Trang chủ Thể loại Ngọt Sủng

Ngọt Sủng

Khi Nữ Phụ Chỉ Thèm Thân Xác Của Nam Phụ Thâm Tình

Khi Nữ Phụ Chỉ Thèm Thân Xác Của Nam Phụ Thâm Tình Trong một buổi tụ họp, nam thần trường đột nhiên tỏ tình với tôi. Còn chưa kịp trả lời, trước mắt tôi liền hiện ra một hàng… bình luận. 【Nữ phụ còn đang ngồi cười ngu đây này, nam thần đâu có thích cô ta, là do nữ chính sai đi quyến rũ đấy.】 【Nữ phụ đừng trách nữ chính, trách thì trách cô với nam chính dạo này thân thiết quá, làm nữ chính cảm thấy bị đe dọa thôi.】 Ánh mắt tôi lướt qua bờ vai rộng, cơ ngực rắn chắc, eo nhỏ, và cặp đùi vạm vỡ của nam thần. Nước mắt rơi… từ khóe miệng xuống. Tôi sao nỡ trách nữ chính chứ? Bình thường mấy món ngon thế này tôi có mơ cũng không ăn nổi. —

Giữa Chúng Ta Có Một Người

Giữa Chúng Ta Có Một Người Trong đám cưới lớp trưởng, vợ cũ ăn diện lộng lẫy, khoác tay một gã đàn ông mặc vest hàng hiệu. Mấy người bạn học không nhịn được mà xì xào: “Cả ngày làm việc quần quật như trâu, cuối cùng lại thành chồng cũ của người ta.” Ánh mắt xung quanh thi nhau đổ dồn về phía tôi. Bộ đồ bảo hộ cũ kỹ không che được sự chế giễu, lại càng không che nổi sự thương hại. Gã đàn ông kia liếc nhìn tôi, ánh mắt đầy khiêu khích, cố tình lớn tiếng với người bên cạnh: “Năm nay làm ăn cũng tàm tạm thôi, chắc được tầm tám mươi mấy vạn (~2,8 tỷ).” Trong bữa tiệc, có người làm nhà nước, có người làm lãnh đạo, cũng có mấy ông chủ nhỏ. Tôi lúng túng xoa tay, lặng lẽ ngồi vào góc xa nhất. Tính im lặng cho đến khi tan tiệc, thì bất ngờ, chiếc điện thoại người già mua với 300 tệ (~1tr) đeo bên hông tôi bỗng rung lên, loa ngoài rú lên: “Alipay báo: nhận được 5 vạn tệ (~175tr).” “Alipay báo: nhận được 10 vạn tệ (~350tr).” “Alipay báo: nhận được 8 vạn tệ (~280tr).” “Alipay báo: nhận được…” Cả hội trường bỗng im phăng phắc. Tôi rút điện thoại ra xem, chia lợi nhuận hải sản xong rồi. Tổng cộng hơn một trăm vạn (~3,5 tỷ).

Truy Thê Hỏa Táng Tràng Phi Điển Hình

Truy Thê Hỏa Táng Tràng Phi Điển Hình Tôi đã đóng vai một người vợ hoàn hảo suốt bảy năm, nhưng giờ không thể tiếp tục nữa. Tôi từng nghĩ rằng mình có thể cảm hóa chồng, khiến anh ấy yêu tôi. Nhưng thực tế chứng minh – không có cửa. Thế nên, tôi quyết định ly hôn. Ngay trong ngày kỷ niệm năm năm kết hôn. Sau khi ly thân, tôi hoàn toàn thả lỏng bản thân, tận hưởng cuộc sống tự do. Nhưng chưa kịp vui vẻ được bao lâu, tôi đã bị chồng bắt về. Tôi không ngờ… người buông thả hơn lại chính là anh ta. Tôi co rúm người trong góc, run cầm cập. Anh kéo lỏng cà vạt, cúi người, khẽ cười: “Ơ? Hóa ra em cũng biết sợ à?”  

Gả Cho Thám Hoa Lang

Gả Cho Thám Hoa Lang Phu quân của ta là bị phụ thân ta bắt rể mà đoạt về Đêm tân hôn, hắn nói với giọng đầy áy náy: “Ta lấy nàng chẳng qua để tránh né Thất công chúa, nhưng giờ thì…” Ta nắm chặt tay hắn. “Vậy thật là trùng hợp, ta lấy chàng cũng để tránh Thái tử. Sau này, nếu chàng yêu ai, cứ nói ra, ta sẽ thay chàng rước nàng ấy vào phủ.” Khuôn mặt phu quân bỗng chốc cứng đờ. “Nương tử không cần phải làm vậy.” “Ta vừa gặp nàng đã nhất kiến chung tình, mới lập thệ rằng đời này trừ nàng ra, nếu còn nạp thêm ai khác sẽ chết không toàn thây.” …

Nông Nữ Không Chịu Thiệt

Nông Nữ Không Chịu Thiệt Phu quân ta từ nhỏ đã bị đích mẫu ngược đãi. Để cắt đứt tiền đồ của hắn, bà ta thậm chí bỏ bạc ra mua một nông nữ quê mùa như ta về làm chính thê cho hắn. Nhưng bà ta không ngờ rằng, ta tuy không có xuất thân thế tộc, song lại có thừa sức lực! Ngày đầu tiên bước chân vào hầu phủ. Ta liền lật bàn ngay tại chỗ. Nhét đám cơm thiu lạnh ngắt vào miệng đám đầu bếp trong phủ. Mang mớ than kém chất lượng bị tráo đổ thẳng vào phòng đích mẫu rồi châm lửa thiêu rụi. Hầu phủ gà bay chó sủa, náo loạn tứ tung. Ta đứng trước mặt phu quân ta, người yếu ớt chẳng thể tự chăm sóc bản thân, dõng dạc buông lời hùng hồn: “Muốn bắt nạt ta? Trước tiên cứ hỏi thử xem ta có đồng ý hay không đã!”

Văn Ngọc

Văn Ngọc Khi biết mình là nữ phụ độc ác, tôi đang vui vẻ thử váy cưới. Trong chiếc gương lớn sát đất, ánh mắt mờ tối khó lường của anh trai nuôi Văn Tranh đang dừng lại nơi vạt váy của tôi. Trước mắt tôi bất chợt hiện lên hàng loạt dòng chữ như đạn bay: 【Đồ ngu nữ phụ, còn đẹp cái gì chứ! Nam chính kết hôn với cô chỉ để truy tìm tung tích nữ chính mà thôi.】 【Không thể đợi nổi ngày nam chính tìm được nữ chính rồi dằn mặt Văn Ngọc một trận nữa!】 【Văn Tranh không phải nam phụ sao? Sao đến giờ vẫn chưa bước vào tuyến tình cảm với nữ chính, còn đang thầm yêu nữ phụ? Tác giả sửa truyện đi!!!】 Một hình ảnh lướt qua đầu tôi, tôi hại nữ chính không thành, bị cả thế giới quay lưng, lạc lõng bước đi trong mưa đêm, cuối cùng bị xe tải đ âm thoi thóp bên vệ đường… Trời ơi! Thật quá mức. Còn kèm cả cảm giác đau! Tôi run rẩy lắp bắp: “Anh… anh ơi, em không lấy chồng nữa…” Ánh mắt âm trầm của người đàn ông ấy, bỗng bừng sáng.

Trở Thành Phu Nhân Của Tổng Tài Sau Khi Từ Bỏ Kẻ Tồi

Trở Thành Phu Nhân Của Tổng Tài Sau Khi Từ Bỏ Kẻ Tồi Tôi đã ở bên Thẩm Yến suốt mười năm. Trong ngày cưới của chúng tôi, ngay giữa buổi lễ, anh nhận được một cuộc điện thoại rồi bỏ mặc tôi đứng đó, rời đi không chút do dự. Tôi giật lấy chiếc máy ảnh polaroid từ tay phù dâu, chụp một bức ảnh của người đàn ông đẹp trai nhất trong đám khách mời, rồi dán nó đè lên khuôn mặt của Thẩm Yến trong ảnh cưới. Quay người lại, tôi hỏi anh ta: “Cưới không?” Người đàn ông hơi nheo mắt, giọng trầm thấp: “Cưới.”

Tóm gọn Thái tử gia

Tóm gọn Thái tử gia Thái tử gia đất Bắc Kinh gây tai nạn xe, đầu óc có vấn đề, trở thành tên ngốc. Tôi bị ép phải đính hôn sớm với anh ta. Ông cụ trong nhà nói, nếu tôi có thể mang thai, sẽ thưởng ba trăm triệu. Đêm tân hôn, tôi nhìn tên ngốc đang mặc kệ tôi trong bộ đồ ngủ mát mẻ quyến rũ, chỉ chú tâm chơi Ultraman trên giường mà tức không chịu nổi. Tôi giật lấy con Ultraman, nhét vào cổ áo mình. Nhếch môi dụ dỗ: “Tìm được thì cho anh.”

Thuyền Trôi Giữa Rừng

Thuyền Trôi Giữa Rừng Tôi mua một chiếc laptop cũ trên mạng, ai ngờ khi nhận được thì lại là mẫu mới nhất vừa ra mắt. Vừa mở máy ra, tôi phát hiện hình nền là ảnh của chính mình, còn mật khẩu mở máy lại đúng là ngày sinh nhật tôi. Đang lúc nghi ngờ không biết có phải ai đó âm thầm tặng tôi một món quà bất ngờ hay không… Thì người bán điên cuồng gọi điện cho tôi: “Người anh em, tôi gửi nhầm rồi, đó là cái máy mới anh trai tôi vừa mua đấy!” “Không phải cái định bán cho bạn đâu, trời ơi, anh tôi mà biết thì đánh ch .t tôi mất!” “Bạn có thấy cô gái xinh xinh trên hình nền không, đó là chị dâu tôi đó, anh tôi yêu chị ấy lắm luôn!” “Vì tình yêu trong sáng cao thượng, bạn làm ơn trả máy lại giúp tôi được không?”

Thấm Tâm

Thấm Tâm Năm thứ ba trở thành chim hoàng yến của thái tử Bắc Kinh, tôi quyết định bỏ trốn. Lúc trước cũng chẳng ai nói với tôi Hoắc Kinh Triệt có dục vọng mạnh mẽ đến vậy. Ba năm rồi mà hắn vẫn chưa chán tôi, thắt lưng tôi thì suýt nữa bị hắn hành hạ gãy mất. “Người trưởng thành chú trọng sự tự nguyện của đôi bên, còn tôi, vẫn thích mấy em trai trẻ trung hoang dã hơn.” Khi ánh trăng sáng trong lòng hắn trở về nước, tôi không do dự chút nào mà ôm tiền rời đi. Không ngờ thái tử Bắc Kinh lại là kẻ điên. Sau khi bị bắt trở về, đêm khuya hắn đè tôi xuống, thay đổi đủ loại tư thế. “Thích kiểu hoang dã à?” Không thèm để ý lời cầu xin của tôi, hắn mạnh mẽ tung ra một đòn. “Bây giờ thì sao? Đủ hoang dã chưa?”

Cảnh Sát Trần À, Anh Bắt Em Lần Thứ N Rồi!

Cảnh Sát Trần À, Anh Bắt Em Lần Thứ N Rồi! Kết hôn chớp nhoáng với một anh cảnh sát, sau khi cưới lại sống như bạn trên mạng ở hai thành phố khác nhau. Tin nhắn trò chuyện thì như đang nói chuyện với AI: 【Hôm nay đi bắt tội phạm, không về nhà, nhớ khóa cửa.】 【Chưa bắt được, tiếp tục bắt, không về, khóa cửa.】 【Bắt người, khóa cửa.】  

Giấc Mộng Ngày Xuân

Giấc Mộng Ngày Xuân Ta trời sinh đã có vòng một đầy đặn. Tiểu thư sợ cô gia không cầm lòng được, bèn gả ta cho Tiêu tướng quân đang trọng thương nơi chiến trường. Nàng vừa tiễn ta ra cửa, vừa chột dạ rót lời vào tai: “Tiêu Miễn tuy không thể hành phòng, nhưng ngươi cũng nhờ vậy mà bớt khổ sở chuyện sinh hài tử.” “Ngươi đừng lo, nam nhân không được ở phương diện kia, có khi lại đặc biệt được ở những chỗ khác.” Về sau, ta đêm nào cũng cầu xin tha mạng. Thật muốn hỏi tiểu thư một câu: Tiêu Tướng quân vì sao cái nào chỗ nào cũng được?

Vân Ca

Vân Ca Sau khi rơi xuống vực rồi được cứu trở về. Từ lúc đó, ta không còn mù quáng say mê Tiết Vọng nữa. Không còn chạy theo hắn, chẳng còn chăm lo, ân cần với hắn, cũng không còn lấy lòng hay nuông chiều hắn. Ta chỉ ở lì trong Phật đường, ngày ngày thành kính tụng kinh. Ngay cả khi hắn đến thông báo muốn từ hôn, ta cũng chỉ gật đầu nói một câu “Được thôi.” Sau đó lại quỳ xuống tiếp tục cầu nguyện: “Bồ Tát phù hộ, Bồ Tát khai ân.” “Hôm đó dưới vực sâu, ta vì bị trúng độc nên mới bất đắc dĩ làm bẩn vị công tử kia.” “Chỉ một đêm đó, hẳn là sẽ không mang thai được đâu, phải không?” “Hắn chắc sẽ không tìm ra ta đâu, phải không?”

Thời Gian Ghi Dấu Thanh Xuân

Thời Gian Ghi Dấu Thanh Xuân Tôi bị mắc chứng mù mặt, nên đã nhầm lẫn giữa trùm trường và học sinh giỏi. Khi trùm trường hẹn đánh nhau trong con hẻm, tôi ôm sách vở chạy đến hỏi bài. Còn khi học sinh giỏi đang giảng bài cho các bạn, tôi lại cầm chổi xông vào bảo vệ các bạn học. Cho đến một lần nữa tôi lại nhận nhầm người, trùm trường không chịu nổi nữa, túm cổ áo tôi hỏi: “Châu Kiến Tinh, đến bạn trai mình trông thế nào mà em cũng không biết à?” Học sinh giỏi gạt tay hắn ra, ánh mắt lạnh lùng: “Cô ấy đến tìm tôi.” Thế là xong đời.

Không Dễ Dụ Dỗ

Không Dễ Dụ Dỗ Tôi nuôi một cậu trai nghèo, do quá cưng chiều nên bây giờ cậu ta có chút kiêu ngạo. Cậu ta ngang nhiên trốn học để đi dự sinh nhật thanh mai trúc mã, còn vênh váo tuyên bố: “Thẩm Thanh Hà là con gái hội đồng quản trị, ai dám để tôi rớt môn?” Có người trêu chọc: “Bạn gái cậu ngoài chuyện lớn tuổi ra, thì đúng là tiêu chuẩn cao cấp đấy.” Cậu ta lại cười khẩy: “Bạn gái cái gì? Chỉ là con chó trung thành thôi. “Mấy người không biết à? Cô ta còn chưa chạm được tay tôi mà đã tặng tôi xe với nhà rồi.” Tôi chỉ cười nhạt, thoải mái thanh toán hóa đơn cho bọn họ. Đến ngày hôm sau, cậu ta hoảng hốt chạy đến tìm tôi, giọng điệu vừa đáng thương vừa lấy lòng: “Chị, Cố Nghiễn Thâm thế mà lại đánh trượt em!” “Chị giúp em đi mà, chị cũng ghét hắn ta cơ mà?” Nhưng cậu ta không biết rằng, mục tiêu của tôi từ trước đến giờ vẫn luôn là vị giáo sư cao ngạo ấy. Còn cậu ta, chẳng qua chỉ là một món hàng thay thế mà thôi.

Cậu Em Trai Mê Yêu Đương Của Bạn Cùng Phòng

Cậu Em Trai Mê Yêu Đương Của Bạn Cùng Phòng Em trai của bạn cùng phòng tôi vừa cao vừa đẹp trai, lại còn là học bá con nhà giàu. Tiếc là, cậu ấy là loại đầu óc chỉ toàn chuyện yêu đương. Mỗi tháng chuyển cho bạn gái hai, ba mươi vạn, vậy mà cô ta lại ngoại tình với người yêu cũ. Ngay lúc cậu ta định tha thứ cho cô ta lần thứ n, bạn cùng phòng tôi không chịu nổi nữa. Cô ấy kéo tôi đến trước mặt em trai mình. “Cô bạn cùng phòng của chị này, hoa khôi ngành Vật Lý, học bá chính hiệu, nhân cách tốt, tam quan chuẩn, em theo đuổi cô ấy đi.” Em trai cô ấy: “…” Tôi: “…”

Viên Viên

Viên Viên Chuyển nhà tôi nhặt được một chiếc máy nghe nhạc cầm tay. Nó giống hệt chiếc máy nghe nhạc tôi đã tặng cho học bá Lục Từ bảy năm trước. Rất nhanh sau đó, trên nhóm chat của cư dân có thông báo: “Ai nhặt được một chiếc máy nghe nhạc cũ, làm ơn liên hệ để trả lại, tiền thưởng mười vạn tệ.” Mười vạn tệ cho một chiếc máy nghe nhạc cũ kỹ? Người này chắc chắn rất coi trọng chiếc máy này. Tôi nhìn địa chỉ người đăng tin, ngạc nhiên nhận ra đó chính là căn hộ đối diện nhà mình. Tôi không nhắn lại trên nhóm chat, chỉ mang thẳng sang gõ cửa. Và người mở cửa chính là học bá Lục Từ – người mà đã biến mất không dấu vết suốt bảy năm qua. Tại sao anh ta vẫn giữ chiếc máy nghe nhạc này? Chưa kịp hỏi, Lục Từ đã lạnh lùng giải thích, giọng điệu thản nhiên như thể không muốn tôi hiểu lầm: “Con chó nhà tôi rất thích nghe nhạc.” Ồ… ra là vậy à. Sau hôm đó, tôi nghe nói Lục Từ đã mua một con chó trong đêm.

Hạnh Phúc Giữa Hoa Xuân

Hạnh Phúc Giữa Hoa Xuân Ca ca của ta bỏ trốn khỏi hôn lễ. Ta bất đắc dĩ phải thế chỗ huynh ấy, cùng vị nghĩa muội giao hảo bái đường thành thân. Nhưng đến lúc vén tấm khăn voan đỏ, lại lộ ra gương mặt của ca ca nàng. Người ấy chính là Bùi tiểu tướng quân danh tiếng lẫy lừng, một mình đóng giữ Lương Châu! Lúc này, trên dung nhan thanh tú của Bùi Văn Quý đầy vẻ tự nhiên, hắn bóp giọng nói: “Phu quân, nên uống rượu giao bôi rồi.” Ta: ???

Thầm Yêu

Thầm Yêu Sắp đến kỳ thi cuối kỳ, bạn trai tôi nhận được một bức thư tình. Trên đó viết: [Thầy Cố, em thầm thích thầy đã lâu rồi, thầy có thể làm bạn trai em không?] Không lâu sau, cô gái đó đứng giữa lớp, giữa những tiếng hò reo của bạn học, lớn tiếng tỏ tình: “Thầy Cố, làm bạn trai em nhé?” Đúng lúc đó, tôi nhìn thấy, dòng bình luận bay ngang trước mắt. 【Đến rồi đến rồi, nữ chính cuối cùng cũng tỏ tình với nam chính, tình thầy trò kinh điển bắt đầu rồi đây!】 【Trời đất, nữ chính tỏ tình, còn nữ phụ độc ác kia đứng chắn cửa làm gì, chưa thấy mình đủ vướng víu à?】

Vương Phi Đa Tài

Vương Phi Đa Tài Khi ta đang du xuân thì bị cư/ờng đ/ạo b/ắt c/óc. Tên cướp đòi phu quân ta nộp năm trăm lượng bạc chuộc người. Phu quân chẳng những không đưa bạc, lại còn sai người mang tới một tờ hưu thư: “Mỗi người một ngả, đời này chúc nàng an lạc.” Tên đầu lĩnh tức đến nỗi giọng the thé mắng to: “Đồ ngốc! Một đ/a/o hai lỗ, còn nói cái gì mà đời này an với chả lạc?” Ta cũng mắng: “An lạc cái tổ bà ngươi ấy!” Ta với tên đầu lĩnh, hai kẻ đồng lòng chung mối hậ/n, vừa gặp đã như tri kỷ. Cùng nhau uống rượu đến say mèm. Còn chưa kịp tỉnh rượu, binh mã của phu quân đã kéo đến nơi. Hắn nghiến răng nói: “A Phù, bản vương chẳng qua chỉ giở chút khổ nhục kế, ai ngờ lòng dạ nàng lại rộng đến vậy, còn uống rượu ăn mừng cho được.” Hắn đâu biết, ta cũng có một kế trong lòng.