Ngôn Tình

Bạch Nguyệt Quang Năm 65 Tuổi Đổ Bệnh

Bạch Nguyệt Quang Năm 65 Tuổi Đổ Bệnh Năm 65 tuổi, Tần Chiết An đón mối tình đầu Bạch Nguyệt Quang của ông ấy về nhà, bởi vì bà ấy mắc bệnh Alzheimer. Bà quên hết tất cả, chỉ còn nhớ mình từng yêu Tần Chiết An. Và rồi, bà ấy trở thành công chúa nhỏ trong ngôi nhà này. Còn tôi. Chăm sóc Tần Chiết An. Chăm sóc con trai, chăm sóc cháu nội. Và chăm sóc luôn cả mối tình đầu mắc bệnh của chồng. Cho đến khi tôi làm đổ một nồi súp bò. Tôi ly hôn.

Cả Đời Chỉ Yêu Một Người

Cả Đời Chỉ Yêu Một Người Tôi yêu Lục Cảnh Thừa – Thái tử gia giới nhà giàu Bắc Kinh, chỉ là thân phận giữa chúng tôi quá khác biệt. Ai ai cũng nói chúng tôi rồi sẽ không có kết cục tốt, vậy mà Lục Cảnh Thừa lại dám chống lại cả gia tộc, từ bỏ tất cả chỉ để làm một đám cưới linh đình rước tôi về nhà. Thế rồi, đến năm thứ 2 sau khi kết hôn, có tin tức từ nước ngoài truyền về, mối tình đầu của anh ta ly hôn. Ngay hôm sau, một bản thỏa thuận ly hôn cũng đặt trên bàn tôi.

A Oánh

A Oánh Ngày Thái tử tới phủ hạ sính, lại đem tên trên canh thiếp đổi thành biểu tỷ. Ta vừa định làm ầm lên, thì trước mắt bỗng hiện ra mấy dòng chữ lơ lửng giữa không trung. 【Tới rồi tới rồi, nữ phụ độc ác lại sắp kể ơn cứu mạng năm xưa, thi ân cầu báo. Dù có được nạp làm trắc phi thì thế nào? Trong lòng nam chủ chỉ có muội bảo mà thôi.】 【Nữ phụ độc ác còn muốn Hầu gia đứng ra làm chủ cho mình, cười chết mất. Muội bảo mới là thiên kim chân chính của Hầu phủ, nàng ta tưởng vì sao Thái tử lại dễ dàng đổi người như vậy?】 Ta ngơ ngác nhìn những dòng chữ ấy, chưa kịp hoàn hồn thì Trần Diệp đã chau mày nói: “Tuyết Vi tâm địa thiện lương, đã đồng ý rằng ngày đại hôn sẽ cho nàng nhập phủ làm trắc phi. Hôm nay là ngày ta và Tuyết Vi đính hôn, nàng chớ nên làm loạn.” Đến ngày Trần Diệp đại hôn, ta lại bị hoàng hậu ban hôn cho tiểu Hầu gia. Trần Diệp lúc ấy thất lễ, cất tiếng gọi ta: “A Ảnh, chúng ta từ nhỏ lớn lên cùng nhau, nàng sao có thể gả cho người khác?”

Chó Dữ Và Thư Tình

Chó Dữ Và Thư Tình Năm mười tám tuổi, tôi vô tình nhặt được một tên côn đồ bị mọi người ruồng bỏ. Tôi cố gắng rất lâu, nhưng vẫn không thể cảm hóa được anh. Sau đó, bạn thuở nhỏ của anh xuất hiện. Lúc đó tôi mới biết, anh thực ra còn có một mặt dịu dàng đến như thế, chỉ là không phải dành cho tôi. Ngày chia tay, tôi đã nói dối, bảo rằng mình đi một lát rồi quay lại. Nhưng rồi tôi không bao giờ trở lại nữa. Bảy năm sau, chúng tôi gặp lại nhau trên phim trường, anh giờ đã trở thành một nam diễn viên nổi tiếng và giữ tôi lại: “Đi một lát rồi quay lại à?” “Rốt cuộc em đã đi đâu vậy?!”

Buông Bỏ Để Hạnh Phúc

Buông Bỏ Để Hạnh Phúc Khi Tề Việt lần thứ 19 đưa cho tôi phí chia tay, tôi đã gật đầu đồng ý. Cô gái mà anh ta nâng niu trong lòng đang làm ầm lên đòi danh phận, không thể chờ được nữa. Tôi cũng không thể chờ thêm được. Tôi mang thai, đứa bé không phải của anh ta.

Nhật Ký Tình Yêu

Nhật Ký Tình Yêu Khi tôi đến nha khoa để làm điều trị tủy răng, cậu bạn trai cũ chỉ biết chơi game của tôi lại gọi điện tới. Tôi lỡ tay ấn nhầm nút nghe máy. Đúng lúc bác sĩ đang rút dây thần kinh răng, giọng anh ấy dịu dàng nói: “Lúc rút sẽ rất đau, em cố chịu một chút.” Tôi đau đến nỗi phát ra tiếng rên rỉ khe khẽ. Đầu dây bên kia, giọng của Quý Nhiên run run: “Em đang làm gì vậy?” Tôi sực tỉnh, lập tức cúp máy. Tối về nhà, tôi mới thấy hot search trong ngày. #PUBG Tuyển thủ thần cấp Quý Nhiên thất bại trong giải đấu, khóc nức nở sau cánh gà. Trong video, có thể nghe loáng thoáng tiếng khóc đứt quãng của Quý Nhiên. “Rõ ràng kỹ thuật của tôi tốt hơn cậu ta…”

Em Sai, Nhưng Lần Sau Em Sẽ Sai Tiếp

Em Sai, Nhưng Lần Sau Em Sẽ Sai Tiếp Sếp gửi một thông báo công việc trong group chat công ty. Giữa hàng loạt tin nhắn “Đã nhận” từ mọi người, tôi lỡ tay gửi một câu: “Xoá đi”. Ngay giây tiếp theo, hệ thống hiện thông báo: “Mục Trần đã thu hồi một tin nhắn.” Mọi người cho tui hỏi cái, tui có nên viết đơn nghỉ việc trong đêm luôn không?

Cơn Mưa Ngang Qua

Cơn Mưa Ngang Qua Năm lớp 12, tôi chuyển trường. Không ngờ sau khi tôi đi, đám bạn học lại đồn ầm lên rằng tôi mất vì ung thư máu. Sau khi tôi rời đi, cậu nam sinh ngồi cuối lớp — người luôn tỏ ra bất cần đời — bỗng chốc trở nên trầm lặng. Cậu ta thay đổi hoàn toàn, bỏ lại vẻ lười nhác thường ngày, liều mạng học hành, cuối cùng thi đỗ vào nhạc viện danh tiếng nhất cả nước. Chín năm sau, cậu ấy đã thành công, nổi tiếng khắp nơi, là ngôi sao hạng A mà ai cũng biết mặt đặt tên. Trong một chương trình livestream, khi được hỏi về chuyện tình cảm, ánh mắt cậu ấy trở nên ảm đạm. “Cô ấy… không còn nữa rồi.” “Nếu biết trước, tôi đã không chúc cô ấy mãi mãi mười tám tuổi.” Tôi đang đeo khẩu trang, vác máy quay lia qua hình nền điện thoại của cậu ấy thì bỗng sững người. Ơ? Đó… là tôi à?

Kẻ Thù Không Đội Trời Chung Là Chim Hoàng Yến Của Tôi

Kẻ Thù Không Đội Trời Chung Là Chim Hoàng Yến Của Tôi Kẻ thù không đội trời chung sau khi phá sản… trở thành chim hoàng yến của tôi.Ngày nào cũng bị tôi sờ, bị tôi ngủ.Tức đến đỏ cả mặt, nhưng vẫn phải nhẫn nhục chịu đựng.Cho đến một ngày, tôi vô tình nghe được hắn cáu kỉnh gọi điện thoại với ai đó:“Không phá sản thì sao? Ai dám hó hé gì trước mặt cô ấy, cứ chờ mà tiêu đời đi!”

Trâm Hoa

Trâm Hoa Trọng sinh rồi, ta vẫn lựa chọn ném hoa cầu cho Tạ Tương. Ta vốn tưởng rằng hắn sẽ giống kiếp trước, vững vàng đón lấy. Nhưng đúng vào khoảnh khắc hoa cầu bay lên, hắn lại khẽ nghiêng người, né tránh. Quả cầu hoa cắm đỗ quyên rơi tõm vào hồ nước, gợn lên từng vòng sóng lăn tăn. Cũng chính lúc ấy, ta rốt cuộc đã hiểu ra. Thì ra… hắn cũng trọng sinh rồi. Kiếp này, hắn không còn muốn cưới ta nữa.

Hái Trái Lê Đường

Hái Trái Lê Đường Thuở nhỏ vì cứu hoàng thái tôn, ta ngã xuống nước rồi trở nên ngốc nghếch. Thái tử phi trong lòng áy náy, liền định thân để bồi thường. Từ đó, ta trở thành cái đuôi nhỏ sau lưng Triệu Cảnh Xuyên, bám theo suốt bảy năm. Thế nhưng hắn lại ghét ta dây dưa, ghét ta ngu muội, luôn tìm cách bỏ ta lại phía sau thật xa. Đợi đến khi ta tròn mười sáu, việc đầu tiên hắn làm là thỉnh chỉ đi tuần du phương Nam. “Quốc gia đại sự là trọng, nhi thần nên sớm rèn luyện.” “Thẩm Đường Lê? Không cần báo cho nàng, để nàng phơi vài tháng cho gió thổi bớt nước trong đầu đi.” Ta vô tình nghe được một câu ấy, trên đường trở về liền hớn hở hỏi tổ mẫu: “Chỗ nào gió lớn nhất ạ?” “Tất nhiên là Tái Bắc rồi.” Hôm sau, thu dọn xong túi vải thêu hoa nhỏ, ta liền ngồi lên xe ngựa đi Tái Bắc, trong lòng vui như mở hội. Trước kia Triệu Cảnh Xuyên luôn nói Tiểu Đường đầu óc vào nước, dù có ăn tiên đan cũng không cứu nổi. Thế gian chẳng có tiên đan, nhưng có gió mà. Gió ở Tái Bắc lớn, thổi cho sạch sành sanh, Tiểu Đường ta nhất định sẽ trở nên thông minh. Mai sau gặp lại, thấy Tiểu Đường thông minh lanh lợi như thế, hắn sẽ không còn lý do để chê ta ngốc nữa.

Nữ Phụ Đỏng Đảnh Và Anh Thợ Sửa Xe Mặt Lạnh

Nữ Phụ Đỏng Đảnh Và Anh Thợ Sửa Xe Mặt Lạnh Để trốn hôn, tôi dọn đến ở nhờ nhà nam chính. Nửa đêm, tôi gõ cửa phòng anh ta. “Tôi muốn ngủ trên giường anh.” Thịnh Tiêu liếc qua vết hằn đỏ do ga trải giường rẻ tiền để lại trên da tôi, ánh mắt trầm xuống: “Đại tiểu thư à, trong nhà chỉ có hai cái giường, cô chắc chắn muốn ngủ phòng tôi?” Tôi vừa định gật đầu thì dòng bình luận hiện lên trước mắt: 【Nữ phụ đúng là phiền thật, suốt ngày gây rối cho nam chính. Sau này nam chính phát đạt, vừa gặp đã yêu nữ chính, còn nữ phụ thì hãm hại bất thành, bị ném vào núi rồi mới biết điều lại.】 Tôi nhếch môi, đối diện ánh mắt của Thịnh Tiêu: “Anh thấy… tôi đang gây rối cho anh à?” Anh bật cười khẽ: “Không có chuyện đó đâu.” Thế nhưng sau này… Cũng chính trên chiếc giường ấy. Thịnh Tiêu giữ chặt mắt cá chân tôi, kéo tôi vào lòng, hôn đi giọt nước mắt nơi khóe mắt. “Đại tiểu thư, em thích bị tôi ‘gây rối’ như thế này không?”

Tôi Làm Mẹ Kế Trong Truyện Tổng Tài Bá Đạo

Tôi Làm Mẹ Kế Trong Truyện Tổng Tài Bá Đạo Tôi bị ràng buộc với hệ thống nuôi con, nhiệm vụ của hệ thống là phải nuôi một nhóc con âm u, điên điên khùng khùng thành một trai lớn vui vẻ, lạc quan. Chiến lược hoàn thành xong sẽ nhận được ngay 5 trăm vạn (~17,5 tỷ). Tôi vui vẻ nhận lời. Nhưng ai ngờ, sau khi xuyên sách… Nhóc con ngoan ngoãn, hơi điên hơi u ám của tôi, lại biến thành thái tử gia của giới nhà giàu Bắc Kinh?! Mà giờ phút này, thái tử gia ấy đang đè tôi trên nắp quan tài của ba hắn. Đôi mắt đỏ ngầu, giọng khàn khàn: “Mẹ nhỏ, con đói.” Tôi: ??? Hệ thống nuôi con, có chuyện gì vậy hả?? Hệ thống: 【Mẹ nhỏ cũng là mẹ.】 【Cô nói xem, nam chính có đủ âm u, có đủ điên khùng chưa?】

Tĩnh Ninh Kiến Xuân

Tĩnh Ninh Kiến Xuân Ta là thiếp của Nghiêm phủ. Ta luôn nhu thuận cung kính, với lão gia cũng có thể xem là tình thật ý chân. Nhưng nào ngờ, Nghiêm phủ lại bị tịch biên tài sản. Ngay lúc đó, ta thở phào nhẹ nhõm, may mắn thay, ta chỉ là thiếp. Thiếp thì không đáng bị liên lụy.

Trăng Sáng Bên Thềm

Trăng Sáng Bên Thềm Mọi người đều nghĩ tôi thầm thích Thẩm Mục. Sau khi anh ta thua trò chơi thử thách, cả đám liền xúi tôi đi hôn nam thần trường bên cạnh. Tôi căng thẳng đến mức hơi thở khựng lại. “Khúc Ưu, hôn một cái thì có ch.t ai đâu, sợ gì chứ?” “Yên tâm đi, hôn rồi Mục ca cũng sẽ hiểu mà.” Thẩm Mục nửa đùa nửa thật nói với tôi: “Phải đấy, Khúc Ưu, giúp anh cái nhé.” Hắn ta chắc chắn tôi sẽ không dám làm, vì tôi nổi tiếng là người kín đáo, bảo thủ. Thế mà tôi lại nhỏ giọng đáp: “Được.” Sắc mặt Thẩm Mục tối lại đôi chút, nhếch môi: “Được thôi, hôn ba giây, một giây cũng không được thiếu.” “Thấy chưa, tôi đã bảo vì Mục ca, cô ta chuyện gì cũng dám làm.” “Mục ca đúng là đỉnh thật, thuần phục được cả Khúc Ưu.” Trong ánh mắt châm chọc đầy thích thú của bọn họ, tôi từ tốn bước về phía Giang Sách, kiễng chân, hôn lên môi anh ấy.

Thiên Kim Không Giả

Thiên Kim Không Giả Học muội trong nhóm chat giả mạo thân phận tôi, nói mình là con nhà giàu. Tôi chỉ thấy kỳ lạ: khi nào ba tôi lại có thêm một cô con gái thế? Sao tôi không biết?

Nhật Ký Theo Đuổi Vợ Của Nam Thần Trà Xanh

Nhật Ký Theo Đuổi Vợ Của Nam Thần Trà Xanh Tôi học đại học cùng một trường với em trai ruột. Ngày nào cũng sai bảo nó mang cơm, lấy đồ chuyển phát nhanh. Cho đến một ngày, khung trò chuyện với nó đột nhiên hiện lên dấu chấm than màu đỏ. Tối hôm đó, nam thần lạnh lùng của học viện đột ngột tìm đến cửa phòng tôi, trong tay cầm một đoạn video. Trong video, người hầu tổ truyền của tôi không hề do dự mà nhận lấy một chiếc thẻ, sau đó cam kết sẽ không liên lạc với tôi nữa. Cậu thiếu niên tắt màn hình điện thoại, trông đáng thương đến lạ. Vẻ mặt nghiêm túc nói: “Chỉ vì 100 nghìn mà có thể vứt bỏ chị gái, người đàn ông như thế không đáng tin.” “Chị có thể xem xét em được không?” “Em nhất định sẽ làm tốt hơn anh ta.” Tôi: ??  

Tôi Mang Thai Con Của Sếp

Tôi Mang Thai Con Của Sếp Trong một lần xem mắt, tôi gặp phải một gã đàn ông bình thường nhưng tự mãn, để thoát khỏi hắn, tôi chỉ có thể nói dối là mình đang mang thai đứa con của sếp. Không ngờ sếp và đồng nghiệp lại đứng ngay sau lưng tôi! Tôi sợ đến mức lảo đảo: “S… sếp!” Anh nhàn nhạt liếc tôi một cái: “Cẩn thận chút, đừng để động thai.” Tôi: “…” Xin hỏi, bây giờ tôi nên nộp đơn xin nghỉ việc luôn, hay là quỳ xuống xin lỗi đây?

Ngoảnh Lại Chốn Vân Sâu, Chỉ Hận Quá Vội Vàng

Ngoảnh Lại Chốn Vân Sâu, Chỉ Hận Quá Vội Vàng Từ nhỏ tôi đã được nuôi dạy trong Tống gia, luôn được xem là con dâu tương lai để bồi dưỡng. Năm 21 tuổi, Tống Vân Thâm sau một đêm say rượu đã cùng tôi xảy ra chuyện. Thế là anh thuận theo sắp đặt mà cưới tôi. Lúc ấy tôi chỉ biết chìm trong vui sướng vì nguyện ước bấy lâu cuối cùng đã thành sự thật. Mà tôi đâu ngờ, trong tim anh sớm đã có người con gái mình thương. Ba năm sau ngày cưới, cô gái tên Lâm Tĩnh bất ngờ trở về nước. Hôm đó, Tống Vân Thâm cắt tóc, thay áo sơ mi mới, rồi không về nhà suốt đêm. Còn tôi thì bị anh bỏ rơi giữa trận tuyết lớn. … Sáng hôm sau, Tống Vân Thâm mới về nhà. Căn nhà yên tĩnh lạ thường. Sợ làm phiền vợ nghỉ ngơi, anh rẽ vào thư phòng trước. Bên trong vẫn không có gì thay đổi, chỉ có thêm một tấm ảnh và tờ giấy trắng đặt trên bàn. Tấm ảnh là Lâm Tĩnh từng tặng anh nhiều năm trước, phía sau còn có dòng chữ anh viết: “Tương tư nhung nhớ, đêm ngày chẳng quên.” Còn tờ giấy trắng bên cạnh, là nét chữ mềm mại của vợ anh, Chu Hồi: “Tống Vân Thâm, em thành toàn cho anh.”

Trở Thành Chị Em Với Mẹ Chồng

Trở Thành Chị Em Với Mẹ Chồng Tôi xuyên thành một người vợ oán giận trong hào môn. Chồng suốt ngày không về nhà, mẹ chồng thì đang thời kỳ mãn kinh, suốt ngày soi mói khó chịu. Vậy nên tôi bắt đầu dắt mẹ chồng đi uống rượu, quẩy bar, tán trai, sờ cơ bụng. Hai tháng sau, tôi nhắn tin cho chồng. “Về đi, anh có em trai rồi đấy.”