Thanh Xuân Vườn Trường

Nữ sinh được thanh mai trúc mã tài trợ Năm tôi học lớp 10, một nữ sinh nghèo do thanh mai trúc mã của tôi tài trợ chuyển đến trường chúng tôi. Cô ấy bình thường, quê mùa, có chút rụt rè, nhưng trong đôi mắt lại cẩn thận che giấu tình cảm dành cho Tiêu Vân Trạch. Mọi người trong trường đều cười nhạo cô ấy si tâm vọng tưởng, còn nghiêm túc nhắc nhở tôi: “Niệm Sơ, cậu phải cẩn thận đấy, Tiêu Vân Trạch mà dính vào Vệ Tiểu Hoa thì chẳng khác nào dính phải keo con voi, dứt mãi cũng không ra.” “Có một người ngày nào cũng bám theo trúc mã của mình như thế, thật là buồn nôn.” “Đúng vậy, Niệm Sơ, không sợ trộm cắp, chỉ sợ kẻ luôn nhòm ngó. Sớm muộn gì cậu cũng sẽ vấp ngã vì Vệ Tiểu Hoa thôi.” Người nói câu này dường như cũng cảm thấy có chút hoang đường, nên lại bổ sung: “Nhưng mà chuyện đó cũng không thể nào xảy ra, ai lại vì Vệ Tiểu Hoa mà từ bỏ cậu chứ? Trừ khi là điên rồi.” Tôi không nói gì.

Giấc Mộng Phồn Hoa Tôi mặc váy hai dây, lảo đảo bước vào phòng làm việc của chồng. Ngồi lên đùi anh, tôi ôm lấy cổ anh, làm nũng vì anh dậy quá sớm. Tôi không biết anh đang dạy học cho sinh viên. Anh lập tức gập laptop lại, bế tôi ra ngoài. Lớp học nhốn nháo, cả group lớp nổ tung. Anh bình tĩnh giải thích: “Cô ấy còn nhỏ tuổi, thích làm nũng, vừa ngủ dậy nên hơi bám người.” “Mọi người đừng trêu vợ tôi, cô bé dễ ngại lắm.” “Bọn tôi kết hôn được 1 năm rồi.”

Kế Hoạch Chinh Phục Trai Thẳng Mẹ của Thái tử gia Bắc Kinh thả ra tin tức, người phụ nữ nào có thể ngủ thẳng đứa con trai gay của bà ấy thì sẽ được thưởng 10 triệu nhân dân tệ. Tôi thấy tiền liền sáng mắt, ngày nào cũng nghĩ ra đủ chiêu trò khác nhau để quyến rũ Thái tử gia. Lúc đầu, anh ta không hề lay động, nhưng về sau anh lại ta tóm lấy tôi đêm nào cũng chiến đấu, đến cả bạn gay trên Wechat cũng xóa hết. Nhiệm vụ hoàn thành, tôi cầm tiền giả chết nhưng lại bị Thái tử gia dẫn người chặn ở sân bay. Anh ta dùng cà vạt từng vòng từng vòng trói chặt cổ tay tôi, cười lạnh. “Lúc tôi mút em, sao em không nói tôi thích đàn ông? “Bây giờ để em xem rõ, tôi thẳng đến mức nào.”

Chỉ Có Học Tập Mới Giúp Tôi Sống Sót “Xin lỗi, tôi chỉ hẹn hò với người đứng nhất toàn khối thôi.” Tôi khẽ lắc tờ bảng điểm hạng nhất trong tay, lờ đi lá thư tỏ tình từ người đứng nhì, rồi nhanh chóng né tránh. Muốn dùng chuyện yêu đương để kéo tôi khỏi vị trí số một à? Đừng hòng ai làm ảnh hưởng đến việc học của tôi!

Chuyện Này Có Thể Sao? Tôi thích nam thần, nam thần lại thích hoa khôi, còn hoa khôi thì lại thích đại ca trường. Mà đại ca trường… lại thích tôi. Bất đắc dĩ, hoa khôi đưa ra một quyết định:“Hay là… bốn đứa mình ở bên nhau luôn đi?” Nam thần: “Ừm… chắc đây là cách duy nhất để tất cả mọi người đều được toại nguyện.” Đại ca trường: “Thôi thì cũng được, tạm chấp nhận vậy.” Tôi: ? Chẳng lẽ thế giới này chỉ còn mỗi mình tôi là người bình thường thôi sao?

Giai Điệu Mang Tên Em Năm ấy tôi lắm lời nhất, kể chuyện cho bạn cùng bàn mắc chứng tự kỷ trung bình, thế mà cậu ấy dần khỏi thành nhẹ. Về sau, mẹ cậu ấy đến tìm tôi, bảo rằng cậu ấy sắp đi du học. Tôi lập tức đáp lời: “Cháu hiểu rồi, dì ạ. “Một trăm vạn để rời xa con trai dì, phải không?” Trần Nhiên ngồi ở phía sau nghe lén bỗng khóc òa. Hù chết tôi rồi. Còn tưởng là ai nhào lên lò nước sôi đun thành áp suất cao chứ!

Nghịch Lý Chó Liếm Tôi thầm yêu cậu bạn thanh mai trúc mã suốt sáu năm, vậy mà cậu ấy lại phải lòng bạn cùng phòng của tôi. Tôi làm quân sư cho cậu ấy, lắng nghe cậu ấy thổ lộ nỗi tương tư. Đổi lại được một câu: “Tê Tước, cậu nhất định đừng thích tớ đấy nhé.” Trong buổi tụ họp, cậu ấy công khai tỏ tình trước mọi người. Bạn cùng phòng liếc tôi một cái, ánh mắt nửa cười nửa không: “Tôi không quen những người vướng víu không rõ ràng với các cô gái khác.” Ánh mắt xung quanh như kim nhọn đâm vào tôi. Thẩm Nghê Lan cuống quýt giải thích: “Tôi với Tê Tước chỉ là…” Tôi giơ tay lên, mỉm cười, cho mọi người thấy chiếc nhẫn đôi trên ngón tay. “Tôi có bạn trai từ lâu rồi.”

Tôi Cũng Có Thể Đậu Bắc Đại! Sau khi có điểm thi đại học, tôi thiếu 3 điểm nữa để vào Bắc Đại, còn bạn trai tôi thì nằm trong top 3 toàn tỉnh. Cả Thanh Hoa và Bắc Đại trong đêm tranh nhau đến nhà anh ấy để chiêu mộ. Anh ấy hỏi: “Có thể đưa bạn gái tôi đi cùng không?” Tôi đang xem livestream vui vẻ, thì thấy anh ấy kéo một cô gái từ phía sau ra, nói: “Chúng tôi sẽ cùng nhau vào.” Trời ơi, thế tôi là bạn gái của ai đây? Đứng cạnh đó, thủ khoa của tỉnh cười một tiếng, nói: “Tôi muốn cùng bạn gái cũ của cậu ta vào Thanh Hoa.” Tôi lập tức bị dọa đến ngất xỉu.

Thời Gian Ghi Dấu Thanh Xuân Tôi bị mắc chứng mù mặt, nên đã nhầm lẫn giữa trùm trường và học sinh giỏi. Khi trùm trường hẹn đánh nhau trong con hẻm, tôi ôm sách vở chạy đến hỏi bài. Còn khi học sinh giỏi đang giảng bài cho các bạn, tôi lại cầm chổi xông vào bảo vệ các bạn học. Cho đến một lần nữa tôi lại nhận nhầm người, trùm trường không chịu nổi nữa, túm cổ áo tôi hỏi: “Châu Kiến Tinh, đến bạn trai mình trông thế nào mà em cũng không biết à?” Học sinh giỏi gạt tay hắn ra, ánh mắt lạnh lùng: “Cô ấy đến tìm tôi.” Thế là xong đời.

Cậu Em Trai Mê Yêu Đương Của Bạn Cùng Phòng Em trai của bạn cùng phòng tôi vừa cao vừa đẹp trai, lại còn là học bá con nhà giàu. Tiếc là, cậu ấy là loại đầu óc chỉ toàn chuyện yêu đương. Mỗi tháng chuyển cho bạn gái hai, ba mươi vạn, vậy mà cô ta lại ngoại tình với người yêu cũ. Ngay lúc cậu ta định tha thứ cho cô ta lần thứ n, bạn cùng phòng tôi không chịu nổi nữa. Cô ấy kéo tôi đến trước mặt em trai mình. “Cô bạn cùng phòng của chị này, hoa khôi ngành Vật Lý, học bá chính hiệu, nhân cách tốt, tam quan chuẩn, em theo đuổi cô ấy đi.” Em trai cô ấy: “…” Tôi: “…”

Ngỗng Se Duyên Mười năm đèn sách ai , một ngày rượt ngỗng khắp trường ai cũng biết. Trên confession của trường, ai đó đã dán bức ảnh mặt mày dữ tợn đang rượt theo đít một con ngỗng. Chủ nhân bé ngỗng giận dữ: “Đứa nào, là đứa nào rượt con trai làm nó sợ tới mức đẻ thì thôi, đã thế còn—” “Nhổ trụi lông đít của nó là ý gì hả!???” Tôi đáp : “Nó cắn nát bài thi cuối kỳ của , rượt nó để nhổ lông thì chẳng lẽ rượt để nhổ ?” Chủ nhân con ngỗng im lặng một lúc, : “… Cũng là .”

Gửi Nhầm Tin Nhắn Cho Thanh Mai Trúc Mã Nửa đêm, tôi nhắn tin cho anh ta.【Có muốn đến nhà tôi xem Mimi không?】Tên độc mồm độc miệng kia ngập ngừng:【Em chắc chứ?】【Chắc chắn, mau đến đi!】Khi anh ta đến nhà, tôi hào hứng khoe con mèo hoang mình vừa nhặt được.“Nhìn này, Mimi! Siêu béo!”“…”Khuôn mặt vốn đang đỏ bừng của anh ta bỗng xanh mét.*Trong tiếng Trung, từ “咪咪” (Mimi) có hai nghĩa:Nghĩa thứ nhất: Tên mèo (cách gọi đáng yêu của mèo).Nghĩa thứ hai: Cách gọi ẩn ý chỉ vòng một của phụ nữ.

Giấc Mộng Vinh Quang Mẹ tôi tung tin đồn, ép chết người đứng đầu kì thi tuyển sinh đại học. Đối mặt với sự chất vấn, bà như phát điên: “Không phải mẹ là vì để con có thể giành được vị trí số một của trường sao!” Bởi vì như vậy, bà ấy mới có thể có được tư cách trở thành đại diện phụ huynh ưu tú lên bục diễn thuyết, giành được vinh quang. Bởi vì vinh quang đó, trong 18 năm, bà ép đến mức ba phải bỏ đi, tan nhà nát cửa, hủy hoại thanh xuân của tôi. Thậm chí, khi ý thức được tôi chỉ có thể đứng thứ hai, bà gạt bỏ tương lai của chàng thiếu niên đứng đầu kia. Vì vậy khi hội phụ huynh tuyên bố hủy bỏ hoạt động để tưởng niệm trạng nguyên, bà ấy đã phát điên. Đó là kì nhập học đại học 3 năm trước, trước mặt toàn trường, bà ấy nhéo tai tôi chửi mắng : “Cái ngữ chỉ thi đứng thứ hai, tao nuôi mày được ích lợi gì? Sao mày không đi chết đi! Tao không đóng học phí đại học cho mày, tự đi bán cái thân mày mà đóng đi!” Do vậy ngày thứ hai, tôi cúi mình dập đầu 3 cái trước nhà cậu thiếu niên ấy. Sau đó đi lên tầng thượng mà cậu Trạng nguyên kia từng đến.

Những Mảnh Vỡ Của Thanh Xuân Mặt phải của tôi có một vết sẹo, vì thế tôi luôn để mái dày che đi. Vào giờ nghỉ trưa, hoa khôi lớp cố tình vén mái của tôi lên, chụp một bức ảnh xấu xí rồi chiếu lên màn hình lớn. “Cả lớp nhìn xem, có phải Phùng Xuân trông giống như Sói Xám không? Đến cả vị trí và hình dạng của vết sẹo cũng giống hệt.” Cả lớp cười rộ lên, ngay cả người bạn thanh mai trúc mã Sở Cửu Từ của tôi cũng tỏ vẻ khinh miệt, phụ họa: “Quả thực là xấu, một khuôn mặt chẳng tạo nổi chút hứng thú nào.” Hình như cậu ấy đã quên rằng, vết sẹo trên mặt tôi là do hồi nhỏ vì cứu cậu ấy mà bị bọn bắt cóc rạch bảy nhát dao. Vì thế, một tuần sau, khi đến lúc phân ban khoa học tự nhiên và khoa học xã hội, tôi đã phá vỡ lời hứa với Sở Cửu Từ, chọn ban khoa học xã hội – nơi phù hợp với tôi hơn. Sau này, người đứng đầu khối, lạnh lùng và xa cách, đã chặn tôi trong một góc rồi bất ngờ hôn tôi. Sở Cửu Từ như phát điên, vung nắm đấm đánh vào mặt cậu ta. “Tôi và Phùng Xuân đã hứa sau kỳ thi đại học sẽ bên nhau. Ai cho phép cậu động vào cô ấy?!”

Trời Sao Lấp Lánh Chị tôi đã liên kết với hệ thống [Càng bỏ bê, càng may mắn], còn tôi thì bị buộc phải liên kết với hệ thống [Càng nỗ lực, càng bất hạnh]. Thế là chị tôi ngày ngày không tập trung vào học hành, nhưng vẫn là một nữ thần học bá được mọi người yêu quý. Còn tôi, dù nỗ lực đến tận đêm khuya, vẫn chỉ là một đứa học kém, vừa béo vừa ngốc. Chị bảo rằng tôi sinh ra chỉ để làm nền cho chị ấy trong cuộc đời này. Nhưng chỉ còn ba tháng nữa là đến kỳ thi đại học. Và hệ thống đã hỏng rồi.

Cho Em Xem Chim Ngọc Trai Được Không? Tôi nghe nói học trưởng lạnh lùng Tạ Lẫm Châu nuôi một con chim ngọc trai, liền kiếm cớ nhắn tin riêng. “Anh ở đó không? Cho xem chim chút.” “Nghe nói chim ngọc trai kêu to lắm, có thật không?” Tôi thề! Nếu anh ấy không trả lời trong một phút, tôi sẽ từ bỏ! Thôi thì ba phút cũng được. Năm phút là giới hạn cuối cùng. Thực ra mười phút cũng… “Bzz.” Điện thoại bỗng rung lên. Cuối cùng, Tạ Lẫm Châu cũng trả lời tôi rồi! Chúng tôi vẫn còn cơ hội chứ nhỉ! “Hehe.” Tôi mỉm cười ngốc nghếch, mở điện thoại ra và… [Ừm.] Vâng, chỉ có đúng một chữ. Haha. Thì ra tôi diễn hài cho thiên hạ xem. Có lẽ, thực sự đã đến lúc tôi nên từ bỏ rồi. Tôi thở dài một tiếng, định kéo Tạ Lẫm Châu vào danh sách chặn, kết thúc thời kỳ theo đuổi điên cuồng này. Bỗng nhiên, trước mắt tôi xuất hiện một loạt dòng chữ: [Buồn cười chết mất, học trưởng tưởng cô gái muốn xem “chim” của anh ấy, khó khăn lắm mới tự thuyết phục bản thân chụp một tấm selfie trước gương, kết quả phát hiện là chim ngọc trai, sụp đổ luôn.] [Học trưởng không nói gì, chỉ mải miết chụp chim, còn là chim gì thì thôi cậu đừng bận tâm.] [Cô gái nhỏ vừa bỏ lỡ một cái “màu hồng”, haha…]

Nghịch Lý Của Nạn Nhân Tòa nhà nghệ thuật bốc cháy lớn, rõ ràng tôi có thể tự mình thoát thân, nhưng lại bị người bạn diễn nam cưỡng ép bế kiểu công chúa. Hắn giả vờ như đang cứu tôi. Nhưng khi sắp thoát ra ngoài, hắn cố tình đẩy tôi xuống cầu thang, khiến cột sống tôi gãy, phải nằm liệt giường suốt đời. Sau đó, hắn còn khóc lóc trước ống kính phỏng vấn: “Tôi có lòng tốt muốn cứu cô ấy, nhưng chính cô ấy vùng vẫy nên mới xảy ra tai nạn.” “Chẳng lẽ bây giờ cứu người cũng là tội sao?” Chỉ như vậy, hắn từ kẻ gây hại trở thành nạn nhân, thu về hàng loạt sự thương cảm và thi đỗ vào trường đại học mơ ước. Còn tôi, bị mang tiếng là kẻ “vô ơn báo oán”, kéo lê cơ thể tàn tật, khó khăn bò lên tòa nhà cao tầng để tự tử. Nhưng khi mở mắt ra, tôi lại trở về ngày tòa nhà nghệ thuật bốc cháy. Lần này, tôi đã sớm hơn một bước đẩy hắn xuống cầu thang…

Lời Nói Dối Ngọt Ngào Vì thính giác có vấn đề nên tôi bị bố bạo lực gia đình, bị bạn học bắt nạt. Là Tử Chu Dã cứu vớt tôi. Anh kéo tôi ra từ trong vũng bùn, lại gần tôi, bảo vệ tôi. Anh hứa chỉ cần có anh ở đây, không ai có thể bắt nạt tôi nữa. Mọi người đều hâm mộ tôi tốt số, có một chỗ dựa từ trên trời rơi xuống. Tôi cũng từng nghĩ rằng tôi đã gặp người cứu rỗi mình. Cho đến khi… “Vẫn là anh Từ của chúng ta biết diễn, nhìn kẻ đ//iếc kia cảm động kia, còn nghĩ mình là nữ chính trong tiểu thuyết chữa lành nữa đó!” “Suỵt, nói nhỏ chút!” Từ Chu Dã hờ hững nhìn về phía tôi: “Sợ gì chứ, dù sao cô ta cũng không nghe thấy gì.” Anh không biết, thính giác của tôi đã bình thường trở lại.

Tân Sinh Viên Chỉnh Đốn Phân Biệt Giới Tính Khi Phát Cơm Dì ở nhà ăn bắt nạt tôi vì tôi là sinh viên năm nhất. Cơm thì tính tiền nhiều hơn, gắp thức ăn thì tay run đúng chỗ có thịt. Tôi đăng bài lên mạng, kết quả lại bị cô phụ đạo gọi lên văn phòng. Cô ta đắc ý nói: “Xin lỗi đi, không thì tôi bảo cháu trai tôi đuổi học em.” Tôi bật cười, gọi thẳng cho hiệu trưởng: “Chú à, từ khi nào mà một cô phụ đạo lại có quyền đuổi học sinh thế?”