HE

Biết Anh Trai Cậu Đẹp Trai Như Thế, Tôi Đã Không Yêu Cậu Trong trò chơi “Thật lòng hay thách thức”, tôi hỏi bạn trai: “Nếu anh gặp một cô gái trẻ hơn em và cô ấy thích anh, anh sẽ làm gì?” Anh ta cúi đầu, liếc nhìn cô em khóa dưới ngồi bên cạnh, rồi không chút do dự trả lời: “Em nghĩ sao? Đương nhiên là chọn người trẻ hơn rồi.” “Sao tự nhiên em lại hỏi anh câu này? Chẳng lẽ em nghĩ anh sẽ chọn em à?” “Giang Hề, con người phải biết tự lượng sức mình chứ.” Nói xong, anh ta cười, ôm chặt eo cô gái kia. Tôi không đáp lại, chỉ lặng lẽ nhìn về phía chàng trai trẻ đầy triển vọng phía sau anh một cách đầy suy tư. Bởi vì, vừa rồi anh ấy đã tỏ tình với tôi. Trên màn hình điện thoại vẫn còn những tin nhắn chưa kịp trả lời: 【Chị đã suy nghĩ xong chưa?】 【Sao không trả lời?】 【Chị dâu, em thật sự không bằng anh ta sao?】

Người Nô Tỳ Trong Mộ Cổ Ta là người duy nhất trong tộc được dưỡng thành “Kim khẩu nữ”. Không giống các tỷ tỷ khác trong tộc, nhả ra côn trùng hay rắn rết, thứ ta nhả chính là kim ngân châu báu. Chỉ cần dâng lên thịt tươi, ta liền mở miệng, kẻ dâng thịt sẽ thu được vàng ròng đổ xuống như mưa. Bởi vậy, khói bếp trong làng ngày ngày bốc cao, mùi thịt thơm lừng khắp chốn, chỉ cầu ta hé miệng một lần. Nhưng năm hạn hán đến, thịt từ đâu mà có? Nhìn xuống bụng mình, lại thấy các tộc nhân gầy yếu đến mức da bọc xương, ta chỉ khẽ mỉm cười.

Hơi Ấm Gia Đình Hồi nhỏ, cả gia đình nhà tôi tự lái xe đi du lịch. Bố mẹ dẫn chị gái, em trai đi tham quan danh lam thắng cảnh, còn tôi bị bỏ quên trong xe bốn tiếng đồng hồ, suýt chết ngạt. “Ôi, chúng tôi quên mất con bé, cứ để con bé ở trong xe đợi chúng tôi là được.” Khi cảnh sát liên lạc với bố mẹ tôi, họ đã nói như vậy. Hai mươi năm sau, xảy ra động đất. Chị gái bế cháu trai, em trai dắt con chó của mình, bố tôi cầm sổ tiết kiệm với giấy tờ tùy thân. Cả nhà vội vã chạy trốn nhưng không ai nhớ đến mẹ tôi đang cảm lạnh ngất xỉu. Sau đó, mẹ tôi khóc gọi điện cho tôi. “Ôi, họ quên mất mẹ sao?” “Ngoan ngoãn ở nguyên chỗ đợi người khác đến tìm mẹ… hóa ra là không được sao?”

Xấu Hổ Thầm thích anh hàng xóm nửa năm. Tôi lo lắng đến mức vô tình làm chết ba chậu cây xấu hổ trong nhà. Mỗi lần tình cờ chạm mặt anh ấy ở cầu thang, tôi căng thẳng đến mức chỉ biết cúi đầu nghịch lá cây. Ngay lúc đó, trước mắt tôi bỗng xuất hiện một loạt dòng chữ giống như bình luận trực tiếp: 【Ngoan nào, đừng nghịch lá nữa. Nếu cô còn chạm vào, nam chính sắp không chịu nổi nữa rồi!】 【Hahaha! Khi nào nữ phụ mới biết bản thể của nam chính là cây xấu hổ đây? Cậu ta đã đỏ mặt đến chết ba lần rồi đó!】 【Đúng rồi! Chính là chiếc lá đó! Cứ thoải mái vò nát nó đi!】 Tôi giật mình, tay vô thức đè mạnh lên phiến lá. Khoảnh khắc chiếc lá khép lại, Hàn Tu chân mềm nhũn, đôi tai đỏ bừng nhìn tôi đầy bối rối. 【Ồ hố! Nữ phụ đã sẵn sàng chưa? Nam chính sắp không nhịn được nữa rồi!】

Sắc Phù Dung Ta ích kỷ tham lam, hám danh hám lợi, dùng đủ mọi thủ đoạn để gả cho tân khoa trạng nguyên. Ngày đại hôn, phụ thân của trạng nguyên bị kết tội, nhà bị tịch thu, cả gia tộc bị lưu đày. Vừa mới nắm tay phu quân thề non hẹn biển, ngay sau đó ta đã ôm vàng bạc bỏ trốn. Buồn cười chết mất. Người phụ trách tịch thu gia sản lại chính là vị kế huynh ta từng chèn ép, hành hạ từ bé, chỉ hận không thể róc xương lột da ta. Rơi vào tay hắn, ta còn đường sống hay sao? Đúng lúc ta mồ hôi đầm đìa chui qua cửa chó, đột nhiên trước mắt hiện lên hàng chữ: 【Nữ phụ lại bắt đầu tự tìm đường chết rồi, chỉ cần liếc mắt đưa tình với kế huynh là có thể giữ mạng, vậy mà lại lựa chọn ôm vàng bạc bỏ trốn, kết quả còn chưa ra khỏi thành đã bị cướp sạch, mất mạng ngay trong hẻm nhỏ.】 【Nữ phụ, ngươi hồ đồ rồi! Rõ ràng ưa trèo cao, sao không nhìn xem kế huynh ngươi là ai! Hắn về sau chính là đại phản diện quyền khuynh triều dã đấy!】 【Buồn cười chết mất, ai đời đi tịch thu gia sản mà còn tắm rửa xức hương, búi tóc chỉnh tề, một thân hoa phục như đang khoe sắc vậy!】 【Chạy cái gì mà chạy! Hắn đâu phải đến để tịch thu gia sản, hắn là đến bắt ngươi đấy!】 … Ta chợt khựng lại.

Thừa Tướng Đại Nhân Cực Sủng Ta Liên tục đánh đập ba vị hôn phu đến mức bị từ hôn, cha ta cho rằng tinh thần của ta có chút vấn đề. Ông sốt sắng tiến cung yết kiến bệ hạ, khóc lóc cầu xin bệ hạ ném ta vào Quốc Tử Giám để “tái tạo” lại. Nhưng không ngờ… ta lại vừa gặp đã yêu ngay mã phu của thư viện. Vì để dụ dỗ mã phu cưới ta, ta cứ cách vài ngày lại giả đáng thương mà chạy đến chuồng ngựa. Hôm nay thì ngã vào lòng hắn bị thương, ngày mai thì giả bệnh nặng để hắn phải chăm sóc suốt đêm, ngày kia thì cùng hắn đàm đạo thâu đêm về nhân sinh và lý tưởng… Khó khăn lắm mới thuyết phục được mã phu gật đầu đồng ý, ta nửa đêm leo tường về nhà báo tin vui. Cha ta, sau khi xác nhận nhiều lần rằng người đến cầu hôn chính là mã phu, liền vớ lấy cái cuốc đuổi theo ta đòi chặt đứt huyết thống… Sáng sớm hôm sau, mã phu đến cửa cầu hôn. Hắn mặc Mãng Long cửu phục, cưỡi trên lưng ngựa dáng vẻ oai phong lẫm liệt, phía sau dẫn theo vài trăm cấm vệ quân. Lão cha ta, đang cầm cuốc đứng chắn trước cửa, chuẩn bị lấy mạng mã phu, nhìn thấy cảnh tượng đó thì bị dọa quỳ sụp xuống ngay tại chỗ. Ông vừa lau mồ hôi, vừa lẩm bẩm: “Chắc dạo này quên đốt giấy tiền cho nương ngươi rồi, không ngờ lại mời được Thừa tướng – Diêm Vương này tới đây, nhìn trận thế này, chắc tên trời đánh ấy đến để tịch thu tài sản rồi…” Ta: … *蟒龍袞服 (mãng long cửu phục): Đây là loại trang phục đặc biệt dành cho quan lại cấp cao hoặc người có chức vị lớn trong triều đình, thường thêu hình mãng xà (rồng mãng) hoặc rồng, biểu tượng cho quyền lực.

Lỡ Sai Thì Sai Luôn Gần đây, mẹ tôi nhắn tin WeChat rất lạnh nhạt, trước đây bà luôn gọi tôi là “bé cưng yêu dấu”. Tôi làm nũng với bà suốt một thời gian dài, cuối cùng bà cũng chịu gọi tôi như cũ. Một tháng sau, mẹ đột nhiên gửi lời mời kết bạn cho tôi. “Bé cưng, sao con lại xóa mẹ?” Tôi nhìn danh sách liên lạc, thấy một người có cùng ảnh đại diện hoa sen vàng như mẹ mình, liền trầm tư suy nghĩ. Nếu người này là mẹ tôi, vậy người đã nghe tôi làm nũng suốt thời gian qua là ai? Ngày hôm sau, học thần lạnh lùng đứng trước ký túc xá của tôi, trên tay cầm một chiếc bánh kem. “Chào em, bé cưng… yêu dấu.”

Cố Ý Dụ Dỗ 1 Tôi và chồng ly hôn xong, như ý nguyện gả cho lão Vương ở sát vách. Còn chồng trước của tôi cũng như ý nguyện cưới cô góa phụ tên là Hồ Lệ Tĩnh. Vốn tưởng đôi bên mỗi người một nhà, ai nấy yên ổn, nhưng cái gã chồng cũ cùng cô vợ mới của anh ta lại muốn gây chuyện. Chồng cũ chạy sang nhà tôi nói tôi không biết xấu hổ, nói tôi và lão Vương đã lén lút cấu kết với nhau từ lâu. Còn vợ anh ta thì nay chạy sang nhà tôi mượn muối, mai lại chạy sang mượn tiền, mà hễ có dịp là liếc mắt đưa tình với lão Vương nhà tôi. Chồng cũ thì nhiệt tình thích giúp người, vợ hắn mặt dày lại sang gọi “người đàn ông nhà tôi” qua giúp, muốn người đàn ông của tôi gánh nước, bổ củi cho ả. Tôi đời nào chiều theo bọn họ!

Vị Khách Mời Đặc Biệt Trong Lễ Cưới Vào ngày cưới, bạn gái cũ của chồng bất ngờ xuất hiện, lên sân khấu hát tặng.“Cảm ơn anh đã đặc biệt mời em, để chứng kiến tình yêu của anh…”Chồng tôi xông lên, giật luôn micro:“Đừng có gào thét nữa, còn chẳng dễ nghe bằng tiếng ngáy của vợ tôi!”Tôi: Nghe em nói cảm ơn anh…

Lệ Chương Bộ đồ l/ó/t mà chị dâu đã mặc luôn không cánh mà bay, sau này mới phát hiện bị treo bán trên mạng. Anh cả nghi ngờ tôi là thủ phạm: “Không phải mày thì chẳng lẽ là ba?” Chị dâu phẫn uất vạch mặt tôi: “Cứ mỗi lần em chồng về là đồ l/ó/t của tôi lại biến mất, chắc chắn là cậu ta.” Người giúp việc tìm thấy đ/ồ l./ó/t nữ trong phòng tôi: “Cậu còn gì để chối nữa?” Ba tôi ném quần áo của tôi ra khỏi cửa: “Cút! Tao không có đứa con trai nào vô liêm sỉ, đồi bại như mày.” Nhưng tôi vừa trọng sinh, điềm tĩnh mở giấy chứng nhận chủ sở hữu nhà: “Đây là nhà của tôi. Người nên cút là mấy người mới đúng.” Kiếp này, tôi tuyệt đối sẽ không để bị vu oan rồi thân bại danh liệt, mất việc, bị chia tay, từ đỉnh cao sự nghiệp rơi xuống trại tâm thần, và chỉ đến lúc bị hành hạ đến ch .t, tôi mới biết, bạn gái tôi cùng đứa con chưa kịp chào đời đã ch .t trên bàn phẫu thuật.

Năm Tám Tuổi, Tôi Vì Cứu Trúc Mã Mà Bị Bắt Cóc Năm tám tuổi, vì cứu trúc mã, tôi đã bị bọn buôn người bắt cóc. Mười năm sau trở về, bên cạnh cậu ấy đã có một cô gái giống tôi đến bảy phần, thế thân tôi, chiếm lấy cuộc sống của tôi. Cô ta đường hoàng bước vào nhà tôi, ôm chầm lấy cha mẹ tôi, thân thiết đến mức không chút e dè. Sau đó, tôi vô tình bắt gặp cô ta gọi bọn buôn người là “ba mẹ”, còn đang thương lượng với bọn chúng về kế hoạch bắt cóc tôi một lần nữa. Trong cơn hoảng loạn, cô ta lái xe đâm chết tôi. Càng đáng sợ hơn là Trúc mã của tôi lại giúp cô ta che giấu tội trạng, ném xác tôi xuống biển. Khi mở mắt ra lần nữa Tôi quay về ngày bọn buôn người sắp sửa bắt cóc trúc mã. Tôi trầm tư suy nghĩ: Không xa đây có một trại trẻ mồ côi… Hình như ở đó có một cậu bé trông rất giống trúc mã của tôi?

Cô Bé Lọ Lem Không Cần Đũa Thần Trong chương trình “Biến Hình Ký”, cô gái hoán đổi thân phận với tôi đã trộm chiếc vòng Cartier của tôi. Người và tang vật đều bị bắt tại trận, nhưng anh bạn thanh mai trúc mã mù mắt của tôi lại kiên quyết bảo vệ cô ta. Những hàng mưa đạn trước mắt tôi liên tục xuất hiện những lời mắng chửi khó nghe: 【Ai bảo người ta là cô bé Lọ Lem, có nam chính hộ tống, sau này còn đạp lên tiểu thư mà vươn lên chứ!】 【Nữ phụ cũng đáng thương mà, bà cô ta bệnh nặng…】 【Ai yếu thì người đó đúng? Nghèo đến hóa điên rồi à! Bà bị bệnh thì được phép vào chương trình mà ăn cắp à?】 Tôi định bấm phát video giám sát, nhưng rồi dừng lại.

Bà Của Tôi Tốt Nhất Thế Giới Ở tuổi bảy mươi, tôi hóa thân thành một nhân vật nữ chính độc ác trong một truyện ngược. Hệ thống nói: “Cô phải theo cốt truyện.“ Tôi đeo kính lão: “Ý mày là theo cốt truyện như thế nào?“ Hệ thống: “Ừm… chính là cô phải ngược đãi cậu ta. Bây giờ, ném cái ghế vào mặt cậu ta! Để cậu ta lăn ra đấy!“ Tôi chuyển ánh mắt đi nơi khác. Nam chính lúc này vẫn còn là một thiếu niên, gầy như một cây tre, ăn mặc đơn bạc, hung hăng liếc nhìn tôi. Tôi quay người bước vào bếp. Nam chính cắn chặt răng: “Bà định dùng dao giết tôi sao!“ “Bà già chết tiệt, tôi sẽ cùng bà đồng quy vu tận!“ “Cậu quá gầy rồi.“ Tôi thở dài, thành thạo bật bếp, “Tôi sẽ nấu chút cơm cho cậu ăn.“ Làm ơn đi, tôi đây là bà của cậu mà! Có bà nào có thể kiềm lòng được mà không cho cháu mình ăn no nê?

Đừng tưởng anh là Bạch Liên Hoa! Trên mạng, tôi và một tên khốn nạn đã chửi nhau suốt một năm trời không ai nhường ai. Cho đến hôm nay, hắn cuối cùng cũng chịu thua, viện cớ rút lui trước: “Tôi kết hôn rồi, lát còn phải về nấu cơm cho vợ, không hơi đâu đấu võ mồm với bà điên như cô nữa. Cầu xin, block tôi đi được không?” Tôi cười chec: “Cái loại não chưa phát triển, tiểu não thì tuyệt chủng như anh mà cũng có người lấy? Lừa hội chị em thì thôi, đừng có tự lừa mình luôn thế chứ?” Tôi chế giễu không nương tay, lòng còn thấy nhẹ nhõm như tránh được một cơn bão. Không ngờ hắn bật lại luôn: “Ha, để cô thất vọng rồi. Tôi thật sự có vợ đấy, mà còn xinh đẹp muốn xỉu.” Rồi hắn gửi luôn một tấm ảnh cưới. Trong ảnh là một anh chàng điển trai với cô gái xinh đẹp đứng cạnh… … Ơ, khoan đã. Cô gái đó chẳng phải… là tôi sao?! Là tấm hình tôi và crush chụp sau khi kết hôn chớp nhoáng!!!

Chồng Vì Cứu Con Gái Em Kết Nghĩa Mà Khiến Tôi Sảy Thai Nhưng khi mang thai được ba tháng, tôi phát hiện chồng – Tống Chi Xuyên – đã âm thầm bỏ thuốc p/há th/ai vào đồ ăn của tôi. Sau khi bị tôi phát hiện, anh ta không hề hối hận, ngược lại còn trách móc tôi với vẻ mặt đầy thất vọng: “Tâm Tâm đang hấp hối, tại sao em không thể bỏ đứa bé này đi để hiến tủy cho con bé?” Tâm Tâm là con gái của Trần Linh Linh, em gái kết nghĩa của anh ta. Con bé bị ung thư máu. Để cứu con bé, ngay từ đầu thai kỳ tôi đã đồng ý hiến tủy một lần, nhưng ca ghép thất bại. Bác sĩ nói có thể là do tôi đang mang thai, máu của thai nhi gây ra phản ứng đào thải. Chúng tôi vì chuyện này đã cãi nhau một trận lớn. Sau đó anh bỏ đi, còn Trần Linh Linh thì vì mất kiểm soát cảm xúc đã đẩy tôi ngã từ cầu thang xuống. Trước khi ngất đi, tôi mơ hồ thấy Tống Chi Xuyên chạy vội về, ôm lấy tôi định đưa đến bệnh viện. Nhưng Trần Linh Linh cản lại: “Bây giờ không thể đưa cô ta đi! Phải đợi xác nhận cô ta đã sảy thai rồi mới đi! Nếu không tủy hiến ra cũng vô dụng! Dù sao thì cũng là cô ta tự ngã xuống mà, đừng lãng phí cơ hội này!” Tống Chi Xuyên đẩy cô ta ra: “Cô muốn hại ch.t Tiểu Ngọc sao!” Nhưng Trần Linh Linh ôm chặt chân anh ta, nước mắt lưng tròng: “Anh từng nói cưới cô ta chỉ để khiến cô ta cam tâm tình nguyện bỏ tiền và hiến tủy. Nhưng bây giờ… chẳng lẽ anh yêu cô ta rồi sao! Đừng quên em từng cứu mạng anh! Lần này anh nhất định phải giúp em!” Anh ta im lặng một lúc, rồi dừng bước. Khẽ thì thầm bên tai tôi: “Tiểu Ngọc, anh yêu em. Tương lai của chúng ta còn dài, sẽ còn có những đứa trẻ khác. Nhưng mạng của Tâm Tâm thì chỉ có một.” Tương lai ư? Mạng của Tâm Tâm là mạng, còn con tôi thì không phải sao? Tống Chi Xuyên, giữa chúng ta, sẽ không bao giờ còn tương lai nào nữa.

Tiểu Thư Đồng Của “Công Chúa Câm” “Công chúa câm” tuyển thư đồng, gia đình cử ta đi. Để dỗ dành, phụ thân còn cố ý nhét đầy thức ăn vào hành lý cho ta. Đến ngày kiểm tra, cung nữ hầu cận bên cạnh công chúa tên Hỉ Tước hỏi: “Trong sách như có Hoàng Kim Ốc.” Ta đáp: “Nào có da giòn heo sữa quay?” Ai ngờ bất ngờ thật, công chúa lại chọn ta. Ta bèn hỏi vì sao. Hỉ Tước đáp: “Công chúa nói cô thiếu đầu óc.” Ta: “???” Sau đó ta với công chúa ngủ chung một giường. Ta thắc mắc: “Cái gì cộm dưới lưng ta thế?” Công chúa cất giọng khàn khàn: “Im miệng.” Công chúa không phải câm sao?! Công chúa là nam nhân ư?!

Tâm Ma Sư tôn cho ta vào thức hải của người, để ta giúp người giết chết tâm ma. Nhưng tâm ma xảo quyệt, còn thích trêu ghẹo người. Ta sơ ý, trúng kế, ngủ với tâm ma. Ta không còn mặt mũi nào đối diện với sư tôn, đành phải xám xịt rời khỏi tông môn. Sau đó, ta nghe nói sư tôn đã nhập ma. Không những trở thành ma tôn, còn lấy thân nam nhi sinh hạ một đứa trẻ. Toàn bộ ma giới đều rầm rộ tìm kiếm ta, kẻ phụ tình vứt chồng bỏ con.

Nguyệt Hoa Năm thứ ba làm hoàng hậu, bạch nguyệt quang của hoàng đế tiến cung. “Nguyệt Hoa, nàng yên tâm, dù thế nào trẫm cũng không để nàng ấy vượt qua nàng.” Đúng vậy. Ta cô độc giữ lấy ngôi vị hoàng hậu, còn hắn thì đêm đêm ở lại cung của quý phi. Ngay cả nhi tử của ta cũng luôn quấn quýt bên nàng. Khi ta dự định giả chết bỏ trốn để tác thành cho bọn họ, nhi tử lại ôm một đống vàng bạc châu báu chui vào ổ chăn của ta: “Nương, muốn đi cũng đừng bỏ con lại nhé.” “Đây đều là những thứ con lừa được từ chỗ của quý phi, chắc đủ cho chúng ta tiêu xài cả đời rồi nhỉ.” “Không đủ thì để con đi kiếm thêm?” Mắt ta lấp lánh nhìn châu báu. “Đủ rồi, đủ rồi, đúng là con trai ngoan của nương.” “Nương sẽ tìm cho con một người cha mới.” Sau đó… Nhi tử: “Nương, nhiều người thế này, ai mới là cha mới của con đây?”

Nương Ta Là Gián Điệp Ở Tướng Phủ Ngày đầu nhận lại người thân, ánh mắt của nương nhìn ta vô cùng nhạt nhòa. Người nắm chặt tay thiên kim giả, chậm rãi nói: “Yên tâm, con mới là đại tiểu thư của Tướng phủ, cho dù nó trở về, cũng không thể lay chuyển được địa vị của con…” Đêm xuống, có tiếng gõ cửa khe khẽ. Nương lén lút xách theo một hộp thức ăn, chuồn vào phòng ta. “Nữ nhi ngoan, đói lắm rồi phải không, nương giữ lại cho con một cái móng giò to đấy!” Ta sững sờ. Không phải chứ, nương… người là gián điệp nội ứng sao!

Giữa Biển Người, Ta Lại Gặp Nhau Bạch nguyệt quang của Ninh Thuật vì tôi mà chết, anh ta hận tôi suốt mười năm. Đến tận khi tôi bệnh chết, anh ta vẫn không tha thứ cho tôi. Trọng sinh trở về ngày hôm đó, tôi quyết định thành toàn cho bọn họ, chết thay bạch nguyệt quang của anh ta. May mắn thay, tôi không chết, còn nhân cơ hội đó mà giả chết rời đi. Tôi bắt đầu một cuộc sống mới, vứt bỏ Ninh Thuật ra sau đầu. Hai năm sau, Ninh Thuật vô tình nhìn thấy ảnh chụp của tôi, phát hiện tôi vẫn còn sống. Nghe nói, lúc đó anh ta phát điên rồi.