Trang chủ Thể loại Ngọt Sủng

Ngọt Sủng

Dư Ái

Dư Ái Tôi là con gái nuôi của nhà họ Giang. Trong thời gian Giang Tắc Di bị tai nạn giao thông và mất thị lực, tôi đã vô tình có một đêm “rối loạn” với anh. Sau đó, tôi sinh cho anh một đứa con trai, nhưng dưới sự sắp đặt của nhà họ Giang, tôi phải bỏ lại đứa trẻ để đi ra nước ngoài. Giang Tắc Di không hề biết mẹ ruột của con trai mình là ai, và từ đó trở thành một người bố đơn thân. Năm năm sau, tôi quay về nước và trở thành vợ của anh. Ai cũng nói tôi rộng lượng, trẻ tuổi mà đã sẵn sàng làm mẹ kế. Nhưng họ đâu biết rằng, ngay cả Giang Tắc Di cũng không biết tôi chính là mẹ ruột của Giang Dịch, con trai anh.

Quân Đoạt Thần Thê, Thần Đoạt Quân Thê

Quân Đoạt Thần Thê, Thần Đoạt Quân Thê Phu quân của ta phải lòng thần thê. Hắn tìm đủ mọi cách để đưa nàng ta vào cung và phong làm quý phi. Thế nhưng, hắn vẫn cho rằng thân phận đó chưa đủ tôn quý. Hắn muốn phế bỏ ta, hoàng hậu hiện tại, còn muốn tiêu diệt cả gia tộc ta. Lần này sống lại, ta trở về đúng lúc hắn đưa thần thê vào cung. Lần này, hắn sủng ái thần thê của hắn. Ta vui vẻ chơi đùa cùng quyền thần của ta. Đêm đến, quyền thần nhẹ nhàng cười bên tai ta: “Nương nương muốn hại chết bổn vương sao?” Ta cắn nhẹ lên vành tai hắn, thì thầm: “Không, ta sẽ khiến ngươi dục tiên dục tử.”  

Lục Dự, Anh Dám Lừa Tôi?

Lục Dự, Anh Dám Lừa Tôi? Tôi gặp tai nạn xe, phải nhập viện. Đột nhiên muốn trêu chọc bạn trai một chút.“Anh là ai?”Nhìn vẻ mặt khựng lại của Lục Dự, tôi suýt nữa bật cười.Nhưng anh ta lại chỉ sang người anh em thân thiết bên cạnh, Tần Yến Châu:“Anh là anh em của bạn trai em. Còn cậu ta Tần Yến Châu, mới là bạn trai em.”Nụ cười của tôi đông cứng trên môi.Tần Yến Châu bước lên trước, nói chắc như đinh đóng cột:“Phải, anh là bạn trai em.”Tôi cười nhạt:“Vậy thì… đưa em về nhà đi.”

Sai Gả

Sai Gả Hôm trưởng công chúa xuất giá, lại trùng hợp gặp phải đoàn rước dâu của trạng nguyên lang. Trong lúc hỗn loạn, kiệu hoa của trưởng công chúa và vị tiểu thư nhà thương gia mà trạng nguyên lang định cưới lại bị hoán đổi. Khi mọi người phát hiện ra, cả hai bên đã nhập động phòng. Hoàng đế hạ chỉ: “Cứ để sai thành đúng, nếu không hài lòng thì tự nhận mình xui xẻo.” Và ta, chính là vị tiểu thư xui xẻo của nhà thương gia ấy!  

Ngược Dòng

Ngược Dòng Ta vô cùng căm ghét vị hôn phu què chân của mình. Chỉ vì hắn, ta luôn bị đám quan quyến cười chê, dẫu cho hắn là một vị Hầu gia tôn quý. Sau này, dưới sự hậu thuẫn của di nương, ta gom hết can đảm tư thông với một thư sinh nghèo, rồi cùng hắn bỏ trốn. Nhưng ta lại gửi nhầm chân tình. Thư sinh ấy thi rớt xong liền ngày ngày đánh đập ta. Sau khi bị hắn đánh ch,t, hắn còn xé rách xiêm y của ta, bịa đặt rằng ta th/ông d/âm với người khác rồi ch.t. Người nhà xem ta như nỗi ô nhục, để mặc t/hi t/hể ta bị vứt nơi hoang dã. Cuối cùng, chính vị hôn phu mà ta đã ruồng bỏ lại đứng ra thu nhặt xá/c ta. Là hắn, ép người nhà ta tổ chức tang lễ cho ta. Là hắn, không tiếc chống lại thánh chỉ, rời khỏi kinh thành, bắt được tên thư sinh bạc bẽo kia, thay ta b/áo thù. Hắn nói: “Nàng là thê tử của ta.” Khi mở mắt ra lần nữa, ta trở về thời điểm còn bị đám quan quyến châm chọc, muốn hủy hôn. Lần này, ta cười lạnh bước ra: “Ngồi xe lăn thì sao chứ? Chàng vẫn là vị Hầu gia cao cao tại thượng. Sau này ta sẽ là Hầu phu nhân tôn quý. Còn các ngươi, lại là thân phận gì?” Người vốn luôn cúi đầu kia, bỗng ngẩng lên nhìn ta, trong mắt là ánh sáng chưa từng có.

Chuyện Tình Mùa Đông

Chuyện Tình Mùa Đông Tôi đến bệnh viện nhổ răng khôn, bác sĩ là một anh chàng đẹp trai, nhìn còn có chút quen mắt. “Đau không?” Thuốc tê vừa tiêm vào, tôi cố nhịn đau: “Không đau.” Anh liếc tôi một cái, giọng điệu nhàn nhạt: “Cứng miệng với bạn trai cũ thì được, chứ với bác sĩ thì không cần thiết.”

Dỗ Dành Anh Ấy

Dỗ Dành Anh Ấy Thay mặt đồng nghiệp đi phỏng vấn luật sư Tần. “Hiện tại anh có bạn gái không?” Luật sư Tần: “Chia tay rồi.” “…Có tiện tiết lộ lý do không ạ?” Luật sư Tần nhìn tôi một lúc, “Không phải em từng nói, sợ cưới anh rồi ly hôn thì đến cả cái quần lót anh cũng không cho mang đi sao?”

Nắng Ấm Dịu Dàng

Nắng Ấm Dịu Dàng Tấn Bắc hầu bị quân địch vây khốn, sống chết chưa rõ. Bệ hạ ban hôn, muốn ta lấy thân phận xung hỷ cầu phúc cho hắn. Ta hân hoan vui vẻ, cùng một con gà trống bái đường. Thăng quan, phát tài, phu quân chết yểu, quả thật là chuyện tốt trên đời. Nhưng những ngày vui vẻ làm quả phụ của ta chỉ kéo dài được nửa năm. Phía tiền tuyến truyền tin về, phu quân ta đã phá vòng vây, mang theo chiến công hiển hách trở về! Khi gặp hắn, ta càng kinh ngạc phát hiện, ta có thể nghe được tiếng lòng của hắn!?

Trái Tim Cùng Nhịp Đập

Trái Tim Cùng Nhịp Đập Lướt mạng, tôi tình cờ thấy một bài đăng: 【Không muốn ly hôn với vợ thì phải làm sao? Cô ấy tưởng đây là hôn nhân thương mại, nhưng thực ra tôi đã quỳ trước mặt ba mình suốt ba ngày để xin cuộc hôn nhân này.】 Tôi cầm tờ đơn ly hôn vừa được đối tác hôn nhân gửi tới. Nhìn thấy địa chỉ IP của người đăng cách tôi 4 mét, nghe thấy tiếng nức nở mơ hồ từ phòng ngủ bên cạnh, tôi chìm vào trầm tư.

Người Trong Mộng Là Chàng

Người Trong Mộng Là Chàng Đêm bị Bùi Tịch từ chối, ta bắt đầu mơ những giấc mộng kỳ lạ. Lần đầu tiên, hắn lạnh lùng nhìn ta, nói: “Hôn ta.” Nhưng chính hắn lại ép ta vào lòng, hôn đến mức khiến ta không thở nổi. Lần thứ hai, đầu ngón tay hắn móc nhẹ chiếc áo trong của ta, nghiêm nghị nói: “Cởi ra.” Thế nhưng lại là hắn, trong cơn ý loạn tình mê, ôm lấy ta: “Diêu Diêu, phu quân rất thích nàng.” Những cơn ác mộng cứ thế lặp đi lặp lại, khiến ta sợ hãi đến mức phải đi tìm Bùi Tịch để hỏi cho rõ. Nhưng vừa đến, ta đã nhìn thấy người nam nhân anh tuấn cao quý ấy đang giữ vẻ mặt lạnh lùng, nói với Quốc công phu nhân về ta: “Xin mẫu thân đừng lo. Ta không thích nàng.”

Phụ Tử Tranh Kiều

Phụ Tử Tranh Kiều Ta lỡ đem lòng yêu một cặp phụ tử nên tâm trạng rối bời, chẳng biết nên chọn phụ thân hay nhi tử? Phụ thân là danh y trứ danh chốn Kinh thành, tiếng lành vang xa, đức tài vẹn toàn. Trừ việc lúc trẻ hồ đồ nhặt về một đứa con trai to xác, còn lại chẳng chê vào đâu được. Còn nhi tử ấy à, ngoài dung mạo ra thì toàn là tật xấu, thậm chí còn có chút điên khùng.. Hôm ấy, ta đem mọi chuyện nói rõ với người già hơn, lòng vô cùng tiếc nuối: ” Tạ Tịch Vân, từ nay về sau, ta chỉ có thể gọi chàng là phụ thân.” Tạ Tịch Vân nén giận đến cực điểm, nghiến răng nghiến lợi bật ra từng chữ: “Gọi phụ thân cũng được, nhưng trước tiên ngươi hãy rút tay ra khỏi quần ta đi đã.”

Thê Tử Của Ta

Thê Tử Của Ta Phu quân của ta chiến tử sa trường đã năm năm, vậy mà đột nhiên lại mang theo cả gia quyến quay về. Hắn ở địch quốc cưới vợ, sinh con, còn chỉ đích danh bảo ta đi đón. Lão phu nhân khó xử, ta cũng khó xử. Năm đó, sau khi Cố Xương Văn qua đời, lão phu nhân đã tìm cho ta một tiểu tướng công. Hiện tại, trượng phu và nhi tử ầm ĩ không ngừng, ta thực sự không cách nào rời khỏi. Hai người họ, một người giữ chặt tay áo bên trái của ta, người kia giữ chặt tay áo bên phải, nước mắt lưng tròng, nghẹn ngào nói: “Nương tử, ngực ta đau quá, nàng nghe thử xem tim ta đập nhanh hay không?” “Nương, ngón tay con đau quá, người thổi cho con nhé!” Không còn cách nào, ta đành gác lại chuyện đi đón người. Hôm Cố Xương Văn tức giận đến tìm ta tính sổ, lão phu nhân không dám ngẩng đầu, lại nghĩ ra một chủ ý ngu ngốc: “Hay là để hai đứa trẻ đính hôn từ bé?”

Vương Gia, Xin Tự Trọng

Vương Gia, Xin Tự Trọng Ta bán thân chôn cha, tự nguyện đem chính mình bán cho Cửu vương gia tàn nhẫn độc ác. Hắn không hề hay biết, ta thực chất là sát thủ ẩn danh đang ngấm ngầm tiếp cận. Đến ngày ám sát, ta thất thủ. Cửu vương gia bẻ quặt hai tay ta ra sau, đôi tay to lớn thô ráp với vết chai mỏng vuốt ve bên hông ta. “Quá gầy rồi, sau này ăn nhiều một chút.”

Mỹ Nhân Sườn Xám Và Côn Đồ Áo Vest

Mỹ Nhân Sườn Xám Và Côn Đồ Áo Vest Tôi bị gia đình đón về từ vùng quê Giang Nam. Ngay khi vừa bước chân vào cửa, em gái cùng cha khác mẹ đã cười khẩy khi thấy tôi mặc sườn xám, buông lời mỉa mai như thể tôi vừa bước ra từ triều Thanh, thậm chí còn hỏi tôi có bó chân không. Tôi chỉ mỉm cười không đáp, nhẹ nhàng pha trà, dịu dàng đưa tách trà đã bị tôi lén bỏ thuốc xổ cho nó.

Hồi Tưởng Mộng Xưa

Hồi Tưởng Mộng Xưa Ta cùng Giang Triết thành thân đã mười năm, ta cùng hắn mỗi người một ngả. Hắn lưu luyến ở phòng của thiếp thất, lúc thì say rượu ở tửu quán, khi lại vì một tiểu cô nương mà vung tiền như rác. Sinh thần năm ấy, ta uống say. Khi tỉnh lại, trước mặt lại là khuôn mặt lo lắng của Giang Triết. “A Dung, nàng tỉnh rồi?” Ta thẳng tay tát hắn một cái thật mạnh. “Ngươi còn dám đến gặp ta?” Hắn lại ngơ ngác, vẻ mặt bối rối: “A Dung, ta chọc nàng giận sao?” Ta sững sờ, nhìn khuôn mặt còn trẻ trung, non nớt của hắn, trong lòng chợt bừng tỉnh. Hắn không phải là Giang Triết của mười năm sau, người đã lạnh nhạt với ta. Hắn là Giang Triết của mười năm trước, người yêu ta như sinh mệnh, một lòng muốn cùng ta bạc đầu giai lão.

Minh Nguyệt Ứng Chiếu Ta

Minh Nguyệt Ứng Chiếu Ta Năm đó, ta vì dung mạo quá mức xuất chúng mà bị bán vào thanh lâu lớn nhất kinh thành – Bách Hoa Lâu. Ngày xuất các, Lục Hoài Chi, kẻ vốn luôn lạnh lùng kiêu ngạo, lại gọi ta ba lần. Hắn si mê ngắm nhìn, bàn tay mơn trớn bên eo ta. “Ngoan một chút, gia chưa bao giờ chạm vào thứ dơ bẩn.” “Nếu hầu hạ gia thật tốt, gia sẽ đón ngươi vào phủ.” Ta vội vàng gật đầu, giả bộ ngoan ngoãn nịnh nọt. Nhưng ngay khi lấy lại được khế ước bán thân, ta lập tức thu dọn hành lý, bỏ trốn không chút do dự. Năm năm sau, hắn xách kiếm xông vào tân phòng của ta. Đôi mắt đỏ ngầu, từng bước ép sát. “Nàng lừa ta.” “Tướng công của nàng chỉ có thể là ta!”

Người Khác Trong Mắt Em

Người Khác Trong Mắt Em Nửa đêm 2 giờ sáng, tôi thấy trong điện thoại bạn trai mình có hai tin nhắn.【Ngoài em ra, tất cả đều là tạm bợ.】【Chỉ cần em lên tiếng, anh sẽ lập tức đến bên em.】Ngọt ngào biết bao, đáng tiếc… người nhận lại không phải tôi.Tay tôi run lên, chiếc điện thoại rơi xuống đất, nước mắt cũng theo đó mà trào ra.Hai dòng tin nhắn cô độc nằm trơ trọi trong khung chat, không ai đáp lại, như đang chế giễu tôi.Mày xem, người mà mày si mê khắc cốt ghi tâm, thì ra chỉ là một con cún bên cạnh người khác mà thôi.Tôi thích Tề Tri Phi bao lâu, thì anh ta đã thích Đường Nguyệt bấy lâu.Nhưng tôi không ngờ, chỉ còn một tháng nữa là đến ngày đính hôn, vậy mà anh lại nói với Đường Nguyệt rằng:Tôi chỉ là sự tạm bợ của anh ta.

Minh Nguyệt của Tướng Quân

Minh Nguyệt của Tướng Quân Năm 15 tuổi, hoàng thượng đem ta gả cho vị tướng quân lập được chiến công hiển hách kia. Nhưng ta từng nghe, tướng quân sớm đã có người trong lòng. Có lẽ là bất đắc dĩ, tướng quân mới cưới ta về. Đêm tân hôn, ta nghe thanh âm ồn ào bên ngoài dần dần yên lặng, cũng nghe thấy tiếng bước chân của tướng quân từ xa đến gần…

Một Đời Viên Mãn

Một Đời Viên Mãn Thái tử và Tấn vương đều yêu mến muội muội của ta. Nàng xinh đẹp, thông minh, hoạt bát, tinh thông mọi thứ, là quý nữ nổi bật nhất kinh thành. Để tránh tình cảnh huynh đệ tương tàn, hai người đều thối lui một bước. Cách bọn hắn lui một bước, lại là cầu cưới ta. Ta có vài phần giống nàng. Từ nhỏ, ta đã bị phụ thân và kế mẫu ghẻ lạnh, lớn lên trở thành bàn đạp cho muội muội và gia tộc. Dựa vào sự nhẫn tâm và thủ đoạn, ta trở thành nhiếp chính Thái hậu, hưởng thụ vinh hoa phú quý. Những kẻ từng hại ta, sau này đều chết dưới tay ta. Không ngờ, ta lại trọng sinh. Ông trời trêu ngươi, để ta phải làm lại một lần nữa. Được thôi, để bọn họ chết thêm một lần nữa vậy!

Anh Là Kẻ Si Tình Thầm Lặng

Anh Là Kẻ Si Tình Thầm Lặng Sau khi chớp nhoáng kết hôn với đạo diễn cấm dục, anh ta nói sau khi cưới sẽ ngủ riêng, ai chơi đường nấy. Tôi gật đầu cái rụp, ra ngoài quẩy nhiệt tình, còn bị bạn trai cũ dây dưa. Tối hôm đó, anh ta lén vào phòng tôi, bóp cằm tôi rồi hôn mạnh: “Lấy hơi đi, bạn trai cũ chưa dạy em à?” “Vợ à, ‘ai chơi đường nấy’ có nghĩa là em chơi anh, anh chơi em.” Cằm tôi sắp bị anh bóp trẹo khớp, tôi vừa khóc vừa cầu xin: “Nhẹ chút đi…” “Nhẹ thì em lại không nhớ ai là chồng mình.”