HE
Hóa Ra Là Thích Nửa đêm, kẻ thù không đội trời chung đột nhiên gửi qua một tấm ảnh cơ bụng. Ba giây sau, hắn giải thích: 【Xin lỗi, trượt tay.] Ba giây tiếp theo: 【Cậu chưa thấy hả? Đây là ảnh cơ bụng của tôi đấy. 【Là của tôi thật, không phải của ai khác. 【Hello? Không có ở đó à? 【Thôi quên đi, để tôi thu hồi lại, vừa hay cậu chưa kịp xem. 【Thôi toang rồi, không thu hồi được nữa, bực quá trời! 【Không được xem đó! 【Trời ơi, xấu hổ chết mất, cậu không được xem! 【Tôi bảo không được xem, cậu có nghe thấy không?!] Tôi: “…”
Người Nô Tỳ Trong Mộ Cổ Ta là người duy nhất trong tộc được dưỡng thành “Kim khẩu nữ”. Không giống các tỷ tỷ khác trong tộc, nhả ra côn trùng hay rắn rết, thứ ta nhả chính là kim ngân châu báu. Chỉ cần dâng lên thịt tươi, ta liền mở miệng, kẻ dâng thịt sẽ thu được vàng ròng đổ xuống như mưa. Bởi vậy, khói bếp trong làng ngày ngày bốc cao, mùi thịt thơm lừng khắp chốn, chỉ cầu ta hé miệng một lần. Nhưng năm hạn hán đến, thịt từ đâu mà có? Nhìn xuống bụng mình, lại thấy các tộc nhân gầy yếu đến mức da bọc xương, ta chỉ khẽ mỉm cười.
Cuốn Sổ Đòi Mạng Mẹ tôi có một cuốn sổ ghi lại toàn bộ chi phí nuôi tôi từ nhỏ đến lớn. Sau một cuộc cãi vã khác, bà ấy bảo tôi trả lại toàn bộ số tiền này cho bà ấy. Tôi nói: “Được, trả lại hết cho mẹ.” Cả m//ạng của con, cũng trả lại cho mẹ.
Kế Hoạch Trả Thù Sau khi lén trộm hộ khẩu, bảo mẫu cùng bố tôi đã lén lút đi đăng ký kết hôn. Bà ta tự cho mình là nữ chủ nhân, mặt dày đòi tôi phải đưa năm mươi vạn tiền sính lễ với ba mươi vạn tiền dưỡng lão mỗi tháng. Tôi nhìn bố đang ngồi trên xe lăn, liên tục nói rằng mình đã gặp được tình yêu đích thực. Tôi cười lạnh: “Bà ta không đáng giá đến thế!”
Công Chúa Chỉ Muốn Hòa Ly Năm ấy khi tình cảm sâu đậm nhất, vị tiểu tướng quân lừng danh biên ải đã dâng lên tất cả chiến công để cầu phụ hoàng ban hôn, cưới ta làm thê tử. Thế nhưng ba năm sau, lại có một nữ tử ôm theo hài tử tới cửa, khóc lóc van xin ta hãy tiếp nhận mẹ con các nàng. Phu quân nói mình không cẩn thận uống say, nên mới phạm phải sai lầm. Bà mẫu thì trách, ta đã đoạn tuyệt tiền đồ của con trai bà, thì không thể đoạn luôn cả dòng dõi của hắn. Người thân khuyên ta rộng lượng, bảo rằng chủ mẫu của các thế gia kinh thành đều phải sống như vậy mà qua ngày. Chỉ có người tỷ tỷ từng bất hòa với ta, lại vỗ lưng ta, chậm rãi nói: “Ngày trước muội để hoàng huynh quyết định thay mình.” “Về sau lại giao cho phu quân quyền định đoạt.” “Giờ đây, muội nên học cách trưởng thành rồi.” “Dẫu sao, muội cũng đã có một tiểu nữ nhi.” Ta cúi đầu nhìn nữ nhi bé nhỏ trong lòng, con bé còn đang ngậm tay chảy nước miếng. Chợt hiểu ra, nếu ta yếu mềm, con ta sẽ chẳng biết cách kiên cường. Nếu ta để người ức hiếp, con ta sẽ chẳng học được cách tự lập. Lần này, đến lượt ta ra tay rồi.
Nữ Tướng Tư Quân Kiếp trước, khi đích tỷ của ta vào cung làm hoàng hậu, nàng đã cúi đầu dạy bảo ta rằng: “A Đinh, khi ta không còn nữa, muội phải tự bảo vệ mình.” Ta hàm lệ đồng ý. Năm năm sau, hoàng hậu thất sủng, bị kẻ gian hãm hại mất trinh tiết, đêm đó đã treo cổ tự vẫn. Thiên tử hạ lệnh, phế truất hoàng hậu Mạnh thị vì vô đức, toàn thành không được mặc đồ tang. Ta thay Mạnh gia nhận tội, vì dung mạo khuynh thành nên được bệ hạ đưa vào cung, được sủng ái hơn cả sáu cung. Ngày ta cùng thiên tử chôn thây trong biển lửa, hắn giận dữ bóp cổ ta: “Trẫm đã không bạc đãi Mạnh gia của ngươi, vì ngươi mà trẫm không truy cứu hoàng hậu mất trinh tiết bị phế truất kia!” Ta mặc cho ngọn lửa thiêu đốt toàn thân, như không hề hay biết: “Nhưng ta truy cứu.” Khi tỉnh lại, ta đã trở về ngày đích tỷ vào cung. Nàng vuốt đầu ta, quay đầu bước vào hoàng cung ăn thịt người. Ta cởi bỏ xiêm y, trang sức, quay đầu bước vào doanh trại đầy máu tanh. —— Ta muốn xem, khi ta dẫn quân vây quanh hoàng thành, tên hoàng đế chó má đó còn dám nói bốn chữ “Hoàng hậu phế truất” không?
Tình Cổ Ta và Giang Duệ Hành là kẻ thù truyền kiếp nhưng lại bị người trong nhà ép buộc đính hôn. Tất cả chỉ vì hai chúng ta đều trúng phải cổ độc, phải dựa vào nhau để giải trừ. Đêm tân hôn, tình cổ đực cái tựa như hổ đói, khó mà kiềm chế. Chúng ta liều mạng chống cự, cuối cùng vẫn dây dưa với nhau. Nghĩ đến việc phải chung chăn gối với kẻ mà mình ghét, ta cố gắng hết sức, định dùng lời lẽ thô tục để giữ vững tỉnh táo. “Tên khốn, đồ lưu manh, đồ vô lại…” Nhưng Giang Duệ Hành lại giữ chặt lấy cánh tay đang vùng vẫy của ta, đè ta xuống giường, gân xanh trên trán nổi lên, giọng nói khàn khàn run rẩy: “Mắng một câu, làm mười lần.”
Trọng Sinh Báo Thù Cố Tướng quân còn trẻ tuổi phong lưu nhưng lại bị ép cưới ta, một công chúa phế vật. Bảy năm thành hôn, hắn đối xử với ta như trân bảo. Cho đến ngày cung biến, hắn giết chết hoàng huynh, tự lập làm đế. Phong cho nha hoàn của ta làm hoàng hậu, còn giáng ta làm tội nô. “Công chúa đã cướp phu quân của người khác thì nên chuộc tội cho đàng hoàng.” Ta mới biết, hắn và nha hoàn của ta đã nhẫn nhục chịu đựng nhiều năm như vậy. Hóa ra hắn hận ta đến thế. Mở mắt lần nữa, ta đã trọng sinh vào ngày hắn khải hoàn trở về.
Chu Nguyên Ngày phu quân định lấy mạng ta để chứng đạo, ta phát hiện mình mang thai. Hắn chán ghét, nhưng vẫn thu kiếm. “Nể tình ngươi hoài tiên thai, bản tôn sẽ không giết ngươi.” Ta mới hay, phu quân ta, hóa ra là tiên trên trời. Hắn căm ghét thủ đoạn hèn hạ của ta, giam ta trên thiên giới, không đoái hoài. Ta liều mạng sinh hạ đứa trẻ, nhưng nó lại căm ghét ta là phàm nhân thấp hèn, đòi đổi mẫu thân mới. Cuối cùng, ta nhảy xuống Ma Uyên, quên hết tất cả mọi thứ. Một ngày nọ, ta cùng con gái xuống trần gian lịch kiếp. Bỗng có một tiểu tiên mặc áo gấm, mắt đỏ hoe nhìn chằm chằm ta. “Chính vì nàng ta, a nương mới không cần ta sao?” …
Kế Hoạch Yêu Em Từ Lâu Chị tôi gửi cho tôi loạt ảnh trai đẹp cơ bắp đầy mê hoặc.“Đây là em chồng chị, da trắng nõn, mặt mũi điển trai, có tám múi bụng, em có thể gả!”Tôi là kiểu người nông cạn vậy sao?Ừ thì… đúng là vậy thật!Chị tôi quả nhiên hiểu tôi vô cùng.Cưới về xong, hai vợ chồng tôi sống như vương như hậu, ngày ngày sung sướng đến mơ hồ.Cho đến khi cô thanh mai trúc mã của anh rể thổ lộ tình cảm với ảnh.Tôi và chị còn chưa kịp phản ứng, thì chồng tôi đã lao lên cào cấu hai người kia.“Đồ cẩu nam nữ! Hai người không muốn sống thì cũng đừng kéo tôi chớt chung! Hu hu hu, vợ ơi, em không thể bắt anh chịu tội lây được!”
Bạn Trai Chống Trà Xanh Của Tôi Bạn trai tôi có một cô “nữ huynh đệ” rất nổi tiếng trong nhóm bạn. Rất nhiều mối tình của các chàng trai đã rơi vào cảnh sóng gió vì cô nàng huynh đệ này. Lần đầu tiên tôi ra mắt, cô ta kéo tay bạn trai tôi nói: “Anh em tụ họp với nhau, cậu dẫn theo con gái làm gì? Trang điểm kỹ thế này, chắc cậu chờ lâu rồi nhỉ?” Tôi còn chưa kịp lên tiếng, bạn trai tôi đã mở lời trước: “Hả? Cậu không trang điểm à? Thô thế, chẳng trách không có bạn trai.”
Đoạn Tình Báo Phục Mạnh Thanh Chu ném ta vào ổ cướp, dùng ta để đổi lấy sự bình an cho Chu Nhược. Ta nắm chặt lấy tay áo, cầu xin hắn đừng bỏ rơi ta. Hắn bẻ từng ngón tay ta ra, thản nhiên nói. “Loan Loan, nàng hãy cố gắng sống sót, những thứ khác không quan trọng.” Thật hay cho câu những thứ khác không quan trọng. Chu Nhược là viên ngọc không tì vết, thanh danh không thể bị vấy bẩn. Còn ta chỉ là một con hát hạ lưu, sinh ra đã hèn kém, đáng bị chà đạp, không có gì quan trọng.
Bà Nội Muốn Làm Vua Sau khi ba tôi qua đời vì tai nạn giao thông, bà nội không những âm thầm lấy hết tiền bồi thường mà còn đuổi mẹ con tôi ra khỏi nhà. Mẹ dẫn tôi lang thang ngoài đường, suýt nữa thì ch.t đói. Về sau, mẹ rửa bát thuê, bán xiên nướng mưu sinh, không chỉ nuôi sống tôi, mà còn mở được quán, mua được nhà. Mười năm sau, bà nội đột ngột xuất hiện. Bà ta nói, chúng tôi nên “báo hiếu thay cho ba”, phải chăm sóc bà lúc tuổi già.
Trở Thành Bà Mẫu Của Đích Tỷ Để chống lưng cho quả hồng mềm đích tỷ, ta đã cùng nàng gả vào một nhà. Nàng gả cho tiểu tướng quân. Còn ta thì gả cho cha của tiểu tướng quân. Sau khi thành thân, tiểu tướng quân từ chiến trường mang về một đóa bạch liên hoa đang mang thai. Tỷ tỷ lau nước mắt, hiếm khi cứng rắn nói: “Muội muội, ta muốn hòa li.” Ta: “Được, tỷ hòa li thì ta cũng hòa li.” Ai ngờ, thư hòa li còn chưa đưa đến tay tiểu tướng quân thì nghe nói hắn bị phạt quỳ ở từ đường. Cha hắn mặt không biểu cảm cầm gia pháp, đánh hắn đến da tróc thịt bong: “Nghiệt tử, muốn cha ngươi biến thành người không vợ cứ việc nói thẳng.”
Gió Thổi Chim Bay, Cây Động Lòng Trong lúc lịch kiếp, ta vô ý bị một đạo thiên lôi đánh trúng. Không hiểu vì sao, ta biến thành một đứa trẻ ba bốn tuổi, không chút tu vi, ngay cả con gà cũng không giết nổi. Rồi bị kẻ thù không đội trời chung nhặt về nhà. Hắn nhìn ta một hồi lâu, rạch ngón tay ta, nặn vài giọt máu nhỏ vào pháp khí trong tay. Ngay khi tiếp xúc với máu, pháp khí lập tức phát ra ánh sáng đỏ rực. Nhìn luồng sáng đó, hắn lẩm bẩm, nghiến răng nghiến lợi nói: “Thảo nào có dáng dấp của cố nhân, hóa ra… quả thực là cốt nhục của cố nhân. A Khê, ta thật không ngờ, nàng từ khi nào đã cùng kẻ khác qua lại, còn có cả hài tử!” Ta, kẻ đang ngồi một bên ôm ngón tay bị đau, kêu la ầm ĩ: ??? Đồ ngu! Có bao giờ ngươi nghĩ đến khả năng… ta chính là cố nhân của ngươi không?
Liên Khai Tịnh Đế Để chúc mừng Bùi Cảnh Xuyên đỗ trạng nguyên, ta đã đặt rèn một đóa liên hoa song sinh bằng vàng ròng cao bằng người, mang đến tặng hắn. Lúc trạng nguyên dạo phố, hắn tháo đóa hoa cài trên đầu xuống, lại ném cho thứ muội đứng bên cạnh ta. Chung quanh vang lên một trận hò reo náo nhiệt, thứ muội mặt đỏ tới mang tai. Đúng lúc ấy, quân Trấn Bắc khải hoàn hồi triều. Ta kéo đóa liên hoa đi tới trước quân doanh, chọn bừa một tiểu tướng quân mặc giáp bạc, lông mày rậm, mắt to, rồi ngọt ngào nở nụ cười: “Tiểu tướng quân, đóa liên hoa này tặng ngươi, chúc mừng khải hoàn!”
Tiêu Thanh Nguyệt Ta là đích tử của Hầu phủ, từ nhỏ đã thể nhược đa bệnh, đi một bước cũng thở dốc. Trưởng tỷ của ta một tay vung trường thương, chiêu thức nhanh đến mức chỉ thấy tàn ảnh, còn ta… đến cả cây cung nhẹ nhất cũng không kéo nổi. Thế nên, phụ thân xem ta như con gái mà nuôi, để trưởng tỷ giả trai ra trận giết địch. Đúng lúc Hoàng thượng mở rộng hậu cung, một đạo thánh chỉ ban xuống, ta bị đưa vào sâu trong hoàng cung. Vốn tưởng đầu không giữ nổi, ta đã chuẩn bị sẵn tâm lý chịu chết. Nào ngờ, đêm đó, tại tẩm cung của quân vương, hắn lại hung hăng “sủng ái” ta một phen.
Thê Tử Của Ta Phu quân của ta chiến tử sa trường đã năm năm, vậy mà đột nhiên lại mang theo cả gia quyến quay về. Hắn ở địch quốc cưới vợ, sinh con, còn chỉ đích danh bảo ta đi đón. Lão phu nhân khó xử, ta cũng khó xử. Năm đó, sau khi Cố Xương Văn qua đời, lão phu nhân đã tìm cho ta một tiểu tướng công. Hiện tại, trượng phu và nhi tử ầm ĩ không ngừng, ta thực sự không cách nào rời khỏi. Hai người họ, một người giữ chặt tay áo bên trái của ta, người kia giữ chặt tay áo bên phải, nước mắt lưng tròng, nghẹn ngào nói: “Nương tử, ngực ta đau quá, nàng nghe thử xem tim ta đập nhanh hay không?” “Nương, ngón tay con đau quá, người thổi cho con nhé!” Không còn cách nào, ta đành gác lại chuyện đi đón người. Hôm Cố Xương Văn tức giận đến tìm ta tính sổ, lão phu nhân không dám ngẩng đầu, lại nghĩ ra một chủ ý ngu ngốc: “Hay là để hai đứa trẻ đính hôn từ bé?”
Màn Trời Tống Duật năm ba mươi chín tuổi đã nuôi một ngoại thất. Những nữ tử ái mộ hắn cố ý đem chuyện này tiết lộ cho ta. Sau khi biết chuyện, hắn cố tình đến cảnh cáo: “Tố Tố không phải người ngoài.” Thì ra, Lâm Tố là con gái khuê mật của bà mẫu ta. Phụ thân nàng chiến tử, mẫu thân tuẫn tình. Một tháng trước, Tống Duật đón nàng về. Trên đường đi, hai người lâu ngày sinh tình. Hắn nói nàng đến là để gia nhập gia đình này. Bọn họ đều nghĩ rằng ta sẽ nổi trận lôi đình. Nhưng ta lại nói: “Sao có thể nuôi dưỡng ở bên ngoài để làm trò cười cho thiên hạ? Chi bằng nâng nàng làm bình thê.” Ta thậm chí còn đề nghị họ sớm sinh con. Bởi vì hệ thống nói với ta:【Thân thể của ngươi cuối tháng sẽ hồi phục, còn mười ngày nữa là có thể trở về.】 Nhi nữ ta vất vả sinh ra, khẳng định là muốn dẫn đi.
Chiếc Ô Nghiêng Vì một cây dù, tôi phát hiện bạn trai ngoại tình. Hắn nhất quyết không thừa nhận, còn mắng tôi: “Ngần này tuổi rồi, đừng có làm quá nữa.” Tôi dứt khoát chia tay, thu dọn đồ đạc quay về quê. Không còn cách nào khác, đúng như lời hắn nói, tôi đã già rồi, phải nhanh chóng tìm một bến bờ mới. Mấy tháng sau, Kỷ Cảnh Xuyên hối hận, tới tìm tôi cầu xin quay lại. Tôi chỉ tay sang bên cạnh, thản nhiên nói: “Đừng gọi linh tinh. Chồng tôi sẽ ghen đấy.”