HE

Chí Hướng Lăng Vân

Chí Hướng Lăng Vân Ngày mẹ ta hạ sinh, cao tăng xem mệnh. “Sinh nữ làm hậu, sinh nam làm tướng, riêng sinh đôi bất tường, phải trừ khử.” “Đại nhân, chuyện liên quan đến tiền đồ của tướng quân phủ, liệu có chắc chắn không?” Cha ta tuyệt vọng nhìn hai đứa trẻ trong tã lót, bình thản nói: “Một trai một gái, hẳn là chữ ‘hảo’!” Mọi người đều chúc mừng cha ta vì có được thiên kim quý giá, sau này vào Đông cung là chuyện như đinh đóng cột. Đáng lẽ ra, ta cũng nên vui mừng trước phúc phận ấy. Đáng tiếc, ta không phải là người được người đời ngưỡng mộ, mà chỉ là ấu tử của tướng quân phủ.

Cố Ý Dụ Dỗ

Cố Ý Dụ Dỗ Phát hiện chồng ngày càng dành nhiều thời gian cho hai mẹ con nhà đó, cho nên tôi bắt đầu có ý định cố tình “thả thính” lão Vương bên cạnh. Chồng tôi đi chẻ củi, gánh nước cho người phụ nữ kia, tôi vội kêu lão Vương sang chẻ củi, gánh nước cho mình. Chồng tôi mua thịt cho hai mẹ con ấy, tôi liền chủ động sang nhà lão Vương nấu nướng, cùng cha con họ ăn thịt kho. Chồng tôi sốt sắng đưa hai mẹ con cô ta đến bệnh viện, tôi lại yếu ớt gõ cửa nhà lão Vương bên cạnh…

Chiến Lược Theo Đuổi Vợ Của Người Chồng Tuyệt Vọng

Chiến Lược Theo Đuổi Vợ Của Người Chồng Tuyệt Vọng Năm thứ 6 sau khi kết hôn, người chồng vốn luôn điềm đạm, ít nói của tôi – Ứng Lâm – bỗng trở nên vô cùng kỳ lạ. Anh bắt đầu dành một tiếng mỗi ngày để chăm chút ngoại hình, hai tiếng để tập gym, ba tiếng chỉ để mang cơm cho tôi, và… quan sát kỹ lưỡng từng chàng trai trẻ lướt ngang qua tôi với ánh mắt cảnh giác. Tôi chẳng hiểu rốt cuộc đã có chuyện gì. Cho đến một ngày, tôi vô tình nhìn thấy nhật ký của anh. 「Hôm nay cô ấy ra ngoài mà không đeo nhẫn cưới. Là vô tình hay cố ý? Không nghĩ ra. Không dám hỏi. Tôi sắp phát điên rồi…」 「Cô ấy lại thả tim cho tên thực tập sinh đó. Cô ấy định gi .t tôi sao? Tất cả là do thằng đàn ông không biết xấu hổ kia…」 「Tôi trong gương đang già đi, mục rữa, xấu xí dần. Không được. Tôi phải hoàn hảo hơn nữa, mới không bị cô ấy bỏ rơi…」 「Thật bất lực… thật tuyệt vọng… tôi lớn hơn cô ấy 5 tuổi. Tôi đã không còn trẻ. Sắc suy tình cạn. Đây chính là kết cục của tôi sao…」

Thứ Tử Lên Ngôi

Thứ Tử Lên Ngôi Đích tỷ tính kế để gả ta cho vị hôn phu của nàng. “Dù hắn chỉ là một thứ tử thấp hèn nhưng cũng đủ xứng với ngươi rồi.” Nàng ta không ngờ rằng, tên thứ tử đó ngày sau sẽ quân lâm thiên hạ. Còn nàng ta phải quỳ xuống chúc ta thiên tuế.

Tôi Và Chồng Lại Quay Về Bên Nhau

Tôi Và Chồng Lại Quay Về Bên Nhau Kể từ sau khi gả cho Tần Việt, mỗi lần gần gũi với anh ta, tôi đều có cảm giác như bị tra tấn vậy, vô cùng đau đớn. Bạn thân thấy tay tôi bầm tím, tưởng tôi bị bạo hành gia đình, liền khuyên tôi ly hôn. Đúng lúc tôi đang chuẩn bị ký vào đơn ly hôn với Tần Việt, trước mắt bỗng hiện lên vài dòng bình luận như ảo giác: 【Cười xỉu, vốn liếng nhiều quá cũng là một cái tội, lần đầu thấy nữ chính đòi ly hôn vì nam chính quá “mạnh” đó trời!】 【Đừng nghe lời con trà xanh đó! Nó ganh tị vì cô xuống quê mà vẫn vớ được chồng tốt đấy! Cô mà thật sự ly hôn là bị nó bán vào xưởng đen làm cả đời đó! Nam chính thật lòng yêu cô, sau này tìm cô cả đời, không cưới ai khác!】 【Trời ơi, cưới rồi còn ngại gì nữa! Nếu anh ấy làm cô khó chịu thì nói ra đi chứ! Ghét nhất cái kiểu nữ chính không biết mở miệng!】 Tôi khựng lại một chút, siết chặt tờ đơn ly hôn trong tay. Sau đó, dưới ánh mắt sâu thẳm của Tần Việt, tôi đỏ mặt, ngượng ngùng nói: “Anh… anh lần sau có thể nhẹ một chút được không?”

Nguyệt Hoa

Nguyệt Hoa Năm thứ ba làm hoàng hậu, bạch nguyệt quang của hoàng đế tiến cung. “Nguyệt Hoa, nàng yên tâm, dù thế nào trẫm cũng không để nàng ấy vượt qua nàng.” Đúng vậy. Ta cô độc giữ lấy ngôi vị hoàng hậu, còn hắn thì đêm đêm ở lại cung của quý phi. Ngay cả nhi tử của ta cũng luôn quấn quýt bên nàng. Khi ta dự định giả chết bỏ trốn để tác thành cho bọn họ, nhi tử lại ôm một đống vàng bạc châu báu chui vào ổ chăn của ta: “Nương, muốn đi cũng đừng bỏ con lại nhé.” “Đây đều là những thứ con lừa được từ chỗ của quý phi, chắc đủ cho chúng ta tiêu xài cả đời rồi nhỉ.” “Không đủ thì để con đi kiếm thêm?” Mắt ta lấp lánh nhìn châu báu. “Đủ rồi, đủ rồi, đúng là con trai ngoan của nương.” “Nương sẽ tìm cho con một người cha mới.” Sau đó… Nhi tử: “Nương, nhiều người thế này, ai mới là cha mới của con đây?”

Vương Gia Điên Cuồng và Vương Phi Bất Cần

Vương Gia Điên Cuồng và Vương Phi Bất Cần Vị hôn phu của ta gặp chuyện mất trí nhớ. Tại yến tiệc trong cung, hắn chỉ liếc qua đã bị đích tỷ cuốn hút. Khi người bên ngoài hỏi đến ta, hắn chỉ nhíu mày, nhàn nhạt đáp: “Có đích tỷ cao quý như vậy, một thứ nữ tầm thường như nàng, làm sao có tư cách xứng với bổn vương?” Đích tỷ ngay lập tức đắc ý ra mặt. Còn ta, chỉ thở dài thay nàng. Bởi vì nàng chẳng hề biết, người nam nhân này, tận sâu trong cốt tủy, là một kẻ điên rồ đến mức nào.

Kẻ Thù Không Đội Trời Chung Là Chim Hoàng Yến Của Tôi

Kẻ Thù Không Đội Trời Chung Là Chim Hoàng Yến Của Tôi Kẻ thù không đội trời chung sau khi phá sản… trở thành chim hoàng yến của tôi.Ngày nào cũng bị tôi sờ, bị tôi ngủ.Tức đến đỏ cả mặt, nhưng vẫn phải nhẫn nhục chịu đựng.Cho đến một ngày, tôi vô tình nghe được hắn cáu kỉnh gọi điện thoại với ai đó:“Không phá sản thì sao? Ai dám hó hé gì trước mặt cô ấy, cứ chờ mà tiêu đời đi!”

Phu Quân Ta Là Hồ Ly

Phu Quân Ta Là Hồ Ly Xuyên vào một quyển tiên hiệp, trở thành nữ phụ số bảy, ta phát hiện phu quân của mình là một con hồ ly. Chính xác hơn, là một hồ ly tinh. Nhưng hồ ly không yêu ta. Hắn chỉ đến để báo ân. Không yêu thì thôi, dù sao hồ ly sau khi hóa hình cũng có gương mặt điêu khắc, tám múi săn chắc, đường nét sắc sảo, lại thêm đôi tai lông xù cùng cái đuôi bông bông phía sau. Còn bền bỉ hơn cả nam phu. Nói xem, ai thiệt ai lợi còn chưa biết đâu.

Dỗ Anh Đi

Dỗ Anh Đi Lúc đang chán chường khi đi dạy thuê, tôi nhắn tin cho bạn trai mạng. 【Hôm nay nắng to thật đấy, à mà nhắc đến to thì…】 【Thật ra em thấy cái meme này gượng gạo ghê.】 【Mà nhắc đến gượng gạo thì…】 【Haiz, cũng chỉ là theo công thức thôi mà.】 【Mà nhắc đến công thức thì…】 Bỗng xung quanh vang lên tiếng cười ám muội. Tôi ngẩng đầu lên, tin nhắn tôi vừa gửi… lại hiện to đùng trên màn chiếu?! Còn chưa kịp phản ứng, vị giáo viên lạnh lùng, cấm dục đang đứng cạnh tôi, từ tốn trả lời một tin nhắn mới: 【Nắng to thật. Anh đang dạy, ngoan nhé.】 Sau đó, anh ấy rút bảng điểm danh ra, nhìn tôi: “Hạ Nhan?” Tôi lập tức chột dạ. Đó là cái tên tôi dùng khi… đi dạy thuê mà!

Xuyên Đến Bên Nàng

Xuyên Đến Bên Nàng Phu quân nuôi từ bé của ta là trạng nguyên tương lai. Hắn lợi dụng ta để thành danh, sau đó trở mặt cưới người trong lòng, còn diệt cả tộc ta, đày ta vào ngục tối. Trong ngục tối âm u, hắn và tân nương nắm tay nhau, lạnh lùng nhìn ta: “Ta đã nói, nhục nhã ngày hôm đó, ta sẽ trả lại gấp ngàn lần!” Chớp mắt, ta bừng tỉnh khỏi giấc mơ, không hiểu nổi giấc mơ này là điềm báo hay là nỗi lo lắng trong lòng. Sáng hôm sau, ta và Thôi Ninh Viễn cùng ngồi xe ngựa đến học đường nhưng nửa đường lại đâm phải một người. Người bị đâm ngã ngửa đầu dậy, lộ ra khuôn mặt thanh tú lạ thường, đôi mắt sáng ngời linh hoạt. Thôi Ninh Viễn khựng lại: “… Vị cô nương này?” Ta vô tình liếc nhìn sau lưng hắn, trong lòng kinh hãi vô cùng. Khuôn mặt này, người này, chẳng phải chính là Đường Lộ, tân nương mà Thôi Ninh Viễn yêu đến tận xương tủy trong giấc mơ đêm qua sao?

Mẫu Phi, Người Đừng Quá Ngọt Ngào

Mẫu Phi, Người Đừng Quá Ngọt Ngào Ta là phi tần, gần đây ánh mắt Thừa tướng và Thái tử nhìn ta không đúng lắm. “Mẫu phi, há miệng ra nào.” “A, đừng……” “Ngoan.” Hắn thấp giọng dỗ dành, ta ngoan ngoãn ngậm lấy trái vải. “Thật sự là mẫu từ tử hiếu mà.” Giọng nói lạnh như băng vang lên. Quay đầu lại, Thừa tướng đang lạnh lùng nhìn chằm chằm chúng ta, ánh mắt như d ao găm.

Phu Nhân Của Tạ Gia

Phu Nhân Của Tạ Gia Từ nhỏ ta đã biết, sau này mình sẽ là Tam phu nhân của Tạ gia. Tạ Thận Chi lễ Phật, trong khi những cô nương khác ngày ngày chơi diều đánh đu, ta lại ngâm mình trong Phật đường tụng kinh. Tạ Thận Chi tập võ, thích những nữ tử có tính cách kiên cường. Ta học cưỡi ngựa vì hắn ta, ngã gãy chân, vẫn không rơi một giọt nước mắt. Ta bất chấp tất cả để sống thành dáng vẻ mà hắn ta yêu thích. Vậy mà hắn ta lại thích một cô nương hoàn toàn trái ngược với ta. Hôn ước không thể hủy bỏ, ta quay đầu, gả cho đại ca của hắn ta, người nổi tiếng là nắm đấm sắt tàn nhẫn. Sau khi kết hôn, Đại lang Tạ gia không gần nữ sắc hệt như trong lời đồn Chỉ có một lần, Tạ Thận Chi say rượu chặn trước cửa phòng ta, Tạ Vọng Chi che chắn ta đằng sau, dùng ánh mắt cực kỳ lạnh nhạt nhìn ấu đệ của hắn, lạnh lùng lên tiếng: “Bây giờ nàng đã là Đại phu nhân của Tạ gia, đêm hôm khuya khoắt, ngươi đến tìm đại tẩu của ngươi làm gì?”

Yêu Lại Từ Đầu

Yêu Lại Từ Đầu Khi Lương Ký Hàn hiểu lầm tôi khiến Bạch Nguyệt Quang của hắn bị sảy thai, hắn nhất quyết đòi ly hôn. Một năm sau, chúng tôi tình cờ gặp lại, hắn bị tai nạn xe, gãy cả hai chân. Bạch Nguyệt Quang cũng đã rời xa hắn. Hắn nheo mắt, cười nhạt đầy chế giễu: “Thế nào? Muốn xem tôi có hối hận khi ép cô ly hôn không à?” Ngày đó, hắn đã nói hắn không bao giờ hối hận. Nhưng rồi sau này, trong căn nhà gỗ nhỏ bị bão tuyết vây kín, khi cả hai cùng quấn chung một chiếc chăn, hắn nắm lấy tay tôi, thấp giọng nói: “Tôi biết, chuyện cô ấy sảy thai không liên quan gì đến em.” Rồi sau nữa, hắn đứng dậy được, Bạch Nguyệt Quang quay lại bên hắn. Nhưng khi tôi chuẩn bị rời đi, hắn giữ chặt cổ tay tôi, giọng nói run rẩy: “Là em khiến tôi yêu lại em một lần nữa. Em dám đi thử xem…”

Ngày Anh Không Còn Yêu Em

Ngày Anh Không Còn Yêu Em Hạ Nam Phong bị mất ngủ nặng, mỗi đêm đều phải đeo tai nghe, nghe nhạc nhẹ trong đó để ru ngủ. Cho đến một hôm, tôi thấy anh đã ngủ rồi, nên cũng tò mò muốn thử xem âm nhạc gì giúp anh dễ ngủ đến vậy. Nhưng khi tôi vừa đeo tai nghe lên, trong đó lại vang lên giọng nói của thư ký Hạ Nam Phong: “Giám đốc Hạ, anh ngủ rồi sao?” “Vậy để em kể cho anh một câu chuyện mới nữa nhé.” “Đáng ghét thật đấy, ngày nào cũng bắt người ta kể chuyện ru anh ngủ, giọng em cũng sắp khàn luôn rồi, mai anh nhất định phải đền bù cho em đó.”

Thanh Hà Biệt Mộng

Thanh Hà Biệt Mộng Ta và Vệ Thanh Hà tuổi nhỏ quen biết, nhìn nhau mà chán ghét, cuối cùng lại nam cưới nữ gả, bạch đầu giai lão. Cả đời sống trong dè dặt nghi kỵ, mỗi lần nổi giận, gốm sứ trong phòng đều chịu họa lây. Người trong lòng của hắn là đóa hoa kiều diễm, còn ta lại là con sư tử Hà Đông hung hăng dữ tợn. Mở mắt ra, ta trở về năm ấy, khi đôi ta còn như người xa lạ. Lần này, ta quyết tâm thành toàn cho hắn và đóa hoa kiều diễm kia, để hắn được trọn vẹn tâm nguyện đời trước. Thế nhưng hắn lại chủ động bắt chuyện với ta: “Không biết tại hạ có từng gặp qua cô nương ở đâu rồi chăng?” Ta trừng mắt liếc hắn: “Mở to mắt ra mà nhìn, cô nãi nãi ta, ngươi cũng xứng gặp sao?” Đời trước hắn chán ghét nhất là ta thô lỗ, lời này đủ để hắn quay người bỏ đi rồi. Thế mà hắn lại bám như kẹo kéo: “Vừa gặp cô nương, lòng tại hạ liền sinh hảo cảm.” Ta lạnh lùng cười: “Tất nhiên rồi, ta sắp trở thành đại tẩu của ngươi đấy.”

Anh Thuộc Về Tổ Quốc, Cũng Thuộc Về Em

Anh Thuộc Về Tổ Quốc, Cũng Thuộc Về Em Tôi say rượu, ngồi tàu cao tốc thì đụng ngay một nhóm “anh lính quân đội”. Trong cơn choáng váng, tôi lao tới ôm tay người có vẻ là thủ lĩnh, vừa khóc vừa gào: “Chú ơi, rốt cuộc khi nào nhà nước mới phát người yêu cho cháu vậy ạ?!” Chú ấy thuận miệng chỉ đại một cái: “Trần Hoài, bước ra!”

Kẻ Đến Sau Vừa Tranh Vừa Cướp

Kẻ Đến Sau Vừa Tranh Vừa Cướp Bạn trai từ chối cho tôi mượn tiền, rồi giới thiệu anh bạn giàu nhất của hắn cho tôi. “Tiểu Bạch, anh rất muốn cho em mượn tiền, nhưng tiền của anh đều có chỗ dùng cả rồi. Đây là Hạ Nghiễn, bạn anh, em hỏi mượn cậu ấy đi.” Không còn đường lui, tôi đành dày mặt tìm Hạ Nghiễn vay tiền. Hạ Nghiễn rất hào phóng, dứt khoát đưa tôi một tấm thẻ, còn vô tình nói: “Nghe nói hôm qua Tống Viễn vừa mua một chiếc LV phiên bản giới hạn cho một nữ minh tinh nào đó…” “Trời ạ, tôi lỡ miệng rồi, thật sự không cố ý đâu, sao lại vô tình thế này chứ…” “Nhưng mà, em đừng vì câu nói của tôi mà giận hắn nhé. Tôi có một người bạn cũng từng gặp chuyện tương tự, cô ấy hình như chia tay luôn rồi thì phải…” “Ài, tôi nói thế không có ý gì khác đâu, em đừng nghĩ nhiều. Dù sao tôi cũng là người rất giữ đạo đức đàn ông mà.”

Cô Bạn Thân Trà Xanh

Cô Bạn Thân Trà Xanh Bạn thân tôi là một trà xanh chính hiệu, không ngờ có ngày cô ta lại làm việc đó tôi, tôi vừa chia tay bạn trai xong, cô ta đã nhắn tin ngay: [Tớ với bạn trai cũ của cậu không sao chứ?] [?] [Ôi, yên tâm, cậu với anh ta chỉ chơi bời thôi, tớ hiểu mà.] Tôi cười. [Chơi đi, hai người hợp nhau lắm.] [Thật không?] Tôi không trả lời, trực tiếp chặn cô ta. Thật trớ trêu, chị em tốt với bạn trai tốt của tôi lại cùng nhau hợp sức cắm cho tôi một cái sừng xanh lét.

Lằn Ranh Thật Giả

Lằn Ranh Thật Giả Tướng quân xuất chinh trở về, lại mang theo một nữ tử đang mang thai. Ta nói với hắn, phủ Tướng quân này, có nàng ta thì không có ta, có ta thì không có nàng ta. Cố Tử Cầm mang đầy áy náy, chỉ “ừ” một tiếng, rồi ngay trong đêm viết hưu thư, đuổi ta ra khỏi phủ.