HE

Năm Tám Tuổi, Tôi Vì Cứu Trúc Mã Mà Bị Bắt Cóc

Năm Tám Tuổi, Tôi Vì Cứu Trúc Mã Mà Bị Bắt Cóc Năm tám tuổi, vì cứu trúc mã, tôi đã bị bọn buôn người bắt cóc. Mười năm sau trở về, bên cạnh cậu ấy đã có một cô gái giống tôi đến bảy phần, thế thân tôi, chiếm lấy cuộc sống của tôi. Cô ta đường hoàng bước vào nhà tôi, ôm chầm lấy cha mẹ tôi, thân thiết đến mức không chút e dè. Sau đó, tôi vô tình bắt gặp cô ta gọi bọn buôn người là “ba mẹ”, còn đang thương lượng với bọn chúng về kế hoạch bắt cóc tôi một lần nữa. Trong cơn hoảng loạn, cô ta lái xe đâm chết tôi. Càng đáng sợ hơn là Trúc mã của tôi lại giúp cô ta che giấu tội trạng, ném xác tôi xuống biển. Khi mở mắt ra lần nữa Tôi quay về ngày bọn buôn người sắp sửa bắt cóc trúc mã. Tôi trầm tư suy nghĩ: Không xa đây có một trại trẻ mồ côi… Hình như ở đó có một cậu bé trông rất giống trúc mã của tôi?

Biết Anh Trai Cậu Đẹp Trai Như Thế, Tôi Đã Không Yêu Cậu

Biết Anh Trai Cậu Đẹp Trai Như Thế, Tôi Đã Không Yêu Cậu Trong trò chơi “Thật lòng hay thách thức”, tôi hỏi bạn trai: “Nếu anh gặp một cô gái trẻ hơn em và cô ấy thích anh, anh sẽ làm gì?” Anh ta cúi đầu, liếc nhìn cô em khóa dưới ngồi bên cạnh, rồi không chút do dự trả lời: “Em nghĩ sao? Đương nhiên là chọn người trẻ hơn rồi.” “Sao tự nhiên em lại hỏi anh câu này? Chẳng lẽ em nghĩ anh sẽ chọn em à?” “Giang Hề, con người phải biết tự lượng sức mình chứ.” Nói xong, anh ta cười, ôm chặt eo cô gái kia. Tôi không đáp lại, chỉ lặng lẽ nhìn về phía chàng trai trẻ đầy triển vọng phía sau anh một cách đầy suy tư. Bởi vì, vừa rồi anh ấy đã tỏ tình với tôi. Trên màn hình điện thoại vẫn còn những tin nhắn chưa kịp trả lời: 【Chị đã suy nghĩ xong chưa?】 【Sao không trả lời?】 【Chị dâu, em thật sự không bằng anh ta sao?】

Tranh Giành Nhân Duyên

Tranh Giành Nhân Duyên Mộc vương rơi xuống vực mất trí nhớ, quên mất quận chúa người chàng từng yêu, cưới một thôn nữ như ta làm vợ. Quận chúa khóc lóc cầu xin ta đừng làm liên lụy đến tiền đồ của Mộc vương. Ta giúp chàng khôi phục trí nhớ, giúp hai người nhận ra nhau, rồi tiễn họ rời khỏi thôn trở về kinh thành. Một tháng sau, thị vệ của quận chúa mang đến tin tức họ đại hôn. Còn mang theo binh khí sáng loáng và ngọn lửa ngút trời, tàn sát dân làng, thây nằm la liệt. Ta và con trai bị một thanh kiếm dài đâm xuyên qua, tưới dầu lên, sống sờ sờ bị thiêu thành người than. Lần nữa mở mắt ra, đứa con trai bốn tuổi nước mắt lưng tròng lay ta. “Mẹ, con mơ thấy ác mộng.” 

Thừa Tướng Đại Nhân Cực Sủng Ta

Thừa Tướng Đại Nhân Cực Sủng Ta Liên tục đánh đập ba vị hôn phu đến mức bị từ hôn, cha ta cho rằng tinh thần của ta có chút vấn đề. Ông sốt sắng tiến cung yết kiến bệ hạ, khóc lóc cầu xin bệ hạ ném ta vào Quốc Tử Giám để “tái tạo” lại. Nhưng không ngờ… ta lại vừa gặp đã yêu ngay mã phu của thư viện. Vì để dụ dỗ mã phu cưới ta, ta cứ cách vài ngày lại giả đáng thương mà chạy đến chuồng ngựa. Hôm nay thì ngã vào lòng hắn bị thương, ngày mai thì giả bệnh nặng để hắn phải chăm sóc suốt đêm, ngày kia thì cùng hắn đàm đạo thâu đêm về nhân sinh và lý tưởng… Khó khăn lắm mới thuyết phục được mã phu gật đầu đồng ý, ta nửa đêm leo tường về nhà báo tin vui. Cha ta, sau khi xác nhận nhiều lần rằng người đến cầu hôn chính là mã phu, liền vớ lấy cái cuốc đuổi theo ta đòi chặt đứt huyết thống… Sáng sớm hôm sau, mã phu đến cửa cầu hôn. Hắn mặc Mãng Long cửu phục, cưỡi trên lưng ngựa dáng vẻ oai phong lẫm liệt, phía sau dẫn theo vài trăm cấm vệ quân. Lão cha ta, đang cầm cuốc đứng chắn trước cửa, chuẩn bị lấy mạng mã phu, nhìn thấy cảnh tượng đó thì bị dọa quỳ sụp xuống ngay tại chỗ. Ông vừa lau mồ hôi, vừa lẩm bẩm: “Chắc dạo này quên đốt giấy tiền cho nương ngươi rồi, không ngờ lại mời được Thừa tướng – Diêm Vương này tới đây, nhìn trận thế này, chắc tên trời đánh ấy đến để tịch thu tài sản rồi…” Ta: … *蟒龍袞服 (mãng long cửu phục): Đây là loại trang phục đặc biệt dành cho quan lại cấp cao hoặc người có chức vị lớn trong triều đình, thường thêu hình mãng xà (rồng mãng) hoặc rồng, biểu tượng cho quyền lực.

Sắc Phù Dung

Sắc Phù Dung Ta ích kỷ tham lam, hám danh hám lợi, dùng đủ mọi thủ đoạn để gả cho tân khoa trạng nguyên. Ngày đại hôn, phụ thân của trạng nguyên bị kết tội, nhà bị tịch thu, cả gia tộc bị lưu đày. Vừa mới nắm tay phu quân thề non hẹn biển, ngay sau đó ta đã ôm vàng bạc bỏ trốn. Buồn cười chết mất. Người phụ trách tịch thu gia sản lại chính là vị kế huynh ta từng chèn ép, hành hạ từ bé, chỉ hận không thể róc xương lột da ta. Rơi vào tay hắn, ta còn đường sống hay sao? Đúng lúc ta mồ hôi đầm đìa chui qua cửa chó, đột nhiên trước mắt hiện lên hàng chữ: 【Nữ phụ lại bắt đầu tự tìm đường chết rồi, chỉ cần liếc mắt đưa tình với kế huynh là có thể giữ mạng, vậy mà lại lựa chọn ôm vàng bạc bỏ trốn, kết quả còn chưa ra khỏi thành đã bị cướp sạch, mất mạng ngay trong hẻm nhỏ.】 【Nữ phụ, ngươi hồ đồ rồi! Rõ ràng ưa trèo cao, sao không nhìn xem kế huynh ngươi là ai! Hắn về sau chính là đại phản diện quyền khuynh triều dã đấy!】 【Buồn cười chết mất, ai đời đi tịch thu gia sản mà còn tắm rửa xức hương, búi tóc chỉnh tề, một thân hoa phục như đang khoe sắc vậy!】 【Chạy cái gì mà chạy! Hắn đâu phải đến để tịch thu gia sản, hắn là đến bắt ngươi đấy!】 … Ta chợt khựng lại.

Cố Ý Dụ Dỗ 1

Cố Ý Dụ Dỗ 1 Tôi và chồng ly hôn xong, như ý nguyện gả cho lão Vương ở sát vách. Còn chồng trước của tôi cũng như ý nguyện cưới cô góa phụ tên là Hồ Lệ Tĩnh. Vốn tưởng đôi bên mỗi người một nhà, ai nấy yên ổn, nhưng cái gã chồng cũ cùng cô vợ mới của anh ta lại muốn gây chuyện. Chồng cũ chạy sang nhà tôi nói tôi không biết xấu hổ, nói tôi và lão Vương đã lén lút cấu kết với nhau từ lâu. Còn vợ anh ta thì nay chạy sang nhà tôi mượn muối, mai lại chạy sang mượn tiền, mà hễ có dịp là liếc mắt đưa tình với lão Vương nhà tôi. Chồng cũ thì nhiệt tình thích giúp người, vợ hắn mặt dày lại sang gọi “người đàn ông nhà tôi” qua giúp, muốn người đàn ông của tôi gánh nước, bổ củi cho ả. Tôi đời nào chiều theo bọn họ!

Vị Khách Mời Đặc Biệt Trong Lễ Cưới

Vị Khách Mời Đặc Biệt Trong Lễ Cưới Vào ngày cưới, bạn gái cũ của chồng bất ngờ xuất hiện, lên sân khấu hát tặng.“Cảm ơn anh đã đặc biệt mời em, để chứng kiến tình yêu của anh…”Chồng tôi xông lên, giật luôn micro:“Đừng có gào thét nữa, còn chẳng dễ nghe bằng tiếng ngáy của vợ tôi!”Tôi: Nghe em nói cảm ơn anh…

Lỡ Sai Thì Sai Luôn

Lỡ Sai Thì Sai Luôn Gần đây, mẹ tôi nhắn tin WeChat rất lạnh nhạt, trước đây bà luôn gọi tôi là “bé cưng yêu dấu”. Tôi làm nũng với bà suốt một thời gian dài, cuối cùng bà cũng chịu gọi tôi như cũ. Một tháng sau, mẹ đột nhiên gửi lời mời kết bạn cho tôi. “Bé cưng, sao con lại xóa mẹ?” Tôi nhìn danh sách liên lạc, thấy một người có cùng ảnh đại diện hoa sen vàng như mẹ mình, liền trầm tư suy nghĩ. Nếu người này là mẹ tôi, vậy người đã nghe tôi làm nũng suốt thời gian qua là ai? Ngày hôm sau, học thần lạnh lùng đứng trước ký túc xá của tôi, trên tay cầm một chiếc bánh kem. “Chào em, bé cưng… yêu dấu.”

Tiểu Thư Đồng Của “Công Chúa Câm”

Tiểu Thư Đồng Của “Công Chúa Câm” “Công chúa câm” tuyển thư đồng, gia đình cử ta đi. Để dỗ dành, phụ thân còn cố ý nhét đầy thức ăn vào hành lý cho ta. Đến ngày kiểm tra, cung nữ hầu cận bên cạnh công chúa tên Hỉ Tước hỏi: “Trong sách như có Hoàng Kim Ốc.” Ta đáp: “Nào có da giòn heo sữa quay?” Ai ngờ bất ngờ thật, công chúa lại chọn ta. Ta bèn hỏi vì sao. Hỉ Tước đáp: “Công chúa nói cô thiếu đầu óc.” Ta: “???” Sau đó ta với công chúa ngủ chung một giường. Ta thắc mắc: “Cái gì cộm dưới lưng ta thế?” Công chúa cất giọng khàn khàn: “Im miệng.” Công chúa không phải câm sao?! Công chúa là nam nhân ư?!

Bà Của Tôi Tốt Nhất Thế Giới

Bà Của Tôi Tốt Nhất Thế Giới Ở tuổi bảy mươi, tôi hóa thân thành một nhân vật nữ chính độc ác trong một truyện ngược. Hệ thống nói: “Cô phải theo cốt truyện.“ Tôi đeo kính lão: “Ý mày là theo cốt truyện như thế nào?“ Hệ thống: “Ừm… chính là cô phải ngược đãi cậu ta. Bây giờ, ném cái ghế vào mặt cậu ta! Để cậu ta lăn ra đấy!“ Tôi chuyển ánh mắt đi nơi khác. Nam chính lúc này vẫn còn là một thiếu niên, gầy như một cây tre, ăn mặc đơn bạc, hung hăng liếc nhìn tôi. Tôi quay người bước vào bếp. Nam chính cắn chặt răng: “Bà định dùng dao giết tôi sao!“ “Bà già chết tiệt, tôi sẽ cùng bà đồng quy vu tận!“ “Cậu quá gầy rồi.“ Tôi thở dài, thành thạo bật bếp, “Tôi sẽ nấu chút cơm cho cậu ăn.“ Làm ơn đi, tôi đây là bà của cậu mà! Có bà nào có thể kiềm lòng được mà không cho cháu mình ăn no nê?

Cô Bé Lọ Lem Không Cần Đũa Thần

Cô Bé Lọ Lem Không Cần Đũa Thần Trong chương trình “Biến Hình Ký”, cô gái hoán đổi thân phận với tôi đã trộm chiếc vòng Cartier của tôi. Người và tang vật đều bị bắt tại trận, nhưng anh bạn thanh mai trúc mã mù mắt của tôi lại kiên quyết bảo vệ cô ta. Những hàng mưa đạn trước mắt tôi liên tục xuất hiện những lời mắng chửi khó nghe: 【Ai bảo người ta là cô bé Lọ Lem, có nam chính hộ tống, sau này còn đạp lên tiểu thư mà vươn lên chứ!】 【Nữ phụ cũng đáng thương mà, bà cô ta bệnh nặng…】 【Ai yếu thì người đó đúng? Nghèo đến hóa điên rồi à! Bà bị bệnh thì được phép vào chương trình mà ăn cắp à?】 Tôi định bấm phát video giám sát, nhưng rồi dừng lại.

Giữa Biển Người, Ta Lại Gặp Nhau

Giữa Biển Người, Ta Lại Gặp Nhau Bạch nguyệt quang của Ninh Thuật vì tôi mà chết, anh ta hận tôi suốt mười năm. Đến tận khi tôi bệnh chết, anh ta vẫn không tha thứ cho tôi. Trọng sinh trở về ngày hôm đó, tôi quyết định thành toàn cho bọn họ, chết thay bạch nguyệt quang của anh ta. May mắn thay, tôi không chết, còn nhân cơ hội đó mà giả chết rời đi. Tôi bắt đầu một cuộc sống mới, vứt bỏ Ninh Thuật ra sau đầu. Hai năm sau, Ninh Thuật vô tình nhìn thấy ảnh chụp của tôi, phát hiện tôi vẫn còn sống. Nghe nói, lúc đó anh ta phát điên rồi.  

Chồng Cũ Là Bố Đơn Thân

Chồng Cũ Là Bố Đơn Thân Người đàn ông mới chuyển đến tầng dưới là bạn trai cũ của tôi. Tôi luôn cẩn thận tránh mặt, chỉ sợ vô tình chạm trán. Vậy mà món đồ vừa mua cho con mèo lại bay đúng vào ban công nhà anh ta. Anh ta nhíu chặt mày, tay nắm lấy chiếc áo càng lúc càng chặt. Tôi đang tính chuồn lẹ thì lại thấy dòng chữ hiện lơ lửng trên đầu anh ta: 【Cười xỉu, trước khi mở cửa còn xịt nước hoa, cuối cùng bị mắng một trận.】 【Không có thời gian cãi vã đâu, dân công sở như tôi chỉ muốn xem mấy cảnh ngọt ngào. Ba người nhà các người làm ơn khóa cửa yêu đương đi.】 Khoan đã… “ba người” nhà? Đứa bé mắt to tròn đứng sau lưng anh ta… là con tôi?!

Nữ Đế Cẩm Đàn

Nữ Đế Cẩm Đàn Ta vừa mới sinh ra đã bị vứt bỏ ở bãi tha ma. Một con hoạt thicó lòng tốt cứu ta, dùng máu thịt của mình nuôi dưỡng ta lớn lên. Ban ngày, chúng ta nằm trong quan tài nghỉ ngơi, ban đêm hắn dẫn ta đi đào mộ, trộm mả, phát tài từ của cải của người chết. Năm mười bảy tuổi, người trong cung tới mang ta đi, họ nói rằng ta là công chúa thật bị bế nhầm từ nhỏ. Ta mừng rỡ không thôi, nghĩ rằng từ nay mình đã có cha mẹ. Nhưng sau này ta mới biết, họ không nỡ để giả công chúa đi hòa thân, nên muốn bắt ta làm người thế thân. Ta định đào tẩu, nhưng hoạt thi lại ngăn cản ta. Hắn nói: “Vừa rồi, Tử Vi đế tinh đã nhập vào mệnh bàn của ngươi. Cẩm Đàn, hãy đi hòa thân đi.”  

Thật Giả Tình Thâm

Thật Giả Tình Thâm Con gái ruột bị bắt cóc suốt 17 năm cuối cùng đã được đưa trở về nhà. Mẹ ôm chặt lấy cô ấy vào lòng, không ngừng gọi: “Tim gan của mẹ ơi, con gái yêu của mẹ ơi.” Thế nhưng ánh mắt cô ta lại dán chặt vào tôi, giả vờ ngây thơ hỏi: “Bây giờ con đã về rồi, vậy chị gái có phải nên trở về nhà mình không?” Cô ta tưởng tôi là kẻ được nhận nuôi, kẻ đã ăn cắp cuộc sống sung túc lẽ ra thuộc về mình. Nhưng lại không hề nhận ra, ngay khi nói ra câu ấy, cả căn nhà lập tức rơi vào im lặng.

Nương Ta Là Gián Điệp Ở Tướng Phủ

Nương Ta Là Gián Điệp Ở Tướng Phủ Ngày đầu nhận lại người thân, ánh mắt của nương nhìn ta vô cùng nhạt nhòa. Người nắm chặt tay thiên kim giả, chậm rãi nói: “Yên tâm, con mới là đại tiểu thư của Tướng phủ, cho dù nó trở về, cũng không thể lay chuyển được địa vị của con…” Đêm xuống, có tiếng gõ cửa khe khẽ. Nương lén lút xách theo một hộp thức ăn, chuồn vào phòng ta. “Nữ nhi ngoan, đói lắm rồi phải không, nương giữ lại cho con một cái móng giò to đấy!” Ta sững sờ. Không phải chứ, nương… người là gián điệp nội ứng sao!

Mẹ Kế Ác Độc Không Sụp Đổ Nhân Thiết

Mẹ Kế Ác Độc Không Sụp Đổ Nhân Thiết Xuyên thành mẹ kế độc ác, để không sụp đổ hình tượng,Mỗi ngày tôi đều sai con trai lớn bóc tôm, con trai thứ pha trà, con gái út đấm lưng.Cho đến nửa tháng sau, nam chính trở về nhà.Tôi đã chuẩn bị sẵn hành lý, chờ bị đá ra khỏi cửa.Không ngờ, con trai lớn lại nói:“Ba, ba cũng đừng rảnh rỗi nữa, mau vào trải giường cho mẹ đi.”Tôi: ?

Chí Hướng Lăng Vân

Chí Hướng Lăng Vân Ngày mẹ ta hạ sinh, cao tăng xem mệnh. “Sinh nữ làm hậu, sinh nam làm tướng, riêng sinh đôi bất tường, phải trừ khử.” “Đại nhân, chuyện liên quan đến tiền đồ của tướng quân phủ, liệu có chắc chắn không?” Cha ta tuyệt vọng nhìn hai đứa trẻ trong tã lót, bình thản nói: “Một trai một gái, hẳn là chữ ‘hảo’!” Mọi người đều chúc mừng cha ta vì có được thiên kim quý giá, sau này vào Đông cung là chuyện như đinh đóng cột. Đáng lẽ ra, ta cũng nên vui mừng trước phúc phận ấy. Đáng tiếc, ta không phải là người được người đời ngưỡng mộ, mà chỉ là ấu tử của tướng quân phủ.

Cố Ý Dụ Dỗ

Cố Ý Dụ Dỗ Phát hiện chồng ngày càng dành nhiều thời gian cho hai mẹ con nhà đó, cho nên tôi bắt đầu có ý định cố tình “thả thính” lão Vương bên cạnh. Chồng tôi đi chẻ củi, gánh nước cho người phụ nữ kia, tôi vội kêu lão Vương sang chẻ củi, gánh nước cho mình. Chồng tôi mua thịt cho hai mẹ con ấy, tôi liền chủ động sang nhà lão Vương nấu nướng, cùng cha con họ ăn thịt kho. Chồng tôi sốt sắng đưa hai mẹ con cô ta đến bệnh viện, tôi lại yếu ớt gõ cửa nhà lão Vương bên cạnh…

Chiến Lược Theo Đuổi Vợ Của Người Chồng Tuyệt Vọng

Chiến Lược Theo Đuổi Vợ Của Người Chồng Tuyệt Vọng Năm thứ 6 sau khi kết hôn, người chồng vốn luôn điềm đạm, ít nói của tôi – Ứng Lâm – bỗng trở nên vô cùng kỳ lạ. Anh bắt đầu dành một tiếng mỗi ngày để chăm chút ngoại hình, hai tiếng để tập gym, ba tiếng chỉ để mang cơm cho tôi, và… quan sát kỹ lưỡng từng chàng trai trẻ lướt ngang qua tôi với ánh mắt cảnh giác. Tôi chẳng hiểu rốt cuộc đã có chuyện gì. Cho đến một ngày, tôi vô tình nhìn thấy nhật ký của anh. 「Hôm nay cô ấy ra ngoài mà không đeo nhẫn cưới. Là vô tình hay cố ý? Không nghĩ ra. Không dám hỏi. Tôi sắp phát điên rồi…」 「Cô ấy lại thả tim cho tên thực tập sinh đó. Cô ấy định gi .t tôi sao? Tất cả là do thằng đàn ông không biết xấu hổ kia…」 「Tôi trong gương đang già đi, mục rữa, xấu xí dần. Không được. Tôi phải hoàn hảo hơn nữa, mới không bị cô ấy bỏ rơi…」 「Thật bất lực… thật tuyệt vọng… tôi lớn hơn cô ấy 5 tuổi. Tôi đã không còn trẻ. Sắc suy tình cạn. Đây chính là kết cục của tôi sao…」