Ngôn Tình

Ngày Anh Quay Lại Trời Lại Hửng Nắng Tôi lấy ảnh bạn trai cũ làm hình nền máy tính. Thầy hướng dẫn nhìn thấy, im lặng một lúc. “Em quen người này à?” Tôi không nghĩ ngợi gì, buột miệng đáp: “Đây là bạn trai em.” Hôm sau, thầy nhiệt tình mời tôi đến nhà ăn cơm. Vừa mở cửa, tôi và… Giang Nhượng nhìn nhau chết trân. “Con trai à, ba đưa bạn gái con về rồi đây.” Tôi nhìn quanh xem có cái lỗ nào để chui không. Năm đó rõ ràng là tôi đá anh ta cơ mà…

Ở chợ đồ cũ, tôi tình cờ mua được cuốn nhật ký của học bá cấp ba Thịnh Tư Niên – người từng thầm thích tôi.Nhìn thấy tên anh ấy đứng đầu bảng xếp hạng đại gia, tôi cảm thán mình đã bỏ lỡ cơ hội lớn.Không ngờ, em trai của Thịnh Tư Niên lại gọi điện cho tôi.“Cô Giang, nghe nói cô mua được cuốn nhật ký của anh tôi, có thể trả lại được không?“Anh tôi đang nổi trận lôi đình vì tôi làm mất cuốn nhật ký, còn định gửi tôi đến sa mạc Sahara.“Biệt thự số 109 đường Yến Tây, cô mau mang nó đến đây, gấp lắm rồi, cứu mạng tôi với.”

Nữ Phụ Đỏng Đảnh Và Anh Thợ Sửa Xe Mặt Lạnh Để trốn hôn, tôi dọn đến ở nhờ nhà nam chính. Nửa đêm, tôi gõ cửa phòng anh ta. “Tôi muốn ngủ trên giường anh.” Thịnh Tiêu liếc qua vết hằn đỏ do ga trải giường rẻ tiền để lại trên da tôi, ánh mắt trầm xuống: “Đại tiểu thư à, trong nhà chỉ có hai cái giường, cô chắc chắn muốn ngủ phòng tôi?” Tôi vừa định gật đầu thì dòng bình luận hiện lên trước mắt: 【Nữ phụ đúng là phiền thật, suốt ngày gây rối cho nam chính. Sau này nam chính phát đạt, vừa gặp đã yêu nữ chính, còn nữ phụ thì hãm hại bất thành, bị ném vào núi rồi mới biết điều lại.】 Tôi nhếch môi, đối diện ánh mắt của Thịnh Tiêu: “Anh thấy… tôi đang gây rối cho anh à?” Anh bật cười khẽ: “Không có chuyện đó đâu.” Thế nhưng sau này… Cũng chính trên chiếc giường ấy. Thịnh Tiêu giữ chặt mắt cá chân tôi, kéo tôi vào lòng, hôn đi giọt nước mắt nơi khóe mắt. “Đại tiểu thư, em thích bị tôi ‘gây rối’ như thế này không?”

Ngươi Thấy Chăng, Đông Tàn Đã Qua Trong buổi họp lớp, mối tình thanh xuân từng bỏ rơi Lục Châu Ngang đã trở về. Chơi Thật lòng hay mạo hiểm, anh chọn thật lòng. Có người hùa theo trêu chọc: “Tổng giám đốc Lục, hôm nay người anh yêu có mặt ở đây không?” Anh siết chặt ly rượu, giọng nói trầm thấp: “Có.” Nhưng tôi không đi họp lớp. Vậy nên, người anh yêu không phải tôi. Đêm hôm đó, tôi xé nát tờ kết quả kiểm tra thai kỳ, vừa dịu dàng vừa nghiêm túc nói: “Lục Châu Ngang, chúng ta ly hôn đi.”

Hoán Linh Ta vốn là một y nữ nơi núi rừng, lại từng có ân cứu mạng với Thái tử. Hắn nghênh ta vào Đông cung, hứa cho ta vị trí chính phi, sau đó ta thuận theo lẽ thường mà trở thành Hoàng hậu, sinh hạ trưởng tử, vinh hoa cả đời. Người người đều nói ta nhặt được phú quý từ trên trời rơi xuống. Khi ta trăm tuổi quy tiên, con cháu đau đớn khóc thương, duy chỉ có hắn nhìn về nơi xa, nở một nụ cười nhẹ nhõm. “Uyển muội, đời này ta đã giữ trọn lời hứa, nhưng lại phụ lòng nàng. Chết đi, ta chỉ mong được đồng táng với nàng, cùng hẹn kiếp sau.” Hắn lạnh lùng nhìn thi thể của ta, từng chữ một: “Còn ngươi, ta nguyện đời đời kiếp kiếp không gặp lại, mãi mãi không bao giờ!” Ta bị bí mật an táng tại một ngọn đồi nhỏ cách hoàng lăng trăm mét, vị trí Hoàng hậu lại chôn xuống vong thê của một vị tướng quân. Sống lại một đời, thứ phú quý này, ta không cần nữa.

Tham gia chương trình hẹn hò trực tuyến, tổ chương trình ghép đôi cho tôi với một “Thái tử gia” mặt lạnh như tiền.Tôi tức giận gào lên:“Ai cơ?!“Thái tử gia á?“Tổ chương trình, các người dám thật đấy!”

Trùng Sinh Chi Mệnh Sau khi nhảy xuống thành lâu, ta được tái sinh vào ngày Thái tử bị thương. Thái tử đẩy ta xuống hố nước bẩn, thái độ đầy chán ghét: – Đừng chạm vào Cô, ngươi khiến Cô cảm thấy buồn nôn. Kiếp trước, ta cõng Tiêu Trạch rời khỏi nơi hoang dã, được Hoàng thượng ban hôn, trở thành Thái tử phi. Chỉ không ngờ rằng, ta yêu hắn như sinh mạng, hắn lại căm ghét ta tận xương tủy. Mới ngày thứ ba sau đại hôn, hắn liền nạp trắc phi, cốt muốn làm ta khó chịu. Sau này nước mất nhà tan, hắn bỏ lại ta, đem theo Trắc phi chạy trốn, đến tận lúc đó ta mới hiểu rằng, trái tim hắn không hề có ta, nhưng tất cả đã muộn rồi. Ta đành ôm hận nhảy thành… Sống lại kiếp này… Ta nhìn bản thân Tiêu Trạch bị thương khá nặng, nhưng lại đẩy ta ra, không cho phép ta tới gần. Ta cười lạnh. Vậy ngươi ở cứ chỗ này chờ chết đi.

Sau khi tôi chết, người bạn thanh mai trúc mã của tôi đã tìm một người phụ nữ giống tôi y như đúc, nuôi cô ấy trong căn nhà mà tôi từng sống, và dành cho cô ấy tình yêu tuyệt đối.Bạn nghĩ đây là một câu chuyện về “kẻ thay thế” sao? Không, anh ta bảo muốn dùng cơ thể này để “hồi sinh” tôi.Nhưng tôi chỉ là một nhân vật trong cuốn sách có số phận ngắn ngủi, còn cô ấy mới là nữ chính mà anh ta, kẻ phản diện cuồng si, sắp yêu!

Đi nhầm phòng livestream, tôi tưởng nhầm ảnh đế là streamer phúc lợi.“Cho xem cơ bụng đi.”“Tôi đã tặng anh bao nhiêu siêu xe rồi, sao lại không cho xem cơ bụng?”“Ngại gì chứ? Hôm qua còn nhắn tin riêng gọi tôi là ‘chị’ mà.”Nửa tiếng sau, hashtag #Chị gái cơ bụng duy nhất của showbiz Hoa ngữ# leo thẳng lên top 1 hot search.Ảnh đế tag thẳng tôi bằng tài khoản chính:“Gửi địa chỉ vào tin nhắn riêng rồi, khi nào đến xem đây?”

Tôi Chọn Hạnh Phúc Trong buổi tụ họp bạn bè, Giang Nhiên hỏi tôi đã có bạn trai chưa. Câu hỏi dành cho tôi, nhưng lại cố ý nói cho Tần Mục Xuyên nghe. Bởi vì ai cũng biết, tôi và anh ấy dây dưa suốt mười năm, vẫn chưa xác định quan hệ. Ánh mắt mọi người đồng loạt quét về phía anh ấy. Anh ấy vẻ mặt lười biếng: “Nhìn tôi làm gì? Tôi với Chi Chi chỉ là anh em.” Giang Nhiên suýt nữa bị anh ấy chọc cười: “Con gái thanh xuân chẳng đợi ai đâu, Nam Chi, phải nhanh lên đấy.” Tôi gật đầu tán thành: “Ừ, nên tôi chuẩn bị kết hôn rồi.” Mọi người sửng sốt, tôi mỉm cười giải thích: “Trước đây gia đình giới thiệu, sau một thời gian tìm hiểu cảm thấy khá ổn.” Tần Mục Xuyên, kẻ vốn luôn phóng khoáng, lại trước mặt bao người bóp nát ly rượu trong tay.

Kiếp Này Không Tha Thứ Giang Ứng là chồng tôi. Khi bị bắt cóc, hắn lại chọn cứu cô em gái kế của tôi. Còn tôi, trong vụ nổ, hóa thành tro bụi. Sống lại một đời, tôi đeo cặp sách, đi ngang qua con hẻm nhỏ nơi Giang Ứng bị bắt nạt. Giang Ứng nằm trên đất, thoi thóp hấp hối, lần này, tôi chọn cứu người bên cạnh hắn. Về sau, hắn quỳ xuống trước mặt tôi, đôi mắt đỏ hoe, giọng run rẩy: “Du Du, lẽ ra em nên cứu anh…”

Y Nữ Sở Tương Ba năm sau khi gả cho nam phụ thâm tình, hắn dẫn nữ chính đến trước mặt ta. Hắn đưa cho ta một tờ hưu thư, muốn ta cùng hắn diễn một vở kịch. Hắn nói nam chính đã phụ bạc nữ chính, nhưng vẫn không chịu buông tay, cứ dây dưa mãi. “Nguyệt Dao gả cho ta, hắn mới thực sự tin rằng Nguyệt Dao đã không cần hắn nữa. “Đã diễn thì phải làm cho trọn vẹn, chỉ là uất ức cho nàng, phải đến Sâm Châu ở một thời gian.” Ta hiểu rõ, ký tên vào hưu thư, thu dọn hành lý. Chỉ là lúc sắp rời đi, Tiêu Cẩn An lại gọi ta lại. “A Tương, ta sẽ không phụ nàng, chuyện này xong, ta sẽ lập tức đi đón nàng về!” Ta mỉm cười gật đầu. Hôm ấy trời mưa to, gió lớn, có lẽ Tiêu Cẩn An không nghe được câu trả lời của ta. Ta nói: “Không cần đón ta.” Bởi vì ta sẽ không đến Sâm Châu chờ hắn. Cũng sẽ không quay về nữa.

Viên Viên Chuyển nhà tôi nhặt được một chiếc máy nghe nhạc cầm tay. Nó giống hệt chiếc máy nghe nhạc tôi đã tặng cho học bá Lục Từ bảy năm trước. Rất nhanh sau đó, trên nhóm chat của cư dân có thông báo: “Ai nhặt được một chiếc máy nghe nhạc cũ, làm ơn liên hệ để trả lại, tiền thưởng mười vạn tệ.” Mười vạn tệ cho một chiếc máy nghe nhạc cũ kỹ? Người này chắc chắn rất coi trọng chiếc máy này. Tôi nhìn địa chỉ người đăng tin, ngạc nhiên nhận ra đó chính là căn hộ đối diện nhà mình. Tôi không nhắn lại trên nhóm chat, chỉ mang thẳng sang gõ cửa. Và người mở cửa chính là học bá Lục Từ – người mà đã biến mất không dấu vết suốt bảy năm qua. Tại sao anh ta vẫn giữ chiếc máy nghe nhạc này? Chưa kịp hỏi, Lục Từ đã lạnh lùng giải thích, giọng điệu thản nhiên như thể không muốn tôi hiểu lầm: “Con chó nhà tôi rất thích nghe nhạc.” Ồ… ra là vậy à. Sau hôm đó, tôi nghe nói Lục Từ đã mua một con chó trong đêm.

Tôi là chú chim hoàng yến ngoan ngoãn nhất bên cạnh Chu Thế Quân, người nổi tiếng trong giới Bắc Kinh.Cho đến khi anh ta gặp rắc rối trong việc kinh doanh và tiện tay đem tôi tặng cho người khác.Khi bị kéo lên xe, tôi vùng vẫy thoát khỏi người đang giữ mình, khóc lóc chạy lại cầu xin anh ta.Nhưng anh ta chỉ lạnh lùng gỡ tay tôi ra: “Biết vì sao anh chưa từng chạm vào em không, Ương Ương?”Cuối cùng, tôi cũng hiểu ra, sự quan tâm và tôn trọng mà tôi từng nghĩ có được, chẳng qua chỉ để tôi có giá trị cao hơn vào lúc cần bán đi.Sau này, người đàn ông bao nuôi tôi bị hãm hại đến trọng thương cận kề cái chết.Chu Thế Quân đã đích thân đến đón tôi về: “Ương Ương, anh đến đón em về nhà đây.”Tôi mỉm cười giơ tay lên, để anh nhìn chiếc nhẫn cưới trên ngón tay áp út, rồi cúi đầu nhẹ nhàng hôn người tôi yêu.“Anh Chu, anh thấy không, tôi đã kết hôn rồi.”

Bị thanh mai trúc mã đẩy vào giường của ông chú tàn tật, tôi vừa định nhảy cửa sổ bỏ trốn.Đột nhiên, trước mắt xuất hiện một loạt bình luận chạy ngang.【Cảnh báo phía trước! Nữ phụ ác độc gãy chân, nữ chính lên thay thế mở khóa chế độ cưng chiều!】【Ông chú này tuy cổ hủ, nhưng lại rất hào phóng! Mỗi tháng cho vợ 5 triệu tệ tiền tiêu vặt đấy!】【Còn có cả phân đoạn đầu với xe lăn nữa chứ! Nữ chính tự ngồi lên rồi tự di chuyển, xem mà mặt đỏ bừng luôn. Sau này khi anh ấy chữa khỏi chân thì còn dữ dội hơn. Đây chính là kiểu kết hôn trước, yêu sau đầy sảng khoái!】Năm triệu tệ!Tôi lặng lẽ rút chân khỏi bệ cửa sổ.Tiền thì không quan trọng lắm… Quan trọng là tôi thích tự mình động…

Từng Bước Chìm Đắm Hạ Du Bạch là anh trai trên danh nghĩa của tôi. Anh nhập học sau tôi, nhưng lại được tuyển thẳng vào lớp thiếu niên của đại học A vì đạt điểm tuyệt đối tất cả các môn. Sau khi tốt nghiệp, anh dùng thủ đoạn quyết đoán để tiếp quản công ty, một mình vực dậy giá trị thị trường của doanh nghiệp tăng gấp đôi. Vì vậy, từ nhỏ đến lớn, anh vẫn luôn vượt trội hơn tôi, còn tôi thì luôn bị anh ấy quản thúc. Tôi chán ghét cái vẻ tự phụ trầm ổn của anh đến tận xương tủy. Thế là vào một đêm mưa, tôi đã bỏ thuốc anh, muốn xem người này xấu mặt. Ai ngờ khi định rời đi, tôi lại không thể nào mở được cửa phòng. Người đàn ông từ phía sau nắm chặt lấy eo tôi. Đằng sau cặp kính nửa gọng là nụ cười tràn đầy tự tin và thong thả của anh. “Khóc gì chứ? Chỉ là phản ứng sinh lý bình thường thôi mà.” “Hay là nói em lại không chịu học hành đàng hoàng trong giờ sinh học?” “Xem ra, anh cần phải dạy kèm cho em một chút rồi.”

Kẹo Sữa Bạch Thố Tôi nằm trên bàn mổ, bác sĩ chính lại là bạn trai cũ của tôi. Anh nhìn xuống chỗ đó của tôi, rồi tức quá mà bật cười: “Em xăm cái quỷ gì ở đây vậy?”

Bạn Trai Thích Vay Tiền Tôi Bạn trai rất thích mượn tiền tôi. Thường thì mượn vài trăm, vài nghìn, thỉnh thoảng mượn đến cả chục nghìn. Tôi ngại không nỡ từ chối. Không chỉ anh thích mượn, mà chị gái anh cũng vậy. Tôi rất phiền lòng, nhưng họ lúc nào cũng tỏ thái độ dễ chịu, lại trả tiền rất đúng hạn. Thế nhưng sau một thời gian, bạn trai và chị gái anh ta bắt đầu trả tiền trễ thường xuyên. Tôi nhắc thì họ sẽ cười cười bảo: “Ôi trời, quên mất tiêu, xin lỗi nhé!” Rồi sau đó cũng sẽ trả. Nhưng những khoản tôi không nhắc thì họ cứ thế mà quên luôn. Mấy khoản nhỏ nhỏ, nếu đòi thì sợ mất lòng, không đòi thì cộng dồn lại cũng không phải ít. Tôi thực sự rất khổ tâm. Sau đó, bạn trai nói: “Thanh Thanh à, chị anh muốn mua nhà, có thể mượn 200 ngàn không?”

Chồng Tôi Cứ Thích Giả Là Hải Vương Sau khi gia đình phá sản, tôi được gả cho một tay chơi khét tiếng trong giới, một “Hải vương*” chính hiệu. Ngày đầu tiên kết hôn, anh ta vứt cho tôi một chiếc thẻ ngân hàng, lạnh nhạt nói rằng thứ duy nhất anh ta có thể cho tôi là tiền. Không chỉ vậy, anh còn tỏ vẻ cực kỳ chán ghét tôi, thà tự mình làm hết việc nhà cũng không muốn tôi đụng vào bất cứ thứ gì trong biệt thự. Ba năm trôi qua như thế, tôi bắt đầu muốn ly hôn. Nhưng khi cầm theo đơn ly hôn bước đến cửa thư phòng, tôi lại nghe thấy tiếng nức nở nghẹn ngào của anh: “Ba năm rồi, tôi hầu hạ cô ấy suốt ba năm! Mỗi tháng đưa cô ấy một ngàn vạn (~35 tỷ), ngày nào cũng nấu ăn cho cô ấy, vậy mà vẫn không thể khiến cô ấy cảm động.” Tiếng người anh em thân thiết của anh vang lên đầy tức giận: “Tao đã bảo mày đừng làm màu rồi, một người đàn ông đã có vợ lại còn xây dựng hình tượng ‘Hải vương’ để làm gì chứ?” * “Hải vương” là cách gọi mỉa mai một người đàn ông bắt cá nhiều tay, quen nhiều người cùng lúc, ai cũng tỏ ra thâm tình, nhưng không ai là thật lòng. Nói ngắn gọn: tra nam chuyên gieo thính cấp cao.