Ngọt Sủng
Phu Quân Lắm Chiêu Đêm trước khi hòa ly, Ngự sử đại nhân trúng độc mất trí nhớ. Sau khi tỉnh lại, vị Ngự sử lạnh lùng băng giá bỗng hóa thành tiểu yêu tinh bám người không buông. “Nàng là phu nhân của ta?” “Ta thật có phúc, cưới được phu nhân xinh đẹp như thế này.” “Phu nhân, ta đã sưởi ấm chăn cho nàng rồi, mau đến đây đi.” Ta: “…” Khi phát hiện ra thư hòa ly thư đã soạn sẵn, hắn kinh hãi đến tột cùng. “Phu nhân, ta đã làm sai điều gì? Nàng cứ nói, ta sẽ sửa hết.” “Có phải do ta hầu hạ phu nhân chưa đủ chu đáo không?” Ta: “…” Phải làm sao để nói cho hắn biết, mối hôn sự của chúng ta, vốn dĩ là giả?
Tổng Tài Bá Đạo Và Trợ Lý Hậu Đậu Khi xin nghỉ phép, tôi lỡ tay gõ thiếu chữ “h” trong câu “Tôi bị sốt” và gửi cho tổng giám đốc. Trong lúc đầu óc mơ màng, tôi liền gõ liền mấy câu: “Giám đốc Bùi, xin hãy thỏa mãn tôi! Xin anh thương xót tôi! Tôi thực sự không chịu nổi nữa rồi!” Cuối cùng, mắt tôi tối sầm, rồi lại lỡ tay nhấn gửi thêm một câu: “Huhu, bây giờ tôi chỉ muốn ngủ với anh thôi!” Tổng giám đốc im lặng mất năm phút, sau đó nhắn lại: “Chịu đựng thêm chút nữa được không? Tôi còn một cuộc họp.”
Kiều Nương Gặp Tam Lang Ngốc Vị hôn phu vừa mới thi đậu tú tài đã lén lút sau lưng ta tìm cho mình một mối hôn sự tốt hơn. Để lấy lòng người trong mộng, hắn trộm lấy khế nhà nhà ta, bán đi cửa tiệm của ta. Không biết rõ tình hình, ta liền xông vào đánh nhau với kẻ đến thu cửa tiệm. Trong cơn bực tức, ta quyết liều mạng một phen, kéo người nọ đến huyện nha đánh trống kêu oan. Vị huyện lệnh trẻ tuổi vừa mới nhậm chức, lạnh lùng hạ lệnh: “Quỳ xuống, đánh cho ta.” Chân ta mềm nhũn, “bịch” một tiếng quỳ xuống đất. Còn chưa kịp cầu xin tha mạng, đã nghe thấy tiếng kêu thảm như lợn bị chọc tiết vang lên sau lưng: “Ca, không phải lỗi của ta! Không, là lỗi của ta, đừng để bọn họ đánh, đau lắm!”
Quá Khứ, Hiện Tại Và Tương Lai Đều Là Anh Lúc tôi đi du học về, trúc mã đã thành tổng giám đốc, đang quấn quýt với thế thân của tôi. Mẹ anh đến tìm tôi: “Một ngàn vạn, quay lại bên cạnh con trai tôi.” Tôi nhã nhặn từ chối: “Dì, dì hiểu lầm rồi, tiêu chuẩn để làm ánh trăng sáng chính là giống như người chết vậy.” “Một trăm triệu, có làm không?” “Không thành vấn đề, đảm bảo khiến dì hài lòng!”
Bước Vào Game Kinh Dị, Bị Boss Si Tình Bám Chặt Mất trí nhớ, lạc vào trò chơi kinh dị. Vừa vào ván đầu, tôi đã đụng ngay phải tên Boss biến thái với xúc tu đầy m áu, đang vung dao tàn sát người chơi. Tất cả mọi người đều lặng lẽ mặc niệm cho tôi. Thế mà ngay khoảnh khắc nhìn thấy tôi, đại Boss lại lúng túng lấy quần áo lau vết m áu trên tay: “Bảo bối à, sao em lại tới đây?” “Chờ chút, anh đi rửa tay ngay đây.” “Đừng giận nhé.” “Nào, cho anh hun một cái đi.” Bình luận trực tiếp nổ tung. 【Boss có vào nhầm game không vậy?】 【Đây là trò chơi kinh dị, không phải bản tình cảm đâu!】 【Chẳng lẽ tên Boss khét tiếng lại là một tên cuồng yêu?】
Hoa Hồng Đỏ Phó Lâm Viễn luôn bảo vệ cấp dưới của mình, đặc biệt là thư ký. Mà cô chính là người thư ký đó. Làm việc bên anh, cô hiểu rõ rằng anh từng có rất nhiều người phụ nữ thoáng qua, nhưng sẽ không cưới ai trong số họ, ngoại trừ một người phụ nữ đã rời đi ra nước ngoài năm năm trước. Cô không ngờ rằng mối quan hệ công việc giữa sếp và thư ký lại có ngày xảy ra chuyện ngoài ý muốn, giữa họ hình thành một mối tình “như thật như giả,” vừa mơ hồ, vừa chồng chéo cảm xúc. Không lâu sau… Người phụ nữ đó trở về nước. Cô, sau khi đã trải nghiệm đủ cuộc sống nơi thành phố, liền nói với anh: “Tôi sẽ đi, về quê kết hôn.” “Anh hãy cưới vợ, sinh con đi.” Anh cầm bút, lạnh nhạt ký vào đơn từ chức của cô. Tình cảm của người trưởng thành, đôi khi chỉ cần một khoảnh khắc thoáng qua là đủ để biến thành yêu, có lúc lại vượt qua cả núi cả sông. Cô và anh, là khoảng cách giữa núi và sông, mãi mãi không thể gần lại.
Khi Nữ Thần Cao Lãnh Bị Lừa Tình Đối tượng hôn ước của tôi là nhị thiếu gia của một tập đoàn lớn. Mới gặp mặt hai lần, anh ta đã huênh hoang khoe khoang: “Em có biết Thịnh Yến không? Anh trai ruột của anh đấy, cũng là người thừa kế của tập đoàn nhà anh. Anh ấy từ nhỏ đã rất thương anh.” “Em chỉ là con bé nhà quê lên thành phố thôi, sau này cứ yên tâm theo anh.” “Anh trai anh cũng sẽ rất rộng rãi với em.” Rộng rãi? Đúng là rộng rãi thật. Tôi lén nhìn bức ảnh cơ bụng trong điện thoại. Đều là Thịnh Yến gửi cho tôi cả.
Phản Chủ Tôi là người mà Hứa Ôn Thanh yêu như mạng sống, nhưng điều đó chẳng cản được anh ta liên tục có đàn bà bên ngoài. Anh ta nuôi tôi trong biệt thự, tất cả mọi người đều giữ kín miệng với tôi. Đêm nay, anh ta vẫn chưa về. Tôi ngồi trên người của vệ sĩ thân cận của anh ta, ngón tay vẽ vòng tròn trên ngực anh ta. “Chủ nhân của anh vẫn chưa về à? Không định ra ngoài xem thử sao? Lỡ đâu ch.t ngoài đường rồi thì sao.” Vệ sĩ nhắm mắt lại, nắm chặt tay tôi, khẽ rên lên một tiếng. “Chỗ đó không được, đừng chạm.”
Gió Khởi Từ Thảo Nguyên Lúc gả cho Thôi Hành, ta mới 10 tuổi. Hắn lâm trọng bệnh, Thôi gia xem bát tự của ta với hắn cực kỳ hợp mệnh, liền hạ sính lễ cầu thân. Ta chẳng muốn gả cho một kẻ mang bệnh, nhưng phụ thân ta một lòng muốn bám víu quyền quý, liền ép ta ngồi lên kiệu hoa. Ngày thành hôn, ta khóc lóc dữ dội trong tân phòng, cứ nằng nặc đòi về nhà tìm mẹ. Ta đói bụng, muốn ăn bánh trái mẹ làm, còn muốn nghe mẹ kể chuyện trước giờ đi ngủ. Đang khóc lóc thì người phu quân trên danh nghĩa của ta bước vào phòng. Hắn kinh ngạc nhìn ta, thân hình khựng lại: “Trời đất ơi, người ta cưới vợ, ta đây thì rước về một đứa con gái.” Ta khóc đến hắn không chịu nổi, đành rút từ trong ngực ra một viên đường phèn, mặt đầy lúng túng: “Đừng khóc nữa, từ nay ta chính là… nương của muội.” Ta ngơ ngác cắn viên đường trong miệng: “…Hả?”
Chúng Ta Xứng Đáng Tết về nhà đánh mạt chược, thiếu một người. Lúc tìm người chơi, tôi thậm chí còn gọi cho số của bạn trai cũ. Giọng anh ta lạnh nhạt: “Nghĩ kỹ rồi? Muốn xin lỗi tôi?” Tôi đáp: “Không phải, mạt chược thiếu một chân, anh có muốn chơi không?” Anh ta im lặng một lát, sau đó chỉ nói hai chữ: “Địa chỉ.” “Ở thôn Lý Nhi, trấn Thạch Đầu, huyện An Ninh, thành phố Phổ Dương.” Bạn trai cũ sững sờ: “Cô nói lại lần nữa?” Tôi chợt thấy hơi ngượng, suýt chút nữa quên mất anh ta là dân thành phố, đến đây một chuyến cũng chẳng dễ dàng gì. Tôi bất đắc dĩ nói: “Thôi bỏ đi, nói với mấy người thành phố các anh cũng chẳng hiểu.” Nhưng sáng hôm sau, vừa thức dậy, tôi đã thấy bạn trai cũ bị chó làng tôi rượt chạy khắp thôn.
Mẹ của Godzilla Trong một show truyền hình, đối thủ cố tình sắp đặt cho tôi làm việc chung với một con chim, hòng khiến tôi bẽ mặt. Ai ai cũng biết, con chim này là thú cưng của Thái tử gia đất Kinh, nổi tiếng khó tính. Tôi chẳng nói chẳng rằng, tát con chim một cái. Ngay lập tức, đối thủ của tôi lên tiếng đầu tiên: “Giang Lệ, cô ngược đãi chim như vậy là không đúng, ngay cả sinh vật nhỏ bé cũng có cảm xúc mà.” Cư dân mạng chế giễu: 【Giang Lệ tiêu đời rồi, lần trước có một sao hạng hai bị chim mổ, giờ chẳng biết bị đóng băng sự nghiệp tới tận đâu. Giờ cô ta còn dám đánh chim nữa chứ.】 Cùng ngày, Thái tử gia ôm chim xuất hiện tại trường quay. Trước mặt bao nhiêu người, hắn bóp đầu con chim, nháy mắt liên tục: “Mau xin lỗi mẹ của mày đi!”
Dư Ái Tôi là con gái nuôi của nhà họ Giang. Trong thời gian Giang Tắc Di bị tai nạn giao thông và mất thị lực, tôi đã vô tình có một đêm “rối loạn” với anh. Sau đó, tôi sinh cho anh một đứa con trai, nhưng dưới sự sắp đặt của nhà họ Giang, tôi phải bỏ lại đứa trẻ để đi ra nước ngoài. Giang Tắc Di không hề biết mẹ ruột của con trai mình là ai, và từ đó trở thành một người bố đơn thân. Năm năm sau, tôi quay về nước và trở thành vợ của anh. Ai cũng nói tôi rộng lượng, trẻ tuổi mà đã sẵn sàng làm mẹ kế. Nhưng họ đâu biết rằng, ngay cả Giang Tắc Di cũng không biết tôi chính là mẹ ruột của Giang Dịch, con trai anh.
Quân Đoạt Thần Thê, Thần Đoạt Quân Thê Phu quân của ta phải lòng thần thê. Hắn tìm đủ mọi cách để đưa nàng ta vào cung và phong làm quý phi. Thế nhưng, hắn vẫn cho rằng thân phận đó chưa đủ tôn quý. Hắn muốn phế bỏ ta, hoàng hậu hiện tại, còn muốn tiêu diệt cả gia tộc ta. Lần này sống lại, ta trở về đúng lúc hắn đưa thần thê vào cung. Lần này, hắn sủng ái thần thê của hắn. Ta vui vẻ chơi đùa cùng quyền thần của ta. Đêm đến, quyền thần nhẹ nhàng cười bên tai ta: “Nương nương muốn hại chết bổn vương sao?” Ta cắn nhẹ lên vành tai hắn, thì thầm: “Không, ta sẽ khiến ngươi dục tiên dục tử.”
Lục Dự, Anh Dám Lừa Tôi? Tôi gặp tai nạn xe, phải nhập viện. Đột nhiên muốn trêu chọc bạn trai một chút.“Anh là ai?”Nhìn vẻ mặt khựng lại của Lục Dự, tôi suýt nữa bật cười.Nhưng anh ta lại chỉ sang người anh em thân thiết bên cạnh, Tần Yến Châu:“Anh là anh em của bạn trai em. Còn cậu ta Tần Yến Châu, mới là bạn trai em.”Nụ cười của tôi đông cứng trên môi.Tần Yến Châu bước lên trước, nói chắc như đinh đóng cột:“Phải, anh là bạn trai em.”Tôi cười nhạt:“Vậy thì… đưa em về nhà đi.”
Sai Gả Hôm trưởng công chúa xuất giá, lại trùng hợp gặp phải đoàn rước dâu của trạng nguyên lang. Trong lúc hỗn loạn, kiệu hoa của trưởng công chúa và vị tiểu thư nhà thương gia mà trạng nguyên lang định cưới lại bị hoán đổi. Khi mọi người phát hiện ra, cả hai bên đã nhập động phòng. Hoàng đế hạ chỉ: “Cứ để sai thành đúng, nếu không hài lòng thì tự nhận mình xui xẻo.” Và ta, chính là vị tiểu thư xui xẻo của nhà thương gia ấy!
Ngược Dòng Ta vô cùng căm ghét vị hôn phu què chân của mình. Chỉ vì hắn, ta luôn bị đám quan quyến cười chê, dẫu cho hắn là một vị Hầu gia tôn quý. Sau này, dưới sự hậu thuẫn của di nương, ta gom hết can đảm tư thông với một thư sinh nghèo, rồi cùng hắn bỏ trốn. Nhưng ta lại gửi nhầm chân tình. Thư sinh ấy thi rớt xong liền ngày ngày đánh đập ta. Sau khi bị hắn đánh ch,t, hắn còn xé rách xiêm y của ta, bịa đặt rằng ta th/ông d/âm với người khác rồi ch.t. Người nhà xem ta như nỗi ô nhục, để mặc t/hi t/hể ta bị vứt nơi hoang dã. Cuối cùng, chính vị hôn phu mà ta đã ruồng bỏ lại đứng ra thu nhặt xá/c ta. Là hắn, ép người nhà ta tổ chức tang lễ cho ta. Là hắn, không tiếc chống lại thánh chỉ, rời khỏi kinh thành, bắt được tên thư sinh bạc bẽo kia, thay ta b/áo thù. Hắn nói: “Nàng là thê tử của ta.” Khi mở mắt ra lần nữa, ta trở về thời điểm còn bị đám quan quyến châm chọc, muốn hủy hôn. Lần này, ta cười lạnh bước ra: “Ngồi xe lăn thì sao chứ? Chàng vẫn là vị Hầu gia cao cao tại thượng. Sau này ta sẽ là Hầu phu nhân tôn quý. Còn các ngươi, lại là thân phận gì?” Người vốn luôn cúi đầu kia, bỗng ngẩng lên nhìn ta, trong mắt là ánh sáng chưa từng có.
Chuyện Tình Mùa Đông Tôi đến bệnh viện nhổ răng khôn, bác sĩ là một anh chàng đẹp trai, nhìn còn có chút quen mắt. “Đau không?” Thuốc tê vừa tiêm vào, tôi cố nhịn đau: “Không đau.” Anh liếc tôi một cái, giọng điệu nhàn nhạt: “Cứng miệng với bạn trai cũ thì được, chứ với bác sĩ thì không cần thiết.”
Dỗ Dành Anh Ấy Thay mặt đồng nghiệp đi phỏng vấn luật sư Tần. “Hiện tại anh có bạn gái không?” Luật sư Tần: “Chia tay rồi.” “…Có tiện tiết lộ lý do không ạ?” Luật sư Tần nhìn tôi một lúc, “Không phải em từng nói, sợ cưới anh rồi ly hôn thì đến cả cái quần lót anh cũng không cho mang đi sao?”
Nắng Ấm Dịu Dàng Tấn Bắc hầu bị quân địch vây khốn, sống chết chưa rõ. Bệ hạ ban hôn, muốn ta lấy thân phận xung hỷ cầu phúc cho hắn. Ta hân hoan vui vẻ, cùng một con gà trống bái đường. Thăng quan, phát tài, phu quân chết yểu, quả thật là chuyện tốt trên đời. Nhưng những ngày vui vẻ làm quả phụ của ta chỉ kéo dài được nửa năm. Phía tiền tuyến truyền tin về, phu quân ta đã phá vòng vây, mang theo chiến công hiển hách trở về! Khi gặp hắn, ta càng kinh ngạc phát hiện, ta có thể nghe được tiếng lòng của hắn!?
Trái Tim Cùng Nhịp Đập Lướt mạng, tôi tình cờ thấy một bài đăng: 【Không muốn ly hôn với vợ thì phải làm sao? Cô ấy tưởng đây là hôn nhân thương mại, nhưng thực ra tôi đã quỳ trước mặt ba mình suốt ba ngày để xin cuộc hôn nhân này.】 Tôi cầm tờ đơn ly hôn vừa được đối tác hôn nhân gửi tới. Nhìn thấy địa chỉ IP của người đăng cách tôi 4 mét, nghe thấy tiếng nức nở mơ hồ từ phòng ngủ bên cạnh, tôi chìm vào trầm tư.