Ngôn Tình

Sau Khi Chọc Tức Nam Chính

Sau Khi Chọc Tức Nam Chính Chỉ khi khiến mức độ chán ghét của nam chính với tôi đạt đến cực hạn, tôi mới có thể quay về nhà. Vì vậy, tôi mở chế độ tự hủy. Anh ta thích cái gì? Tôi giành. Anh ta ghét cái gì? Tôi nhét cho bằng được. Tóm lại, mục tiêu duy nhất là khiến anh ta chán ghét tôi đến tận xương tủy. Nhưng về sau, anh ta lại càng lúc càng dung túng tôi. Thậm chí khi người khác chỉ trích tôi, anh ta vẫn bình thản mở miệng: “Dù sao cô ấy cũng chỉ làm loạn với tôi, mấy người gấp cái gì?”

Kỵ Sĩ Của Công Chúa

Kỵ Sĩ Của Công Chúa Tôi là một kẻ háo sắc ngu ngốc, có một người anh trai mắc chứng cuồng em gái. Sau khi tôi phải lòng một Thái tử gia đầy âm trầm tàn độc trong giới quyền quý Kinh Thành… Anh ấy hạ thuốc, trói người đàn ông kia lên giường tôi. Còn nhờ Cục Dân Chính mở cửa sau, kéo tôi đi đăng ký kết hôn với hắn. Người duy nhất chịu thiệt là Thương Dư Sơn. Anh bị xích chó khóa lại, từ trên giường đến dưới giường đều hung hăng dữ tợn, cố ý phát tiết giận dữ. Đến lần thứ năm ánh mắt tôi mờ đục, không thể tập trung. Tôi không nhịn được nữa, gọi điện thoại cho anh trai than thở, muốn trả hàng. Lúc đó anh ấy còn đang leo núi, bám chặt trên vách đá. Giọng vang như sấm nổ: “Ông đây khi nào thì trói cái tên Diêm Vương đó lên giường mày hả?” “Con mẹ nó mày mau chạy ngay cho anh!”

Huấn Luyện Cún Con

Huấn Luyện Cún Con Giang Trí Xuyên mắc chứng rối loạn cảm xúc hưng trầm. Vậy mà lại đính hôn với tôi – một kẻ nhát gan, giả vờ ngoan ngoãn. Hôm đó, Giang Trí Xuyên đập phá tan tành mọi thứ trong nhà. Còn mắng Giang lão gia không kiêng nể gì. “Ông là cái thá gì mà dám thay tôi quyết định? Cô ta nhát như chuột, xinh đẹp thì có ích gì?” “Bắt tôi cưới cô ta á? Hừ, trừ khi tôi chết!” Vừa quay người lại thì thấy tôi đang run rẩy trốn bên cầu thang. Giang Trí Xuyên ngưng thở trong chốc lát. Đột nhiên đỏ mặt, giọng điệu dịu đi: “Cha yêu quý à, thật ra kết hôn cũng không phải không được. Hay là chúng ta định vào tháng sau đi… à không, tuần sau… thôi thì ngày mai luôn vậy.” Tôi: ??  

Nuôi Dưỡng

Nuôi Dưỡng Thực tập sinh mới ở công ty đang theo đuổi tôi. Nhưng rồi tôi phát hiện ra cậu ta đang lén yêu một nữ đồng nghiệp khác. Tôi chỉ là tấm bình phong cho hai người họ. Cô đồng nghiệp kia ngoài mặt thì cổ vũ tôi, sau lưng lại cười nhạo tôi tự mình đa tình.

Cả Đời Dỗ Dành

Cả Đời Dỗ Dành Ra sân bay đón em trai mà quên mang kính, tôi nhận nhầm người, còn lỡ hôn nhầm luôn. Đến khi ngẩng đầu lên, đôi mắt sâu thẳm lạnh lùng của bạn trai cũ đập vào mắt tôi. “Gọi tên thằng khác mà dám hôn tôi? Em giỏi đấy!”

Ngoảnh Lại, Hóa Ra Vẫn Là Em

Ngoảnh Lại, Hóa Ra Vẫn Là Em Kẻ đối đầu sống chết với tôi lại mất trí nhớ, tôi liền nhân cơ hội dụ dỗ hắn ăn mặn một lần. Dựa vào mối quan hệ quá rõ nhau, tôi cứ vậy ngang nhiên làm càn. Bình thường hắn luôn lạnh lùng kiêu ngạo, giờ lại bị tôi bắt nạt đến đỏ mắt, chỉ biết nghẹn ngào nói yêu tôi. Mãi đến khi hắn khôi phục ký ức. Lần đầu tiên trong đời tôi hoảng thật rồi, vội vã chuẩn bị chạy trốn. Ai ngờ giây tiếp theo, hắn lại nằm ngay trong phòng ngủ chính của tôi, quần áo nửa kín nửa hở, ánh mắt đầy vẻ câu dẫn nhìn tôi: “Chiêu Chiêu nhanh thế đã chơi chán tôi rồi à?” “Hay chúng ta đổi kiểu chơi khác để tiếp tục nhé?”  

Âm Mưu Của Nam Thần

Âm Mưu Của Nam Thần Khi tôi đặt xe qua app để về trường, người lái xe lại là… nam thần học đường của chúng tôi, Tống Bách Xuyên. Tôi lập tức cảm thấy xót xa cho hoàn cảnh “sa cơ lỡ vận” của anh. Tống Bách Xuyên trầm mặc một lúc. Rồi anh nói: “Em từng thấy ai lái Porsche Cayenne mà vẫn đi chạy dịch vụ chưa?” Tôi sững người, quay đầu nhìn ra sau, chiếc xe đúng là Cayenne thật, mà chiếc xe tôi đặt thực sự đang đứng phía sau, còi bấm đến gần rách cả tay lái.

ANH ẤY TỪNG LÀ HỌC BÁ CỦA TÔI

Chiếc nhẫn rơi xuống gầm giường, đang cùng em họ nghĩ cách lấy ra thì lỡ tay bấm gọi cho bạn trai cũ.Em họ nằm rạp dưới đất.“Vào sâu chút nữa, mạnh lên!”Tôi nói.“Không được rồi! Nhanh lên đi!”Trong bữa tiệc, anh chàng doanh nhân trẻ đầy triển vọng im lặng không nói gì, chỉ đỏ ngầu mắt, bóp nát ly rượu trên tay.

Kết Cục Anh Đáng Nhận

Kết Cục Anh Đáng Nhận Một đêm hoang đường, em gái tôi mang thai con của chồng sắp cưới của tôi. Vào ngày cưới, nó bụng to xuất hiện, hỏi tôi có thể cho đứa bé một gia đình trọn vẹn không. Mọi người đều khuyên tôi rộng lượng, nói rằng đứa trẻ vô tội, hơn nữa hai người họ yêu nhau, chỉ có tôi là kẻ chen ngang giữa họ. Tôi không đồng ý, chồng chưa cưới cũng không nói gì, chỉ bảo vệ sĩ đuổi người đi. Sau đó, em gái tôi chết trong một vụ tai nạn xe hơi, hai mạng người cùng mất. Nhiều năm sau, nhờ vào tài nguyên và mối quan hệ của tôi, chồng tôi thành công vực dậy, trở thành nhân vật có tiếng trong giới kinh doanh. Tôi cũng đã cố gắng mang thai suốt mấy năm. Đến ngày công ty anh lên sàn, tôi vui mừng phát hiện mình đã có thai. Tôi mang tờ giấy khám thai đến tìm anh ta, nhưng lại nghe thấy anh ta nói với bạn mình: “Doanh Doanh và con của cô ấy đã trở về. Tôi không muốn mẹ con họ tiếp tục trốn tránh nữa. Cuộc hôn nhân này, tôi nhất định phải ly dị.”

Làm Sao Thuần Hóa Một Con Chó Điên

Làm Sao Thuần Hóa Một Con Chó Điên Anh trai của bạn trai tôi dẫn bạn gái của anh ấy về nhà ăn cơm. Trên bàn ăn, bạn gái của anh ấy lại tươi cười rạng rỡ, trước mặt mọi người gắp một miếng thịt từ bát bạn trai tôi. Tôi ngẩng đầu nhìn lên dòng bình luận nổi giữa không trung: 【Em trai nam chính cũng không thoát nổi đâu! Chẳng bao lâu nữa cũng sẽ thành người của nữ chính thôi!】 【Bạn gái của em trai thì vừa yếu đuối vừa ích kỷ, loại ngoan ngoãn như em trai ấy nên để nữ chính thu phục mới đúng!!】 Tôi mừng đến phát điên nhưng cố nhịn cười. Tuyệt thật! Loại chó điên tối tăm như thế này nhanh bị ai đó thu phục đi là vừa! Nhưng bạn trai tôi phát điên thật rồi, nửa đêm trèo lên giường tôi, vừa cắn môi tôi vừa lạnh lùng cười khẽ: “Bảo bối, đẩy tôi cho người khác, vui lắm sao?”

Hoa Hồng Ương Bướng

Hoa Hồng Ương Bướng Một ông trùm ở Thượng Hải đích thân nuôi dưỡng tôi thành một đóa hồng. Vào lễ trưởng thành, tôi chuẩn bị tỏ tình với anh ấy. Nhưng anh ấy lại khoác tay người từng bắt nạt tôi và nói: “Thanh Thanh, gọi chị dâu đi.” Đêm đó, tôi mang theo một khoản tiền lớn rời khỏi nơi đau khổ. Ba năm sau, tôi và một ông trùm Hồng Kông vào khách sạn. Anh ấy giận dữ xông vào: “Thời Thanh, những gì tôi đã dạy em là để em quyến rũ tôi, không phải quyến rũ người khác!”

Đừng Gọi Em Là Vợ

Đừng Gọi Em Là Vợ Khi mang thai đến tháng thứ năm, tôi vô tình nghe được một cuộc điện thoại của chồng. Đầu dây bên kia truyền đến giọng nói non nớt, ngọt ngào của một bé gái: “Ba ơi, khi nào ba mới đến thăm tụi con? Con với mẹ đều nhớ ba lắm đó!”

Anh Em À, Cô Ấy Không Phải Là Phụ Nữ Xấu

Anh Em À, Cô Ấy Không Phải Là Phụ Nữ Xấu Phó Xước giả chết để trốn hôn. Những người anh em của anh ta khuyên tôi nên sớm buông bỏ. Nhưng sau lưng, họ lại lấy một chiếc Ferrari làm cược. Cược rằng trong vòng 1 tháng sẽ khiến tôi gục ngã, để tôi rời bỏ Phó Xước và tái giá. “Đầu óc toàn tình yêu, chơi cô ta chẳng khác nào chơi một con chó.” Họ đoán tôi tầm thường, ham tiền, cổ hủ và vô vị. Tôi không vạch trần, còn đồng ý kết bạn với một trong số họ. Sau này, khi Phó Xước chán chê những cô nàng ong bướm ngoài kia, cuối cùng cũng nhớ đến tôi – vị hôn thê mà anh ta từng bỏ rơi. Ngày gửi thiệp cưới, những người anh em kia không còn cười nổi nữa. Một cú đấm mạnh giáng thẳng vào mặt Phó Xước: “Một gã đàn ông từng ly hôn, cũng xứng tranh với tôi sao?” “Anh có biết cách chiều chuộng cô ấy như tôi không?”

Lấp Lánh Trong Tim Anh

Trong một chương trình tài chính, MC nổi tiếng Kiều Ngôn hỏi vị đại lão giới kinh doanh Lệ Hàn Sinh rằng: “Anh còn nhớ gương mặt mối tình đầu không?” Khán giả lập tức xôn xao. Ai cũng biết năm xưa ở Đại học A, Kiều Ngôn là hoa khôi, còn Lệ Hàn Sinh là nam thần học bá — đôi thanh mai trúc mã khiến ai cũng ngưỡng mộ. Thậm chí còn có lời đồn rằng, Lệ Hàn Sinh từng thầm yêu Kiều Ngôn. Mọi người đều tưởng sắp được chứng kiến một màn tái hợp kinh điển giữa trai tài gái sắc thì anh lại khẽ cười, quay sang nhìn thẳng vào ống kính: “Dĩ nhiên là nhớ. Sáng nay cô ấy vừa thức dậy bên cạnh tôi.” Cùng lúc đó, tôi — người đang say giấc — bị điện thoại réo đến nổ tung. Lệ Hàn Sinh… đã đem cả khuôn mặt lúc ngủ của tôi lên sóng truyền hình quốc gia rồi!

Trái Tim Không Còn Thuộc Về Anh

Trái Tim Không Còn Thuộc Về Anh “Tổng Giám đốc Giang, phu nhân của ngài đang làm ầm ĩ dưới lầu, nói muốn gặp ngài.” Thư ký run rẩy đẩy cửa văn phòng, Giang Minh Huyền không thèm ngẩng đầu, ánh mắt vẫn dán chặt vào bảng báo cáo tài chính trên màn hình máy tính. “Bảo an ninh đuổi cô ta đi. Tôi đã nói bao nhiêu lần rồi, trong giờ làm việc không gặp bất cứ ai.” “Nhưng mà, tổng giám đốc…” Thư ký muốn nói rồi lại thôi. “Không có nhưng nhị gì hết!” Giang Minh Huyền đột ngột ngẩng đầu, ánh mắt lạnh như băng: “Lâm Vãn Tinh càng ngày càng không biết quy củ, ba năm kết hôn rồi mà đến chút chừng mực tối thiểu cũng không có sao?” Thư ký rụt cổ lại, vừa định lui ra thì thang máy vang lên tiếng “ding” khô khốc. Lâm Vãn Tinh mang giày cao gót bước nhanh vào, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, trong tay siết chặt một tấm ảnh. “Giang Minh Huyền, anh giải thích cho tôi xem đây là chuyện gì?!”

Cuối Cùng Tôi Và Phản Diện Đã HE

Cuối Cùng Tôi Và Phản Diện Đã HE Tôi xuyên thành cô gái ác độc vừa mới phá sản, dựa theo cốt truyện, tôi đến tìm người chồng phản diện. Mỗi ngày vừa bám dính lấy anh ta, vừa dùng tiền của anh ta để bí mật nuôi nam chính. Ngày mọi chuyện bại lộ, tôi bị phản diện ném lên giường, khóc lóc cầu xin tha thứ: “Em sai rồi…” Anh ta thong thả tháo đồng hồ ra: “Còn sớm lắm, bảo bối à.”  

Ngày Sau Hóa Khói Sương

Ngày Sau Hóa Khói Sương Khi con gái tôi được năm tuổi, tôi nhận được một cuộc gọi từ đồn cảnh sát. Người chồng mất tích – Chu Dịch Nam – đã được tìm thấy. Tổng cộng ba năm ba tháng mười tám ngày. Anh ấy không ch.t. Anh ấy sống rất tốt, rất hạnh phúc. Thậm chí, sắp có con.

Tiếng Vọng Của Mối Tình Đơn Phương

Tiếng Vọng Của Mối Tình Đơn Phương Tôi thầm yêu Chu Thời Dư nhiều năm, định nhân đêm nay tỏ tình thì lại nghe thấy anh nói chuyện với bạn. “Bên cạnh đại tiểu thư nhiều năm như thế, không lẽ thật sự động lòng rồi?” Tôi đứng ngoài cửa, tim đập như trống dồn, chỉ nghe anh thản nhiên đáp: “Ân tình nhà họ Tạ, tôi luôn phải trả cho hết.” Thì ra tất cả những dịu dàng anh dành cho tôi, chỉ là vì báo ân. Thế nên tôi mới ăn sạch anh, sau đó bỏ lại một câu: “Xem như xong nợ”, rồi bỏ đi. Nhưng Chu Thời Dư lại không chịu, kiên trì bám riết không buông, đầy chiếm hữu mà cầu xin: “Ninh Ninh, là tôi sai… đừng nói lời tuyệt tình với tôi, được không?”  

Năm Năm Cho Một Lời Tạm Biệt

Năm Năm Cho Một Lời Tạm Biệt Ngày tôi quyết định ly hôn với Triệu Trì, là một ngày rất bình thường. Hôm đó tuyết rơi rất lớn. Tôi bị cảm nặng, theo bản năng lại gần Triệu Trì hơn một chút. Triệu Trì cầm ô, mắt nhìn thẳng về phía trước, không hề chớp lấy một cái. Nhưng khi tôi tiến lại gần, anh ta lặng lẽ bước ra xa vài bước. Về đến nhà, tôi nhìn mình trong gương, toàn thân đầy tuyết, trông vô cùng thê thảm. Trong lúc đầu óc còn mơ hồ, tôi đã đưa ra quyết định đúng đắn nhất đời mình. “Triệu Trì, chúng ta ly hôn đi. Anh tự do rồi.”