HE

Hoa Nở Sau Mưa Năm 1985, đầu đông. Mạnh Phiến Nhiên khoác trên mình chiếc áo blouse trắng, gõ cửa rồi bước vào văn phòng bí thư chi bộ. “Báo cáo, tôi muốn xin giấy đăng ký kết hôn.” Bí thư Dương nhận ra đây chính là vị hôn thê của doanh trưởng Hạ, cười vui vẻ chúc mừng: “Bác sĩ Mạnh sắp có hỷ sự rồi, đến lúc đó nhớ cho chúng tôi được hưởng chút không khí vui mừng nhé.” Mạnh Phiến Nhiên gật đầu, mỉm cười. Nhưng trên tờ đơn xin kết hôn mà cô cầm về, ở mục tên chú rể, người cô viết xuống lại không phải là ba chữ “Hạ Chiêu Lãng”. Quả thật cô sắp kết hôn, nhưng chú rể của Mạnh Phiến Nhiên không phải là Hạ Chiêu Lãng, người mà cô hằng mong nhớ, mà là một người chưa từng gặp mặt, được gia đình sắp xếp hôn nhân ở thủ đô. Viết xong đơn, cô cẩn thận cất nó vào ngăn kéo sâu nhất. Trong đó vẫn còn ba trăm tệ mà cô đã dành dụm để làm sính lễ giúp Hạ Chiêu Lãng. Đôi mắt hạnh của cô thoáng tối lại, khóe môi khẽ nhếch lên một nụ cười chua chát.

Thu Hoa Ta tìm một thị vệ tuấn mỹ làm hộ vệ. Ban đầu vốn định kéo hắn về làm phu quân, nhưng đáng tiếc, hắn lại là một thái giám, chẳng thể hành sự. Về sau, ta thấy chán, liền muốn đổi người khác. Đúng lúc nghe đồn rằng vị chưởng ấn quyền khuynh triều dã kia, dung mạo còn diễm lệ hơn cả nữ tử tuyệt sắc trong cung. Ta không nhịn được, lén đi nhìn thử. Không ngờ lại bắt gặp hắn đang tắm rửa. Còn chưa kịp chạy, ta đã bị người nọ kéo thẳng vào lòng, ngồi vững trên đùi hắn. Khoảnh khắc tiếp theo, khi nhìn rõ khuôn mặt hắn, ta liền sững sờ: “Ngươi không phải… hộ vệ Bùi Ngọc sao? Sao lại ở trong phòng của chưởng ấn?” Giây tiếp theo, mặt ta càng đỏ hơn, ngập ngừng lắp bắp: “Ngươi… hóa ra là giả?” Ý thức được điều này, tai ta nóng lên, vội xoay người bỏ chạy. Người kia bật cười khẽ, ngón tay chậm rãi vuốt ve chiếc ban chỉ bằng phỉ thúy trên ngón cái. Hắn không vội, cũng không gấp, cứ thế thong thả bước đến gần: “Cửa đã khóa rồi, chạy cái gì?” “Chẳng phải trước đó quận chúa luôn muốn thử xem ta có được hay không sao?”

Tổng Tài Lạnh Lùng Thầm Yêu Tôi Tôi vô tình nhầm WeChat của sếp thành tài khoản của chị quản gia. Mỗi ngày đều làm nũng, đáng yêu đòi tiền sinh hoạt phí. Trong lúc trốn việc trong buổi họp sáng, tôi tiện tay gửi một tấm ảnh selfie trong bộ váy quây gợi cảm: 【Đinh! Tiểu mèo hoang đã online, váy này 12.000 tệ, chuyển khoản đi nào~】 Ngay giây tiếp theo, bức ảnh giống hệt vậy bỗng hiện lên trên màn hình lớn của phòng họp. Sếp lạnh lùng vẫn giữ vẻ bình tĩnh, ngay lập tức kết thúc chế độ trình chiếu. Nhưng… vành tai anh đỏ đến mức sắp nhỏ máu, cúi đầu lặng lẽ nhắn lại: 【Ngoan, giờ anh đang bận, tan làm dỗ em có được không?】 Tôi: ???! Không phải chứ, con người ta… sao có thể gây ra tai họa động trời như thế này cơ chứ?!

Chúc Niên Tuế Tuế Ta là Thỏ Ngọc, nhưng lại lạc vào vòng tay lạnh lẽo của Đế Quân trên đỉnh Chung Sơn. Khi ta vừa hóa thành người, hắn lạnh lùng bảo ta biến về nguyên hình thỏ. Về sau khi ta định biến thành thỏ, hắn lại khẽ dỗ dành ta hóa thành người.

Kẻ Phụ Bạc Không Xứng Đáng Có Được Tình Yêu Con trai vô tình mở một ngôi sao may mắn trên giá sách của chồng. Tôi cầm ngôi sao giúp con gấp lại nhưng lại phát hiện một dòng chữ thanh tú ở mặt sau. [Nụ hôn đêm giữa mùa hè năm mười tám tuổi, chỉ có ánh trăng và côn trùng chứng kiến, không bao giờ được nhìn thấy ánh sáng nữa. Ngày 23 tháng 7 năm 2011.] Năm 2011, là năm thứ hai tôi với chồng ở bên nhau. Tôi run rẩy ngồi xổm xuống đất, lại mở một ngôi sao may mắn. [Món quà khai giảng tuyệt vời nhất năm mười chín tuổi, là có người trốn học đến bên tôi. Ngày 9 tháng 10 năm 2012.] Ngày Quốc khánh năm 2012, chồng nói nhà có chuyện, hoãn năm ngày mới trở lại trường. … [Niềm vui thầm kín nhất năm hai mươi bảy tuổi, là có người bỏ cô ấy ở phòng sinh, để cô ấy trở lại vòng tay tôi. Ngày 15 tháng 10 năm 2020.] Hôm đó là sinh nhật con trai, tôi sinh thường, chịu hai lần đau đớn mới sinh được con. Sau khi sinh bị băng huyết, trực tiếp được đưa vào phòng chăm sóc đặc biệt. Hóa ra, lúc đó chồng không thể thoát khỏi công việc, lại đang ở bên chủ nhân của ngôi sao may mắn này.

Hội Chứng Thèm Khát Người Yêu Bạn cùng phòng của bạn trai tôi bị tai nạn giao thông, sau đó mắc chứng rối loạn nhận thức danh tính. Cậu ta cả ngày nhìn vào gương, tự gọi mình là “Tống Chỉ”. Nhưng đó rõ ràng là tên của bạn trai tôi. Không chỉ vậy, cậu ta còn nhầm tôi thành bạn gái mình, liên tục gửi những tin nhắn vượt quá giới hạn. Tôi lúng túng đưa bạn trai xem bức ảnh cơ bụng mà cậu ta gửi tới. Thế mà anh ấy lại bảo tôi nhịn thêm chút nữa: “Trì Bạch Hạc gặp tai nạn là do anh. Anh không có tiền bồi thường, em cứ coi như giúp anh dỗ cậu ấy đi.” Về sau, chỉ cách nhau một cánh cửa. Tôi thật sự không thể chịu nổi nữa. Tiếng khóc của tôi bị Trì Bạch Hạc nghiền nát.

Yêu Chiến Thần Vương Gia Ta trúng phải tà thuật, sẽ yêu người đầu tiên nhìn thấy sau khi mở mắt. Ta bịt mắt bằng vải trắng, gọi cha đến, sau khi chắc chắn không có gì sai sót mới tháo vải trắng ra. Trước mắt là bức họa của chiến thần vương gia đã tử trận sa trường từ nhiều năm trước, tướng mạo anh tuấn, đôi mày mang sát khí lạnh lẽo của người từng chinh chiến nơi sa trường. Thế là, ta như phát điên yêu chàng. Ta vừa mừng vì chàng không còn nhưng cũng buồn vì chàng đã mất. Kết quả là không lâu sau, chiến thần vương gia sống lại xuất hiện trước cửa nhà ta. “Nghe nói nàng yêu ta đến chết đi sống lại, không thể sống thiếu ta, nên ta đến xem thử.” Ta: “…”

Nữ Phụ Đỏng Đảnh Và Anh Thợ Sửa Xe Mặt Lạnh Để trốn hôn, tôi dọn đến ở nhờ nhà nam chính. Nửa đêm, tôi gõ cửa phòng anh ta. “Tôi muốn ngủ trên giường anh.” Thịnh Tiêu liếc qua vết hằn đỏ do ga trải giường rẻ tiền để lại trên da tôi, ánh mắt trầm xuống: “Đại tiểu thư à, trong nhà chỉ có hai cái giường, cô chắc chắn muốn ngủ phòng tôi?” Tôi vừa định gật đầu thì dòng bình luận hiện lên trước mắt: 【Nữ phụ đúng là phiền thật, suốt ngày gây rối cho nam chính. Sau này nam chính phát đạt, vừa gặp đã yêu nữ chính, còn nữ phụ thì hãm hại bất thành, bị ném vào núi rồi mới biết điều lại.】 Tôi nhếch môi, đối diện ánh mắt của Thịnh Tiêu: “Anh thấy… tôi đang gây rối cho anh à?” Anh bật cười khẽ: “Không có chuyện đó đâu.” Thế nhưng sau này… Cũng chính trên chiếc giường ấy. Thịnh Tiêu giữ chặt mắt cá chân tôi, kéo tôi vào lòng, hôn đi giọt nước mắt nơi khóe mắt. “Đại tiểu thư, em thích bị tôi ‘gây rối’ như thế này không?”

Tôi Không Cần Sự Cứu Rỗi Của Bất Kỳ Ai Hứa Lâm Xuyên vì cô thư ký mới mà đốt một màn pháo hoa hết 100 vạn (~3,5 tỷ). Anh ta còn không quên nhắn tin cho tôi: 【Vãn Tinh, đợi đến kỷ niệm 10 năm kết hôn, anh sẽ tặng em một màn pháo hoa thật đẹp.】 Đó là điều tôi đã ước 10 năm trước. Khi đó nghèo, sau khi đăng ký kết hôn, chúng tôi chỉ thắp vài cây pháo que. Giờ nhìn màn pháo hoa rực rỡ trên bầu trời, tôi lật lại video công khai yêu nhau năm xưa, chụp màn hình đăng lên vòng bạn bè: 【Kết cục, đều như vậy cả.】 Tối hôm đó, Hứa Lâm Xuyên không về nhà. Hôm sau, tôi gửi nhanh cho anh ta một bản thỏa thuận ly hôn. Kèm theo đó, là một lá thư gửi chậm từ mười năm trước. Trên đó, chính tay Hứa Lâm Xuyên từng viết: 【Hôm nay, có yêu Vãn Tinh nhiều hơn một chút không?】

Gia Tộc Vô Song: Ai Cũng Là Trùm Cuối Tôi vì thấy chuyện bất bình ra tay nghĩa hiệp mà bị kẻ xấu đ â.m dao một nhát, chếc ngay tại chỗ. Sau khi xuống âm phủ, Diêm Vương phán mệnh đã tận, bắt tôi phải đầu thai vào một gia đình giàu có bình thường. Ngài nói tôi đã may mắn lắm rồi. Gia đình mới của tôi… tuy có vẻ thần bí và kỳ quái, nhưng họ rất tốt với tôi. Tôi cứ tưởng mình gặp may mắn thật sự, cho đến khi… Ba tôi từ công ty trở về, trên người có mùi nước hoa nồng đậm. Không phải lần đầu tiên, nhưng hôm nay có chút khác thường. Đúng lúc đó, trước mắt tôi hiện lên hàng loạt dòng đạn mạc (bình luận trực tiếp giống như trên livestream): 【Ôi trời, con gái à, ba con vừa mới giết người xong, dùng nước hoa để che mùi m áu đấy! Không hổ danh phản diện từ tận thế xuyên không về, đúng là nhẫn tâm tàn độc!】 【Con có biết không, mùi nước hoa trên người ông ta là để che dấu mùi m áu tanh đó, chứ không phải vì thích đâu!】 【Mẹ con cũng không kém đâu! Năm xưa bà ấy là nữ tướng quân trên chiến trường! Sau này vào cung, trở thành Thái hậu nhiếp chính, quyền lực nghiêng trời!】 【Còn chị gái con đâu rồi? Ồ, cô ấy đang bận rộn lắm, vừa công lược xong thái tử nước Tần, giờ lại đi cứu rỗi công tử nước Sở đáng thương…】 【Nhưng đáng sợ nhất là anh trai con! Mau nhìn xem anh ta đang làm gì… Úi, xin lỗi đã làm phiền, anh ta đang độ kiếp giữa tia chớp khổng lồ!】 Tôi: ??? Tôi: …

Bà Mẹ Chồng Hai Mặt Trên đường tan làm về nhà, tôi mua 5 cân cherry. Mẹ chồng nhìn thấy hóa đơn, chụp liền hơn chục tấm ảnh rồi đăng lên nhóm chat gia đình. “Mọi người nhìn xem, Tiểu Vĩ nhà chúng ta chạy xe buýt, sáng sớm tinh mơ đã phải ra ngoài kiếm tiền. Vậy mà vợ nó giỏi quá, ra tay một cái là mua ngay 300 tệ cherry!” Nhóm chat lập tức bùng nổ. “Không phải tôi nói đâu chị dâu, nhưng chị quá hiền rồi! Nếu là tôi, đừng nói chụp ảnh, tôi kéo thẳng tóc nó về nhà mẹ đẻ hỏi bố mẹ nó xem dạy con kiểu gì!” “Tôi cũng thấy cô ta chẳng phải người biết lo toan. Đợi Tiểu Vĩ về nhà dạy cho một trận, đảm bảo sau này ngoan ngoãn hơn ngay!” Không dừng lại ở đó, mẹ chồng tôi còn quay hẳn một đoạn video, quỳ trên sàn dùng giẻ lau nhà, vừa lau vừa rơm rớm nước mắt. “Tôi chẳng dám nói gì nữa đâu, người ta bảo tôi lau nhà không sạch, bắt tôi phải dùng giẻ lau đây này!” Tối hôm đó, chồng tôi đi làm về, vung tay tát tôi một cái, khiến mũi tôi bật máu. “Trương Thiến, hôm nay cô không quỳ xuống xin lỗi mẹ tôi, ông đây lập tức ly hôn với cô!” Tôi mở nhóm chat ra xem, mới biết mẹ chồng tôi lại diễn trò nữa rồi. Tôi không nói gì, chỉ lẳng lặng gửi một đoạn video lên nhóm. Trong video, mẹ chồng tôi mặc tất lưới đen, tô son đỏ chót, uốn éo lắc hông vô cùng quyến rũ. “Anh trai, em đã tặng anh mười cái tên lửa lớn rồi, anh hôn em một cái đi mà ~”

Bậc Thầy Photoshop “Tiệc đính hôn” kết thúc, bạn trai tôi liền công khai trên vòng bạn bè. Anh ta đăng ảnh, nhưng khi nhìn kỹ lại, tôi phát hiện trong ảnh cổ tay tôi đeo vòng, cổ mang dây chuyền, trên tai còn có đôi khuyên tai to nổi bật. Dòng trạng thái đi kèm: “Hôm nay giá vàng 864 tệ một gram, nhưng anh vẫn muốn dành cho em những điều tốt nhất.” Bạn bè trong phần bình luận rộn ràng cả lên, người thì khen anh ấy là kiểu đàn ông sẵn sàng tiêu hết tiền cho bạn gái, người lại trêu chọc đầy hâm mộ. Vài phút sau, bạn trai tôi trả lời tất cả bình luận: “#Đầu chó #Mỉm cười #Bông vải là vợ tôi, tôi đương nhiên phải cưng chiều cô ấy hết mức rồi! Dù sao thì, người thiệt thòi với vợ thì tài lộc cũng chẳng đến, còn yêu vợ thì gió thuận chiều mà!” Tôi cúi đầu nhìn cổ tay trống không, chợt bừng tỉnh.

Trùng Sinh Chi Mệnh Sau khi nhảy xuống thành lâu, ta được tái sinh vào ngày Thái tử bị thương. Thái tử đẩy ta xuống hố nước bẩn, thái độ đầy chán ghét: – Đừng chạm vào Cô, ngươi khiến Cô cảm thấy buồn nôn. Kiếp trước, ta cõng Tiêu Trạch rời khỏi nơi hoang dã, được Hoàng thượng ban hôn, trở thành Thái tử phi. Chỉ không ngờ rằng, ta yêu hắn như sinh mạng, hắn lại căm ghét ta tận xương tủy. Mới ngày thứ ba sau đại hôn, hắn liền nạp trắc phi, cốt muốn làm ta khó chịu. Sau này nước mất nhà tan, hắn bỏ lại ta, đem theo Trắc phi chạy trốn, đến tận lúc đó ta mới hiểu rằng, trái tim hắn không hề có ta, nhưng tất cả đã muộn rồi. Ta đành ôm hận nhảy thành… Sống lại kiếp này… Ta nhìn bản thân Tiêu Trạch bị thương khá nặng, nhưng lại đẩy ta ra, không cho phép ta tới gần. Ta cười lạnh. Vậy ngươi ở cứ chỗ này chờ chết đi.

Gả Cho Thám Hoa Lang Phu quân của ta là bị phụ thân ta bắt rể mà đoạt về Đêm tân hôn, hắn nói với giọng đầy áy náy: “Ta lấy nàng chẳng qua để tránh né Thất công chúa, nhưng giờ thì…” Ta nắm chặt tay hắn. “Vậy thật là trùng hợp, ta lấy chàng cũng để tránh Thái tử. Sau này, nếu chàng yêu ai, cứ nói ra, ta sẽ thay chàng rước nàng ấy vào phủ.” Khuôn mặt phu quân bỗng chốc cứng đờ. “Nương tử không cần phải làm vậy.” “Ta vừa gặp nàng đã nhất kiến chung tình, mới lập thệ rằng đời này trừ nàng ra, nếu còn nạp thêm ai khác sẽ chết không toàn thây.” …

Thời Khắc Hứa Hẹn Ngày tôi chia tay Chu Ngôn Tự, tôi tiện tay… ôm luôn con rắn cưng của hắn về. Mỗi đêm tôi đều nhét nó trong ngực ngủ cùng. Lúc con rắn nhỏ cuốn quanh cổ tay tôi, dùng bụng cọ cọ đầu ngón tay tôi… Trước mắt bỗng xuất hiện dòng bình luận: 【Nữ chính cứ thế ôm luôn lão tổ tông nhà họ Chu – Chu Từ đi mất.】 【Cô ấy vừa nãy còn tưởng động tác cầu bạn tình của loài rắn là đang làm nũng, còn hôn Chu Từ một cái nữa kìa, hắn sắp phát nổ đến nơi rồi.】 【Dù gì cũng sống mấy nghìn năm rồi mà, nữ chính ngủ rồi hắn mới dám hiện nguyên hình quấn lấy cô ấy, học từ tín mạng ra mà, chịu đựng kém quá đi, mau tra lý lịch học vấn của nữ chính cho tôi!】 【Cười chết mất, nữ chính đến giờ vẫn tưởng mấy vết hằn đỏ trên người là do dị ứng.】 【Xin chào mọi người, tôi là nghiên cứu sinh tiến sĩ ngành động vật học, đang nghiên cứu bò sát, cho tôi hỏi: rắn thực sự đặc biệt đến thế sao?】 Nửa đêm, cái đuôi rắn lành lạnh âm thầm quấn lấy đôi chân tôi.

Kiếp Này Không Tha Thứ Giang Ứng là chồng tôi. Khi bị bắt cóc, hắn lại chọn cứu cô em gái kế của tôi. Còn tôi, trong vụ nổ, hóa thành tro bụi. Sống lại một đời, tôi đeo cặp sách, đi ngang qua con hẻm nhỏ nơi Giang Ứng bị bắt nạt. Giang Ứng nằm trên đất, thoi thóp hấp hối, lần này, tôi chọn cứu người bên cạnh hắn. Về sau, hắn quỳ xuống trước mặt tôi, đôi mắt đỏ hoe, giọng run rẩy: “Du Du, lẽ ra em nên cứu anh…”

Vân Ca Sau khi rơi xuống vực rồi được cứu trở về. Từ lúc đó, ta không còn mù quáng say mê Tiết Vọng nữa. Không còn chạy theo hắn, chẳng còn chăm lo, ân cần với hắn, cũng không còn lấy lòng hay nuông chiều hắn. Ta chỉ ở lì trong Phật đường, ngày ngày thành kính tụng kinh. Ngay cả khi hắn đến thông báo muốn từ hôn, ta cũng chỉ gật đầu nói một câu “Được thôi.” Sau đó lại quỳ xuống tiếp tục cầu nguyện: “Bồ Tát phù hộ, Bồ Tát khai ân.” “Hôm đó dưới vực sâu, ta vì bị trúng độc nên mới bất đắc dĩ làm bẩn vị công tử kia.” “Chỉ một đêm đó, hẳn là sẽ không mang thai được đâu, phải không?” “Hắn chắc sẽ không tìm ra ta đâu, phải không?”

Nhân Gian Tám Vạn Mùa Xuân Nha hoàn Thanh Mạt của ta đã tặng cho tên ăn mày một túi tiền đầy, ai nấy đều khen nàng rộng lượng. Nhưng ngày hôm sau, trong cung lại truyền đến thánh chỉ từ hôn. “Nữ nhi Hứa gia, Hứa Ấu Nhiên, phẩm hạnh bại hoại, cả đời bị giam cầm trong chùa miếu.” Ta chính là Hứa Ấu Nhiên. Khi bị thái giám lôi ra khỏi cửa, nha hoàn Thanh Mạt kề sát tai ta, cười khẽ: “Tiểu thư, trong túi tiền đó là bức họa diễm tình của cô, hiện đã lan truyền khắp thanh lâu. Cô không thể trở thành Tấn Vương phi tôn quý được nữa rồi.” Ta không thể trở thành, chẳng lẽ một nha hoàn như ngươi có thể thay thế? “Người muốn cô chết đâu chỉ có mình ta, cô đoán xem còn ai nữa ~” Nàng cười nhìn về phía chính sảnh, bên trong đang đứng ba người. Lần lượt là—phụ thân ta với gương mặt đầy phẫn nộ, mẫu thân ta với vẻ mặt đau thương, và biểu muội Vi Vân Thư khẽ cau mày. Họ là những người thân cận nhất của ta. Ai đang hại ta? Sau một trận đại hỏa, ta trọng sinh về ngày du xuân năm ấy.

Nguyện Yêu Nhau Hai Lần Trăng Tàn Vị hôn phu của ta là đích trưởng tử của một thế gia đại tộc. Cổ hủ, trầm ổn, đoan chính. Vì thế mà ta không thích chàng. Để có thể từ hôn với chàng, ta đã gây chuyện ầm ĩ suốt từ năm mười lăm tuổi đến mười bảy tuổi, cuối cùng chuốc họa, suýt nữa thì mất mạng nơi tái bắc. Chính vị hôn phu cả đời khắc kỷ giữ lễ ấy, đã không quản ngàn dặm xa xôi, chuộc ta về từ tay bọn thổ phỉ. Ta hối hận rồi, muốn ở bên chàng thật tốt. Nhưng chàng vừa hồi kinh thì bệnh đến thuốc thang cũng không cứu nổi, câu cuối cùng chàng để lại cho ta là mong ta tự biết trân trọng. Mở mắt ra lần nữa, ta quay trở về năm mười lăm tuổi. Khi ta ở dưới sự xúi giục của mẹ và muội muội, công khai sỉ nhục, rồi từ hôn với chàng.

Thời Gian Ghi Dấu Thanh Xuân Tôi bị mắc chứng mù mặt, nên đã nhầm lẫn giữa trùm trường và học sinh giỏi. Khi trùm trường hẹn đánh nhau trong con hẻm, tôi ôm sách vở chạy đến hỏi bài. Còn khi học sinh giỏi đang giảng bài cho các bạn, tôi lại cầm chổi xông vào bảo vệ các bạn học. Cho đến một lần nữa tôi lại nhận nhầm người, trùm trường không chịu nổi nữa, túm cổ áo tôi hỏi: “Châu Kiến Tinh, đến bạn trai mình trông thế nào mà em cũng không biết à?” Học sinh giỏi gạt tay hắn ra, ánh mắt lạnh lùng: “Cô ấy đến tìm tôi.” Thế là xong đời.