Ngọt Sủng

Sếp Tổng Mê Tôi Như Điếu Đổ Lần đầu đi công tác cùng sếp… tôi đã ngủ với anh ta. Sau đó, tôi hoảng hồn đến mức chỉ muốn cắt đứt mọi liên quan: “Cái đó… anh cứ coi như chưa có chuyện gì xảy ra, tôi không để bụng đâu.” Ai ngờ người đàn ông lúc nào cũng lạnh lùng kiêu ngạo ấy, lại tỏ ra có chút… ủy khuất? Anh nắm lấy cổ tay tôi, giọng trầm khàn: “Ngủ với anh rồi, em còn muốn phủi tay không chịu trách nhiệm à?”

Vì Em Là Ninh Ninh Sau khi uống say, tôi chạy tới gõ cửa nhà sếp mình, người tôi thầm yêu bấy lâu vừa khóc vừa mắng anh ta là đồ bạc tình. Mắng chán chê rồi, phía sau bỗng vang lên một giọng nói lạnh như băng: “Ninh Ninh, qua đây. Em gõ nhầm cửa rồi đấy.”

New với em không? Lúc đang quẩy trong bar, tôi gặp một anh đẹp trai học giỏi cùng trường. Khói thuốc lượn lờ, tôi nheo mắt hỏi: “Làm không?” Anh đẹp trai nhướng mày, lười biếng nằm dài trên ghế sofa ra hiệu tôi nói tiếp. Tôi phấn khích muốn điên, lập tức móc từ trong túi ra một quyển bài tập: “Toán cao cấp, làm đi.” Rồi tôi vung một xấp tiền ra. Anh ấy khẽ cười, không thèm lấy tiền mà viết hết bài cho tôi. Kết quả là hôm sau, giáo sư gọi tôi lên văn phòng, vỗ vai anh đẹp trai đứng cạnh: “Đây là sinh viên mà hôm qua em nói đã thuê trong bar để làm bài tập đó hả?”

Cả Đời Dỗ Dành Ra sân bay đón em trai mà quên mang kính, tôi nhận nhầm người, còn lỡ hôn nhầm luôn. Đến khi ngẩng đầu lên, đôi mắt sâu thẳm lạnh lùng của bạn trai cũ đập vào mắt tôi. “Gọi tên thằng khác mà dám hôn tôi? Em giỏi đấy!”

Chó Nhà Tôi Là Sói Tôi nhặt được một con “chó bỏ đi” dạng thú nhân ở chợ đen về làm vệ sĩ. Bạn thân tôi tròn mắt: “Con mẹ nó, rõ ràng là sói mà!” Tôi không tin. Cho đến khi quân đoàn thú nhân lục soát đến tận nhà. “Lão đại nhà bọn tôi có ở đây không?” “Thuần huyết lang nhân, giết người không chớp mắt.” Tôi vô tội đáp: “Nhà tôi chỉ nuôi một con chó thôi mà.” Nói rồi tôi còn xoa đầu anh ta: “Cún con ngoan~” Anh ta đeo rọ mõm, gầm gừ trong cổ họng vài tiếng trầm thấp. Và rồi… trước mặt bao nhiêu thú nhân, lại lắc lắc cái đuôi phía sau. Cả đám đứng hình. “Lão đại, bọn tôi tìm anh nửa năm rồi.” “Kết quả anh trốn ở đây… làm chó nhà người ta?”

Ngọt Tựa Lan Tâm Ta có một loại năng lực đặc biệt — có thể phân biệt thiện ác qua mùi hương. Người tốt thì thơm. Kẻ xấu thì thối. Duy chỉ có vị hoàng đế được đồn là bạo ngược vô đạo kia — lại có mùi đắng. Nhân lúc không ai để ý, ta len lén nhét cho chàng rất nhiều bánh đường. Chàng ôm lấy đống bánh, lạnh lùng nhìn ta, nói: “Người trước kia cũng từng cho trẫm ăn bánh, là muốn trẫm ch.t. Còn ngươi thì sao?” Ta đáp: “Ta muốn người ngọt ngào hạnh phúc, trường mệnh bách tuế.”

Hết Mình Cũng Chỉ Vì Em Trong giờ học, tôi cố tình nhắn tin cho vị giáo sư dạy thay: “Chồng à, tối nay có thể ‘bịch bịch bịch’, nhưng mà chỉ cần anh cười thôi là coi như vô hiệu.” Khóe môi người đang đứng trên bục giảng khẽ cong lên. … Tối đó, tôi tức giận mắng anh không tuân theo luật chơi. Giáo sư thì chậm rãi mở một hộp bcs siêu mỏng 0.01 mới toanh. “Anh cười rồi thì đúng là vô hiệu thật mà.” Tôi: “??”

Đừng Làm Em Phải Quên Anh Tôi tham gia hoạt động, đóng vai người vợ bị bạo hành. Kết quả bị người tốt bụng đưa thẳng vào đồn công an. Cảnh sát mặt đen như đáy nồi: “Chia tay tôi xong là tìm ngay cái loại này hả?” Tôi: “…Anh biết mà, tôi yêu mù quáng.”

Nhặt Được Con Vẹt Lầy Lội Của Học Thần Lạnh Lùng Tôi nhặt được một con vẹt biết nói lời bẩn. “Nghĩ vợ quá đi mất, muốn hôn vợ, từ trong ra ngoài… chỗ nào cũng phải hôn một cái.” “Vợ đừng cho con ch ó ch.t tiệt kia ăn nữa, nó có hiểu gì đâu? Cho tôi ăn này!” “Vì vợ mà si mê, vì vợ mà điên cuồng, vì vợ mà đâm đầu vào tường rầm rầm!” “Huhu, thích Giang Tuyết Ngư quá đi mất, giá mà cô ấy thật sự là vợ tôi thì tốt biết mấy.” Lúc đang thầm mắng chủ của nó là đồ biến thái thì tôi đơ người luôn. Giang Tuyết Ngư… chẳng phải là tôi sao? Ngay giây tiếp theo, bạn cùng phòng hớt hải xông vào ký túc xá, phấn khích vung vẩy điện thoại. “Tiểu Ngư, cậu thấy bức tường tỏ tình chưa?!” “Nam thần băng sơn đẹp trai lạnh lùng nhất khoa mình bị mất con vẹt, nghe nói ai tìm được được thưởng hẳn mười nghìn đấy!” —

Phụ Tử Tranh Kiều Ta lỡ đem lòng yêu một cặp phụ tử nên tâm trạng rối bời, chẳng biết nên chọn phụ thân hay nhi tử? Phụ thân là danh y trứ danh chốn Kinh thành, tiếng lành vang xa, đức tài vẹn toàn. Trừ việc lúc trẻ hồ đồ nhặt về một đứa con trai to xác, còn lại chẳng chê vào đâu được. Còn nhi tử ấy à, ngoài dung mạo ra thì toàn là tật xấu, thậm chí còn có chút điên khùng.. Hôm ấy, ta đem mọi chuyện nói rõ với người già hơn, lòng vô cùng tiếc nuối: ” Tạ Tịch Vân, từ nay về sau, ta chỉ có thể gọi chàng là phụ thân.” Tạ Tịch Vân nén giận đến cực điểm, nghiến răng nghiến lợi bật ra từng chữ: “Gọi phụ thân cũng được, nhưng trước tiên ngươi hãy rút tay ra khỏi quần ta đi đã.”

Trèo Cành Cao Ta đã bỏ ra năm văn tiền để mua một thiếu niên sa cơ lỡ vận. Ta dỗ ngọt hắn, sai bảo làm việc như trâu ngựa để hầu hạ mình. Một ngày nọ, ta vô tình nghe được cuộc trò chuyện giữa hắn và một ám vệ: “Điện hạ, vài ngày nữa chúng ta sẽ trở về Sở Quốc.” “Nữ tử này… Điện hạ định xử lý thế nào?” Nguyên Hành khẽ cười, giọng điệu nhẹ nhàng nhưng lạnh lùng: “Oanh Oanh chỉ là một nữ tử thấp hèn, lại mồ côi phụ mẫu. Nếu nàng ta biết thân phận thật của bổn vương, chắc chắn sẽ tìm mọi cách để trèo cành cao, bám riết không buông.” “Thôi được rồi, ai bảo nàng ta có dung mạo khuynh thành cơ chứ? Đến lúc đó, bổn vương sẽ đặc ân cho nàng ta làm thị thiếp thông phòng. Nàng ta hẳn sẽ mang ơn đội nghĩa.” Hóa ra, hắn chính là Ngũ hoàng tử của Sở Quốc. Lần này giả nghèo khó, chẳng qua chỉ để đùa vui với ta mà thôi. Ta khẽ thở phào nhẹ nhõm. Thật ra, ta cũng đang đóng kịch. Ta là tiểu thư được nuôi dưỡng ở trang viên của phủ Quốc Công. Bảy ngày nữa, ta sẽ thay tỷ tỷ chính thất để sang Sở Quốc hòa thân. Người ta phải cưới chính là vị Thái tử hoàng huynh của Nguyên Hành kia.

Yêu Nhầm Học Thần Tôi giả vờ làm g//a//y, l/ừ//a học thần viết luận văn cho mình. Sau khi chặn cậu ta, cậu ta lạnh lùng gửi thẳng địa chỉ IP máy tính tôi qua tin nhắn. “Cậu cũng học ở Đại học Lan Thông à?” “Tốt nhất cậu nên cầu nguyện đừng để tôi tóm được.” “Không thì, tôi sẽ đ//á/nh cậu sống dở ch.t dở.”

Về Bên Anh Con trai tôi lái chiếc xe đồ chơi chạy loạn khắp nơi, không may làm trầy xước một chiếc Maybach. Từ trên xe bước xuống một người – không ngờ lại là bạn trai cũ của tôi. “Cái thói hễ có chuyện là lái xe xả giận này, y hệt em hồi trước.” “Anh còn dám nói em à? Lái xe tệ như vậy, rõ ràng là cùng khuôn đúc với anh!” Vừa dứt lời, nét mặt lạnh lùng của anh lập tức biến mất. Còn tôi thì chết sững tại chỗ. Giờ mà rút lại lời, liệu có kịp không?

Nét Chữ Nên Chồng Thầy dạy thư pháp nói chữ tôi xấu kinh khủng. Đến cả Thẩm Thư nổi tiếng trong giới cũng không cứu nổi. Tôi không cam tâm, thật sự tìm tới tận nơi, năn nỉ muốn bái hắn làm thầy. Hắn đúng như lời đồn, không nể nang mà thẳng thừng chê bai. “Không có chút năng khiếu nào.” Về sau, thư phòng vốn luôn gọn gàng của hắn bị tôi làm cho bừa bộn. Tôi vừa khóc vừa bám chặt lấy hắn. Hắn cúi xuống, tàn nhẫn cắn vào vành tai tôi, thì thầm khen ngợi. “Thì ra, thiên phú của em đều dồn vào chỗ này à.”

Gả Nhầm Rồng Vàng Phu quân ta thu nhận thê tử của cố nhân, người được mệnh danh là đệ nhất mỹ nhân Đại Lương. Không bao lâu sau, hai người ấy lại nảy sinh tình ý. Ngày loạn quân công thành, chàng đem ta giao nộp, lại còn lạnh lùng nói: “Nàng chính là Tần Phương Hảo. Dung mạo này, không thể giả được.” Ta rơi vào tay phản quân, vốn định lấy cái ch .t giữ lấy thanh danh. Ngay lúc đó, trước mắt ta chợt hiện ra mấy dòng chữ lơ lửng: 【Nữ chính, ngàn vạn lần đừng nghĩ quẩn! Tên cặn bã kia có gì tốt? Đại ca phản quân kia mới thật sự là cực phẩm!】 【Hắn biết ngươi không phải Tần Phương Hảo, vẫn lén sai người vẽ chân dung ngươi mỗi đêm, rồi nhìn ngươi mà…】 【Aaaa, tại sao lại chặn màn đạn của ta?!】 【Nữ chính, nàng không nhớ tiểu mã nô bên hồ Đại Minh năm xưa nữa sao?】 【Chỉ cần nàng mềm lòng một câu, mã nô sẽ lập tức quỳ dưới váy nàng! Mạng là của nàng, cơ bụng là của nàng, thận… cũng là của nàng!】

Toast Nướng Nguyên Vị Tôi là trợ lý của thái tử giới Kinh Thành. Cuối tuần, sếp bị trễ chuyến bay. Anh ấy liền bảo tôi đi thay anh ấy viếng mộ vợ quá cố. Tôi xách theo bánh kem và hoa tươi đến nghĩa trang. Trước bia mộ, tôi nhìn thấy một dãy số… cùng một cái tên rất kỳ lạ. Trời đất ơi, chẳng phải là số QQ và nickname của tôi sao?!

Sớm Sớm Chiều Chiều Huấn luyện viên quân sự của con trai tôi bất ngờ gọi điện về nhà, yêu cầu dẫn nó đi làm xét nghiệm ADN cùng anh ta! “Tôi là huấn luyện viên của con trai cô, tên là Từ Cảnh Sơ. Nó giống tôi như đúc. Phiền cô đến doanh trại, đưa nó đi xét nghiệm quan hệ cha con với tôi một chuyến.” Từ Cảnh Sơ? Cái tên này… nghe quen quen… Chưa tới ba giây sau, tay tôi cầm điện thoại đã run như muốn rớt. Không phải cái người năm đó tôi lén ‘trộm gen’ đấy chứ?!

Phu Quân Ta Cùng Cả Nhà Hắn Đều Là Phế Vật Kế mẫu gả ta cho một kẻ vô dụng, còn mỹ danh nói rằng: “Đại tiểu thư nhà chúng ta tính tình nóng nảy, chỉ có gả cho loại người này mới có thể chịu đựng được cái tính xấu ấy.” Nhà chồng của ta, từ cha mẹ chồng đến đệ đệ chồng, đúng thật là một lũ vô dụng. Bị người ta bắt nạt đến tận cửa, vậy mà chỉ biết lặp đi lặp lại vài câu: “Được.” “Có thể.” “Cũng được.” Chỉ có với ta, mới chịu nói thêm vài chữ: “Nương tử nói phải.” “Tẩu tẩu nói gì thì là thế ấy.” “Con dâu muốn, thì lấy.” “Ai cũng không được bắt nạt con dâu.” Kẻ lưu manh dám trêu ghẹo ta bị đánh gãy chân, kẻ có ý đồ bất chính với ta thì mất mạng. Ta quay đầu nhìn cả Triệu gia. Không thể nào là bọn họ làm, đúng không?

Ly Hôn Rồi Mới Biết Anh Ấy Là Chồng Ngoan Để ly hôn, tôi bịa chuyện mình ngoại tình. Người chồng trước nay luôn lạnh lùng bỗng dưng sụp đổ: “Vậy thì em chia tay hắn đi, cớ gì lại đòi ly hôn với anh?” “Chuyện của em và hắn thì liên quan gì đến anh chứ?” “Là gã đàn ông tồi ngoài kia xúi giục em sao?” “Không thể nào! Chỉ cần anh chưa đồng ý, gã kia mãi mãi chỉ là ‘trai bao’ bên ngoài, cứ mơ đi!” Ơ… tôi nhớ rõ đây là cuộc hôn nhân thương mại mà?

Vì Nàng Mà Đến Tại yến tiệc cập kê, vị hôn phu của ta nắm tay một nữ tử thong dong bước vào. Hắn nói muốn cùng ta hủy bỏ hôn ước. Trước mắt ta, bỗng nhiên hiện lên từng hàng từng hàng chữ kỳ quái. 【Nữ chủ, đừng đồng ý a! Nam chủ ngoài miệng cứng rắn, trong lòng mềm nhũn, rõ là muốn ngươi mở miệng cầu hắn!】 【Nam chủ miệng nói từ hôn, kỳ thực trong lòng sốt ruột đến ch .t rồi ấy chứ!】 【Cười ch .t mất, chỉ cần nữ chủ chịu xuống nước, đừng nói là nữ phụ, nam chủ có khi còn dâng cả mạng cho nàng!】 Ta quay đầu, chỉ thấy thần sắc của Hạ Du Xuyên lạnh lùng, nhưng lại ôm chặt nữ tử kia trong lòng. Trong đáy mắt hắn, lại lộ ra một tia chờ mong rất khó nhận ra. Ta không chút do dự, gật đầu đáp: “Được.” Quay người liền lập hôn ước với tiểu công tử phủ Tướng quân.