HE

Phu Nhân Của Tạ Gia

Phu Nhân Của Tạ Gia Từ nhỏ ta đã biết, sau này mình sẽ là Tam phu nhân của Tạ gia. Tạ Thận Chi lễ Phật, trong khi những cô nương khác ngày ngày chơi diều đánh đu, ta lại ngâm mình trong Phật đường tụng kinh. Tạ Thận Chi tập võ, thích những nữ tử có tính cách kiên cường. Ta học cưỡi ngựa vì hắn ta, ngã gãy chân, vẫn không rơi một giọt nước mắt. Ta bất chấp tất cả để sống thành dáng vẻ mà hắn ta yêu thích. Vậy mà hắn ta lại thích một cô nương hoàn toàn trái ngược với ta. Hôn ước không thể hủy bỏ, ta quay đầu, gả cho đại ca của hắn ta, người nổi tiếng là nắm đấm sắt tàn nhẫn. Sau khi kết hôn, Đại lang Tạ gia không gần nữ sắc hệt như trong lời đồn Chỉ có một lần, Tạ Thận Chi say rượu chặn trước cửa phòng ta, Tạ Vọng Chi che chắn ta đằng sau, dùng ánh mắt cực kỳ lạnh nhạt nhìn ấu đệ của hắn, lạnh lùng lên tiếng: “Bây giờ nàng đã là Đại phu nhân của Tạ gia, đêm hôm khuya khoắt, ngươi đến tìm đại tẩu của ngươi làm gì?”

Yêu Lại Từ Đầu

Yêu Lại Từ Đầu Khi Lương Ký Hàn hiểu lầm tôi khiến Bạch Nguyệt Quang của hắn bị sảy thai, hắn nhất quyết đòi ly hôn. Một năm sau, chúng tôi tình cờ gặp lại, hắn bị tai nạn xe, gãy cả hai chân. Bạch Nguyệt Quang cũng đã rời xa hắn. Hắn nheo mắt, cười nhạt đầy chế giễu: “Thế nào? Muốn xem tôi có hối hận khi ép cô ly hôn không à?” Ngày đó, hắn đã nói hắn không bao giờ hối hận. Nhưng rồi sau này, trong căn nhà gỗ nhỏ bị bão tuyết vây kín, khi cả hai cùng quấn chung một chiếc chăn, hắn nắm lấy tay tôi, thấp giọng nói: “Tôi biết, chuyện cô ấy sảy thai không liên quan gì đến em.” Rồi sau nữa, hắn đứng dậy được, Bạch Nguyệt Quang quay lại bên hắn. Nhưng khi tôi chuẩn bị rời đi, hắn giữ chặt cổ tay tôi, giọng nói run rẩy: “Là em khiến tôi yêu lại em một lần nữa. Em dám đi thử xem…”

Ngày Anh Không Còn Yêu Em

Ngày Anh Không Còn Yêu Em Hạ Nam Phong bị mất ngủ nặng, mỗi đêm đều phải đeo tai nghe, nghe nhạc nhẹ trong đó để ru ngủ. Cho đến một hôm, tôi thấy anh đã ngủ rồi, nên cũng tò mò muốn thử xem âm nhạc gì giúp anh dễ ngủ đến vậy. Nhưng khi tôi vừa đeo tai nghe lên, trong đó lại vang lên giọng nói của thư ký Hạ Nam Phong: “Giám đốc Hạ, anh ngủ rồi sao?” “Vậy để em kể cho anh một câu chuyện mới nữa nhé.” “Đáng ghét thật đấy, ngày nào cũng bắt người ta kể chuyện ru anh ngủ, giọng em cũng sắp khàn luôn rồi, mai anh nhất định phải đền bù cho em đó.”

Hồng Trang Rửa Hận

Hồng Trang Rửa Hận Ta đã bị thiêu chết vào ngày đại hôn. Cả phủ trên dưới đều nói, mệnh của tam tiểu thư thật khổ, sắp trở thành phu nhân hầu phủ rồi, lại bị lửa thiêu chết, đúng là ông trời ghen ghét hồng nhan. Nhưng họ không biết, tam tiểu thư chân chính đã sớm tư thông với tên lưu manh Triệu Thừa bỏ trốn rồi. Người mặc hỉ phục đỏ thẫm trong phòng cưới là ta, người bị trói tay trói chân cũng là ta. Mở mắt ra lần nữa, ta đã trở về thời điểm trước khi tam tiểu thư xuất giá, nàng ta tươi cười nói với ta: “Tố Ngọc, ngươi thử giúp ta xem bộ hỉ phục này có vừa không nhé?”

Lằn Ranh Thật Giả

Lằn Ranh Thật Giả Tướng quân xuất chinh trở về, lại mang theo một nữ tử đang mang thai. Ta nói với hắn, phủ Tướng quân này, có nàng ta thì không có ta, có ta thì không có nàng ta. Cố Tử Cầm mang đầy áy náy, chỉ “ừ” một tiếng, rồi ngay trong đêm viết hưu thư, đuổi ta ra khỏi phủ.

Giao Nhân

Giao Nhân Người hầu dâng lên một giao nhân, nói rằng loài này có thể khóc ra ngọc trai. Ta cầm roi ngựa đặt lên cằm hắn, ánh mắt đối diện với một khuôn mặt đầy ngạo mạn và cố chấp. “Ngươi đừng mơ lấy được nước mắt của ta.” “Ồ? Thật vậy sao?” Sau một trận roi phạt, trên thân thể trắng nõn của hắn xuất hiện vô số dấu vết đỏ. Ta ra tay rất có chừng mực, không làm rách da hay chảy máu, chỉ khiến da thịt sưng đỏ. Thân thể cơ bắp săn chắc như ngọc, những vết đỏ như nứt vỡ, đẹp đến lạ kỳ. Hắn cắn răng chịu đựng, quả thật không rơi một giọt nước mắt nào. Sau đó, ta dùng tay dò vào nơi dưới lớp vảy cá của hắn, một chỗ nhạy cảm, nóng bỏng và ẩm ướt không thể không mở ra, để ta thăm dò. “Đừng… xin ngươi…” Chớp mắt, những giọt lệ như mưa, rơi xuống không ngừng.

Hoa Nở Sau Mưa

Hoa Nở Sau Mưa Năm 1985, đầu đông. Mạnh Phiến Nhiên khoác trên mình chiếc áo blouse trắng, gõ cửa rồi bước vào văn phòng bí thư chi bộ. “Báo cáo, tôi muốn xin giấy đăng ký kết hôn.” Bí thư Dương nhận ra đây chính là vị hôn thê của doanh trưởng Hạ, cười vui vẻ chúc mừng: “Bác sĩ Mạnh sắp có hỷ sự rồi, đến lúc đó nhớ cho chúng tôi được hưởng chút không khí vui mừng nhé.” Mạnh Phiến Nhiên gật đầu, mỉm cười. Nhưng trên tờ đơn xin kết hôn mà cô cầm về, ở mục tên chú rể, người cô viết xuống lại không phải là ba chữ “Hạ Chiêu Lãng”. Quả thật cô sắp kết hôn, nhưng chú rể của Mạnh Phiến Nhiên không phải là Hạ Chiêu Lãng, người mà cô hằng mong nhớ, mà là một người chưa từng gặp mặt, được gia đình sắp xếp hôn nhân ở thủ đô. Viết xong đơn, cô cẩn thận cất nó vào ngăn kéo sâu nhất. Trong đó vẫn còn ba trăm tệ mà cô đã dành dụm để làm sính lễ giúp Hạ Chiêu Lãng. Đôi mắt hạnh của cô thoáng tối lại, khóe môi khẽ nhếch lên một nụ cười chua chát.

Gió Mang Em Về Bên Anh

Gió Mang Em Về Bên Anh Đối tượng liên hôn hiểu lầm rằng tôi sắp chết. Nhưng tôi hoàn toàn không hay biết gì về chuyện đó. Anh im lặng rất lâu, rồi do dự hỏi: “Chúng ta còn bao nhiêu thời gian nữa?” Tôi tưởng anh đang hỏi về thời hạn một năm của cuộc liên hôn, nên thành thật trả lời: “Còn ba tháng.” Người đàn ông luôn lạnh lùng xa cách, lịch thiệp ấy bỗng đỏ hoe mắt. Đã chia phòng hơn nửa năm, lần đầu tiên giữa đêm anh lén chui vào chăn tôi, ôm chặt tôi mà khóc ướt nửa chiếc giường. “Vẫn chưa kịp nói với em, thật ra anh đã thầm yêu em nhiều năm rồi… hu hu.”

Em Trai Nhỏ Khiến Ảnh Đế Lật Xe

Em Trai Nhỏ Khiến Ảnh Đế Lật Xe Khi đi xem phim cùng bạn trai, tôi tình cờ gặp mặt chồng cũ là ảnh đế đang tham gia buổi giao lưu cùng người hâm mộ. Vậy mà, bạn trai tôi, Dục Hiểu, người luôn lạnh nhạt, xa cách đột nhiên mắt sáng rực lên. “Người ta nói anh và anh ta rất giống nhau, em thấy sao?” “Không giống!” Tôi trêu chọc: “Anh còn nhiệt tình hơn anh ta nhiều.” Nghe xong, Dục Hiểu lập tức tắt ngúm.

Hoa Nở Giữa Trường An

Hoa Nở Giữa Trường An Vị hôn phu chê ta quá mức yêu kiều, không giống nữ tử nhà lành. Bởi vậy đối với ta vô cùng lãnh đạm. Hắn vừa ý biểu muội của mình, nói nàng ôn nhu trầm ổn, hiền lương rộng lượng, thích hợp làm chính thê. Đồng liêu hỏi hắn: “Chẳng phải ngươi đã có vị hôn thê rồi sao?” Vị hôn phu thở dài một hơi: “Diệu Diệu xuất thân thương hộ, nếu có thể làm thiếp thất cho ta, cũng không tính là uổng phí nàng.” Ta đau lòng say rượu, gõ cửa phòng vị công tử đang tạm trú tại nhà hắn. Hỏi: “Ngươi có muốn cưới thê tử không?” Nam nhân nhướng mày: “Muốn.” Vị hôn phu chê ta quá mức yêu kiều, không giống nữ tử nhà lành. Bởi vậy đối với ta vô cùng lãnh đạm. Hắn vừa ý biểu muội của mình, nói nàng ôn nhu trầm ổn, hiền lương rộng lượng, thích hợp làm chính thê. Đồng liêu hỏi hắn: “Chẳng phải ngươi đã có vị hôn thê rồi sao?” Vị hôn phu thở dài một hơi: “Diệu Diệu xuất thân thương hộ, nếu có thể làm thiếp thất cho ta, cũng không tính là uổng phí nàng.” Ta đau lòng say rượu, gõ cửa phòng vị công tử đang tạm trú tại nhà hắn. Hỏi: “Ngươi có muốn cưới thê tử không?” Nam nhân nhướng mày: “Muốn.”

Gia Nguyệt

Gia Nguyệt Ngày Thẩm gia bị phán lưu đầy. Vị hôn phu của ta trước mặt thánh thượng bảo toàn cho cả nhà nhị phòng thứ muội, chỉ riêng ta bị bỏ lại. Khi tiễn ta lên đường, hắn thần sắc hờ hững, chậm rãi nói: “Ngươi từ lâu đã kiêu ngạo, chẳng dung nổi A Doanh. Đợi ta cùng nàng thành thân, sẽ đến đón ngươi. Chỉ ba tháng mà thôi, ngươi nhẫn nhịn một chút.” Ta im lặng không đáp. Thẳng đến về sau, khi nhà họ Lục suy tàn, còn ta lại gặp thời đắc thế. Hắn đến cầu cứu, thái độ ta hờ hững, nhàn nhạt đáp: “Ngươi vốn luôn tự phụ, chẳng qua chỉ là chờ sau thu chém đầu, đợi đến ngày xử trảm, ta nhất định thân đến quan sát. Chỉ ba tháng mà thôi, ngươi gắng chịu đi.”

Bà Mẹ Chồng Hai Mặt

Bà Mẹ Chồng Hai Mặt Trên đường tan làm về nhà, tôi mua 5 cân cherry. Mẹ chồng nhìn thấy hóa đơn, chụp liền hơn chục tấm ảnh rồi đăng lên nhóm chat gia đình. “Mọi người nhìn xem, Tiểu Vĩ nhà chúng ta chạy xe buýt, sáng sớm tinh mơ đã phải ra ngoài kiếm tiền. Vậy mà vợ nó giỏi quá, ra tay một cái là mua ngay 300 tệ cherry!” Nhóm chat lập tức bùng nổ. “Không phải tôi nói đâu chị dâu, nhưng chị quá hiền rồi! Nếu là tôi, đừng nói chụp ảnh, tôi kéo thẳng tóc nó về nhà mẹ đẻ hỏi bố mẹ nó xem dạy con kiểu gì!” “Tôi cũng thấy cô ta chẳng phải người biết lo toan. Đợi Tiểu Vĩ về nhà dạy cho một trận, đảm bảo sau này ngoan ngoãn hơn ngay!” Không dừng lại ở đó, mẹ chồng tôi còn quay hẳn một đoạn video, quỳ trên sàn dùng giẻ lau nhà, vừa lau vừa rơm rớm nước mắt. “Tôi chẳng dám nói gì nữa đâu, người ta bảo tôi lau nhà không sạch, bắt tôi phải dùng giẻ lau đây này!” Tối hôm đó, chồng tôi đi làm về, vung tay tát tôi một cái, khiến mũi tôi bật máu. “Trương Thiến, hôm nay cô không quỳ xuống xin lỗi mẹ tôi, ông đây lập tức ly hôn với cô!” Tôi mở nhóm chat ra xem, mới biết mẹ chồng tôi lại diễn trò nữa rồi. Tôi không nói gì, chỉ lẳng lặng gửi một đoạn video lên nhóm. Trong video, mẹ chồng tôi mặc tất lưới đen, tô son đỏ chót, uốn éo lắc hông vô cùng quyến rũ. “Anh trai, em đã tặng anh mười cái tên lửa lớn rồi, anh hôn em một cái đi mà ~”

Cô Bạn Thân Trà Xanh

Cô Bạn Thân Trà Xanh Bạn thân tôi là một trà xanh chính hiệu, không ngờ có ngày cô ta lại làm việc đó tôi, tôi vừa chia tay bạn trai xong, cô ta đã nhắn tin ngay: [Tớ với bạn trai cũ của cậu không sao chứ?] [?] [Ôi, yên tâm, cậu với anh ta chỉ chơi bời thôi, tớ hiểu mà.] Tôi cười. [Chơi đi, hai người hợp nhau lắm.] [Thật không?] Tôi không trả lời, trực tiếp chặn cô ta. Thật trớ trêu, chị em tốt với bạn trai tốt của tôi lại cùng nhau hợp sức cắm cho tôi một cái sừng xanh lét.

Phúc tinh A Mãn

Phúc tinh A Mãn Ta tuy là một nữ nhân vừa xấu xí lại câm điếc, nhưng lại có một phu quân vô cùng mỹ mạo. Phu quân người yếu có bệnh tim, mọi chi phí chữa trị đều dựa vào số bạc ta thức khuya dậy sớm bán hoành thánh tích cóp. Hắn từng thề non hẹn biển, nói rằng trái tim của Tạ Dao hắn cả đời chỉ thuộc về A Mãn ta. Nhưng rồi một ngày, bệnh tim của hắn được chữa khỏi, trở thành thiếu tướng quân, hắn lập tức ngựa không dừng vó biếm ta làm thiếp, cưới Hầu phủ biểu muội làm thê. Hắn ôm biểu muội Hầu phủ trong lòng, ánh mắt tràn đầy tình ý: “A Mãn chẳng qua chỉ là một nữ nhân bị câm nghèo khổ, sao có thể sánh được với nàng, một người tài sắc, văn võ song toàn? Nàng mới xứng làm thiếu tướng quân phu nhân.” Nhưng hắn không hề biết… Ta không phải trời sinh đã bị câm, chỉ là mỗi lần mở miệng sẽ mang đến tai họa. Vì muốn bảo toàn bình an cho hắn, ta đã giả vờ câm suốt bao năm. Nay hắn đã vô tình bạc nghĩa, ta cũng chẳng cần giả vờ nữa!

Hoa Hồng Giữa Mùa Tuyết

Hoa Hồng Giữa Mùa Tuyết Tôi đã cướp người đàn ông mà em gái mình ngày nhớ đêm mong. Trong một năm cô ta đi du học, người đàn ông ấy, tay cầm tấm ảnh chụp cô ta, tìm đến tôi. “Em biết cô gái trong ảnh này không?” Tôi tháo khẩu trang, lộ ra gương mặt giống hệt em gái, mỉm cười: “Anh đang tìm tôi sao?”

Đánh Cắp May Mắn

Đánh Cắp May Mắn Từ nhỏ tôi đã bị trói buộc với hệ thống đổi trí thông minh lấy tiền tài, theo thời gian gia đình càng giàu có, tôi càng trở nên ngốc nghếch. Bố mẹ tôi thường xuyên đánh mắng tôi, luôn thiên vị cô em gái thông minh lanh lợi, cho rằng con bé mang lại tài lộc cho gia đình. Cho đến trước kỳ thi đại học, tôi đã trưởng thành. “Ký chủ đã trưởng thành, tiền tài sẽ không còn do bố mẹ quản lý, trí thông minh cũng sẽ được trả lại, xin hãy tiếp nhận.”

Công Chúa An Ninh

Công Chúa An Ninh Tiệc sinh thần, người người chúc ta công chúa thiên tuế, duy chỉ không thấy phò mã của ta – Cố Thừa Uyên. Tìm đến hậu viện, mới thấy hắn đang đứng đối diện cùng một nha hoàn. Đôi mắt xưa nay vốn lạnh nhạt kia, lúc này lại tràn đầy thương xót. “Ta làm sao xứng để nàng vì ta mạo hiểm? Nay ta đã không còn xứng với nàng nữa rồi.” Nữ tử nhào vào lòng hắn: “Ta không ngại việc Thừa Uyên ca ca từng thành thân với người khác.” Thì ra, trong mắt hắn, ta là một vết nhơ. Ta cầu phụ hoàng phong hắn làm phò mã, ban cho tiền đồ, giúp hắn quyền thế, mà đối với hắn, tất cả chỉ là sỉ nhục. Trong lúc thất thần, một bàn tay lạnh như băng nhẹ nhàng che lấy mắt ta. “Công chúa kim chi ngọc diệp, chớ nên nhìn thứ bẩn thỉu như vậy.” Ta ngửi thấy hương khí trên người y, nhận ra người vừa đến chính là cửu thiên tuế quyền khuynh triều dã. Về sau, Cố Thừa Uyên níu chặt lấy tà váy ta, đôi mắt đỏ hoe: “Công chúa thà chọn một hoạn quan, cũng không chọn ta sao?”

Lê Tinh

Lê Tinh Ta nữ cải nam trang vào thư viện đọc sách, không ngờ lại cùng phòng với kẻ ăn chơi khét tiếng nhất kinh thành. Ngày đầu tiên ở chung, ta mới biết hắn mắc chứng mộng du nghiêm trọng và rất sợ bóng tối. Nửa đêm, hắn chui vào chăn của ta, ôm chặt lấy ta mới chịu ngủ. Hắn nghiến răng nghiến lợi mà nói: “Ngươi nếu dám tiết lộ ra ngoài, tiểu gia sẽ lấy mạng ngươi!” Chưa được mấy ngày, tiểu hầu gia đã dọn khỏi phòng. Nhưng không lâu sau, hắn lại quay về! Hắn thấp giọng nói thầm: “Rời khỏi cái tên nghèo rớt mùng tơi này, tiểu gia lại mất ngủ. Chẳng lẽ ta thật sự là đoạn tụ sao?!” Nghe vậy, mí mắt phải của ta giật mạnh.

Kịch Bản Hoàn Hảo Của Kẻ Phản Bội

Kịch Bản Hoàn Hảo Của Kẻ Phản Bội Sau khi chồng tôi gặp tai nạn xe hơi qua đời, anh ta để lại khoản nợ mấy ngàn vạn (~68 tỷ – 306 tỷ).Không biết vì sao, trên mỗi tờ giấy nợ đều có dấu tay của tôi.Tôi buộc phải gánh nợ, bán hết công ty và tất cả tài sản đứng tên mình mới miễn cưỡng trả xong.Sau khi trả hết nợ, tôi không còn một xu dính túi, dẫn theo đứa con gái đang bệnh tật quỳ gối cầu xin cha mẹ chồng giúp đỡ.Cha mẹ chồng sống rất dư dả, nhưng lại từ chối giúp đỡ mà còn đuổi mẹ con tôi ra khỏi nhà.Con gái tôi vì không được chữa trị kịp thời nên qua đời trong bệnh viện.Sau khi con chết, người bạn thân đề nghị tôi hiến tặng nội tạng của con để kéo dài sự sống của đứa bé khác.Tôi nuốt nước mắt đồng ý.Nhiều năm sau khi phẫu thuật hiến tặng, tôi làm lao công trong trung tâm thương mại.Tại đó, tôi vô tình nhìn thấy người chồng vốn đã chết của mình đang ôm eo bạn thân, cười nói vui vẻ.Chồng và bạn thân nhìn thấy tôi, thản nhiên bật cười rồi tiết lộ toàn bộ sự thật.Hóa ra cái chết do tai nạn xe chỉ là giả, ép tôi trả nợ mới là thật.Việc kéo dài sự sống của con gái cũng là giả, mục đích thực sự là để con của chồng tôi và bạn thân nhận được nội tạng.Cơn giận bốc lên ngùn ngụt, tôi lao vào đánh nhau với cả hai, nhưng lại bị bọn họ đẩy n gã từ trên l.ầu xuống, ch .t thảm.Khi mở mắt ra lần nữa.Tôi đã quay về ngày hôm trước khi chồng gặp tai nạn.

Bản Kiểm Điểm Của Cha Mẹ

Bản Kiểm Điểm Của Cha Mẹ Ba mẹ tôi làm “bố mẹ điện tử” trên mạng xã hội, có hàng triệu fan hâm mộ. Họ được gọi là cặp bố mẹ hoàn hảo, không bao giờ làm mất hứng của con cái, ngày ngày nắm tay nhau đi chợ, nấu ăn, dạo công viên. Có người tốt nghiệp nhưng không tìm được việc, họ an ủi: “Các con rất xuất sắc, chỉ là cơ hội chưa tới thôi.” Có người thất bại trong buổi xem mắt và bị đàm tiếu, họ sẵn sàng đứng ra bảo vệ “con gái trên mạng” của mình. Độ hot của tài khoản ngày càng tăng, dân mạng bình luận rôm rả: 【Thì ra đây chính là cảm giác được nâng niu trong lòng bàn tay, giống như tôi đã quay trở về năm đó khi chưa thành mẹ kế độc ác!】 Nhưng sau này, họ bị một blogger triệu view vạch trần. “Đúng là điên rồi, cặp vợ chồng này năm đó ép con gái mình đến mức phải nh ảy l ầ.u, cả cái tin tức lớn như vậy mà các người không biết à?” Báo chí năm đó cũng bị lật lại: 【”Học sinh giỏi nhất trường tại sao lại chọn học lại?”】 【”Đạo lý ở đâu! Thiên tài thiếu nữ vu cáo giáo viên c ư.ỡ ng h i ế.p!”】