Ngôn Tình

Linh Hồn Trở Về

Linh Hồn Trở Về Đây là năm thứ 10 kể từ khi ta qua đời, ta nhìn thấy phu quân của ta như thế nào từ thế tử Hầu phủ trèo một mạch đến vị trí Thừa tướng. Hắn nạp thiếp, lại tục huyền, thê thiếp trong hậu viện thừa tướng không yên ổn, thường xuyên xảy ra tranh chấp, cũng có người chết đi nhưng hắn luôn mắt nhắm mắt mở, không để những chuyện này vào lòng, giống như khi ta chết, hắn cũng không rơi một giọt nước mắt vì ta. Trong mắt hắn, Mục Chi ta chỉ là một tiểu nha hoàn hầu hạ bên cạnh hắn lúc hắn còn làm thế tử mười năm trước, vì hầu hạ lâu ngày, mới may mắn trở thành thiếp thất.  

Ngọn Tháp Ngủ Quên

Ngọn Tháp Ngủ Quên Tôi sinh ra trong một gia đình quý tộc sa sút, sau khi mẹ kế qua đời, gia đình chỉ còn lại tôi và hai người chị em cùng cha khác mẹ. Để duy trì cuộc sống xa hoa của hai người chị, tôi buộc phải kết hôn với Bá tước để giữ gìn địa vị gia tộc. Từ lời kể của hầu gái Abby, tôi được biết về những bí mật trong quá khứ của Bá tước. Sau khi người vợ đầu tiên mà hắn nhất mực yêu thương – công chúa Elza qua đời, Bá tước liên tục kết hôn với hơn mười người phụ nữ khác, đều xuất thân từ những gia đình quý tộc sa sút và được nuôi dưỡng như những tiểu thư kiều quý. Thế nhưng, điều kỳ lạ là mỗi khi cưới một người vợ mới, chỉ sau một ngày, tin tức về cái chết của người vợ đó lại lan truyền khắp nơi. Nghĩ đến đây, tôi không khỏi rùng mình. Khi tôi đang trò chuyện với Abby, một tiếng thét chói tai vang lên trong phòng. “A, ra ngoài nhanh! Nhanh lên, lôi con điên này ra ngoài! Tiểu thư Tia vẫn ở bên trong!” Giọng nói thô lỗ của một người phụ nữ vang lên từ bên ngoài cửa, xen lẫn tiếng khóc yếu ớt của một người phụ nữ khác. Nghe tiếng động, tôi bước ra khỏi phòng. Cảnh tượng trước mắt khiến tôi suýt hét lên. Dưới chân tôi là một thiếu nữ khoảng mười mấy tuổi, có lẽ là một người hầu gái. Cô nằm trong vũng máu, cơ thể đầy những lỗ nhỏ, những vết thương lớn nhỏ như con rắn bò trên lưng. Mái tóc đen dày của cô dính đầy mồ hôi nhuyễn, tôi lờ mờ nhìn thấy khuôn mặt bê bết máu của cô. “Mau kéo cô ta ra, đồ phiền phức!” Quản gia ra lệnh cho người hầu đỡ cô ấy lên, “Abby, đồ ngốc, nhà ngươi không nên để tiểu thư Tia nhìn thấy cô ta chứ!” Tôi đứng đó, hoàn toàn sững sờ nhìn cảnh tượng người hầu gái trước mặt bị lôi ra ngoài một cách thô bạo. Thậm chí, tôi còn nghe thấy tiếng kêu cứu yếu ớt của cô ấy. “Chuyện gì xảy ra vậy?” Tôi hỏi. “Ngài Bá tước, tên cuồng đó! Hắn đã giết hết các tiểu thư trên gác mái, giờ lại đến lượt các người hầu!” … *Truyện bối cảnh Châu Âu trung cổ   Sắp tới Mê Truyện có kết hợp với Lazada/Shopee tung ra một loạt các mã giảm giá cực sâu, các mã giảm giá 30k, 60k, 100k. Mấy bà join nhóm dưới đây để nhận mã nhanh nhất nhen😘

Mùa Xuân Đến

Mùa Xuân Đến Đây là lần thứ mười hai hắn đến cửa nhà ta cầu hôn. Cha nhìn ta đang run rẩy mà nhíu mày: “A Niệm à, đây đã là lần thứ mười hai rồi, đây chính là Vinh Vương đấy.” Ta run rẩy gật đầu: “Cha, nếu đáp ứng thì chính là mất mạng đấy.” Cha ta gãi đầu: “A Niệm à, từ tháng trước con đã lải nhải rằng mối hôn sự này sẽ lấy mạng con, rốt cuộc con sợ điều gì?” Con sợ điều gì, cha không biết, con còn có thể không biết sao? Ta đã được sống lại, kiếp trước vì hoàng đế kiêng dè Vinh Vương nên đã phá hủy mối lương duyên thanh mai trúc mã của hắn để bắt hắn cưới con gái của ngôn quan – chính là khuê nữ của cha đó. Sau đó Vinh Vương nói phản là phản, khi Vinh Vương dẫn đại quân vào thành, ta đã bị tiểu thanh mai của Vinh Vương ấn xuống nước mà chết đuối. Một khi được sống lại, hắn lại đến cầu hôn, nếu là cha, cha có gả không?

Tĩnh Nữ Kỳ Thư

Tĩnh Nữ Kỳ Thư Bách phu trưởng đưa hài cốt của phụ thân ta trở về. Hắn thấy đại ca định bán ta, không đành lòng, liền hỏi ta có nguyện ý theo hắn đi hay không. Ta ôm lấy đứa bé trong tã lót, cẩn thận nhìn hắn. Hắn khẽ cười, vết sẹo trên khóe miệng khẽ động: “Nghĩ đến hai mẹ con nhà ngươi cũng không ăn làm ta nghèo đi được.”

Lấy Yêu Làm Ngục Tù

Lấy Yêu Làm Ngục Tù Sau khi phá sản, cha tôi gả tôi cho Giang Yến Thời, người đàn ông tàn tật đôi chân, để trả nợ. Trước khi đi, ông dặn dò tôi nhất định phải cư xử cẩn trọng. Nhưng tôi trời sinh ngông cuồng, chẳng bao giờ chịu cúi đầu. Đêm tân hôn, tôi trực tiếp mạnh mẽ áp đảo hắn. Đôi mắt hắn đỏ ngầu, căm hận đến cực điểm. Tôi lại hoàn toàn không để tâm, chỉ càng thêm cuồng nhiệt. Dù hắn trông lạnh lùng vô cảm, nhưng gương mặt lại quá mức điển trai. Sau này, khi đôi chân hắn khỏi hẳn, tôi sợ đến mức trong đêm vội vàng mang theo trúc mã chạy trốn. Nhưng ngay giây tiếp theo, hắn đã dí súng vào thắt lưng trúc mã, ánh mắt lại lạnh lùng nhìn chằm chằm vào bụng tôi, giọng nói tàn nhẫn: “Em định mang theo con của tôi, để nó gọi người khác là ba?”  

Tình Yêu Trìu Mến Của Đại Thiếu Gia

Tình Yêu Trìu Mến Của Đại Thiếu Gia Mẹ tôi khó sinh khi sinh tôi ra, để lại tôi một mình chịu khổ sở trong gia đình có mẹ kế. Nhưng mẹ có một người bạn thân giàu có, nghe nói giàu nứt đá đổ vách. Khi đoàn xe đến đón tôi, tôi đang cầm một cái túi đi nhặt ve chai. Một người phụ nữ ăn mặc sang trọng ôm chầm lấy tôi: “Con yêu của dì, cuối cùng dì cũng tìm thấy con rồi.” Bà ấy chỉ vào anh chàng đẹp trai cao 1m85 bên cạnh: “Đó là con trai dì, đẹp trai chứ? Lấy nó đi! Dì sẽ làm mẹ con.”

Tiết Ương

Tiết Ương Việc đầu tiên Tạ Lâm An làm sau khi đỗ trạng nguyên chính là hủy hôn ước với ta. Lúc ấy, ta vẫn còn đang bưng bát canh giải rượu vừa nấu cho hắn, nghe vậy liền ngẩn người hồi lâu, lâu đến nỗi tay bị mép bát cứa vào một vết hằn, lâu đến nỗi hắn phải cau mày khẽ gọi ta: “A Ương?” Ta hoàn hồn vì tiếng gọi của hắn, rồi đặt bát lên bàn, nhẹ nhàng đáp: “Được.” Sau đó, ta rời khỏi kinh thành hai năm, khi trở về gặp lại hắn, ta chỉ cung kính gọi hắn một tiếng “Biểu ca”, rồi đi đến sau lưng hắn, xách tai vị tiểu tướng quân vừa trở về từ chiến trường: “Bạc Kế An! Đã bảo là chưa lành vết thương thì không được uống rượu, lại không nghe lời dặn của đại phu phải không!”

Hải Thanh Hà Yến

Hải Thanh Hà Yến Tôi tham gia một chương trình tạp kỹ. Người dẫn chương trình yêu cầu tôi gọi điện cho người trong giới mượn mười vạn tệ. Tôi vừa mới lấy điện thoại ra thì có một cuộc gọi đến. Tôi tiện tay bắt máy. “Alo, cho tôi mượn mười vạn tệ.” Đầu dây bên kia vang lên giọng nói rõ ràng của ảnh đế Thẩm Yến: “Tôi làm gì có tiền? Em còn chưa trả tiền ngủ lại nhà anh tối qua mà.”

Cho Em Cả Vũ Trụ

Cho Em Cả Vũ Trụ Sau khi ly hôn với chồng cũ là ảnh đế, tôi bị chỉ trích là cô gái tâm cơ khi tham gia chương trình giải trí cùng hắn. Cư dân mạng đều chờ xem tôi gặp rắc rối. Trong khi ba nhóm khách mời khác tranh cãi ầm ĩ, tôi lại chỉ ngủ suốt ngày. Thẩm Hành Chu thì chăm sóc tôi chu đáo, từ việc giặt quần áo đến nấu cơm, thậm chí còn pha nước rửa chân cho tôi. Một đêm, máy quay quên tắt và âm thanh của người đàn ông vang lên trong phòng tôi. “Bé ngoan, anh còn chưa hôn đủ đâu.” Cư dân mạng lập tức cảm thấy không thể chịu nổi: “Thật sự muốn chọc tức chết những người độc thân đúng không?”

101 Phương Pháp Kiếm Tiền Trong Tiểu Thuyết Tổng Tài

101 Phương Pháp Kiếm Tiền Trong Tiểu Thuyết Tổng Tài Tôi xuyên sách rồi, trở thành một nhân vật qua đường cực kỳ xinh đẹp. Khi nam chính theo đuổi nữ chính, tôi bán hoa. Khi nữ chính bỏ chạy, tôi bán xe. Đến lúc nam chính ngược tâm muốn chớt, tôi bán dịch vụ tư vấn tình yêu. Cho đến một ngày, phản diện đã hắc hóa bỗng xuất hiện trước mặt, tay hắn nắm cằm tôi, gương mặt đẹp trai toát lên nụ cười nguy hiểm. “Cô tư vấn cái gì? Vừa hay tôi cũng biết đôi chút.” “Đừng quấy.” Tôi không tin vận mệnh, quyết tâm online nghiêm túc. “…Tôi chỉ là một người qua đường kiếm tiền bằng cách lướt qua các điểm tình tiết trong thế giới này thôi.”  

Đại Sư Huynh Yếu Ớt

Đại Sư Huynh Yếu Ớt Đại sư huynh lừng danh nhất giới tu chân nay đã trở thành phế nhân. Không chỉ yếu ớt đến mức không thể trói nổi con gà, mà đôi mắt cũng đã mù lòa. Ta phụng mệnh sư phụ, chăm sóc “phế nhân” sư huynh. Ngày đầu tiên, huynh ấy dậy giữa đêm, vô ý đè lên người ta. “Xin lỗi sư muội, ta không thấy gì cả.” Ngày thứ hai, khi huynh ấy đang tắm, kéo ta ngã vào thùng nước. “Xin lỗi sư muội, chân tay ta chẳng còn sức.” Ngày thứ ba, huynh ấy bị tên hái hoa tặc hạ xuân dược liều lượng cực mạnh. “Xin lỗi sư muội, muội cứ đi đi! Cứ để ta khí huyết đảo lưu mà chết.”

Phản Diện Không Đi Theo Cốt Truyện Chính

Phản Diện Không Đi Theo Cốt Truyện Chính Tôi phát hiện vài sợi tóc nâu nhạt trong phòng tắm của Tưởng Tự Dã. Tôi không khóc, không làm loạn, cũng không đòi anh một lời giải thích. Bởi vì tôi biết đó là của nữ chính. Mà vị hôn phu của tôi, Tưởng Tự Dã, vốn dĩ đã được định sẵn sẽ yêu cô ấy, rồi vứt bỏ tôi—một nữ chính bệnh kiều cố chấp. Thế nên tôi thức thời, biết điều mà chủ động rút lui. Chỉ tiện tay để lại cho anh một câu: “Tưởng Tự Dã, anh thật ghê tởm, nhìn anh một cái thôi tôi cũng thấy bẩn.” Sau đó, tôi dứt khoát quay lưng rời đi, ra nước ngoài chơi hai năm. Vừa về nước tối hôm đó, tôi liền bị bắt cóc. Người đàn ông quyền lực nhất giới hào môn Bắc Kinh—Tưởng Tự Dã, hai cánh tay chi chít vết thương cũ và mới chồng chất. Anh quỳ trên mặt đất, giọng nói run rẩy, từng câu từng chữ cầu xin tôi. “Tiểu Chi, từ đầu đến cuối, anh chưa từng có người phụ nữ nào khác. “Xin em, hãy yêu anh thêm một lần nữa, cầu xin em…”

Gặp Lại Tại Địa Phủ

Gặp Lại Tại Địa Phủ Tôi đã thi đậu công chức ở Địa Phủ, ngày đầu tiên đi làm đã thấy hồn phách của bạn trai bị Vô Thường dẫn tới. Anh còn dắt theo một bé gái khoảng năm sáu tuổi. Cô bé non nớt chạy về phía tôi gọi: “Mẹ ơi!” Tôi: “…” Bị cắm sừng à? Ở Địa Phủ thì không đau khi trở thành mẹ kế sao?

Sau Khi Nữ Phụ Ngọt Ngào Sụp Đổ

Sau Khi Nữ Phụ Ngọt Ngào Sụp Đổ Khi tỏ tình với Lục Kỳ Niên, tôi đột nhiên phát hiện anh ấy là nam chính trong một cuốn tiểu thuyết, mà nữ chính lại không phải là tôi. Tôi lập tức sụp đổ, khuôn mặt méo mó, giật phăng bức thư tình từ tay anh. “Tôi mang mùi mực sách, sao dám đụng tới mùi tình dục trên người anh?” “Tạm biệt.” Lục Kỳ Niên: ? Về sau, tôi bị Lục Kỳ Niên ôm chặt trong lòng mà hôn điên cuồng. Trong lúc thở dốc, anh lạnh lùng cười nhạt: “Dốc hết tâm tư để quyến rũ em, vậy mà em lại nói tôi lẳng lơ?” “Thật là giỏi.”  

Không Phụ Giang Sơn Lại Phụ Nàng

Không Phụ Giang Sơn Lại Phụ Nàng Cho đến lúc c.hết ta vẫn còn tin rằng Tiêu Tẫn sẽ phái binh mã đến tiếp tế. Mãi đến khi linh hồn của ta theo chiến báo quay về Vệ quốc. “Báo! Cổ thành hết đạn cạn lương nửa tháng nhưng chưa từng đầu hàng, quân đội Bạch gia liều mạng chống trả lại quân địch ba ngày, thành thất thủ, toàn quân Bạch gia bị diệt, nương nương cũng đã tử trận nơi chiến trường!” Tiêu Tẫn ngồi trên long ỷ, lạnh lùng nghe hết. Hắn đột nhiên bật cười. Hắn nói: “Truyền khẩu dụ của trẫm, hoàng hậu tử trận, chọn ngày lành sắc phong Như tần làm hoàng hậu.” Ta ở trên không vuốt ve chiếc bụng mang thai năm tháng của mình, điên cuồng cười không ngừng.  

Tôi Không Phải Là Người Yêu Đương Mù Quáng

Tôi Không Phải Là Người Yêu Đương Mù Quáng Để khiến bạn thân chia tay với gã tồi, tôi đã hẹn hò với một gã tồi tệ hơn. Bạn thân quay lại khuyên tôi chia tay, tôi vân vê các ngón tay rồi nói: “Nhưng anh ấy đối xử với tớ rất tốt.” Bạn thân hối hận khôn nguôi, cho rằng chính cô ấy đã làm tôi hư hỏng, quyết tâm chia tay với gã tồi, kéo tôi trở lại con đường đúng đắn. Sau khi đạt được mục đích, tôi không chút lưu luyến chia tay với người kia, rồi rời đi. Nhưng không ngờ người đàn ông ngoan ngoãn vô cùng trước mặt tôi lại không giả vờ nữa. “Tôi đã ngoan ngoãn như cún con, vậy mà em vẫn không cần tôi.”

Lời Thách Đấu Từ Kẻ Thù Cũ

Lời Thách Đấu Từ Kẻ Thù Cũ Bị bỏ thuốc ngoài ý muốn, tôi đã trải qua một ngày một đêm với kẻ thù không đội trời chung. Sau đó, bạn bè hỏi cảm giác của tôi thế nào. Để giữ thể diện, tôi đã mạnh miệng nói: “Nhìn thì đẹp đấy, chứ chưa có cảm giác gì là đã xong rồi.” Lời này vô tình bị kẻ thù không đội trời chung nghe thấy. Hắn mỉm cười, kiên quyết kéo tôi quay lại khách sạn ngày hôm đó. Rồi hắn đè tôi xuống, chậm rãi tháo máy trợ thính trên tai ra, dùng khẩu hình ra hiệu cho tôi hiểu. “Tháo ra, thì sẽ không dừng lại đâu.” “Đừng có mà lại khóc lóc cầu xin như đêm hôm đó.” “Dù sao thì… tôi cũng không nghe thấy.”

Nghĩ Nhiều Rồi

Nghĩ Nhiều Rồi Tôi chia sẻ ảnh cosplay váy cưới mới của mình cho bạn thân nhưng lại gửi nhầm cho anh trai cô ấy. Tôi lập tức thu hồi tin nhắn, rồi gửi lại ảnh cho bạn thân. Bình thường cô ấy trả lời tin nhắn rất nhanh, nhưng lần này lại lâu lắm mới online. “Muốn nghe chuyện thú vị về anh trai tớ không?” “Anh tớ vừa khóc đấy! Vừa nấu ăn vừa rơi nước mắt, còn cứng miệng bảo là do khói dầu mỡ quá cay.” “Tớ nghe anh ấy lẩm bẩm cái gì mà kết hôn rồi mới nói cho tôi…” “Anh tớ thất tình rồi phải không?”  

Cởi Bỏ Gánh Nặng

Cởi Bỏ Gánh Nặng Kiếp trước, vì để có thể nuôi sống muội muội và mẹ, ta đã tự bán rẻ bản thân. Nhưng khi muội muội lớn lên, ta lại bị ghét bỏ. “Nếu không phải vì tỷ tỷ có quan hệ với Tô lão gia thì mối nhân duyên tốt đẹp của ta sao lại tan vỡ, Tô công tử thích ta như vậy, chàng vốn định cưới ta làm thê tử.” Muội muội quên mất, Tô lão gia là người khách đầu tiên của ta. Đêm đó, ta vì muốn chữa bệnh sốt cao cho nó nên mới phải hạ mình tự tiến cử gối chăn. Mà lúc đó, trúc mã của ta cũng đã nói sẽ đến cưới ta. Sau đó, mẹ giúp muội muội hạ thuốc ta, ta đau đớn chết ngay tại nhà. Nước mắt của họ rơi trên mặt ta: “Cuối cùng, cả nhà này cũng cần phải sống, chúng ta cũng là bất đắc dĩ.” Kiếp này, ta tỉnh dậy vào ngày muội muội sốt cao.

Không Đụng Tường Nam

Không Đụng Tường Nam Quyến rũ Châu Kim An ba năm, ta vẫn một thân hoàn bích. Huynh ấy quân tử thẳng thắn, ghét bỏ ta ngực quá đầy, eo quá mềm, ánh mắt quá quyến rũ, lạ mến mộ Kinh thành đệ nhất thục nữ Nguyễn Tố Tâm. Huynh ấy hết lần này đến lần khác lạnh lùng cự tuyệt, ta lại hết lần này đến lần khác tiến tới. Toàn bộ kinh thành xem ta là trò cười, gọi ta là “Tiểu thư đụng Nam Tường*”. (Chỉ những người cố chấp, ko biết tự lượng sức, không nghe lời người khác, đụng phải bức tường chắn mới có nhận thức bản thân phải rẻ trái hay phải chứ đừng cố chấp đi thẳng) Cuối cùng, ta cũng từ bỏ huynh ấy, uốn eo một cái, liền rơi vào lồng ngực khác. “Tiểu thư đây là có ý gì?” Ta ngượng ngùng đáp: “Tiểu thư ta không đụng tường nam nữa, muốn đụng chàng cơ.” Có lẽ ta nhìn lầm rồi, Ngục diện la sát thiên hạ người người đều kinh sợ lại đột nhiên đỏ bừng cả tai. … Sau đó, Chu Lệnh An chặn ta ở góc tường, hai mắt mắt đỏ rực, nói từng chữ từng chữ: “Nam Tường, ta muốn tự tiến cử mình làm chỗ dựa cho nàng