Nữ Cường
Giành Lấy Giang Sơn Cung nữ hạ dược vào rượu của thái tử bị ta phát hiện ra. Để bảo vệ tiền đồ của thái tử, ta đã đổi cốc rượu. Cung nữ và thị vệ tư thông bị phát hiện, hoàng hậu tức giận hạ lệnh ban chết cho họ. Thái tử biết được, chỉ tỏ vẻ chán ghét: “Đồ tiện nhân không biết liêm sỉ, chết cũng đáng.” Sau khi hắn lên ngôi, lại ban thưởng ta, người đang mang thai cho hoạn quan nô tài, để bọn họ hành hạ ta đến chết. Ta mới biết, cung nữ đã chết kia là ánh trăng sáng trong lòng hắn. Lần nữa tỉnh lại, ta trở về buổi tiệc, lạnh lùng nhìn cung nữ động tay động chân vào rượu. Sắp tới mê truyện có kết hợp với lazada tung ra một loạt mã giảm giá, các mã 30/150k 60/300k 100/150k, ai là tín đồ săn sale của Lazada, shopee thì join nhóm dưới đây để nhận mã nhanh nhất nhe😘
Đổi Mệnh Cẩm Lý Bạn cùng phòng đưa cho tôi một bao lì xì màu đỏ. Nhìn thoáng qua tôi đã nhận ra đó là tiền mua mạng, liền đốt nó cho con ma biến thái. Đêm đó, có một người đàn ông trèo lên giường bạn cùng phòng của tôi. (Mệnh Cẩm Lý/Cẩm Lý mệnh/mệnh cá Koi: là một thuật ngữ chỉ người có mệnh đem đến may mắn, không chỉ cho bản thân mà còn cho những người xung quanh.)
Tia Sáng Nơi Góc Tối Trong kỳ thi đại học, tôi trở thành thủ khoa tỉnh. Sao bao chuyện tôi được sống lại vào lúc bị gian lận năm đó. Máy quay siêu nhỏ, giấu trong kính đen, màn hình kết nối với kính của bạn thân. Không cần giao lưu, cô ta cũng có thể thấy rõ mỗi mồn một câu trả lời của tôi. Có thành tích rồi thì cô ta sẽ được như nguyện vào Bắc Đại, trở thành ngôi sao sáng. Còn tôi thì quỳ trên mặt đất, giúp cô ta mang giày. Cô ta né tránh ống kính rồi cười cười: “Con gái của giúp việc, tự nhiên cũng là mệnh giúp việc.”
Hải Sa Và Học Viện Nữ Đức Ngày đầu nhập học, huấn luyện viên nam bảo tôi cởi quần trước mặt mọi người. “Giả bộ trong sáng cái gì, gái ngoan sẽ bị gửi đến đây sao?” Ông ta nói đúng, tôi chẳng phải loại tốt đẹp gì. Thế nên tối đó tôi vặn gãy cổ ông ta.
Kinh Hoa Ngày ta và tỷ tỷ sinh ra, quốc sư nói song sinh công chúa là điềm xấu. Vì thế tỷ tỷ bị đưa đến biên cương cho cữu cữu nuôi nấng. Biên cương lạnh giá, nàng ta chịu không nổi cảnh phải ngày ngày đêm đêm luyện võ, lúc trốn đi thì bị quân địch bắt được, trở thành nô tỳ đê tiện. Còn ta lại sống trong nhung lụa được phụ hoàng sủng ái, còn kết thân với Khương quốc, khi gả đi chính là Hoàng Hậu cao quý. Tỷ tỷ ôm hận lẻn vào đội ngũ đưa thân, âm thầm hạ độc ta. Nhưng không ngờ chúng ta lại trọng sinh. Lần này nàng ta giành phần rút xiên tre dài tượng trưng cho việc được ở lại trước. “Ngươi cũng phải chịu thử cảnh khổ sở nơi biên cương!” Tuy nhiên nàng ta nào biết rằng thâm cung nhìn hào nhoáng ấy mới chính là địa ngục.
Người Giấy Trở Về Trong một chương trình, nữ diễn viên nổi tiếng trong làng giải trí nói rằng cô ta có một cửa hiệu làm người giấy, đó là nghề thủ công và được thừa kế từ tổ tiên. Cô ta nói năng rất tự nhiên về truyền thống và phong tục dân gian, còn không ngại ngần nhắc đến việc sính ngoại. Toàn bộ mạng xã hội reo lên rằng cô ta là nữ nghệ sĩ tài năng, là bậc thầy huyền học số một trong giới giải trí. Nhưng khi tôi nhìn vào những bức ảnh mà cô ta đăng, tôi chỉ lắc đầu. Cô ta chỉ là tu hú chiếm tổ chim khách, ngăn cản người giấy trở lại nên đã chọc giận người giấy. Ba ngày sau sẽ đột tử trước ống kính trực tiếp. Mọi người không biết rằng, chủ nhân thực sự của cửa hiệu làm người giấy này chính là tôi.
Sống Lại Ta Trở Thành Nữ Tể Tướng Vị hôn phu của ta là Phương Hạc Hiên, thông minh bác học, tài hoa hơn người, thế nhưng lại đem lòng yêu một kỹ nữ, vì nàng ta mà si mê, bỏ bê việc học. Sợ hắn lỡ dở tương lai, ta vạch trần ả kỹ nữ kia cùng đồng học cũ của hắn thông đồng với nhau, cố tình tiếp cận để làm loạn tâm trí hắn. Kỹ nữ kia xấu hổ và tức giận vô cùng, đêm đó đã nuốt vàng tự sát. Từ đó, Phương Hạc Hiên chuyên tâm đèn sách, cuối cùng đỗ trạng nguyên, thăng tiến như diều gặp gió, trở thành quyền thần. Không nghĩ tới, hắn lại hận ta thấu xương, vu oan giá họa diệt cả cửu tộc ta, chiếm đoạt gia sản vạn quán của nhà ta, còn đem ta bán vào thanh lâu bị hành hạ đến chết. “Nếu không phải vì ngươi, Yến Nhi giờ này đã là thê tử của ta. Thẩm Phi Ngư, là ngươi đáng chết!” Thời điểm trọng sinh trở lại, đúng lúc Phương Hạc Hiên đến nhà ta đòi tiền chuộc thân cho kỹ nữ. Cha ta tức giận muốn đuổi hắn ra khỏi cửa. Ta ngăn cha lại, rồi hai tay dâng bạc cho hắn. “Hôn ước giữa ta và Phương lang quân từ hôm nay hủy bỏ, số bạc này coi như chúc mừng ngươi và Yên Nhi cô nương tân hôn, chúc hai người trăm năm hạnh phúc.”
Thương Tùng Bách Thuý Kiếp trước, em gái được một gia đình giàu có nhận nuôi, tôi được nhân viên lao công nhận nuôi. Kết quả gia đình giàu có xảy ra xung đột nội bộ nghiêm trọng, ba mẹ lạnh lùng, anh trai thì bắt nạt, cuối cùng em ấy trắng tay rời đi. Gia đình tôi thì rất hòa thuận, tôi một cô gái yếu đuối nhà nghèo được thiếu gia nhà giàu đem lòng yêu, tất cả giống như một bộ phim thần tượng. Em gái ôm hận sát hại tôi, rồi cùng tôi quay trở lại ngày được nhận nuôi. Lần này, em ấy nhảy bổ vào lòng của người nhân viên lao công: “Chị ơi, lần này đến lượt em làm nữ chính trong phim thần tượng rồi.” Nhưng em ấy không biết, nữ chính sở dĩ là nữ chính, không phải dựa vào xuất thân.
Sau Khi Tìm Thấy Lỗi Hệ Thống, Tôi Bắt Đầu Phát Điên Tôi bị trói buộc với hệ thống “Không nỗ lực sẽ chết”. Mỗi ngày đều thức dậy sớm hơn gà, ngủ muộn hơn chó, sống còn khổ sở hơn cả 996*. *996 đề cập đến hệ thống làm việc bắt đầu lúc 9 giờ sáng hàng ngày và tan làm lúc 9 giờ tối, sáu ngày một tuần. Nhưng không bao giờ theo kịp đứa em gái không làm mà cũng có ăn. Tôi phát hiện, thành quả nỗ lực của tôi đều bị em gái cướp đi. Sau đó, tôi tìm thấy lỗi hệ thống, bắt đầu phát điên. Nó muốn múa cổ điển, tôi liền học nhảy sexydance. Nó muốn nâng cao diễn xuất, tôi sẽ tập bò trong bóng tối. Nó định đi theo con đường tri thức, tôi đọc thuộc lòng những lời thô tục suốt đêm, đẩy hết kiến thức trong đầu ra ngoài. Ai dô, đứa em gái cá koi may mắn cuối cùng cũng sắp lật xe rồi.
Tâm Cơ Của Phu Quân Ốm Yếu Ta có hai vị thanh mai trúc mã, nhưng chẳng ai thích ta. Người họ thích, đều là người muội muội yếu ớt như liễu rủ trong gió kia của ta. Ta lại trời sinh sức mạnh vô cùng lớn, lòng dạ độc ác. Khi muội muội ta cập kê, món quà họ nhờ ta chuyển đến không hiểu sao lại nhiễm độc, khiến muội muội ta hôn mê trên giường. Ta trở thành nữ tử rắn rết mà mọi người trong kinh thành đều tránh xa. Nhưng Bình Dương Vương Tiêu Cảnh Sách lại phái người đến cầu hôn, cưới ta về để xung hỉ. Nghe nói Tiêu Cảnh Sách bệnh tật ốm yếu, cưới ta cũng chỉ vì mệnh cách ta hung ác, có thể chế ngự được hắn. Trước khi xuất giá, tiểu nương ta dặn đi dặn lại, không được để lộ tính cách thật trước mặt Tiêu Cảnh Sách. Đêm tân hôn, Tiêu Cảnh Sách bị bệnh nằm liệt trên giường bệnh, trên mặt lộ ra vẻ áy náy: “Nghe nói phu nhân ngưỡng mộ Vệ tiểu tướng quân, lần này ta lại hoành đao đoạt ái, thật sự có lỗi.” Vệ tiểu tướng quân, chính là một trong hai vị thanh mai trúc mã của ta. Nhờ có hắn đem chuyện này truyền bá khắp kinh thành, nếu không danh tiếng của ta còn chưa thể khó nghe đến vậy. Ta nghiến răng, nhớ đến lời dặn của mẫu thân, giả vờ yếu đuối nói: “Sao có thể trách phu quân được, chỉ tại thiếp không phân biệt được người với chó mà thôi…” Tiêu Cảnh Sách khẽ cười một tiếng: “Để bù đắp, phu nhân muốn gì, ta cũng sẽ không từ chối.” Ta lập tức phấn chấn nhưng vẫn lịch sự quan tâm một câu: “Chàng… ta thật sự có thể sao?” Phu quân yếu đuối vô cùng của ta sắc mặt tái nhợt, quay đầu ho khan hai tiếng: “Xin phu nhân thương xót.” Sắp tới Mê Truyện có kết hợp với Lazada/Shopee tung ra một loạt các mã giảm giá cực sâu, các mã giảm giá 30k, 60k, 100k. Mấy bà join nhóm dưới đây để nhận mã nhanh nhất nhen😘 👉 https://zalo.me/g/oegfon933
Dược Sinh Hương Sau ba năm ta đính hôn với Thế tử phủ Tuyên Bình Hầu, thứ muội được nuôi dưỡng ở trang viên đã được đón về. Hắn gặp nàng, liền kiên quyết muốn thay đổi người được chọn đính hôn. Thứ muội nói nàng sẽ tự tay đoạt lấy vị trí Thế tử phi, nhưng không ngờ ta lại chắp tay nhường cho nàng. Chỉ vì ta biết rằng vài tháng nữa, Thế tử phủ Hầu chân chính sẽ trở về, hắn là giả.
Ở Đây Không Có Não Yêu Đương! Vào cái ngày tôi cùng chông ly hôn, Hạ Tri Châu-người đã yêu tôi suốt mười năm liền không thể chờ đợi thêm nữa bày tỏ với tôi. Ai ai cũng nói người thâm tình như anh ấy rất khó tìm, tôi cũng cho là như vậy. Cho đến trước đêm đính hôn, tôi tận mắt nhìn thấy anh ấy cùng một người phụ nữ khác ôm hôn nhau. “Phụ nữ ấy mà, rốt cuộc thì đồ đã sài qua rồi liền không còn giá trị.” “Hiện tại tôi bằng lòng muốn cô ấy, cô ấy liền nên mang ơn đội nghĩa mới phải.” Tôi không ngần ngại ném chiếc nhẫn kim cương đính hôn vào thùng rác, bất chấp sự phản đối của tất cả mọi người mà hủy hôn. Sau này, nghe nói đại thiếu gia kiêu ngạo, tự cao tự đại đã bất chấp mưa lớn, lục tung tất cả các thùng giác ở Lâm Thành để tìm lại chiếc nhẫn kim cương đó, nhưng không có thể mang người mình yêu quay trở lại.
Trời Lạnh Rồi Đổi Hoàng Đế Thôi Hoàng hậu thích chỉ hôn. Trong tiệc cung yến, Hoàng hậu tùy tiện chỉ tay, chỉ vào đích tỷ đã có hôn ước, cho ấu tử của thừa ân hầu là Trần Thiên Hữu. Chưa đầy hai năm, đích tỷ bị bạo hành gia đình đến mức sảy thai, khóc lóc vào cung cầu Hoàng hậu chủ trì công đạo, nhưng lại bị nàng ta trách cứ. “Hồ ngôn loạn ngữ, hôn sự do bản cung chỉ định từ trước đến nay đều là phu thê ân ái, cầm sắt hòa minh, ngươi đây là đang nghi ngờ bản cung sao?” Trần Thiên Hữu càng ngày càng quá đáng, yêu cầu thê thiếp hầu chung một chồng, đích tỷ không chịu nổi nhục, tự vẫn mà chết. Hoàng hậu biết chuyện thì giả mù mưa sa lau vài giọt nước mắt: “Cũng là người không có phúc khí, đáng thương cho tấm lòng tốt của bản cung.” Ngón tay khẽ động, lại chỉ sang ta. Ta cười đáp ứng, có lẽ nàng ta không biết, ta vừa mới cẩu thả cùng với phu quân Hoàng Thượng của nàng ta ở trong chùa. Lúc này trong bụng, còn mang thai long chủng.
Nữ Nhi Thế Gia Thái tử Tấn Diệp đã quỳ trước cửa Ngự thư phòng một ngày một đêm. Không có gì khác, chỉ vì Sở Mộc Mộc nói nàng không muốn cùng người khác hầu chung một chồng, nhất định phải một đời một thế một đôi người. Thấy Hoàng thượng không có ý định nhượng bộ, Sở Mộc Mộc xông vào phủ Tấn quốc công tìm ta. “Hắn không yêu ngươi, ngươi hà cớ gì phải dây dưa không dứt, nhìn phu quân của ngươi trong lòng có người khác, ngươi chịu được sao?” Ta lạnh lùng liếc nhìn: “Thế thì sao?” Sở Mộc Mộc khinh thường nói: “Các ngươi đúng là chế độ phong kiến, hôn nhân sắp đặt, không có chút tình cảm nào, ngươi lại giữ chặt không buông, hà tất phải vậy? Dù sao ta mới là chân ái của Tấn Diệp.” Chân ái? Ta là đích nữ của phủ Tấn quốc công, lưng tựa vào hai mươi vạn đại quân của phủ quốc công. Tấn Diệp vì Sở Mộc Mộc mà từ bỏ ta? Ta muốn xem rốt cuộc là chân ái của bọn họ quan trọng, hay là ngôi thái tử của hắn quan trọng.
Tiết Nữ Đường Khi đám thổ phỉ đi qua, đám nam nhân trong nhà đã bỏ chạy không còn bóng dáng. Đám nữ nhân chân nhỏ không thể chạy kịp, bị bỏ lại chờ chết. Trước lúc đi, cha đưa cho mẹ một con dao. “Nếu nàng mà bị làm nhục, hãy dùng con dao này để tự kết liễu.” “Chờ khi ta trở về, sẽ nghênh nàng vào tiết nữ đường.” Sau khi cha rời đi, mẹ đập nát bài vị trong tiết nữ đường, thay vào đó là dựng vài chiếc giường gỗ. Bà dẫn theo các tẩu tẩu, bắt đầu làm ăn với đám thổ phỉ. Đêm hôm ấy, tất cả nữ nhân đều sống không bằng chết. Nhưng tất cả đều sống sót. Sau này, khi cha trở về, ông hỏi mẹ muốn chết như thế nào. Mẹ đặt con dao xuống, cầm lấy hỏa súng, chĩa thẳng vào đầu ông.
Nhân Định Thắng Thiên Năm bảy tuổi, trong thôn có một thầy tướng số đến. Ông nói ta mệnh mỏng, là trời sinh tiện mệnh, khắc cha mẹ, còn không bằng ăn mày. Còn muội muội ta là tướng ẩn phượng, định mệnh phải gả vào hoàng gia, hưởng vinh hoa phú quý. Từ ngày đó, cha đuổi ta ra chuồng heo, ngày ngày phải cùng heo giành ăn Còn muội muội thì trở thành bảo bối của cả nhà, mặc quần là áo lụa. Dân làng ghét bỏ ta, muốn đuổi ta ra khỏi làng. Nhưng ta không tin vào số mệnh, ta chỉ tin chính mình.
Phận Nữ Nhi Ngày cha ta dẫn ta về nhà, ta cố ý làm vỡ chiếc vòng ngọc mà mẹ kế tặng. Chưa đợi phụ thân mở miệng chỉ trích, bà đã vội vàng nắm lấy bàn tay bị thương của ta, như một người mẹ hiền bảo vệ rồi cầm máu cho ta. “Châu Châu, thổi thổi một chút là hết đau thôi.” Một lần bảo vệ ấy kéo dài mười năm. Sau này, An Viễn Hầu phủ sụp đổ, cha ta lập tức muốn vứt bỏ mẹ kế. Ta quay đầu đồng ý lời cầu hôn của nhiếp chính Vương. “Mẫu thân, lần này đến lượt Châu Châu che chở người rồi!”
Nữ Đế Chỉ Thích Sự Nghiệp Ngày ta đăng cơ làm Nữ Hoàng, phụ hoàng ta dẫn về một nữ tử, nàng tự xưng là người xuyên không. Nàng luôn miệng nói mọi người đều bình đẳng, nhưng lại xúi giục phụ hoàng ta đoạt lại ngôi vị, như vậy mới xứng với nàng ta, một thiên nữ. Nhưng nàng ta không biết rằng, nếu không có ta, quốc gia này đã sớm diệt vong. Xem ra, ta phải dành thời gian trị liệu đầu óc cho phụ hoàng rồi.
Như Ý Bắt Nhiếp Hồn Phần 1: Như Ý bắt chuột quỷ Phần 2: Như Ý bắt Yêu Hồ Phần 3: Như Ý bắt Lợn Yêu Phần 4: Như Ý bắt Chồn Tinh Phần 5: Như Ý bắt Cốt Yêu Phần 6: Như Ý Bắt Thi Cô Kẻ bắt nạt tôi ở trường theo tôi về nhà, trước mặt tôi, đã đánh chết con chó nhỏ A Hoàng lớn lên cùng tôi. Nhưng kẻ bắt nạt không biết, tôi là con gái của Minh Vương. Cướp linh hồn là khả năng bẩm sinh của tôi. Ngày hôm sau, kẻ bắt nạt trường học hành xử bất thường, hắn đánh tất cả những tên đã bắt nạt tôi. Hắn tuyên bố rằng từ nay sẽ luôn bảo vệ tôi. Ở nơi vắng vẻ, tôi vuốt đầu hắn: “A Hoàng thật ngoan, cơ thể này có phải rất dễ sử dụng không?”
Hoài Bão Của Cô Gái Xuyên Không “Chỉ là một nữ tử xuyên không, làm sao đấu lại được với tiểu thư khuê các được thế gia quý tộc bồi dưỡng mười mấy năm?” Tô Quý phi nhìn ta, nụ cười khinh thường. Nàng xuất thân cao quý, được Hoàng thượng sủng ái, trong cung trường thịnh không suy đã gần mười năm. Nhưng ta không hề sợ hãi, chỉ tiến lại gần nàng, khẽ nói. “Đáng tiếc thân phận tiểu thư khuê các của Tô Quý phi nương nương chỉ là giả.” Sắc mặt Tô Quý phi đột nhiên thay đổi. Ta cong môi, đúng vậy, ta đã sớm biết, vị tự xưng là Tô Quý phi nữ nhi của Thứ sử Thanh Châu này, kỳ thực xuất thân ti tiện, là một vũ cơ không được coi trọng nhất trong phường ca kỹ. Mà nàng cũng sẽ không biết, thân phận nữ tử xuyên không của ta, cũng là giả. Ta là người được sinh ra của thời đại này.