Trang chủ Thể loại Ngọt Sủng

Ngọt Sủng

Kiều Oánh Oánh

Kiều Oánh Oánh Ta gặp phải giặc cướp trên đường vào kinh, bị bắt lên sơn trại.Vì muốn giữ mạng, ta dốc hết tâm cơ lấy lòng vị nhị đương gia lạnh lùng, cấm dục, lại giết người không chớp mắt kia.Hắn điên cuồng ép buộc ta cả đêm, đến lúc trời sáng, chỉ khẽ lau giọt lệ nơi khóe mắt ta.“Đừng khóc nữa, từ nay về sau, ngoan ngoãn đi theo ta.”Nhưng đi theo hắn, sớm muộn gì cũng kiệt sức đến chết.Nhân lúc sơn trại hỗn loạn, ta tìm cơ hội phóng hỏa giả chết, trốn về nhà.Nào ngờ chưa được mấy ngày, Cẩm y vệ đã kéo đến lục soát.Mà vị Chỉ huy sứ đi đầu kia, chính là nhị đương gia đêm đêm siết chặt eo ta, gọi ta “Kiều Kiều”.

Cưng Em Từ Cái Nhìn Đầu Tiên

Cưng Em Từ Cái Nhìn Đầu Tiên Bạn trai chê ngực tôi …quá to. Anh ta đưa tôi 500 triệu, bảo tôi đi phẫu thuật thu nhỏ vòng một. Ngay lúc đó, một người bí ẩn chuyển khoản cho tôi 5 tỷ, kèm lời nhắn: “Đừng nghe anh ta.” Tôi cầm điện thoại, nhắn cho anh em chí cốt của bạn trai: “Muốn tôi nghe lời anh, chuyển tiền thôi thì chưa đủ đâu.” Anh ta lập tức trả lời: “Cô đang nói gì thế? Tôi không hiểu.” Tôi: “Thế thì thôi. Tôi đi viện đây.” Quả nhiên, anh ta bắt đầu cuống lên: “Cô còn muốn gì nữa?” Tôi: “Anh có 18 không?” “Tôi 24.” “Nói suông không tin được. Cho tôi xem thử.” Sau đó, anh ấy dùng hành động thực tế… khiến tôi không xuống nổi giường.

Phu Quân Ta Cùng Cả Nhà Hắn Đều Là Kẻ Vô Dụng

Phu Quân Ta Cùng Cả Nhà Hắn Đều Là Kẻ Vô Dụng Kế mẫu gả ta cho một kẻ vô dụng, còn mỹ danh nói rằng: “Đại tiểu thư nhà chúng ta tính tình nóng nảy, chỉ có gả cho loại người này mới có thể chịu đựng được cái tính xấu ấy.” Nhà chồng của ta, từ cha mẹ chồng đến đệ đệ chồng, đúng thật là một lũ vô dụng. Bị người ta bắt nạt đến tận cửa, vậy mà chỉ biết lặp đi lặp lại vài câu: “Được.” “Có thể.” “Cũng được.” Chỉ có với ta, mới chịu nói thêm vài chữ: “Nương tử nói phải.” “Tẩu tẩu nói gì thì là thế ấy.” “Con dâu muốn, thì lấy.” “Ai cũng không được bắt nạt con dâu.” Kẻ lưu manh dám trêu ghẹo ta bị đánh gãy chân, kẻ có ý đồ bất chính với ta thì mất mạng. Ta quay đầu nhìn cả Triệu gia. Không thể nào là bọn họ làm, đúng không?

Một Đôi Trời Định

Một Đôi Trời Định Ngày ta sinh ra, quạ đen bay lượn quanh mái nhà, người trong thôn đều nói ta không may mắn. Cha mẹ sớm đã bán ta cho đồ tể làng bên. Nhưng nhà đồ tể ấy lại chịu lời nguyền, nam nhân trong nhà không ai sống qua ba mươi, mà đồ tể kia còn lớn hơn ta tròn mười tuổi. Về sau, đồ tể chê ta tuổi tác nhỏ không chịu cưới, ta vội vã ôm lấy hắn: “Ta được nhà ngươi nuôi lớn, từ nhỏ đã nói sẽ làm con dâu nuôi từ bé. Ta sinh ra đã mang điềm xấu, ngươi thân lại chịu lời nguyền, chúng ta chính là một đôi trời định!”

Chúc Niên Tuế Tuế

Chúc Niên Tuế Tuế Ta là Thỏ Ngọc, nhưng lại lạc vào vòng tay lạnh lẽo của Đế Quân trên đỉnh Chung Sơn. Khi ta vừa hóa thành người, hắn lạnh lùng bảo ta biến về nguyên hình thỏ. Về sau khi ta định biến thành thỏ, hắn lại khẽ dỗ dành ta hóa thành người.

Kim Châu

Kim Châu Một năm sau khi ta rời khỏi Đông cung. Lý Thừa Diễn năm tuổi đột nhiên xuất hiện trước quầy bán hoành thánh của ta. Hắn nghiêm mặt nhỏ, giọng nói non nớt cố tỏ ra vẻ uy nghiêm: “Liễu Kim Châu, ngươi đừng giận dỗi nữa. Phụ vương đã đồng ý sắc phong ngươi làm quý phi, ngươi nhanh chóng thu dọn đồ đạc, theo ta về cung.” Ta nghe vậy, vội vàng lắc đầu, ra hiệu cho hắn nhỏ giọng. Lý Thừa Diễn lúc này mới nhìn thấy bụng ta hơi nhô lên. Sắc mặt hắn lập tức đại biến, trong mắt tràn đầy kinh ngạc. Còn có… đau lòng. Hắn bĩu môi, run rẩy chỉ vào ta: “Liễu… nương…” Giây tiếp theo, dường như sắp khóc. Lúc này, eo ta từ phía sau bị một đôi tay to ôm lấy. Ta quay người, đối diện với một đôi mắt yêu nghiệt. “Nương tử, đây là tiểu hài tử nhà ai vậy? Thật không có phép tắc, ta muốn ăn hắn.” Thấy người này dường như thực sự tức giận, đôi tai lông xù trên đầu sắp dựng đứng lên. Ta vội vàng luống cuống lấy tay che lại. Thấp giọng dỗ dành hắn: “Ở đây đông người, không được biến thân… Cũng không được ăn tiểu hài tử!”

Đi Bơi Kéo Mất Quần Của Soái Ca

Đi Bơi Kéo Mất Quần Của Soái Ca Thất tình đi học bơi, huấn luyện viên là một anh chàng có eo săn chắc. Tôi thèm thuồng nhìn hắn: “Cơ bụng… có thể sờ không?” Anh chàng điển trai đỏ bừng cả vành tai, ngầm đồng ý. Tôi phấn khích lao tới— Kết quả, chân trượt một cái, suýt chết đuối. Tin tốt: Không sờ được cơ bụng, nhưng sờ được thứ khác… Tin xấu: Cái tôi sờ trúng là… thứ quan trọng nhất của hắn. Anh chàng đẹp trai đỏ mặt che chỗ đó lại, giọng run rẩy: “Ờm… có thể trả quần bơi cho tôi không?”

Bắt Đầu Từ Một Lần Giúp Đỡ

Khi đang chiến tranh lạnh với kim chủ, tôi lỡ tay tát cô em thanh mai trúc mã của anh ta. Chỉ sau một đêm, scandal ngập tràn mạng xã hội. Còn bản thân kim chủ thì y như… đi đời nhà m/a, không có lấy một chút động tĩnh. Tức quá, tôi mở livestream, chửi thẳng lên hot search. “Chu Nghiễn Bạch à, cũng chỉ tầm đó thôi.” “Tất nhiên là tôi đá anh ta trước.” “Ồ, không có gì to tát, chỉ là già quá, không giỏi khoản đó. Lần sau tôi định yêu sinh viên đại học.” … Cư dân mạng nói tôi đi/ên rồi, dám chửi cả Chu Nghiễn Bạch. Tắt livestream chưa được bao lâu, cửa nhà tôi bị phá. Chu Nghiễn Bạch mặt mày lạnh tanh, vừa tháo cà vạt vừa ép tôi vào tường. “Nói xem, em định yêu thằng sinh viên nào hả?”

Tình Yêu Với Đại Ma Vương

Tình Yêu Với Đại Ma Vương Ta mang thai con của nhân vật phản diện, nhưng nhân vật phản diện Ứng Hoài lúc này lại bị phong ấn dưới Huyền Uyên. Vì để cho hài tử có cha, ta quyết định nghĩ cách cứu hắn, không ngờ lại tự mình rơi vào Huyền Uyên.

Xuân Đã Về

Xuân Đã Về Đưa nước trái cây cho trúc mã, anh ta lại mắng tôi. “Về sau đừng tùy tiện vào phòng tôi nữa, chúng ta không còn là con nít đâu.” Anh ta không đeo tai nghe, giọng nói mềm mại của cô em khóa dưới phát ra từ loa ngoài, rõ ràng là cố ý khiêu khích: “Anh ơi, tối nay chúng ta lại cùng gọi điện rồi ngủ chung nhé.” Tôi thản nhiên đáp: “Được thôi, về sau anh cũng đừng vào phòng tôi nữa.” Anh ta bật cười khinh miệt: “Ai thèm vào chứ.” Tôi cũng nghĩ vậy. Về phòng, tôi vui vẻ mở tủ quần áo ra: “Lần sau không cần phải trốn ở đây nữa đâu, anh ta sẽ không vào phòng em nữa đâu.”

Miểu Liên Tiên Tử

Miểu Liên Tiên Tử Ta và thiên đế đã hòa ly ba năm rồi. Vậy mà hôm nay hắn đột nhiên lại chạy tới, tay còn cầm theo một mảnh giấy mua bán nhà đất hung hăng ném vào mặt ta. “Miểu Liên! Mảnh đất của bản tôn ở núi Bắc Hoang từ bao giờ lại thành đất của nàng vậy!” “Hả? Sao mới mấy năm không gặp mà thiên đế càng ngày càng vô vị vậy.” Ta đứng dậy khỏi chiếc trường kỉ mềm mại, đưa tay nhặt mảnh giấy lên. Phía bên trên tờ giấy, giấy trắng mực đen viết rất rõ ràng — [Núi Bắc Hoang đã được Trạch Hoa thiên đế tặng lại cho Miểu Hoa nữ tôn, hiện tại đã thuộc quyền sở hữu của Miểu Hoa nữ tôn.] Là đêm qua ta lợi dụng lúc hắn say rượu mà lừa được. Tiểu đồng gác đêm không đúng lúc lại đem ngọc mộng bước vào. “Nữ Tôn, ngọc mộng của Thiên Đế vỡ rồi, phải làm sao đây?” Chỉ thấy cảnh mộng như một làn khói, chầm chậm hiện ra. Ta ôm cổ Thiên Đế, rót rượu vào miệng hắn: “Trạch Hoa, nếu chàng đưa đất cho ta, ta sẽ để chàng muốn làm gì thì làm.” Sau đó ta lấy được khế đất, phóng bước đi mất, hoàn toàn quên lời hứa. Đôi mắt Thiên Đế phát ra làn khí lạnh, ta tưởng hắn sẽ trách tội ta vì đã đùa bỡn hắn. Không ngờ hắn lại nắm lấy cằm ta, ánh mắt rực rỡ sinh động. “Miểu Liên, nàng lừa ta, lấy núi của ta mà không thực hiện lời hứa.”

Bảo Bối Trong Tim

Bảo Bối Trong Tim Ngày Chu Cẩn hủy hôn với ta, bằng hữu của hắn hớn hở đến chúc mừng. “Cuối cùng cũng thoát khỏi con nha đầu thương hộ kia rồi!” Chu Cẩn đắc ý: “Các huynh đệ cũng vui mừng cho ta sao?” Mọi người lắc đầu: “Không phải, ngươi hủy hôn, chúng ta mới có cơ hội!” Nói rồi, mọi người kéo nhau đến nhà ta cầu thân.

Nhớ Mãi Trong Tim

Nhớ Mãi Trong Tim Ta vô tình bị trói buộc với hệ thống thăng cấp của nam chính và phải đến cứu giúp hắn mỗi khi gặp nguy nan. Ta tận tâm tận lực làm nhiệm vụ, ngoan ngoãn đi theo cốt truyện. Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, ta từ biệt nam chính, chuẩn bị hồi hương thành thân. Thế nhưng, vào ngày thành thân, kiệu hoa mới đi được nửa đường thì bị người chặn lại. Trong cơn binh hoang mã loạn, rèm kiệu bị mũi kiếm hất tung lên. Thanh âm của nam chính vang lên: “Là nàng tự xuống, hay để ta bế nàng xuống?”

Cương Thi Nhà Tôi

Cương Thi Nhà Tôi  Lúc nhỏ, tôi là đứa nghịch ngợm nhất nhà. Trong một lần dẫn em trai và em gái lên núi nướng khoai lang, tôi vô tình đốt cháy một mảng lớn khu mộ tổ tiên. Từ mộ của ông bà cố cho đến mộ của người bác mất sớm, tổng cộng tôi đốt sáu ngôi mộ. Bố tôi đã đè tôi ra và đánh vào mông. “Nhà họ Lý của chúng ta qua mấy đời đều chưa từng có khói xanh, lần này thì thấy rồi!” Sau đó, mỗi đêm khi ngủ, tôi đều mơ thấy một người đàn ông mặc quan phục thời nhà Thanh đứng đầu giường, ánh mắt đầy oán hận nhìn tôi. Khuôn mặt của hắn còn trắng hơn cả tôi sau khi chết ba ngày.

Lưỡng Bất Khả Tâm

Lưỡng Bất Khả Tâm Ta dùng một trăm lượng bạc, mua bạch nguyệt quang cao không với tới – Bạch Giản Hành – về làm nô lệ. Hắn ban ngày giặt giũ nấu cơm cho ta, ban đêm còn phải làm ấm giường. Tất cả đều nhẫn nhịn tiếp nhận, vậy mà đối với ta lại luôn giữ thái độ lạnh lùng xa cách. Mãi đến một ngày, tận mắt thấy huynh đệ tốt của hắn từ trong phòng ta bước ra, y phục xốc xếch. Bạch Giản Hành, người trước nay vẫn luôn trấn định, khi ấy lại lộ vẻ hoảng loạn. “Ngươi… sao lại từ trong phòng quận chúa bước ra?” Mộ Lan Già mặt đỏ bừng, y phục trên vai vô tình trượt xuống, để lộ những vết đỏ mập mờ bên trong: “Giản Hành, ngươi hiểu ta nhất mà. Đoạt người yêu của người khác, chuyện như vậy ta không làm được. “Là quận chúa cưỡng ép ta.”

Cố Tình Yêu Anh

Cố Tình Yêu Anh Tôi bị mẹ đuổi ra khỏi nhà, lý do là: bước ra khỏi phòng ngủ bằng chân trái, cộng thêm… 25 tuổi, vẫn độc thân. Đàm Duyên Di – sếp lớn ở công ty ngang nhiên trêu chọc tôi: “Sao? Bị đuổi ra ngoài à? Nhà tôi luôn rộng cửa, dám đến thử không?” Một tiếng sau, tôi kéo vali đứng trước cửa nhà hắn.

Xuyên Thành Thê Tử Của Thụ Chính

Xuyên Thành Thê Tử Của Thụ Chính Ta xuyên vào một quyển đam mỹ, trở thành nữ phối – thê tử của nhân vật chính thụ, hành nghề mổ heo. Nhân vật chính thụ – Hồ An Nhi, dung mạo vô song, dáng người mềm mại, giọng nói ngọt ngào quyến rũ. Nhóm công theo đuổi hắn gồm có: Vương gia công – phong lưu, quyền quý. Hòa thượng công – cấm dục, nhẫn nhịn. Phản diện công – điên cuồng, âm hiểm. Bọn họ đều say mê Hồ An Nhi đến tận xương tủy, theo đuổi không ngừng. Nhưng Hồ An Nhi lại như lâm đại địch, nhìn bọn họ bằng ánh mắt đầy căm hận. Thậm chí, vì muốn khiến họ chết tâm, hắn còn định cùng ta diễn một màn xuân cung ngay trước mặt bọn họ. Ta cảm thấy không thể mất mặt như vậy, liền đẩy hắn ra. Hắn mềm nhũn ngã xuống đất, ánh mắt mông lung, môi khẽ mở, gọi ta bằng giọng nũng nịu: “Bảo Châu nhi…” Ta chẳng có cảm giác gì, nhưng ánh mắt của ba vị công lại thay đổi!

Chơi Mạt Chược, Kiếm Được Bạn Trai

Chơi Mạt Chược, Kiếm Được Bạn Trai Tết về quê bị kẹt xe, tôi bèn chơi mạt chược trên đường cao tốc. Chơi vài ván, tôi thắng lớn. Chị gái ngồi đối diện tôi, lái một chiếc xe sang, không cam tâm, nghiến răng nói: “Nếu ván sau tôi thua nữa, tôi đem em trai ra cược với cô!” Mười phút sau, tôi lại thắng. Cô ấy giữ chữ tín, quay vào trong xe nói: “Xin lỗi nhé, em trai, có vẻ em phải đổi nhà rồi.”

Tiết Ương

Tiết Ương Việc đầu tiên Tạ Lâm An làm sau khi đỗ trạng nguyên chính là hủy hôn ước với ta. Lúc ấy, ta vẫn còn đang bưng bát canh giải rượu vừa nấu cho hắn, nghe vậy liền ngẩn người hồi lâu, lâu đến nỗi tay bị mép bát cứa vào một vết hằn, lâu đến nỗi hắn phải cau mày khẽ gọi ta: “A Ương?” Ta hoàn hồn vì tiếng gọi của hắn, rồi đặt bát lên bàn, nhẹ nhàng đáp: “Được.” Sau đó, ta rời khỏi kinh thành hai năm, khi trở về gặp lại hắn, ta chỉ cung kính gọi hắn một tiếng “Biểu ca”, rồi đi đến sau lưng hắn, xách tai vị tiểu tướng quân vừa trở về từ chiến trường: “Bạc Kế An! Đã bảo là chưa lành vết thương thì không được uống rượu, lại không nghe lời dặn của đại phu phải không!”

Ngọc Tri Miêu

Ngọc Tri Miêu Mẫu thân là phượng hoàng, phụ thân là chân long, vậy mà sinh ra ta – một con hắc xà. Cho đến khi mẫu thân dẫn về một tiểu cô nương giống hệt người, phụ thân hoảng hốt, vội vàng che mắt ta lại, lắp bắp: “Đột ngột quá, nhỡ đâu làm dọa chết Miễn Miễn thì sao?” Ta còn chưa kịp lên tiếng, tiểu cô nương bên cạnh mẫu thân đã nhíu mày, tỏ vẻ chán ghét vì ta ồn ào. Không ngờ… Phụ thân lập tức trở mặt, lộ ra dáng vẻ cao ngạo vốn có của chân long. “Được rồi, tiểu thư thật đã trở về, ngươi mau cút về Hắc Đầm đi.” Nhưng đó mới là nhà của tiểu thư thật, còn cha mẹ nuôi của nàng, cũng chẳng nhận ta.