Nữ Cường
Tri Ngọc Hoàng thượng ban hôn, ta bị ép gả vào Tiêu Bá phủ làm kế thất. Nghe nói bà mẫu tương lai cay nghiệt, đám chị em dâu khó đối phó, trượng phu lại có một tiểu thiếp sủng ái, kiêu ngạo đến cực điểm, thậm chí còn khiến chính thất tiền nhiệm tức chết. Các danh môn thế gia trong kinh thành đều tránh xa chốn này như tránh ôn dịch. Trước khi bước lên kiệu hoa, mẫu thân nắm lấy tay ta, nước mắt lưng tròng: “Con gái à, con nhất định phải nhẫn nhịn.” “Đừng ra tay quá mạnh với nhà chồng, kẻo phụ thân con khó bề ăn nói với bệ hạ.”
Mẹ Kế Của Diệp Vãn Sau khi mẹ qua đời, ba dẫn về nhà một người mẹ kế. Mẹ kế rất xinh đẹp, tính tình nóng nảy, miệng mồm sắc bén, điều bà thích làm nhất chính là đấu võ mồm cãi nhau với tôi. Sau này, ba gặp xảy ra tai nạn ngoài ý muốn, cũng rời xa tôi. Tôi đã nghĩ mình sẽ trở thành trẻ mồ côi. Thế nhưng, mẹ kế lại nắm chặt lấy tôi. “Tôi là mẹ của con! Con không theo tôi, chẳng lẽ còn muốn theo ai?”
Mưa Tạnh Người Tan Trong danh sách bạn bè của bạn trai có một đồng nghiệp nữ được chú thích là “Trạm xăng cảm xúc.” Tôi còn bảo anh ta, gọi người ta như vậy là bất lịch sự. Cho đến khi tôi nhìn thấy lịch sử trò chuyện của họ, toàn là lời than phiền về tôi. “Đi mua đồ ăn mà có thể cãi nhau với người bán hàng cả buổi, đi siêu thị mua giấy mà cũng phải tính toán giá cả xem cái nào rẻ hơn.” “Hôm kia anh cởi hết đồ rồi, cô ta còn lải nhải là anh tè ra ngoài bệ bồn cầu.” “Trần Gia phiền gớm, cô ta lúc nào cũng mặc cái bộ đồ ngủ đó, cúi xuống là mỡ xệ thành từng ngấn.” Lúc than phiền về bộ đồ ngủ của tôi, cô đồng nghiệp nọ lập tức gửi cho anh ta một bức ảnh chụp vóc dáng thon thả của cô ta. Đằng trước đằng sau đều đầy đặn không phải là vấn đề chính, cái chính là cô ta chỉ mặc mỗi đồ lót. Bạn trai tôi trả lời cô ta: [Anh có thể ổn định cảm xúc, hoàn toàn là nhờ em làm trạm xăng cảm xúc.] Tôi nhìn anh ta đang nằm dài trên ghế sofa, chẳng buồn chải chuốt. Cảm xúc ổn định như thế, chia tay âu cũng là hợp lý.
Thiên Mệnh Hoàng Nữ Quốc sư nói nhà ta sẽ sinh ra Thiên Mệnh Hoàng Nữ. Bởi vậy tỷ tỷ từ khi sinh ra đã danh chấn kinh thành, nhận hết sủng ái. Nhưng bọn họ không biết, Chu gia còn có ta.
Sống Lại Bảo Vệ Muội Muội Ta cùng đích tỷ đồng thời cứu giúp một đứa trẻ câm mồ côi từ tiền triều. Ta không đành lòng để thiếu niên ăn xin đầu đường xó chợ, nên đã dạy hắn biết chữ đọc sách, cùng hắn đi đến ngôi vị thiên tử. Nhưng đến ngày hắn công thành xưng đế, lại cắt đứt gân tay ta, ném ta vào doanh trại quân địch. Tên nam nhân bóp chặt cổ ta, hận ta hủy hoại cuộc đời hắn, làm mất người đích tỷ đã lập ước hẹn thời thơ ấu với hắn. Cha mẹ yêu thương ta như mạng, sau khi nghe được tin thì khóc mù cả mắt, tức giận đến mức tuyệt vọng nhảy xuống sông tự vẫn. Ta ôm hận mà chết. Lần nữa mở mắt ra, ta đã trở về ngày tiểu khất cái mình đầy thương tích, đang giành giật thức ăn với chó hoang. Thiếu niên gầy gò cao lớn nắm chặt góc váy ta và đích tỷ không buông, đôi mắt cún con ửng đỏ tràn đầy hy vọng. Không ngờ lần này, đích tỷ lại ra tay trước ta, đá hắn một cước thật mạnh: “Đồ tiện dân từ đâu tới, đừng làm bẩn mắt muội muội ta.”
Tiệm Vàng Mã 1: Người Giấy Văn Văn Tôi thừa kế tiệm vàng mã của ông nội. Cả nhà bác Cả kéo đến làm loạn, nói rằng con gái không có tư cách thừa kế. Tôi cười lạnh: “Nhà bác sắp gặp đại họa rồi, còn tâm trí đâu mà tranh giành tiệm với tôi?” Sau đó, anh họ gặp tai nạn xe, chị họ mất tích, bác Cả khóc lóc cầu xin tôi cứu gia đình họ. Nhưng tôi cũng chẳng thể làm gì được. Bởi vì tiệm này… chỉ những người sắp chết mới có thể nhìn thấy.
Xuyên Vào Truyện Điền Văn Xuyên vào vai một ác bà bà trong truyện điền văn, vừa mở đầu đã gặp ngay cảnh tiểu nhi tử xúi giục ta bán cháu gái để trả nợ cờ bạc cho hắn. Ta vung tay tát hắn một cái: “Cút đi! Đồ ngu!” Hắn kéo tay áo ta, vừa khóc vừa nói: “Nương, Trương đại nương đã dẫn người môi giới đến rồi, nương không không thể đổi ý được!” Trương đại nương đứng ngoài cửa lớn tiếng gọi: “Tống đại nương, con bé Chiêu Đệ nhà ngươi xinh đẹp lắm, bán vào kỹ viện thì được ba mươi lượng bạc đó!” Ta hỏi bà ta: “Nam đinh thì bán được bao nhiêu?” “Nam đinh là sức lao động, nếu bán vào cung làm thái giám có thể được đến một trăm lượng bạc!” Ta ồ một tiếng, rồi đá thẳng tiểu nhi tử đến chân bà ta: “Vậy ta bán Chiêu Muội!” “Nương, Chiêu Muội là ai chứ? Con là Diệu Tổ đây mà!”
Dương Hoa Lạc Tần Tử Quy Đề Ta sinh ra đã là kẻ tôi tớ, số kiếp đưa đẩy khiến ta xuyên không thành một nha hoàn, năm nay tròn tám tuổi, vừa bị bán vào nhà họ Lục, một gia tộc danh giá nức tiếng trong vùng, chuyên về thư hương lễ nghi. Nhà họ Lục, tổ tiên từng có người đạt đến danh hiệu Thám Hoa, thăng tới chức Thừa tướng. Nhưng dạo gần đây, con cháu trong nhà chẳng mấy xuất chúng, chỉ còn giữ danh vọng mà lánh ở chốn vùng đất nhỏ Vũ Châu. Tuy nhiên, con lạc đà gầy vẫn lớn hơn con ngựa, dù nhà họ Lục ngày càng suy yếu, không còn vinh quang như thuở trước, nhưng ở Vũ Châu, vẫn thuộc hàng thế gia đệ nhất. Lục gia nổi danh là dòng dõi văn nhân thanh tao, gia phong nghiêm ngặt, yêu cầu đối với gia nhân cũng không hề thấp. Những đứa trẻ tám, chín tuổi như ta thường bị mua về, rồi được giao cho ma ma quản sự giáo dưỡng trong vòng hai năm. Ma ma sẽ dạy từ việc thêu thùa, nữ công cho đến gia quy phép tắc, thậm chí còn mời quản gia hiểu biết sâu rộng dạy học chữ, tránh để nha hoàn chỉ là phường vô học, làm tổn hại thanh danh Lục gia. Sau khi được đào tạo hai năm, sẽ tùy theo tư chất mà phân công.
Trăng Tàn Sao Lặn Những câu chuyện trong thoại bản thường kể về thư sinh nghèo khó thi đỗ khoa cử, cưới được tiểu thư nhà giàu. Nhưng hiện thực lại là, sau khi hút cạn máu của Thẩm gia, Tạ Tinh Kiều đã ra tay giết chết chính thê là ta để dọn đường cho Bạch Nguyệt Quang của hắn, Lý Cẩn Nguyệt. Trong cơn đau đớn tột cùng, ta giật lấy túi thơm mà hắn trân quý, bên trong rơi ra ba đồng hoa tiền mà trẻ con thường chơi. Thì ra, tình thâm ý trọng của hắn, cũng chỉ là trò cười trong mắt Lý Cẩn Nguyệt. Sống lại một đời, ta muốn thấy mộng đẹp của hắn tan thành mây khói, trăng tàn sao lặn.
Quá Muộn Để Nói Lời Yêu Sinh nhật hai mươi lăm tuổi của Thẩm Tu Nhiên, tôi tặng cậu ta một đôi khuy măng sét kim cương. Khoảnh khắc tôi lấy hộp quà ra, trên mặt cậu ta không giấu nổi vẻ cứng đờ ngượng ngùng. Sau đó, tôi thấy được tin nhắn trò chuyện giữa cậu ta với bạn bè trên iPad. “Ôi trời, lúc Lâm Trì lấy quà ra, tao còn tưởng cô ta định cầu hôn mày đấy.” Thẩm Tu Nhiên trả lời: “Tao cũng sợ chết khiếp! Làm sao tao có thể kết hôn với cô ta được!” “Trước kia không hiểu chuyện, thấy chị gái thơm, bây giờ chỉ thấy em gái mười tám tuổi tuổi mới tốt, đàn ông đến chết vẫn là thiếu niên mà ha ha ha…” Năm nay tôi đã ba mươi rồi.
Con Trai Tôi Muốn Cưới Vợ Đứa con trai độc thân 20 năm của tôi, vào ngày tôi bán cổ phiếu, đột nhiên dẫn về một cô gái xinh đẹp. “Mẹ, con muốn kết hôn.” Cô gái mỉm cười đưa cho tôi một danh sách chuẩn bị cưới. Khi nhìn thấy khoản sính lễ hàng chục vạn, tôi liền cười nhìn con trai. “Con trai, nếu con chọn chia tay ngay bây giờ, mẹ sẽ coi con là đấng nam nhi.”
Kẻ Hèn Nhát Chỉ Biết Hung Hăng Với Người Nhà Hàng xóm dùng máy bay không người lái để quay lén tôi khi tôi đang cho con bú. Tôi tức giận kể lại với chồng. Kết quả là anh ta nói tôi tự mình đa tình, còn cười nhạo tôi: “Đã xấu còn lắm trò.” Ba mẹ tôi nghe được chuyện này, lập tức chạy đến nhà ngay trong đêm: “Đồ vô dụng chỉ biết bắt nạt người trong nhà, ngoài việc vênh váo trước mặt phụ nữ, mày còn biết làm gì nữa!”
Trà Xanh Ủ Lâu Năm Sau khi nghỉ hưu, tôi và chồng đăng ký học tại một trường đại học dành cho người lớn tuổi. Ngay ngày đầu khai giảng, tôi đã kết bạn được với một người. Nhưng ai ngờ, tất cả đều là mưu tính của bà ta. Con gái bà ta dụ dỗ con trai tôi thì thôi, bà ta còn dám nhăm nhe cả chồng tôi. Cười chết mất. Tôi sống hiền hòa lâu quá, đúng là có kẻ tưởng tôi “bình yên qua năm tháng.” Một tràng khẩu chiến làm bà ta á khẩu, giơ tay tặng thêm hai cái tát rồi túm lấy một nắm tóc. Bà đây không chỉ mạnh tay mà còn nói nhiều!
Dũng Cảm Bước Ra Đêm Lục Cảnh Trì đi công tác, mọi người đều giấu tôi. Họ đưa đến cho hắn cô thanh mai nhỏ từng vì khiến tôi sảy thai mà phải ra nước ngoài học ngoan. Dù hắn không muốn, nhưng vẫn để cô ta ở bên cạnh làm thư ký suốt ba năm. Ba năm ấy, Lục Cảnh Trì không ít lần hứa với tôi rằng giữa họ hoàn toàn trong sạch. Thế nhưng ngày trở về nước, cô thanh mai lại bụng to vượt mặt bước xuống máy bay. Lục Cảnh Trì nhìn tôi, giọng đầy bất lực. “Di Hoan lấy cái chết ra ép tôi, tôi không thể không đồng ý. Nhưng người tôi yêu nhất vẫn là em, đứa bé sẽ để em nuôi.” Hôm đó, tôi đưa ra tờ đơn ly hôn đã chuẩn bị sẵn từ lâu. Chờ hắn ba năm, tôi đâu phải không có chuẩn bị.
Kỹ nữ Trường Lạc Phường Ta là hoa khôi nổi danh nhất thành Kim Lăng, nhưng lại một lòng si mê tân khoa Trạng Nguyên Mạnh Du Bạch, vì cứu hắn, thậm chí còn ủy thân cho người khác. Kết quả hắn lại vì cứu người trong lòng mà đưa ta đến doanh trại quân phản loạn: “Vân Nô, A Cẩm là nữ tử, nếu bị mất đi sự trong sạch, ngươi bảo nàng ấy làm sao mà sống?” Sau này, trong cơn hỗn loạn, ta nhảy xuống vực thẳm, thi cốt không còn. Hắn lại một đêm bạc đầu, lên trời xuống đất tìm ta. Khi lần nữa gặp lại là tại thọ yến của Hoàng đế Thẩm Khắc. Lúc đó, ta là sủng phi khuynh quốc khuynh thành, còn hắn đã trở thành nghĩa tử của Thẩm Khắc. Hắn mắt đỏ hoe, hỏi ta: “Vân Nô, ta biết nàng còn sống mà, đúng không?” Ta mang ý cười trào phúng đáp lại: “Vương gia bị động kinh à? Giờ ngài phải gọi ta một tiếng mẫu phi.”
Người Phụ Nữ Điên Không Cần Thể Diện Vào ngày kỉ niệm tròn bảy năm ngày cưới, trong bảo tàng Tình yêu tan vỡ, tôi nhìn thấy bức ảnh chị kế của chồng. Bên dưới bức ảnh là chữ ký của anh ta: “Xin lỗi em, cả đời này anh chỉ có thể bảo vệ em dưới danh nghĩa người nhà.” Chồng tôi gửi tin nhắn đến: [Chị anh về nước rồi, chúng ta sẽ tổ chức kỷ niệm ngày cưới sau nhé.] Tôi nhìn dòng chữ ấy, chợt nở nụ cười. Cố Thừa Trạch, lúc kết hôn tôi đã nói mình là một người phụ nữ điên, anh thật sự không nên chọc giận tôi.
Vòng Tay Âm Dương Tôi đăng lên mạng khoe món quà sinh nhật bạn trai tặng. Không lâu sau, có một người lạ gửi tin nhắn riêng cho tôi: “Đây là vòng tay mượn thọ! Còn ba ngày nữa, hắn sẽ lấy mạng cô! Cô sẽ chết!” Tôi không tin. Nhưng sau đó, tôi tận mắt thấy anh trai bạn trai toàn thân dán đầy bùa chú. Mẹ anh ta đứng trước mặt tôi, nở một nụ cười quỷ dị: “Mệnh của cô tốt thật… cho con trai tôi được không?” Tôi mỉm cười gật đầu. Nhưng không ngờ, con trai bà ta sau khi mượn mạng tôi, lại chết không toàn thây!
Nuôi 100.000 Con Bò Khi kết hôn, mẹ chồng khinh thường vì nhà tôi làm nghề nuôi bò. Không những yêu cầu phải ký hợp đồng tài sản trước hôn nhân, bà còn nói mọi chi tiêu sau kết hôn phải chia đôi. Tuyệt đối không để con trai bà “làm từ thiện”. Nhưng bà không biết rằng, nhà tôi nuôi đến 100.000 con bò.
Vong Phu Sống Lại Rồi Phu quân đã mất nhiều năm nay của ta bỗng sống lại. Hắn dẫn về một thôn phụ dáng vẻ thướt tha, cùng năm đứa trẻ có dung mạo giống hệt mình. Khi nhìn thấy Hầu phủ đã lụi bại, hắn như phát điên hỏi ta: “Hầu phủ của ta đâu?” Ta cười nói với hắn: “Vị lão bá này, lúc Hầu phủ bị sao gia, chẳng lẽ không có ai báo cho ngài hay sao?”
Tra Nam Và Tình Yêu Đích Thực Năm thứ ba sau khi kết hôn, Tống Luật Thanh thích thư ký của mình. Vì cô ta, anh không tiếc đoạn tuyệt với gia tộc, không tiếc vứt bỏ vợ con. Ngày anh đi, anh đã quỳ trước bài vị tổ tiên một đêm, để lại toàn bộ tiền cho tôi và con gái. “Anh xin lỗi hai mẹ con em, nhưng không còn cách nào khác, anh yêu cô ấy, có thể vì cô ấy mà từ bỏ tất cả.” “Anh sẽ không quay lại nữa, gia thế cùng tiền bạc sẽ chỉ trói buộc anh. “Sống trong gia đình chỉ có tiền mà không có tình yêu như thế này, coi như anh xui xẻo. “Nếu không thể ở bên người mình yêu thì sống còn ý nghĩa gì?” Tôi liếc anh ta một cái, dứt khoát ký vào “Thỏa thuận ly hôn”, nhận hết số tiền. Tình yêu rách nát, trăm ngàn lỗ thủng. Không cần cũng được.