Thanh Xuân Vườn Trường
Chỉ Có Học Tập Mới Giúp Tôi Sống Sót “Xin lỗi, tôi chỉ hẹn hò với người đứng nhất toàn khối thôi.” Tôi khẽ lắc tờ bảng điểm hạng nhất trong tay, lờ đi lá thư tỏ tình từ người đứng nhì, rồi nhanh chóng né tránh. Muốn dùng chuyện yêu đương để kéo tôi khỏi vị trí số một à? Đừng hòng ai làm ảnh hưởng đến việc học của tôi!
Chuyện Này Có Thể Sao? Tôi thích nam thần, nam thần lại thích hoa khôi, còn hoa khôi thì lại thích đại ca trường. Mà đại ca trường… lại thích tôi. Bất đắc dĩ, hoa khôi đưa ra một quyết định:“Hay là… bốn đứa mình ở bên nhau luôn đi?” Nam thần: “Ừm… chắc đây là cách duy nhất để tất cả mọi người đều được toại nguyện.” Đại ca trường: “Thôi thì cũng được, tạm chấp nhận vậy.” Tôi: ? Chẳng lẽ thế giới này chỉ còn mỗi mình tôi là người bình thường thôi sao?
Công Bằng Ở Trường Học Sau khi trường học đưa suất tuyển thẳng cho kẻ ăn hiếp tôi trong trường, tôi đã bỏ mặc mọi thứ. Thi Vật Lí hả? Không đi. Đại diện lên phát biểu? Không lên. Thi chung bảy trường? Tôi nộp giấy trắng luôn! Chủ tịch hội đồng đến thị sát yêu cầu tôi lên gặp? Vậy là vẫn phải ra mặt à. Tôi lập tức cáo trạng luôn: “Bố, trường học dùng quy tắc ngầm.”
Cún Con Tự Kỷ Của Tôi Trúc mã ghét tôi lắm mồm, bảo không ra dáng con gái. Bắt tôi học theo “hoa khôi” dịu dàng của trường. Ai ngờ vị hoa khôi ấy lại chăm chăm nhìn môi tôi, như đang suy nghĩ gì. “Nghe nói cậu nói nhiều đến mức… người câm cũng phải mở miệng?” Rồi cô ấy nhờ tôi một việc: quấy rối thằng em t//ự k//ỷ của mình. Hứa trả một nghìn một câu nó thốt ra. Hoa khôi vẫn còn non, không biết rằng… kẻ “tà đạo” như tôi có cách riêng! Tôi bước đến cuối lớp, gõ nhẹ vào bàn nam sinh đang im lặng. “Không định giải thích với mọi người sao? Chuyện hôm qua cậu liếm chân tôi lúc tôi ngủ?” Cậu ấy ngẩng phắt lên, khuôn mặt băng giá nứt vỡ. “Tôi không có!” Tôi quay sang hoa khôi, nhoẻn miệng cười: “Trả tiền đi bé!”
Giấc Mộng Phồn Hoa Tôi mặc váy hai dây, lảo đảo bước vào phòng làm việc của chồng. Ngồi lên đùi anh, tôi ôm lấy cổ anh, làm nũng vì anh dậy quá sớm. Tôi không biết anh đang dạy học cho sinh viên. Anh lập tức gập laptop lại, bế tôi ra ngoài. Lớp học nhốn nháo, cả group lớp nổ tung. Anh bình tĩnh giải thích: “Cô ấy còn nhỏ tuổi, thích làm nũng, vừa ngủ dậy nên hơi bám người.” “Mọi người đừng trêu vợ tôi, cô bé dễ ngại lắm.” “Bọn tôi kết hôn được 1 năm rồi.”
Giấc Mộng Vinh Quang Mẹ tôi tung tin đồn, ép chết người đứng đầu kì thi tuyển sinh đại học. Đối mặt với sự chất vấn, bà như phát điên: “Không phải mẹ là vì để con có thể giành được vị trí số một của trường sao!” Bởi vì như vậy, bà ấy mới có thể có được tư cách trở thành đại diện phụ huynh ưu tú lên bục diễn thuyết, giành được vinh quang. Bởi vì vinh quang đó, trong 18 năm, bà ép đến mức ba phải bỏ đi, tan nhà nát cửa, hủy hoại thanh xuân của tôi. Thậm chí, khi ý thức được tôi chỉ có thể đứng thứ hai, bà gạt bỏ tương lai của chàng thiếu niên đứng đầu kia. Vì vậy khi hội phụ huynh tuyên bố hủy bỏ hoạt động để tưởng niệm trạng nguyên, bà ấy đã phát điên. Đó là kì nhập học đại học 3 năm trước, trước mặt toàn trường, bà ấy nhéo tai tôi chửi mắng : “Cái ngữ chỉ thi đứng thứ hai, tao nuôi mày được ích lợi gì? Sao mày không đi chết đi! Tao không đóng học phí đại học cho mày, tự đi bán cái thân mày mà đóng đi!” Do vậy ngày thứ hai, tôi cúi mình dập đầu 3 cái trước nhà cậu thiếu niên ấy. Sau đó đi lên tầng thượng mà cậu Trạng nguyên kia từng đến.
Giai Điệu Mang Tên Em Năm ấy tôi lắm lời nhất, kể chuyện cho bạn cùng bàn mắc chứng tự kỷ trung bình, thế mà cậu ấy dần khỏi thành nhẹ. Về sau, mẹ cậu ấy đến tìm tôi, bảo rằng cậu ấy sắp đi du học. Tôi lập tức đáp lời: “Cháu hiểu rồi, dì ạ. “Một trăm vạn để rời xa con trai dì, phải không?” Trần Nhiên ngồi ở phía sau nghe lén bỗng khóc òa. Hù chết tôi rồi. Còn tưởng là ai nhào lên lò nước sôi đun thành áp suất cao chứ!
Nhân Duyên Rực Rỡ Bạn cùng phòng của tôi hẹn hò với 9 người bạn trai cùng một lúc. Mỗi khi quá bận, lại nhờ tôi đối phó giúp vài anh. Tổng cộng tôi đã giúp cậu ấy chia tay 8 anh bạn trai rồi. Chỉ còn lại một người là học bá, đồng thời cũng là trùm trường. Lúc này đây, hắn đang đứng trước cửa ký túc xá, bắt bạn cùng phòng xuống ba mặt một lời. Vừa hay, tôi lại là cao thủ nói chuyện đó nha.
Không Có Thuốc Hối Hận Lục Tư Hoài thích bạn cùng phòng của tôi. Cậu ta mang theo bạn cùng phòng của tôi, chống đối trước mặt bố mẹ, tuyên bố muốn giải trừ hôn ước từ bé với tôi. Cậu ta chỉ vào tôi, nói với phụ huynh hai bên rằng: “Con trước giờ chưa từng thích cậu ấy, kết hôn cùng cậu ấy chỉ khiến con cảm thấy ghê tởm!”. Đó cũng chính là ngày cuối cùng tôi thích Lục Tư Hoài. Sau đó tôi được nam sinh khác tỏ tình. Cậu ta vậy mà lại liều mạng ngăn cản tôi cùng người khác ở bên nhau. Trong tay cầm lá thư kết hôn chính tay cậu ta viết cho tôi khi còn nhỏ: “Cậu rõ ràng đã nói…khi nào lớn lên sẽ gả cho tôi mà.”
Nàng Thanh Mai Lạc Lối Của Tôi Năm cuối cấp ba, cô bạn thân thuở bé của tôi yêu một nam sinh năng khiếu thể dục. Nam sinh năng khiếu kia ép cô ấy hút thuốc trong nhà vệ sinh, vả mặt cô ấy trước mặt các nữ sinh khác. Cô ấy vẫn vui vẻ chịu đựng, để rồi thành tích tụt dốc không phanh. Tôi sợ cô ấy bị tên nam sinh năng khiếu kia hủy hoại tương lai, nhiều lần khuyên cô ấy rời khỏi thằng tồi kia. Cô ấy lại quay người đi, quấn quýt với nam sinh thể dục kia: “Tớ sẵn lòng bị một gã tồi như cậu chơi nát, chứ không cần được chàng trai ấm áp kia nâng niu trên tay.” Đêm trước khi thi đại học, cô ấy vứt bỏ lời hứa hẹn sẽ thi vào cùng trường đại học với tôi, lén đi khách sạn với nam sinh năng khiếu kia. Còn tôi lại vứt bỏ tình yêu dành cho cô ấy, bước vào ngôi trường đại học tốt nhất cả nước.
Nghịch Lý Của Nạn Nhân Tòa nhà nghệ thuật bốc cháy lớn, rõ ràng tôi có thể tự mình thoát thân, nhưng lại bị người bạn diễn nam cưỡng ép bế kiểu công chúa. Hắn giả vờ như đang cứu tôi. Nhưng khi sắp thoát ra ngoài, hắn cố tình đẩy tôi xuống cầu thang, khiến cột sống tôi gãy, phải nằm liệt giường suốt đời. Sau đó, hắn còn khóc lóc trước ống kính phỏng vấn: “Tôi có lòng tốt muốn cứu cô ấy, nhưng chính cô ấy vùng vẫy nên mới xảy ra tai nạn.” “Chẳng lẽ bây giờ cứu người cũng là tội sao?” Chỉ như vậy, hắn từ kẻ gây hại trở thành nạn nhân, thu về hàng loạt sự thương cảm và thi đỗ vào trường đại học mơ ước. Còn tôi, bị mang tiếng là kẻ “vô ơn báo oán”, kéo lê cơ thể tàn tật, khó khăn bò lên tòa nhà cao tầng để tự tử. Nhưng khi mở mắt ra, tôi lại trở về ngày tòa nhà nghệ thuật bốc cháy. Lần này, tôi đã sớm hơn một bước đẩy hắn xuống cầu thang…
Ngỗng Se Duyên Mười năm đèn sách ai , một ngày rượt ngỗng khắp trường ai cũng biết. Trên confession của trường, ai đó đã dán bức ảnh mặt mày dữ tợn đang rượt theo đít một con ngỗng. Chủ nhân bé ngỗng giận dữ: “Đứa nào, là đứa nào rượt con trai làm nó sợ tới mức đẻ thì thôi, đã thế còn—” “Nhổ trụi lông đít của nó là ý gì hả!???” Tôi đáp : “Nó cắn nát bài thi cuối kỳ của , rượt nó để nhổ lông thì chẳng lẽ rượt để nhổ ?” Chủ nhân con ngỗng im lặng một lúc, : “… Cũng là .”
Tân Sinh Viên Chỉnh Đốn Phân Biệt Giới Tính Khi Phát Cơm Dì ở nhà ăn bắt nạt tôi vì tôi là sinh viên năm nhất. Cơm thì tính tiền nhiều hơn, gắp thức ăn thì tay run đúng chỗ có thịt. Tôi đăng bài lên mạng, kết quả lại bị cô phụ đạo gọi lên văn phòng. Cô ta đắc ý nói: “Xin lỗi đi, không thì tôi bảo cháu trai tôi đuổi học em.” Tôi bật cười, gọi thẳng cho hiệu trưởng: “Chú à, từ khi nào mà một cô phụ đạo lại có quyền đuổi học sinh thế?”
Kiến Thanh Sơn Tôi sống lại trở về thời khắc trước kỳ thi đại học, kéo học thần đang đứng trên sân thượng của trường xuống: “Đã bảo không được nhảy, cậu nghe không hiểu sao?” Cậu ấy ngã xuống đất, hàng mi khẽ run rẩy, thu mình lại, nhẹ giọng nói lời xin lỗi với tôi: “Xin lỗi…” Tôi đứng trước mặt cậu ấy, đưa tay ra: “Chu Ngọc Bạch, tôi đến để cứu cậu.” Cậu ấy kinh ngạc ngước mắt nhìn tôi, ánh mắt ướt át còn vương lại chút sợ hãi, ngón tay khẽ run. “Chu Ngọc Bạch, cậu có tin không? Có một người đã vượt qua mười hai năm dài đằng đẵng, một mình đi bộ đến đây—chỉ vì cậu.” “Người đó chính là tôi.” Cậu ấy khẽ nuốt xuống, bàn tay lạnh buốt lặng lẽ đặt vào lòng bàn tay tôi, giọng khàn đặc: “Cầu xin cậu, hãy cứu tôi.”
Nữ Xuyên Sách Mau Cút Đi! Cô gái xuyên sách đem lòng yêu trúc mã của tôi. Chính cô ta tuyên bố rằng chính cô ta mới là nữ chủ, sẽ cùng trúc mã của tôi yêu nhau suốt cuộc đời này. Còn tôi chỉ là bia đỡ đạn thứ N, đã định trước sẽ trở thành hòn đá lót đường cho bọn họ trên con đường tình yêu. Tôi không tin. Cho đến khi tôi nhìn thấy trúc mã của mình, người đã từng kháng cự cô gái xuyên sách, giờ lại xịt lên mình nước hoa dành dành yêu thích nhất của cô ta, vì cô ta mà hủy bỏ hôn ước với tôi ở nơi công cộng. “Nhược Mai, anh từ trước đến giờ chưa từng thích một người nào nhiều như vậy, từ nhỏ đến lớn, em là người hiểu chuyện nhất, em nhất định sẽ thành toàn cho bọn anh, có đúng không?”. “Sau khi hủy bỏ hôn ước, em vẫn là em gái của anh!”. Tôi ngơ ngác nhìn anh ấy, hóa ra, thanh mai trúc mã thật sự không thể vượt qua được địch từ trên trời giáng xuống. Cô ta chỉ mất có ba tháng, liền có thể đánh bại hai mươi năm của tôi.
Em Không Thích Lịch Sử Thế Giới, Em Chỉ Thích Anh Sau một tháng chia tay với giáo thảo (*), anh đột nhiên chuyển cho tôi 1991 tệ. (*) nam sinh vừa đẹp trai vừa học giỏi Tôi hỏi anh có ý gì, anh nói: [Biến động ở Đông Âu năm 1989, sự sụp đổ của Liên Xô, ý anh là sự kết thúc của Chiến tranh Lạnh.] Cười chết tôi, tôi chuyển lại cho anh 1931. [Chiến tranh thế giới lần thứ hai bắt đầu.]
Bạn Trai Tôi Là Trà Cao Cấp Đêm khuya tôi nổi điên gửi ảnh trai đẹp tập thể hình cho bạn thân, kết quả lại trượt tay gửi cho đàn anh học tiến sĩ. [Cơ bắp lớn thật, nhìn thật hấp dẫn, vô cùng mới đúng.] [Nếu đây là chồng mình chắc chắn sẽ bị bắt nạt phát khóc cho xem.] Sau khi phát điên xong, tôi hài lòng đi ngủ, hoàn toàn không biết thiết lập cô gái nhỏ trong sáng đáng yêu của mình đã tan thành đá vụn. Đàn anh cả đêm không ngủ, sau khi nghĩ kĩ, rạng sáng năm giờ anh gửi cho tôi một đoạn video. Trong video, anh để lộ cơ bắp rắn chắc của nửa người trên, vẻ mặt nghiêm túc nói: “Có thể bắt nạt anh, đừng sợ, anh sẽ không khóc.” Lúc dậy thấy đoạn video này tôi hận không thể để xe tông chết mình. Ừm, chuyện là, mới chiều hôm qua. Tôi vừa từ chối lời tỏ tình của người ta. Nên nói gì bây giờ? Lúc này tôi rất muốn diệt khẩu Tống Ngộ!
Nam có Hề Vụ Tháng thứ ba sau ki Cố Gia Thần quay lại với bạn gái cũ, anh đột nhiên hỏi về tôi. “Dạo này Hề Vụ có lại trốn đi đâu đó khóc một mình không?” Mấy người bạn nhìn nhau: “Hình như đã lâu rồi không thấy cô ấy đâu.” “Tôi nghe nói, mấy hôm trước cô ấy đã kết hôn rồi?” “Không thể nào, tin đồn thôi, chắc là muốn ép Gia Thần quay lại đấy.” Giọng điệu của Cố Gia Thần vẫn thản nhiên: “Đi báo với cô ấy, tối nay gặp ở chỗ cũ.” Bạn bè trêu chọc: “Hề Vụ mà khóc, cậu có mềm lòng không đấy?” Anh cười khẽ: “Để xem.” Nhưng tối hôm đó, anh chờ đến tận khuya mà tôi vẫn không đến. Anh gọi cho tôi một cuộc, tôi cũng không nghe máy. Anh có bạn gái rồi, mà tôi cũng đã kết hôn, càng nên tránh những mối quan hệ không rõ ràng như thế.
Yêu Anh Thêm Một Lần Nữa Trước khi chồng tôi qua đời, tôi nghĩ rằng anh hận tôi. Lúc dọn dẹp di vật của chồng, tôi tìm được giày múa đã mất, bút máy dùng đã hỏng và một chiếc khăn tay dính máu từ cấp ba của mình… Anh là thu mua ve chai đấy à? Anh kế là người bắt nạt anh, trên người anh đến bây giờ vẫn còn vết sẹo do anh trai kế tôi dùng máy làm tóc làm bỏng. Anh tiếp cận tôi, kết hôn với tôi chỉ vì báo thù mới đúng. Hóa ra, ma quỷ có thù tất báo, lạnh lùng vô tình lại thích thầm tôi. Một tai nạn ngoài ý muốn xảy ra, tôi trọng sinh, quay về thời thiếu niên, khi mà mọi thứ chưa bị phá hủy. “Giang Dục, em đến cứu anh.”
Em Thích Anh Nhất Thế Giới Này Trúc mã chê tôi dính người. Sau đó để người mắc bệnh đói cảm giác (*) là tôi ở lại trong phòng học. (*) hay còn gọi là touch starvation/skin hunger: một căn bệnh tâm lý, có thể liên quan đến sự thiếu an toàn. Trạng thái được mô tả bởi hội chứng đói da thường đề cập đến trạng thái một cá nhân rất mong muốn được chạm vào, tiếp xúc da với người khác và mong muốn được chạm vào. Để làm dịu căn bệnh, tôi nắm lấy cổ tay bạn cùng bàn u ám sợ xã hội của mình, khó khăn nói: “Xin cậu… để mình nắm một chút.” Hai tay anh đỏ bừng nhưng vẫn mặc cho tôi đụng chạm. Sau này trúc mã đỏ mắt chặn tôi lại chất vấn: “Tại sao một tháng này cậu không đến tìm tôi?” Tôi nhìn về phía bạn cùng bàn đang ngoan ngoãn chờ mình, giọng nói hoang mang: “Tôi có bạn trai rồi, tìm cậu làm gì chứ?” Trúc mã lập tức phát điên.