Ngọt Sủng

Thê Tử Của Ta Phu quân của ta chiến tử sa trường đã năm năm, vậy mà đột nhiên lại mang theo cả gia quyến quay về. Hắn ở địch quốc cưới vợ, sinh con, còn chỉ đích danh bảo ta đi đón. Lão phu nhân khó xử, ta cũng khó xử. Năm đó, sau khi Cố Xương Văn qua đời, lão phu nhân đã tìm cho ta một tiểu tướng công. Hiện tại, trượng phu và nhi tử ầm ĩ không ngừng, ta thực sự không cách nào rời khỏi. Hai người họ, một người giữ chặt tay áo bên trái của ta, người kia giữ chặt tay áo bên phải, nước mắt lưng tròng, nghẹn ngào nói: “Nương tử, ngực ta đau quá, nàng nghe thử xem tim ta đập nhanh hay không?” “Nương, ngón tay con đau quá, người thổi cho con nhé!” Không còn cách nào, ta đành gác lại chuyện đi đón người. Hôm Cố Xương Văn tức giận đến tìm ta tính sổ, lão phu nhân không dám ngẩng đầu, lại nghĩ ra một chủ ý ngu ngốc: “Hay là để hai đứa trẻ đính hôn từ bé?”

Vương Gia, Xin Tự Trọng Ta bán thân chôn cha, tự nguyện đem chính mình bán cho Cửu vương gia tàn nhẫn độc ác. Hắn không hề hay biết, ta thực chất là sát thủ ẩn danh đang ngấm ngầm tiếp cận. Đến ngày ám sát, ta thất thủ. Cửu vương gia bẻ quặt hai tay ta ra sau, đôi tay to lớn thô ráp với vết chai mỏng vuốt ve bên hông ta. “Quá gầy rồi, sau này ăn nhiều một chút.”

Bụi Trần Lắng Đọng Vị hôn phu của tôi cầu hôn chị gái tôi. Mọi người đều nghĩ tôi sẽ làm loạn. Ngay cả chị ấy cũng khuyên tôi nên nhường chị em một chút. Nhưng không ai ngờ, tôi bình thản chúc phúc cho họ. Thậm chí còn công bố hôn sự giữa tôi và thái tử giới hào môn, Thẩm Vọng. Xin lỗi nhé. Từ giờ, tôi không diễn phim ngược tâm nữa, mà đổi sang kịch bản nữ chính sảng văn.

Xuân Đã Về Đưa nước trái cây cho trúc mã, anh ta lại mắng tôi. “Về sau đừng tùy tiện vào phòng tôi nữa, chúng ta không còn là con nít đâu.” Anh ta không đeo tai nghe, giọng nói mềm mại của cô em khóa dưới phát ra từ loa ngoài, rõ ràng là cố ý khiêu khích: “Anh ơi, tối nay chúng ta lại cùng gọi điện rồi ngủ chung nhé.” Tôi thản nhiên đáp: “Được thôi, về sau anh cũng đừng vào phòng tôi nữa.” Anh ta bật cười khinh miệt: “Ai thèm vào chứ.” Tôi cũng nghĩ vậy. Về phòng, tôi vui vẻ mở tủ quần áo ra: “Lần sau không cần phải trốn ở đây nữa đâu, anh ta sẽ không vào phòng em nữa đâu.”

Quá Khứ, Hiện Tại Và Tương Lai Đều Là Anh Lúc tôi đi du học về, trúc mã đã thành tổng giám đốc, đang quấn quýt với thế thân của tôi. Mẹ anh đến tìm tôi: “Một ngàn vạn, quay lại bên cạnh con trai tôi.” Tôi nhã nhặn từ chối: “Dì, dì hiểu lầm rồi, tiêu chuẩn để làm ánh trăng sáng chính là giống như người chết vậy.” “Một trăm triệu, có làm không?” “Không thành vấn đề, đảm bảo khiến dì hài lòng!”

Nuôi Heo Mà Hóa Ra Tôi Là Thiên Kim Hào Môn Lúc mẹ ruột tìm đến tận cửa, tôi đang cầm xẻng, hùng hục xúc cám cho heo ăn. Cũng hết cách, con heo nái Đa Hoa nhà tôi sắp đẻ, phải tăng cường dinh dưỡng kẻo lỡ giờ vàng. “Láo nháo láo nháo, láo nháo láo nháo, đừng tranh cướp! Đã bảo đừng tranh cướp mà!” “Nhị Hoa, Tam Hoa, tụi mày tranh cái gì mà tranh? Không biết nhường nhịn cho heo bầu hả?” “Đúng là một đám đầu heo, đến lúc tụi mày mang thai thì sao!” Đúng lúc đó, cánh cổng lớn “ầm” một tiếng bị người ta đẩy ra. Ngay sau đó, một đám người ăn mặc sáng sủa, hào nhoáng xông vào. Tôi ngơ ngác đứng dậy, tay trái xách thùng, tay phải cầm xẻng, cứ thế nhiều mắt nhìn nhau với đám người đó. “Cái này… mấy vị đây là đến mua heo hay mua gà?” Theo phản xạ, tôi bật ra câu mở bài kinh điển của mẹ tôi. Ai ngờ, lời tôi vừa dứt, một người phụ nữ ăn mặc giản dị đối diện bỗng nhiên nước mắt “ào” một cái tuôn rơi. Tôi lập tức bị làm cho ngẩn ngơ. Cái này cái này, mức độ kích động này có phải hơi quá không? Thật ra tôi gặp khách mua cũng nhiều rồi, thỉnh thoảng cũng có vài người đầu óc kỳ quái, không phải chưa từng thấy. Như lần trước có anh chàng chọn heo, chọn cả buổi sáng mà chẳng chọn được con nào, cuối cùng bị tôi sốt ruột quát một câu “Cậu muốn cưỡi heo à” làm bừng tỉnh, cảm xúc lập tức dâng trào, số heo chọn từ một biến thành hai, chọn luôn hai anh em mập nhất, còn nhảy nhót hò hét muốn khởi nghiệp gì đó trên mạng xã hội, đặt tên là “Hiệp sĩ lợn đất”, bảo nhất định sẽ nổi đình nổi đám trên mạng, còn rủ tôi nhập hội nữa cơ. Chẳng lẽ vị này cũng muốn đi đường vòng kỳ lạ sao? “Cái này, cái này… thỏ nhà tôi vừa mới đẻ con…” Tôi nghĩ thầm trong nhà ngoài gà với lợn thì chỉ còn thỏ, nhưng chưa kịp nghĩ xong, người phụ nữ kia đã lao lên một bước, ôm chầm lấy tôi, gào khóc thảm thiết. “Con gái! Con gái của mẹ! Con chịu khổ rồi!” Lúc này tôi mới chậm nửa nhịp nhận ra, hóa ra “con đường vòng” mà bà ấy nhắm tới lại chính là tôi?

Giấc Mộng Phồn Hoa Tôi mặc váy hai dây, lảo đảo bước vào phòng làm việc của chồng. Ngồi lên đùi anh, tôi ôm lấy cổ anh, làm nũng vì anh dậy quá sớm. Tôi không biết anh đang dạy học cho sinh viên. Anh lập tức gập laptop lại, bế tôi ra ngoài. Lớp học nhốn nháo, cả group lớp nổ tung. Anh bình tĩnh giải thích: “Cô ấy còn nhỏ tuổi, thích làm nũng, vừa ngủ dậy nên hơi bám người.” “Mọi người đừng trêu vợ tôi, cô bé dễ ngại lắm.” “Bọn tôi kết hôn được 1 năm rồi.”

Chim Hoàng Yến Luôn Muốn Bỏ Trốn Kim chủ của tôi mất trí nhớ rồi. Trong phòng bệnh, cô thanh mai trúc mã của anh giả mạo làm tôi, nũng nịu nói: “Chồng ơi, em là vị hôn thê của anh mà~” Tôi đứng ngẩn ra tại chỗ. Vừa lau nước mắt vừa âm thầm mừng như điên: 【Cuối cùng cũng không phải đi làm nữa rồi!】 【Trâu khó thuần, ruộng khó cày.】 【Rõ ràng chỉ là kết hôn hình thức, mà tôi lại phải phục vụ cả 365 ngày không nghỉ!】 Tối đó tôi ôm tiền bỏ trốn. Không ngờ lại bị Phó Dụ Bạch dẫn người chặn ngay tại sân bay. Anh nhìn thẳng vào mặt tôi, cười lạnh, tức giận đến run người: “Chồng em sắp bị người khác cướp mất rồi, mà em vẫn còn giả điếc giả mù?” “Bấy nhiêu năm qua, xem như là nuôi em vô ích rồi!”

Tiểu Phúc Tinh Từ Trời Rơi Xuống Vào ngày thứ bảy khi tôi nghèo đến mức không đủ tiền trả tiền thuê nhà, một cậu bé lem luốc bỗng kéo góc áo tôi. Ngay lập tức, trước mắt tôi hiện lên hàng loạt dòng bình luận như mưa sa: 【Aaaa là tiểu phúc tinh của chúng ta đây rồi! Ai nhặt được em ấy thì vận may sẽ rơi trúng đầu!】 【Rõ ràng mang mệnh phúc tinh mà lại bị chuyển tay tới bảy lần, những người đó sau khi phát tài đều bỏ rơi em ấy, hu hu thật tội nghiệp.】 Tỉnh táo lại, tôi ôm chầm lấy nhóc con ấy, hôn cho mấy cái rõ to. Trời ơi, tôi thật sự nhặt được bảo vật rồi!

Xuyên Thành Vợ Nam Phụ Thâm Tình Tôi vô tình xuyên vào vai “Bà xã plastic” của nam phụ thâm tình. Ban đầu hai người thỏa thuận rõ ràng, một năm sau sẽ ly hôn, nguyên chủ nhận được hai trăm triệu, còn anh ấy tiếp tục âm thầm chờ đợi nữ chính. Cả hai đều có tương lai sáng lạn. Nhưng nguyên chủ lại đem lòng yêu anh, không chịu ly hôn, cứ bám lấy mãi. Kết quả, chẳng được cái gì, tay trắng rời khỏi cuộc hôn nhân. Tôi vừa tiếc vừa giận, xỉu cái đùng. Mở mắt ra lần nữa, nam phụ thâm tình đang đứng cạnh giường bệnh, vẻ mặt lạnh tanh. “Cuộc hôn nhân này vốn chỉ là hợp đồng, tôi đã nói rồi, tôi có người trong lòng.” Tôi gật đầu như gà mổ thóc, niềm nở nói: “Boss, nghe nói người anh thích sắp sinh rồi, anh có cần em viết kế hoạch chăm sóc sau sinh không ạ?” Nam phụ thâm tình: ???

Lão Tử Là Đại Ca Trùng Khánh Tôi vì đứng trước cổng bệnh viện đánh tra nam cùng tiểu tam một trận ra trò mà vô tình lọt vào mắt xanh của một ông lão đi ngang qua. Ông cụ vung tay đưa tôi mười triệu, muốn tôi làm vị hôn thê của cháu trai ông, dạy dỗ hắn trong giai đoạn nổi loạn này. Tiền không quan trọng, nhưng là một bạo long Trùng Khánh – Tứ Xuyên, cả đời tôi căm ghét nhất chính là tra nam. Dưới sự sắp xếp của ông cụ, tôi dọn vào biệt thự của cháu trai ông. Chỉ là, ông cụ lại không nói cho tôi biết, cháu trai ông chính là Tô Lưu Ca – kẻ trăng hoa khét tiếng trong giới thượng lưu, công tử nhà họ Tô. Vừa gặp mặt, Tô Lưu Ca đã hất cằm, lạnh giọng đuổi tôi đi. Tôi chẳng thèm đôi co, lập tức quăng hắn một cú qua vai, nắm đấm như mưa rơi xuống người hắn. “Nhớ kỹ, từ nay về sau, trong căn nhà này, tôi là người quyết định!”

Băng Tuyết Vì Nàng Mà Tan Chảy Ta thành thân với thế tử của Vinh Quốc công – một người trầm tĩnh, đoan chính. Thế nhưng chàng lại chẳng mảy may để mắt đến ta. Chỉ vì gương mặt ta mang vẻ yêu mị, ánh mắt phảng phất xuân tình. Ngực nở, eo thon, vóc dáng lả lơi mê hoặc. Nhìn vào liền biết ngay là một kẻ hồng nhan họa thủy. Thế nhưng về sau a~ Phòng ngủ của vị thế tử đoan trang giữ lễ kia, đêm nào cũng vang lên tiếng nũng nịu mềm mại, vừa thẹn thùng vừa cầu xin tha thứ. Sau cuộc hoan ái, ta run rẩy co mình nơi góc giường, cắn răng oán trách: “Chàng nói sẽ giữ mình đoan chính cơ mà!” Hắn lại túm lấy cổ chân ta, thấp giọng dụ dỗ: “Ngoan, thêm một lần nữa.”

Nữ sinh được thanh mai trúc mã tài trợ Năm tôi học lớp 10, một nữ sinh nghèo do thanh mai trúc mã của tôi tài trợ chuyển đến trường chúng tôi. Cô ấy bình thường, quê mùa, có chút rụt rè, nhưng trong đôi mắt lại cẩn thận che giấu tình cảm dành cho Tiêu Vân Trạch. Mọi người trong trường đều cười nhạo cô ấy si tâm vọng tưởng, còn nghiêm túc nhắc nhở tôi: “Niệm Sơ, cậu phải cẩn thận đấy, Tiêu Vân Trạch mà dính vào Vệ Tiểu Hoa thì chẳng khác nào dính phải keo con voi, dứt mãi cũng không ra.” “Có một người ngày nào cũng bám theo trúc mã của mình như thế, thật là buồn nôn.” “Đúng vậy, Niệm Sơ, không sợ trộm cắp, chỉ sợ kẻ luôn nhòm ngó. Sớm muộn gì cậu cũng sẽ vấp ngã vì Vệ Tiểu Hoa thôi.” Người nói câu này dường như cũng cảm thấy có chút hoang đường, nên lại bổ sung: “Nhưng mà chuyện đó cũng không thể nào xảy ra, ai lại vì Vệ Tiểu Hoa mà từ bỏ cậu chứ? Trừ khi là điên rồi.” Tôi không nói gì.

Thiên Kim Trở Về Ta là thiên kim thật của Hầu phủ, vốn nên được sống trong nhung lụa, phú quý. Thế nhưng lại phải lưu lạc nơi thôn quê, cày ruộng suốt mười lăm năm trời. Mười lăm năm qua đi, đột nhiên có người xuất hiện nói rằng ta là nhị tiểu thư của Hầu phủ. Ta vốn chẳng muốn quay về cái Hầu phủ gì đó, nhưng người đến lại có thể chữa khỏi bệnh cho bà nội ta. Vậy nên, ta theo họ về kinh thành. Phụ thân hầu gia đối với ta hết mực cung kính chiều chuộng, mẫu thân phu nhân thì vừa hổ thẹn vừa ân cần chăm sóc. Vị ca ca có năm phần giống ta kia, hóa thân thành cuồng sủng muội muội. Chỉ có Thẩm Thư – kẻ thế thân ta làm nhị tiểu thư bao năm qua – lại đủ đường chèn ép ta. Nàng ta còn độc ác nguyền rủa: “Đều tại ngươi, cướp đi cha mẹ và ca ca của ta. Sao ngươi không chết đi!” Ta lập tức giáng cho nàng một cái tát. Cái đồ được nuông chiều sinh hư! Ngôi nhà này, vốn dĩ chỉ có thể là: có nàng thì không có ta, có ta thì không có nàng.

Sau Khi Tái Giá, Người Chồng Đã Chết Bảy Năm Bỗng Trở Về Sau khi thủ tiết 7 năm, một quả phụ như tôi chuẩn bị thừa kế tài sản nhà họ Lâm, thì người chồng đã “chết” 7 năm, Lâm Ngôn, đột nhiên quay về. Anh ta không chỉ mất trí nhớ, mà còn lấy vợ và có một đứa con trai 7 tuổi. Anh ta quỳ xuống trước mặt tôi, cầu xin tôi đừng làm khó vợ con anh ta. Người vợ kia cũng quỳ xuống theo, nói rằng sẵn sàng để anh ta quay lại với tôi, bởi vì người anh ta thực sự yêu là tôi. Tôi cứng cả da đầu vì ngượng. Vì ông nội anh ta thương tôi còn trẻ mà đã góa phụ, nên đã quyết định gả tôi cho anh họ của anh ta là Lâm Ý. Chúng tôi đã có một đứa con. Tôi đang định mở miệng từ chối, khuyên họ về sống với nhau cho yên ổn. Thì Lâm Ý bỗng xuất hiện, vòng tay ôm lấy eo tôi: “Em họ, gặp chị dâu thì không cần phải làm đến mức này đâu.” Con trai tôi cũng ôm lấy chân tôi: “Mẹ ơi, chú này là ai vậy? Trông xấu quá.” Lâm Ngôn chết đứng tại chỗ. Anh ta trợn trừng mắt, gào lên: “Tống Nhiễm! Em dám phản bội anh?!”

Thiêu Rụi Si Tâm Theo đuổi anh hàng xóm suốt mười năm, cuối cùng anh ấy lại… giới thiệu em trai mình cho tôi. Tôi đang buồn bã thì trước mắt chợt hiện ra một loạt bình luận: 【Nam chính chỉ giỏi “giả vờ”, nữ chính lại quá cam chịu, tức muốn xỉu luôn á!】 【Muốn xem nam chính “chủ động làm tới” chứ không phải “giả vờ trốn tránh”! Vì sợ nữ chính ngại tuổi tác, nên lấy em trai ra thử phản ứng? Đồ chó má.】 【Tiếc cho cậu em trai, vì nữ chính mà tập suốt để có cơ bụng, eo chó, vai cá mập… Vậy mà trong mắt chị ấy chỉ có ông anh.】 【Không đổi nam chính được à? Tôi thấy cậu em có vẻ “rất chủ động” đấy chứ.】 【Bé cưng à, sao không chọn cả hai đi? Anh thì ôn nhu nham hiểm, em thì hoang dã ngầu lòi!】 【Mấy chị em phát ngôn kiểu hổ sói thế này là sao chứ! Nhưng mà tui cũng muốn xem~】 Cả người tôi run lên, tim đập dồn dập, đầu ngón tay cũng kích động đến run rẩy. Cả hai luôn sao? Thật sự được à…? Vậy thì… tôi không khách sáo nữa nhé.

Hôn Nhân Không Tình Yêu Đồng hành cùng người chồng từ cuộc hôn nhân với vận tốc ánh sáng tới dự một bữa tiệc. Lúc bước vào phòng, tôi nhận nhầm người, lôi lôi kéo kéo một người đàn ông xa lạ, còn gọi người ta là chồng yêu. Giây tiếp theo, một giọng nói đầy châm chọc vang lên ở phía sau: “Chồng của cô ở chỗ này cơ!”

Tình Yêu Với Đại Ma Vương Ta mang thai con của nhân vật phản diện, nhưng nhân vật phản diện Ứng Hoài lúc này lại bị phong ấn dưới Huyền Uyên. Vì để cho hài tử có cha, ta quyết định nghĩ cách cứu hắn, không ngờ lại tự mình rơi vào Huyền Uyên.

Từ Thanh Lâu Đến Quan Thái Thái Sau khi ta bị ca ca và tẩu tẩu bán vào thanh lâu, một gã thư sinh nghèo kiết xác cầm theo ngọc bội và hôn ước tới, muốn thành thân với ta. Ta không nguyện ý, ta ở thanh lâu ăn ngon mặc đẹp, đâu có muốn sống cuộc đời nghèo túng với hắn. Khi thanh lâu bị bắt đóng cửa, ca ca, tẩu tẩu định bán ta lần thứ hai, thư sinh cụp mắt hỏi ta: “Nàng có nguyện ý chịu khổ với ta không?”. Ta rưng rưng nước mắt gật đầu. Sau đó, thư sinh đỗ đạt, một tiểu thư thế gia dùng tiền để ép ta rời xa thư sinh. Ta tức giận nói: “Mơ đi! Tình cảm của chúng ta còn vững bền hơn vàng!”

Lỡ Yêu Bố Của Người Yêu Cũ Bạn trai nói ba anh ấy không thích tôi, rồi đột ngột chia tay tôi. Tôi uống say rồi đi cầu xin quay lại. Sáng tỉnh dậy, bên cạnh tôi là ba anh ấy. Dưới sàn còn có một chiếc tất da và vài cái bao bì bị xé nát. Người đàn ông mở mắt, nhìn tôi như đang thẩm vấn phạm nhân. “Nhớ mình nói gì tối qua không?” “Tôi nói gì?” “Em nói: ‘con nợ cha trả là chuyện đương nhiên”.” Trời ơi! Sao tôi lại có thể gây ra chuyện lớn như vậy chứ?