Trang chủ Thể loại Thanh Xuân Vườn Trường

Thanh Xuân Vườn Trường

Học Bá Cút Đi!

Học Bá Cút Đi! Năm đó thi đại học, tôi thi được điểm rất cao, đỗ cùng trường với nam thần thủ khoa. Thế nhưng, cuộc sống đại học của tôi lại bị hủy hoại chỉ vì một câu nói của hắn. Cho tôi làm lại lần nữa, tôi chỉ muốn mặc kệ tất cả. Thủ khoa cái quái gì, tôi chẳng thèm quan tâm. Một khi học được cách buông bỏ, cả thế giới bỗng nhiên nhẹ tênh.  

Phá Vỡ Kịch Bản Truy Thê

Phá Vỡ Kịch Bản Truy Thê Khi tôi vu oan cho học sinh nghèo, trước mắt bỗng hiện ra một dòng bình luận: 【Nữ phụ ngốc thật, xinh đẹp như vậy, gia thế lại tốt, mà cứ phải gây sự với một học sinh nghèo làm gì.】  【Ai bảo học sinh nghèo là nữ chính của truyện “nam chính theo đuổi vợ” cơ chứ? Kịch bản vu oan giá họa này tôi thật sự phát ngấy rồi.】  【Hehe, tôi đoán được diễn biến tiếp theo rồi nhé: Nam chính bắt đầu theo đuổi lại, cả nhà nữ phụ phải chôn cùng nữ chính.】 Tim tôi khẽ run lên, tôi rút chiếc vòng cổ từ trong túi của học sinh nghèo ra, rồi tiện tay ném cho người ngồi bàn sau đang gục đầu ngủ. Bình luận lại nhảy ra: 【Woa, sao nữ phụ lại biết cậu ta chính là ông trùm tương lai của cả Cảng Thành vậy trời?!】

Cầu Vồng Trong Trái Tim

Cầu Vồng Trong Trái Tim Kỳ thi đại học kết thúc, các thí sinh bước ra khỏi phòng thi và được phỏng vấn về cảm xúc hiện tại. Một chàng trai tuấn tú với đôi mắt sáng tựa sao trời và trăng thanh, nhìn vào ống kính, thản nhiên nói: “Chỉ mong thực hiện được lý tưởng.” Một lát sau, cậu khẽ bổ sung: “Và gặp được cầu vồng trong tim.” Ống kính chuyển cảnh, một cô gái có lúm đồng tiền rạng rỡ như đóa hoa, trên đầu cài một chiếc kẹp tóc hình cầu vồng, lấp lánh ánh sáng li ti. Cô lè lưỡi tinh nghịch: “Xong đời rồi, chắc là tớ trượt đại học Q mất thôi! Nếu không may phải học lại, Phó Chi Vũ! Cậu nhất định phải đợi tớ đấy!” Phó Chi Vũ chính là người tôi thích, nhưng tôi lại không phải là cô gái xinh đẹp ấy. Lúc đoạn phỏng vấn này được phát sóng, tôi đang trốn trong nhà, khóc nức nở vì thi đại học thất bại. Cuộc đời tôi và mối tình đầu, dường như đều sắp tan thành mây khói.

Cả Trường Hùa Nhau Ăn Hiếp Tôi

“Trường học trao suất tiến cử cho kẻ bắt nạt tôi, tôi bỏ cuộc. Thi Olympic Vật lý? Không đi. Đại diện phát biểu? Không nói. Bảy trường liên khảo? Tôi nộp giấy trắng! Ban giám hiệu đến thanh tra, chỉ định tôi tiếp kiến? Việc này thì phải gặp. Tôi bước thẳng lên tố cáo: “Bố, trường làm trò mờ ám.”

Vô Tình Gặp Gỡ

Vô Tình Gặp Gỡ Tôi là một nam tác giả chuyên viết tiểu thuyết trên Hoa Thị. Vì kỹ thuật viết cảnh “nóng” quá tệ, tôi buộc phải tìm một người bạn trai trên mạng. Một lần, tôi trò chuyện với anh ấy. “Chồng ơi, em thấy đôi giày của nam thần khoa thể dục trường em là hàng fake.” Vài phút sau, nam thần khoa thể dục nghiến răng nghiến lợi chặn tôi trước cửa ký túc xá. “Đến gần xem thử giày chồng em rốt cuộc là thật hay giả đi.”

Yêu Em Vô Điều Kiện

Yêu Em Vô Điều Kiện Về cơ bản thì là: [Chiều người yêu vô điều kiện công x Ngốc nghếch vô tâm vô tri thụ] Ba tôi là một con Tỳ Hưu keo kiệt nổi tiếng ở Bắc Kinh, mẹ tôi thì là một cô nàng tham ăn khét tiếng của Bắc Kinh. Còn tôi thì khác. Tôi chẳng là cái gì cả! Theo lời mẹ tôi, tôi vừa lười, vừa tham ăn, lại còn keo kiệt, sau này nhất định sẽ chớt đói. Bà ấy quá nông cạn rồi. Hồi nhỏ tôi ăn chực ở nhà cậu, lớn lên thì ăn chực ở phòng ký túc xá, kiểu gì cũng có cái để ăn! Mà bạn cùng phòng của tôi, đúng là người tốt vô cùng. Ngày nào cũng mời tôi ăn cơm, mỗi bữa phải hai mươi món, còn giúp tôi giặt đồ, dọn dẹp phòng. Chỉ có một khuyết điểm nhỏ: Sợ bóng tối. Tối nào cũng phải ngủ chung với tôi mới chịu được!

Cho Anh Đi Nhờ Một Lần

Cho Anh Đi Nhờ Một Lần Tình cờ đọc được đoạn chat của bạn trai, người ta hỏi anh có bạn gái chưa. Anh chỉ nhàn nhạt trả lời: “Có, nhưng chia tay cũng được.” Tôi lặng lẽ rời đi, chặn hết mọi liên lạc. Một tháng sau Hạ Vọng mới phát hiện. Vì không sao tìm được tôi, anh phát điên chạy khắp nơi, không biết rằng tôi đã ngồi trên máy bay bay sang châu Âu từ lâu. Khi tôi trở về nước, anh hoàn toàn sụp đổ. Trước đêm chung kết, anh bất chấp tất cả đến trường tìm tôi, đứng ngoài phòng luyện đàn dầm mưa. “Chỉ là nói đùa thôi mà, em cần gì phải nghiêm túc đến vậy?”

Em Tựa Sao Trời

Em Tựa Sao Trời Sau kỳ thi đại học, tôi bị chính anh ruột đuổi ra khỏi nhà. Chỉ vì con gái của mẹ kế đã mách với anh rằng, trước khi vào phòng thi, tôi cố tình đổi túi bút của cô ta, khiến suýt chút nữa không được vào thi. Trước khi ba qua đời, anh tôi đã dần chẳng còn yêu thương tôi nữa. Thế nên tôi thậm chí không có cơ hội để giải thích, bị đuổi thẳng ra khỏi nhà. Anh đứng ở cửa, ánh mắt nhìn tôi đầy thất vọng. Anh nói: “Chu Vấn Ngọc, sao em lại trở thành loại người trơ trẽn thế này? Đừng để anh gặp lại em nữa.” Anh giống như một người hùng, đang bảo vệ mẹ kế yếu đuối và cô em gái ngây thơ. Còn tôi, chỉ là r/ác rưởi bị anh ghét bỏ đến tận cùng rồi vứt đi. Hôm đó, khi mất đi người thân cuối cùng, tôi ngồi bên cạnh thùng rác ở đầu hẻm. Tình cờ gặp một thanh niên cũng cô độc, chẳng ai cần. Tôi lấy ra ba trăm đồng còn sót lại trong túi, rụt rè ngồi xuống bên cạnh anh ta, run run hỏi: “Chào anh… nếu em đưa hết số tiền này, anh có thể làm người thân của em một ngày thôi được không?”

Chờ Được Ánh Trăng

Chờ Được Ánh Trăng Sau khi trở thành bạn cùng bàn với đại ca trường, để sinh tồn, tôi giả vờ yếu đuối dịu dàng. Đại ca trường nổi giận, tôi nước mắt lưng tròng: “Xin lỗi… Đừng đánh tôi, sợ quá…” Đại ca lật bàn oánh nhau, tôi giả ngất, túm lấy quần hắn: “Hu hu hu… ôi trời ơi, ồn ào quá, sợ muốn chếc rồi…” Cuối cùng, một ngày nọ, hắn giật điếu thuốc trên tay tôi, ép tôi vào tường: “Sao không diễn tiếp đi, học sinh ngoan?” Tôi cười nhạt. Ai mà chẳng là đại ca trường chứ.

Học Thần Trở Về

Học Thần Trở Về Bạn cùng phòng đã liên kết với hệ thống học tập. Mỗi khi tôi làm một câu hỏi, kiến thức lại chạy vào đầu cô ta. Còn tôi thì ngày càng trở nên ngốc nghếch. Nực cười, tôi đã được tuyển thẳng rồi! Thế nên quyết định nằm yên không làm gì luôn.

Bí Mật Của Nam Thần Học Đường

Bí Mật Của Nam Thần Học Đường Tôi phát hiện ra một bí mật lớn của nam thần lạnh lùng trong trường, liền dùng vừa uy hiếp vừa dụ dỗ, cố ý nghịch đuôi của cậu trong giờ học. Nam thần luôn giữ vẻ mặt điềm tĩnh lúc này tai đỏ ửng, giọng nói thấp nhẹ: “Không được.” Tôi mỉm cười đe dọa: “Nếu tôi không chịu dừng tay, cậu có thể làm gì tôi nào?” Cậu nhìn tôi chằm chằm bằng đôi mắt đào hoa mê người, giọng khàn khàn: “…Đồ phụ nữ xấu xa, mau buông tay!” Tôi xấu xa nhéo nhẹ một cái: “Rõ ràng cậu rất thích mà, đúng không?” Nhìn cậu cố nén cảm xúc, vừa ghét tôi nhưng lại không thể từ chối, tôi càng thấy mình không thể ngừng lại được. Sau này, khi tôi để ý đến người đàn ông khác. Cậu mặc sơ mi hơi mở, ngồi ngâm mình trong bồn tắm, tay siết chặt eo tôi, nở một nụ cười như yêu nghiệt: “Bảo bối, những người đàn ông kia có giỏi bằng tôi không?”

Vị Trí Đầu Khối, Là Của Cậu

Vị Trí Đầu Khối, Là Của Cậu Tôi và học sinh xuất sắc lạnh lùng là đối thủ. Sau khi phát hiện tôi phái người dụ dỗ anh yêu sớm, anh đè tôi trong lớp học bỏ hoang: “Chơi vui không? Có thứ khác chơi rất hay…” Giọng nói mệt mỏi lười biếng, hơi thở dây dưa. Tôi cố giả vờ bình tĩnh: “Cái gì?” Anh nâng cằm tôi lên: “Chơi vị trí đầu khối, chơi rất hay. Cậu cảm thấy thế nào?” Cái nóng như thiêu đốt len lỏi vào trong áo, mưa phùn lúc nặng lúc nhẹ. Giọng nói vừa nguy hiểm vừa ác liệt vang lên bên tai mang theo tiếng cười khẽ: “Vị trí đầu khối, hiện giờ là của cậu.”

Áng Mây Trong Mắt

Áng Mây Trong Mắt Để cứu lấy số phận pháo hôi của cả hai, anh tôi đi chọc tức nam chính, còn tôi thì theo sau anh ấy, liều mạng mà dọn dẹp hậu quả. Anh tôi cướp mất danh hiệu đứng nhất khối của nam chính. Tôi thì rụt rè xin lỗi: “Xin lỗi xin lỗi, thật ra anh tôi chép bài đấy, tôi sẽ về nhà dạy dỗ lại anh ấy cho tử tế.” Anh tôi nhận được thư tình do nữ chính gửi. Tôi nước mắt nước mũi tèm lem: “Anh tôi không biết chữ, tưởng là thư thách đấu cơ! Trời ơi, chuyện này thành ra thế đấy!” Anh tôi chẳng vì lý do gì liền kéo bao bố úp đầu nam chính, oánh cho một trận. Tôi tối sầm mặt mày, nghiến răng nói: “Chuyện là… là anh tôi phát hiện tôi thích cậu, nên mới làm vậy…” Nam chính vốn luôn lạnh nhạt bỗng khẽ nhướng mắt, liếc nhìn tôi. “Thật không?”

Không Là Vai Phụ

Không Là Vai Phụ Tôi và cô bạn thân đều là những người được trọng sinh. Cô ấy là thanh mai trúc mã của một “trùm trường” không học vấn, không nghề nghiệp, còn tôi là bạn cùng bàn của một ” học bá” học giỏi, hạnh kiểm tốt. Chúng tôi là cặp đôi thanh mai trúc mã, ngang tài ngang sức, được cả trường ngầm ngưỡng mộ và yêu thích. Cho đến khi một nữ sinh chuyển trường xinh đẹp và đáng yêu xuất hiện. “Trùm trường” vì cô ấy mà đánh nhau và bị đuổi học, “học bá” vì cô ấy mà bỏ trống bài thi. Mọi người chợt nhận ra, tôi và cô bạn thân chỉ là những nữ phụ yêu mà không được đáp lại.

Tôi Cũng Có Thể Đậu Bắc Đại!

Tôi Cũng Có Thể Đậu Bắc Đại! Sau khi có điểm thi đại học, tôi thiếu 3 điểm nữa để vào Bắc Đại, còn bạn trai tôi thì nằm trong top 3 toàn tỉnh. Cả Thanh Hoa và Bắc Đại trong đêm tranh nhau đến nhà anh ấy để chiêu mộ. Anh ấy hỏi: “Có thể đưa bạn gái tôi đi cùng không?” Tôi đang xem livestream vui vẻ, thì thấy anh ấy kéo một cô gái từ phía sau ra, nói: “Chúng tôi sẽ cùng nhau vào.” Trời ơi, thế tôi là bạn gái của ai đây? Đứng cạnh đó, thủ khoa của tỉnh cười một tiếng, nói: “Tôi muốn cùng bạn gái cũ của cậu ta vào Thanh Hoa.” Tôi lập tức bị dọa đến ngất xỉu.

Bạn Trai Tôi Là Trùm Trường

Bạn Trai Tôi Là Trùm Trường Trước kỳ thi đại học, tôi bị mẹ của đại ca trường đập tiền vào mặt. Bà ta ăn mặc sang trọng, thái độ kiêu ngạo: “Nghe nói cô đang yêu con trai tôi à? Cô nghĩ cô là cái thá gì?“ “Tôi là học sinh đứng đầu khối.“ Bà ta nghẹn họng, nhìn tôi với ánh mắt đầy bối rối: “Thế… Thế cô thích gì ở con trai tôi?“ “Tôi muốn đưa cậu ấyvào Thanh Hoa, Bắc Đại.“ Tay cầm tiền của mẹ đại ca run rẩy.

Cậu Em Trai Mê Yêu Đương Của Bạn Cùng Phòng

Cậu Em Trai Mê Yêu Đương Của Bạn Cùng Phòng Em trai của bạn cùng phòng tôi vừa cao vừa đẹp trai, lại còn là học bá con nhà giàu. Tiếc là, cậu ấy là loại đầu óc chỉ toàn chuyện yêu đương. Mỗi tháng chuyển cho bạn gái hai, ba mươi vạn, vậy mà cô ta lại ngoại tình với người yêu cũ. Ngay lúc cậu ta định tha thứ cho cô ta lần thứ n, bạn cùng phòng tôi không chịu nổi nữa. Cô ấy kéo tôi đến trước mặt em trai mình. “Cô bạn cùng phòng của chị này, hoa khôi ngành Vật Lý, học bá chính hiệu, nhân cách tốt, tam quan chuẩn, em theo đuổi cô ấy đi.” Em trai cô ấy: “…” Tôi: “…”

Cưng Chiều Rắn Nhỏ

Cưng Chiều Rắn Nhỏ Tôi nhặt được một con rắn cưng, nghe nói rắn đực có hai cái, tôi không kiềm được sự tò mò mà tự mình kiểm tra phân biệt đực cái. Sau khi chụp ảnh rồi chia sẻ với kẻ thù truyền kiếp của mình, ánh mắt cậu ta nhìn tôi lại ngày càng kỳ quặc. Còn cứ đỏ mặt bất thình lình? Cho đến một ngày, tôi vô tình bắt gặp cậu ấy từ trong phòng tắm đi ra, kéo theo một cái đuôi rắn màu đen, mà đuôi đó còn có một vết đỏ cực kỳ quen mắt ở chóp đuôi. Vậy là con hắc vương xà mà suýt chút nữa tôi ôm ấp đến phát bóng đó… thật ra chính là tên kẻ thù không đội trời chung của tôi? Tôi quay đầu bỏ chạy, hắn lại cuống lên, ép tôi vào cửa. “Đã chơi rồi thì phải chịu trách nhiệm!”

Kẻ Vô Ơn

Kẻ Vô Ơn Mẹ tôi thời trẻ là người não yêu đương. Bà một lúc làm hai công việc để nuôi bố tôi đi học đại học, kết quả là, khi bố tôi tốt nghiệp, thi đậu vào công chức, ông ta liền đá bà. Nguyên nhân rất đơn giản, lý do rất thuyết phục: 1. Công nhân VS công chức, không xứng nữa; 2. Cuộc sống như một đường chạy dài, khi một người cố gắng chạy, còn người kia dậm chân tại chỗ, thì chắc chắn sẽ có một người bị bỏ lại. Trong mắt bố tôi, mẹ tôi là người đứng yên, họ đã thuộc về hai tầng lớp khác nhau, không còn tiếng nói chung. Mẹ tôi không cam tâm bị bỏ rơi, trong căn phòng cho thuê, bà lớn tiếng cãi vã, nói bố tôi là sói mắt trắng, bà không đồng ý chia tay. “Chia tay chưa bao giờ chỉ là chuyện của hai người, chỉ cần một người quyết định là được, cô đã là người bị chia tay.” “Nhưng chúng ta đã kết hôn! Chúng ta là vợ chồng! Chứ không phải chỉ là bạn trai bạn gái!” Bố tôi cười lớn, giơ một bàn tay ra: “Vợ chồng? Giấy kết hôn đâu?”

Trọn Đời Dành Hết Cho Em

Trọn Đời Dành Hết Cho Em Nấu cơm trong giờ học online, tôi quên tắt camera. Giảng viên đeo gọng kính màu vàng, bình thường vẫn luôn lạnh lùng nhã nhặn đột nhiên nói. “Bạn học đang thái thịt, phần ức có phải cho hơi nhiều rồi không?” “Nhớ cân bằng lại chế độ ăn uống.” … Tôi, một sinh viên tuân thủ luật pháp của thế kỷ hai mươi mốt, vào ngày thứ ba bắt đầu học onl, đã qua đời.