hắn nói mình là một thư sinh nghèo khó, lên kinh ứng thí. Ta nói ta là một cô nhi đáng thương, lên kinh nương nhờ người thân. Hắn ngày đêm khổ công dùi mài kinh sử, ta thức trắng đêm thêu thùa, đều vì mưu cầu một tương lai rạng rỡ. Sau này, trong buổi yến tiệc tại cung đình, ta và hắn chạm mặt nhau. Hắn là Thái tử, còn ta lại là Thái tử phi sắp bị từ hôn. Ta: “???”
Tình Thâm Nơi Ngọc Môn Quan Vị hôn phu của ta trở về, mang theo một nữ nhân. Nữ nhân này giúp bọn họ đánh bại Hi tộc, hoàng đế muốn nhận nàng làm nghĩa nữ, nhưng nàng lại chỉ nguyện ý nhận cha ta làm nghĩa phụ và dọn vào ở trong nhà ta. Toàn phủ đem nàng so sánh với ta. Nàng võ nghệ cao cường, có thể giết giặc, còn ta chỉ biết làm nữ công. Cha mẹ và ca ca không ngoại lệ, đều thiên vị nàng. Ngay cả vị hôn phu của ta cũng không ngần ngại mà đề nghị từ hôn. Hắn nói hắn muốn một thê tử biết cầm đao, chứ không phải một người chỉ biết cầm kim chỉ.
Thời Gian Ghi Dấu Thanh Xuân Tôi bị mắc chứng mù mặt, nên đã nhầm lẫn giữa trùm trường và học sinh giỏi. Khi trùm trường hẹn đánh nhau trong con hẻm, tôi ôm sách vở chạy đến hỏi bài. Còn khi học sinh giỏi đang giảng bài cho các bạn, tôi lại cầm chổi xông vào bảo vệ các bạn học. Cho đến một lần nữa tôi lại nhận nhầm người, trùm trường không chịu nổi nữa, túm cổ áo tôi hỏi: “Châu Kiến Tinh, đến bạn trai mình trông thế nào mà em cũng không biết à?” Học sinh giỏi gạt tay hắn ra, ánh mắt lạnh lùng: “Cô ấy đến tìm tôi.” Thế là xong đời.
Bạn Trai Chống Trà Xanh Của Tôi Bạn trai tôi có một cô “nữ huynh đệ” rất nổi tiếng trong nhóm bạn. Rất nhiều mối tình của các chàng trai đã rơi vào cảnh sóng gió vì cô nàng huynh đệ này. Lần đầu tiên tôi ra mắt, cô ta kéo tay bạn trai tôi nói: “Anh em tụ họp với nhau, cậu dẫn theo con gái làm gì? Trang điểm kỹ thế này, chắc cậu chờ lâu rồi nhỉ?” Tôi còn chưa kịp lên tiếng, bạn trai tôi đã mở lời trước: “Hả? Cậu không trang điểm à? Thô thế, chẳng trách không có bạn trai.”
Vãn Ý Tôi đã ch .t bảy lần. Lần nào cũng đúng vào ngày chồng tôi đưa ra đơn ly hôn. Anh ấy không yêu tôi. Bảy năm hôn nhân, cuối cùng cũng không địch lại nổi Bạch Nguyệt Quang vừa trở về nước. Hệ thống nói với tôi, nếu muốn sống, tôi phải thắng được cô ta. Sảy thai, thế thân, bị hãm hại… thủ đoạn của tôi ngày càng tàn nhẫn. Thế nhưng, khi con đường này sắp chạm đến đích, tỉ lệ cứu vãn cuộc hôn nhân đạt đến 99.99% — Tôi lại là người chủ động đưa ra đơn ly hôn.
Gái Hư Và Cún Si Tình Hồi cấp ba, có một tên bá chủ trường học từng bị tôi phũ thẳng mặt. Hắn ta đến giờ vẫn chưa chịu từ bỏ. Lần này tôi đồng ý quen hắn. Hắn vui tới mức bắn pháo hoa suốt cả đêm, rực sáng cả thành phố. Rồi quay sang khoe khoang với đám bạn: “Con nhỏ năm đó chảnh đến ch.t, giờ không phải cũng ngoan ngoãn gọi tao là chồng đấy à.” “Không nghe lời thì dạy dỗ lại thôi.” Trong phòng bao, ai cũng khen hắn thủ đoạn cao tay. Tôi đẩy cửa bước vào: “Khoe đã chưa?” Hắn cau mày, giơ tay nhìn đồng hồ: “Vợ ơi, năm phút chém gió nhanh thế đã hết à?” “Ừ.” Đám người: “???”
Năm thứ ba bên Giang Từ, anh ta bất ngờ nổi tiếng, trở thành ngôi sao hạng nhất.Để giữ vững hình tượng, anh ta không chờ đợi mà lập tức đá tôi, tuyên bố trước ống kính rằng mọi chuyện giữa chúng tôi trước đây chỉ là chiêu trò.Những lời mắng chửi dồn dập và bạo lực mạng khiến tôi mất vai diễn mới, công ty cũng đóng băng mọi hoạt động của tôi.Sau đó, trong lúc quay một bộ phim mạng kinh phí thấp, tôi bất ngờ ngã xuống nước, ký ức của tôi quay trở lại năm tôi 20 tuổi.Tôi không biết Giang Từ là ai, chỉ biết rằng mình có một người bạn trai tên Cố Chiến.Tôi gọi điện cho anh ấy, hỏi tại sao anh vẫn chưa đến đón tôi về nhà.Đầu dây bên kia, người đàn ông im lặng vài giây, rồi nói:“Đợi anh, anh đến ngay đây.”
Những Gì Đã Thấy, Những Gì Đã Biết Khi tỏ tình với Lục Kỳ Niên, tôi bất ngờ nhận ra hắn chính là nam chính trong tiểu thuyết, còn nữ chính không phải là tôi. Tôi sụp đổ, mặt mũi biến dạng khi giật lấy bức thư tình từ tay hắn. “Người như tôi sao dám mơ mộng đến người tri thức như cậu chứ?” “Tạm biệt.” Lục Kỳ Niên ngơ ngác: “?” Sau đó, tôi bị Lục Kỳ Niên ôm vào lòng cưỡng hôn. Trong lúc thở hổn hển, hắn cười lạnh: “Anh đã tốn bao công sức để quyến rũ em, vậy mà em lại nói anh cợt nhả?” “Thật sự chỉ có em.”
Vân Ca Sau khi rơi xuống vực rồi được cứu trở về. Từ lúc đó, ta không còn mù quáng say mê Tiết Vọng nữa. Không còn chạy theo hắn, chẳng còn chăm lo, ân cần với hắn, cũng không còn lấy lòng hay nuông chiều hắn. Ta chỉ ở lì trong Phật đường, ngày ngày thành kính tụng kinh. Ngay cả khi hắn đến thông báo muốn từ hôn, ta cũng chỉ gật đầu nói một câu “Được thôi.” Sau đó lại quỳ xuống tiếp tục cầu nguyện: “Bồ Tát phù hộ, Bồ Tát khai ân.” “Hôm đó dưới vực sâu, ta vì bị trúng độc nên mới bất đắc dĩ làm bẩn vị công tử kia.” “Chỉ một đêm đó, hẳn là sẽ không mang thai được đâu, phải không?” “Hắn chắc sẽ không tìm ra ta đâu, phải không?”
Tình Này Miên Man Bất Tận Nửa đêm tỉnh dậy đi nhà xí, vô tình nghe lén được phu quân muốn giết ta. Người trong lòng vừa từ hôn, hắn một ngày cũng không muốn chờ nữa. Ta sợ hãi đến mức vội vàng thu dọn hành lý, trong đêm chạy trốn mấy trăm dặm. Ba tháng sau, phu quân tìm được ta ở Dương Châu. Hắn tay nắm trường đao, nghiến răng nghiến lợi: “Liễu Miên Miên, nàng chạy cái gì?” “Lời nói hung ác hay thô tục, nàng không phân biệt được sao?”