Trang chủ Thể loại Ngọt Sủng

Ngọt Sủng

Anh Ấy Thật Sự Rất Yêu Tôi

Anh Ấy Thật Sự Rất Yêu Tôi Mồng Một Tết, một nhóm đại ca áo đen bao vây cả nhà tôi, người thân ai nấy đều tưởng tôi vay n/ặ/ng l/ã i. Vậy mà anh đẹp trai nhất bước lên trước, lạnh lùng nói: “Mặc quần vào rồi là phủi tay? Em nghĩ anh là hạng người nào?! Hôm nay nếu em không cho anh một lời giải thích, thì mọi người khỏi ăn Tết luôn đi!” Bà nội tôi, tám mươi tuổi, bật dậy như một cơn gió, hùng hồn lao ra: “Cháu rể à, định khi nào làm đám cưới thế?”

Em Đã Là Vợ Người Ta

Em Đã Là Vợ Người Ta Vào đúng ngày sinh nhật tôi, bạn trai lại đứng trước toàn bộ nhân viên công ty, tuyên bố ngày cưới của anh ta với một người khác. Tôi không khóc cũng chẳng làm ầm lên, chỉ lặng lẽ đi tìm anh ta để hỏi cho ra nhẽ. Ai ngờ lại tình cờ nghe được cuộc trò chuyện của anh với bạn mình: “Cậu làm vậy không sợ khiến Tần Nam Nam tức giận à?” “Không còn cách nào khác. Nếu tôi không cưới Doanh Doanh, cô ấy sẽ bị gia đình gả cho một người lạ. Tôi không thể trơ mắt nhìn cô ấy chịu khổ.” “Hơn nữa, Nam Nam đã bên tôi tám năm, ai mà chẳng biết cô ấy là người của tôi. Ngoài việc chờ đợi tôi, cô ấy còn có thể làm gì khác?” Về sau, gia đình sắp xếp cho tôi một mối hôn nhân khác hợp hơn. Không ngờ, ngày tôi kết hôn lại đúng vào hôm anh ta cưới vợ. Là chú rể, anh ta bồn chồn lo lắng, luôn cảm thấy có điềm xấu, còn dặn dò người khác phải trông chừng buổi lễ thật kỹ, đừng để tôi đến quấy rối. Lúc này, một người bạn phù rể ngập ngừng nói: “Cậu không biết à? Hôm nay Tần Nam Nam cũng kết hôn đấy…”

Mười Đời Bình An

Mười Đời Bình An Tại yến tiệc Bách Hoa, ta đã cứu vị Thủ phụ lãnh đạm rơi xuống hồ. Hắn nói: “Phong mỗ vô dĩ báo đáp.” Ta đáp: “Vậy cho ta xem chân chàng đi.” Hắn nói: “Tại hạ sẽ hậu tạ trọng lễ.” Ta vẫn lặp lại: “Ta chỉ muốn xem chân thôi mà.” Hắn nghiêm giọng: “Tại hạ thiếu cô nương một cái ân tình.” Ta chớp mắt: “Vậy cho ta nhìn chân chàng nhé?” Từ đó, cả kinh thành đều đồn rằng, nhị tiểu thư nhà họ Ôn ngốc nghếch, lại dám dây dưa với vị Thủ phụ cao quý, lãnh đạm. Ngày hoàng đế ban hôn, Phong Túc mặt lạnh như sương, khen ta thủ đoạn cao minh. Thế mà cuối cùng, hắn vẫn chấp thuận cuộc hôn sự này. “Thôi được, nàng ngốc như thế, e rằng chẳng ai thèm lấy.” Nhưng hắn lại vô tình thấy Thái tử lấy kẹo dụ dỗ ta. “Miên Miên, có muốn chơi trò ‘chụt chụt chụt’ trong thoại bản không?”

Âm Mưu Của Nam Thần

Âm Mưu Của Nam Thần Khi tôi đặt xe qua app để về trường, người lái xe lại là… nam thần học đường của chúng tôi, Tống Bách Xuyên. Tôi lập tức cảm thấy xót xa cho hoàn cảnh “sa cơ lỡ vận” của anh. Tống Bách Xuyên trầm mặc một lúc. Rồi anh nói: “Em từng thấy ai lái Porsche Cayenne mà vẫn đi chạy dịch vụ chưa?” Tôi sững người, quay đầu nhìn ra sau, chiếc xe đúng là Cayenne thật, mà chiếc xe tôi đặt thực sự đang đứng phía sau, còi bấm đến gần rách cả tay lái.

Gặp Lại Bạn Trai Cũ

Gặp Lại Bạn Trai Cũ Tôi đang ngồi xổm bên lề đường mua xúc xích nướng, thì bên cạnh có cảnh sát đột kích tiệm massage. Tiện thể, tôi cũng bị tóm luôn. Lúc tới đồn, vừa hay lại chạm mặt bạn trai cũ — giờ là cảnh sát. Anh ta hỏi: “Cô đi tiêu tiền hay bị tiêu tiền vậy?” Tôi nhớ đến cây xúc xích mình vừa mua, nghiêm túc đáp: “Đi tiêu tiền.” Anh ta sững người một chút, rồi nửa cười nửa không: “Mấy năm không gặp, giờ cô chơi bạo ghê ha!”

Cô Vợ Bán Đồ Cũ Của Tổng Tài

Học kỳ cuối năm tư, sau khi biết mình chỉ là thiên kim giả, tôi bắt đầu lao đầu vào việc… tích tiền đi. Đối mặt với em kế: Tôi nói, “Cái túi này còn dùng không? Không thì cho tôi đi.” Đối mặt với thanh mai trúc mã: “Chén bát xoong nồi còn cần không? Không thì cho tôi luôn.” Đối mặt với vị hôn phu: “Nhẫn cưới còn giữ không? Không thì—” “Tiêu Sở Sở.” Một người nghiến răng nghiến lợi. “Cô có định bán luôn cả tôi không?” Tôi nhún vai: “Cũng được thôi.” Ngay tối đó tôi đăng thẳng lên confession: 【Cho thuê vị hôn phu – 10 ngàn/ngày】 【1m90, 26 tuổi, 18cm – hiểu là hiểu nha】 Tối hôm sau, tôi bị anh ta ép sát vào cửa. “18 á?” “Là ai nói thế?” “Rõ ràng là 20 cơ mà.”

Cưng Em Từ Cái Nhìn Đầu Tiên

Cưng Em Từ Cái Nhìn Đầu Tiên Bạn trai chê ngực tôi …quá to. Anh ta đưa tôi 500 triệu, bảo tôi đi phẫu thuật thu nhỏ vòng một. Ngay lúc đó, một người bí ẩn chuyển khoản cho tôi 5 tỷ, kèm lời nhắn: “Đừng nghe anh ta.” Tôi cầm điện thoại, nhắn cho anh em chí cốt của bạn trai: “Muốn tôi nghe lời anh, chuyển tiền thôi thì chưa đủ đâu.” Anh ta lập tức trả lời: “Cô đang nói gì thế? Tôi không hiểu.” Tôi: “Thế thì thôi. Tôi đi viện đây.” Quả nhiên, anh ta bắt đầu cuống lên: “Cô còn muốn gì nữa?” Tôi: “Anh có 18 không?” “Tôi 24.” “Nói suông không tin được. Cho tôi xem thử.” Sau đó, anh ấy dùng hành động thực tế… khiến tôi không xuống nổi giường.

Nuông Chiều

Nuông Chiều Trà xanh muốn leo lên giường sếp. Mà người cô ta ghét nhất, chính là tôi. “Liễu Xuyến, đợi tôi trở thành bà chủ công ty rồi, người đầu tiên tôi sa thải chính là cô!” Buồn cười thật. Chắc cô ta không biết, sếp là anh trai cùng cha khác mẹ với tôi nhỉ? Tối đó, tôi ngồi lên đùi anh, nũng nịu giả giọng mềm mại: “Anh à, có người dọa sa thải em kìa!”

Thầm Yêu Anh Trai Bạn Thân

Thầm Yêu Anh Trai Bạn Thân Giúp nhỏ bạn thân đang đi công tác trông mèo. Ai dè vừa dọn vào nhà nó tối đầu tiên… Anh trai nó về. Mà tôi thì đã thầm thích anh ấy suốt 5 năm… Ngay đêm đó, nhỏ bạn gửi tin nhắn: “Chuyện trông mèo chỉ là cái cớ. Tớ ngủ với anh trai cậu rồi! Chị dâu à, tớ lấy anh tớ ra bồi thường cho cậu đó!” “…” Ha ha, đúng là bạn tốt!

Sếp Tổng Mê Tôi Như Điếu Đổ

Sếp Tổng Mê Tôi Như Điếu Đổ Lần đầu đi công tác cùng sếp… tôi đã ngủ với anh ta. Sau đó, tôi hoảng hồn đến mức chỉ muốn cắt đứt mọi liên quan: “Cái đó… anh cứ coi như chưa có chuyện gì xảy ra, tôi không để bụng đâu.” Ai ngờ người đàn ông lúc nào cũng lạnh lùng kiêu ngạo ấy, lại tỏ ra có chút… ủy khuất? Anh nắm lấy cổ tay tôi, giọng trầm khàn: “Ngủ với anh rồi, em còn muốn phủi tay không chịu trách nhiệm à?”

Vì Em Là Ninh Ninh

Vì Em Là Ninh Ninh Sau khi uống say, tôi chạy tới gõ cửa nhà sếp mình, người tôi thầm yêu bấy lâu vừa khóc vừa mắng anh ta là đồ bạc tình. Mắng chán chê rồi, phía sau bỗng vang lên một giọng nói lạnh như băng: “Ninh Ninh, qua đây. Em gõ nhầm cửa rồi đấy.”

New với em không?

New với em không? Lúc đang quẩy trong bar, tôi gặp một anh đẹp trai học giỏi cùng trường. Khói thuốc lượn lờ, tôi nheo mắt hỏi: “Làm không?” Anh đẹp trai nhướng mày, lười biếng nằm dài trên ghế sofa ra hiệu tôi nói tiếp. Tôi phấn khích muốn điên, lập tức móc từ trong túi ra một quyển bài tập: “Toán cao cấp, làm đi.” Rồi tôi vung một xấp tiền ra. Anh ấy khẽ cười, không thèm lấy tiền mà viết hết bài cho tôi. Kết quả là hôm sau, giáo sư gọi tôi lên văn phòng, vỗ vai anh đẹp trai đứng cạnh: “Đây là sinh viên mà hôm qua em nói đã thuê trong bar để làm bài tập đó hả?”

Cả Đời Dỗ Dành

Cả Đời Dỗ Dành Ra sân bay đón em trai mà quên mang kính, tôi nhận nhầm người, còn lỡ hôn nhầm luôn. Đến khi ngẩng đầu lên, đôi mắt sâu thẳm lạnh lùng của bạn trai cũ đập vào mắt tôi. “Gọi tên thằng khác mà dám hôn tôi? Em giỏi đấy!”

Chó Nhà Tôi Là Sói

Chó Nhà Tôi Là Sói Tôi nhặt được một con “chó bỏ đi” dạng thú nhân ở chợ đen về làm vệ sĩ. Bạn thân tôi tròn mắt: “Con mẹ nó, rõ ràng là sói mà!” Tôi không tin. Cho đến khi quân đoàn thú nhân lục soát đến tận nhà. “Lão đại nhà bọn tôi có ở đây không?” “Thuần huyết lang nhân, giết người không chớp mắt.” Tôi vô tội đáp: “Nhà tôi chỉ nuôi một con chó thôi mà.” Nói rồi tôi còn xoa đầu anh ta: “Cún con ngoan~” Anh ta đeo rọ mõm, gầm gừ trong cổ họng vài tiếng trầm thấp. Và rồi… trước mặt bao nhiêu thú nhân, lại lắc lắc cái đuôi phía sau. Cả đám đứng hình. “Lão đại, bọn tôi tìm anh nửa năm rồi.” “Kết quả anh trốn ở đây… làm chó nhà người ta?”

Ngọt Tựa Lan Tâm

Ngọt Tựa Lan Tâm Ta có một loại năng lực đặc biệt — có thể phân biệt thiện ác qua mùi hương. Người tốt thì thơm. Kẻ xấu thì thối. Duy chỉ có vị hoàng đế được đồn là bạo ngược vô đạo kia — lại có mùi đắng. Nhân lúc không ai để ý, ta len lén nhét cho chàng rất nhiều bánh đường. Chàng ôm lấy đống bánh, lạnh lùng nhìn ta, nói: “Người trước kia cũng từng cho trẫm ăn bánh, là muốn trẫm ch.t. Còn ngươi thì sao?” Ta đáp: “Ta muốn người ngọt ngào hạnh phúc, trường mệnh bách tuế.”

Hết Mình Cũng Chỉ Vì Em

Hết Mình Cũng Chỉ Vì Em Trong giờ học, tôi cố tình nhắn tin cho vị giáo sư dạy thay: “Chồng à, tối nay có thể ‘bịch bịch bịch’, nhưng mà chỉ cần anh cười thôi là coi như vô hiệu.” Khóe môi người đang đứng trên bục giảng khẽ cong lên. … Tối đó, tôi tức giận mắng anh không tuân theo luật chơi. Giáo sư thì chậm rãi mở một hộp bcs siêu mỏng 0.01 mới toanh. “Anh cười rồi thì đúng là vô hiệu thật mà.” Tôi: “??”

Đừng Làm Em Phải Quên Anh

Đừng Làm Em Phải Quên Anh Tôi tham gia hoạt động, đóng vai người vợ bị bạo hành. Kết quả bị người tốt bụng đưa thẳng vào đồn công an. Cảnh sát mặt đen như đáy nồi: “Chia tay tôi xong là tìm ngay cái loại này hả?” Tôi: “…Anh biết mà, tôi yêu mù quáng.”

Nhặt Được Con Vẹt Lầy Lội Của Học Thần Lạnh Lùng

Nhặt Được Con Vẹt Lầy Lội Của Học Thần Lạnh Lùng Tôi nhặt được một con vẹt biết nói lời bẩn. “Nghĩ vợ quá đi mất, muốn hôn vợ, từ trong ra ngoài… chỗ nào cũng phải hôn một cái.” “Vợ đừng cho con ch ó ch.t tiệt kia ăn nữa, nó có hiểu gì đâu? Cho tôi ăn này!” “Vì vợ mà si mê, vì vợ mà điên cuồng, vì vợ mà đâm đầu vào tường rầm rầm!” “Huhu, thích Giang Tuyết Ngư quá đi mất, giá mà cô ấy thật sự là vợ tôi thì tốt biết mấy.” Lúc đang thầm mắng chủ của nó là đồ biến thái thì tôi đơ người luôn. Giang Tuyết Ngư… chẳng phải là tôi sao? Ngay giây tiếp theo, bạn cùng phòng hớt hải xông vào ký túc xá, phấn khích vung vẩy điện thoại. “Tiểu Ngư, cậu thấy bức tường tỏ tình chưa?!” “Nam thần băng sơn đẹp trai lạnh lùng nhất khoa mình bị mất con vẹt, nghe nói ai tìm được được thưởng hẳn mười nghìn đấy!” —

Phụ Tử Tranh Kiều

Phụ Tử Tranh Kiều Ta lỡ đem lòng yêu một cặp phụ tử nên tâm trạng rối bời, chẳng biết nên chọn phụ thân hay nhi tử? Phụ thân là danh y trứ danh chốn Kinh thành, tiếng lành vang xa, đức tài vẹn toàn. Trừ việc lúc trẻ hồ đồ nhặt về một đứa con trai to xác, còn lại chẳng chê vào đâu được. Còn nhi tử ấy à, ngoài dung mạo ra thì toàn là tật xấu, thậm chí còn có chút điên khùng.. Hôm ấy, ta đem mọi chuyện nói rõ với người già hơn, lòng vô cùng tiếc nuối: ” Tạ Tịch Vân, từ nay về sau, ta chỉ có thể gọi chàng là phụ thân.” Tạ Tịch Vân nén giận đến cực điểm, nghiến răng nghiến lợi bật ra từng chữ: “Gọi phụ thân cũng được, nhưng trước tiên ngươi hãy rút tay ra khỏi quần ta đi đã.”

Trèo Cành Cao

Trèo Cành Cao Ta đã bỏ ra năm văn tiền để mua một thiếu niên sa cơ lỡ vận. Ta dỗ ngọt hắn, sai bảo làm việc như trâu ngựa để hầu hạ mình. Một ngày nọ, ta vô tình nghe được cuộc trò chuyện giữa hắn và một ám vệ: “Điện hạ, vài ngày nữa chúng ta sẽ trở về Sở Quốc.” “Nữ tử này… Điện hạ định xử lý thế nào?” Nguyên Hành khẽ cười, giọng điệu nhẹ nhàng nhưng lạnh lùng: “Oanh Oanh chỉ là một nữ tử thấp hèn, lại mồ côi phụ mẫu. Nếu nàng ta biết thân phận thật của bổn vương, chắc chắn sẽ tìm mọi cách để trèo cành cao, bám riết không buông.” “Thôi được rồi, ai bảo nàng ta có dung mạo khuynh thành cơ chứ? Đến lúc đó, bổn vương sẽ đặc ân cho nàng ta làm thị thiếp thông phòng. Nàng ta hẳn sẽ mang ơn đội nghĩa.” Hóa ra, hắn chính là Ngũ hoàng tử của Sở Quốc. Lần này giả nghèo khó, chẳng qua chỉ để đùa vui với ta mà thôi. Ta khẽ thở phào nhẹ nhõm. Thật ra, ta cũng đang đóng kịch. Ta là tiểu thư được nuôi dưỡng ở trang viên của phủ Quốc Công. Bảy ngày nữa, ta sẽ thay tỷ tỷ chính thất để sang Sở Quốc hòa thân. Người ta phải cưới chính là vị Thái tử hoàng huynh của Nguyên Hành kia.