Trang chủ Thể loại Ngọt Sủng

Ngọt Sủng

Kế Hoạch Yêu Em Từ Lâu

Kế Hoạch Yêu Em Từ Lâu Chị tôi gửi cho tôi loạt ảnh trai đẹp cơ bắp đầy mê hoặc.“Đây là em chồng chị, da trắng nõn, mặt mũi điển trai, có tám múi bụng, em có thể gả!”Tôi là kiểu người nông cạn vậy sao?Ừ thì… đúng là vậy thật!Chị tôi quả nhiên hiểu tôi vô cùng.Cưới về xong, hai vợ chồng tôi sống như vương như hậu, ngày ngày sung sướng đến mơ hồ.Cho đến khi cô thanh mai trúc mã của anh rể thổ lộ tình cảm với ảnh.Tôi và chị còn chưa kịp phản ứng, thì chồng tôi đã lao lên cào cấu hai người kia.“Đồ cẩu nam nữ! Hai người không muốn sống thì cũng đừng kéo tôi chớt chung! Hu hu hu, vợ ơi, em không thể bắt anh chịu tội lây được!”

Từ Nhẹ Nhàng Sang Bùng Cháy

Từ Nhẹ Nhàng Sang Bùng Cháy Tôi và Tiêu Dương kết hôn chớp nhoáng. Hội chị em hỏi tôi rằng ngủ với một cựu đặc chủng thì thế nào. Tôi ậm ừ không trả lời nổi, vì thật ra… chưa từng ngủ cùng anh ta. Bọn họ liền đưa ra kết luận: Anh ta bị thương chỗ đó rồi. Tôi: “……” Tiêu Dương đè tôi xuống giường, nghiêm túc làm rõ: “Không bị thương, hoàn toàn bình thường. Tối nay em muốn kiểm tra kỹ một chút không?”

Sếp Ở Cạnh Nhà

Sếp Ở Cạnh Nhà Tối đến, tôi định xem phim tình cảm hôn hít đắm đuối, xem cả nửa ngày vẫn chưa thấy có tiếng còn tưởng loa nhà bị hỏng rồi. Một lúc sau, anh chàng bên cạnh nhà hét lên từ ban công: “Đừng có bật to lên nữa, phim con heo của cô đang kết nối Bluetooth với cái loa nhà tôi đấy!” Tôi sợ hết hồn, đành đi qua xin lỗi hắn lại vô tình chiếm luôn “tiện nghi” của hắn. Hắn nói tôi nhất định sẽ ch/ết rất khó coi với hắn, nghỉ rằng hắn chỉ giận quá nói bừa. Ai mà có ngờ…. Hắn là sếp lớn của tôi! Xin hỏi, bây giờ nên làm sao để xin lỗi hắn đây, cho hắn chiếm tiện nghi lại có được không vây? Tôi khờ luôn rồi!

Cố Ý Dụ Dỗ 1

Cố Ý Dụ Dỗ 1 Tôi và chồng ly hôn xong, như ý nguyện gả cho lão Vương ở sát vách. Còn chồng trước của tôi cũng như ý nguyện cưới cô góa phụ tên là Hồ Lệ Tĩnh. Vốn tưởng đôi bên mỗi người một nhà, ai nấy yên ổn, nhưng cái gã chồng cũ cùng cô vợ mới của anh ta lại muốn gây chuyện. Chồng cũ chạy sang nhà tôi nói tôi không biết xấu hổ, nói tôi và lão Vương đã lén lút cấu kết với nhau từ lâu. Còn vợ anh ta thì nay chạy sang nhà tôi mượn muối, mai lại chạy sang mượn tiền, mà hễ có dịp là liếc mắt đưa tình với lão Vương nhà tôi. Chồng cũ thì nhiệt tình thích giúp người, vợ hắn mặt dày lại sang gọi “người đàn ông nhà tôi” qua giúp, muốn người đàn ông của tôi gánh nước, bổ củi cho ả. Tôi đời nào chiều theo bọn họ!

Dục Nhiên

Dục Nhiên Ta là một thứ nữ vô dụng trong phủ huyện lệnh, ngày ngày chỉ biết ăn no chờ chếc. Không ngờ lại bị công tử của Hầu phủ nhìn trúng, ép ta vào phủ. Ai ngờ được, vị công tử kia không chỉ tham lam đồ ăn của ta mà còn muốn… cả người ta.

Lá Thư Tỏ Tình

Lá Thư Tỏ Tình Sau khi đại tiểu thư giới Bắc Kinh Ôn Giai Hòa, bị nam thần lạnh lùng Tần Vọng từ chối lời tỏ tình, cô liền đẩy tôi ra trước mặt anh ta: “Là cô ấy thích cậu đấy!” Tôi còn đang định lên tiếng giải thích thì ngay trước mắt bỗng hiện ra hàng loạt dòng chữ lơ lửng: 【Chịu oan thay tiểu thư, sẽ được trắng trợn 50 vạn (~1.8 tỷ)!】 【Con nhóc này ngốc quá, số tiền đó mà không lấy thì để tôi lấy!】 【Chuẩn luôn! Tần Vọng đẹp trai thế kia, nhận thích cậu ta thì sao chứ? Quan trọng là anh ta có tiền không?】 【Tiểu thư tuy đỏng đảnh, nhưng chi rất mạnh tay nha, kết thân với cô ấy, cánh cửa làm giàu đã rộng mở!】 Hai mắt tôi sáng rực như đèn pha. Đối diện ánh mắt tràn đầy kỳ vọng của Ôn Giai Hòa, tôi mạnh mẽ gật đầu. Nhìn Tần Vọng: “Đúng vậy, là tôi thích cậu.”

Vị Khách Mời Đặc Biệt Trong Lễ Cưới

Vị Khách Mời Đặc Biệt Trong Lễ Cưới Vào ngày cưới, bạn gái cũ của chồng bất ngờ xuất hiện, lên sân khấu hát tặng.“Cảm ơn anh đã đặc biệt mời em, để chứng kiến tình yêu của anh…”Chồng tôi xông lên, giật luôn micro:“Đừng có gào thét nữa, còn chẳng dễ nghe bằng tiếng ngáy của vợ tôi!”Tôi: Nghe em nói cảm ơn anh…

Đúng Người, Sai Thời Điểm

Đúng Người, Sai Thời Điểm Tôi đăng bài tỏ tình với thanh mai trúc mã Tống Nham trên vòng bạn bè. 【Tớ thích cậu, chỉ mình cậu có thể thấy.】 Rất nhanh sau đó, Tống Nham bình luận: 【Hahahaha, cậu quên chặn tớ rồi, đồ ngốc.】 Tôi ghét cậu ấy vô tâm như khúc gỗ! Đang định chạy đến gặp cậu ấy để nói cho rõ ràng. Nhưng lại nhìn thấy cậu ấy đang lật xem bài đăng của tôi rồi khoe với đám bạn cùng phòng. “Làm sao tớ không nhận ra cô ấy thích tớ chứ? “Nhưng tìm người yêu thì không thể chọn người quá thân được, một khi dây dưa vào rồi sẽ rất khó để thoát ra.” Tôi cảm thấy khó xử, quay người rời đi, nhưng lại đâm sầm vào lồng ngực vững chắc của người phía sau. Tống Nham nghe thấy tiếng động liền đẩy cửa ra xem. Tôi cuống quýt giấu lá thư tình trong tay ra sau lưng, nhưng lại bị đội trưởng đội bóng rổ – người vừa va vào tôi – nhanh chóng rút lấy. “Viết cho tôi à? Cảm ơn nhé.” Sắc mặt của Tống Nham lập tức thay đổi.

Ba Câu Khiến Anh Yêu Em

Ba Câu Khiến Anh Yêu Em Ai cũng nói cậu cả nhà họ Cố, Cố Viễn Sơn là người lạnh như băng, mặt lúc nào cũng nghiêm, không gần gũi ai. Nghe bảo biệt thự nhà họ Cố cũng cả trăm năm rồi không có bóng dáng phụ nữ nào ra vào. Thế nhưng tôi và Cố Viễn Sơn mới quen nhau nửa tháng, anh đã vì tôi mà vung tay hai mươi vạn, còn cho tôi ra vào Cố trạch như chốn không người. Các chị em bạn dì nhao nhao ngưỡng mộ, bu lại hỏi tôi có bí kíp gì ghê gớm vậy. Tôi nằm dài trên giường, ngoạm một miếng táo do đại thiếu gia tự tay gọt, tự tay đút, vừa nhai vừa tỉnh bơ đáp: “Đơn giản thôi, chỉ cần ba câu.” “Anh ơi.” “Xe đẹp phết ha~” “Đâm em bay xa thế này luôn đó!”

Sắc Phù Dung

Sắc Phù Dung Ta ích kỷ tham lam, hám danh hám lợi, dùng đủ mọi thủ đoạn để gả cho tân khoa trạng nguyên. Ngày đại hôn, phụ thân của trạng nguyên bị kết tội, nhà bị tịch thu, cả gia tộc bị lưu đày. Vừa mới nắm tay phu quân thề non hẹn biển, ngay sau đó ta đã ôm vàng bạc bỏ trốn. Buồn cười chết mất. Người phụ trách tịch thu gia sản lại chính là vị kế huynh ta từng chèn ép, hành hạ từ bé, chỉ hận không thể róc xương lột da ta. Rơi vào tay hắn, ta còn đường sống hay sao? Đúng lúc ta mồ hôi đầm đìa chui qua cửa chó, đột nhiên trước mắt hiện lên hàng chữ: 【Nữ phụ lại bắt đầu tự tìm đường chết rồi, chỉ cần liếc mắt đưa tình với kế huynh là có thể giữ mạng, vậy mà lại lựa chọn ôm vàng bạc bỏ trốn, kết quả còn chưa ra khỏi thành đã bị cướp sạch, mất mạng ngay trong hẻm nhỏ.】 【Nữ phụ, ngươi hồ đồ rồi! Rõ ràng ưa trèo cao, sao không nhìn xem kế huynh ngươi là ai! Hắn về sau chính là đại phản diện quyền khuynh triều dã đấy!】 【Buồn cười chết mất, ai đời đi tịch thu gia sản mà còn tắm rửa xức hương, búi tóc chỉnh tề, một thân hoa phục như đang khoe sắc vậy!】 【Chạy cái gì mà chạy! Hắn đâu phải đến để tịch thu gia sản, hắn là đến bắt ngươi đấy!】 … Ta chợt khựng lại.

Tiểu Thư Đồng Của “Công Chúa Câm”

Tiểu Thư Đồng Của “Công Chúa Câm” “Công chúa câm” tuyển thư đồng, gia đình cử ta đi. Để dỗ dành, phụ thân còn cố ý nhét đầy thức ăn vào hành lý cho ta. Đến ngày kiểm tra, cung nữ hầu cận bên cạnh công chúa tên Hỉ Tước hỏi: “Trong sách như có Hoàng Kim Ốc.” Ta đáp: “Nào có da giòn heo sữa quay?” Ai ngờ bất ngờ thật, công chúa lại chọn ta. Ta bèn hỏi vì sao. Hỉ Tước đáp: “Công chúa nói cô thiếu đầu óc.” Ta: “???” Sau đó ta với công chúa ngủ chung một giường. Ta thắc mắc: “Cái gì cộm dưới lưng ta thế?” Công chúa cất giọng khàn khàn: “Im miệng.” Công chúa không phải câm sao?! Công chúa là nam nhân ư?!

Vân Ca

Vân Ca Sau khi rơi xuống vực rồi được cứu trở về. Từ lúc đó, ta không còn mù quáng say mê Tiết Vọng nữa. Không còn chạy theo hắn, chẳng còn chăm lo, ân cần với hắn, cũng không còn lấy lòng hay nuông chiều hắn. Ta chỉ ở lì trong Phật đường, ngày ngày thành kính tụng kinh. Ngay cả khi hắn đến thông báo muốn từ hôn, ta cũng chỉ gật đầu nói một câu “Được thôi.” Sau đó lại quỳ xuống tiếp tục cầu nguyện: “Bồ Tát phù hộ, Bồ Tát khai ân.” “Hôm đó dưới vực sâu, ta vì bị trúng độc nên mới bất đắc dĩ làm bẩn vị công tử kia.” “Chỉ một đêm đó, hẳn là sẽ không mang thai được đâu, phải không?” “Hắn chắc sẽ không tìm ra ta đâu, phải không?”

Gả Thay

Gả Thay Ta thay đích tỷ gả cho Trấn Nam Vương đang hôn mê bất tỉnh để xung hỉ. Mọi người đều nghĩ ta sẽ ngày ngày lấy nước mắt rửa mặt, sống cuộc đời đầy đau khổ. Nhưng mà, được gả vào hào môn, không cần phải hầu hạ cha mẹ chồng, phu quân thì chẳng khác nào người chết… Đây chẳng phải cuộc sống lý tưởng của ta sao! Ta siêng năng giúp phu quân lau rửa thân thể, nhân tiện “lợi dụng” một chút. Bỗng dưng, bên tai vang lên một giọng nói nghiến răng ken két: “Nữ nhân, ngươi sờ đủ chưa!”  

Liên Khai Tịnh Đế

Liên Khai Tịnh Đế Để chúc mừng Bùi Cảnh Xuyên đỗ trạng nguyên, ta đã đặt rèn một đóa liên hoa song sinh bằng vàng ròng cao bằng người, mang đến tặng hắn. Lúc trạng nguyên dạo phố, hắn tháo đóa hoa cài trên đầu xuống, lại ném cho thứ muội đứng bên cạnh ta. Chung quanh vang lên một trận hò reo náo nhiệt, thứ muội mặt đỏ tới mang tai. Đúng lúc ấy, quân Trấn Bắc khải hoàn hồi triều. Ta kéo đóa liên hoa đi tới trước quân doanh, chọn bừa một tiểu tướng quân mặc giáp bạc, lông mày rậm, mắt to, rồi ngọt ngào nở nụ cười: “Tiểu tướng quân, đóa liên hoa này tặng ngươi, chúc mừng khải hoàn!”

Chồng Không Sợ Vợ

Chồng Không “Sợ” Vợ Tin đồn nói rằng sếp là người sợ vợ. Bình thường cứ lấy lý do “về nhà với vợ” để trốn các buổi tụ tập. Trong buổi tiệc mừng công, có đồng nghiệp buôn chuyện: “Không phải hôm nay sếp Tần phải về nhà với vợ sao?” Anh nghiêng đầu, hất cằm về phía tôi: “Hôm nay không cần. Vợ tôi đang ở đây rồi.” Tôi: “…”

Uyên Ương Ân Ái

Uyên Ương Ân Ái Trúc mã của ta là một người què. Hắn bị ta đánh què. Còn ta, là một đứa ngốc. Bị hắn đập ngốc. Hai nhà bàn bạc, một người què, một kẻ ngốc. Gộp lại thành một đôi cho xong. Thế là, ta chảy nước miếng, hắn lê cái chân què. Chúng ta bái đường thành thân, trở thành phu thê. Nhưng sau khi thành thân, ta lại thông minh tuyệt đỉnh, còn hắn thì đi lại như bay. Hai chúng ta nhìn nhau, đồng thanh chất vấn: “Ngươi giả bộ đấy à?!”

Anh Chồng Bệnh Kiều Của Tôi

Anh Chồng Bệnh Kiều Của Tôi Vào ngày cưới, cô bạn thân gửi cho tôi một đoạn video thân mật giữa cô ta và chồng tôi. Tôi nổi giận, bất chấp việc Tạ Tiêu cố gắng níu kéo. Tôi quay lưng rời đi, nắm tay thanh mai trúc mã Cố Bình Chu rời khỏi quê nhà. Tạ Tiêu với tính cách bệnh kiều tức giận đến mức ra lệnh phong sát tôi và Cố Bình Chu trên toàn cầu. Kết cục, tôi chết bệnh trong một căn nhà trọ tồi tàn. Trước lúc lâm chung, bạn thân Hứa Dao Dao đứng nhìn tôi từ trên cao, lạnh lùng nói: “Lâm Tiểu Nhiễm, cậu đúng là ngu ngốc, video đó là tôi dùng AI ghép đấy, vậy mà cậu cũng tin à?” “Giờ thì hay rồi, cậu chết rồi, Tạ Tiêu sẽ chỉ cưới mình tôi thôi!” Cô ta cười đắc ý, tôi sau khi hiểu ra tất cả, chỉ muốn tát cho cô ta một cái, nhưng tay đã yếu đến mức không nhấc nổi. Mở mắt ra lần nữa, tôi trọng sinh rồi!

Tiết Ương

Tiết Ương Việc đầu tiên Tạ Lâm An làm sau khi đỗ trạng nguyên chính là hủy hôn ước với ta. Lúc ấy, ta vẫn còn đang bưng bát canh giải rượu vừa nấu cho hắn, nghe vậy liền ngẩn người hồi lâu, lâu đến nỗi tay bị mép bát cứa vào một vết hằn, lâu đến nỗi hắn phải cau mày khẽ gọi ta: “A Ương?” Ta hoàn hồn vì tiếng gọi của hắn, rồi đặt bát lên bàn, nhẹ nhàng đáp: “Được.” Sau đó, ta rời khỏi kinh thành hai năm, khi trở về gặp lại hắn, ta chỉ cung kính gọi hắn một tiếng “Biểu ca”, rồi đi đến sau lưng hắn, xách tai vị tiểu tướng quân vừa trở về từ chiến trường: “Bạc Kế An! Đã bảo là chưa lành vết thương thì không được uống rượu, lại không nghe lời dặn của đại phu phải không!”

Bạn Trai Chống Trà Xanh Của Tôi

Bạn Trai Chống Trà Xanh Của Tôi Bạn trai tôi có một cô “nữ huynh đệ” rất nổi tiếng trong nhóm bạn. Rất nhiều mối tình của các chàng trai đã rơi vào cảnh sóng gió vì cô nàng huynh đệ này. Lần đầu tiên tôi ra mắt, cô ta kéo tay bạn trai tôi nói: “Anh em tụ họp với nhau, cậu dẫn theo con gái làm gì? Trang điểm kỹ thế này, chắc cậu chờ lâu rồi nhỉ?” Tôi còn chưa kịp lên tiếng, bạn trai tôi đã mở lời trước: “Hả? Cậu không trang điểm à? Thô thế, chẳng trách không có bạn trai.”

Hoa Nở Giữa Trường An

Hoa Nở Giữa Trường An Vị hôn phu chê ta quá mức yêu kiều, không giống nữ tử nhà lành. Bởi vậy đối với ta vô cùng lãnh đạm. Hắn vừa ý biểu muội của mình, nói nàng ôn nhu trầm ổn, hiền lương rộng lượng, thích hợp làm chính thê. Đồng liêu hỏi hắn: “Chẳng phải ngươi đã có vị hôn thê rồi sao?” Vị hôn phu thở dài một hơi: “Diệu Diệu xuất thân thương hộ, nếu có thể làm thiếp thất cho ta, cũng không tính là uổng phí nàng.” Ta đau lòng say rượu, gõ cửa phòng vị công tử đang tạm trú tại nhà hắn. Hỏi: “Ngươi có muốn cưới thê tử không?” Nam nhân nhướng mày: “Muốn.” Vị hôn phu chê ta quá mức yêu kiều, không giống nữ tử nhà lành. Bởi vậy đối với ta vô cùng lãnh đạm. Hắn vừa ý biểu muội của mình, nói nàng ôn nhu trầm ổn, hiền lương rộng lượng, thích hợp làm chính thê. Đồng liêu hỏi hắn: “Chẳng phải ngươi đã có vị hôn thê rồi sao?” Vị hôn phu thở dài một hơi: “Diệu Diệu xuất thân thương hộ, nếu có thể làm thiếp thất cho ta, cũng không tính là uổng phí nàng.” Ta đau lòng say rượu, gõ cửa phòng vị công tử đang tạm trú tại nhà hắn. Hỏi: “Ngươi có muốn cưới thê tử không?” Nam nhân nhướng mày: “Muốn.”