Ngọt Sủng
Một Đời Viên Mãn Thái tử và Tấn vương đều yêu mến muội muội của ta. Nàng xinh đẹp, thông minh, hoạt bát, tinh thông mọi thứ, là quý nữ nổi bật nhất kinh thành. Để tránh tình cảnh huynh đệ tương tàn, hai người đều thối lui một bước. Cách bọn hắn lui một bước, lại là cầu cưới ta. Ta có vài phần giống nàng. Từ nhỏ, ta đã bị phụ thân và kế mẫu ghẻ lạnh, lớn lên trở thành bàn đạp cho muội muội và gia tộc. Dựa vào sự nhẫn tâm và thủ đoạn, ta trở thành nhiếp chính Thái hậu, hưởng thụ vinh hoa phú quý. Những kẻ từng hại ta, sau này đều chết dưới tay ta. Không ngờ, ta lại trọng sinh. Ông trời trêu ngươi, để ta phải làm lại một lần nữa. Được thôi, để bọn họ chết thêm một lần nữa vậy!
Anh Là Kẻ Si Tình Thầm Lặng Sau khi chớp nhoáng kết hôn với đạo diễn cấm dục, anh ta nói sau khi cưới sẽ ngủ riêng, ai chơi đường nấy. Tôi gật đầu cái rụp, ra ngoài quẩy nhiệt tình, còn bị bạn trai cũ dây dưa. Tối hôm đó, anh ta lén vào phòng tôi, bóp cằm tôi rồi hôn mạnh: “Lấy hơi đi, bạn trai cũ chưa dạy em à?” “Vợ à, ‘ai chơi đường nấy’ có nghĩa là em chơi anh, anh chơi em.” Cằm tôi sắp bị anh bóp trẹo khớp, tôi vừa khóc vừa cầu xin: “Nhẹ chút đi…” “Nhẹ thì em lại không nhớ ai là chồng mình.”
Chẩm Nguyệt Ngọa Thanh Tùng Ta là một nguyên phối thê thảm. Sau khi phu quân đỗ đạt, ta liền trở thành thê tử bị bỏ rơi. Nhưng ngọc bội gia truyền của ta vẫn nằm trong tay hắn, vì thế ta tức tốc lên kinh thành đòi lại. Không ngờ, lại đụng phải huynh trưởng làm quan lớn của hắn. Huynh trưởng hắn vốn tính tình lãnh đạm, liền sa sầm nét mặt mà hỏi: “Sai lại gầy thế này?”
Bảo Vật Trong Tay Cha ta mê cờ bạc, sau khi thua hết bạc liền bị người của sòng bạc kéo đến tận cửa đòi nợ. Hoặc trả tiền, hoặc lấy mạng mà đền! Ông ta thì chẳng muốn trả tiền, cũng không muốn mất mạng. Đêm ấy, ta bị đưa thẳng vào phòng của chủ sòng bạc. Nam nhân kia gần ba mươi tuổi, diện mạo hung dữ, cứ ngỡ ta sẽ sống ch.t không chịu khuất phục. Nào ngờ, lần đầu nhìn thấy hắn, ta đã rưng rưng nước mắt, chủ động nhào vào lòng hắn. “Tam gia, thiếp… thiếp sợ~” Từ hôm đó trở đi, Vương Chiêu Đệ liền biến thành Vương Bảo Châu. Sòng bạc Phú Quý có thêm một lão bản nương kim tôn ngọc quý.
Gió Tây Bắc Thổi, Tiễn Cả Họ Nhà Chàng
Yêu Anh Là Điều Em Chắc Chắn Nhất Tôi thầm yêu anh nhiều năm, người đàn ông ấy lại vô tình uống phải ly r/ượu bị b/ỏ th/u/o^c thay tôi. Nhìn anh cau mày, khó chịu đến mức cả gương mặt căng thẳng, tôi không kìm được mà đưa tay chạm vào thắt lưng anh, khẽ nói: “Hay… để em giúp anh nhé…” Anh sa sầm mặt, đẩy tôi ra: “Giang Mộng Dao, ai dạy em làm mấy chuyện này hả?!” Tôi tiến sát lại gần, nở nụ cười trong trẻo: “Chẳng ai dạy cả… Hay là anh dạy em đi?” Anh không nói gì thêm, chỉ lạnh lùng đẩy tôi ra ngoài rồi đóng sầm cửa lại. Cánh cửa ngăn cách tôi và anh, cả sự rung động non dại của tôi nữa. Nhiều năm sau, anh cúi xuống bên tai tôi, giọng khàn khàn mang theo nụ cười nguy hiểm: “Dao Dao, lát nữa đừng có khóc đấy nhé…”
Thuê Nhà Của Ma Tôi là một con ma và một cô gái đã chuyển đến ngôi nhà ma ám mà tôi đang sống. Để dọa cô ta, tôi đã bay ra phía sau trong khi cô ta đang rửa mặt. Không nghĩ tới, cô ta nắm lấy tai tôi: “Anh nói anh là con ma đẹp trai mà anh lại muốn nhìn lén khi tôi đi tắm à?”
Học kỳ cuối năm tư, sau khi biết mình chỉ là thiên kim giả, tôi bắt đầu lao đầu vào việc… tích tiền đi. Đối mặt với em kế: Tôi nói, “Cái túi này còn dùng không? Không thì cho tôi đi.” Đối mặt với thanh mai trúc mã: “Chén bát xoong nồi còn cần không? Không thì cho tôi luôn.” Đối mặt với vị hôn phu: “Nhẫn cưới còn giữ không? Không thì—” “Tiêu Sở Sở.” Một người nghiến răng nghiến lợi. “Cô có định bán luôn cả tôi không?” Tôi nhún vai: “Cũng được thôi.” Ngay tối đó tôi đăng thẳng lên confession: 【Cho thuê vị hôn phu – 10 ngàn/ngày】 【1m90, 26 tuổi, 18cm – hiểu là hiểu nha】 Tối hôm sau, tôi bị anh ta ép sát vào cửa. “18 á?” “Là ai nói thế?” “Rõ ràng là 20 cơ mà.”
Khúc Tán Hoa Tiêu Nghe tin phụ thân ta bị giáng chức đến Sóc Châu, Cao Văn Hán nắm chặt thư từ hôn, gõ cửa phủ. Mưa to như trút, hắn trông vô cùng đau khổ. Hắn nói mẫu thân hắn dùng cái ch.t bức bách. Hắn nói hoàng gia trên cao đang để mắt tới, hắn không thể vì ta mà đánh đổi tiền đồ cả gia tộc. “Đợi mấy hôm nữa gió yên sóng lặng, ta sẽ tìm cách đón nàng về.” Hôm sau, xe lừa đưa nhà ta rời thành đi Sóc Châu liền chạm mặt xe hoa đón dâu của hắn và nữ nhi nhà Quốc công. Phụ thân dặn ta đừng đau lòng, Sóc Châu ắt có hảo hán anh tuấn. Ta ngoan ngoãn nghe lời. Năm năm sau, phụ thân khôi phục chức quan trở lại kinh thành, người vui mừng nhất chính là Cao Văn Hán. Hắn thậm chí quên cả cởi quan phục, chạy thẳng tới cửa nhà ta cầu thân. Cửa vừa mở ra, lại là một nam tử thân hình cao lớn đang lau dao, nhe răng cười lạnh. “Ngươi ch.t thê tử, nhưng phu quân của nàng còn chưa ch.t đâu đấy!”
Không Phải Gu Tôi Sau khi liên hôn với thái tử gia giới kinh thành, có phóng viên hỏi anh ta nghĩ gì về tôi. Anh ta nhìn chằm chằm vào chiếc nhẫn cưới trên ngón áp út, suy nghĩ một lúc lâu rồi mới lên tiếng: “Cô ấy cũng tốt, nhưng không phải gu của tôi.” “Nếu ngoan ngoãn hơn một chút thì càng hay, đừng lúc nào cũng c/ãi lời tôi.” “Ở nhà có thể ăn mặc g/ợ i c/ảm một chút, tôi không ngại đâu.” Phóng viên ôm đầu, đau khổ nói: “Tôi đang hỏi ý kiến của anh về bộ phim mới ra mắt của cô ấy cơ mà…” Cả mạng xã hội nổ tung.
Ngọc Diện Tiểu Sinh Tương công dạo này tâm tình thất thường, đột nhiên đập vỡ miếng ngọc bội mà chàng yêu quý nhất. “Ta đã làm đến mức này, nàng vẫn muốn đi tìm hắn?” “Ta nguyện làm kẻ thay thế hắn, nhưng không có nghĩa là ta không có tính khí, Tần Hoài Tố, nàng đừng hòng đi đâu hết…” Không hiểu sao, ta bị giam lại. Bị trói ư? Hừm… có chút kích thích đây…
Sau Khi Bị Hệ Thống Trói Buộc, Tôi Quyết Định Chạy Trốn Trúc mã rất ghét bị công lược. Chín mươi chín người công lược, kẻ thì chết, kẻ thì điên. Có người còn nhảy từ cao ốc xuống, gào thét: “Tôi chết rồi thì hắn nhất định sẽ hối hận.” Tôi hỏi hắn: “Tại sao anh không thích bọn họ vậy?” Trúc mã đáp: “Người công lược đều đáng chết.” Mãi cho đến sau này, hệ thống công lược liên kết với tôi. Tôi run rẩy, quyết định tránh xa hắn. Ai ngờ đêm đó, hắn giam tôi lại trước gương, giọng khàn khàn. “Tịch Tịch ngoan, anh dạy em cách công lược nha.” “Đừng khóc, đừng khóc, Tịch Tịch của chúng ta là làm bằng nước sao?” “Sao còn khóc vậy, có phải muốn anh lấy miệng bịt miệng em không?”
Ma Cà Rồng Xuyên Thành Omega Thì Phải Làm Sao? [Tưởng Tịch Thiên Dị lúc nào cũng lạnh lùng, kiềm chế, không ngờ sau lưng lại là người như vậy.] Là một ma cà rồng, tôi lại xuyên không đến thế giới ABO, trở thành một Omega. Không phải chứ, xuyên thì xuyên, nhưng mà cũng nên là Alpha chứ! Là Omega đến răng nanh còn chẳng có, tôi cắn người kiểu gì đây? Cắn không khí cho người ta ngạt thở à? May mắn thay, tôi đã tìm được một “túi m*u di động”. Trên người hắn lúc nào cũng có vết thương, tôi chỉ có thể lén lút trèo lên giường hắn vào ban đêm để hút m*u từ những vết thương đó. Nhưng mà, sao càng ngày vị trí bị thương của hắn lại ngày càng kỳ lạ thế? Ngực, bụng dưới thì còn được, bây giờ sao ngay cả giữa đùi cũng chảy máu rồi? Ngay khi tôi đang phân vân có nên hút hay không, người đang ngủ say bỗng mở mắt: “Hôm nay không hút sao?”
Dựa Vào Bình Luận, Ta Chinh Phục Phu Quân Người Thú Rắn Bị Kỷ Dạ giam cầm ba năm, cuối cùng ta cũng trốn thoát khỏi đảo Xà. Nhưng ngay trước khi lên bờ, ta lại bị bắt về. Trong lúc tuyệt vọng, ta nhìn thấy dòng bình luận trôi nổi trên đỉnh đầu Kỷ Dạ: 【Cuối cùng cũng đến cảnh kích thích trong căn phòng nhỏ tối tăm rồi sao? Kỷ Dạ vốn là người thú rắn, ngoài mặt lạnh lùng nhưng thực chất rất trọng dục. Lần này nữ phụ suýt chạy thoát, chắc chắn đã chọc giận hắn, về đến nơi thì bảy ngày bảy đêm nàng đừng mong xuống giường.】 【Nữ phụ thật đáng thương, cố gắng chạy trốn, nhưng lại không biết mình bị gia đình dâng hiến cho phản diện. Cha, anh em trai và cả vị hôn phu của nàng đều đã quỳ dưới váy nữ chính từ lâu.】 【Nữ phụ ngốc quá, phản diện là Vương thú, ngay cả thể chất mê hoặc của nữ chính cũng không làm gì được hắn, vậy mà hắn lại điên cuồng yêu nàng. Chỉ cần nàng làm nũng một chút, hắn sẵn sàng dâng cả mạng sống cho nàng!】 Nhìn biểu cảm lạnh lẽo của Kỷ Dạ, ta lấy hết can đảm, nửa tin nửa ngờ mà hôn lên môi hắn. “Kỷ Dạ, ta sai rồi. Tha thứ cho ta lần này được không?” Nét giận dữ trên mặt Kỷ Dạ lập tức biến mất, khóe môi hắn khẽ nhếch lên: “Không được có lần sau!”
Hiệp Sĩ Của Em Chồng tôi gặp tai nạn xe, khi tỉnh lại thì đầu óc đã hỏng. Mỗi ngày đều lải nhải 800 lần rằng mình là người trùng sinh. Anh nói xin lỗi tôi. Kiếp trước anh ngoại tình, nghe lời tiểu tam, không những phản bội tôi mà còn khiến tôi ôm hận mà chết. Còn nói đến chết tôi cũng không chịu tha thứ cho anh. Nói xong, anh tự tát mình ba cái, khóc nức nở. Tôi ôm anh, nhìn các cổ đông trong phòng bệnh, mắt ai cũng đầy bối rối. Bề ngoài tỏ ra bình tĩnh, nhưng bên dưới chân, tôi đã cào được ba cái lâu đài di động của Howl.
Thư Ký Giang Sao Thế? Tổng tài bị thương nhập viện. Y tá nói với tôi: “Kéo quần của tổng tài lên đến bắp chân.” Tôi sững người một chút. Ngồi xổm xuống, trực tiếp kéo quần của tổng tài xuống tận bắp chân. Cả phòng bệnh lập tức rơi vào im lặng. Tiếng máy theo dõi nhịp tim vang lên đặc biệt rõ ràng. Y tá nhắm mắt run rẩy nói: “Vị thân nhân này, ý tôi là kéo ống quần lên đến bắp chân á…”
Luật Sư Cưng Chiều Vợ Nhỏ Tôi gây họa rồi! Lén lái chiếc Maybach của chồng ra ngoài rồi tông phải một chiếc Porsche. Lại còn để anh ấy dọn đống rắc rối giúp mình, vì thế nên tôi tự giác đứng vào góc tường chịu phạt. Anh tháo kính, day day sống mũi, giọng bình thản: “Dù là trẻ con, làm sai cũng phải bị phạt.” Tim tôi đập thình thịch. Mỗi lần anh tháo kính, tôi đều biết anh sẽ hôn mình. Nhưng nếu anh bắt đầu tháo đồng hồ… thì tôi tiêu thật rồi! Bây giờ chạy còn kịp không nhỉ?
Hoa Nở Giữa Trường An Vị hôn phu chê ta quá mức yêu kiều, không giống nữ tử nhà lành. Bởi vậy đối với ta vô cùng lãnh đạm. Hắn vừa ý biểu muội của mình, nói nàng ôn nhu trầm ổn, hiền lương rộng lượng, thích hợp làm chính thê. Đồng liêu hỏi hắn: “Chẳng phải ngươi đã có vị hôn thê rồi sao?” Vị hôn phu thở dài một hơi: “Diệu Diệu xuất thân thương hộ, nếu có thể làm thiếp thất cho ta, cũng không tính là uổng phí nàng.” Ta đau lòng say rượu, gõ cửa phòng vị công tử đang tạm trú tại nhà hắn. Hỏi: “Ngươi có muốn cưới thê tử không?” Nam nhân nhướng mày: “Muốn.”
Vì Nàng Từ Bỏ Giang Sơn Ta là sủng phi của hoàng đế. Sau khi chết một nghìn năm, mộ của ta bị người ta đào lên. Một nhát xẻng của máy xúc đã làm hỏng phượng quan mà ta đã tranh sủng rất lâu mới có được. Ta tức giận đến nỗi đội mồ sống dậy, chạy quanh công trường truy đuổi mọi người như điên. Kết quả là bị một đạo sĩ đi ngang qua thu vào trong hồ lô. Đang lúc ta suy nghĩ cách đục một lỗ trên hồ lô để trốn ra ngoài thì bên tai ta vang lên một tiếng nói thầm. [Thứ này trông giống hệt quý phi chết yểu của ta, chỉ có điều con mắt có hơi đỏ.] Mắt ta đỏ ư? Mắt ta đỏ còn không phải vì bị chọc tức à! Không phải, khoan đã, giọng nói này… Ta kinh hoàng ngẩng đầu nhìn khuôn mặt của đạo sĩ. Bệ hạ, người giấu diếm ta tu luyện tà thuật trường sinh bất lão đúng không?
Phu Nhân Ta Thật Xấu Ta nghe thấy được tiếng lòng của Thái tử, hắn nói bộ dạng của ta trông thật xấu xí. Thái tử cũng nghe được tiếng lòng của ta, ta mắng hắn trông như thằng đần. Hai chúng ta nhìn nhau, bỗng một giọng nói âm u vang lên. “Ta sẽ giết Thái tử trước, rồi giết Thái tử phi sau..” Thái tử cùng ta liền khựng lại một chút. “Ai, ai muốn giết ta?”