HE

Phù Dâu Bỏ Trốn

Phù Dâu Bỏ Trốn Tôi đã cứu vị thái tử gia kinh thành Lương Tự, chăm sóc hắn suốt ba năm. Mọi người đều nghĩ rằng tôi sẽ lấy ân tình đó để ép hắn cưới tôi. Cho đến khi ánh trăng sáng của hắn trở về nước, hẹn gặp tôi với thái độ hung hăng, bức người. Tôi nhìn chằm chằm vào túi xách của cô ta, hỏi: “Chi phiếu đâu?”

Kẻ Phụ Bạc Không Xứng Đáng Có Được Tình Yêu

Kẻ Phụ Bạc Không Xứng Đáng Có Được Tình Yêu Con trai vô tình mở một ngôi sao may mắn trên giá sách của chồng. Tôi cầm ngôi sao giúp con gấp lại nhưng lại phát hiện một dòng chữ thanh tú ở mặt sau. [Nụ hôn đêm giữa mùa hè năm mười tám tuổi, chỉ có ánh trăng và côn trùng chứng kiến, không bao giờ được nhìn thấy ánh sáng nữa. Ngày 23 tháng 7 năm 2011.] Năm 2011, là năm thứ hai tôi với chồng ở bên nhau. Tôi run rẩy ngồi xổm xuống đất, lại mở một ngôi sao may mắn. [Món quà khai giảng tuyệt vời nhất năm mười chín tuổi, là có người trốn học đến bên tôi. Ngày 9 tháng 10 năm 2012.] Ngày Quốc khánh năm 2012, chồng nói nhà có chuyện, hoãn năm ngày mới trở lại trường. … [Niềm vui thầm kín nhất năm hai mươi bảy tuổi, là có người bỏ cô ấy ở phòng sinh, để cô ấy trở lại vòng tay tôi. Ngày 15 tháng 10 năm 2020.] Hôm đó là sinh nhật con trai, tôi sinh thường, chịu hai lần đau đớn mới sinh được con. Sau khi sinh bị băng huyết, trực tiếp được đưa vào phòng chăm sóc đặc biệt. Hóa ra, lúc đó chồng không thể thoát khỏi công việc, lại đang ở bên chủ nhân của ngôi sao may mắn này.

Bậc Thầy Photoshop

Bậc Thầy Photoshop “Tiệc đính hôn” kết thúc, bạn trai tôi liền công khai trên vòng bạn bè. Anh ta đăng ảnh, nhưng khi nhìn kỹ lại, tôi phát hiện trong ảnh cổ tay tôi đeo vòng, cổ mang dây chuyền, trên tai còn có đôi khuyên tai to nổi bật. Dòng trạng thái đi kèm: “Hôm nay giá vàng 864 tệ một gram, nhưng anh vẫn muốn dành cho em những điều tốt nhất.” Bạn bè trong phần bình luận rộn ràng cả lên, người thì khen anh ấy là kiểu đàn ông sẵn sàng tiêu hết tiền cho bạn gái, người lại trêu chọc đầy hâm mộ. Vài phút sau, bạn trai tôi trả lời tất cả bình luận: “#Đầu chó #Mỉm cười #Bông vải là vợ tôi, tôi đương nhiên phải cưng chiều cô ấy hết mức rồi! Dù sao thì, người thiệt thòi với vợ thì tài lộc cũng chẳng đến, còn yêu vợ thì gió thuận chiều mà!” Tôi cúi đầu nhìn cổ tay trống không, chợt bừng tỉnh.

Nữ Phụ Đỏng Đảnh Và Anh Thợ Sửa Xe Mặt Lạnh

Nữ Phụ Đỏng Đảnh Và Anh Thợ Sửa Xe Mặt Lạnh Để trốn hôn, tôi dọn đến ở nhờ nhà nam chính. Nửa đêm, tôi gõ cửa phòng anh ta. “Tôi muốn ngủ trên giường anh.” Thịnh Tiêu liếc qua vết hằn đỏ do ga trải giường rẻ tiền để lại trên da tôi, ánh mắt trầm xuống: “Đại tiểu thư à, trong nhà chỉ có hai cái giường, cô chắc chắn muốn ngủ phòng tôi?” Tôi vừa định gật đầu thì dòng bình luận hiện lên trước mắt: 【Nữ phụ đúng là phiền thật, suốt ngày gây rối cho nam chính. Sau này nam chính phát đạt, vừa gặp đã yêu nữ chính, còn nữ phụ thì hãm hại bất thành, bị ném vào núi rồi mới biết điều lại.】 Tôi nhếch môi, đối diện ánh mắt của Thịnh Tiêu: “Anh thấy… tôi đang gây rối cho anh à?” Anh bật cười khẽ: “Không có chuyện đó đâu.” Thế nhưng sau này… Cũng chính trên chiếc giường ấy. Thịnh Tiêu giữ chặt mắt cá chân tôi, kéo tôi vào lòng, hôn đi giọt nước mắt nơi khóe mắt. “Đại tiểu thư, em thích bị tôi ‘gây rối’ như thế này không?”

Quả Báo Của Kẻ Ngoại Tình 

Quả Báo Của Kẻ Ngoại Tình  Kỷ niệm năm năm ngày cưới, tôi đặt bánh từ một tiệm bánh nổi tiếng để chuẩn bị ăn mừng cùng chồng. Nhưng tôi lại nhìn thấy trong đám đông xếp hàng bên ngoài, một cặp nam nữ đang hôn nhau quấn quýt không rời. Thật không may, người đàn ông chính là chồng tôi, Trình Tư Ngôn. Tôi lấy điện thoại ra gọi cho anh ta, khó khăn lắm anh ta mới rời đôi môi ngọt ngào đó để nghe điện thoại, không kiên nhẫn hỏi tôi có chuyện gì, anh ta còn đang bận. Tôi từ tốn nói: “Chỉ một chuyện nhỏ thôi, phiền anh hỏi cô nhân tình đang trong vòng tay anh xem màu son môi cô ấy là màu số mấy?”

Anh Ấy Biến Mất Vào Lễ Tình Nhân

Anh Ấy Biến Mất Vào Lễ Tình Nhân Anh trai xem mắt – người mà tôi sắp chính thức xác nhận quan hệ – đột nhiên biến mất không dấu vết. Tin nhắn cuối cùng của anh ta dừng lại vào tối ngày 10 tháng 2. Tôi thấy vô cùng khó hiểu, liền nhờ bà mối dò hỏi xem có phải anh ta gặp chuyện gì không. Cho đến khi tôi lướt thấy một bài viết dạy các anh trai “biến mất sớm để né lễ Tình nhân”, mà ảnh đại diện minh họa phía trên… lại chính là anh ta. Lúc ấy tôi mới vỡ lẽ: Hóa ra anh này sợ tốn tiền. Quả nhiên, bặt vô âm tín suốt bốn ngày liền. Vừa hết lễ Tình nhân, anh xem mắt lại nhắn tin trở lại: 【Bé ơi, mấy ngày nay anh bận công việc quá nên quên mất tin nhắn của em rồi.】 Vậy anh cứ bận tiếp đi nhé. Tôi đính hôn trước rồi.

Mỹ Nhân Tâm Cơ

Mỹ Nhân Tâm Cơ Chỉ vì một câu của Thần nữ: “Trong vòng trăm năm, Tô gia tất sinh ra yêu nghiệt họa quốc, khiến giang sơn đổi chủ”, Hoàng đế liền hạ chỉ, tru di Tô phủ, lưu đày cửu tộc. Ngay cả tiểu hồ ly trắng ta nuôi cũng không được buông tha. Khi đại tẩu qua đời, trong bụng vẫn còn mang thai. Tô phủ bị san thành bình địa, cỏ cũng không mọc nổi. Ta được phụ thân và huynh trưởng giấu trong giếng sâu, mới may mắn thoát khỏi kiếp nạn. Một tháng sau, ta sống thoi thóp, bò lên đỉnh Phổ Đà sơn, tìm đến mẫu thân của tiểu hồ ly, dập đầu cầu xin: “Tiên hồ đại nhân, xin ban thần lực cho ta, chờ ngày đại thù được báo, ta nguyện dùng sinh mệnh này đổi lấy mạng sống cho Tiểu Bạch.” Tiểu Bạch là hài tử duy nhất của tiên hồ, cũng là hồ ly trắng do một tay ta nuôi lớn. Thần nữ đã phán rằng Tô gia nữ tất thành tai họa, vậy ta sẽ khiến lời tiên đoán của nàng trở thành sự thật!

Phận Nữ Nhi

Phận Nữ Nhi Ngày cha ta dẫn ta về nhà, ta cố ý làm vỡ chiếc vòng ngọc mà mẹ kế tặng. Chưa đợi phụ thân mở miệng chỉ trích, bà đã vội vàng nắm lấy bàn tay bị thương của ta, như một người mẹ hiền bảo vệ rồi cầm máu cho ta. “Châu Châu, thổi thổi một chút là hết đau thôi.” Một lần bảo vệ ấy kéo dài mười năm. Sau này, An Viễn Hầu phủ sụp đổ, cha ta lập tức muốn vứt bỏ mẹ kế. Ta quay đầu đồng ý lời cầu hôn của nhiếp chính Vương. “Mẫu thân, lần này đến lượt Châu Châu che chở người rồi!”

Ngại Gì Nếu Tôi Phát Điên?

Ngại Gì Nếu Tôi Phát Điên? Tôi nổi tiếng khắp mười dặm tám thôn là con nhóc đanh đá nhất vùng. Leo mái nhà, gỡ ngói, châm pháo trong hố phân đều là nghề sở trường của tôi. Nhưng trớ trêu thay, tôi lại cưới phải một ông chồng da trắng đẹp trai, lịch thiệp nho nhã, cha mẹ chồng thì ít nói nhu mì, không biết nổi giận. Ngày tháng cứ thế trôi qua, nhạt nhẽo vô cùng. Cho đến khi chúng tôi tới nhà họ hàng làm khách, ngay trước mặt chúng tôi, họ sai bảo mẹ chồng như giúp việc. Tôi hỏi chồng: “Em có thể phát điên được không?” Anh đáp: “Nếu có thể, làm ơn phát điên ngay đi.” Tốt lắm! Đấu trường thuộc về tôi cuối cùng cũng đến rồi!

Thời Khắc Hứa Hẹn

Thời Khắc Hứa Hẹn Ngày tôi chia tay Chu Ngôn Tự, tôi tiện tay… ôm luôn con rắn cưng của hắn về. Mỗi đêm tôi đều nhét nó trong ngực ngủ cùng. Lúc con rắn nhỏ cuốn quanh cổ tay tôi, dùng bụng cọ cọ đầu ngón tay tôi… Trước mắt bỗng xuất hiện dòng bình luận: 【Nữ chính cứ thế ôm luôn lão tổ tông nhà họ Chu – Chu Từ đi mất.】 【Cô ấy vừa nãy còn tưởng động tác cầu bạn tình của loài rắn là đang làm nũng, còn hôn Chu Từ một cái nữa kìa, hắn sắp phát nổ đến nơi rồi.】 【Dù gì cũng sống mấy nghìn năm rồi mà, nữ chính ngủ rồi hắn mới dám hiện nguyên hình quấn lấy cô ấy, học từ tín mạng ra mà, chịu đựng kém quá đi, mau tra lý lịch học vấn của nữ chính cho tôi!】 【Cười chết mất, nữ chính đến giờ vẫn tưởng mấy vết hằn đỏ trên người là do dị ứng.】 【Xin chào mọi người, tôi là nghiên cứu sinh tiến sĩ ngành động vật học, đang nghiên cứu bò sát, cho tôi hỏi: rắn thực sự đặc biệt đến thế sao?】 Nửa đêm, cái đuôi rắn lành lạnh âm thầm quấn lấy đôi chân tôi.

Sau Khi Sống Lại, Ta Nên Duyên Với Nam Chính Hắc Ám

Sau Khi Sống Lại, Ta Nên Duyên Với Nam Chính Hắc Ám Ta từ ngục giam khổ dịch bỏ tiền chuộc một vị tướng công về cho mình. Người người đều nói ta ngu ngốc. Một kẻ tàn phế, thần trí không rõ, thân còn là dược nhân, sao có thể làm tướng công được chứ? Chỉ có ta mới biết, người trước mặt này, từng là tiểu tướng quân chói sáng bậc nhất kinh thành, một thiếu niên phong hoa tuấn lãng, y bào phấp phới, cưỡi ngựa giương oai.

Gia Tộc Vô Song: Ai Cũng Là Trùm Cuối

Gia Tộc Vô Song: Ai Cũng Là Trùm Cuối Tôi vì thấy chuyện bất bình ra tay nghĩa hiệp mà bị kẻ xấu đ â.m dao một nhát, chếc ngay tại chỗ. Sau khi xuống âm phủ, Diêm Vương phán mệnh đã tận, bắt tôi phải đầu thai vào một gia đình giàu có bình thường. Ngài nói tôi đã may mắn lắm rồi. Gia đình mới của tôi… tuy có vẻ thần bí và kỳ quái, nhưng họ rất tốt với tôi. Tôi cứ tưởng mình gặp may mắn thật sự, cho đến khi… Ba tôi từ công ty trở về, trên người có mùi nước hoa nồng đậm. Không phải lần đầu tiên, nhưng hôm nay có chút khác thường. Đúng lúc đó, trước mắt tôi hiện lên hàng loạt dòng đạn mạc (bình luận trực tiếp giống như trên livestream): 【Ôi trời, con gái à, ba con vừa mới giết người xong, dùng nước hoa để che mùi m áu đấy! Không hổ danh phản diện từ tận thế xuyên không về, đúng là nhẫn tâm tàn độc!】 【Con có biết không, mùi nước hoa trên người ông ta là để che dấu mùi m áu tanh đó, chứ không phải vì thích đâu!】 【Mẹ con cũng không kém đâu! Năm xưa bà ấy là nữ tướng quân trên chiến trường! Sau này vào cung, trở thành Thái hậu nhiếp chính, quyền lực nghiêng trời!】 【Còn chị gái con đâu rồi? Ồ, cô ấy đang bận rộn lắm, vừa công lược xong thái tử nước Tần, giờ lại đi cứu rỗi công tử nước Sở đáng thương…】 【Nhưng đáng sợ nhất là anh trai con! Mau nhìn xem anh ta đang làm gì… Úi, xin lỗi đã làm phiền, anh ta đang độ kiếp giữa tia chớp khổng lồ!】 Tôi: ??? Tôi: …

Hoa Nở Sau Mưa

Hoa Nở Sau Mưa Năm 1985, đầu đông. Mạnh Phiến Nhiên khoác trên mình chiếc áo blouse trắng, gõ cửa rồi bước vào văn phòng bí thư chi bộ. “Báo cáo, tôi muốn xin giấy đăng ký kết hôn.” Bí thư Dương nhận ra đây chính là vị hôn thê của doanh trưởng Hạ, cười vui vẻ chúc mừng: “Bác sĩ Mạnh sắp có hỷ sự rồi, đến lúc đó nhớ cho chúng tôi được hưởng chút không khí vui mừng nhé.” Mạnh Phiến Nhiên gật đầu, mỉm cười. Nhưng trên tờ đơn xin kết hôn mà cô cầm về, ở mục tên chú rể, người cô viết xuống lại không phải là ba chữ “Hạ Chiêu Lãng”. Quả thật cô sắp kết hôn, nhưng chú rể của Mạnh Phiến Nhiên không phải là Hạ Chiêu Lãng, người mà cô hằng mong nhớ, mà là một người chưa từng gặp mặt, được gia đình sắp xếp hôn nhân ở thủ đô. Viết xong đơn, cô cẩn thận cất nó vào ngăn kéo sâu nhất. Trong đó vẫn còn ba trăm tệ mà cô đã dành dụm để làm sính lễ giúp Hạ Chiêu Lãng. Đôi mắt hạnh của cô thoáng tối lại, khóe môi khẽ nhếch lên một nụ cười chua chát.

Chầm Chậm Thích Anh

Chầm Chậm Thích Anh Nhặt được một anh bạn trai bị điếc. Tôi lừa hắn rằng mình mỗi ngày đi làm ba công việc để kiếm tiền chữa bệnh cho hắn. Thực tế thì tôi chỉ lang thang bên ngoài cả ngày rồi về nhà. Dù sao tôi cũng chỉ ham sắc thôi, cần gì phải khổ sở cực nhọc thật sự. Nhưng khi đến câu lạc bộ, tôi vô tình thấy hắn ngồi trong phòng VIP. Chú cún nhỏ đáng thương bỗng chốc hóa thành công tử nhà giàu kiêu ngạo. Có người hỏi hắn định giả vờ đến bao giờ. Hắn cười nhàn nhã, hờ hững đáp: “Đợi Mạn Mạn về nước, cô ta tự nhiên sẽ phải biến mất.” “Cùng lắm thì cho cô ta vài triệu coi như bồi thường.” Lúc đó tôi mới hiểu ra, hóa ra tôi chỉ là thế thân của bạch nguyệt quang. Làm tôi đau lòng đến mức muốn rời đi ngay lập tức. Nhưng vừa xoay người, anh trai của hắn — một phiên bản đẹp trai hơn, khí chất hơn — khẽ cười lạnh, nhìn tôi đầy chế nhạo: “Diễn cái gì chứ? Miệng cô sắp nứt tới tận mang tai rồi kìa.”

Chúc Niên Tuế Tuế

Chúc Niên Tuế Tuế Ta là Thỏ Ngọc, nhưng lại lạc vào vòng tay lạnh lẽo của Đế Quân trên đỉnh Chung Sơn. Khi ta vừa hóa thành người, hắn lạnh lùng bảo ta biến về nguyên hình thỏ. Về sau khi ta định biến thành thỏ, hắn lại khẽ dỗ dành ta hóa thành người.

Hội Chứng Thèm Khát Người Yêu

Hội Chứng Thèm Khát Người Yêu Bạn cùng phòng của bạn trai tôi bị tai nạn giao thông, sau đó mắc chứng rối loạn nhận thức danh tính. Cậu ta cả ngày nhìn vào gương, tự gọi mình là “Tống Chỉ”. Nhưng đó rõ ràng là tên của bạn trai tôi. Không chỉ vậy, cậu ta còn nhầm tôi thành bạn gái mình, liên tục gửi những tin nhắn vượt quá giới hạn. Tôi lúng túng đưa bạn trai xem bức ảnh cơ bụng mà cậu ta gửi tới. Thế mà anh ấy lại bảo tôi nhịn thêm chút nữa: “Trì Bạch Hạc gặp tai nạn là do anh. Anh không có tiền bồi thường, em cứ coi như giúp anh dỗ cậu ấy đi.” Về sau, chỉ cách nhau một cánh cửa. Tôi thật sự không thể chịu nổi nữa. Tiếng khóc của tôi bị Trì Bạch Hạc nghiền nát.

Hôn Lễ Ba Người

Hôn Lễ Ba Người Bạn trai đột nhiên đi công tác nhưng lại quên thoát tài khoản WeChat trên máy tính. Khi giúp anh ta tắt máy, tôi vô tình liếc thấy lịch sử trò chuyện. [Em yêu, tối nay ở bên anh nhé, ông xã của em sắp chết đói rồi.] Cô gái kia nói: [Vậy thì anh không được không dùng biện pháp, em vẫn chưa muốn có thai.] Bạn trai tôi trả lời: [Có thì sinh, sinh một đứa con gái, đáng yêu như em vậy.] Tôi cố kìm nén sự cuộn trào trong lòng, mở ảnh đại diện lên giống hệt tôi. Bạn bè của cô ấy đăng ảnh cưới, người đàn ông ở góc ảnh trông rất nổi bật. Vậy… tôi chỉ là người thứ ba?

Kết Thúc Rung Động

Kết Thúc Rung Động Vào đúng ngày lễ Tình nhân, tôi phát hiện bằng chứng anh người yêu vượt rào, ngay trong chính chiếc máy tính của anh ta.Chiếc dây chuyền anh tặng tôi, hóa ra được mua thành hai cái.Một cái cho tôi, cái còn lại… cho cấp dưới của anh.Suốt nửa năm qua, họ nhắn nhau chúc ngủ ngon, chào buổi sáng mỗi ngày.Cô ta từng mang đồ ăn sáng cho anh, mời anh uống trà sữa.Anh thì từng chắn rượu giúp cô ta, tặng cô ta bó sao băng mà cô ta thích.Năm năm yêu nhau, lòng tin tôi dành cho anh, đến giờ nhìn lại, thật nực cười.

Thiên Kim Thật Là Nữ Phụ Ác Độc

Thiên Kim Thật Là Nữ Phụ Ác Độc Tôi xuyên không vào một câu chuyện ngôn tình ngọt sủng, trở thành nữ phụ độc ác. Là con gái ruột được đưa về nhà, tôi vừa mới trở về thì ba mẹ ruột đã nói với tôi: “Con phải nhường nhịn em gái một chút, nó đã không còn ba mẹ rồi.” Tôi cười lạnh. “Tôi không cần phải tha thứ cho họ, tôi muốn họ sống trong sự day dứt và hối hận. Cho đến khi chet cũng phải chịu đựng sự dày vò.” “Tôi sẽ chet vào lúc họ yêu thương tôi nhất, và xem họ đau đến xé lòng, như thế mới thú vị.” “Hahahaha!” Khi nói điều này, tôi cười thoải mái đầy ngạo mạn, trong mắt chỉ toàn là sự hả hê. Lấy đức trả oán ư, hừ, không bao giờ, cả đời này cũng không bao giờ có chuyện đó. Cô nhất định phải chịu đau khổ giống như tôi thì mới coi là lời xin lỗi. Vì sao? Vì sao người có được cái kết tốt đẹp lại không thể là tôi chứ?

Tôi Không Cần Sự Cứu Rỗi Của Bất Kỳ Ai

Tôi Không Cần Sự Cứu Rỗi Của Bất Kỳ Ai Hứa Lâm Xuyên vì cô thư ký mới mà đốt một màn pháo hoa hết 100 vạn (~3,5 tỷ). Anh ta còn không quên nhắn tin cho tôi: 【Vãn Tinh, đợi đến kỷ niệm 10 năm kết hôn, anh sẽ tặng em một màn pháo hoa thật đẹp.】 Đó là điều tôi đã ước 10 năm trước. Khi đó nghèo, sau khi đăng ký kết hôn, chúng tôi chỉ thắp vài cây pháo que. Giờ nhìn màn pháo hoa rực rỡ trên bầu trời, tôi lật lại video công khai yêu nhau năm xưa, chụp màn hình đăng lên vòng bạn bè: 【Kết cục, đều như vậy cả.】 Tối hôm đó, Hứa Lâm Xuyên không về nhà. Hôm sau, tôi gửi nhanh cho anh ta một bản thỏa thuận ly hôn. Kèm theo đó, là một lá thư gửi chậm từ mười năm trước. Trên đó, chính tay Hứa Lâm Xuyên từng viết: 【Hôm nay, có yêu Vãn Tinh nhiều hơn một chút không?】