Ngôn Tình

Lệch Quỹ Đạo

Lệch Quỹ Đạo Tôi là tiểu thư hàng thật giá thật của Sở gia danh giá vừa được tìm về. Sau khi trở về nhà, tôi luôn so bì với cô con gái giả kia. Trong lúc tôi lại một lần nữa bắt chồng mình đàn áp em trai anh ấy, cũng như bắt con trai phải giành giải nhất cuộc thi piano, thì chợt nhìn thấy những dòng comment hiện lên. 【Vai phụ này đúng là tự làm khổ mình, có cuộc sống sung túc với ông chồng giàu có, rảnh rỗi còn chung tình, đứa con cũng nghe lời như thế, vậy mà chỉ biết bám đuôi nữ chính để ganh đua.】 【Không sao đâu, rồi con trai cô ta sẽ vào tù, chồng phá sản ngập trong nợ nần, chết thảm để khỏi liên lụy đến cô ta, lúc đó cô ta mới chịu tỉnh ngộ.】 【Mong cho ngày đó mau đến, hehe, cô ta không nhận ra con trai mình đã bị cô ta dạy hư rồi, thắng được cuộc thi là nhờ bắt con trai nữ chính khoá trong toilet, chẳng trách sau này vào tù.】 Hoá ra tôi là nhân vật đối địch với cô con gái giả trong truyện ngôn tình thiên kim thật giả.

Đêm Cá Chình

Đêm Cá Chình  [Bối cảnh tương lai xoay quanh môi trường sinh vật biển] “Tôi có thể chạm vào đuôi em được không?” Chiếc đuôi cá trơn tuột quấn chặt lấy cơ thể tôi, gương mặt tái nhợt mà yêu mị của người đàn ông kề sát trong gang tấc. Hơi thở của hắn lạnh buốt đến thấu xương, mang tai hai bên đang phập phồng kích động. Tôi dè dặt: “Nhưng… tôi đâu có đuôi.” Từ giữa đôi môi đỏ sẫm vươn ra một chiếc lưỡi dài, đầy răng sừng nhỏ lởm chởm. “Vậy tôi có thể liếm xương cụt của em không?” Tôi sợ đến hồn phi phách tán: “Thế thôi anh chạm là được rồi!”

TỎ TÌNH NHẦM CHÚ NHỎ CỦA NAM THẦN

Tôi nhắm hướng đi tới chỗ của nam thần để thổ lộ, kết quả lại là nhầm người.Vừa nói xong mấy câu, đằng sau vang lên một tràng pháo tay rầm rộ.“…”Nam thần mặt đầy hào hứng: “Chú nhỏ, cuối cùng cũng có người chịu rước chú rồi!”Tôi: ???

Vãn Tạ Hồng Trần

Vãn Tạ Hồng Trần Trước ta, Ma Tôn đã gi-t mười ba người công lược. Người công lược đầu tiên chọn tiến vào cốt truyện khi Cảnh Ung 17 tuổi, dùng tình yêu ngây ngô thời niên thiếu để chữa lành vết thương tâm hồn. Kết quả là vì nàng ta nhìn người đàn ông khác thêm một cái. Cảnh Ung hắc hóa, thất bại. Người công lược thứ hai tiến vào cốt truyện khi Cảnh Ung 10 tuổi, muốn dùng tình thân kề cận để sưởi ấm trái tim lạnh lẽo. Kết quả là nàng ta vô tình khen đứa trẻ khác một câu. Cảnh Ung hắc hóa, thất bại. Người công lược thứ ba liều lĩnh chọn lúc Cảnh Ung 25 tuổi – đã trưởng thành, hắc hóa triệt để. Kết quả là nàng ta chưa kịp mở miệng đã bị Cảnh Ung chém ch-t bằng một nhát kiếm, lý do là… tiếng thở quá ồn. Cuối cùng, tổ tình cảm bị gi-t sạch, hệ thống chỉ còn cách điều ta từ tổ trừu tượng đến, xem như lấy ngựa chớt chữa ngựa sống. Hệ thống hỏi ta: “Muốn chọn tiến vào cốt truyện lúc bao nhiêu tuổi?” Ta nói: “Một tuổi.” Hệ thống khựng lại một chút, hỏi: “Là muốn đi tuyến tình thân nuôi dưỡng Tiểu Cảnh Ung sao?” Ta đáp: “Không phải Cảnh Ung một tuổi, là ta một tuổi.” Hắn nuôi dưỡng, ta phản nghịch; hắn giáo dục, ta hắc hóa. Cho cái tên phản diện ủy mị đó nếm thử cảm giác “nuôi con mới hiểu lòng cha mẹ”, ác nhân thì phải có ác nhân trị.

Chàng Quỷ Của Tôi

Chàng Quỷ Của Tôi Tôi đã quan sát con ma nam đó rất lâu rồi. Hắn mặc một bộ vest chỉnh tề, gương mặt tái nhợt, quầng thâm dưới mắt đen sì. Mỗi ngày tan làm, tôi đều thấy hắn ngồi xổm trước cửa, rồi lơ lửng theo tôi về nhà. Ăn đồ thừa của tôi, lãng phí điện của tôi thì cũng thôi đi, đằng này hắn còn nhân lúc tôi ngủ mà leo lên giường giành chăn với tôi. Chịu đựng đã lâu, nay không thể nhịn thêm nữa! Tôi đạp một phát khiến hắn lăn thẳng xuống giường. Hắn lăn mấy vòng, trợn trừng mắt nhìn tôi đầy hoảng sợ: “Cô nhìn thấy tôi?”  

Ái Tình Và Hận Ý

Ái Tình Và Hận Ý Trên trời rơi xuống một đóa dã hoa có gai, đoạt đi vị hôn phu thanh mai trúc mã của ta. Vì nàng, hắn không ngại xé bỏ hôn ước giữa chúng ta, thậm chí còn công khai làm nhục ta nơi phố chợ. Muốn ta cứ thế mà bỏ qua ư? Không thể nào! Ta nhốt tiểu tướng quân vào mật thất, đêm đêm sủng ái hắn, khiến hắn đối với ta thực tủy biết vị, muốn ngừng mà không được. Dưa hái xanh không ngọt, nhưng cũng đủ để giải khát.

Lỡ Mang Thai Với Cậu Nhỏ

Lỡ Mang Thai Với Cậu Nhỏ Cậu nhỏ ép hỏi tôi đứa bé là của ai? Tay tôi run rẩy, bấm gọi cho “người đàn ông hoang dã” kia. Thế nhưng… tiếng chuông điện thoại lại vang lên ngay bên cạnh. “… Gọi… nhầm rồi…” Tôi nhìn chằm chằm vào gương mặt điển trai của anh, khuôn mặt của… Tần Mặc. Trong lòng như sóng lớn cuộn trào.

Hồng Nhan Lực Bạt Sơn Hà

Hồng Nhan Lực Bạt Sơn Hà Ta vì dung mạo mỹ miều mà được nghĩa phụ nhận nuôi. Lại vì sức mạnh quá lớn mà bị đưa đến chỗ Cửu Vương gia. Nhưng xui xẻo thay, ngày hôm sau Cửu Vương gia liền bị tống vào thiên lao vì tội mưu nghịch. Ta hỏi Cửu Vương gia có muốn vượt ngục hay không. Cửu Vương gia u sầu nói: “Thiên lao trùng trùng, cắm cánh cũng khó bay.” Đêm đó, thiên lao bị san thành bình địa, Cửu Vương gia không cánh mà bay, biến mất khỏi kinh thành.  

Tôi Mang Thai Con Của Sếp

Tôi Mang Thai Con Của Sếp Trong một lần xem mắt, tôi gặp phải một gã đàn ông bình thường nhưng tự mãn, để thoát khỏi hắn, tôi chỉ có thể nói dối là mình đang mang thai đứa con của sếp. Không ngờ sếp và đồng nghiệp lại đứng ngay sau lưng tôi! Tôi sợ đến mức lảo đảo: “S… sếp!” Anh nhàn nhạt liếc tôi một cái: “Cẩn thận chút, đừng để động thai.” Tôi: “…” Xin hỏi, bây giờ tôi nên nộp đơn xin nghỉ việc luôn, hay là quỳ xuống xin lỗi đây?

Vận Mệnh Trong Tay

Vận Mệnh Trong Tay Năm thứ ba ta khởi binh tạo phản, triều đình vì muốn xoa dịu ta mà phái vị hôn phu cũ của ta đến hòa thân. Hắn mặc y phục mỏng manh, gương mặt đầy vẻ nhục nhã, ngồi trên giường của ta. Ta bóp cằm hắn, cười nhạo: “Ồ? Nghĩ thông suốt rồi sao? Bằng lòng theo ta rồi à?” Trước đây ở kinh thành, hắn thề độc rằng thà bị vạn tiễn xuyên tâm còn hơn cưới ta. Hắn nghiến răng căm hận nói: “Ngươi dù có chiếm được thân thể ta, cũng không có được trái tim ta!” Ta lập tức đá hắn xuống giường, bảo hắn cút đi. Ai thèm hắn chứ? Trước đây thề non hẹn biển dụ hắn cho vui, hắn lại tưởng bản thân là bảo vật chắc.

Bong Bóng Kẹo Ngọt

Bong Bóng Kẹo Ngọt Tôi xuyên thành vai ác nữ phụ bắt nạt nam chính lúc nhỏ. Tôi hất sữa bột của cậu ấy, cướp đồ ăn vặt, xé thư tình mà cậu ấy nhận được. Cứ tưởng xong nhiệm vụ là tôi có thể rửa tay gác kiếm. Nhưng nam chính lại cầm bức thư tình tôi viết hộ người khác, ngại ngùng nói: “Tôi biết từ lâu là cậu có ý đồ với tôi rồi.” Tôi: “…” Hiểu lầm to rồi cha ơi!

GIA SƯ CHO EM GÁI CỦA CRUSH

Dạy kèm cho em gái của nam thần, dạy được một nửa thì cô bé lấy ra một đống thư tình của anh trai.Chúng tôi túm tụm lại xem thư nào hay nhất.Đột nhiên, nam thần từ sau lưng thò tay ra, rút lấy một phong thư quen thuộc.“Anh nghĩ bức này hay nhất, em thấy sao?”Chết tiệt thật, tất nhiên là hay rồi, vì đó chính là thư của tôi mà!

Phù Dâu Bỏ Trốn

Phù Dâu Bỏ Trốn Tôi đã cứu vị thái tử gia kinh thành Lương Tự, chăm sóc hắn suốt ba năm. Mọi người đều nghĩ rằng tôi sẽ lấy ân tình đó để ép hắn cưới tôi. Cho đến khi ánh trăng sáng của hắn trở về nước, hẹn gặp tôi với thái độ hung hăng, bức người. Tôi nhìn chằm chằm vào túi xách của cô ta, hỏi: “Chi phiếu đâu?”

Sếp Tổng Mê Tôi Như Điếu Đổ

Sếp Tổng Mê Tôi Như Điếu Đổ Lần đầu đi công tác cùng sếp… tôi đã ngủ với anh ta. Sau đó, tôi hoảng hồn đến mức chỉ muốn cắt đứt mọi liên quan: “Cái đó… anh cứ coi như chưa có chuyện gì xảy ra, tôi không để bụng đâu.” Ai ngờ người đàn ông lúc nào cũng lạnh lùng kiêu ngạo ấy, lại tỏ ra có chút… ủy khuất? Anh nắm lấy cổ tay tôi, giọng trầm khàn: “Ngủ với anh rồi, em còn muốn phủi tay không chịu trách nhiệm à?”

Không Ngờ Tôi Lại Là Vợ Thật Của Kim Chủ

Không Ngờ Tôi Lại Là Vợ Thật Của Kim Chủ Tôi là con chim hoàng yến duy nhất bên cạnh Thái Tử gia của giới quyền quý Bắc Kinh. Một ngày nọ, tôi vô tình thấy màn hình điện thoại của thái tử gia hiện lên một tin nhắn mờ ám: “Chồng ơi, tối nay hẹn ở chỗ cũ nhé~” Tôi sững lại một chút, rồi bình tĩnh khóa màn hình giùm anh ta. Anh ấy mỗi ngày đã mệt như vậy rồi, đi qua đêm với mấy em gái khác thì có sao đâu?

HAI THẾ GIỚI

Vào ngày Cố Thời Thành giành chức vô địch giải đấu chuyên nghiệp, tôi – bạn gái cũ của anh – lên hot search.Chỉ vì trong buổi phỏng vấn khi anh ấy trở về, phóng viên đã hỏi một câu: “Từ một thị trấn nhỏ bước lên bục vinh quang thế giới, xin hỏi động lực nào giúp anh đạt được giải thưởng này?”Cố Thời Thành nhìn vào ống kính, cười nhếch mép: “Năm đó có người nói tôi chỉ biết cắm đầu chơi game, không có tương lai.” “Lúc chia tay, cô ấy còn đập vỡ cái bàn phím đắt tiền nhất của tôi.”Tôi tức đến mức muốn tát cho anh một cái.Nhưng tay tôi xuyên thẳng qua cơ thể của Cố Thời Thành.Ồ, suýt quên. Tôi đã chết rồi.

Tất Cả Vì Nàng

Tất Cả Vì Nàng Năm đó, ta vì dung mạo quá mức xuất chúng mà bị bán vào thanh lâu lớn nhất kinh thành – Bách Hoa Lâu. Ngày xuất các, Lục Hoài Chi, kẻ vốn luôn lạnh lùng kiêu ngạo, lại gọi ta ba lần. Hắn si mê ngắm nhìn, bàn tay mơn trớn bên eo ta. “Ngoan một chút, gia chưa bao giờ chạm vào thứ dơ bẩn.” “Nếu hầu hạ gia thật tốt, gia sẽ đón ngươi vào phủ.” Ta vội vàng gật đầu, giả bộ ngoan ngoãn nịnh nọt. Nhưng ngay khi lấy lại được khế ước bán thân, ta lập tức thu dọn hành lý, bỏ trốn không chút do dự. Năm năm sau, hắn xách kiếm xông vào tân phòng của ta. Đôi mắt đỏ ngầu, từng bước ép sát. “Nàng lừa ta.” “Tướng công của nàng chỉ có thể là ta!”

Tiếu Hồng Trần

Tiếu Hồng Trần Từ khi đôi mắt không còn nhìn thấy, ban đêm, ta chỉ có thể nắm chặt đai lưng, áp sát vào tường mà ngủ. Nửa đêm, có người bò lên chăn ấm của ta. Ta sợ đến mức tim đập thình thịch. Mẹ nó, thật sự có người leo lên giường sao?! Ta giơ tay đẩy một cái, rồi chỉ ra ngoài, nhỏ giọng nhắc nhở: “Này, ngươi trèo nhầm giường rồi. Phu quân ta ngủ ở gian phòng phía đông nam bên ngoài.” Người kia nén giọng, nghiến răng nghiến lợi: “Ngươi đúng là rộng lượng.” Giọng nói này quen thuộc đến lạ. Hóa ra là phu quân ta à. Thế thì càng phải nắm chặt đai lưng hơn rồi.

Xuân Ý Vị Vong

Xuân Ý Vị Vong Ta nhặt được một thư sinh về làm ở rể. Hắn tuấn tú vô cùng, chỉ tiếc thân thể lại yếu nhược. Ta ngày ngày ngóng trông đêm động phòng, còn dọa hắn: “Uống xong bát thuốc này mà vẫn không khá lên, thì ta sẽ hưu chàng đấy!” Phu quân của ta sắc mặt khi trắng bệch khi đỏ bừng, xem ra sợ bị ta hưu đến phát khiếp. “Ngoan nào, giếc xong con heo là ta về với chàng ngay.” Ta hôn nhẹ lên má hắn, dịu giọng dỗ dành. Ai ngờ hắn lại ho càng dữ dội hơn. Haiz… phu quân ta cái gì cũng tốt, chỉ tiếc… không được, thật khiến người ta đau đầu.

Hoa Hồng Rực Rỡ

Hoa Hồng Rực Rỡ “Bạch nguyệt quang của anh quay về rồi, tôi nhường chỗ.” Tôi nhìn chằm chằm người đàn ông trước mặt với vẻ mặt u ám, nói. “Được thôi.” Anh bỗng nhiên cười, như bầu trời xanh rạng rỡ sau cơn giông, đôi mắt sâu thẳm như xoáy nước khóa chặt lấy tôi. “Nhưng trên hợp đồng của chúng ta vẫn còn hạn đến tháng sau, nếu em muốn đi sớm.” Anh đột nhiên vươn tay kéo tôi lại, bàn tay rộng lớn giữ chặt eo tôi, khiến tôi không thể trốn thoát. “Phiền em trả trước phí vi phạm hợp đồng đã.” Tên khốn này. Mãi đến một tháng sau, khi nhìn thấy Bạch Chấp trong cơn say, tôi mới biết “bạch nguyệt quang” mà anh mãi không quên, hóa ra tôi chưa từng gặp qua.