Ngôn Tình

Cẩm Nang Công Lược Em Trai Chiếm Hữu Quá Mức

Cẩm Nang Công Lược Em Trai Chiếm Hữu Quá Mức Năm ngỗ ngược nhất, tôi ngủ với em trai mắc chứng chiếm hữu cao rồi bỏ trốn ngay trong đêm. Ở nước ngoài, tôi sống rất tốt. Cho đến khi mẹ tôi giả bệnh lừa tôi về nước. Cậu thiếu niên từng si mê ngày nào giờ đây lại lạnh nhạt, ngoan ngoãn gọi tôi: “Chị.” Sau đó… “Nhanh chóng mất cảnh giác như vậy.” Cậu nhếch môi cười khẽ, ánh mắt tối sầm lại: “Hay là, chị đã chuẩn bị tinh thần để bị tôi chơi chết rồi?” “Chị.”

Thư Nhã

Thư Nhã Từ nhỏ, tôi đã được chọn làm con dâu tương lai của nhà họ Bùi. Năm 20 tuổi, tôi gả cho Bùi Túc, một người mắc chứng tự kỷ. Năm năm hôn nhân, Bùi Túc vẫn luôn chán ghét tôi. Không chấp nhận bị tôi chạm vào, càng đừng nói đến chuyện chung giường. Sau đó, anh ấy gặp một cô gái. Trước mặt cô ta, anh thu lại hết thảy sự cáu kỉnh, vụng về mà ngoan ngoãn. Anh viết nhạc tặng cô, cũng chuẩn bị quà cho cô. Ngay cả thư phòng, nơi anh cấm tôi bước vào cũng mở cửa đón cô ấy một cách không giữ lại gì. Tôi biết… Bùi Túc đã có người mình thích. Mà tôi cũng chẳng muốn tiếp tục chăm sóc anh nữa. Vì vậy, tôi tìm đến lão gia nhà họ Bùi, nói rõ: Tôi muốn ly hôn.

Yêu Thử

Yêu Thử Nhẫn cưới của chồng tôi bị tình nhân bé nhỏ của anh ta ném thẳng vào bồn cầu. Anh ta thản nhiên giải thích: “Lên giường quên tháo ra, cô nhóc ấy nóng tính quá.” “Em nhìn lại anh đi, anh đã thành ra thế này rồi, em không định chấp nhặt một cái nhẫn nhỏ chứ?” Thậm chí còn khuyên tôi cũng nên ra ngoài “nếm thử của lạ” xem sao. Tôi thở phào nhẹ nhõm. Bởi vì chiếc nhẫn cưới của tôi… cũng đang nằm trên giường của một cậu trai trẻ. Lấy anh mà suy ra, chắc anh cũng sẽ không tính toán với tôi đâu nhỉ? Vậy mà tôi không ngờ, anh lại đỏ mắt chất vấn: “Thử thì được. Nhưng sao em lại nghiêm túc chứ?”

Thu Hoa

Thu Hoa Ta tìm một thị vệ tuấn mỹ làm hộ vệ. Ban đầu vốn định kéo hắn về làm phu quân, nhưng đáng tiếc, hắn lại là một thái giám, chẳng thể hành sự. Về sau, ta thấy chán, liền muốn đổi người khác. Đúng lúc nghe đồn rằng vị chưởng ấn quyền khuynh triều dã kia, dung mạo còn diễm lệ hơn cả nữ tử tuyệt sắc trong cung. Ta không nhịn được, lén đi nhìn thử. Không ngờ lại bắt gặp hắn đang tắm rửa. Còn chưa kịp chạy, ta đã bị người nọ kéo thẳng vào lòng, ngồi vững trên đùi hắn. Khoảnh khắc tiếp theo, khi nhìn rõ khuôn mặt hắn, ta liền sững sờ: “Ngươi không phải… hộ vệ Bùi Ngọc sao? Sao lại ở trong phòng của chưởng ấn?” Giây tiếp theo, mặt ta càng đỏ hơn, ngập ngừng lắp bắp: “Ngươi… hóa ra là giả?” Ý thức được điều này, tai ta nóng lên, vội xoay người bỏ chạy. Người kia bật cười khẽ, ngón tay chậm rãi vuốt ve chiếc ban chỉ bằng phỉ thúy trên ngón cái. Hắn không vội, cũng không gấp, cứ thế thong thả bước đến gần: “Cửa đã khóa rồi, chạy cái gì?” “Chẳng phải trước đó quận chúa luôn muốn thử xem ta có được hay không sao?”

Trò Chơi Tru Tâm

Trò Chơi Tru Tâm Khi đang cùng vị hôn phu đi chọn nhẫn kim cương, tôi tình cờ lướt qua một bài viết đang rất hot trên mạng: [Cô bạn thân sắp dùng hôn nhân để thay đổi giai cấp, tôi thật sự rất ghen tị, phải làm sao đây?] Phần lớn bình luận đều là an ủi tác giả của bài viết. Chỉ có một bình luận nói: [Vậy thì tìm cách phá hỏng, cướp lấy cơ hội.] Ngay dưới, một dòng chữ nhỏ hiện lên, tác giả đã thích bình luận này. Lông mày tôi khẽ nhíu lại. Ngay sau đó, điện thoại của Chu Diễn ở ngay bên cạnh nhận được hai tin nhắn WeChat: “Anh Chu, tôi đã suy nghĩ rất lâu, nhưng vẫn không thể trơ mắt nhìn anh bị lừa dối.” “Giang Phồn khi đi du học ở nước ngoài đã mang thai trước khi kết hôn và sinh con cho người đàn ông khác. Anh có biết chuyện này không?”

Hạc Tâm Viên Mãn

Hạc Tâm Viên Mãn Sau bữa tiệc mừng thắng trận, thuộc hạ đề nghị đưa ta đi hưởng lạc nhân gian. Tỉnh dậy sau một đêm say xỉn, nam kỹ mà ta hẹn không thấy đâu, thay vào đó là Thượng thư Thương Hạc Vũ, toàn thân đầy những vết tích mờ ám, đang nằm trong lòng ta. Khi tỉnh dậy, vẻ mặt hắn lạnh lùng đến đáng sợ, “Kết hôn hoặc chết, tướng quân chọn một đi.”

Cứu Rỗi Lẫn Nhau

Cứu Rỗi Lẫn Nhau Tôi cứu được người giàu nhất đang đột phát bệnh tim, ông hứa sẽ đáp ứng một nguyện vọng của tôi. Mọi người đều nghĩ tôi sẽ nói muốn con trai của nhà giàu nhất cưới tôi. Dù sao thì tôi cũng thích anh ta bảy năm rồi. Tôi do dự hồi lâu: “Có thể cho tôi ít cổ phần không? Tôi muốn lấy tiền chia hoa hồng đi tìm người mẫu nam.” Tất cả mọi người đều ngây người. Thấy bọn họ như vậy, tôi tưởng họ không đồng ý, vội vàng đổi giọng: “Nếu không thì ông cho tôi mượn con nuôi chơi, à không, mượn yêu đương hai tháng, sau đó sẽ trả lại ông.” Hiện trường vẫn im lặng như tờ. Một lúc lâu sau, con nuôi lên tiếng: “Tìm người mẫu nam thì trả tiền, tìm tôi liền chơi miễn phí ?”

Viên Mãn Vị Ương

Viên Mãn Vị Ương Ta xuyên thành nữ phụ trong truyện đam mỹ ngược tâm. Ban ngày, Nhiếp chính vương tung hoành nơi triều đình; ban đêm, tung hoành trong tẩm cung của tiểu hoàng đế. Mà ta, là Trưởng công chúa. Ta bỏ thuốc tiểu hoàng đế, trói y trên giường, khuyên nhủ y thuận theo. “Đệ à, Nhiếp chính vương đẹp trai đến vậy, đệ cũng đâu thiệt thòi gì, đúng không? Hắn ra sức, đệ hưởng phúc, chuyện tốt như thế biết tìm ở đâu nữa?” Kết quả, tiểu hoàng đế rưng rưng nước mắt kéo tay ta: “Tỷ tỷ, lúc này đừng nhắc đến người khác nữa, được không?” Nhiếp chính vương cười lạnh: “Ta ra sức, hắn hưởng phúc?”

Kế Thừa Ánh Sáng

Kế Thừa Ánh Sáng Thiếu gia nhà quyền quý trong giới Kinh thành ghét nhất là loại con gái ham tiền. Đáng tiếc, tôi chính là kiểu người như vậy. Biết được tin này, tôi hỏi Tạ Dận: “Nếu có người tiếp cận anh vì tiền thì sao?” Anh hờ hững trả lời: “Giết.” Tôi: ? Không phải chứ, sao anh vẫn còn là kiểu người tuân thủ pháp luật vậy? Thế thì không ổn rồi, tôi ham tiền đấy. Tôi thu dọn đồ đạc quý giá, nửa đêm chuồn đi. 【Không dây dưa với anh nữa, tôi đi đây, chúc anh sớm tìm được người không ham tiền của anh】 Ba ngày sau, khi tôi đang trả giá ở tiệm thu mua hàng hiệu, bỗng một chiếc thẻ đen đặt trước mặt tôi. Khóe mắt người đàn ông đỏ hoe: “Bé cưng, toàn bộ tiền của anh đều là của em, quấn lấy anh cả đời được không?”

BẠN TRAI MÍT ƯỚT

Sau khi quen với anh bạn học bá số 188, tôi phát hiện ra một bí mật động trời.Bề ngoài thì lạnh lùng, bá đạo, ngầu lòi, bên trong lại là một anh chàng mít ướt đích thực.Không cho nắm tay thì khóc, không cho hôn cũng khóc, nước mắt rơi ào ào như thể không mất tiền. Làm như tôi ép anh ấy yêu tôi vậy.Ừ thì, tôi có ép thật.

Sống Lại Đến Bên Anh

Sống Lại Đến Bên Anh Thời điểm tôi khốn cùng nhất, Hạ Vấn Tân đã cưới tôi. Tất cả mọi người đều nói, anh cưới tôi chỉ vì giận dỗi với em gái tôi. Nhưng sau khi anh qua đời vì tai nạn xe cộ, anh lại để lại toàn bộ di sản cho tôi. Cùng với một chiếc máy ghi âm. Nhẹ nhàng mở ra, là giọng nói khàn khàn trầm thấp của anh — Anh nói: “Tống Đường Âm, em có thể thích anh một chút được không?” Nhiều năm sau, cuối cùng tôi cũng nhìn thấu được tình yêu mãnh liệt và vĩ đại của anh ẩn dưới lớp băng giá. Lần nữa mở mắt ra, tôi đã trùng sinh. Mẹ nuôi đang nắm tay tôi nói: “A Âm, con đi thay em gái con ngồi tù có được không?”

Gặp Dịp Thì Chơi

Gặp Dịp Thì Chơi Ở Bắc Kinh ai ai cũng biết tôi là tình nhân nghe lời hiểu chuyện nhất của Phó Tư Diên. Cùng hắn trải qua 6 năm, tất cả mọi người đều nói cuối cùng tôi cũng đến lúc phải chuyển lên chính thức. Phó Tư Diên lại đính hôn với người khác. Có người hỏi hắn: “Thẩm Lâm Hi theo anh nhiều năm như vậy, cứ như vậy mà kết thúc sao?” Hắn cười lạnh nhạt: “Gặp dịp thì chơi mà thôi, không đáng nhắc đến.” Nhưng sau đó lại là hắn buông xuống sự rụt rè cùng kiêu ngạo, lôi kéo tôi bằng nhiều tiếng cầu xin: “Lần này chúng ta ở cùng một chỗ, được không?” Tôi chỉ mỉm cười, tách từng ngón tay hắn ra: “Phó Tư Diên, không được.”

Vẫn Luôn Yêu Anh

Vẫn Luôn Yêu Anh Sau khi trở thành chim hoàng yến của lão đại Thượng Hải – Trì Dã, tôi luôn thận trọng từng ly từng tí, ngoan ngoãn và biết điều. Thế nhưng gần đây, tôi liên tiếp phạm phải hai sai lầm nghiêm trọng. Sai lầm thứ nhất, tôi làm mất con chó của anh ấy – là món quà do thanh mai trúc mã tặng. Sai lầm thứ hai, tôi đánh cho thanh mai trúc mã của anh một trận tơi bời. Tôi hoảng loạn, chủ động đề nghị chia tay, trong đêm gom hết tiền bỏ trốn. Một năm sau, không có chuyện gì xảy ra. Tôi tự cho là cơn nguy hiểm đã qua, nên dũng cảm lên sóng livestream kết nối với trai đẹp. Một giây trước, tôi còn buông lời trêu ghẹo, bảo người ta vén áo khoe cơ bụng. Một giây sau, cánh cửa phòng bị người ta mạnh bạo phá tung. Trì Dã đứng đó, khóe môi khẽ nhếch cười: “Nhìn qua màn hình thì có gì vui? Ngoài đời vừa được nhìn, lại còn được sờ. Đúng không?”

RẤT MUỐN NUÔI EM

Năm hai đại học, tôi đã cứu một nam người mẫu đẹp trai với chất giọng trầm ấm.Anh ấy bị khách hất rượu vào người.Môi đỏ, răng trắng, tóc ướt, gương mặt sắc nét, vẻ đẹp mong manh đạt đến cực hạn.Sau này, gia đình tôi phá sản, cậu người mẫu nhỏ đó đã thề thốt sẽ nuôi tôi.Để không khiến cuộc đời anh ấy thêm tan vỡ, tôi cắn răng chia tay.Mãi đến khi gặp lại nhau trong hộp đêm.Tôi là nhân viên phục vụ.Mọi người xung quanh kính cẩn gọi anh ấy: “Anh Sở.”Lúc đó tôi mới biết, cậu người mẫu nhỏ tôi từng nuôi suốt nửa năm.Thực ra lại là cậu chủ nhà họ Sở – kẻ máu lạnh, tàn nhẫn nhất trong giới hắc bạch lưỡng đạo của Giang Thành –Sở Lệ.

Dấu Chân Trên Cát

Sau khi kỳ thi đại học kết thúc, tôi đã chia tay Lục Thời Diệc. “Chỉ vì anh giúp cô ấy ước tính điểm mà không giúp em?” Anh cười. “Đúng vậy.” “Được thôi.” Anh mỉm cười: “Đừng hối hận.” Năm tuổi quen nhau, thanh mai trúc mã, cả thanh xuân, anh ta tin chắc tôi không thể rời xa anh ta. Nhưng anh ta không biết rằng, việc ước tính điểm chỉ là cái cớ. Tôi tự ước tính điểm rồi, trường cũng đã chọn xong, là nơi xa anh ta nhất. Lần này, tôi thực sự muốn rời xa anh ta. Từ nay về sau, trời nam biển bắc, mỗi người một phương.

Tựa Ánh Sao Trời

Tựa Ánh Sao Trời Thiếu gia Alpha kỳ phát tình yếu ớt lại bám dính người. Cậu chăm chú nhìn chằm chằm vào gáy tôi, đôi mắt đỏ lên, giọng run rẩy: “Chị ơi, em muốn đánh dấu chị.” Nhưng tôi chỉ là một Beta. Không có tuyến thể, cũng chẳng thể ngửi được lượng pheromone khổng lồ đang không ngừng tỏa ra lúc này. Tôi giả vờ đồng ý: “Vậy thì nhẹ thôi nhé, không được làm loạn đâu.” Sau khi giúp thiếu gia chữa xong chứng rối loạn pheromone, tôi cầm số tiền hàng chục triệu mẹ cậu ấy đưa, rời khỏi thế giới của cậu mãi mãi. Nhưng nhiều năm sau, tôi lại bị cậu ấy bắt được. Trong căn phòng chật hẹp và tối tăm, cậu tháo bỏ miếng ngăn cắn, hôn lên từng tấc da thịt trên người tôi: “Bảo bối, giờ trên người chị toàn mùi của tôi rồi, còn muốn chạy nữa sao?”

THẦM YÊU CHÚ NHỎ

Sau khi có một đêm tình với người chú lạnh lùng, tôi chuẩn bị trốn đi ngay trong đêm thì chợt nhìn thấy một loạt bình luận trên màn hình:【Nữ phụ mạnh mẽ ép nam chính xong còn định mang theo con bỏ trốn, nhưng đợi cô 5 năm sau quay về nước thì nam chính đã là của nữ chính rồi.】【Đúng vậy, nữ phụ độc ác sinh ra một tiểu phản diện, rồi dẫn nó về nước. Nhưng lúc đó nam nữ chính đã thành đôi từ lâu.】Tôi sờ bụng mình, không thể tin nổi.【Nữ phụ sao vẫn chưa trốn, chẳng lẽ cô ấy biết nam chính cũng thích mình mà chỉ ngại không nói ra?】Tôi vén chăn lên rồi nằm trở lại.Trốn cái gì mà trốn, con này sao tôi có thể nuôi một mình được chứ.

ĐẠI CA HỌC ĐƯỜNG

Năm mười tám tuổi, tôi nhặt được một tên “đại ca”, tên này có máu mặt có tiếng trong trường, không ai muốn gần anh ấy cả.Tôi đã cố gắng rất lâu nhưng vẫn không thể làm cho trái tim anh ấy ấm lên. Sau đó, cô bạn thanh mai trúc mã của anh ấy xuất hiện.Lúc đó tôi mới nhận ra, anh ấy thật sự cũng có một mặt dịu dàng như vậu, chỉ là không phải dành cho tôi.Ngày tôi quyết định buông tay anh, tôi đã nói dối rằng mình chỉ đi một lát rồi sẽ quay lại ngay.Thế nhưng tôi không bao giờ quay lại nữa.Bảy năm sau, chúng tôi gặp lại nhau tại phim trường. Anh ấy giờ đây đã trở thành Ảnh đế, bắt lấy tôi mà chất vấn:“Đi một lát rồi quay lại?”“Em rốt cuộc đã đi đâu vậy?!”

Dự Báo Yêu Đương

Dự Báo Yêu Đương Sau khi nhà tôi phá sản, ba tôi đã bán tôi cho thái tử gia của giới hào môn Bắc Kinh. Kết hôn bí mật nửa năm, tên anh ta cùng nữ minh tinh nổi tiếng treo lơ lửng trên hot search. Tôi âm thầm thở phào nhẹ nhõm, lập tức đưa đơn ly hôn. Quay đầu vuốt ve khuôn mặt của nam người mẫu, nhẹ giọng nói: “Nỗi đau của anh, tôi cũng xót, tôi muốn giúp anh giải quyết.” Không ngờ tối hôm đó, người đàn ông xưa nay luôn lạnh lùng cấm dục lại tức giận kéo tôi về nhà. Sau một trận điên cuồng, anh nâng mặt tôi lên, ấm ức rơi nước mắt: “Bà xã Thẩm, anh cũng đau, em cũng thương anh một chút đi.”

Lấy Thân Báo Đáp

Lấy Thân Báo Đáp Năm thứ ba yêu đương vụng trộm với Chu Gia Thuật, anh ta đột nhiên tuyên bố kết hôn. Thế nhưng cô dâu của anh ta lại không phải là tôi. Có người biết chuyện nên bất bình thay cho tôi, Chu Gia Thuật lại cười lạnh nhạt: “Nếu cậu thấy đau lòng, vậy thì cậu cưới cô nàng sa cơ lỡ vận đó đi?” Sau đó, ông nội tôi bệnh nặng, công ty gia đình gặp nguy cơ, tôi buộc phải công khai chuyện mang thai để kế thừa gia nghiệp. “Xin hỏi cô Hứa, đứa bé đó có phải là con của ngài Chu không ạ?” Tôi đối diện với phóng viên rồi mỉm cười lịch sự: “Đứa bé này không liên quan gì đến ngài Chu cả.” Nghe nói, hôm đó khi Chu Gia Thuật nhìn thấy tôi bụng bầu vượt mặt trên TV đã tức giận đến mức đập phá hết đồ đạc trong nhà. Sau này, có người chụp được cảnh vị tổ tông thần bí, kín tiếng nhất trong giới thượng lưu ở Bắc Kinh, đang khẽ dỗ dành một người phụ nữ ở giữa con phố tấp nập người qua kẻ lại. “Nhan Nhan, con cũng sắp một tuổi rồi, sắp biết gọi ba rồi, em vẫn không cho anh một danh phận sao?”