Trang chủ Thể loại Ngọt Sủng

Ngọt Sủng

Bạch Nguyệt Quang

Bạch Nguyệt Quang Khi tôi du học về nước, thanh mai trúc mã của tôi đã trở thành một tổng tài bá đạo, đang say đắm với thế thân của tôi. Mẹ anh ta tìm đến tôi: “10 triệu, hãy quay lại bên con trai tôi.” Tôi từ chối khéo: “Dì ơi, dì hiểu mà, làm một bạch nguyệt quang đúng nghĩa thì phải như đã chet rồi.” “1 tỷ, làm hay không?” “Không vấn đề gì, con đảm bảo dì sẽ hài lòng!”

Mộng Độ Xuân Tiêu

Mộng Độ Xuân Tiêu Lần thứ ba cha mẹ tìm đến, ra lệnh cho ta thay đệ đệ trả nợ cờ bạc. Ta chỉ ném nhẹ một thanh đoản đao xuống đất, lạnh nhạt nói: “Được thôi, một ngón tay đổi lấy một ngàn lượng.” Cũng như bao lần trước, họ giận dữ định lao lên đánh ta, nhưng bị thị vệ cạnh bên túm gáy, ép quỳ xuống. Ta khẽ nhướng mày, thị vệ liền tận tâm dạy họ cúi đầu hành lễ: “Nói theo – Tham kiến Quý phi nương nương.”

Công Chúa Trùng Sinh

Công Chúa Trùng Sinh Cố tiểu tướng quân niên thiếu phong lưu, nhưng lại bị ép phải cưới một công chúa phế vật như ta. Bảy năm thành hôn, hắn đối xử với ta như trân bảo. Cho đến ngày cung biến, hắn bắn chết hoàng huynh, tự lập làm đế. Hắn phong nha hoàn của ta làm hoàng hậu, còn giáng ta thành tội nô. “Công chúa đã cướp mất phu quân của người khác, vậy nên hãy đền tội cho thật tốt.” Lúc ấy ta mới hiểu, thì ra hắn và nha hoàn của ta đã chịu nhẫn nhục nhiều năm qua. Thì ra hắn hận ta đến vậy. Khi mở mắt ra, ta đã trọng sinh về ngày hắn khải hoàn hồi triều.

Thiên Sương Bí Cảnh

Thiên Sương Bí Cảnh Ta cùng vị sư huynh thanh cao lạnh lùng rơi vào một bí cảnh không đứng đắn. Điều kiện là phải thân mật tiếp xúc mới có thể thoát ra ngoài. Khi ra được khỏi bí cảnh, có thể chọn xóa ký ức của một trong hai người chúng ta. Ta không chút do dự chọn xóa ký ức của mình. Sư huynh một lòng hướng đạo, chắc hẳn sẽ không bận tâm chuyện này đâu. Kết quả là từ ngày đó, vị sư huynh vốn chưa từng sa ngã vào ái tình. Chưa bao giờ phá được tình kiếp nữa.

Ánh Trăng Trong Lòng Ta

Ánh Trăng Trong Lòng Ta Khi còn hiển hách, ta từng bao nuôi một thư sinh tuấn tú. Cung cấp cho hắn đọc sách, giúp hắn vào triều làm quan, còn trả tiền thuốc đắt đỏ cho mẹ hắn. Thư sinh vô cùng cảm động, thề sẽ không bao giờ phụ ta. Nhưng ngày mà cả nhà ta bị phán lưu đày, hắn lại bỏ đi mà không ngoảnh lại. Lần nữa gặp lại, hắn đã là quyền thần được nhiều người săn đón, bên cạnh còn có giai nhân. Khi bị chặn ở trong nhà, ta lạnh lùng nói: “Đại nhân, ăn mày dù có đói đến mấy cũng không ăn lại cỏ đã nhai qua.” Hắn tháo dây lưng: “Ăn lại hay không không quan trọng.” “Làm ăn mày, quan trọng nhất là phải no bụng.”

Đầu Bạc Răng Long

Đầu Bạc Răng Long Phu quân đã xa nhà mười năm của ta đã làm đại tướng quân, đón cả nhà đi hưởng phúc. Vừa đến kinh thành, quận chúa của vương phủ đã chặn chúng ta lại, lớn tiếng nói: “Tướng quân và ta hai người lưỡng tình tương duyệt, nếu ngươi biết điều thì tự hạ mình làm thiếp, bản quận chúa sẽ thưởng cho ngươi một bữa cơm.” Tổ mẫu, bà mẫu, đại cô, tiểu cô nói giọng kinh thành không chuẩn, mắng chửi nàng ta đến mức đầu rơi máu chảy. Ta đỏ hoe mắt nghĩ, nếu tên khốn đó có hai lòng, ta sẽ cuốn gói về quê, tiếp tục làm công việc buôn bán nhỏ của mình. Nhưng không ngờ cái miệng của hắn, tựa như đuôi ong đất, độc như rắn. Còn ta thì…

Đợi Đến Ngày Em Quay Về Bên Anh

Đợi Đến Ngày Em Quay Về Bên Anh Ảnh đế mới tham gia chương trình tình cảm đang hot, lúc tham gia trò chơi nhận yêu cầu gọi điện cho bạn gái cũ. Điện thoại kết nối, điện thoại của chuyên gia tâm lý đang ngồi một bên là tôi đột nhiên vang lên. Ảnh đế hơi mỉm cười, nụ cười như gió xuân nhưng lại có chút xấu xa: “Chị, sao chị không nhận điện thoại?” “Không phải chị nói sau khi chia tay vẫn có thể làm bạn sao?” Cứu mạng! Đây là lời có thể nói được sao? Trường quay yên tĩnh, bình luận trực tiếp nổ tung, tôi như muốn tan theo gió.

Ông Chủ Yêu Thầm Tôi

Ông Chủ Yêu Thầm Tôi Dạo này tôi khá yêu thích một quán đồ ăn mang về. Nhưng một ngày nọ, quán đó đột nhiên ngừng hoạt động. Đặt đồ ăn của quán khác thì bị ăn trộm, phần thứ hai được giao đến, tôi ăn miếng đầu tiên đã khóc. Thật sự quá khó ăn! Bị đả kích kép, tôi gọi điện cho ông chủ phát điên lên. “Ông chủ, mau cứu tôi, tôi sắp chết đói rồi, làm ơn giao cho tôi một phần thịt kho tàu đi!” Ông chủ im lặng một lúc, bảo tôi đợi. Một giờ sau, một anh chàng đẹp trai tay trái giơ cao chai truyền dịch, tay phải cầm phần thịt kho tàu tôi mong ngóng gõ cửa nhà tôi.

Vân Ca

Vân Ca Sau khi rơi xuống vực rồi được cứu trở về. Từ lúc đó, ta không còn mù quáng say mê Tiết Vọng nữa. Không còn chạy theo hắn, chẳng còn chăm lo, ân cần với hắn, cũng không còn lấy lòng hay nuông chiều hắn. Ta chỉ ở lì trong Phật đường, ngày ngày thành kính tụng kinh. Ngay cả khi hắn đến thông báo muốn từ hôn, ta cũng chỉ gật đầu nói một câu “Được thôi.” Sau đó lại quỳ xuống tiếp tục cầu nguyện: “Bồ Tát phù hộ, Bồ Tát khai ân.” “Hôm đó dưới vực sâu, ta vì bị trúng độc nên mới bất đắc dĩ làm bẩn vị công tử kia.” “Chỉ một đêm đó, hẳn là sẽ không mang thai được đâu, phải không?” “Hắn chắc sẽ không tìm ra ta đâu, phải không?”

Thiên Sát Tai Tinh

Thiên Sát Tai Tinh Ngày đầu tiên ta vào cung tham gia tuyển tú, hoàng đế băng hà. Bị phái đi canh giữ hoàng lăng, hoàng lăng lại sụp đổ. Bị đuổi ra vườn rau hoàng gia trồng rau bắt sâu. Cả hoàng cung đều bị ngộ độc thức ăn. Bị đưa đến trước mặt thái tử, ta quỳ trên đất suốt nửa canh giờ. Hắn mới chậm rãi mở miệng: “Ngươi thật giỏi.” Ta yếu ớt ngẩng đầu lên: “?” “Một người tài năng như ngươi.” “Không gả cho đối thủ của bổn vương thì thật đáng tiếc…”

Tâm Cơ Của Phu Quân Ốm Yếu

Tâm Cơ Của Phu Quân Ốm Yếu Ta có hai vị thanh mai trúc mã, nhưng chẳng ai thích ta. Người họ thích, đều là người muội muội yếu ớt như liễu rủ trong gió kia của ta. Ta lại trời sinh sức mạnh vô cùng lớn, lòng dạ độc ác. Khi muội muội ta cập kê, món quà họ nhờ ta chuyển đến không hiểu sao lại nhiễm độc, khiến muội muội ta hôn mê trên giường. Ta trở thành nữ tử rắn rết mà mọi người trong kinh thành đều tránh xa. Nhưng Bình Dương Vương Tiêu Cảnh Sách lại phái người đến cầu hôn, cưới ta về để xung hỉ. Nghe nói Tiêu Cảnh Sách bệnh tật ốm yếu, cưới ta cũng chỉ vì mệnh cách ta hung ác, có thể chế ngự được hắn. Trước khi xuất giá, tiểu nương ta dặn đi dặn lại, không được để lộ tính cách thật trước mặt Tiêu Cảnh Sách. Đêm tân hôn, Tiêu Cảnh Sách bị bệnh nằm liệt trên giường bệnh, trên mặt lộ ra vẻ áy náy: “Nghe nói phu nhân ngưỡng mộ Vệ tiểu tướng quân, lần này ta lại hoành đao đoạt ái, thật sự có lỗi.” Vệ tiểu tướng quân, chính là một trong hai vị thanh mai trúc mã của ta. Nhờ có hắn đem chuyện này truyền bá khắp kinh thành, nếu không danh tiếng của ta còn chưa thể khó nghe đến vậy. Ta nghiến răng, nhớ đến lời dặn của mẫu thân, giả vờ yếu đuối nói: “Sao có thể trách phu quân được, chỉ tại thiếp không phân biệt được người với chó mà thôi…” Tiêu Cảnh Sách khẽ cười một tiếng: “Để bù đắp, phu nhân muốn gì, ta cũng sẽ không từ chối.” Ta lập tức phấn chấn nhưng vẫn lịch sự quan tâm một câu: “Chàng… ta thật sự có thể sao?” Phu quân yếu đuối vô cùng của ta sắc mặt tái nhợt, quay đầu ho khan hai tiếng: “Xin phu nhân thương xót.”   Sắp tới Mê Truyện có kết hợp với Lazada/Shopee tung ra một loạt các mã giảm giá cực sâu, các mã giảm giá 30k, 60k, 100k. Mấy bà join nhóm dưới đây để nhận mã nhanh nhất nhen😘 👉 https://zalo.me/g/oegfon933

Nhặt Chồng

Nhặt Chồng Ta tên Vương Hoa Hoa, cha ta là thổ phỉ, ông ta là thổ phỉ, ông của ông ta cũng là thổ phỉ. Nhà ta chẳng có gì để lại, chỉ có duy nhất một tài sản là sơn trại này trên núi Hắc Phong. Đến đời ta, bảy đời truyền tử đã đứt mạch. Mẹ sinh ta xong thì qua đời, cha chưa kịp tục huyền để sinh một đứa con trai nối nghiệp đã không may ngã ngựa mà chế1. Không biết đám thổ phỉ này nghĩ gì, họ lại đặc biệt có tình có nghĩa. Đệ nhị và đệ tam đương gia đợi ta đến 18 tuổi thì phò ta làm chủ sơn trại. Đệ nhị đương gia còn bí mật nói với ta rằng, ông đã nhờ Lưu Manh Tử dưới núi xem bói cho ta, bảo rằng mệnh ta phi phàm, ắt sẽ hiển quý, chắc chắn là người làm đại đương gia! Sơn trại đã phủ đầy tuyết mùa đông, lạnh khác thường. Đệ nhị đương gia mấy ngày trước săn được một con gấu đen, lột da làm cho ta một cái áo choàng lớn. Ta khoác lên, tất cả anh em đều khen ta có khí phách, không hổ danh là đại đương gia.

Kết Hôn Với Sếp Mèo Yêu

Kết Hôn Với Sếp Mèo Yêu  Cho mèo hoang ăn xong, quay đầu lại đối diện với cái nhìn chếc chóc của sếp lạnh lùng. Tối đến, một người nào đó bỗng mọc tai mèo, vẻ mặt ủy khuất. “Em sờ mèo khác, anh thấy hết rồi.” “Con mèo em sờ chiều nay là bố của 7 đứa con đấy, lăng nhăng không đếm xuể.” Một cái đuôi mèo bông xù lén lút quấn quanh eo tôi. Hôm sau, mèo hoang biến mất một cách bí ẩn. Lần sau gặp lại, nó đã mất đi thứ quý giá nhất của một con mèo đực. Nhắm mắt khoanh tay, không còn ham muốn gì nữa.

Hạt Dẻ Mật Ong

Hạt Dẻ Mật Ong Tôi mất trí nhớ vào năm thứ 4 bỏ chạy khi đang mang thai. Tôi gửi tin nhắn cho tất cả các người yêu cũ: “Hình như tôi mới có một đứa con nè, anh nghĩ có khả năng đứa bé là của anh không?” Thái tử kiêu ngạo khó bảo giới thượng lưu Bắc Kinh đăng ảnh thông báo tin vui lúc 3 giờ sáng: “Vui mừng có con gái yêu.” Nam diễn viên nổi tiếng chưa từng có tin đồn tình ái cũng đồng thời đăng bài: “Từ nay là gia đình 3 người rồi.” Nghệ sĩ piano lạnh lùng chưa bao giờ dùng mạng xã hội cũng vội vã đăng ký tài khoản để khoe ảnh con: “Bé con nhà tôi.” Netizen: “Sao tôi thấy con gái của họ trông hơi giống nhau nhỉ?” “Có vẻ là cùng một bé hay sao á.” “Không chắc, để xem thêm.”

Quay Lại Năm Chồng Tôi Là Đại Ca Trường

Quay Lại Năm Chồng Tôi Là Đại Ca Trường Ngày đi khám thai cùng chồng, chúng tôi gặp tai nạn xe hơi. Tôi quay trở lại thời trung học. Để có thể gặp được anh ấy sớm hơn, tôi chuyển trường đến nơi anh đang học. Chỉ là không ngờ rằng, người chồng từng nâng niu tôi trong lòng bàn tay, thời cấp ba lại là một tên đầu gấu nổi tiếng trong trường. Trên đường đi, anh ôm quả bóng rổ, xung quanh có cả đám người vây quanh như các vì sao xoay quanh mặt trăng. Tôi chắn trước mặt anh. Anh cau mày khó chịu: “Tránh ra.” Sau này. Tôi lạnh lùng đẩy anh ấy ra: “Tránh ra.” Anh khúm núm như một chú chó nhỏ, ôm chặt lấy tôi, không chịu buông tay. “Không muốn, bà xã, ôm anh chút đi~!”

Anh Đến Với Tình Yêu Cháy Bỏng

Anh Đến Với Tình Yêu Cháy Bỏng Lúc phỏng vấn chồng trước, tôi nôn nghén. Chúng tôi bốn mắt nhìn nhau. Tôi lúng túng cười, vì phẩm đức nghề nghiệp, chỉ có thể tiếp tục kiên trì phỏng vấn. “Anh có thể tiết lộ lý do vì sao mình lại liều mạng cho sự nghiệp như vậy không?” Chồng trước bình thản nói: “Vợ nôn nghén, tôi phải kiếm tiền sữa bột.” “…”

Thanh Mai Trúc Mã

Thanh Mai Trúc Mã Từ nhỏ tôi đã không thích Mạnh Đình. Cậu ấy lợi dụng việc nhỏ hơn tôi một tuổi để bắt nạt tôi. Tôi thề: “Khi lớn lên, tôi sẽ sinh một đứa con trai đặt tên là Mạnh Đình rồi bắt nạt nó thậm tệ!” Sau đó, cậu ấy nói thích tôi. Tôi cười lạnh lùng: “Cho dù trời có sụp xuống, tôi cũng không bao giờ thích cậu đâu!” Tức giận, cậu ấy lập tức đi du học nước ngoài. Năm trở về, cậu ấy nói: “Không phải chị nói muốn sinh một đứa con trai trùng tên với em sao? Đến đây nào.”

Thiên Mệnh Uyên Uơng

Thiên Mệnh Uyên Uơng Nửa đêm, khi ta chuẩn bị “hồng hạnh xuất tường” cùng biểu ca, trước mắt bỗng xuất hiện một hàng chữ lạ. “Thật kích thích, nữ phụ sắp bị phản diện điên cuồng giam lại rồi.” “Chỉ cần nữ phụ biết làm nũng với phu quân, chắc cũng không đến nỗi bị nhốt vào mật thất rồi biến thành búp bê hình người.” “Đây là kết cục khi bị một kẻ u ám điên cuồng yêu thương. Không cầu được, hắn chỉ biết phát điên thôi.” “Nếu nữ phụ biết phu quân bệnh tật của mình là hoàng tử, tương lai sẽ là Nhiếp Chính Vương, chắc hẳn đã không ghét bỏ hắn đến vậy.” “Chỉ có nữ chính trọng sinh mới dám liều lĩnh lấy lòng phản diện để tăng độ hảo cảm.” Ta giật mình, lập tức đẩy biểu ca ra, nghiêm giọng nói: “Huynh đừng quấy rầy ta nữa!” “Ta một lòng yêu thương phu quân, dù chàng có ch*t ta cũng sẽ thủ tiết cả đời!” “Nữ phụ sao tự nhiên thông minh lên thế này.” “Phản diện cười rồi, vậy là dỗ được rồi à?”

Bích Đào Tại Lân Gia

Bích Đào Tại Lân Gia Ta muốn cùng tướng công hòa ly. Bây giờ chàng đã là Thám hoa lang, làm sao có thể nhớ đến thê tử tào khang của mình nữa chứ? Chàng muốn cưới Công chúa, làm phò mã, trở thành rể quý, làm sao chàng có thể nhớ tới một tú nương như ta?

Matcha Và YanDere

Matcha Và YanDere Chồng tôi là thái tử gia Bắc Kinh, sau khi kết hôn với tôi, hắn ngày nào cũng tỏ ra lạnh lùng. Mẹ chồng nhìn không nổi nữa, nói với hắn: “Con cười một cái thì méo mặt luôn hay gì?” Nhưng chồng tôi lờ đi lời mẹ chồng, chỉ cắm mặt vào điện thoại, điên cuồng lướt lướt. Hơn nữa, sắc mặt cũng càng lúc càng đen. Không cần nói, chắc chắn là bạch nguyệt quang của hắn lại có tin gì mới rồi. Tôi thầm khinh thường trong lòng, một bạch nguyệt quang thôi mà cũng không giải quyết nổi, quá vô dụng. Vẫn là chim hoàng yến của tôi ngoan ngoãn, ngày ngày ở nhà chờ tôi. Thế là, tôi đỏ hoe mắt, vẻ mặt nhẫn nhịn quật cường, nói với mẹ chồng: “Mẹ, con không sao, chỉ cần chồng vui thì con thế nào cũng được. Con tin rằng, đàn ông chơi chán rồi cũng sẽ biết đường quay về nhà thôi.” Mẹ chồng đối với con dâu lộ ra vẻ mặt vừa hài lòng vừa xót xa, vì thế càng thêm bất mãn với con trai. Bố chồng tôi thậm chí còn la hét đòi oánh cho ông chồng tôi một trận. Chồng tôi cuối cùng cũng ngẩng đầu lên khỏi điện thoại, nhìn tôi chằm chằm. Tôi rụt rè nhìn hắn một cái, khẽ rụt người nép ra sau lưng mẹ chồng. Hắn cười nhẹ, đưa điện thoại cho tôi, nhẹ nhàng nói: “Vợ à, vừa rồi anh lấy nhầm điện thoại, cái này là của em.” !!!! (Warning: Nam nữ chính đều không phải người tốt, một đứa trà xanh, một đứa yandere, đi cạnh nhau là tuyệt phối)