HE
Chàng Trúc Mã Của Tôi [Trúc mã size gap cực đại x Thanh mai nhỏ xinh yếu ớt] Tôi nắm chặt tay thanh mai trúc mã của mình, đầy tâm sự: “Tôi muốn tỏ tình với Sầm Duật, cậu thấy tôi nên làm thế nào?” Thanh mai trúc mã của tôi – Sầm Duật – chỉ vào mình: “Cậu hỏi tôi á?” Hắn “chậc” một tiếng, mặt đỏ lên: “Tôi khuyên cậu nói thẳng luôn đi.”
Hoán Đổi Thân Phận Kiếp trước, ta cùng đệ đệ được gia tộc gửi gắm kỳ vọng rất lớn. Đệ đệ bị cha đưa đến biên cương, dựng nghiệp nơi sa trường, nhưng nó trời sinh nhát gan, chỉ thích thêu hoa đánh đàn, cuối cùng chết vì thua trận. Ta được đưa vào cung làm quý phi, nhưng tính tình ta nóng nảy, xách đao liền chém, ở trong Ngự Hoa Viên truy sát Hoàng Đế bị loạn tiễn bắn chết. Lần nữa mở mắt ra, ta và đệ đệ cùng nhau trùng sinh rồi. Thánh chỉ phong phi truyền tới phủ, đệ đệ khóc lóc ôm lấy chân ta. “Tỷ tỷ, tỷ tỷ duy nhất của đệ!” “Cầu xin tỷ đó, tỷ đi đánh giặc, đệ thay tỷ làm quý phi được không!” Hoàn Tiền Shopee Từ 3/4/2024, Metruyen.net.vn chính thức HOÀN TIỀN cho 100% đơn hàng mua sắm tại Shopee. 🛒 Khi mua hàng trên Shopee thông qua liên kết giới thiệu từ Metruyen, bạn có thể nhận lại từ 10,000 đến 500,000 đồng cho mỗi đơn hàng. Bấm Đây Để Đăng Ký Hoàn Tiền
Ôn Ngọc Trước khi trút hơi thở cuối cùng, A tỷ bảo ta rằng kẻ hại chết nàng chính là Hàn Anh. Vì lời này mà ta đã ôm hận với Hàn Anh suốt mười năm. Ngay cả khi sắp lìa đời, trong lòng ta vẫn còn tính toán xem làm sao để giết được hắn. Nhưng sau khi ta qua đời, Hàn Anh lại tự mình đào bới đống đổ nát, nhặt lấy từng mảnh hài cốt của ta, dựng linh vị khắc mấy chữ “Ngô Thê Ôn Ngọc.” Vị đô đốc Đông Xưởng tàn nhẫn, quyết đoán ấy lại quỳ trước bài vị của ta, nước mắt tuôn rơi, không ngừng cầu khẩn: “Ngọc nhi, nàng hãy xuất hiện trong giấc mộng của ta, cầu xin nàng.” Sau khi ta qua đời, Hàn Anh ngày càng trở nên lạnh lùng, u ám. Đến một đêm tuyết lớn, hắn bị sát thủ ta sắp đặt chặn đường. Hắn không hề chống cự, để mặc cho sát thủ cắt đứt tứ chi, nhưng từ đầu tới cuối vẫn không buông khối ngọc ngậm chặt trong miệng. Đúng khoảnh khắc đó, ta mới hiểu ra, A tỷ đã lừa dối ta. Tiếng khóc trong niềm hối hận của ta vang vọng khắp núi đồi, ta cầu xin thần linh hãy cứu lấy Hàn Anh. Sau một tia sáng chói lòa, ta trở về khoảnh khắc đầu tiên gặp Hàn Anh.
Não Yêu Của Ảnh Hậu Sau ba năm vào nghề, tôi chính thức trở thành Ảnh hậu… lười nhất trong giới. Trong lễ trao giải, khi nhận chiếc cúp từ tay Ảnh đế giành cú đúp, tôi nghẹn ngào hỏi: “Phát biểu tùy ý được không?” Ảnh đế không đáp. Tôi bám lấy micro, trịnh trọng tuyên bố: “Chia tay rồi. Từ nay chỉ phát triển sự nghiệp, không phát triển tình yêu.” Sau lưng vang lên tiếng cười bật ra đầy bất lực. Ảnh đế cao lãnh xưa nay bỗng nói: “Em đúng là phi lý quá mức.” …
Quên Lãng Năm thứ ba theo đuổi Phó Ngôn Hình, tôi kiểm tra ra chứng mất trí nhớ. Hắn nói, “Đúng lúc thật, mau quên tôi đi, tôi cũng mệt rồi.” Tôi bắt đầu quên đi mọi thứ, mà cũng bắt đầu từ người tôi yêu nhất. Sau đó, ngay cả đường về nhà mà tôi cũng không nhớ. Khi tôi ngồi ở đầu đường, Có người đàn ông lạ châm chọc khiêu khích tôi, rồi lại khoác thêm áo khoác cho tôi. “Chịu về rồi à? Em quả nhiên vẫn không thể rời khỏi tôi mà.” Tôi lễ phép mỉm cười, giơ tấm thẻ thông tin lên. “Cảm ơn người tốt bụng nhé! Có thể giúp đưa tôi về nhà được không?” “Chồng tôi vẫn còn đang ở nhà đợi tôi.”
Phượng Điệp Trong Mộng Thái tử và Yến Vương là huynh đệ song sinh, từ khi sinh ra đã có thể cảm nhận ngũ giáccủa nhau. Cho nên, mỗi lần ta cùng Thái tử viên phòng, Yến Vương đều…?! Ta đã làm Thái tử phi suốt ba năm, mới biết người khiến ta nhất kiến chung tình trong buổi du xuân ngoại ô năm đó chính là Yến Vương. Gả sai người rồi, vậy thìđâm lao phải theo lao thôi. Một lần nọ, sau khi cung yến kết thúc, ta dùng đai lưng trói tay Thái tử, xoay người làm một lần nữ thổ phỉ. Đợi đến khi ta mệt mỏi nằm trong lòng hắn, bên tai bỗng vang lên một giọng nói lười biếng: “Hoàng tẩu, nàng bình thường trước mặt hoàng huynh ta, cũng chủ động như vậy sao?” Hỏng rồi! Hắn là Yến Vương, không phải Thái tử! Ta run rẩy cả người, Thái tử đang xách kiếm chạy đến đây…
Lừa Yêu Cậu bạn trai nhỏ không ai yêu của tôi với anh trai cậu ta đã bị bắt cóc cùng lúc. Cả gia đình đều chọn cứu anh trai cậu ta. Không muốn cứu cậu ta. Nhưng tôi muốn. Tôi đã bán ngôi nhà tổ mà bà ngoại để lại cho tôi, đi làm đồ chơi dùng một lần cho cô tiểu thư nhà giàu nọ. Cuối cùng tôi đã góp đủ 500.000 để đi chuộc cậu ta về. “Đừng sợ, có chị ở đây mà.” Tôi vẫn nhớ, bạn trai nhỏ thích gọi tôi là chị. Nếu không phải sau đó tôi phát hiện ra vụ bắt cóc này chẳng qua chỉ là một trò chơi mà cậu ta chơi trong giới thượng lưu lúc cậu ta nhàm chán. Khuôn mặt đẫm nước mắt của tôi bị cậu ta phóng to trong nhóm chat: 【Trông có giống chúa hề không?】 【Nhìn bà chị già đó thấy ngại dùm thiệt chứ, tôi thậm chí chả muốn diễn tiếp nữa.】
Làm Ơn Mắc Oán Sau khi dưa hấu trong làng chín, tôi bận rộn tới lui tìm đường tiêu thụ, không ngờ lại bị dân làng nói tôi lừa tiền của họ. “Giá anh ta thỏa thuận với thương lái cao hơn giá báo cho bà con ba hào.” “Mỗi cân dưa hấu, Lý Phong Thu đều kiếm thêm ba hào, cả làng có bao nhiêu đất? Trồng bao nhiêu dưa? Một năm, chỉ tính riêng tiền bất chính này, Lý Phong Thu đã lấy đi mấy chục vạn.” “Các người vẫn xem anh ta là ân nhân, vẫn xem anh ta là niềm hy vọng của cả làng, các người đều bị lừa!” “Đã là người làng Vương Ốc, tôi có trách nhiệm vì bà con, phát hiện hành vi kiếm tiền bất chính này, tôi phải vạch trần, phải phản đối, tôi phải bảo vệ lợi ích của bà con, không thể để mọi người bị Lý Phong Thu chiếm hời.” Nhìn những người dân làng đầy ghen ghét, tôi chỉ biết cười. Tôi đúng là nên vì các người mà chạy tới chạy lui, còn không được kiếm một xu nào. Dưa này tôi không bán nữa, tôi xem ai có thể bán được!
Tiểu Nguyệt của Hứa Tú Lan Tôi là chú chó mà Hứa Tú Lan đã bỏ ra bốn đồng để cứu về. Bà ấy kéo tôi ra khỏi tiệm thịt chó với dáng vẻ hung dữ. “Đợi đến khi cháu gái ngoan của ta, Tiểu Nguyệt quay về, ta sẽ giết ngươi, nấu thành canh cho nó bồi bổ cơ thể.” Sau này, Tiểu Nguyệt cuối cùng đã trở về. Hứa Tú Lan nắm một tay kéo Tiểu Nguyệt, tay còn lại ôm tôi chụp ảnh gia đình, khuôn mặt nở nụ cười hạnh phúc. “Từ nay trở đi, chúng ta ba người một nhà sẽ sống vui vẻ với nhau!” Nhưng tôi biết Tiểu Nguyệt đó là giả. Khi kẻ mạo danh cháu gái cuỗm hết tiền dưỡng già của Hứa Tú Lan và định cao chạy xa bay. Tôi đã cắn chặt lấy chân ả ta. Hứa Tú Lan đã cho tôi một mái nhà, tôi cũng phải trả lại cho bà ấy một gia đình!
Nữ Nhi Nhập Mộng Đêm thành hôn cùng Tống Vân Trình, ta đã có một giấc mộng. Trong mộng là một nữ hài phấn điêu ngọc trác, nàng khóc lóc kêu gào với ta: “Mẹ, đừng gả cho hắn, người sẽ chết đó! “Hắn sẽ vì nữ nhân khác mà tự tay giết người!”
Hoán Đổi Thân Phận Cùng Tỷ Tỷ Ta và tỷ tỷ là song sinh. Nàng trời sinh tính tình mạnh mẽ, lại trở thành nha hoàn thiếp thân của Vương gia si ngốc. Ta tính tình lười biếng, lại được vị tướng quân mặt lạnh cứu, ngày ngày ép ta thao luyện. Đúng lúc gặp lại, hai ta trăm miệng một lời: “Đổi không?”
Ảnh Đế Sập Nhà Vào cái ngày Giang Lâm “sập nhà”, tôi đang ở nhà nấu bún ốc cay. Mùi măng chua nồng nặc vừa kịp bá chủ cả phòng khách, điện thoại tôi liền nổ tung. Không phải nói ví von. Nó thực sự “oong—— oong—— oong——” rung lên theo nhịp điệu t/ận thế, lăn từ trên bàn trà xuống mép thảm, suýt nữa thì bổ nhào xuống đất. Tôi vừa hút sợi bún cuối cùng vừa luống cuống với tay nhặt điện thoại lên. Trên màn hình là tên của cô bạn thân Tô Hà nhấp nháy liên tục, phía sau là mười mấy tin nhắn chưa đọc, toàn là kiểu hét lên như đang chá/y nhà: “Vãn Vãn!!!!!!! Mau xem hot search!!!!!!!!!!” “Vãi linh hồn vãi linh hồn vãi linh hồn!!!!!! Nhà chị Giang s/ập rồi!!!!!!” “Livestream!! Mở livestream mau!!! Show truyền hình của Giang Lâm phát sinh chuyện rồi!!!” Nước súp bắn lên tay tôi, bỏ/ng đến mức tôi giật nảy mình. Tim tôi chợt lỡ một nhịp. Giang Lâm? Xảy ra chuyện?
Áng Mây Trong Mắt Để cứu lấy số phận pháo hôi của cả hai, anh tôi đi chọc tức nam chính, còn tôi thì theo sau anh ấy, liều mạng mà dọn dẹp hậu quả. Anh tôi cướp mất danh hiệu đứng nhất khối của nam chính. Tôi thì rụt rè xin lỗi: “Xin lỗi xin lỗi, thật ra anh tôi chép bài đấy, tôi sẽ về nhà dạy dỗ lại anh ấy cho tử tế.” Anh tôi nhận được thư tình do nữ chính gửi. Tôi nước mắt nước mũi tèm lem: “Anh tôi không biết chữ, tưởng là thư thách đấu cơ! Trời ơi, chuyện này thành ra thế đấy!” Anh tôi chẳng vì lý do gì liền kéo bao bố úp đầu nam chính, oánh cho một trận. Tôi tối sầm mặt mày, nghiến răng nói: “Chuyện là… là anh tôi phát hiện tôi thích cậu, nên mới làm vậy…” Nam chính vốn luôn lạnh nhạt bỗng khẽ nhướng mắt, liếc nhìn tôi. “Thật không?”
Tôi là một kẻ nghèo rớt mồng tơi, muốn thuê một căn nhà rẻ nhất có thể. Người môi giới nhiệt tình giới thiệu: “Chung cư giảm 10%, nhà không thang máy giảm 20%, nhà cũ giảm 50%, nhà ma giảm 70%, nhà có người chết thảm giảm 90%.” Tôi gật đầu lia lịa, vội hỏi: “Có căn chung cư cũ, không thang máy, chủ nhà chết thảm không?” Tôi chuyển nhà thành công, tiền thuê mỗi tháng là ba nghìn tệ. Số tiền này là do người môi giới *trả thêm* cho tôi. Đêm đầu tiên chuyển đến, vòi nước trong nhà tắm tự nhiên chảy ào ào. Đèn trong phòng ngủ chập chờn liên tục. Tôi không chịu nổi, bật dậy quát lớn vào bóng đen lén lút trong phòng: “Tiền điện một tệ hai một số!” “Tiền nước năm tệ rưỡi một khối!” “Tiền này mày trả hả?”
Bạch Nhật Mộng Ta xuyên thành phi tử của Hoàng đế, mà dường như Hoàng đế yêu ta đến điên cuồng. Nhưng trong lãnh cung, ta tìm thấy những lời mà một vị phi tần bị phế truất để lại cho ta. Nàng viết: “Đừng nói với Hoàng đế rằng ngươi là người xuyên không, đừng tin hắn, mau chạy đi!”
Khúc Tán Hoa Tiêu Nghe tin phụ thân ta bị giáng chức đến Sóc Châu, Cao Văn Hán nắm chặt thư từ hôn, gõ cửa phủ. Mưa to như trút, hắn trông vô cùng đau khổ. Hắn nói mẫu thân hắn dùng cái ch.t bức bách. Hắn nói hoàng gia trên cao đang để mắt tới, hắn không thể vì ta mà đánh đổi tiền đồ cả gia tộc. “Đợi mấy hôm nữa gió yên sóng lặng, ta sẽ tìm cách đón nàng về.” Hôm sau, xe lừa đưa nhà ta rời thành đi Sóc Châu liền chạm mặt xe hoa đón dâu của hắn và nữ nhi nhà Quốc công. Phụ thân dặn ta đừng đau lòng, Sóc Châu ắt có hảo hán anh tuấn. Ta ngoan ngoãn nghe lời. Năm năm sau, phụ thân khôi phục chức quan trở lại kinh thành, người vui mừng nhất chính là Cao Văn Hán. Hắn thậm chí quên cả cởi quan phục, chạy thẳng tới cửa nhà ta cầu thân. Cửa vừa mở ra, lại là một nam tử thân hình cao lớn đang lau dao, nhe răng cười lạnh. “Ngươi ch.t thê tử, nhưng phu quân của nàng còn chưa ch.t đâu đấy!”
Đột Nhiên Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác Sau khi phát hiện mình là nữ phụ độc ác, con người thật của tôi đã bị lộ. Tham gia chương trình dành cho phụ huynh và con, em bé ngoan nhà tôi luôn đánh nhau với đứa trẻ nhà ảnh đế. Cư dân mạng ồn ào mắng con tôi không có giáo dục, mắng tôi không xứng làm mẹ, tham gia chương trình giải trí vì muốn quyến rũ ảnh đế. Tôi trực tiếp tét lên mông con ảnh đế: ”Đánh người còn già mồm đúng không? Có tin bà đây trực tiếp cạo đầu con không? Tên nhóc ngốc nghếch này, úp mặt vào tường hối lỗi cho bà!” Cư dân mạng: ”?? Chúng tôi nghe mắng thấy hơi sướng tai là thế nào nhỉ?” Nửa đêm, ảnh đế gõ cửa phòng tôi: ”Con trai lớn của em không chịu ngủ, làm sao bây giờ? Người làm mẹ như em mà chỉ quan tâm đến một đứa con trai thôi à?” Tôi bị đánh thức, tức giận trả lời lại: ”Anh không biết dỗ nó ngủ sao? Người làm bố như anh còn hỏi em cách dỗ con ngủ, chẳng lẽ em là bố anh à?” Cư dân mạng trực tiếp tê liệt. Sau khi chương trình lên sóng, nữ chính vốn rất được hoan nghênh lại không có chút độ hot nào. Ngược lại một đống ông chủ lớn nhà hào môn ôm con trai đến cầu xin tôi: ”Cô Lâm, xin cô mắng đứa nhỏ nhà tôi một chút đi, đánh một trận cũng được…” Ảnh đế đen mặt: ”Vợ tôi sẽ chỉ quản tôi và con trai tôi, ai giật dây cô ấy ly hôn tái giá thì đừng trách tôi gửi đơn kiện cảnh cáo.”
Đạo Sĩ Cà Lơ Phất Phơ Tuyết Mai đứng trước mặt sư phụ, đôi mắt đầy kiên định nhưng lại có chút ngại ngùng: “Sư phụ, con… con thật sự không muốn xuống núi.” Sư phụ cô, một ông lão tóc bạc phơ, vuốt râu nhìn cô, gật gù: “Không muốn à? Nhưng đạo quán này cần sửa chữa, không phải đợi gió tự thổi bay tiền vào đây đâu!” “Vậy con làm sao có tiền?” Tuyết Mai nhíu mày. “Đi kiếm thôi! Hỏi xem người ta có muốn xem vận mệnh không, có ai cần diệt quái không, kiểu gì cũng kiếm được một ít. Đừng có nằm nhà mãi như con mèo lười, con phải tự lo lấy cho mình!” Sư phụ nói, giọng đầy nghiêm túc, nhưng lại pha chút… không thèm quan tâm. Tuyết Mai thở dài, tự nhủ: “Kiếm tiền cũng như đấu ma, chỉ cần gặp người ngu là xong!” Vậy là, cô xuống núi, mang theo hy vọng và một túi tiền rỗng, chẳng biết thế giới ngoài kia sẽ đối xử với cô như thế nào.
Duyên Định Ba Sinh Ta mang thai đã sáu tháng, nhưng vẫn quyết tâm gõ lên chiếc trống Đăng Văn. Một vị thị vệ nhíu mày nhắc nhở: “Phàm làai gõ trống Đăng Văn, theo luật trước tiên phải chịu năm mươi đại bản.” “Không sợ, dù bị đánh, ta cũng phải tố cáo.” Ta kiên định trả lời. Phu quân lo lắng chạy từ triều đình đến: “Phu nhân, nàng làm vậy là vì sao? Vi phu chưa từng nghĩ đến việc cưới người khác, cũng chưa bao giờ làm điều có lỗi với nàng.” Ta đưa tay lau đi giọt lệ ủy khuất trên mặt chàng, dịu dàng nói: “Yên tâm,người ta tố cáo không phải là chàng.”
Cố Ý Dụ Dỗ Phát hiện chồng ngày càng dành nhiều thời gian cho hai mẹ con nhà đó, cho nên tôi bắt đầu có ý định cố tình “thả thính” lão Vương bên cạnh. Chồng tôi đi chẻ củi, gánh nước cho người phụ nữ kia, tôi vội kêu lão Vương sang chẻ củi, gánh nước cho mình. Chồng tôi mua thịt cho hai mẹ con ấy, tôi liền chủ động sang nhà lão Vương nấu nướng, cùng cha con họ ăn thịt kho. Chồng tôi sốt sắng đưa hai mẹ con cô ta đến bệnh viện, tôi lại yếu ớt gõ cửa nhà lão Vương bên cạnh…