Ngôn Tình

Vương Vấn Không Nguôi

Vương Vấn Không Nguôi Tôi và người yêu quen qua mạng hai năm trời, cuối cùng khi quyết định gặp mặt ngoài đời, tôi lại phát hiện ra người ấy chính là anh trai kế khác cha khác mẹ của tôi. Vì quá shock, tôi lặng lẽ chuồn mất. Tôi vội vàng nhắn tin chia tay: “Trên đường đi gặp anh, em đã gặp tai nạn, chỉ còn lại hơi thở cuối cùng. Em yêu anh.” Sau đó, anh in toàn bộ tin nhắn của chúng tôi ra, dán kín cả phòng. Anh ôm đầu khóc nức nở, nghẹn ngào không nói thành lời: “Bảo bối của anh, đến hơi thở cuối cùng vẫn nói yêu anh, rõ ràng một tương lai gia đình ba người hạnh phúc đang chờ chúng ta mà…” Tôi há hốc miệng, cằm như muốn rớt xuống đất: sốc tận óc.

Tiêu Gia Một Nhà Thân Thiết

Tiêu Gia Một Nhà Thân Thiết Hai ngày trước, mẹ chồng tôi lập một nhóm gia đình tên là “Tiêu gia một nhà thân thiết”. Trong nhóm có ba mẹ chồng, chồng tôi và ba chị gái của anh ấy. Lúc đầu, chồng tôi cũng thêm tôi vào nhóm, nhưng ngay sau đó mẹ chồng đã đá tôi ra. Tôi ngơ ngác hỏi chồng chuyện gì xảy ra, anh ấy ấp úng nói mẹ chỉ muốn gửi tin nhắn cho nhóm thôi nhưng lại nhầm tay, giờ nhóm đã giải tán rồi. Sau này tôi mới biết nhóm đó vẫn còn, chỉ có mỗi “người ngoài” như tôi là không có mặt. Rồi sau đó, mẹ chồng bị tai nạn xe, tôi lập tức bị kéo vào nhóm trong đêm. Chị cả: “@Em dâu, mẹ bị tiêu chảy ra quần rồi, mau tới đây!” Chị hai: “@Em dâu, viện phí chưa đóng, mau chuyển tiền đi!” Chị ba: “@Em dâu, một mình em sao chăm sóc nổi? Mẹ còn chưa có ai nấu cơm nữa. Ba mẹ em chẳng phải đã nghỉ hưu rồi sao? Bảo họ cùng tới giúp đi, dù sao cũng là người một nhà mà!” Tôi: “@Mọi người: Người một nhà? Thử gọi một tiếng mẹ nghe xem nào?” Chị cả: “?” Chị hai: Đầu cô bị vào nước à? Chị ba: “Đ.ệt!” Tiêu Bắc: “@Vợ, rút lại lời đó ngay!” Ba chồng: “Tố chất đâu?!!” Tôi: “Đã rời nhóm!”

Phản Diện Không Đi Theo Cốt Truyện Chính

Phản Diện Không Đi Theo Cốt Truyện Chính Tôi phát hiện vài sợi tóc nâu nhạt trong phòng tắm của Tưởng Tự Dã. Tôi không khóc, không làm loạn, cũng không đòi anh một lời giải thích. Bởi vì tôi biết đó là của nữ chính. Mà vị hôn phu của tôi, Tưởng Tự Dã, vốn dĩ đã được định sẵn sẽ yêu cô ấy, rồi vứt bỏ tôi—một nữ chính bệnh kiều cố chấp. Thế nên tôi thức thời, biết điều mà chủ động rút lui. Chỉ tiện tay để lại cho anh một câu: “Tưởng Tự Dã, anh thật ghê tởm, nhìn anh một cái thôi tôi cũng thấy bẩn.” Sau đó, tôi dứt khoát quay lưng rời đi, ra nước ngoài chơi hai năm. Vừa về nước tối hôm đó, tôi liền bị bắt cóc. Người đàn ông quyền lực nhất giới hào môn Bắc Kinh—Tưởng Tự Dã, hai cánh tay chi chít vết thương cũ và mới chồng chất. Anh quỳ trên mặt đất, giọng nói run rẩy, từng câu từng chữ cầu xin tôi. “Tiểu Chi, từ đầu đến cuối, anh chưa từng có người phụ nữ nào khác. “Xin em, hãy yêu anh thêm một lần nữa, cầu xin em…”

TRẢ GÓP BA ĐỜI , TRẢ NỢ CẢ ĐỜI

“Rầm——” một tiếng động lớn vang lên, chiếc xe ba bánh của bố tôi đâm thẳng vào một chiếc Maybach đen tuyền như đá núi lửa.Cửa xe mở ra, một người đàn ông bước xuống, cả người toát ra khí lạnh khiến ai cũng phải dè chừng.Dưới cặp kính gọng vàng, đôi mắt anh ta lạnh lùng như băng giá.Ông tôi sợ đến hồn vía lên mây, run rẩy móc từ túi ra tấm ảnh của tôi.“Cậu thanh niên, cái xe này… có thể trả góp không? Trả trong ba thế hệ, đây là đời thứ ba của tôi đó!”

Cuộc Sống Thường Ngày Của Bạn Trai Mất Trí Nhớ

Cuộc Sống Thường Ngày Của Bạn Trai Mất Trí Nhớ Bạn trai ngoài ý muốn bị mất trí nhớ, may mắn thay bộ não khốn kiếp kia không có bị hư hỏng. Trà xanh xuất hiện bày tỏ rằng vẫn còn yêu anh ấy. Bạn trai: “Bị ông già 80 tuổi đuổi ra khỏi nhà liền tìm đến tôi tiếp mâm à?”. Đứa bạn khốn nạn sau lưng xúi giục anh ấy đá tôi. Bạn trai: “Mặt lớn như vậy, quản chuyện quản đến trên đầu ông đây?”. Ngay cả em gái nuôi của bạn trai cũng góp một chân, nói rằng bọn họ là thanh mai trúc mã có hôn ước từ bé. Bạn trai lần này không nói chuyện nữa, mà là trực tiếp đem người ném ra khỏi cửa. Tôi đứng ở bên cạnh cười như lợn kêu. Kết quả là anh ấy quay lại đối diện với tôi nói: “Muốn thu hút để thượng vị?”. Tôi: “…” Haha, trước tiên anh bỏ cái tay ra khỏi eo của tôi trước đi.

Trò Chơi Tình Yêu Được Tính Toán Từ Lâu

Trò Chơi Tình Yêu Được Tính Toán Từ Lâu Sau hai năm kết hôn giả với thiếu gia giới hắc đạo để qua mặt cha mẹ anh ta, thì anh bị tai nạn và mất trí nhớ. Đúng lúc hợp đồng cũng đến hạn, tôi cầm bản thỏa thuận đến tìm anh đòi nốt khoản còn lại: “Còn thiếu 100.000, thanh toán xong thì ly hôn.” Người đàn ông ngậm điếu thuốc, nhíu mày khó chịu rồi chuyển cho tôi 1 triệu: “Đã là vợ chồng lâu năm rồi, còn bày trò hờn dỗi gì nữa, có thể ngoan một chút không?” Tôi đầy dấu hỏi trên mặt, cố gắng giải thích, nhưng khi đối diện với gương mặt u ám của anh, tôi chợt nhớ ra người này hình như không dễ chọc vào, đành phải im lặng. Cho đến khi một người phụ nữ tự xưng là mối tình đầu của anh tìm tới khóc lóc: “Yến Cận, anh mất trí rồi, em mới là vợ thật của anh mà.” Tôi nhìn thấy cơ hội đến, vừa hay chuẩn bị lẻn ra cửa trốn. Kết quả là cánh tay dài của anh vươn ra, giữ chặt tôi ép vào tường không thả, đầu không hề ngẩng lên mà ra lệnh cho vệ sĩ: “Ở đâu chui ra cái đồ trà xanh rẻ tiền này, tưởng tôi ngu đến mức không phân biệt nổi vợ mình à?”

Bạn Trai Cũ Là Cảnh Sát

Bạn Trai Cũ Là Cảnh Sát Cùng bạn thân mua say gọi nam vũ công, vô tình gặp ngay hiện trường truy quét m-ạ-i d-â-m. Cảnh sát đến bắt người lại là một soái ca cực phẩm. “Trừ uống rượu ra, còn có hành vi nào vượt quá giới hạn không?” Tôi khiêu khích nhìn anh: “Anh là bạn trai tôi, tôi thực sự ngủ với người khác thì có phải bây giờ tôi đang trong tình trạng này không, anh chắc rõ lắm chứ?” Anh không hề hoảng hốt, giọng điệu thản nhiên: “Cô Hứa, tôi phải nhắc nhở cô một câu, chúng ta đã chia tay một tháng rồi.”

Sau Khi Nuôi Một Mỹ Nhân Ngư, Tôi Không Xuống Giường Nổi

Sau Khi Nuôi Một Mỹ Nhân Ngư, Tôi Không Xuống Giường Nổi Tôi nuôi một mỹ nam ngư. Nước mắt của anh ta là ngọc trai, có thể bán được rất nhiều tiền. Hôm nay, như thường lệ, tôi lại bắt anh ta khóc, thì trước mắt bỗng hiện ra dòng bình luận: 【Cười chết mất, nam chính định tỏ tình với chị gái bá đạo, kết quả bị đánh bất tỉnh, bị vác về nhà, ngày nào cũng bị bắt nạt, nước mắt thì bị đem bán lấy tiền, đúng là thảm thật!】 【Chị gái bá đạo không biết chứ, nam chính là thái tử tộc nhân ngư đấy! Nếu chị ta chịu làm thái tử phi, thì giàu sang phú quý hưởng không hết, thế mà lại cứ thích trói anh ta, đánh đập mỗi ngày.】 【Mà chị gái lần nào cũng đánh ngay giữa đuôi cá, chẳng lẽ không biết ở đó là chỗ nào sao? Nghĩ thôi cũng thấy đau thay nam chính rồi.】 【Lầu trên nhầm rồi, chưa chắc là đau đâu, rõ ràng là sướng thì có! Không tin thì nhìn đi, mỗi lần chị gái dừng tay, nam chính lại tự động lấy đuôi cá cọ vào tay chị ấy đấy!】 Tay tôi đang đánh đuôi cá cũng khựng lại. Trước mắt, mỹ nam ngư vẫn giữ vẻ xấu hổ và phẫn nộ, nhưng lại âm thầm ưỡn người, đưa đuôi cá tới gần tôi hơn. Đúng lúc ấy, lại một dòng bình luận xuất hiện: 【Hóng cảnh chị gái bá đạo sau khi kiếm đủ tiền rồi vứt bỏ nam chính, để rồi nam chính hóa thú, ngày ngày ngược lại chị gái đến phát khóc! Tội nghiệp chị ấy, vẫn chưa biết gì cả!】

Sớm Mai Hoa Nở Đoạn Tuyệt Cùng Người

Sớm Mai Hoa Nở Đoạn Tuyệt Cùng Người Ba năm chịu phạt kết thúc, Cố Đình Quân dẫn theo mối tình đầu Bạch Nguyệt Quang đến đón tôi. Anh nói: “Nghe nói em biết điều rồi, vậy cho em một cơ hội sửa sai.” “Chị Tô Vận của em dịu dàng rộng lượng, học hỏi chị ấy nhiều vào, sau này đừng gây chuyện nữa.” Tất cả mọi người đều nghĩ tôi sẽ bật khóc, kể khổ, bám lấy anh như kẻ ch .t đuối vớ được cọc cứu sinh. Nhưng tôi chỉ lặng lẽ cúi đầu, thành thật khom người cảm ơn. Cố Đình Quân nhíu mày: “Triều Nhan, anh là vị hôn phu của em, không cần khách sáo như vậy.” Tôi mỉm cười, rất nhanh thôi, sẽ không còn nữa. Ba năm chịu đày đọa, tôi cuối cùng cũng tích đủ điểm. Mười ngày nữa thôi, tôi có thể rời khỏi thế giới này mãi mãi. Từ nay về sau, triều sáng rơi xuống, duyên tàn biệt tận.

Sự Dịu Dàng Dành Riêng Cho Em

Sự Dịu Dàng Dành Riêng Cho Em Chia tay nửa năm, bạn trai cũ bỗng nhắn tin: “Anh nhớ trước đây em có thoa một màu son đỏ rất đẹp, gửi link cho anh đi, anh muốn mua tặng cô gái anh thích.” Tôi tức đến nổ tung, lập tức phản công điên cuồng: “Là quà của bạn cùng phòng trọ cũ của anh tặng đấy, tự đi hỏi đi.” Vẫn chưa hết giận, tôi lại nhắn: “Quên ai tặng rồi, anh cứ hỏi từng người một nhé.” Giây tiếp theo, anh ta gọi điện đến, gào lên: “Em cắm sừng anh?” Thẹn quá hoá giận à? Có trò hay rồi đây.

Kẻ Đến Sau Vừa Tranh Vừa Cướp

Kẻ Đến Sau Vừa Tranh Vừa Cướp Bạn trai từ chối cho tôi mượn tiền, rồi giới thiệu anh bạn giàu nhất của hắn cho tôi. “Tiểu Bạch, anh rất muốn cho em mượn tiền, nhưng tiền của anh đều có chỗ dùng cả rồi. Đây là Hạ Nghiễn, bạn anh, em hỏi mượn cậu ấy đi.” Không còn đường lui, tôi đành dày mặt tìm Hạ Nghiễn vay tiền. Hạ Nghiễn rất hào phóng, dứt khoát đưa tôi một tấm thẻ, còn vô tình nói: “Nghe nói hôm qua Tống Viễn vừa mua một chiếc LV phiên bản giới hạn cho một nữ minh tinh nào đó…” “Trời ạ, tôi lỡ miệng rồi, thật sự không cố ý đâu, sao lại vô tình thế này chứ…” “Nhưng mà, em đừng vì câu nói của tôi mà giận hắn nhé. Tôi có một người bạn cũng từng gặp chuyện tương tự, cô ấy hình như chia tay luôn rồi thì phải…” “Ài, tôi nói thế không có ý gì khác đâu, em đừng nghĩ nhiều. Dù sao tôi cũng là người rất giữ đạo đức đàn ông mà.”

MỸ NỮ MUỐN TRỞ THÀNH PHÚ BÀ

Tôi là “chim hoàng yến” mà Chu Thâm Phi nuôi, trên giường thì quyến rũ lẳng lơ, đầy mê hoặc.Dưới giường, tôi luôn coi mình là chính thất, không có việc gì thì đấu đá với bạch nguyệt quang mà vị “đại gia” này yêu nhưng không thể có được.Trong mắt người ngoài, tôi là một kẻ điên cuồng yêu Chu Thâm Phi, sớm muộn cũng sẽ bị anh bỏ rơi, chỉ là người thay thế.Nhưng thực ra, tôi đâu có yêu anh ta, tôi chỉ yêu tiền của anh ta thôi.Dựa vào danh tiếng của anh, công việc kinh doanh của tôi càng lúc càng phát đạt, sắp sửa trở thành một “quý bà mới” trong giới thương mại.Tôi quyết định sẽ đá anh ta trước và còn giả vờ đau khổ: “Chu Thâm Phi, em đã cố suốt năm năm mà vẫn không làm anh yêu em được… Em mệt rồi, chia tay đi.”Mồ hôi của Chu Thâm Phi nhỏ giọt lên người tôi, anh nở nụ cười nửa miệng, nhìn tôi chế giễu:“Đúng là phụ nữ có tiền là thay lòng đổi dạ ngay. Vậy thì tôi sẽ làm em phá sản, giúp em ‘tìm lại bản tâm’ của mình.”

GIA SƯ CHO EM GÁI CỦA CRUSH

Dạy kèm cho em gái của nam thần, dạy được một nửa thì cô bé lấy ra một đống thư tình của anh trai.Chúng tôi túm tụm lại xem thư nào hay nhất.Đột nhiên, nam thần từ sau lưng thò tay ra, rút lấy một phong thư quen thuộc.“Anh nghĩ bức này hay nhất, em thấy sao?”Chết tiệt thật, tất nhiên là hay rồi, vì đó chính là thư của tôi mà!

Trở Thành Phu Nhân Của Tổng Tài Sau Khi Từ Bỏ Kẻ Tồi

Trở Thành Phu Nhân Của Tổng Tài Sau Khi Từ Bỏ Kẻ Tồi Tôi đã ở bên Thẩm Yến suốt mười năm. Trong ngày cưới của chúng tôi, ngay giữa buổi lễ, anh nhận được một cuộc điện thoại rồi bỏ mặc tôi đứng đó, rời đi không chút do dự. Tôi giật lấy chiếc máy ảnh polaroid từ tay phù dâu, chụp một bức ảnh của người đàn ông đẹp trai nhất trong đám khách mời, rồi dán nó đè lên khuôn mặt của Thẩm Yến trong ảnh cưới. Quay người lại, tôi hỏi anh ta: “Cưới không?” Người đàn ông hơi nheo mắt, giọng trầm thấp: “Cưới.”

Ánh Trăng Sáng Niệm Niệm

Ánh Trăng Sáng Niệm Niệm Mười năm trước, tôi là một ngôi sao nổi tiếng. Khi cánh săn ảnh chụp được tôi lần nữa, lúc đó tôi đang giao đồ ăn, sau lưng còn địu một đứa bé. Ngay khi tin tức được đăng tải, mọi người đều thở dài tiếc nuối, nói rằng tôi đã tự tay phá hỏng một ván bài đẹp. Tối hôm đó, tôi nhận được ba cuộc điện thoại. Ông trùm thương giới Cố Cẩn Trạch giọng lạnh như băng: “Đưa đứa trẻ về nhà họ Cố, loại mẹ như cô không xứng nuôi dạy nó.” Ngôi sao hạng A Hứa Mục Dã nghiến răng nghiến lợi: “Nếu không phải bị cánh săn ảnh chụp được, cô còn định giấu tôi đến bao giờ?” Thái tử gia Bắc Kinh Lục Hằng, giọng điệu hung hăng: “Lâm Nam Kiều, cô tự làm tự chịu cũng đừng để con tôi phải chịu khổ theo cô!” Về sau, ông trùm thương giới quỳ gối trong mưa, ngôi sao hạng A thì xin lỗi tôi trước hàng trăm ống kính, còn công tử nhà họ Lục thậm chí còn định dùng cái chết để tạ tội. “Nam Kiều, cầu xin em, đứa trẻ không phải của anh cũng không sao, chỉ cần em chịu quay về bên anh là được.” Nhưng lúc đầu, rõ ràng là họ đã hủy hoại tôi.

Rượu Vào Không Hỏng Việc

Rượu Vào Không Hỏng Việc Nửa đêm cãi nhau với ba mẹ, tôi dứt khoát xách túi chạy sang nhà bạn thân ngủ nhờ. Tôi vừa chợp mắt được một lúc thì bị cơn buồn tiểu đánh thức. Lơ mơ đi ra ngoài, không biết bằng cách nào lại mò nhầm vào phòng anh trai của Dao Dao. Còn chưa kịp tỉnh táo, tôi đã trèo thẳng lên giường người ta. Tay theo bản năng mò lên ngực anh ta. “Anh cũng biết mà, người như tôi ý chí yếu lắm… anh không mặc áo như vậy, thật sự rất dễ khiến tôi phạm tội.” “Wow… mềm mềm này…” “Đã vào giấc mơ rồi thì đừng trách tôi, đêm nay tôi phải xử anh cho bằng được.” Tôi trở mình, đè cả người lên anh ta. Không ngờ người đàn ông ấy khẽ cười, giọng trầm thấp đầy tà khí. “Chỉ trong mơ mới dám to gan như vậy à? “Sao không thử nói ‘xử tôi’ ngay trước mặt tôi ở ngoài đời xem?”

Kỹ nữ Trường Lạc Phường

Kỹ nữ Trường Lạc Phường Ta là hoa khôi nổi danh nhất thành Kim Lăng, nhưng lại một lòng si mê tân khoa Trạng Nguyên Mạnh Du Bạch, vì cứu hắn, thậm chí còn ủy thân cho người khác. Kết quả hắn lại vì cứu người trong lòng mà đưa ta đến doanh trại quân phản loạn: “Vân Nô, A Cẩm là nữ tử, nếu bị mất đi sự trong sạch, ngươi bảo nàng ấy làm sao mà sống?” Sau này, trong cơn hỗn loạn, ta nhảy xuống vực thẳm, thi cốt không còn. Hắn lại một đêm bạc đầu, lên trời xuống đất tìm ta. Khi lần nữa gặp lại là tại thọ yến của Hoàng đế Thẩm Khắc. Lúc đó, ta là sủng phi khuynh quốc khuynh thành, còn hắn đã trở thành nghĩa tử của Thẩm Khắc. Hắn mắt đỏ hoe, hỏi ta: “Vân Nô, ta biết nàng còn sống mà, đúng không?” Ta mang ý cười trào phúng đáp lại: “Vương gia bị động kinh à? Giờ ngài phải gọi ta một tiếng mẫu phi.”

Giấc Mộng Thanh Xuân

Giấc Mộng Thanh Xuân Chỉ còn một tuần nữa là đến kỳ thi đại học, hoa khôi trường lại xé tan tài liệu ôn tập của thủ khoa khối. Tôi tức giận đến mức muốn đi tìm hoa khôi lý luận một phen, thì trên đầu bỗng hiện lên hàng loạt dòng bình luận. 【Cô ta thật cản trở, nơi này rõ ràng là sân chơi tình cảm ngọt ngào của nam nữ chính, cô chen vào làm gì chứ, thật chướng mắt.】 【Cười chết mất, cô ả mưu mô này ngoài mách lẻo ra còn biết làm gì? Đáng đời cuối cùng bị nam chính hại cho tan cửa nát nhà.】 【Còn giả vờ mang danh học vì nam chính nữa chứ, ai mà không nhìn ra tâm tư nhỏ bé kia chứ.】 【Đúng vậy, nếu thế giới này không có những nữ phụ lo chuyện bao đồng như cô ta thì nam nữ chính mong manh yếu đuối của chúng ta đã yên ổn bên nhau rồi.】 Tôi khựng bước lại, nhét tài liệu ôn tập chuẩn bị cho bạn thanh mai vào tay bá vương học đường. “Nghe nói cậu thích tôi? Tôi sẽ dạy kèm cho cậu một tuần, nếu cậu thi đậu điểm chuẩn đại học hạng một, chúng ta sẽ bên nhau.” Bá vương mắt mơ màng ngái ngủ: “?”

Từ Bỏ Ánh Trăng Trắng

Từ Bỏ Ánh Trăng Trắng Giang Dã lớn hơn tôi 5 tuổi, nhưng tôi chưa từng gọi anh là “anh”. Tôi nhìn anh thay bạn gái hết người này đến người khác. Mỗi một người, tôi đều ngoan ngoãn gọi là “chị dâu”. Sinh nhật 22 tuổi, tôi chờ suốt cả một ngày, Giang Dã vẫn không đến. Tôi ước rằng mình sẽ không còn thích anh nữa. Kết thúc sinh nhật, khi tôi xuống tầng đổ rác, thì thấy một bóng người quen thuộc. Là bạn thân của Giang Dã – Văn Diễn. “Anh Văn Diễn, sao anh lại tới đây?” “Giang Dã bận không rời đi được, nhờ anh mang quà đến cho em.” “Ồ, cảm ơn anh. Còn phần của anh đâu?” Anh cười nói: “Anh chuẩn bị hai phần. Em trả lời xong câu hỏi của anh, anh sẽ quyết định tặng em phần nào.” “Thu Thu, thích anh ấy rất mệt mỏi đúng không? Hay là đổi người đi, làm bạn gái anh nhé?”

Cú Tát Cực Hạn

Cú Tát Cực Hạn Minh tinh mới nổi là bảo bối trong lòng của Thái tử gia giới kinh thành. Ai nấy đều nâng niu cô, không ai dám chọc vào. Cho đến khi trong chương trình bị nữ minh tinh nổi tiếng tát thẳng một cái giữa mặt. Mọi người đều đang chờ xem, bao giờ tôi bị phong sát. Thi nhau đoán tôi sẽ chết kiểu gì. Về sau, tôi lại biến mất không thấy tăm hơi. Vị Thái tử gia nổi tiếng tàn nhẫn kia lại quỳ dưới chân tôi, nhẹ nhàng nắm lấy tay tôi, dịu dàng nói: “Đau không? Mấy chuyện nhỏ thế này, cần gì em phải đích thân ra tay, chẳng phải chỉ một câu nói là xong à.”