Ngọt Sủng

Hạnh Phúc Giữa Hoa Xuân Ca ca của ta bỏ trốn khỏi hôn lễ. Ta bất đắc dĩ phải thế chỗ huynh ấy, cùng vị nghĩa muội giao hảo bái đường thành thân. Nhưng đến lúc vén tấm khăn voan đỏ, lại lộ ra gương mặt của ca ca nàng. Người ấy chính là Bùi tiểu tướng quân danh tiếng lẫy lừng, một mình đóng giữ Lương Châu! Lúc này, trên dung nhan thanh tú của Bùi Văn Quý đầy vẻ tự nhiên, hắn bóp giọng nói: “Phu quân, nên uống rượu giao bôi rồi.” Ta: ???

Thầm Yêu Sắp đến kỳ thi cuối kỳ, bạn trai tôi nhận được một bức thư tình. Trên đó viết: [Thầy Cố, em thầm thích thầy đã lâu rồi, thầy có thể làm bạn trai em không?] Không lâu sau, cô gái đó đứng giữa lớp, giữa những tiếng hò reo của bạn học, lớn tiếng tỏ tình: “Thầy Cố, làm bạn trai em nhé?” Đúng lúc đó, tôi nhìn thấy, dòng bình luận bay ngang trước mắt. 【Đến rồi đến rồi, nữ chính cuối cùng cũng tỏ tình với nam chính, tình thầy trò kinh điển bắt đầu rồi đây!】 【Trời đất, nữ chính tỏ tình, còn nữ phụ độc ác kia đứng chắn cửa làm gì, chưa thấy mình đủ vướng víu à?】

Vương Phi Đa Tài Khi ta đang du xuân thì bị cư/ờng đ/ạo b/ắt c/óc. Tên cướp đòi phu quân ta nộp năm trăm lượng bạc chuộc người. Phu quân chẳng những không đưa bạc, lại còn sai người mang tới một tờ hưu thư: “Mỗi người một ngả, đời này chúc nàng an lạc.” Tên đầu lĩnh tức đến nỗi giọng the thé mắng to: “Đồ ngốc! Một đ/a/o hai lỗ, còn nói cái gì mà đời này an với chả lạc?” Ta cũng mắng: “An lạc cái tổ bà ngươi ấy!” Ta với tên đầu lĩnh, hai kẻ đồng lòng chung mối hậ/n, vừa gặp đã như tri kỷ. Cùng nhau uống rượu đến say mèm. Còn chưa kịp tỉnh rượu, binh mã của phu quân đã kéo đến nơi. Hắn nghiến răng nói: “A Phù, bản vương chẳng qua chỉ giở chút khổ nhục kế, ai ngờ lòng dạ nàng lại rộng đến vậy, còn uống rượu ăn mừng cho được.” Hắn đâu biết, ta cũng có một kế trong lòng.

Sao Anh Lại Thích Em Bạn thân tôi Diệp Diễm là ngôi sao, vì giúp cô ấy leo cao, tôi đồng ý gánh hết mọi phốt trước khi cô ấy nổi tiếng. Trên mạng đồn hồi cấp ba cô ấy đánh nhau? Tôi lên tiếng: “Tôi đánh đó! Diệp Diễm hết lời can ngăn nhưng không được.” Đồn cô ấy từng yêu online một lúc ba người? Tôi: “Là tôi! Mượn tài khoản Diệp Diễm để tán trai.” Đồn hồi đại học cô ấy mặt dày theo đuổi nam thần khóa trên, nay là ảnh đế nổi tiếng, Sở Dịch? Tôi nghiến răng: “Cũng là tôi! Thư tình tôi viết, bữa sáng tôi đưa. Là tôi cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga.” Tối hôm đó, Diệp Diễm tặng tôi liền mấy chiếc túi xách hàng hiệu, còn gọi tôi là “nghĩa phụ”. Tôi ôm đống túi ngủ ngon lành, cho đến khi thấy loạt từ khóa nóng chễm chệ trên hot search: #Sở Dịch lộ tài khoản phụ #Sở Dịch tự thừa nhận mối tình đơn phương đã thành sự thật #Sở Dịch nửa đêm say rượu, đứng bên đường gào hát “Yêu nhầm người”

Uyên Ương Ân Ái Trúc mã của ta là một người què. Hắn bị ta đánh què. Còn ta, là một đứa ngốc. Bị hắn đập ngốc. Hai nhà bàn bạc, một người què, một kẻ ngốc. Gộp lại thành một đôi cho xong. Thế là, ta chảy nước miếng, hắn lê cái chân què. Chúng ta bái đường thành thân, trở thành phu thê. Nhưng sau khi thành thân, ta lại thông minh tuyệt đỉnh, còn hắn thì đi lại như bay. Hai chúng ta nhìn nhau, đồng thanh chất vấn: “Ngươi giả bộ đấy à?!”

Chồng Không “Sợ” Vợ Tin đồn nói rằng sếp là người sợ vợ. Bình thường cứ lấy lý do “về nhà với vợ” để trốn các buổi tụ tập. Trong buổi tiệc mừng công, có đồng nghiệp buôn chuyện: “Không phải hôm nay sếp Tần phải về nhà với vợ sao?” Anh nghiêng đầu, hất cằm về phía tôi: “Hôm nay không cần. Vợ tôi đang ở đây rồi.” Tôi: “…”

Gả Thay Ta thay đích tỷ gả cho Trấn Nam Vương đang hôn mê bất tỉnh để xung hỉ. Mọi người đều nghĩ ta sẽ ngày ngày lấy nước mắt rửa mặt, sống cuộc đời đầy đau khổ. Nhưng mà, được gả vào hào môn, không cần phải hầu hạ cha mẹ chồng, phu quân thì chẳng khác nào người chết… Đây chẳng phải cuộc sống lý tưởng của ta sao! Ta siêng năng giúp phu quân lau rửa thân thể, nhân tiện “lợi dụng” một chút. Bỗng dưng, bên tai vang lên một giọng nói nghiến răng ken két: “Nữ nhân, ngươi sờ đủ chưa!”

Vừa Cưới Đã Dắt Con Đi Làm Tôi ôm cái bụng bầu năm tháng đi khám thai, bác sĩ vừa nhìn tôi một cái liền hỏi: “Cô tìm người đàn ông khác rồi à?” Tôi ngẩn người, lập tức nổi đóa: “Anh là bác sĩ thì làm ơn khám bệnh cho đàng hoàng, đừng có bịa đặt linh tinh!” Anh nhìn tôi rất lâu, rồi tháo kính xuống. Đôi mắt đen thẳm như mực, anh bước tới trước mặt tôi, thấp giọng nói: “Kiều Y, tôi là Tống Tiêu.” Hai chữ cuối cùng được anh nhấn mạnh, như thể đang cố nhắc nhở tôi điều gì đó. Tống Tiêu… xong rồi… Chính là tên chồng “kết hôn chớp nhoáng rồi chia đôi mỗi người một nơi” của tôi đây mà. Anh hình như rất thích vẻ mặt hoảng hốt chột dạ của tôi, nhìn tôi đầy châm chọc, như đang đợi tôi đưa ra lời giải thích làm anh hài lòng.

Đại Ca Trường Học Là Thê Nô Tên đầu gấu trường học nói rằng hắn là chồng tôi sau khi tôi xuyên không về thời cấp ba. Còn nói kiếp này hắn nhất quyết sẽ không làm gã sợ vợ nữa. Bảo tôi đừng mơ mộng hão huyền, hắn tuyệt đối sẽ không cưới tôi. Thế rồi chỉ vì tôi đi tham gia trại hè của Đại học X cùng với nam thần học đường, Hắn liền vừa chạy theo vừa khóc ròng: “Vợ ơi! Không có em anh sống sao nổi! Em đừng đi mà! Anh giàu hơn hắn, lớn hơn hắn, khỏe hơn, dai hơn!”

Lời Tỏ Tình Bướng Bỉnh Tôi kết hôn với Lâm Chu – người thanh mai trúc mã không hề thích tôi, lại còn bị què chân. Để trêu tức anh ta, tôi ép buộc anh ta vào những tình huống khó xử mỗi ngày. Lâm Chu mặt đỏ bừng, nghiến răng ken két: “Đợi khi chân tôi khỏi, tôi nhất định sẽ g,i.ết cô!” Động tác của tôi khựng lại, đột nhiên trước mắt hiện lên một loạt dòng bình luận: 【Nam chính đúng là giả bộ, eo nhấc cao đến tận trời mà miệng vẫn cứng như đá!】 【Nữ chính ơi, vả vào mặt anh ta hai cái, đảm bảo ngoan ngay!】 【Cũng không biết là ai khi nữ chính thất vọng định tái giá với anh trai anh ta, ngày nào cũng đứng trước cửa gào: “Chị dâu mở cửa đi, em là em của anh trai đây!”】 Tay tôi đang định vung lên thì đột ngột dừng lại giữa không trung. Ngay giây tiếp theo, lòng bàn tay bỗng cảm nhận được một cảm giác ẩm ướt.

Liên Khai Tịnh Đế Để chúc mừng Bùi Cảnh Xuyên đỗ trạng nguyên, ta đã đặt rèn một đóa liên hoa song sinh bằng vàng ròng cao bằng người, mang đến tặng hắn. Lúc trạng nguyên dạo phố, hắn tháo đóa hoa cài trên đầu xuống, lại ném cho thứ muội đứng bên cạnh ta. Chung quanh vang lên một trận hò reo náo nhiệt, thứ muội mặt đỏ tới mang tai. Đúng lúc ấy, quân Trấn Bắc khải hoàn hồi triều. Ta kéo đóa liên hoa đi tới trước quân doanh, chọn bừa một tiểu tướng quân mặc giáp bạc, lông mày rậm, mắt to, rồi ngọt ngào nở nụ cười: “Tiểu tướng quân, đóa liên hoa này tặng ngươi, chúc mừng khải hoàn!”

Anh Chồng Bệnh Kiều Của Tôi Vào ngày cưới, cô bạn thân gửi cho tôi một đoạn video thân mật giữa cô ta và chồng tôi. Tôi nổi giận, bất chấp việc Tạ Tiêu cố gắng níu kéo. Tôi quay lưng rời đi, nắm tay thanh mai trúc mã Cố Bình Chu rời khỏi quê nhà. Tạ Tiêu với tính cách bệnh kiều tức giận đến mức ra lệnh phong sát tôi và Cố Bình Chu trên toàn cầu. Kết cục, tôi chết bệnh trong một căn nhà trọ tồi tàn. Trước lúc lâm chung, bạn thân Hứa Dao Dao đứng nhìn tôi từ trên cao, lạnh lùng nói: “Lâm Tiểu Nhiễm, cậu đúng là ngu ngốc, video đó là tôi dùng AI ghép đấy, vậy mà cậu cũng tin à?” “Giờ thì hay rồi, cậu chết rồi, Tạ Tiêu sẽ chỉ cưới mình tôi thôi!” Cô ta cười đắc ý, tôi sau khi hiểu ra tất cả, chỉ muốn tát cho cô ta một cái, nhưng tay đã yếu đến mức không nhấc nổi. Mở mắt ra lần nữa, tôi trọng sinh rồi!

Bạn Trai Chống Trà Xanh Của Tôi Bạn trai tôi có một cô “nữ huynh đệ” rất nổi tiếng trong nhóm bạn. Rất nhiều mối tình của các chàng trai đã rơi vào cảnh sóng gió vì cô nàng huynh đệ này. Lần đầu tiên tôi ra mắt, cô ta kéo tay bạn trai tôi nói: “Anh em tụ họp với nhau, cậu dẫn theo con gái làm gì? Trang điểm kỹ thế này, chắc cậu chờ lâu rồi nhỉ?” Tôi còn chưa kịp lên tiếng, bạn trai tôi đã mở lời trước: “Hả? Cậu không trang điểm à? Thô thế, chẳng trách không có bạn trai.”

Gả Cho Chú Là Có Nhà Lầu Tôi bị kẻ thù của cha tôi bắt cóc. Hắn đòi tiền chuộc một triệu tệ. Không ngờ cha tôi ngay cả một nghìn tệ cũng không muốn bỏ ra, trực tiếp đem tôi gả cho hắn làm vợ. “Hắn không trả tiền, mày tin tao giec mày không.” – Hắn dọa sẽ ném tôi xuống biển. Tôi run cầm cập, răng va lập cập: “Tin.” Một năm sau, cha tôi gọi điện tới. Người đàn ông hét vào điện thoại: “Tiền tôi không cần nữa, người ông mau đến mà rước về, lão tử không phải bảo mẫu trông con giùm ông!” Cúp máy xong, hắn cắn điếu thuốc, mặt mày cáu bẳn, vò lấy chiếc quần nhỏ xinh xắn của tôi mà giặt như trút giận.

Kế Hoạch Yêu Em Từ Lâu Chị tôi gửi cho tôi loạt ảnh trai đẹp cơ bắp đầy mê hoặc.“Đây là em chồng chị, da trắng nõn, mặt mũi điển trai, có tám múi bụng, em có thể gả!”Tôi là kiểu người nông cạn vậy sao?Ừ thì… đúng là vậy thật!Chị tôi quả nhiên hiểu tôi vô cùng.Cưới về xong, hai vợ chồng tôi sống như vương như hậu, ngày ngày sung sướng đến mơ hồ.Cho đến khi cô thanh mai trúc mã của anh rể thổ lộ tình cảm với ảnh.Tôi và chị còn chưa kịp phản ứng, thì chồng tôi đã lao lên cào cấu hai người kia.“Đồ cẩu nam nữ! Hai người không muốn sống thì cũng đừng kéo tôi chớt chung! Hu hu hu, vợ ơi, em không thể bắt anh chịu tội lây được!”

Hóa Ra Là Thích Nửa đêm, kẻ thù không đội trời chung đột nhiên gửi qua một tấm ảnh cơ bụng. Ba giây sau, hắn giải thích: 【Xin lỗi, trượt tay.] Ba giây tiếp theo: 【Cậu chưa thấy hả? Đây là ảnh cơ bụng của tôi đấy. 【Là của tôi thật, không phải của ai khác. 【Hello? Không có ở đó à? 【Thôi quên đi, để tôi thu hồi lại, vừa hay cậu chưa kịp xem. 【Thôi toang rồi, không thu hồi được nữa, bực quá trời! 【Không được xem đó! 【Trời ơi, xấu hổ chết mất, cậu không được xem! 【Tôi bảo không được xem, cậu có nghe thấy không?!] Tôi: “…”

Trăng Sáng Bên Thềm Mọi người đều nghĩ tôi thầm thích Thẩm Mục. Sau khi anh ta thua trò chơi thử thách, cả đám liền xúi tôi đi hôn nam thần trường bên cạnh. Tôi căng thẳng đến mức hơi thở khựng lại. “Khúc Ưu, hôn một cái thì có ch.t ai đâu, sợ gì chứ?” “Yên tâm đi, hôn rồi Mục ca cũng sẽ hiểu mà.” Thẩm Mục nửa đùa nửa thật nói với tôi: “Phải đấy, Khúc Ưu, giúp anh cái nhé.” Hắn ta chắc chắn tôi sẽ không dám làm, vì tôi nổi tiếng là người kín đáo, bảo thủ. Thế mà tôi lại nhỏ giọng đáp: “Được.” Sắc mặt Thẩm Mục tối lại đôi chút, nhếch môi: “Được thôi, hôn ba giây, một giây cũng không được thiếu.” “Thấy chưa, tôi đã bảo vì Mục ca, cô ta chuyện gì cũng dám làm.” “Mục ca đúng là đỉnh thật, thuần phục được cả Khúc Ưu.” Trong ánh mắt châm chọc đầy thích thú của bọn họ, tôi từ tốn bước về phía Giang Sách, kiễng chân, hôn lên môi anh ấy.

Đúng Người, Sai Thời Điểm Tôi đăng bài tỏ tình với thanh mai trúc mã Tống Nham trên vòng bạn bè. 【Tớ thích cậu, chỉ mình cậu có thể thấy.】 Rất nhanh sau đó, Tống Nham bình luận: 【Hahahaha, cậu quên chặn tớ rồi, đồ ngốc.】 Tôi ghét cậu ấy vô tâm như khúc gỗ! Đang định chạy đến gặp cậu ấy để nói cho rõ ràng. Nhưng lại nhìn thấy cậu ấy đang lật xem bài đăng của tôi rồi khoe với đám bạn cùng phòng. “Làm sao tớ không nhận ra cô ấy thích tớ chứ? “Nhưng tìm người yêu thì không thể chọn người quá thân được, một khi dây dưa vào rồi sẽ rất khó để thoát ra.” Tôi cảm thấy khó xử, quay người rời đi, nhưng lại đâm sầm vào lồng ngực vững chắc của người phía sau. Tống Nham nghe thấy tiếng động liền đẩy cửa ra xem. Tôi cuống quýt giấu lá thư tình trong tay ra sau lưng, nhưng lại bị đội trưởng đội bóng rổ – người vừa va vào tôi – nhanh chóng rút lấy. “Viết cho tôi à? Cảm ơn nhé.” Sắc mặt của Tống Nham lập tức thay đổi.

Dỗ Dành Anh Ấy Thay mặt đồng nghiệp đi phỏng vấn luật sư Tần. “Hiện tại anh có bạn gái không?” Luật sư Tần: “Chia tay rồi.” “…Có tiện tiết lộ lý do không ạ?” Luật sư Tần nhìn tôi một lúc, “Không phải em từng nói, sợ cưới anh rồi ly hôn thì đến cả cái quần lót anh cũng không cho mang đi sao?”