HE

Kế Hoạch Yêu Em Từ Lâu

Kế Hoạch Yêu Em Từ Lâu Chị tôi gửi cho tôi loạt ảnh trai đẹp cơ bắp đầy mê hoặc.“Đây là em chồng chị, da trắng nõn, mặt mũi điển trai, có tám múi bụng, em có thể gả!”Tôi là kiểu người nông cạn vậy sao?Ừ thì… đúng là vậy thật!Chị tôi quả nhiên hiểu tôi vô cùng.Cưới về xong, hai vợ chồng tôi sống như vương như hậu, ngày ngày sung sướng đến mơ hồ.Cho đến khi cô thanh mai trúc mã của anh rể thổ lộ tình cảm với ảnh.Tôi và chị còn chưa kịp phản ứng, thì chồng tôi đã lao lên cào cấu hai người kia.“Đồ cẩu nam nữ! Hai người không muốn sống thì cũng đừng kéo tôi chớt chung! Hu hu hu, vợ ơi, em không thể bắt anh chịu tội lây được!”

Hơi Ấm Gia Đình

Hơi Ấm Gia Đình Hồi nhỏ, cả gia đình nhà tôi tự lái xe đi du lịch. Bố mẹ dẫn chị gái, em trai đi tham quan danh lam thắng cảnh, còn tôi bị bỏ quên trong xe bốn tiếng đồng hồ, suýt chết ngạt. “Ôi, chúng tôi quên mất con bé, cứ để con bé ở trong xe đợi chúng tôi là được.” Khi cảnh sát liên lạc với bố mẹ tôi, họ đã nói như vậy. Hai mươi năm sau, xảy ra động đất. Chị gái bế cháu trai, em trai dắt con chó của mình, bố tôi cầm sổ tiết kiệm với giấy tờ tùy thân. Cả nhà vội vã chạy trốn nhưng không ai nhớ đến mẹ tôi đang cảm lạnh ngất xỉu. Sau đó, mẹ tôi khóc gọi điện cho tôi. “Ôi, họ quên mất mẹ sao?” “Ngoan ngoãn ở nguyên chỗ đợi người khác đến tìm mẹ… hóa ra là không được sao?”

Bài Ca Ly Biệt

Bài Ca Ly Biệt Vào ngày sinh nhật lần thứ sáu mươi, chồng tôi đưa mối tình đầu của ông ấy là Trần Mạt Vân về nhà, người đã bị con cái bỏ rơi. Ông ấy nói: “Bà ấy đã bị những đứa con bất hiếu làm tổn thương, chẳng lẽ chúng ta không thể cho bà ấy một chút hơi ấm gia đình sao?” “Bà chẳng phải đang buồn vì không có việc gì làm sau khi nghỉ hưu sao? Vậy thì hai người có thể bầu bạn với nhau.” Ngay cả con gái tôi cũng lên tiếng: “Mẹ à, bây giờ đang thịnh hành chị em giúp đỡ lẫn nhau, mẹ cứ xem như giúp đỡ dì Trần đi!” Ngọn nến trên chiếc bánh sinh nhật sắp cháy hết. Tôi nhớ lại điều ước vừa mới cầu – Mong rằng quãng đời còn lại có thể tự do tự tại. Tôi không nói gì, chỉ lặng lẽ vào phòng thu dọn đồ đạc. Sáng hôm sau, tôi rời khỏi nhà. Vì không ai quan tâm đến tôi, vậy thì tôi cũng không cần phải bận tâm đến ai nữa. Tôi sẽ lập tức bắt đầu thực hiện điều ước sinh nhật của mình.

Nữ Đế Cẩm Đàn

Nữ Đế Cẩm Đàn Ta vừa mới sinh ra đã bị vứt bỏ ở bãi tha ma. Một con hoạt thicó lòng tốt cứu ta, dùng máu thịt của mình nuôi dưỡng ta lớn lên. Ban ngày, chúng ta nằm trong quan tài nghỉ ngơi, ban đêm hắn dẫn ta đi đào mộ, trộm mả, phát tài từ của cải của người chết. Năm mười bảy tuổi, người trong cung tới mang ta đi, họ nói rằng ta là công chúa thật bị bế nhầm từ nhỏ. Ta mừng rỡ không thôi, nghĩ rằng từ nay mình đã có cha mẹ. Nhưng sau này ta mới biết, họ không nỡ để giả công chúa đi hòa thân, nên muốn bắt ta làm người thế thân. Ta định đào tẩu, nhưng hoạt thi lại ngăn cản ta. Hắn nói: “Vừa rồi, Tử Vi đế tinh đã nhập vào mệnh bàn của ngươi. Cẩm Đàn, hãy đi hòa thân đi.”  

Viên Mãn

Viên Mãn Tân hoàng đế bỏ rơi ta, cưới ánh trăng sáng của hắn. Từ đó, cả nhà ta bắt đầu buông thả. Biên ải bị tấn công, cha ta: Bệnh cũ tái phát, không dậy nổi. An ninh kinh thành không tốt, đại ca ta: Nghỉ phép năm, đừng làm phiền. Hộ bộ không có tiền, mẹ ta: Nghèo, không cho vay được. Tân hoàng đế nổi giận: Các ngươi là cái thá gì? Trẫm có đầy người! Được thôi~ Tiếp tục buông thả. Sau đó, huynh trưởng của ánh trăng sáng bị tân hoàng đế phái đi nghênh địch, suýt nữa bị giết. Huynh thứ của ánh trăng sáng bị tân hoàng đế lôi đi phá án, ba ngày sau thì sợ ngây người. Mẹ của ánh trăng sáng vì muốn chống lưng cho con gái mà đã tiêu hết cả tiền dành dụm. Ô hô~ Cứ buông thả mãi, cứ sung sướng mãi~~~

Cuốn Sổ Đòi Mạng

Cuốn Sổ Đòi Mạng Mẹ tôi có một cuốn sổ ghi lại toàn bộ chi phí nuôi tôi từ nhỏ đến lớn. Sau một cuộc cãi vã khác, bà ấy bảo tôi trả lại toàn bộ số tiền này cho bà ấy. Tôi nói: “Được, trả lại hết cho mẹ.” Cả m//ạng của con, cũng trả lại cho mẹ.

Dục Nhiên

Dục Nhiên Ta là một thứ nữ vô dụng trong phủ huyện lệnh, ngày ngày chỉ biết ăn no chờ chếc. Không ngờ lại bị công tử của Hầu phủ nhìn trúng, ép ta vào phủ. Ai ngờ được, vị công tử kia không chỉ tham lam đồ ăn của ta mà còn muốn… cả người ta.

Cố Ý Dụ Dỗ 1

Cố Ý Dụ Dỗ 1 Tôi và chồng ly hôn xong, như ý nguyện gả cho lão Vương ở sát vách. Còn chồng trước của tôi cũng như ý nguyện cưới cô góa phụ tên là Hồ Lệ Tĩnh. Vốn tưởng đôi bên mỗi người một nhà, ai nấy yên ổn, nhưng cái gã chồng cũ cùng cô vợ mới của anh ta lại muốn gây chuyện. Chồng cũ chạy sang nhà tôi nói tôi không biết xấu hổ, nói tôi và lão Vương đã lén lút cấu kết với nhau từ lâu. Còn vợ anh ta thì nay chạy sang nhà tôi mượn muối, mai lại chạy sang mượn tiền, mà hễ có dịp là liếc mắt đưa tình với lão Vương nhà tôi. Chồng cũ thì nhiệt tình thích giúp người, vợ hắn mặt dày lại sang gọi “người đàn ông nhà tôi” qua giúp, muốn người đàn ông của tôi gánh nước, bổ củi cho ả. Tôi đời nào chiều theo bọn họ!

Xuân Về Chốn Cũ

Xuân Về Chốn Cũ Năm tốt nghiệp cấp ba, tôi đã từ chối lời tỏ tình của Cố Tùng trước toàn trường. Tôi nói mình đã có bạn trai rồi. Cậu ấy lễ độ gật đầu, xoay người rời đi. Rạng sáng ngày hôm sau lúc bốn giờ, cậu ấy bay ra nước ngoài du học. Tôi thì như thường lệ, tranh thủ trời chưa sáng đã ra giành sạp bán bữa sáng. Tám năm sau. Tôi ôm đứa con gái đang bệnh nặng, mang theo bảy nghìn tệ (~24.5tr) cuối cùng trong người, ngồi lên chuyến tàu đi về Bắc Kinh. Xem xong hồ sơ bệnh án, bác sĩ lắc đầu. “Toàn Bắc Kinh e là chỉ có một bác sĩ có thể làm được ca phẫu thuật này. “Là một chuyên gia vừa từ nước ngoài trở về, từng chủ trì một ca phẫu thuật cho bệnh nhân có tình trạng tương tự bé con nhà cô.” Nói đến đây, ông ta vui vẻ gọi người đàn ông phía sau tôi: “Để tôi giới thiệu một chút, chính là vị này – Cố Tùng, bác sĩ Cố.”

Tướng Quân Trở Về

Tướng Quân Trở Về Ta biết được sau khi mình thủ tiết ba năm, vị tướng quân xuất chinh không những sống lại mà còn mang về một chân ái, muốn bỏ ta. Ta rơi vào trầm tư. Hắn có thể tìm được một tiểu Bạch hoa yếu đuối đáng thương, ta cũng có thể tìm được thư sinh tuấn tú cơ bắp cuồn cuộn. Ta còn muốn dọn sạch Hầu phủ! Ba năm sau, quả nhiên tướng quân gửi về một phong thư bỏ vợ. Ta chuẩn bị dẫn theo thư sinh và hài tử một tuổi của ta về Hầu phủ, tức chết hắn. Nhưng, thư sinh nhìn xem bảng hiệu, lại nhìn ta, cũng đắm chìm trong suy tư…

Lá Thư Tỏ Tình

Lá Thư Tỏ Tình Sau khi đại tiểu thư giới Bắc Kinh Ôn Giai Hòa, bị nam thần lạnh lùng Tần Vọng từ chối lời tỏ tình, cô liền đẩy tôi ra trước mặt anh ta: “Là cô ấy thích cậu đấy!” Tôi còn đang định lên tiếng giải thích thì ngay trước mắt bỗng hiện ra hàng loạt dòng chữ lơ lửng: 【Chịu oan thay tiểu thư, sẽ được trắng trợn 50 vạn (~1.8 tỷ)!】 【Con nhóc này ngốc quá, số tiền đó mà không lấy thì để tôi lấy!】 【Chuẩn luôn! Tần Vọng đẹp trai thế kia, nhận thích cậu ta thì sao chứ? Quan trọng là anh ta có tiền không?】 【Tiểu thư tuy đỏng đảnh, nhưng chi rất mạnh tay nha, kết thân với cô ấy, cánh cửa làm giàu đã rộng mở!】 Hai mắt tôi sáng rực như đèn pha. Đối diện ánh mắt tràn đầy kỳ vọng của Ôn Giai Hòa, tôi mạnh mẽ gật đầu. Nhìn Tần Vọng: “Đúng vậy, là tôi thích cậu.”

Vị Khách Mời Đặc Biệt Trong Lễ Cưới

Vị Khách Mời Đặc Biệt Trong Lễ Cưới Vào ngày cưới, bạn gái cũ của chồng bất ngờ xuất hiện, lên sân khấu hát tặng.“Cảm ơn anh đã đặc biệt mời em, để chứng kiến tình yêu của anh…”Chồng tôi xông lên, giật luôn micro:“Đừng có gào thét nữa, còn chẳng dễ nghe bằng tiếng ngáy của vợ tôi!”Tôi: Nghe em nói cảm ơn anh…

Sắc Phù Dung

Sắc Phù Dung Ta ích kỷ tham lam, hám danh hám lợi, dùng đủ mọi thủ đoạn để gả cho tân khoa trạng nguyên. Ngày đại hôn, phụ thân của trạng nguyên bị kết tội, nhà bị tịch thu, cả gia tộc bị lưu đày. Vừa mới nắm tay phu quân thề non hẹn biển, ngay sau đó ta đã ôm vàng bạc bỏ trốn. Buồn cười chết mất. Người phụ trách tịch thu gia sản lại chính là vị kế huynh ta từng chèn ép, hành hạ từ bé, chỉ hận không thể róc xương lột da ta. Rơi vào tay hắn, ta còn đường sống hay sao? Đúng lúc ta mồ hôi đầm đìa chui qua cửa chó, đột nhiên trước mắt hiện lên hàng chữ: 【Nữ phụ lại bắt đầu tự tìm đường chết rồi, chỉ cần liếc mắt đưa tình với kế huynh là có thể giữ mạng, vậy mà lại lựa chọn ôm vàng bạc bỏ trốn, kết quả còn chưa ra khỏi thành đã bị cướp sạch, mất mạng ngay trong hẻm nhỏ.】 【Nữ phụ, ngươi hồ đồ rồi! Rõ ràng ưa trèo cao, sao không nhìn xem kế huynh ngươi là ai! Hắn về sau chính là đại phản diện quyền khuynh triều dã đấy!】 【Buồn cười chết mất, ai đời đi tịch thu gia sản mà còn tắm rửa xức hương, búi tóc chỉnh tề, một thân hoa phục như đang khoe sắc vậy!】 【Chạy cái gì mà chạy! Hắn đâu phải đến để tịch thu gia sản, hắn là đến bắt ngươi đấy!】 … Ta chợt khựng lại.

Công Chúa Chỉ Muốn Hòa Ly

Công Chúa Chỉ Muốn Hòa Ly Năm ấy khi tình cảm sâu đậm nhất, vị tiểu tướng quân lừng danh biên ải đã dâng lên tất cả chiến công để cầu phụ hoàng ban hôn, cưới ta làm thê tử. Thế nhưng ba năm sau, lại có một nữ tử ôm theo hài tử tới cửa, khóc lóc van xin ta hãy tiếp nhận mẹ con các nàng. Phu quân nói mình không cẩn thận uống say, nên mới phạm phải sai lầm. Bà mẫu thì trách, ta đã đoạn tuyệt tiền đồ của con trai bà, thì không thể đoạn luôn cả dòng dõi của hắn. Người thân khuyên ta rộng lượng, bảo rằng chủ mẫu của các thế gia kinh thành đều phải sống như vậy mà qua ngày. Chỉ có người tỷ tỷ từng bất hòa với ta, lại vỗ lưng ta, chậm rãi nói: “Ngày trước muội để hoàng huynh quyết định thay mình.” “Về sau lại giao cho phu quân quyền định đoạt.” “Giờ đây, muội nên học cách trưởng thành rồi.” “Dẫu sao, muội cũng đã có một tiểu nữ nhi.” Ta cúi đầu nhìn nữ nhi bé nhỏ trong lòng, con bé còn đang ngậm tay chảy nước miếng. Chợt hiểu ra, nếu ta yếu mềm, con ta sẽ chẳng biết cách kiên cường. Nếu ta để người ức hiếp, con ta sẽ chẳng học được cách tự lập. Lần này, đến lượt ta ra tay rồi.

Tiểu Thư Đồng Của “Công Chúa Câm”

Tiểu Thư Đồng Của “Công Chúa Câm” “Công chúa câm” tuyển thư đồng, gia đình cử ta đi. Để dỗ dành, phụ thân còn cố ý nhét đầy thức ăn vào hành lý cho ta. Đến ngày kiểm tra, cung nữ hầu cận bên cạnh công chúa tên Hỉ Tước hỏi: “Trong sách như có Hoàng Kim Ốc.” Ta đáp: “Nào có da giòn heo sữa quay?” Ai ngờ bất ngờ thật, công chúa lại chọn ta. Ta bèn hỏi vì sao. Hỉ Tước đáp: “Công chúa nói cô thiếu đầu óc.” Ta: “???” Sau đó ta với công chúa ngủ chung một giường. Ta thắc mắc: “Cái gì cộm dưới lưng ta thế?” Công chúa cất giọng khàn khàn: “Im miệng.” Công chúa không phải câm sao?! Công chúa là nam nhân ư?!

Vân Ca

Vân Ca Sau khi rơi xuống vực rồi được cứu trở về. Từ lúc đó, ta không còn mù quáng say mê Tiết Vọng nữa. Không còn chạy theo hắn, chẳng còn chăm lo, ân cần với hắn, cũng không còn lấy lòng hay nuông chiều hắn. Ta chỉ ở lì trong Phật đường, ngày ngày thành kính tụng kinh. Ngay cả khi hắn đến thông báo muốn từ hôn, ta cũng chỉ gật đầu nói một câu “Được thôi.” Sau đó lại quỳ xuống tiếp tục cầu nguyện: “Bồ Tát phù hộ, Bồ Tát khai ân.” “Hôm đó dưới vực sâu, ta vì bị trúng độc nên mới bất đắc dĩ làm bẩn vị công tử kia.” “Chỉ một đêm đó, hẳn là sẽ không mang thai được đâu, phải không?” “Hắn chắc sẽ không tìm ra ta đâu, phải không?”

Ngỗng Se Duyên

Ngỗng Se Duyên Mười năm đèn sách ai , một ngày rượt ngỗng khắp trường ai cũng biết. Trên confession của trường, ai đó đã dán bức ảnh mặt mày dữ tợn đang rượt theo đít một con ngỗng. Chủ nhân bé ngỗng giận dữ: “Đứa nào, là đứa nào rượt con trai làm nó sợ tới mức đẻ thì thôi, đã thế còn—” “Nhổ trụi lông đít của nó là ý gì hả!???” Tôi đáp : “Nó cắn nát bài thi cuối kỳ của , rượt nó để nhổ lông thì chẳng lẽ rượt để nhổ ?” Chủ nhân con ngỗng im lặng một lúc, : “… Cũng là .”

Kiếp Này Không Tha Thứ

Kiếp Này Không Tha Thứ Giang Ứng là chồng tôi. Khi bị bắt cóc, hắn lại chọn cứu cô em gái kế của tôi. Còn tôi, trong vụ nổ, hóa thành tro bụi. Sống lại một đời, tôi đeo cặp sách, đi ngang qua con hẻm nhỏ nơi Giang Ứng bị bắt nạt. Giang Ứng nằm trên đất, thoi thóp hấp hối, lần này, tôi chọn cứu người bên cạnh hắn. Về sau, hắn quỳ xuống trước mặt tôi, đôi mắt đỏ hoe, giọng run rẩy: “Du Du, lẽ ra em nên cứu anh…”

Cổ Nữ Vương Phi

Cổ Nữ Vương Phi Ta là đích nữ của Thừa tướng, một kẻ bị vứt bỏ. Ngày hôm sau khi cứu Thụy Thân Vương, ta bị đón về tướng phủ. Phu phụ Thừa tướng cùng dưỡng nữ quỳ xuống cầu xin ta hãy nhường Thụy Thân Vương cho nàng ta. “Diệu Diệu từ nhỏ đã thích Thụy Thân Vương, không có hắn, nàng sẽ không sống nổi.” Ta tiện tay ném một con cổ trùng, biến Thụy Thân Vương thành một kẻ ngốc. Đến ngày xuất giá, bọn họ lại sai người trói ta nhét lên kiệu hoa, còn Giang Diệu thì khoác tay đích tử của Thượng thư, mỉm cười duyên dáng nhìn ta. “Tỷ tỷ đã cứu Thụy Thân Vương, người nên lấy thân báo đáp chính là tỷ. Đây là một mối lương duyên tốt đẹp, tỷ nhất định phải trân trọng đấy.” Ta nhìn nàng ta một cách đầy hàm ý, khẽ cong khóe môi, hy vọng nàng ta sẽ không hối hận lần thứ hai.

Đoạn Tình Báo Phục

Đoạn Tình Báo Phục Mạnh Thanh Chu ném ta vào ổ cướp, dùng ta để đổi lấy sự bình an cho Chu Nhược. Ta nắm chặt lấy tay áo, cầu xin hắn đừng bỏ rơi ta. Hắn bẻ từng ngón tay ta ra, thản nhiên nói. “Loan Loan, nàng hãy cố gắng sống sót, những thứ khác không quan trọng.” Thật hay cho câu những thứ khác không quan trọng. Chu Nhược là viên ngọc không tì vết, thanh danh không thể bị vấy bẩn. Còn ta chỉ là một con hát hạ lưu, sinh ra đã hèn kém, đáng bị chà đạp, không có gì quan trọng.